From: "Thuan Do" <butvang1@hotmail.com
To: Diendan_binhluan, Hoinghi
 Sent: Tuesday, April 02, 2002 12:39 PM
Subject: [HoiNghi] Tuong trinh tiep tuc ve cuoc hop Mang Luoi Nhan Quyen ngay 30/3/2002

Bài nói chuyện va tra loi cac cau hoi của ông Ngô Văn Tuấn, Tiến Sĩ môn Khoa Học Chính trị, tại đại hội Mạng Lưới Nhân Quyền tháng 3 năm 2002.

Cộng Sản đă thống trị nước Việt trên 26 năm rồi, và dân Việt chịu thống khổ hàng ngàỵ Trong nước, những nhà tranh  đấu cho tự do dân chủ gặp rất nhiều khó khăn do đảng CS và nhà cầm quyền gây ra. Tại hải ngoại, chúng ta gặp nhiều sự chia rẽ.

- Chúng ta không thoả thuận được với nhau, không có một  đầu óc rộng răi và ḥa hợp.

- Chúng ta không kết hợp được những phương tiện sẵn có thành một kế hoạch lâu dài.

- Chúng ta không có một chương tŕnh hành đô.ng.

- Chúng ta không có những cách thức (tactics) kín đáo cũng như công khai và những việc làm hữu hiệu để lật tẩy những  việc làm bí mật của Cộng Sản.

- Chúng ta không hành động đủ nhanh nhẹn và không đoán trước được những đề nghị của Cộng Sản. Khi CS bắt đầu làm ǵ, chúng ta chỉ biết phản đối.

 - Chúng ta đă không công nhận một cuộc chiến vô giới hạn,  mà chỉ nh́n vào cuộc chiến giữa chế độ độc tài chuyên  chế và dân Việt như là cuộc chiến giữa nhà cầm quyền và một vài nhân vật trong nước. - v..v...

Điểm đầu tiên chính là điểm then chốt và cần thiết. Chúng ta phải đoàn kết làm một mặt trận mới. Mặt trận  này rất ngoạn mục, và sẽ phải làm công việc sau đây:

- Những ngướ cộng sản phải lùi lại, đang từtấn công trở thành tự vê.. Chúng ta đang từ tự vệ trở thành tấn công.

- Những ngướ cộng sản càng hăm hại người dân, chúng ta càng phải bảo vệ người dân.

 - Những ngướ cộng sản đang đứng trên một vị trí vững  chăi và cứng nhắc, c̣n chúng ta phải bước ra khỏi vị trí  bấp bênh và mềm mỏng. - Những ngướ cộng sản chỉ toàn là tuyên truyền. Chúng ta cần chú trọng vào nhân quyền. - vv...

Nếu chúng ta muốn đấu tranh hữu hiệu, chúng ta phải lập tâm một cách nghiêm trang, thành lập một sự hợp tác và nhường nhịn lẫn nhau giữa những tổ chức, phe nhóm, để có thể  phát triển một kế hoạch nhắm mục đích làm cho nước Việt được hưởng tự do, dân chủ và nhân quyền. Tôi xin đề nghị những điểm sau đây:

1. Chúng ta cần phải đồng tâm nhất trí về vài điểm căn  bản nào đó. Chúng ta cần thoả thuận với nhau về:

a. Người Việt phải đồng ư với mục đích chung là muốn phấn đấu để thành lập một chế độ có tự do, dân chủ, thịnh vượng, hạnh phúc, và tôn trọng nhân quyền cho nước Việt.

b. Sau đó người Việt cần phải muốn cộng tác với nhau từ  nhóm này sang nhóm khác.

c. Hai điểm trên là căn bản cho tất cả các nhóm người Việt lớn nhỏ, cả trong nước lẫn ngoài nước.

d. Điểm (a) tạo ra một nhân tố và kế hoạch cho những sự đấu tranh về chính trị, kinh tế, văn hóa và xă hội.

e. Sự đồng thuận phải xảy ra giữa người này và người khác, giữa tổ chức này và tổ chức kia, và giữa các quốc gia với nhau.

f. Trong sự hợp tác cần giữ một đầu óc cởi mở, để có thể tiến từ một hoàn cảnh này sang hoàn cảnh kia một cách dễ dàng mà không gặp trở ngại khúc mắc nào.

g. Sự đồng thuận này sẽ có tác dụng tẩy rửa như là của một ḍng thác, sẽ rất mănh liệt và làm tiêu tan đi những sự buồn rầu, và thay thế bằng sự lạc quan và thông cảm.

