Điểm 1A.I: Hợp Đoàn 2
|
H |
iện tại chỉ có một con đường
có thể tiến tới tự do, dân chủ, nhân quyền,
thịnh vượng và hạnh phúc cho đất
nước. Con đường này là Hợp Đoàn (1).
Hợp Đoàn, đây là nhiệm vụ
trước mắt và cần thiết trên hết mà
người Việt Nam ở hải ngoại và quốc
nội cần phải thấy rơ. V́ sao? V́ Hợp Đoàn
là:
· Chính
yếu nhất của người Việt Nam khi muốn
tranh đấu để xây dựng tự do, dân chủ,
nhân quyền, thịnh vượng và hạnh phúc cho đất
nước;
· Trụ
cột nhất cho người Việt Nam khi muốn
kết hợp và kết đoàn;
· Thiết
yếu nhất cho tất cả các bộ phận từ
hải ngoại cho đến quốc nội;
· Chủ
yếu nhất trong toàn bộ sách lược đấu
tranh từ chính trị, kinh tế, văn hóa và xă hội...
Hợp Đoàn chính là tác động
hỗ tương trong phạm trù đoàn kết và liên
lập giữa ta và người, tổ chức này và đoàn
thể khác, hoặc nước này (Ḥa Lan, Bỉ, ...) và liên
hiệp khác (EU...) hoặc liên minh khác (NATO...). Do đó
Hợp Đoàn có tầm nh́n vô cùng rộng mở, khoáng đạt
và thoăi mái từ cục diện này (đối đầu)
sang bối cảnh khác (đối lập) mà không trở
ngại nào làm ảnh hưởng đến. Một khi
chuyển động, Hợp Đoàn sẽ tạo thành ḍng
thác lớn mạnh có thể cuốn hút đi những điều
phiền năo, bất đồng khi xưa, và đem vào đó
những ư niệm liên tục mới mẻ và lạc quan
hơn.
Ở hải ngoại người
Việt Nam khó có dịp gần gũi, tṛ chuyện và bàn
luận cùng nhau, nên Hợp Đoàn là điểm tựa giúp
mọi người gặp nhau, giúp đỡ lấy nhau và
chia sẻ cho nhau những điều vui sướng
cũng như hoạn nạn. Cho nên Hợp Đoàn chính là
người bạn đường đồng hành cùng ta
trên bước đường mới. Bước đường
mới đó chắc chắn người Việt Nam đang
và sẽ đi tới.
Người Việt Nam hiện nay ở
khắp nơi trên thế giới, nhiều nhất là
ở Mỹ, Gia Nă Đại, Úc, Pháp, Đức, v.v..., có rất nhiều khuynh
hướng khác nhau, từ chống cộng quá khích,
cực đoan đến hoạt động có tính cách ôn
ḥa, tả khuynh, hoặc xây dựng đất nước
tự do, dân chủ và nhân quyền, v.v… Khuynh hướng nào cũng đều
có những khía cạnh đặc sắc của nó.
Những người theo khuynh hướng nào cũng đều
có bản sắc của việc ḿnh tự chọn lấy.
Việc tựï chọn lấy đều theo quan điểm
của sự nhận thức và tầm nh́n của mỗi
người trước sự việc. Do đó chúng ta
không thể vào đảng phái này, rồi khinh khi thù
nghịch với các tổ chức, đảng phái khác.
Mỗi tổ chức, đoàn thể, đảng phái...
không thể v́ tổ chức của ḿnh, rồi cho chỉ
có tổ chức ḿnh là đúng, c̣n các tổ chức khác là
sai.
Tổ chức A nói là đi đúng đường.
Đoàn thể B nói họ đi đúng hơn. Đảng
phái C nói đường đi của họ mới là đúng
nhất. Tốt lắm, vậy th́
cả ba đều đúng. Cả ba cứ làm theo đường
lối của tổ chức ḿnh vạch ra. Nhưng
bất kỳ đường lối nào cũng phải có
mục đích. Mục đích của các tổ chức đấu
tranh là để không c̣n cộng sản độc
quyền, độc đảng, bất công và tham nhũng
nữa, và xây dựng đất nước Việt Nam
tự do, dân chủ, nhân quyền, thịnh vượng và
hạnh phúc.
