| ||||||
|
Chuyển Pháp LuânBài học thứ tư: Sự mất và sự được
Điều mà chúng ta bỏ mất đi, thực chất, là những thứ không tốt. Đó là ǵ? Đó là nghiệp, nó đi đôi với mọi ràng buộc của con người. Ví dụ, người thường có đủ loại tư tưởng xấu. Để đạt được những quyền lợi cá nhơn, họ làm đủ thứ điều sai quấy, vậy họ sẽ bị có cái chất đen đó, là nghiệp. Cái nghiệp nó trực tiếp liên hệ với tâm ư của chúng ta. Nếu quí vị muốn gỡ bỏ vật xấu đó đi th́ trước nhất quí vị phải chuyển đổi lại cái tâm ư của ḿnh. Chuyển hóa nghiệp lực Có m ột quá tŕnh chuyển hóa giữa chất trắng và chất đen. Nó xảy ra sau một sự đụng chạm giữa người và người. Chất trắng, De (Đức), có được khi người ta làm những hành động tốt, và chất đen, Nghiệp, sanh ra khi người ta hành động xấu. Ngoài ra c̣n có một quá tŕnh thừa kế. Có người có thể hỏi rằng: ‘Đó có phải là do người ta đă làm những việc xấu trong quá khứ cuộc đời nầy chăng?’ Không hoàn toàn là như vậy. Nghiệp của một người không chỉ kết tập trong một cuộc đời nầy mà thôi. Trong giới tu luyện, người ta tin rằng Nguyên thần là bất diệt. Nếu nó bất diệt, nó có thể đă có những liên hệ xă hội trước cuộc đời nầy. Vậy nó có thể đă nợ nần điều ǵ đối với một cá nhân nào đó, hoặc đă làm nhục một kẻ khác, hoặc đă phạm những hành động xấu khác như là sát sanh v.v.. Điều đó mang đến cái nghiệp như vậy. Những nghiệp như vậy sẽ luôn luôn được kết tập nơi một không gian khác. Cũng y như vậy đối với chất trắng. Nhưng điều đó không phải là lư do duy nhất. Có một trường hợp khác là những chất nầy có thể truyền tiếp bởi gia hệ, từ ông bà tổ tiên xuống đến con cháu. Trong quá khứ, người già hay nói câu nầy : ‘Túc phước, túc phước, nhờ phước đức của ông bà để lại ; người đó đang bị mất đức và tổn đức.’Những lời đó thật là rất đúng. Ngày nay, người thường đă bịt tai trước những lời nói đó. Khi quí vị nói về mất đức và thiếu đức với những người trẻ, trong trí họ không cho đó là có thật. Sự thật, ư nghĩa của nó rất sâu xa. Nó không chỉ tiêu biểu cho một tiêu chuẩn lư tưởng và đạo đức cho người đời nay, mà nó c̣n là một sự hiện hữu vật chất thật. Con người đồng thời có hai thứ chất đó trên thân thể.Có người hỏi : ‘Điều đó phải chăng có nghĩa là một người với nhiều chất đen sẽ không có thể tu luyện lên cao tầng?’ Có thể nói là như vậy, v́ khi một người mang quá nhiều chất đen, điều đó sẽ ảnh hưởng đến khả năng thức giác của họ’. V́ chất đen đó nó tạo thành một lớp khung chung quanh cơ thể của một người, bao trùm họ vào trong chính giữa và chia cách họ với bản chất của vũ trụ là Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiện-Nhẫn). V́ vậy người như vậy có thể sẽ có một khả năng thức giác rất kém. Khi nghe người ta nói về tu luyện và khí công, người đó sẽ xem đó là điều mê tín dị đoan và sẽ không tin nơi đó chút nào. Họ sẽ cho đó là buồn cười. B́nh thường là như vậy, nhưng không phải tuyệt đối là như vậy. Đó phải chăng có nghĩa là người như vậy sẽ rất khó khăn để tu luyện và đạt được một cái Gong(Công lực) cao? Không phải như vậy. Chúng ta đă nói rằng Đại Pháp là vô biên và tất cả đều tùy nơi quyết tâm của một người để tu luyện. Vị thầy chỉ cho quí vị ngưỡng cửa và tùy nơi mỗi người muốn tu hay không. Tất cả là tùy nơi quí vị để tự tu luyện. Quí vị có thể tu luyện hay không là xem quí vị có thể nhẫn được không, hy sinh được không và chịu đựng được không những thử thách. Nếu quí vị có thể lấy một quyết định cứng chắc