Trước hết, mọi tổ chức cần có một ưu tiên làm cho điểm căn bản nêu trên trở thành vững chắc. Sau đó mới có thể có những cố gắng hữu hiệu để làm cho nhà cầm quyền cộng sản phải ngồi xuống bàn để nói chuyện với chúng tạ Như trên đă nói, chúng ta cần phải đồng thuận trước đă, v́ không có sự đồng thuận th́ không thể thành công được.

2. Tổ chức người Việt tại hải ngoại phải đồng ư theo cùng một nguyên tắc hành đô.ng. Dựa theo nguyên tắc này họ phải đồng ư không chống báng lại với nhau, không phê b́nh nhau nặng lời, và không tấn công lẫn nhau (và cũng không bỏ rơi lẫn nhau). Sự đoàn kết của những người Việt tại hải ngoại là phương thuốc mầu nhiệm để rũ sạch những sự bất tín nhiệm và chia rẽ, cũng như không bị tan ră. Sự thật là:

a. Nếu ai cũng đồng tâm nhất trí với cuộc chiến đấu để mang lại một nước Việt Nam tự do, th́ chắc chắn việc ấy sẽ thành tựu.

b. Nếu người Việt hải ngoại đoàn kết với nhau, cộng sản sẽ không làm ǵ được chúng ta.

c. Điệp viên và cảm t́nh viên của cộng sản cũng không có cách chi để lừa đảo chúng ta về hiện t́nh nước Việt.

3. Các tổ chức người Việt phải được thành lập rất cẩn thận ngay từ đầu. Dù rằng trông không có vẻ có tiến bộ ǵ mấy, nhưng có dịp nào đó th́ sự tiến bộ tới rất nhanh. Nếu có gặp những trở lực, th́ cũng chính chúng nó là để mở đường cho tiến bô..

4. Cần được trợ giúp của chính phủ và các tổ chức tại các nước mà người Việt hải ngoại đang cư trú. Một điều quan trọng là phương tiện tài chính. Mọi người đều phải bỏ công suy nghĩ làm cách nào để kiếm ra tiền cho tổ chức của ḿnh. Dân Việt có thể đóng góp, nhưng mà nếu không nhận được trợ giúp từ các chính phủ hoặc các tổ chức của quốc gia nơi ḿnh cư ngụ th́ khó có thể h́nh thành những kế hoạch dài hạn. Cũng không thể có thành công nào đáng kể.

5. Người Việt nên nhớ câu phương ngôn: "với cái cưa nhỏ chúng ta cũng có thể hạ được một cây lớn". Từ năm 2000 tới nay Việt cộng bận rộn làm những công tác tại hải ngoại như hội họp, triển lăm, thuyết tŕnh, ca hát, vv.. với người Việt hải ngoạị Lư do là v́ trong nước đă bớt đi những sự chống cô.ng. Cộng Sản bây giờ đang bận rộn với những hoạt động tại hải ngoại. Cánh cửa sau này đă rộng mở cho chúng ta vào.

6. Các tổ chức, trong nước cũng như ngoài nước, có mục đích là phục vụ lợi ích con người. Muốn thế, mỗi người cũng cần phải:

a. Lương thiện đối với tổ chức, đồng bạn và thành viên của tổ chức.

 b. Hành động thành thật và trong sáng.

 c. Kín đáo và mềm dẻo lúc nói chuyện, cả với đồng bạn cũng như với kẻ thù.

d. Khiêm tốn với tất cả mọi người, dù đôi khi có phạm phải sai lầm.

e. Cẩn thận và thực tế khi cần quyết định những vấn đề phức tạp.

 f. Nhạy cảm đối với các vấn đề, nhưng cũng không bừa băin khi cần quyết đi.nh.

g. Trong những ǵ liên quan tới tổ chức, cần tự chủ kềm chế sự buồn bă hoặc giận dữ.

h. Nhận ra rằng tuy mọi người là khác biệt nhưng về nhiều phương diện họ lại giống hệt như nhau. Đó là những điều tôi đề nghị dành cho những người muốn phấn đấu cho những sự thay đổi trên đất Việt. Các tổ chức có thể trở thành lớn mạnh, qua các hoạt động từ nhỏ tới lớn. ....

