Chính Lược
Làm sao triển
khai
Thế và Lực
của người Việt Nam ?
Ngo
4-2003
Về
được trong nước, chẳng những phá
thế của đảng cộng sản đang
đưa người ra
ngoài nước làm công tác
văn hóa vận, kiều vận, mà ở hải ngoại
những người Việt
Nam sẽ không c̣n có cơ hội
chỉ trích, công kích, chia rẽ ... mà đồng ḷng
ngồi lại đoàn kết với nhau trước
kẻ thù chung.
Cộng sản
Việt Nam có lợi điểm là đang nắm mọi
quyền lực, tất cả các h́nh thức đối kháng
đều bị hủy diệt, giam cầm... Như vậy,
chúng ta cần nên hiểu được là ngày nay quyền
lực của cộng sản trong nước đă ổn
định, và cố muốn bành trướng ra hải ngoại.
Lư lẽ đơn giản nhất trong sách lược đấu
tranh: Muốn chận bước tiến công của địch,
một trong những cách tốt nhất là tấn công địch
trước. Nhưng từ trước đến nay, người
Việt Nam ở hải ngoại chỉ chờ địch
tấn công, rồi mới chống lại bằng cách: biểu
t́nh, dâng kiến nghị, thỉnh nguyện thư.... mà chưa
có một lần nào tiến công để dành phần chủ
động về phía ta. Hai bên khi đối đầu
nhau, việc trước tiên là nắm phần chủ động.
Đó là yếu tố cần thiết nhất dùng để chiếm
thế thượng phong.
Khi triển
khai Thế và Lực là có được các lực lượng
trong nước và ngoài nước kết hợp với
nhau rồi, chứ không thể vẫn c̣n bất đồng
chính kiến .... V́ như vậy là tự làm triệt tiêu, hủy
hoại các hoạt động của những tổ chức đă và đang
vào trong ḷng địch, những người tự hiến
dâng đời ḿnh cho lư tưởng tự do... Có thể những
hoạt động của họ, lặng lẽ âm thầm,
mà người Việt Nam ở hải ngoại không bao giờ
nghĩ đến. Và bởi vậy nên thường xuyên
nghe được những lời chửi rủa cay nghiệt
trên các diễn đàn, báo chí, truyền thông của những
người Việt quá khích ở hải ngoại…
Thế và Lực
một khi được triển khai, cũng như ḍng thác
không bao giờ ngừng chảy. Khi thế trận được
bày ra, th́ không thể nào nửa chừng bị đứt đoạn.
Do đó, Thế và Lực khi được giương lên
là tất cả người
Việt Nam nên đồng ḷng trước sau như một.
Như vậy mới có thể đem Kế Sách ra để
cùng bàn thảo với nhau.
Dùng kế sách
để có thể làm cho địch không pḥng bị, hoặc
không thể nào ngờ tới, là chủ yếu trên phương
diện đấu tranh. Biết trước để thủ
thắng trên b́nh diện Nhân Tâm và trong phạm trù Nhân Sản
là nghệ thuật tác động tâm lư chính yếu nhất
mà cộng sản không thể nào biết được. Nghệ
thuật đó là Chính Lược. Vậy chính lược
là những kế sách tổng thể, đóng vai tṛ quan trọng bậc
nhất trong toàn bộ kế hoạch mà ta thực hiện.
Để có được
chính lược tiến hành trong giai đoạn sắp tới,
trước hết chúng ta cần hiểu được những
điểm căn bản cần thiết sau đây:
1. Chính lược là ǵ ?
Chiến lược
được sử dụng trong chính trị, có tầm nh́n
rộng răi bao quát về các lănh vực khoa học xă hội,
kinh tế, ngoại giao, v.v... được áp dụng và
thực hiện với những kế sách, có kế hoạch,
có phương pháp... th́ gọi là Chính Lược (Politieke
Strategie). Trong lúc đầu, chính lược chỉ là những
yếu tố căn bản nhằm thúc đẩy các tổ
chức, hội đoàn, đảng phái kết hợp lại
ở hải ngoại và trong quốc nội, mà đầu
tiên là người Việt Nam ở hải ngoại. Khi sự
kết hợp có cơ hội được phát triển
và thành h́nh, lúc đó chính lược sẽ có nhiều kế
hoạch quan trọng và chính yếu trong công cuộc đấu
tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền Việt Nam.
