ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

ĐỜI SỐNG BÊN KIA CỬA TỬ

Tác giả: NGUYỄN THỊ HAI

LỜI TỰA

Cửa Tử là cửa mà mọi người đều phải bước qua ! V́ sự bí mật cùa nó mà lắm người nơm nớp, lo âu và sợ hăi ! Họ sợ không biết ḿnh sẽ đi về đâu, sẽ đến đâu và sẽ làm ǵ ? Họ sợ ḿnh đă phạm lỗi ít nhiều, nay ḿnh chết rồi, ḿnh phải chịu sự h́nh phạt nào cho xứng đáng ? Ḿnh có bị ngồi bàn chông, đầu đội chậu máu không ? Ḿnh có bị cắt tai, cắt lưỡi không ? Ôi ! nghĩ tới bao nhiêu th́ sợ hăi bấy nhiêu !

Nhưng quí bạn chớ quá kinh hoàng và buồn bực ! Biết rằng: Có tội phải trừng: nhưng trước ḷng bác ái và minh triết của Đức Từ Phụ, tội nhơn phải đi vào qui luật tùy theo tội của ḿnh nặng, nhẹ. Chính cái luật thiêng liêng đó d́u dắt ḿnh bước qua các “ải”, rồi cũng chính cái luật thiêng liêng đó đưa ḿnh từ từ đến cơi Bồng Lai Tiên Cảnh ! Các cửa “ải” nầy cũng như những viên đá nam châm thu hút tội nhơn. Hễ tội nhỏ th́ cái “ải” nhỏ; tội lớn th́ cái “ải” lớn. Mấy cái “ải” nầy tượng trưng bảy cảnh của cơi Trung giới, thanh, trược khác nhau. Cảnh thứ bảy thấp nhất sánh với cái ải lớn. Nó có một thứ từ điển xấu xa, và những vong linh thô tục; nó thu hút những người ô trược, say sưa, trộm cướp và dâm dật v.v…

C̣n cảnh thứ nhất th́ thanh bai, tốt đẹp, nhẹ nhàng, siêu việt. Nó thu hút những linh hồn trong sạch, hiền ḥa, đạo đức. Chỉ có thể thôi ! Chớ thật ra, Đức Thượng Đế không có phạt ai cả ! Không có cưa ai cả ! V́ lẽ thứ nhất, người chết đâu c̣n có xác mà cưa ? V́ lẽ thứ nh́ : Đức Từ Phụ của chúng ta giàu ḷng bác ái đâu nỡ cưa con, nấu dầu con, mà Ngài để cho con tự sửa ḿnh. Nếu con không sửa ḿnh cứ làm sái, th́ con sẽ bị rút vào cảnh thấp, chung sống với đồng bọn thấp hèn; đợi bao giờ cho tánh xấu sẽ tiêu ṃn và sẽ trở thành tiêu cực trong mấy ngàn năm dài đăng đẳng: v́ không được bồi bổ - (tỷ như thèm ăn, thèm uống rượu, thèm tà dâm mà không được thỏa măn) - bấy giờ linh hồn mới nhẹ nhàng mà thăng lên cảnh cao hơn. Sự đền tội xem dường quá nhẹ, nhưng nó kéo dài như vô tận, có khi cả chục ngàn năm trong cảnh bất măn: v́ các tánh xấu không có dịp hoành hành, mà phải trở thành tiêu cực. Thời gian dài ấy rất cần kíp cho tội lỗi tiêu ṃn ! Nhưng trong khi đền tội đó, nếu có được một vị cứu tinh nào đến chỉ daỵ cách thức tu hành để tự cải sửa, th́ tội sẽ tiêu ṃn mau lẹ. Nhơn đó, sự cầu nguyện cho người chết có được các vị Thiên Thần giúp đỡ, chỉ dạy, là điều cần kíp !

Hỡi quí bạn đang buồn rầu kia ! Hăy vui lên và tràn trề hy vọng được cứu rỗi, nếu quí bạn sẵn sàng quên ḿnh, độ chúng, đem t́nh thương xóa bỏ mọi lỗi lầm của kẻ khác và dang tay ôm vào ḷng ḿnh tất cả mọi người dưới thế gian !