Mới đây đảng CS tại VN mới vừa đụng độ với cộng đồng quốc tế do sự đối sử không đẹp với tù nhân. Liên Hiệp Quốc đă nhiều lần lên án nhà cầm quyền VN vi phạm nhân quyền. Nhà cầm quyền VN muốn nhận được trợ giúp quốc tế th́ phải đối sử nhân đạo với dân chúng trong nước. Chúng ta không ngại sự đụng độ với nhà cầm quyền tại VN. Chúng ta sẽ trực diện đối thoại với ho.. Chúng ta sẽ tránh dùng những tiếng xấu để gọi phe bên kia, như là điêu ngoa xảo trá, hay là gọi họ là đồ tồi. Nếu một phe nghĩ rằng  ḿnh là người tài giỏi, và khinh thường phe bên kia, th́ không thể nào có đối thoại được. Chúng ta đă thấy một khung cảnh được thiết lập cho đối thoại giữa Hiệp Hội Âu Châu (EU: European Union) và nhà cầm  quyền CS VN. Một tổ chức hỗn hợp (mixed committee) cũng đă  được thiết lập để trợ giúp sự đối thoại và cộng tác  phát triển của Việt Nam trong cộng đồng quốc tế. Tổ chức  này đă liên tục có từ mấy năm naỵ EU đă trợ giúp nhà  nước CS VN về nhiều phương diện: kinh tế, xă hội, kỹ  thuật, vv... Do đó điều quan trọng là chúng ta phải t́m cách liên lạc với tổ chức này (mixed committee), v́ họ đă liên lạc với nhà cầm quyền CS VN. Nếu, bằng cách nào đó, chúng ta có thể cùng ngồi xuống với EU trong lúc họ nói chuyện với phe bên kia,  chúng ta có lợi thế để nói chuyện với ho.. Lợi thế đó là:  (về tự do dân chủ nhân quyền cho người trong nước). Điều  quan trọng là ta nhấn mạnh vào ngày tháng nào đó ta muốn thấy chuyện ǵ đó phải xảy ra. Đối thoại với họ có nghĩa là ta công nhận họ, và họ phải công nhận tạ Nhờ vào Tổ chức (mixed committee), ta có thể  thiết lập những liên hệ (network) để có được đối thoại  với nhà nước cộng sản.

2. Chúng ta cũng làm y hệt như vậy đối với các tổ chức khác như là ASEAN, IMF, WB, UN, vv....và nhất là các tổ chức của người Mỹ và các nước khác có đầu tư vào Việt Nam. Chúng ta cần liên lạc với các tổ chức này để xem chừng  những tiến bộ trong đối thoại với nhà cầm quyền tại VN.

3. Người Việt Nam tại hải ngoại nên t́m cách gây áp lực lên chính quyền sở tại, trước nhất là từ địa phương rồi  mới tới trung ương sau.

 4. Những hệ thống Internet, email, fax, điện thoại, báo chí,  radio, vv.. làm cho đối thoại có thể xảy ra nhanh hơn. Dù không mở ra một cách trực tiếp, đă có những sự thông cảm lẫn nhau về nhiều vấn đề. Ngày qua ngày, chúng ta sẽ tạo được nhiều ảnh hưởng.

5. Tới một lúc nào đó chúng ta sẽ đối thoại thẳng được  với nhà cầm quyền cộng sản. Muốn thế, chúng ta phải liên  kết được tất cả các phe nhóm chính trị trong và ngoài  nước. Chúng ta phải dẹp bỏ được tất cả những vật cản  đường. Nếu chúng ta không thoả thuận được với nhau,  người cộng sản sẽ không coi chúng ta ra ǵ. Nếu chúng ta chỉ hoạt động trong những nhóm nhỏ, lẻ tẻ, chúng ta không có ảnh hưởng lớn. Nếu chúng ta không thoả hiệp được với nhau,  th́ những sự đàn áp đè nặng lên dân Việt của nhà cầm  quyền một chiều, bất công và tham nhũng sẽ tồn tại măi măi.

Chúng ta phải bắt đầu ngay sự đối thoại rất là cần thiết này, và mục tiêu là lợi ích của dân Việt. Một bên là nhà cầm quyền VN, và bên kia là sự cộng tác của tất cả các người Việt trong và ngoài nước. Điều này rơ rệt là một sự trái ngược với chế độ hiện tại của  Việt Nam, đang cố gắng giữ chặt lấy quyền hành, và nhóm  đối kháng (chúng ta) muốn gây ảnh hưởng. Trong lúc này câu  hỏi được đặt ra là nhưng sự đối đầu giữa những  người cộng sản và những người quốc gia sẽ phát triển thế nào, khi mà cả đôi bên đều đang thay đổị Lại c̣n có thêm hai thái cực nữa mà chúng ta cần đi t́m: chính phủ do và v́ dân, và chính phủ đi t́m sự quân bằng giữa quyền lợi của cá nhân và quyền lợi của tập thể. Những chủ nghĩa quốc gia và cộng sản đều không c̣n hấp dẫn để chúng ta kiếm t́m. Có thể rằng vào đầu thế kỷ  thứ 21 th́ những chủ nghĩa cực đoan ấy, mà có cái đă  được che dấu dưới những ngôn từ đẹp đẽ, cũng sẽ phải  thay đổị Đảng cộng sản VN đă hiểu sự cần thiết phải thay đổị Đó là lư do tại sao họ đă cải tổ, nhất là sau kỳ họp quốc hội lần thứ 8 năm 1996. Lúc ấy đă có đề nghị đổi tên đảng cộng sản. Nhưng các lănh tụ đảng nghĩ rằng điều ấy chưa chắc đă tốt. Chỉ c̣n có một cách cuối cùng cho Việt Nam có thể thoát ra  khỏi cái cảnh thê thảm này là, khi đôi bên có thể trao đổi với nhau một cách thường xuyên về những trách nhiệm mà  đôi bên phải hoàn thành.

