Quốc
Nội
Phương Thức Xâm Nhập
Khuấy Động
Hiệp
ước Song Phương giữa Liên Hiệp Âu Châu
với cộng sản Việt Nam đến 2006 là 10
năm (1996-2006), và Mỹ 5 năm (2001-2006). Cao điểm
là năm 2006 trở đi. Ngày hôm nay các diễn tiến
đều đă được các nước, các tổ chức
quốc tế nghiêm chỉnh thi hành với mức
độ cao hơn.
Các tổ
chức quốc tế chú tâm nhất là kinh tế. Không cần thiết phải nói chính trị trong lúc này, mà
chỉ cần đạt được yêu cầu. Kinh
tế khi có phát triển th́ chắc chắn sẽ kéo theo
những vấn đề của chính trị. Mức
độ yêu cầu gần nhất là làm sao cho
người dân có công ăn việc làm, đời sống
dễ dàng hơn, v.v… Từ cuộc sống dễ dàng,
đủ ăn đủ mặc, sẽ dẫn
đến những đ̣i hỏi nhiều hơn nữa,
và việc tranh đấu chỉ là sớm hay muộn mà
thôi.
Hiện nay
những trang thiết bị về điện tử, máy
móc, kỹ thuật, v.v… Việt Nam c̣n đang thiếu
rất nhiều. Lẽ dĩ nhiên là phải nhập
cảng các thứ. Các tổ chức của các nước
đă cho Việt Nam nhập cảng các thứ đó từ
nhiều năm qua. Mở các trường dạy học và
dạy nghề cho các em cô nhi, thanh thiếu niên bị
thất nghiệp, vô gia cư,… cấp học bổng
để cho các du sinh đi học các nước, hoặc
đi tu nghiệp,… tạo những công việc làm thiết
thực cho người dân ở nông thôn, thành thị, v.v… và
v.v… Hiện tượng đó làm cho đảng cộng
sản thấy ngay ư đồ của các nước. Nhưng
trước t́nh trạng quá thiếu thốn, và mắc
nợ cứ chồng chất ngày càng nhiều, nhà
nước Việt Nam biết được các
điều đó, nhưng cũng không thể nào rút chân
lại được.
Trong những
năm đầu thế kỷ 21, nhà nước Việt
Nam cho phát triển rất nhiều về kỹ thuật tin
học. Máy vi tính đă được đẩy mạnh
lên từ nhiều năm qua. Các mạng lưới thông tin
của cộng sản cũng đă được phổ
biến ra ngoài. Các tin tức, thông
tấn, b́nh luận... của cộng sản giờ đây
đă được biết tới nhiều hơn. Đời
sống tưởng chừng như đă có tiến
triển nhiều. Chứ có biết đâu rằng,
những thành phần lên được trên Internet, là
những thành phần có ít nhiều dính liếu với nhà
nước cộng sản. C̣n thành phần thấp cổ
bé miệng th́ vẫn bị, vẫn phải chịu
đựng mọi sự bất công và tham nhũng ngày càng
nhiều của nhà nước, đảng viên, cán bộ,
v.v...
Nhân
quyền càng bị nhà nước cộng sản triệt
để ngăn chận. V́ theo kiểu cộng sản nói
với quốc tế là làm ǵ có t́nh trạng nhân quyền
trong xă hội của họ. Những việc chính thực
là nhân quyền, nhưng cộng sản đổi ra
thường phạm và giam giữ những người
đó. Những sự việc đó người dân hoàn toàn
không biết, thậm chí không nghe ai nhắc đến,
hoặc một số ít người biết nhưng không
dám nói ra. Do đó công việc nới rộng thông tin về
trong nước là việc tối cần thiết phải
làm. Phải quảng bá sâu rộng về nhân quyền cho
người dân biết rơ tường tận.
Mấy
năm gần đây đă có nhiều tổ chức đem
việc chuyển các tin tức qua internet, e.mail, fax về
Việt Nam. Có thể bị cộng sản ngăn chận
bằng bức tường lửa, nhưng việc xén tường
là việc b́nh thường. Những nhà chuyên môn (có thể của
những tổ chức) ở hải ngoại đă
chuyển về nước với một số lớn
các tài liệu, lư thuyết mới... Có hỏi, tại sao
không cho nhiều người cùng biết để có
thể dễ dàng tiếp tay ? Được trả lời là
nếu cho nhiều người biết đến, th́
cộng sản cũng biết, khi biết, chúng sẽ hủy
hoặc thay đổi hệ thống internet, làm mất
liên lạc, lúc đó sẽ khó khăn hơn. Tóm lại
những công việc làm này rất kín đáo, có tính cách
mật, không thể để nhiều người
biết được.