vượt qua mọi trở ngại, vậy tôi nói rằng sẽ không có vấn đề ǵ. một người mang nhiều chất đen sẽ phải hy sinh nhiều hơn người mang nhiều chất trắng, v́ chất trắng ḥa hợp trực tiếp với bản chất vũ trụ Zhen-Shan-Ren (Chân-Thiện-Nhẫn). Nếu một người có thể nâng tŕnh độ Xinxing (Tâm tính) của ḿnh lên qua những sự đụng chạm, cái Gong(Công lực) của họ sẽ có thể tăng trưởng. Chỉ giản dị như vậy thôi. một người có nhiều De (Đức) thường có một khả năng thức giác cao. Họ có thể chịu đựng được những đau khổ từ thể xác đến tinh thần. Cho dù họ chịu đựng được nhiều cái đau thể xác hơn và ít cái đau tinh thần hơn, Gong của họ vẫn tăng trưởng. Trường hợp một người với nhiều chất đen th́ khác. Họ đầu tiên phải qua một giai đoạn trong đó họ sẽ cần chuyển hóa chất đen thành chất trắng. Giai đoạn nầy cũng rất đau đớn. Vậy, một người với ít khả năng thức giác cần phải chịu đau đớn nhiều hơn. Nếu một người có nhiều chất nghiệp và một khả năng thức giác kém, th́ họ sẽ khó mà tu luyện được. Chúng ta hăy lấy một thí dụ cụ thể. Chúng ta nh́n xem những người họ tu luyện như thế nào. Phép ngồi định đ̣i hỏi phải trong tư thế kiết già hai chân tréo trồng lên nhau một thời gian dài. Tư thế nầy làm cho hai chân đau đớn và tê nhức. Ngồi một lúc lâu, người ta bắt đầu cảm thấy tâm trí cũng bị tấn công từng đợt bởi sự khó chịu và rất không thỏa mái. Bắp thịt và xương cốt tê rần, tinh thần bị vày ṿ, ư chí bị thử thách, cả cơ thể và tinh thần chịu đựng cơn thử thách. Có người sợ đau khi ngồi tréo chân, họ liền thả chân ra và không muốn kềm lại. Có người không chịu được nữa khi thời gian ngồi tréo chân kéo dài lâu. Thật là phí công khi họ thả chân ra. Khi cảm thấy hai chân bị đau, có người thả chúng ra một chút rồi lại tiếp tục trở lại. Như vậy không có kết quả. V́ khi người ta bị đau ở đôi chân, chúng tôi có thể nh́n thấy rằng đó là cái chất đen đang tấn công họ. Chất đen đó là nghiệp. Sự đau đớn có thể tiêu trừ nghiệp và chuyển hóa nó thành De (Đức) . Nghiệp được tiêu trừ ngay khi bắt đầu đau. Cái nghiệp càng áp lực mạnh, cái đau nơi đôi chân càng trở nên mănh liệt. Vậy nó không đến mà không có lư do. Thường một người tu khi ngồi tịnh hai chân đau như từng đợt, sau một cơn đau mănh liệt, người ta có cảm giác được dịu lại, một lát sau đó, cái đau lại tái phát. Thường thường là như vậy. V́ cái nghiệp được tiêu trừ từng mảng một, với một mảng được tiêu trừ người ta có cái cảm giác đôi chân được nhẹ một chút, sau một chập, một mảng khác đè xuống và cái đau trở lại. Sau khi chất đen bị tiêu trừ, nó không bị biến mất v́ cái chất liệu nầy cũng bất diệt. Sau khi bị tiêu trừ, nó chuyển hóa thành chất trắng, đó là De (Đức). Tại sao nó được chuyển hóa như vậy? Đó là v́ người đó đă chịu đau khổ, đă bị mất và đă qua được thử thách. Chúng tôi đă nói rằng cái De (Đức) đạt được qua sự chịu đựng đau khổ, thử thách hoặc thực hiện những điều tốt lành. Vậy t́nh trạng nầy đă xảy ra trong lúc ngồi định. Có người bị một chút đau ở chân liền thả chúng ra, xoa bóp một chút, sau đó tiếp tục trở lại, như vậy không có kết quả. Khi làm pháp đứng dơ hai cánh tay lên, có người cảm thấy đôi tay bị mỏi mệt, không c̣n có thể chịu đựng được nữa, họ liền hạ tay xuống. Như vậy cũng không tạo được kết quả. Có đáng kể ǵ một chút đau khổ đó? Tôi nói rằng nếu người ta có thể đắc đạo chỉ với hai cánh tay dơ lên như vậy th́ thật quá dễ dàng. Đây là điều xảy ra khi người ta tập luyện phép công