Chính lược
được h́nh thành từ trái tim của Dân Tộc
Việt Nam, quyết tâm tranh đấu cho Tổ Quốc
Việt Nam. Khi nào người Việt Nam thấy lư tưởng
đó không c̣n phù hợp, hoặc có tầm nh́n khác, th́ tự
nhiên chính lược đó bị dẹp bỏ. Như vậy,
chính lược có được là do dân, v́ dân chúng Việt
Nam quyết tâm đấu tranh giải thể chế độ
xă hội chủ nghĩa (cộng sản) độc quyền,
chuyên chính, mà thay vào đó bằng thể chế dân chủ hóa
hơn, có tự do và nhân quyền được tôn trọng
hơn.
2. Chính lược gồm những ǵ ?
Như trên đă
dẫn, chính lược có được là do dân và v́ dân,
tranh đấu cho tổ quốc và dân tộc Việt Nam. V́
thế nhu cầu kết hợp thật rộng răi, đều
khắp của tất cả người Việt Nam ở
hải ngoại cũng như quốc nội. Chính lược
mời gọi tất cả các lực lượng, các tổ
chức với mục đích chính yếu là Việt Nam phải
có tự do, dân chủ và nhân quyền. Chính lược luôn
luôn sẵn sàng lắng nghe mọi tiếng nói, dù tốt hay
xấu, dù khen ngợi hay chỉ trích mọi việc làm dù lớn
hay nhỏ. Phải có những lời phê b́nh trong sự tương
kính, chính lược mới có thể làm việc được
tốt và hữu hiệu hơn.
Chính
lược dung hợp (Politieke Strategie van het Junghopisme) tất
cả các lư luận, nhận thức, tư tưởng của
những người, hoặc những tổ chức về
công cuộc đấu tranh này. Chính lược cũng được
ví như một tổng thể, có thể ḥa hợp được
mọi sự tương đồng, xung khắc hay khác biệt
vào mặt trận chung và mục đích chung. Càng ít tổ
chức tham gia, chính lược càng yếu đi, càng nhiều
tổ chức tham gia, chính lược càng mạnh hơn.
Trong một
gia đ́nh có nhiều đứa con với những cá tính
khác biệt nhau. Nhưng bậc cha mẹ cần nên biết
dung ḥa những cá tính đó cho thích hợp của từng công
việc. Khi ra với bên ngoài, ngoại giao, người con
cả giỏi tài ăn nói, nên cha mẹ để cho con cả
ra tiếp xúc. Khi có chuyện ǵ trong nội bộ, tài chính xă
hội, th́ cha mẹ giao cho con thứ. C̣n khi có chuyện về
y tế thuốc men th́ cha mẹ để cho người
con thứ ba chăm sóc… Cũng như về luật pháp th́
giao cho đứa con thứ tư. v.v. và v.v…
Cha mẹ là
người chủ trong gia đ́nh, cho nên việc dung ḥa là
trách nhiệm của cha mẹ đối với con cái. Và nên
nhớ, là những đứa con đó cùng chung một gia đ́nh,
một ngôn ngữ, và một nguồn gốc. Như vậy,
bậc cha mẹ cần phải biết vị trí và cá tính
của từng đứa con để sử dụng cho đúng
chỗ thích hợp.
Trong cuộc đấu
tranh này cũng vậy, nhưng có tầm vóc lớn hơn,
cần chung vai sát cánh với nhau nhiều hơn như những
đứa con của đại gia đ́nh dân tộc Việt
Nam. Đă hơn 28 năm qua không có cha mẹ ở đây, nên
các con đă sanh ra tị hiềm nhau, mất đoàn kết,
làm ḷng kỳ vọng của nhiều người nay đă
trở thành phai nhạt. Do đó thời gian này phải cố
gắng để làm lại từ đầu, có kế hoạch,
có phương pháp, những đứa con trong đại
gia đ́nh Việt Nam cần nên thương mến nhau hơn,
và phải có quyết tâm đấu tranh trên bước đường
mới.