A. Nếu đôi bên - người Việt hải ngoại và đảng cộng sản quốc nội - không cùng cố gắng, th́ sẽ không thể có phát  triển. Quốc gia càng tŕ trệ hơn nữa, trong khi khắp nơi trên thế giới người ta tiến bô..

B. Nếu nhà cầm quyền tại VN vẫn làm ngơ, th́ những người  Việt tại hải ngoại cũng không gây được ảnh hưởng bao nhiêu. Mặc dù họ rất tài giỏi và biết nhiều về những cách thức làm cho quốc gia thịnh vượng trong nền dân chủ, họ vẫn sống trong một hoàn cảnh lưu đầy.

Trong trường hợp cả đôi bên muốn nhường nhịn và thoả hiệp, th́ đây là một chuyện tốt đẹp. Mọi người dân sẽ đón mừng chuyện ấy, và một chuyện tốt như vậy sẽ được nhớ măi trong lịch sử. Sự làm lành phải được thực hiện từ từ, giống như các mối quan hệ giữa các nước trên thế giới. Điều này trở nên cần thiết, và mọi người mới thấy được giá trị của nó.

Chúng ta phải hiểu là những vấn đề chúng ta thảo luận trên đây không thể nào có thể giải quyết được trong một sớm một chiềụ Nếu trẻ cũng như già chúng ta hăng hái lên, th́ sẽ có thêm được can đảm và cá tính. Bài toán này có nhiều thách đố và nếu giải được th́ sự thành công mới mang nhiều giá tri.. Chúng ta cần tạo được sự đoàn kết của những thành phần sau đây:

1. Người tị nạn từ miền Nam VN. 2. Người Bắc tị nạn tại các nước Đông Âu 3. Du học sinh đă hiểu thêm ít nhiều thế nào là tự do dân chủ 4. Cán bộ CS đă sang ngoại quốc và đă thấy rơ những sự yếu kém của một nước CS so với các nước dân chủ tự dọ 5. Cựu quân nhân cán chính miền Nam c̣n kẹt lại trong nước. 6. Cựu quân nhân miền Bắc đă hiểu rơ và chán ghét chế đô.. 7. Giới trẻ hải ngoại, có tài năng và đạo đức. 8. Những cán bộ viên chức trong guồng máy nhà nước tại Việt Nam, đă nh́n ra sự thật là cần phải cải tiến và mang lại thêm tự do dân chủ th́ mới giúp phát triển đất nước và mang lại hạnh phúc cho người dân.

Muốn phá độc quyền độc tài th́ phải cởi bỏ từ từ. Đó là câu châm ngôn dành cho chúng ta. Đoàn kết các thành phần dân tộc là trước hết.

----- Original Message -----

From: "Thuan Do" <butvang@yahoo.com
To: "nghi luan" <nghiluan@yahoogroups.com; "hoi nghi"
<hoinghi@yahoogroups.com
Sent: Tuesday, April 16, 2002 11:30 PM Subject: [HoiNghi] (unknown)

Thưa quư vị,

Hôm trước tôi đă viết bản tường tŕnh về bài diễn văn của TS Ngô Văn Tuấn đọc tại Đại hội Mạng Lưới Nhân Quyền tại Nam Cali ngày 30/3 vừa qua. Trong bản tường tŕnh của tôi có trích dịch đoạn chót trong cuốn sách của TS Ngô Văn Tuấn viết bằng Anh Ngữ và phát ra cho tham dự viên. Nay tôi xin gởi tới quư vị bài diễn văn aâ'y, mà tôi mới nhận được từ TS Ngô Văn Tuấn, Giám Đốc To Chuc Quốc tế Phát Triển Việt Nam (President of the International Foundation for the Development of Vietnam), và chủ bút tờ Vietnam Revuẹ Bài nói chuyện và bài viết của TS Ngô Văn Tuấn rất đáng chú ư, và có thể dùng làm đề tài thảo luận rộng răi cho các tổ chức của người Việt tại hải ngoại để đi đến một sự đồng nhất ư hướng trên căn bản để có thể đoàn kết mang lại hạnh phúc, an sinh, tự do, và dân chủ cho người Việt quốc nội. Xin đọc lại bài tường tŕnh của tôi tại đây:

