ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

5.- ĐỜI SỐNG BÊN KIA CỬA TỬ.

NHỮNG ĐẶC ĐIỂM

Nếu ta quan sát về t́nh trạng đời sống con người trên cơi Trung giới, th́ ta sẽ thấy hai yếu tố chánh đại nầy, là:

1) Thời gian sống trên cơi Trung giới lâu hay mau.

2) Tâm thức biểu lộ trên mỗi cảnh của cơi Trung giới.

Vong linh ở mỗi cảnh Trung giới lâu hay mau là tùy ở số Thanh khí [3] của cảnh ấy rút vào xác thịt con người lúc sanh tiền. Nếu số Thanh khí ấy nhiều, nghĩa là dục t́nh của cái Vía c̣n nặng, th́ con người ở lâu; c̣n nếu số Thanh khí ấy ít, nghĩa là dục t́nh của cái Vía được tinh lọc, thanh bai hơn, th́ con người ở mau. Bao giờ dục t́nh xấu xa của con người nằm im lại, chúng nó không c̣n tác động nữa, th́ con người sang qua cơi Thượng giới tức là cơi Thiên Đàng.

Lúc con người c̣n sống dưới trần là lúc chính ḿnh tạo ra đặc tính của thể Vía, bằng những dục t́nh, ham muốn, đam mê, cảm xúc, tư tưởng và tập quán của xác thân. Một cái Vía ô trược là kết quả của một đời sống ô trược. Mà hễ cái Vía ô trược th́ nó rung động nặng nề: nó chỉ kích động đặng những lớp Thanh khí thô kịch của cơi Trung giới mà thôi. Nhơn đó, mà sau khi chết, con người v́ liên đới chặt chẽ với chất trược của cái Vía, nên phải ở cảnh thấp của cơi Trung giới. Bao giờ chất Thanh khí kia tan dần, con người mới mong bước qua cảnh thanh nhẹ hơn, sáng sủa hơn.

Trái lại, một cái Vía thanh nhẹ, - do một đời sống dưới thế gian khiết bạch, - không bao giờ kích động phần trược của cơi Trung giới; và con người chỉ cảm ứng với những ảnh hưởng thanh của các cảnh cao trên cơi âm cảnh mà thôi. V́ lẽ đó, mà đời sống trên Trung giới được tốt đẹp và hạnh phúc. Người như thế tiến hóa mau lẹ.

Tâm thức của con người ứng đối đặng một cảnh nào trên Trung giới là tùy thuộc ở cách sống dưới trần gian liên quan đến chất Thanh khí của cơi ấy. Tỷ như khi c̣n sống, cái Vía con người có chất thanh của cảnh thứ ba của cơi Trung giới, th́ khi thác rồi, tâm thức y ứng đối đặng với những làn rung động của cảnh ấy.

Nếu trong lúc sống dưới trần, con người để cho dục t́nh lôi cuốn, hoàn toàn lệ thuộc bản ngă, không hướng chút nào về trí thức và tinh thần, th́ cái Vía sống rất lâu trên cơi Trung giới. Tế bào của chúng nó rất khít khao, khó mà tan ră đặng. Nhơn đó, con người kéo dài đời sống của cái Vía trong đau khổ.

C̣n trái lại, khi con người chủ trị đặng dục t́nh, trong lúc sinh tiền, và phàm nhơn phủ phục trước Chơn Nhơn, th́ cái Vía tự nhiên được trong sạch, không c̣n chi phải tinh lọc nơi cơi Trung giới nữa; nhơn đó, nó mau tan ră, để giải thoát vong linh sắp bước qua miền Thượng giới.

Người thường nhơn chưa đoạn tuyệt được dục t́nh thấp hèn trước khi bỏ xác, nên cần phải lưu lại một thời gian vô giới hạn, nơi mỗi cảnh, để chờ cho được phần Thanh khí cái Vía (đồng tính với chất Thanh khí của cảnh ấy) tan ṃn hóa thành tiêu cực mới sang qua cảnh trên kế đó.

Nói một cách tổng quát, khi nào cái Vía bỏ được phần Thanh khí trược, th́ nó sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, và tâm thức con người sẽ cảm ứng đặng những sự thanh cao của cơi trên kế đó. Vậy người ta có thể nói rằng: “Khi trọng lượng của cái Vía bớt, th́ nó sẽ thăng lên cơi cao. Nó đi từ miền trược đến miền thanh, cho tới khi nó gặp một mực độ tương đồng th́ nó mới ngừng lại.”