Khi không có cha
mẹ ở đây, những người lănh đạo sẽ
thay thế như người anh cả. Chúng ta phải xem
như có trách nhiệm, bổn phận với họ, và thể
hiện tính dân chủ hóa ra trong cuộc sống hiện tại.
Những người lănh đạo hàng ngũ là những
người xuất phát từ trong những tổ chức,
từ trong nhân dân mà ra. Có như vậy mới hiểu được
nội t́nh của người dân như thế nào, biết
được t́nh trạng thực sự của những
người cộng sản cầm quyền ra sao. Những
người lănh đạo cần nên biết phân chia nhiệm
vụ của từng tổ chức, từng người
vào từng vị trí với những phương tiện
cho thích hợp. Và người lănh đạo trong tương
lai phải biết luyện tập dần bản tính lănh đạo
tổ chức, người và công việc. Những người
phê b́nh và chỉ trích trong tinh thần tương kính là thầy
của ta, chúng ta phải biết lắng nghe, và có nhiều
thiện tâm sửa đổi cho thành người tốt hơn.
Chế độ
xă hội chủ nghĩa (cộng sản) độc quyền,
chuyên chính dần dần sẽ bị triệt tiêu, nếu trên
đất nước Việt Nam h́nh thành cho được
tự do, dân chủ và nhân quyền. Cộng sản từ từ
sẽ bị nhận ch́m trong ḍng sống dân chủ tự
do, v́ cộng sản chỉ là khúc tiêu buồn trong một dàn
nhạc cộng hưởng mà thôi.
3. Chính lược làm sao có
được chính nghĩa ?
Cùng triển
khai Thế và Lực của người Việt Nam, đặc
biệt ở trong nước để đối đầu
cùng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam
là việc làm chủ yếu. V́ thế cần thiết nhất
là người Việt Nam phải có chính nghĩa. Chính
nghĩa là đường lối duy nhất phải cố
gắng đạt tới.
Như bài Làm
sao tạo nên Thế và Lực của người Việt
Nam ? đă có viết: “Người Việt Nam ở hải ngoại
nói chính nghĩa của ḿnh là đúng. Người
cộng sản ở trong nước cũng nói chính nghĩa
của họ không sai. C̣n người dân
Việt
Đúng vậy. Ở
quốc nội, cộng sản Việt Nam từ hơn 28
năm qua đă nêu cao chính nghĩa của họ, từ lư
thuyết, nội dung, thực hành,... tất cả đều
tập trung hầu hết vào lớp người trẻ tuổi.
Dĩ nhiên những người trẻ tuổi có học mới
đi làm việc. Mà khi đă đi học th́ các tư tưởng,
nhận thức không nhiều th́ ít bị đồng hóa vào
thành phần mới, hay là bị nhồi sọ để có
thể trở thành người cộng sản trong hiện
tại và tương lai. Do đó, gần 2/3 số người
trẻ tuổi trong nước giờ đây đă nghe
theo, tin tưởng, hay lưỡng lự nhưng không phản
đối, c̣n 1/3 số người không tin tưởng,
nhưng cũng không phản kháng, chỉ biết lặng
thinh (2).
Để có chính
nghĩa trong tương lai, người Việt Nam trong
quốc nội hiện tại có thể giương cao
ngọn cờ của dân tộc Việt làm căn bản.
Cờ vàng ba sọc đỏ của người Việt
Nam ở hải ngoại không thể dùng được ở
quốc nội trong lúc này. V́ đă hơn 28 năm qua, giới
trẻ ở trong nước rất ít người biết
lá cờ này. Và nếu có biết, họ cũng phủ nhận,
v́ không thể chấp nhận đứng dưới ngọn
cờ đă thua trận, và thường xuyên bị đảng
và nhà nước cộng sản Việt Nam chế giễu.