Tuy
nhiên, việc t́m kiếm những đường dây nóng để
liên lạc, hoặc thông tin về trong nước
đối với hiện tại là việc dễ dàng. Có
thể liên lạc đến hàng ngàn, hoặc 100.000 mail cùng
một lúc, nếu chúng ta quyết tâm dùng truyền thông,
internet, e.mail, fax, điện thoại... làm phương
tiện. Nhưng nên nhớ, đó là con dao hai lưỡi,
nếu ta không cắn chúng, th́ chúng sẽ cắn lại ta.
Bây
giờ vào mạng lưới internet, có rất nhiều
địa chỉ trên mạng của các nước,
tổ chức, hội đoàn, đảng phái, thương
mại, quảng cáo, v.v... Về hướng Việt Nam,
chúng ta lấy thử một địa chỉ: vnn.vn , hay
saigonnet.vn , trong
đó sẽ có rất nhiều chủ đề cho ta
chọn. Chọn thử: Weblink, hoặc Liên kết Website,
ta sẽ thấy có rất nhiều chủ đề,
mỗi chủ đề có nhiều địa chỉ.
Chẳng hạn như lấy địa chỉ của:
Tổ chức chính trị - xă hội - cơ quan nhà
nước, lấy địa chỉ: Các tỉnh thành,
lấy địa chỉ: Tin tức, hoặc lấy
địa chỉ: Tổng cục du lịch, v.v.... chúng ta sẽ
có không biết bao nhiêu địa chỉ khác. Những
website khác cũng vậy, như: fpt.vn
, vnexpress.net , v.v...
Có
nhiều khi chúng ta chỉ v́ ghét cộng sản, nên không thèm
coi website của chúng có ǵ. Khi xem website của chúng, chúng ta
mới có thể biết cách sắp đặt của chúng
ra sao, xem những động tịnh của t́nh h́nh như
thế nào, xem những mạng lưới của chúng kết
hợp với những ai, v.v... và từ đó chúng ta sẽ
tiên liệu và t́m cách hóa giải thế cờ. Dĩ nhiên
coi website, e.mail... chỉ là một phần trong các
phương tiện mà thôi.
Bất
cứ các tổ chức nào có số website cũng đều
có số e.mail. Những địa chỉ mail này, chúng ta
sẽ lấy và gom lại, làm thành địa chỉ
của ta. Có thể lên tới hàng 100.000 mail, hoặc
1.000.000 mail nếu như ta muốn. Quan trọng chính
yếu là cho các giới chức, viên chức, cán bộ,
đảng viên của đảng và nhà nước
cộng sản xem những tin tức, b́nh luận, tài
liệu, v.v... Lẽ dĩ nhiên là họ không muốn xem, hoặc
bỏ ngay, hoặc có thể từ từ. Nhưng không
sớm th́ muộn, sẽ thấm vào trong tư
tưởng và mạch máu của họ hồi nào mà họ
không hay. Nhất là khi có một biến động nào đó,
có liên quan đến t́nh h́nh xă hội hiện tại... họ
có thể sẽ t́m đọc. Chúng ta luôn luôn có những tin
tức mới lạ, có liên quan đến xă hội, kinh
tế, chính trị, ... hoặc là đánh động sự
t́m hiểu, sự hiếu kỳ của họ...
Những
người dân thường, có thể có nhiều cách
để liên lạc với họ, chẳng hạn
như: thi văn, phổ thông, địa phương, quảng
cáo, t́m việc, t́m bạn, rao vặt, v.v... có rất
nhiều trên những website. Nên cho những bài vỡ có
chất lượng, hoặc những vui cười ư
nhị để cho họ đọc. Nghệ thuật
dẫn dắt trên mạng lưới làm cho người
đọc cảm thấy yêu thích, là một nghệ
thuật. Chúng ta cứ làm cấp số cộng đối
với trường hợp có người chịu
đọc, và có người chịu hợp tác. Nếu
nhiều người đều làm, th́ sẽ có một
số lượng lớn.
Ngoài
ra có fax, điện thoại cho những người thân,
bạn hữu... Những người này sẽ giúp ta trong
việc chuyển tin đi. C̣n rất nhiều các
phương tiện mà ta có thể liên lạc, tin tức,
thông tin về trong nước.
Chúng ta quyết tâm khuấy động bằng các tin
tức, tài liệu cần thiết về cho người
dân Việt Nam. Dĩ nhiên các phần hành nào cũng có khó
khăn, nhưng sau khi đạt được, chúng ta
mới thấy hănh diện và tự hào về những
điều mà ta làm và thực hiện được. Quan
trọng là chúng ta có quyết tâm làm hay không?