Vong linh ngụ tại cảnh nào trên Trung giới, có nghĩa là vong linh đó cảm ứng đặng những cái rung động của cảnh ấy. Ta biết suốt một cảnh nào, có nghĩa là ta cảm ứng đặng tất cả hiện tượng của cảnh ấy.

Một người khi có một đời sống trong sạch và đẹp lành, với những nguyện vọng vị tha và thanh diệu, th́ khi thác rồi, cơi Trung giới không thu hút đặng y. Nếu y có trải qua miền âm cảnh, th́ cũng chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà thôi. Những ham mê thấp hèn của y đă được chế ngự trong lúc sanh tiền; và ư chí của y đă dùng vào những mục đích cao thượng th́ mănh lực của cái Vía không đủ sức mạnh để thu hút y vào cơi thấp được.

Một người kia – do những tiền kiếp xấu xa - có trong Vía một số chất khí nặng nề, nay dù nhờ sự trong sạch của kiếp nầy, chất Thanh khí có thay vào chất trược đi nữa th́ cũng chỉ một phần thôi; chớ trong Vía y vẫn c̣n đọng lại một số chất trược. Nhơn đó, y phải trải qua một thời gian nơi cảnh thấp của cơi Trung giới, cho tới khi nào chất trược ấy tan mất mới thôi. Nhưng có một điều đặc biệt nầy là: chất trược trong Vía người ấy (v́ thiếu chất bồi bổ nên không linh động) có một tri thức bán khai, mơ mơ, màng màng, như c̣n say ngủ, trong khi con người phải c̣n lưu lại một thời gian ngắn tại cảnh thấp ở Trung giới. V́ lẽ đó mà nó không làm khổ cho chủ nó hiện giờ được, và chủ nó, tự nhiên nhẹ nhàng hơn, có thể nhập vào cảnh cao hơn.

Chất trược trong cái Vía mơ mơ màng màng đó lâu ngày (v́ thiếu chất bổ) sẽ kết tinh lại rồi rút vào hột nguyên tử trường tồn [4] của cái Vía, để chờ khi đầu thai lại - nếu có đất tốt – nó sẽ nảy nở y như kiếp trước.

Giữa hai thể trạng hồng trần, đều có một điểm bất định: tỷ như nước; khi nó lạnh đến nhiệt độ số không (Oo) th́ trở thành nước đá. Trong trạng thái đó, nếu ta cho một tí hơi ấm vào, th́ nước đá tan một phần. Cũng như nước nấu sôi đến 100 độ (1000) nếu ta thêm vào một tí hơi nóng th́ một phần nước sẽ hóa ra hơi, bốc bay lên.

Trên cơi Trung giới cũng y như vậy: v́ chất khí của mỗi cảnh có thể đi đến một mật độ thanh nào mà hễ có thêm vào một tí chất thanh nữa, th́ liền hóa ra chất khí của cảnh cao hơn kế đó. Nếu một người kia rán tinh lọc t́nh dục ḿnh bằng cách ấy, th́ thể trạng của cái Vía liền thay đổi lẹ làng, và y sẽ sang qua cảnh cao hơn kế đó. Vong linh đi từ cảnh thấp lên cảnh cao một cách mau chóng, chỉ trong nháy mắt.

Mỗi người chúng ta, sau khi từ giă cơi trần thường phải trải qua mỗi cảnh của cơi Trung giới rồi mới đến cơi Thượng giới đặng. Nhưng tŕnh độ tri thức, đối với mỗi cảnh, là tùy thuộc ở mấy yếu tố trên.

V́ có nhiều lư do như vậy mà phạm vi tri thức của con người trên cơi Trung giới cùng thời gian trú ngụ tại đó, trước khi sang qua cơi Thượng giới, có thể biến đổi trọng đại. Có vài người chỉ sống trên Trung giới chừng ít giờ. Có kẻ đọng lại đó hằng năm, có khi hàng thế kỷ cũng chưa tách khỏi ! . . .

Đối với người thường, thời gian trung b́nh tại cơi Trung giới từ 20 đến 30 năm.

Thời gian giữa hai kiếp sống dưới trần không thể nói được v́ đó là một vấn đề hết sức phức tạp. Xin xem quyển “L’occultisme dans la nature” (Khoa pháp môn trong vũ trụ) do tác giả C. W. Leadbeater.

Tiếp Theo >>>>

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06