Cho nên, chúng ta đấu tranh chống
lại chế độ độc quyền, độc đảng,
bất công và tham nhũng như hiện nay không cần
thiết phải có đường lối, lập
trường, chủ trương giống như nhau, mà chỉ cần có cái nh́n
gần nhau, cùng nh́n về một hướng, cùng chung
mục đích là đất nước phải có tự
do, dân chủ, nhân quyền, thịnh vượng và hạnh
phúc. Chúng ta hăy gạt bỏ những sự khác biệt, và
cố gắng đem những điểm tương đồng
của đoàn thể này vào với tổ chức kia,
bỏ đi cái khung nhỏ tiểu tiết để
lấy cái khung rộng lớn tổng thể hơn. Và cái
khung rộng lớn tổng thể hơn này là môi
trường hoạt động chung, tạo ra các công
việc đều nhằm vào mục đích chung cho
tất cả các tổ chức, đảng phái và mọi đoàn
thể.
Phải có cái nh́n rộng răi, trung thực
và khách quan mới thực sự
đủ sức gánh vác công việc chung. Mỗi
tổ chức đều cần phải có thái độ
cởi mở, nhường nhịn nhau để có
thể tiến tới được trung điểm.
Trung điểm là điểm đồng thuận và
hội tụ của những tổ chức.
Một tổ chức lớn, có ảnh
hưởng mạnh, thường hay chờ các
người khác, tổ chức khác vào tổ chức
của ḿnh, chứ không khi nào ḿnh vào tổ chức khác
nhỏ hơn. Đó là trường hợp rất b́nh
thường. Có thể không ai nghĩ rằng, một
tổ chức lớn khi muốn kết hợp với
một tổ chức nhỏ, nhất là trường
hợp của Việt Nam sẽ:
· Dễ
dàng đồng thuận hơn.
· Có
nhiều lợi điểm hơn, thí dụ như khi
thảo luận, biểu quyết...
· Nói lên
ḷng thiết tha mong muốn đoàn kết, vô vị
lợi.
· Giúp cho
nhanh chóng h́nh thành sự kết hợp rộng răi.
Thông thường những người
hoạt động trong một tổ chức sẽ
cảm thấy dễ dàng làm việc hơn là nhiều
tổ chức hợp lại. Họ cho rằng, nếu
nhiều tổ chức hợp lại sẽ lôi thôi, bàn ra
tính vào, làm cho trễ nải hết ngày giờ! Đó là tâm
trạng của những người bảo thủ
với những cái mà họ đang có. Trong khi cái mà họ đang
có chỉ là một bức tường, hoặc một bên
vách của ngôi nhà mà thôi. Muốn tạo thành một ngôi nhà
cần phải nhiều bức tường xây đắp
lại, có đủ thứ trong đó, như: tường
trước, tường sau, xi măng, ngói, cây... Căn nhà
do nhiều người xây dựng tạo một nền
móng vững chắc, sẽ không sợ ǵ cơn băo lớn
tàn phá, lung lay, hủy hoại. Do đó, một bức
tường cũng như một đoàn thể, nhiều
bức tường xây dựng nên một ngôi nhà, cũng
như nhiều đoàn thể nhỏ kết hợp
lại thành tổ chức lớn hơn.
Đầu tiên tại mỗi nước
hăy cố gắng vận động các tổ chức
kết hợp và thành lập một Cố vấn đoàn X
và một Giám sát đoàn Y. Cố vấn đoàn là trung điểm
hội tụ, là điểm tập hợp của các
tổ chức. Giám sát đoàn một mặt giám sát và ḥa
giải các điểm dị biệt, bất đồng ư
kiến của những tổ chức, mặt khác t́m cách
hóa giải và triệt tiêu những sự khác biệt và
bất đồng này. Khi các Cố vấn đoàn của
các nước kết hợp và liên lạc được
với nhau, th́ lúc đó gọi là Hội đồng Cố
Vấn X. Và Giám sát đoàn, gọi là Hội đồng Giám
Sát Y.