http://groups.yahoo.com/group/diendan_binhluan/message/468 

Kính, Thuan

--------------------------------------

Thuyết Tŕnh tại Cali - Los Angeles

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

ngày 30-3-2001 tại Ramada Plaza Hotel, Garden Grove, CA, USA

Ngô Văn Tuấn

Kính thưa quư vị,

Trước hết tôi xin thành thật cám ơn Ban tổ chức Đại hội kỳ 5 của Mạng Lưới Nhân Quyền. Từ đất nước Ḥa Lan, tôi được hân hạnh đến đây để tham dự đại hội lần này, đủ để nói lên vai tṛ không ngừng lớn mạnh của Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam. Tôi mong mỏi với sự lớn mạnh này, Mạng Lưới Nhân Quyền sẽ là điểm tựa vững chắc để xúc tác, un đúc tinh thần đấu tranh của người Việt Nam ngày càng rộng xa hơn.

Để đóng góp vào chương tŕnh này, tôi xin phát biểu 2 phần. Phần 1 nói về Hiện t́nh nhân quyền Việt Nam. Và phần 2 nói về Thế đoàn kết của người Việt Nam.

Chúng tôi có cho xuất bản cuốn sách Nhân Quyền Việt Nam: Hiện Trạng và Tương Laị Quyển sách này ngoài những nhân vật quan trọng trong Chính Phủ và Quốc Hội Ḥa Lan, Pháp, Liên Hiệp Âu Châu đặc biệt viết ra, chúng tôi xin chia ra làm ba phần. Phần 1 nói về Nhân quyền, Phần 2 nói về Tôn Giáo và Phần 3 nói về Chúng ta phải làm ǵ? Ba phần này do những người Việt Nam ở khắp các nơi trên thế giới đă miệt mài tranh đấu về nhân quyền và tôn giáo viết rạ Về nhân quyền quư vị sẽ thấy rơ những uẩn khúc, điều kiện và khung cảnh tạo nên. Về tôn giáo lần lượt sẽ có Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Ḥa Hảo và Cao Đài tŕnh bày với quư vị những vụ đàn áp, bắt bớ và giam cầm dă man. Về chúng ta phải làm ǵ sẽ nêu ra những điểm nóng then chốt để từ đó chúng ta tự nhận định lấy là cần phải nên làm ǵ ?

Quyển sách này hy vọng sẽ đem lại cho quốc tế một cái nh́n mới khách quan về Việt Nam, đặc biệt trên căn bản xây dựng tự do, dân chủ và nhân quyền. Nhân quyền và tôn giáo là hai vấn nạn mà người Việt Nam ở hải ngoại và trong nước đang ra sức tranh dấụ Cuộc đấu tranh cho một nước Việt Nam có nhân quyền, dân chủ, người dân được tự do, no ấm và hạnh phúc là những chuỗi ngày dài của tất cả người Việt Nam.

Bất cứ cuộc tranh đấu nào cũng vậy, cũng bắt nguồn từ những chế độ bạo ngược, độc tài, độc quyền, tham nhũng, ... người dân mới nổi lên chống lại mọi áp bức, mọi bất công mà không thể nào chịu đựng được nữạ Đối với chế độ độc tài cách mấy cũng không thể đàn áp tôn giáo, bắt giam những vị lănh đạo tinh thần.

Nhưng những việc trên đối với một chế độ cộng sản chuyên chính th́ hoàn toàn ngược lạị Các tôn giáo nào chịu nghe lời và lệ thuộc nhà nước, chịu thi hành tất cả mà không dám cải lại, th́ cộng sản Việt Nam c̣n có thể để cho làm lễ, giảng kinh. Những tôn giáo nào muốn tự do để hành đạo th́ bị bắt bớ và giam cầm. V́ đối với người cộng sản, tôn giáo là một thứ thuốc phiện không hơn không kém, nên bị chúng thẳng tay đàn áp. Cho nên những tôn giáo lớn ở Việt Nam hiện nay, như Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, Ḥa Hảo và Cao Đài gần như hoàn toàn bị nhà nước khống chế, nếu không khống chế được th́ bắt bớ, giam cầm... Ngày nay có rất nhiều h́nh thức, nhà nước cộng sản đă vu cáo để kết tội những giáo dân, mà các tôn giáo không thể làm ǵ được. Đây là sự chà đạp lên quyền sống, quyền tự do của con người mà bất cứ ai ai cũng đều được hưởng.