Saigon ngày 7 tháng 1 năm 1973

Tác giả : NGUYỄN THỊ HAI

 


ĐỜI SỐNG BÊN KIA CỬA TỬ

1.- DẪN KHỞI

Đề tài “Đời sống bên kia cửa tử” liên hệ đến mỗi người chúng ta: v́ lẽ một ngày kia tất cả chúng ta đều phải từ bỏ cơi trần để qua thế giới khác. Vả lại hiện nay, trong chúng ta không ai mà không mất một người thân yêu, và không khỏi đôi lần bi khóc. Chúng ta đau khổ trước cảnh lâm chung của người quí mến. Chúng ta chẳng c̣n biết chi là sự vui vẻ ở đời nữa ! Chúng ta không c̣n ước vọng ǵ gặp lại người quá văng nữa ! Chúng ta tưởng chừng như người ấy hóa ra mây khói, rồi tiêu tan đi mất ! Tưởng tới chừng nào, ḷng dạ chúng ta như nung, như nấu: v́ chúng ta không hiểu được người mất đó ra thể nào ? Và nếu người ấy không tiêu mất, th́ ở tại đâu ? T́nh trạng của y ra sao ? Đó là những câu hỏi mà chúng tôi rán tŕnh bày cho quí vị hôm nay, dưới ánh sáng Thông Thiên Học. Chúng tôi mong sao những chân lư về “Đời sống bên kia cửa tử” sẽ mang đến cho quí vị một niềm an ủi sâu xa và giải đặng nỗi ḷng sầu muộn của quí vị. Vậy xin quí vị hăy b́nh tâm một lát để suy gẫm những lời của các huynh trưởng trong Hội Thông Thiên Học như bà Blavatsky, ông Olcott, bà Annie Besant và ông C.W.Leadbeater v.v. . . mà chúng tôi đă ra công góp nhặt.

Trước khi đi sâu vào vấn đề, chúng tôi xin lược giải về sự chết.

2.- SỰ CHẾT

Con người là một sinh linh gồm có hai phần :

a) Phần thể xác hữu hoại.

b) Phần linh hồn trường tồn.

Con người không phải là xác thịt; nó vốn là y phục của con người mặc. Khi y phục cũ, rách, dùng không được nữa, th́ con người vứt nó đi để may cái mới. Sự chết là sự cởi cái áo rách đó.

Con người quả thật là linh hồn, là một điểm linh quang của Đức Thượng Đế. Linh hồn đă sống biết mấy vạn kiếp rồi, trước khi nó mặc bộ áo quần nầy, mà ta gọi là xác thịt. Và khi xác thịt đó tan ra tro bụi, th́ linh hồn vẫn sống đời đời kiếp kiếp. Cái kiếp sống dưới thế gian nầy chẳng qua là một ngày của đời sống linh hồn. Bởi vậy người từ trần đâu có mất. Y chỉ bỏ xác thịt mà thôi.

Nhưng nơi đây, chúng tôi xin nói thêm một chút nữa.

Chẳng phải đợi đến lúc lâm chung, con người mới bỏ bộ y phục bằng nhục thể đó đâu. Mỗi đêm trong lúc ngủ, con người phải ĺa nó một ít lâu, rồi dùng cái

Vía (là một cái thể thanh hơn xác thịt) để ngao du. Mắt phàm thấy không đặng cái Vía, trừ những người sống trong cái Vía (như những vong linh hay người ngủ) mới thấy đặng nó mà thôi, bởi v́ những vật nào đồng tánh chất mới thấy nhau đặng. Vậy ngủ cũng giống như chết. Nhưng có khác nhau một chút là: sau giấc ngủ, hồn c̣n trở vô nhập xác, chớ khi thác rồi, th́ hồn bỏ xác luôn, không trở lại nữa.