ngồi định. Pháp môn của chúng ta không nhất thiết theo con đường đó, nhưng một phần cũng được thực hiện dưới h́nh thức đó. Phần nhiều, chúng ta chuyển hóa nghiệp qua những sự đụng chạm Xinxing (Tâm tính) giữa người và người. Thông thường là như vậy. Cái đau đớn mà chúng ta cảm được trong sự đụng chạm và căng thẳng giữa người và người có khi vượt cả sự đau đớn của thể chất. Tôi nói rằng cái đau thể chất là điều dễ chịu đựng nhất, người ta có thể nghiến răng chịu đựng là sẽ qua được. Chính là trong cảnh mưu mô xảo quyệt đối với nhau giữa con người mà người ta khó nhất tự kềm chế được cái tâm của ḿnh. Ví dụ một người vừa đến sở làm, nghe có hai người nói xấu ḿnh bằng những lời lẽ gay cấn. Cơn giận trong anh ta nổi lên lúc bấy giờ. Nhưng chúng ta đă nói rằng, là người tu, anh ta phải đạt được ‘không ăn miếng trả miếng’, không mắng chưởi lại và phải tự đ̣i hỏi theo một tiêu chuẩn cao hơn. Lúc bấy giờ anh ta nhớ rằng : Thầy đă nói với chúng ta rằng những người tu của chúng ta phải hành động khác hơn người thường và phải có một cung cách cao thượng hơn. Vậy anh ta không căi lại với hai người kia. Tuy nhiên, thường thường, khi sự đụng chạm xảy đến, nếu nó không chích thẳng vào tâm của người ta th́ nó không là ǵ cả hoặc vô giá trị và không có hiệu lực là nâng người ta lên. Vậy đương sự trong tâm vẫn không thể bỏ qua sự việc, anh ta có thể nổi giận, có thể tâm anh ta c̣n mắc vào đó. Anh ta sẽ bị quyến rũ một cách không-đặng-đừng để nh́n lại phía sau h́nh ảnh của hai kẻ đó đă nói xấu anh ta. một cái nh́n về đằng sau khiến cho anh ta thấy ngay hai gương mặt thật đáng ghét đang nói chuyện sôi nổi với nhau. Lúc bấy giờ anh ta không c̣n kềm chế được nữa, cơn giận nổi lên, có thể anh ta sẽ căi nhau với họ. Khi sự đụng chạm xảy đến giữa con người, người ta rất khó mà kềm chế cái tâm của ḿnh. Tôi nói rằng nếu tất cả đều xẫy ra trong lúc ngồi thiền th́ thật là quá dễ. Nhưng không phải lúc nào cũng được như vậy. Vậy quí vị có thể gặp đủ thứ thử thách trên con đường tu luyện của quí vị trong tương lai. Không có những thử thách đó, làm sao quí vị tu luyện được? Nếu mọi người đều ḥa ái tương thân, không có sự tranh giành quyền lợi nào, không có sự dày xéo tâm trí nào cả, quí vị ngồi nơi đó và nghĩ rằng quí vị sẽ được tăng trưởng Xinxing (Tâm tính) của ḿnh lên chăng? Không thể nào được. Một người chỉ có thể thật sự tu luyện và nâng ḿnh lên qua những thử thách trên thực tế. Có người hỏi rằng : ‘Tại sao chúng ta luôn gặp những chuyện khổ nạn từ khi vào tu.’ Những chuyện khổ nạn đó cũng gần giống như những chuyện của người thường. V́ quí vị tu luyện giữa những người thường, người ta không thể th́nh ĺnh làm đảo ngược đầu quí vị xuống đất, và cho quí vị treo lưng chừng giữa không trung mà để quí vị chịu đau khổ trên trời. Nó sẽ không xảy ra như vậy. Tất cả sẽ thể hiện trong t́nh trạng một người thường, ví dụ như trong ngày hôm nay một người nào đó đả kích quí vị, làm cho quí vị buồn phiền, đối xữ với quí vị không tốt, hoặc nói ra những câu khó nghe về quí vị. Đó là chờ xem quí vị sẽ xử sự làm sao với những vấn đề đó. Tại sao quí vị gặp phải những vấn đề như vậy? Tất cả đều là do cái nghiệp lực mà quí vị đă tự tạo ra. Chúng tôi đă xóa bỏ đi nhiều vô số kể, chỉ để lại cho quí vị một số ít đó thôi. Chúng được sắp đặt như những thử thách trong từng giai đoạn để quí vị nâng cao Xinxing (Tâm tính) của ḿnh lên, để thử thách tinh thần của quí vị và