Quyền tự do của người dân Việt Nam hiện nay càng bị khống chế. Những h́nh thức cho tự do ngôn luận, tự do lập hội, v.v... chỉ là những chiếc bánh vẻ trên tờ giấy trắng. Những thứ đó ngày nay đă bị nhà nước cộng sản Việt Nam kiểm soát gắt gaọ Tự do ngày nay chỉ trong khuôn khổ của xă hội chủ nghĩa, theo h́nh thức dân chủ tập trung, th́ chỉ là một chiều mà thôị Như vậy c̣n ǵ là tự do đúng nghĩa nữạ

Khi soạn ra tài liệu này, chúng tôi hy vọng các nước trên thế giới nh́n về Việt Nam, các tổ chức của Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Âu Châu, Ngân Hàng Thế Giới, Ngân Hàng Phát Triển Á Châu, Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế, v.v... dùng các phương tiện của ḿnh kêu gọi và thúc đẩy nhà nước cộng sản Việt Nam hăy mở rộng cánh cửa nhân quyền và tôn giáo đă từ lâu khép kín, và hăy mạnh dạn thay đổi, canh tân đất nước Việt Nam cho theo kịp với trào lưu tiến hóa của nhân loại trong đầu thế kỷ 21.

Do đó một lần nữa, chúng tôi khẩn thiết xin kêu gọi quư vị - những tổ chức đấu tranh cho nhân quyền và tôn giáo trên thế giới - với những vị thế và phương tiện sẵn có, hăy cố vận động và thôi thúc chế độ cầm quyền tại Việt Nam tôn trọng và thi hành luật pháp quốc tế về nhân quyền và tôn giáọ Đó là quư vị tranh đấu cho quyền sống, quyền làm người và quyền tự do của con ngườị

Người Việt Nam ở quốc nội đang khao khát tự do, ước mơ một đời sống dân chủ và nhân quyền được thực thị Nhưng những quyền căn bản nhất của con người, người dân Việt Nam cũng không t́m thấy được. Do đó hiện tại chúng ta phải cương quyết đ̣i hỏi với nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải thực thi những điều chính yếu sau đây:

1. Những người Việt Nam phải được quyền in và phân phát những bài viết của ḿnh. Quyền sử dụng các phương tiện thông tin và quyền quan hệ với báo chí ngoại quốc mà không bị sự kiểm soát của nhà nước.

2. Sự trao đổi thông tin giữa hai bên - Việt Nam và hải ngoại - không được thực hiện một cách tự do, tức là chỉ cho từ trong nước ra ngoài, mà không cho từ bên ngoài vào Việt Nam.

3. Tệ nạn tham nhũng cũng đă làm gián tiếp thiệt hại đến nhân quyền. Người dân   không thể tố cáo hành vi tham nhũng của các nhân vật có thế có quyền. Như vậy là đảng và nhà nước đă cố t́nh bao che cho những thành phần tham nhũng.

4. Chính quyền cộng sản Việt Nam phải thực thi những nguyên tắc của Liên hiệp quốc về tự do tôn giáọ Và phải chấm dứt đàn áp các lănh tụ tôn giáo và đối lập chính tri.. Tất cả các vị đó thường phải chịu đựng nhiều h́nh thức đàn áp như hăm dọa, theo dơi, quản thúc.

5. Điều 4 Hiến pháp của Việt Nam là cản trở chính của những người dân chủ tự do về mặt chính trị, điều khoản này đă cho đảng cộng sản Việt Nam được độc quyền. Phải xóa bỏ điều 4 Hiến pháp th́ Việt Nam mới có thể tiến tới được dân chủ.

Hiện nay cộng sản Việt Nam và Trung quốc đă kư những Hiệp ước về lănh thổ (tháng 6-2000), lănh hải (tháng 11-2001), và nhất là 27-12-2002 những giới chức của cộng sản Việt Nam và Trung Quốc đă bắt đầu cắm mốc quy định biên giới giữa hai nước. Biên giới này nếu được phân chia lại th́ Việt Nam mất khoảng 800 km2 về lănh thổ, và khoảng 12000 km2 về lănh hảị Đây là sự thiệt hại lớn cho Việt Nam.