Thêm nữa, khi nói tới chính nghĩa, mà lực lượng
của ta chưa đồng thuận, chưa có thể đoàn
kết lại với nhau, th́ đồng bào sẽ không bao
giờ chịu nghe ta, mà như thế lâu ngày sẽ mất
dần sự quư mến của đồng bào. Cho nên khi chúng
ta dùng cờ dân tộc Việt là muốn nói lên sự
hợp đoàn rộng răi của tất cả mọi
người con dân Việt Nam quyết ḷng cho đất
nước được tự do, dân chủ và nhân
quyền.
Khi ngọn cờ
dân tộc Việt bùng lên được dân chúng khắp nơi
chào đón, và cũng chính lúc ấy ngọn cờ Chính
Nghĩa mới thành h́nh. Như vậy ngọn cờ chính
nghĩa cũng chính là ngọn cờ dân tộc Việt, cũng
có thể là cờ Việt Nam màu vàng ba sọc đỏ. Một
khi cờ chính nghĩa của dân tộc Việt thành h́nh, lúc
đó toàn dân Việt Nam ở trong nước sẽ giương
cao để đối kháng chính danh với cộng sản.
Khí Thế và Chính Nghĩa là 2 yếu tố quan trọng làm
cho sĩ khí của toàn dân bùng lên, sẽ là điểm tập
hợp để h́nh thành một trận tuyến mới.
Chúng ta nên sáng
suốt để nhận định, mọi h́nh thái của
mưu lược cần thiết nên được kịp
dùng trong cuộc đấu tranh này. Chúng ta tự đặt
ḿnh vào vị trí: “Bối Thủy: trước mặt là
kẻ địch, phía sau là ḍng sông. Hết
đường chạy. Do đó phải đánh tới
cùng, một là sống, hai là chết” (3). Và cần nên cân
nhắc trước thực tế của mỗi vấn đề.
4. Chính lược làm sao đưa cuộc
đấu tranh này là của toàn dân ?
Điều quan
trọng nhất là ḷng dân. V́ ư dân là ư trời, dân muốn là
trời muốn, thuận trời th́ c̣n, nghịch trời
th́ mất (thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả
vong). Khi muốn lật đổ một chế độ
này, nhưng nếu dân chúng lại bảo vệ nó, th́ không
có cách ǵ lật đổ ngay. Muốn phản đối
hay chống lại chế độ đó, trước hết
phải có dân chúng làm hậu thuẫn, và theo đường
hướng đang đi tới có đúng với sự
mong đợi của mọi người hay không ? Do đó
trong cuộc đấu tranh này, điều tiên quyết
nhất là phải lấy Dân làm gốc.
Từ bao lâu
nay, cộng sản đều dựa vào nhân dân để
phát động tất cả mọi thứ. Đó là cộng sản
đă biết lấy nhân dân làm gốc cho mọi mưu đồ.
Nhưng khi được rồi th́ cộng sản đều
dồn mọi quyền hành vào lănh đạo đảng, Bộ
chính trị và Ban chấp hành Trung ương, để ban
phát các thứ cho nhân dân. Các đảng viên trung và hạ cấp
chỉ là những thành phần thừa hành mà thôi. Đảng viên
cộng sản khoảng 2,5 triệu người, và đảng
quy làm cho các đảng viên phải chấp nhận, mà không
dám cải lại, hay chỉ trích, v́ làm trái lại là chống
đảng, bỏ đảng, hoặc bị kết tội
làm lung lạc tinh thần của các đảng viên khác. Do đó,
những sự chống đối ngấm ngầm và chỉ
trích nửa công khai trong bộ máy đảng càng ngày càng lớn,
nhất là thành phần đảng viên cấp thấp, và một
ngày nào đó bùng lên sẽ không xa. Quan trọng là có biết
châm ng̣i lửa hay không, và châm ở đâu, lúc nào...?
Việc châm lửa
ở đâu và lúc nào, điều kiện duy nhất đ̣i
hỏi là cố gắng nắm lấy thời cơ. Cần
thiết chính yếu là chúng ta có biết vận dụng để
đưa những chống đối ngấm ngầm và
những chỉ trích trong bộ máy đảng lên cao, cũng
như con trốt của thời cuộc. Nhưng nếu
chỉ có bấy nhiêu đó th́ sẽ không thành cơn bảo,
cơn đại hồng thủy. Mà phải biết kết
hợp cùng lực lượng quần chúng, từ thôn làng
cho đến thành thị. Như vậy sẽ làm thành lực
lượng rất rộng lớn, cùng khắp vang dội, có mục đích vận động
dư luận, tuyên truyền quần chúng...