Chết tỷ như cởi áo choàng ngoài. Mà hễ cởi cái áo choàng ngoài ra, th́ con người c̣n cái áo trong. Cái áo trong đó ví như cái Vía. Cái Vía làm bằng chất khi thanh hơn xác thịt. Nhờ xác thịt linh hồn mới thông đồng với cơi trần đặng. Cái Vía cũng hữu ích như xác thịt vậy. Nhờ nó, linh hồn thông đồng với cơi Trung giới đặng. Nếu không có cái Vía, linh hồn làm sao tiến hóa trong cơi ấy ? Nhưng chớ tưởng rằng: cơi Trung giới là mơ hồ và ở xa xăm lắm mà người ta không thể lên tới được. Không, cơi Trung giới cũng ở xung quanh ta đây, nó thấu nhập cơi trần và ló ra khỏi cơi ấy; để tạo thành cơi Trung giới với 7 lớp khí khác nhau. Ngoài cơi Trung giới, c̣n nhiều cơi khác cao xa hơn; song linh hồn người mới chết lên đó chưa được. Ta đă nói ở trước rằng: khi ta mặc áo choàng là ta ở cơi trần; và khi ta cởi áo choàng ra là ta ở cơi Trung giới. Con người của ta vẫn cứ y nguyên như trước. Ta không thay đổi ǵ cả. Cũng như ta đi đâu về, khi tới nhà, ta cởi áo choàng ra, hỏi ta có thấy ḿnh th́nh ĺnh bay bổng lên chót núi cao chăng ? Ta cũng vẫn đứng ở chỗ cũ mà thôi. Bởi vậy, lúc người bỏ xác thịt rồi, cũng vẫn c̣n ở trong nhà; chỉ có khác một chút là y thấy được cơi Trung giới, chớ không thấy được cơi trần. Y thấy cái Vía đồ vật trần gian, chớ không phải đồ vật thực sự.

Vậy, người khuất mặt không có xa ta đâu. Họ vẫn ở bên cạnh ta, mà ta không thấy đặng: là v́ họ ở trong cái Vía, làm bằng chất Thanh khí, khác biệt với chất hồng trần của xác thịt; nó chẳng kích thích được nhăn quang của ta nên ta thấy không đặng.

Nếu ta tin ở ḷng bác ái của Đức Từ Phụ, th́ sẽ yên ḷng mà giao phó đời ta trong tay Ngài. Trong lúc ta sống, Ngài ưu đăi ta – (nếu đời ta cao thượng) – th́ không có lư do ǵ, khi ta chết, Ngài lại cất lộc ta, và làm cho ta phải bị đau khổ sao ?

Nếu ta có được đức tin nầy, th́ ta không c̣n sợ chết nữa. Sự chết chỉ là một giai đoạn cần yếu cho sự tiến hóa của ta. Nó không phải là kẻ nghịch của ta, mà là một người bạn tốt; và cơi chết không phải một nơi kẻ du hành đi không bao giờ trở lại… Nó cũng không phải là nơi tăm tối, u minh, đưa người đến khoảng trống không, ghê rợn; và hễ ai bị rơi vào đó, th́ phải mất tiêu !

Thông Thiên Học có sứ mạng giải đáp những điều trên đây. Nó tuyên bố rằng: cơi tử chẳng phải là một vực thẳm, mà là một thế giới ánh sáng và linh hoạt hơn cái đô thị mà ta sinh sống đây. Chính ta đă bày vẽ ra những chuyện ma quỉ rợn người, để nhát sợ trẻ em. Nếu ta chịu sưu tầm học hỏi về cơi Trung giới, th́ những đám mây mù bao phủ ta sẽ tan mất, và ta sẽ thấy Tử Thần không có vẻ hung ác, với lưỡi hái sáng ngời như đang sắp chặt đầu ai; mà là một vị Thiên Thần xinh tươi, đẹp đẽ, cầm chiếc ch́a khóa vàng để mở cửa cho ta thấy một thế giới vĩ đại hơn và linh hoạt hơn.

Xem tiếp >>>

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06