Để tránh cho Cố vấn đoàn và
Giám sát đoàn hoạt động lâu ngày sẽ sinh ra độc
đoán và bè phái, chúng ta chỉ có thể ấn định
2 nhiệm kỳ. Mỗi nhiệm kỳ có thể là 3 năm.
Chúng ta phải tạo cho nhiều người tranh và
ứng cử. Có nhiều người dồi dào khả năng
chịu ra tranh cử th́ mức độ thành công của
tổ chức càng cao và sinh hoạt dân chủ càng rộng.
Những người trong Cố vấn đoàn và Giám sát đoàn
cần phải tuyệt đối vô tư trước các
việc xảy ra, và giải quyết thật công bằng
mọi vấn đề.
Lúc đầu có thể:
- Đoàn thể A kết hợp với
lực lượng B và tổ chức C trở thành là
"Hội nghị 1".
- Liên minh L kết hợp với tổ
chức M và hội N trở thành là "Mặt trận
2".
- Đảng X kết hợp với liên
minh Y và nghị hội Z trở thành là "Liên hội
3".
- v.v......
Sự kết hợp sẽ tuần
tự tiến theo thời gian, có khi nhanh, có khi chậm, có
khi thành tựu và có khi bị đổ vỡ. Quan trọng
hơn hết là tất cả đều hiểu được
nguyên do của sự thất bại đó, ... và cuối cùng nên biết rút ra
những ưu và khuyết điểm để có thể
sửa chữa những sai lầm đó. Có thể không ai
chịu tự nhận sai lầm. Do đó phải có
một thành phần đứng ngoài cuộc làm mối dây liên
lạc và nối kết, làm cách nào hướng dẫn và có
thể chỉ cho họ thấy được những
sai lầm xảy ra, cũng như sự cần thiết
của mối kết đoàn cùng nhau. Đến một lúc
nào đó các Hội nghị 1, Mặt trận 2, Liên hội
3, v.v... cùng thành ư ngồi lại với nhau để bàn
chuyện hợp tác ở một vài công tác nào đó, và
dần dần tính chuyện cộng tác chung, là con đường
tiến tới có nhiều triển vọng thành tựu
(H́nh 1).
A + B + C = Hội nghị 1 L + M + N = Mặt trận
2 X + Y + Z = Liên hội 3

H́nh 1 Bron:
Chúng ta thảo luận, tranh luận đến
những vấn đề ǵ giống quan điểm
với nhau mà thôi. Những vấn đề đang nghiên
cứu, thảo luận sẽ là tiền đề của
những lần kế tiếp. Những điều ǵ khác
biệt nhau, hoặc là trong khi bàn thảo, tranh luận
với nhau, những vấn đề trái với ư kiến
của nhau sẽ lần lượt xuất hiện, chúng
ta hăy cố tránh và để vấn đề đó qua
một bên cho bộ phận Giám sát đoàn lo. Có những
trường hợp sự khác biệt, bất đồng
ư kiến quá lớn, quá căng thẳng, th́ bộ phận
Giám sát đoàn này có nhiệm vụ phối hợp với
thành phần Chủ tọa đoàn để hóa giải
kịp thời những sự bất đồng ư
kiến xảy ra này.
Bộ phận làm công việc hóa giải này phải
nhanh nhẹn, kịp thời, kịp lúc để cho
những trường hợp bế tắc được
khai thông. Trong lúc xảy ra bất đồng ư kiến,
chúng ta cố gắng t́m hiểu nguyên nhân của sự
việc xảy ra, và t́m cách chiết đoán để có
thể giải quyết theo đường lối ḥa
giải chiết trung. Ngày hôm nay chưa ḥa giải được,
th́ để ngày mai, ngày mốt. Tuyệt đối tránh
việc đổ vỡ, mà phải theo phương
thức hài ḥa cùng nhau.
Như vậy, những ư thức về Hợp Đoàn
sẽ dần dần xuất hiện trong chúng ta. Những
lời nói châm chọc, khích bác của tổ chức này,
người này… t́m cách hạ cho được tổ
chức kia, người kia… sẽ từ từ thay đổi
theo thời gian. Sự trưởng thành trong nhận
thức cũng từ đó gia tăng lên. Phải
khuyến khích những tư tưởng mới, ư
kiến mới, v́ như vậy càng làm cho phong phú dồi
dào thêm nhận thức của chúng ta. Những sự phê
b́nh hay chỉ trích trong tinh thần tương kính cùng nhau,
là động lực làm cho tổ chức tiến tới
và cá nhân được soi sáng, rất đáng được
hoan nghênh và phải tôn trọng những ư kiến đó.