Muốn cho dân
chúng ở trong nước đồng ḷng, đồng tâm,
và có thể vận động họ vào cuộc tranh đấu,
trước hết:
-
Phải cố tạo ra những cơn
sóng, lớn hoặc nhỏ, ở bất cứ nơi đâu.
Những cơn sóng hợp lực lại sẽ làm thành cơn
bảo lớn. Khi có được những cơn sóng ào ạt
nổi lên, th́ dễ dàng t́m thêm người có lư tưởng,
đồng chí hướng.
-
Phải có tinh thần tranh đấu mới,
nhận thức và lập trường rộng mở, bao
dung hơn làm kim chỉ nam hoạt động cho dân tộc
Việt Nam. Nên lấy đường hướng mới để
vận động, kích thích tinh thần họ. Luôn luôn đem
ra công tác mới cho họ thấy. Phải biết thay đổi
phương pháp, đừng để họ bị nhàm chán
cái cũ.
-
Cần thiết nhất phải có những
người trẻ ra hoạt động. Những người
trẻ sẽ có phương cách tân tiến cải cách mới,
táo bạo và có chiều sâu hơn do kinh nghiệm để
lại, thu hút được nhiều người cùng tham
gia. Những người lớn tuổi chỉ ở trong
vai tṛ cố vấn mà thôi.
-
Chỉ nói vấn đề mới, mà
không bàn đến vấn đề cũ. V́ những người
trẻ không muốn bị vướng mắc với quá khứ.
Quá khứ chỉ là những màn kịch câm. Tuy nhiên những
màn kịch câm rất cần những người đạo
diễn có tài làm cho sống động, diễn đạt được hết ư nghĩa, để
trong hiện tại nó có thể là chất men kích thích được
nhiều người, hoặc tạo nên nhiều kinh nghiệm
cho người lănh đạo sau này.
-
Khi tiếp xúc với họ, cần nên
luyện tập nghệ thuật nghe. Nghe nhiều hơn nói.
Và từ đó đưa ra những vấn đề chính
yếu của ta. Tốt nhất là nói ra những sự thật
mà họ chắc chắn nắm bắt được. Đừng
nói viễn vong, xa xôi, mơ hồ. Nói câu nào chắc câu đó.
-
Cẩn thận khi tiếp chuyện với
họ, v́ có thể t́nh báo của cộng sản ở khắp
nơi. Muốn tránh điều đó, ta nên nói chuyện b́nh
thường, hoặc thử họ, trước khi vào câu
chuyện chính của ta.
-
V.v...
Trên đây
chỉ là khái niệm cho sự h́nh thành rộng lớn của
toàn dân. Khi áp dụng trong thực tế sẽ c̣n rất
nhiều chuyện cần phải điều nghiên, ước
đoán và tiên liệu. Muốn được như vậy,
phải có nhiều tầng lớp trải dài trong dân chúng,
sống với dân chúng, và lo cho dân chúng. Được như
thế mới có thể đưa được cuộc
tranh đấu đến thắng lợi như ta mong muốn.
Xin mời quư vị nhớ xem các bài
Chính Lược:
-
Làm sao tạo
nên Thế của người Việt Nam ?
-
Lực của
người Việt Nam ở đâu ?
-
Làm sao
hướng dẫn tranh đấu đến Tất
Thắng ?
-
Làm sao
sống lại không khí đấu tranh ?
-
Những phương
thức xâm nhập ?
-
Những đề
nghị cho người Việt Nam ?
-
2003: Chúng ta
nghĩ và làm ǵ ?
Ghi chú:
1.
Làm thế nào tạo nên Thế và Lực
cho người Việt Nam, 4-2003.
2.
Tài liệu của SOV, Alphen a/d Rijn 3-2000.
3.
Nguyễn Quang Trứ, Binh Pháp Tinh Hoa, 13
Thiên Binh Pháp Tôn Vơ Tử, Tân Việt 1963.