đồng thời dẹp đi những thứ ràng buộc của quí vị, Chúng nó đều là những khổ nạn của chính quí vị và chúng tôi dùng chúng chỉ để làm tăng trưởng Xinxing (Tâm tính) của quí vị lên. Quí vị sẽ có thể vượt qua tất cả. Miễn là quí vị chịu nâng Xinxing (Tâm tính) của ḿnh lên là sẽ có thể vượt qua được chúng, trừ phi quí vị không muốn như vậy. Quí vị sẽ có thể vượt qua chúng nếu quí vị muốn như vậy. Vậy kể từ nay, mỗi khi gặp phải những đụng chạm, quí vị chớ có xem đó như những sự việc t́nh cờ. V́, khi một đụng chạm xảy đến, nó có thể xuất hiện th́nh ĺnh, nhưng nó quyết không phải là vô cớ. Nó đă được chuẩn bị để cho quí vị nâng tŕnh độ Xinxing (Tâm tính) của ḿnh lên. Khi nào quí vị c̣n xem ḿnh là một người tu th́ quí vị sẽ có thể giải quyết nó một cách tốt đẹp. Dĩ nhiên người ta sẽ không báo trước cho quí vị biết những thử thách và đụng chạm. Nếu quí vị được báo trước tất cả th́ làm sao quí vị có thể tu luyện? Chúng sẽ không c̣n có hiệu lực. Chính sự bất ngờ của chúng thường mới có thể thử thách Xinxing (Tâm tính) của một người và làm cho nó tăng lên tŕnh độ thật sự. Chỉ bằng cách nầy người ta mới có thể phán đoán xem một người có thể giữ được cái Xinxing (Tâm tính) của họ chăng? V́ vậy khi một sự đụng chạm xảy đến, đó không phảỉ là sự t́nh cờ. Trong suốt cuộc hành tŕnh tu luyện, nói về sự chuyển hóa của nghiệp lực, quí vị có thể gặp phải vấn đề như vậy. Nó c̣n khó khăn và nặng nề hơn là đau nhừ xương thịt mà chúng ta thường tưởng là khó nhất. Làm sao quí vị có thể gia tăng Gong(Công lực) chỉ bằng cách luyện tập các tư thế hơi lâu một chút với đôi tay dơ lên mơi nhừ hoặc đôi chân vắt tréo khó chịu ? Làm sao quí vị có thể gia tăng Gong bằng cách kéo dài thêm thời gian luyện tập một chút? Điều đó chỉ giữ một vai tṛ là chuyển hóa bản thể (cơ thể trong nhiều không gian) của quí vị, và nó c̣n phải có cái sức lực để hỗ trợ cho nó, nó không có cái hiệu lực làm tăng cấp. Vượt qua được những đau đớn tinh thần mới là cái then chốt để thật sự tăng cấp của một con người. Nếu người ta có thể được tăng cấp chỉ bằng cách chịu đau đớn cơ thể th́ tôi nói rằng chính những người nông dân Trung Quốc là chịu đựng nhiều nhất, vậy phải chăng họ đều phải trở thành những thầy khí công cả? Cho dù cái nhọc nhằn xương thịt của quí vị đến thế nào cũng không thể bằng được họ. Họ làm việc nặng nhọc mỗi ngày trên đồng áng dưới sức nóng thiêu đốt của ánh mặt trời. Đây không phải là một sự việc đơn giản như vậy. V́ vậy chúng tôi nói rằng, nếu người ta muốn được tăng cấp thật sự th́ phải thật sự tăng cấp cái Tâm lên. Đó mới là một sự tiến bộ chân chánh. Trong hành tŕnh chuyển hóa nghiệp, để có thể tự chủ lấy ḿnh, để không làm những hành động có kết quả xấu như những người thường, chúng ta luôn luôn trong những lúc b́nh thường phải giữ một cái Tâm từ bi và một trạng thái tinh thần an vui thanh tịnh. Vậy khi quí vị th́nh ĺnh gặp phải một vấn đề ǵ, lúc bấy giờ quí vị sẽ có thể giải quyết chúng một cách ổn thỏa. Lúc nào cái Tâm của quí vị cũng đầy thiện cảm và t́nh thương th́ khi xuất hiện th́nh ĺnh một vấn đề khó khăn, quí vị sẽ có một quăng cách thời gian để chịu đựng và suy nghĩ. C̣n nếu quí vị lúc nào cũng có một tinh thần sẵn sàng căi vă và đấu tranh với người khác, tôi chắc chắn rằng quí vị sẽ gây một cuộc ẩu-đả ngay mỗi khi gặp phải vấn đề. V́ vậy nếu quí vị gặp phải những sự đụng chạm, tôi nói rằng đó chỉ là để chuyển hóa chính chất đen của quí vị thành