V́ thế Hợp Đoàn của người Việt
Nam tại hải ngoại vô cùng quan trọng hơn bao
giờ hết. Hợp Đoàn thành h́nh lúc "ban đầu"
là các tổ chức không chống đối nhau nữa, mà
vẫn c̣n đứng
riêng rẽ với nhau, các việc ǵ cũng chỉ có
tổ chức ḿnh biết mà thôi. Hợp Đoàn "hoàn
chỉnh" là các đoàn thể, tổ chức, đảng
phái quyết ḷng hàn gắn mọi đổ vỡ, đoàn
kết gắn bó với nhau,
quyết tâm tranh đấu và xây dựng tự do, dân
chủ, nhân quyền, thịnh vượng và hạnh phúc
cho tổ quốc Việt Nam. Đoạn đường
ở giữa lúc "ban đầu" và lúc "hoàn
chỉnh" có thể ngắn hạn hay kéo dài tùy thuộc
vào các ư niệm của những tổ chức với
nhau.
Hợp Đoàn khi thành h́nh bắt buộc phải có
những công tác để thi hành. Nếu những tổ
chức kết hợp lại được rồi mà
thành phần cố vấn chỉ đạo vẫn không có
công tác ǵ để họ thực hiện, th́ đó chính là
tự diệt tổ chức. V́ sao? V́ khi không có công tác, th́
người này, thành phần này nh́n vào người khác,
thành phần khác, sẽ có xáo trộn, khích bác... với nhau,
và dần dần sẽ đưa tổ chức đến
khánh kiệt, chia rẽ, đổ vỡ cũng như
hiện tại.
Tổ chức phải hoạt động
thường xuyên và liên tục, như mặt sóng của
một ḍng sông lớn. Và những công tác mà họ làm, khi có
kết quả phải cho họ biết, dù thành công hay
thất bại. Chúng ta phải rút ưu khuyết điểm
sau mỗi lần công tác. Phải khuyến khích họ
thường xuyên để kích thích việc làm của
họ.
Một khi Hợp Đoàn được thành h́nh và
tiến triển, th́ lúc đó nền móng của sự tranh
đấu mới có cơ hội phát triển đến
mức độ quy mô hơn. Công cuộc tranh đấu
chống lại cộng sản độc quyền trong
nước là của tất cả chúng ta, tùy thuộc
rất nhiều yếu tố, nhưng yếu tố quan
trọng nhất là chúng ta có nghiêm chỉnh chấp hành và
thực thi những quy định trong Hợp Đoàn hay
không?
Chúng ta hiện đang ở hải ngoại, mà ở đây
những người tỵ nạn, những nạn nhân
của thiên tai, chiến tranh... thí dụ như các
nước miền Trung Phi châu, Kosovo, Thổ Nhĩ Kỳ,
Đông Timor … đă khiến
cho quốc tế phải nghĩ
nhiều đến họ. Khi nghĩ đến
họ th́ không c̣n th́ giờ để nghĩ đến người tỵ
nạn tha hương như chúng ta. Do đó công việc
trước tiên của chúng ta là phải tự chuẩn
bị để chỉnh đốn hàng ngũ. Không
chỉnh đốn hàng ngũ th́ cũng như đống
cát rời, làm sao có thể trộn nên hồ…
Không chuẩn bị th́ sẽ không được ǵ
cả. Không chuẩn bị th́ đừng trách ai, đừng
đổ lỗi cho người này hay người khác,
hoặc tổ chức kia hay đoàn thể nọ... C̣n có
chuẩn bị, mà chỉ có được một hay vài
tổ chức nhỏ hưởng ứng, không có đường
lối làm cho những người khác ủng hộ, th́
cũng như là hạt cát trút vào biển cả!! Chuẩn
bị phải tập hợp, kêu gọi nhiều nhân
lực, khuếch trương rộng lớn, đầy đủ
các phương tiện cũng như các nhu cầu, và
cần nhất là trên dưới một ḷng tin
tưởng th́ mới có thể dành được
phần lợi thế được.