Gần đây Chủ tịch Trung Quốc Giang Trạch Dân đă đi qua Việt Nam (từ 27-2 đến 2-3-2002) nhằm củng cố sự liên hệ giữa hai nước. Sự liên hệ này cho thấy Việt Nam đă đi theo sách lược của Đặng Tiểu B́nh từ cuối thập niên 90, mà đến nay cộng sản Việt Nam gần như đă công nhận sự việc trên. Do đó người Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội nên nhận thức đứng đắn về t́nh h́nh nàỵ Mà hơn lúc nào hết những tổ chức về nhân quyền cần nên nhận chân các kế hoạch ngắn hạn và dài hạn. Một kế hoạch ngắn hạn đ̣i hỏi người Việt Nam làm cấp thời, và liên tục phải làm. Nhưng kế hoạch trường kỳ đ̣i hỏi người Việt Nam có tầm nh́n cởi mở hơn, rộng răi hơn để từ đó cho thấy con đường tất yếu chúng ta phải đi tớị Hiện nay không c̣n con đường nào khác hơn là người Việt Nam phải đoàn kết, hợp đoàn lại với nhaụ Một sự Hợp Đoàn rộng răi trên khía cạnh tự do, dân chủ và nhân quyền bao gồm đủ các thành phần nhân sự, phương tiện, sách lược, v.v...

Các thành phần nhân sự của người Việt Nam ở ngoài hải ngoại:

1. Người Việt quốc gia bao gồm hầu hết những người đă làm việc cho chính quyền Việt Nam Cộng Ḥạ Ngày nay đă rời khỏi tổ quốc, nhưng lư tưởng dân tộc vẫn c̣n, và tranh đấu cho một ngày về đất nước khi không c̣n cộng sản nữạ

2. Có nhiều người không chấp nhận là người quốc gia. V́ chữ người quốc gia (nationalist) theo người Tây phương bao hàm ư nghĩa cực đoan, quá khích. Đây là những người thường hay tiếp cận với xă hội Tây phương, và những thành phần trẻ, sinh viên... Ngày nay họ muốn đổi lại là người Việt Nam tự do, người Việt Nam dân chủ, hoặc người Việt Nam xă hội.

3. Người Việt Nam làm việc ở Đông Âu và hiện nay đă xin tỵ nạn ở Âu châu. Họ chống lại nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam, v́ họ đă bị cộng sản vắt cạn kiệt xương máu và đă nhẫn tâm lừa mị hàng vạn thanh niên, trong đó có ho..

4. Những đảng viên cộng sản ra hải ngoại, và sinh viên Việt Nam du học ngày nay thấy cộng sản Việt Nam lừa dối, phản bội dân tộc nên đă chống lại.

C̣n ở trong quốc nội:

5. Người quốc gia bị thất bại sau cuộc chiến, ở trại cải tạo hoặc ở ngoài xă hội, không có phương tiện để vượt biên, đành phải ở lại để chờ ngày.

6. Các tôn giáo, lực lượng, phong trào quần chúng ở quốc nội. Hiện nay các thành phần này im ĺm, nhưng khi có thời cơ, họ sẽ sẵn sàng nổi dậy.

7. Người cán bộ của đảng, thấy những sai trái, hối lộ, tham nhũng của đảng viên, nhà nước, nên chống lạị Những người này dù đă chống đảng, nhưng cũng không chấp nhận dưới Việt Nam cộng ḥa ngày xưa, mà phải có thể chế mới.

8. Thành phần cán binh cộng sản hiện nay c̣n tại ngũ. Họ là những người trẻ có sức sống, nếu chúng ta dẫn dắt cho họ thấy được sự phản bội của nhà nước cộng sản cầm quyền, th́ họ sẽ quay ngược mũi súng về hướng cộng sản.

Trên đây là 8 thành phần từ ngoài nước lẫn trong nước. Quan trọng chính yếu nhất là chúng ta cần tạo nên như một ḍng thác chảy không ngừng để xúc tác các thành phần trên, mà hiện tại chủ yếu nhất là thành phần ở hải ngoại, vào những điểm chung, cố gắng tập trung vào mục đích. Ḍng thác đó là sự Hợp Đoàn của tất cả các tổ chức lại với nhaụ Khi mà ḍng thác Hợp Đoàn đó lớn mạnh th́ không có vật ǵ có thể cản lại được. Đó là quy luật tất yếu của hết tỉnh rồi tới động, hết động rồi tới tỉnh, hết sự tan ră rồi đi đến sự kết hợp, ḥa hợp. Do đó, sự không đoàn kết của người Việt Nam ở hải ngoại là điều gần như không thể tránh khỏi trước cảnh thay đổi của thời thế, nước mất nhà tan, nên chúng ta không lấy ǵ làm lạ trước sự chia rẽ đó. Biết được quy luật đó để có thể nhanh chóng chuẩn bị cho sự kết hợp của các tổ chức sau này.

Thời gian 27 năm cũng đủ để cho chúng ta nh́n lại quá tŕnh đă qua, cũng như sắp tớị Có thể tiên liệu được những ǵ xảy ra hay không, là do chúng ta có dám đương đầu cùng sự thật đang diễn biến ra hay không. Có những dữ kiện gần đúng để nh́n rơ ở hải ngoại và quốc nội, chúng ta mới có thể tiên liệu được bước đường đi tới của người Việt Nam trong tương lai.

Muốn nắm rơ được các sự việc, trước hết chúng ta cần nên nghiêm chỉnh nh́n rơ t́nh h́nh hiện tại của Việt Nam đầu thế kỷ 21. Những Hiệp Ước Song Phương giữa Liên Hiệp Âu Châu và Việt Nam, và Hiệp Ước Thương Mại giữa Hoa Kỳ với Việt Nam là những xúc tác mạnh mẽ, có tác động thôi thúc làm cho cộng sản Việt Nam phải từ từ cởi mở hơn nữa, có thể tiến tới và nh́n rơ sự thật thế giới bên ngoài.

Xin lưu ư, từ năm 1993 và 1994 tôi đă đề nghị với Viện Bang Giao Quốc Tế Ḥa Lan, Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế Liên Hiệp Âu Châu về kế hoạch quốc tế bang giao, viện trợ, đầu tư, xuất nhập cảng các thứ vào Việt Nam. Cuối năm 1994 Ủy Ban Bang Giao Quốc Tế đă thực hiện kế hoạch nàỵ Đến ngày 17-7-1995 và 14-5-1996 Liên Hiệp Âu Châu mới kư Hiệp Ước Song Phương cùng cộng sản Việt Nam. Đến 10-12-2001, Mỹ đă đồng ư kư Hiệp Ước Thương Mại cùng cộng sản Việt Nam. Nếu kế hoạch được tiến hành một cách đều đặn, th́ trong ṿng 10 năm (1996-2006) quư vị có thể thấy rơ các sự việc diễn tiến ra saọ V́ thế cộng sản Việt Nam đă t́m đủ mọi phương cách để ngăn chận những diễn tiến của sự việc.

Do đó, một bên muốn phá bỏ độc quyền, nên tạo ra những cơ hội để đi đến cởi mở hơn và từ từ cởi bỏ độc quyền; c̣n một bên khác cố t́m cách ngăn trở để giữ nguyên t́nh trạng cũ, mặc dù có những cởi mở, để chiêu dụ những ngành công kỹ nghệ, nông nghiệp, du lịch, v.v... Nhưng cộng sản Việt Nam có thể ngăn chận được bước tiến tới của thế giới bên ngoài hay không, điều đó c̣n tùy thuộc vào yếu tố chính yếu là người Việt Nam ở hải ngoại và quốc nội. Tức là người Việt Nam có ủng hộ, tiếp tay với quốc tế để đưa cộng sản Việt Nam vào thế đă lỡ, mà không thể nào lùi bước trở lại như lúc trước được. Có nhận thức được để từ đó sẽ là bàn đạp cho những dữ kiện sắp tới.

Kính thưa quư vị,

Mạng Lưới Nhân Quyền từ những năm vừa qua đă có những mặt thành công ngoài hải ngoại, nhưng c̣n về quốc nội th́ chúng ta chưa có được tiếng nói tích cực về nhân quyền. Muốn có những tiếng nói tích cực cho nhân quyền từ trong nước, chúng ta phải hợp tác, giúp đỡ và yểm trợ những người trong nước. Tiếng nói càng đông th́ càng mạnh, nhất là thành phần phản kháng chế độ cộng sản từ bên trong chế độ đi ra. Phải có nhiều tiếng nói phản kháng hơn nữa, như vậy mới có thể đủ để làm chất men cho phong trào dân chủ đi lên sau này.

C̣n rất nhiều các bộ phận, các thành phần, cũng như các phương tiện, cơ cấu.

Nhưng điểm mấu chốt chính yếu là đoàn kết. Có đoàn kết, mới đi đến hợp đoàn, mới tạo nên được sức mạnh của toàn thể, mới có cảm hứng t́m sách lược mới cho tổ chức, và mới có thể đạt tới mục đích sau này.

Xin kính chào quư vi..  

 


CÁC BÀI VIẾT KHÁC CỦA ÔNG NGÔ VĂN TUẤN:

  1. Những đề nghị thế kỷ 21

  2. Khuấy Động

  3. Làm sao sống lại không khí đấu tranh

  4. Làm sao triển khai thế và lực

  5. Làm sao hướng dẫn cuộc tranh đấu đến tất thắng

  6. Chủ Đạo

  7. Sách lược 1: Họp Đoàn

  8. Sách lược 1-2: Họp Đoàn

  9. Sách lược 2: Chủ Động

  10. Sách lược 3: Chủ Đạo

  11. Sách lược 4: Nguyên Tắc

  12. Sách lược 5: Nhân Quyền

  13. Sách lược 6: Đối Thoại