Như vậy điều trước hết là chúng ta
phải Hợp Đoàn và biết cách tranh đấu có sách
lược, tức là biết cách vận dụng lực
lượng từ không đến có, từ chỗ sở
trường của ta và sở đoản của địch,
hướng cộng sản đến một con đường
mà ta chờ sẵn …
· Tất cả các
tổ chức Hợp Đoàn cùng nhau với mục đích
tối thượng là xây dựng tổ quốc Việt
Nam tự do, dân chủ, nhân quyền, thịnh vượng
và hạnh phúc.
· Tất cả
những tổ chức cực đoan quá khích, hay ôn ḥa tả
khuynh đều thoải mái ngồi chung lại với nhau
trong một khung trời rộng mở: việc của anh
th́ anh làm, việc của tôi th́ tôi lo.
· Tất cả đều
nh́n nhau trong tinh thần cởi mở, hài ḥa, cùng tha thứ
những chuyện đă qua và cùng bắt tay nhau làm những
việc có ư nghĩa hơn.
Có như vậy:
· Tổ chức này
không c̣n đố kỵ, nghi ngờ tổ chức kia.
· Các tổ chức đấu
tranh mới có đủ th́ giờ nghĩ ra những
kế hoạch vẹn toàn và phương hướng hành động.
· Những tổ
chức hoạt động mặt nổi và hoạt động
mặt ch́m… có thể cùng nhau
san sẻ và gánh vác những trọng trách.
· Những ai làm
việc cùng thực hiện mục đích chung cũng
cảm thấy an ḷng, khi họ đă, đang và sẽ
hoạt động trong ḷng địch, tức là trong
bộ máy cầm quyền của cộng sản.
· Mới có những
cơ hội làm nên đại sự.
Chúng ta nên biết rằng: "Trong nhà mà không yên, th́
khoan nói chuyện tới hàng xóm. Trong tổ chức mà không
yên, th́ khoan bàn đến việc kết hợp. Trong
nước mà không yên, th́ khoan thảo luận đến
việc bang giao." Do đó
khi muốn đấu tranh để dành phần chủ động
về ta, trước tiên phải ổn định
người Việt Nam ở hải ngoại, phải
tạo cho họ một niềm tin. Trong cuộc đấu
tranh này không có niềm tin là thất bại lớn nhất
(2).
Các tổ chức, đảng phái, đoàn thể
một khi cương quyết dẹp bỏ những nghi
kỵ nhau, đều hết ḷng tin tưởng và lo cho
mục đích chung, th́ tôi tin chắc rằng tất cả
các người Việt Nam ở hải ngoại đều
rất vui mừng, phấn khởi trước ngày hội
lớn của dân tộc, và hy vọng chắc chắn
sẽ đóng góp tài lực và vật lực vào công việc
chung.
Trong khi Hợp Đoàn sẽ có nhiều lời chỉ
trích, phá rối của (t́nh báo) cộng sản ở
hải ngoại. Cũng có thể họ đội lốt
là những người quốc gia chống cộng cực
hữu quá khích, hoặc họ đóng vai là người xă
hội cánh tả cực đoan, hoặc họ là
người không ở tổ chức nào nhưng kêu gọi
bất hợp tác với tất cả... Do đó, công
việc trước hết - ưu tiên số một - là
chúng ta phải cố gắng và quyết tâm Hợp Đoàn để
đi đến chỗ đồng thuận.
Nếu măi măi không thể Hợp Đoàn các tổ
chức, mặt trận, đảng phái... lại được,
th́ có nghĩa là Đảng cộng sản Việt Nam hoàn
toàn thành công! Chúng ta muốn cuộc tranh đấu trong
hiện tại và tương lai
thành công hay thất bại lần nữa? Chúng ta
phải tự trả lời lấy!!
Ghi chú (Noten):
1. Drs. Ngô Văn
Tuấn, De Strategie van het Junghopisme. Leiden 1991 en Vietnam Revue
1995, 1996.
2. Drs. Ngô Văn
Tuấn. De Strategie van het Junghopisme. 1991.