chất trắng, chất De (Đức). Nhân loại chúng ta đă phát triển ngày nay đến một mức độ mà gần như tất cả mọi người đều sanh ra đời với một núi nghiệp kết tập từ nhiều tiền kiếp. Mọi người đều mang trên ḿnh một số nghiệp lực nặng nề. V́ vậy, để chuyển hóa nghiệp lực, t́nh trạng nói trên sẽ rất thường xảy ra. Đồng lúc nó làm tăng trưởng Gong và nâng cao Tâm tính của quí vị, nghiệp lực của quí vị cũng được tiêu trừ và chuyển hóa. Khi có vấn đề xảy ra, nó có thể là dưới h́nh thức một sự đụng chạm giữa Tâm tính với nhau. Nếu quí vị có thể nhẫn nhịn được, nghiệp của quí vị sẽ được tiêu trừ, Tâm tính của quí vị sẽ được nâng lên và Gong của quí vị cũng sẽ được tăng trưởng. Tất cả những thứ đó đều đến cùng một lúc. Người thời xưa có nhiều De (Đức), họ có thể làm tăng trưởng Gong của họ lên với một chút ít đau khổ bởi v́ Xinxing (Tâm tính) của họ đă ở một tŕnh độ cao. Người thời nay th́ khác, họ không c̣n muốn tu luyện nữa một khi họ chạm phải một ít đau khổ. Hơn nữa, sự thức giác của họ càng lúc càng kém hơn, như thế càng khó cho họ hơn để tu luyện. Trong lúc tu luyện, có thể có hai phương cách để giải quyết những sự đụng chạm hoặc khi bị người ta xử tệ với quí vị. một là quí vị có thể đă xử tệ với họ trong một tiền kiếp. Tâm lư của quí vị có thể cảm thấy bị bực tức: ‘Tại sao họ xử tệ với tôi như vậy?’ Nhưng tại sao quí vị đă xử tệ với họ như vậy trước kia? Quí vị có thể nói rằng quí vị đâu có biết điều ǵ đă làm trong quá khứ và đời kiếp nầy không dính dáng ǵ với kiếp trước. Nhưng nói như vậy th́ không được. Hai là có liên hệ đến vấn đề chuyển hóa nghiệp lực trong một cuộc đụng chạm. Vậy để giải quyết những sự đụng chạm, chúng ta cần phải tha thứ thay v́ hành động như người thường. Phải áp dụng như vậy nơi sở làm hoặc bất cứ nơi chốn hoạt động nào, cũng như tư sở, nơi nào có sự liên lạc giữa người và người. Chúng ta không thể mà không có một liên hệ với xă hội, ít nhất là cũng có những liên hệ láng giềng. Con người sẽ gặp đủ thứ đụng chạm trong các liên hệ xă hội. Đối với một người tu luyện giữa những người thường, loại công việc ǵ cũng không quan trọng. Bất kể số lượng của cải, hoặc mức cao danh vọng mà quí vị có , hoặc quí vị hành một nghề tự do hay mở một hăng xưởng cho chính ḿnh, quí vị phải luôn làm một cuộc trao đổi công bằng và giữ một tâm ư ngay thẳng. Mọi nghề trong xă hội loài người đều có cái lư do hiện hữu của nó. Vấn đề là ở nơi con người mất sự ngay thẳng trong tâm hồn, chứ không phải ở nơi nghề nghiệp khác biệt. Trước kia người ta thường có lệ nói rằng : ‘Trong mười người buôn, chín người là xảo quyệt!’ Đó chỉ là một câu truyền miệng của người thường, tôi nói rằng đây là một vấn đề tâm hồn của mỗi người. Nếu người ta có thể giữ tâm ngay thẳng và làm mọi sự trao đổi công bằng, quí vị xứng đáng được có nhiều tiền hơn nếu sự làm việc của quí vị khó nhọc hơn. Quí vị được tưởng thưởng theo công lao mà quí vị đặt để vào trong xă hội người thường. Không mất sẽ không được. Lợi tức là sự đăi hậu của công việc làm. Người ta có thể làm một người tốt trong bất cứ giai tầng nào trong xă hội. Các giai tầng xă hội đều có những vấn đề khó khăn riêng của họ. Những cấp cao của xă hội cũng có những h́nh thức vấn đề đặc biệt của họ. Lúc nào người ta cũng có thể giải quyết chúng một cách đứng đắn. Trong bất cứ giai tầng nào, người ta cũng có thể học làm người tốt và xem nhẹ các loại tham muốn và ràng buộc. Người ta có thể chứng tỏ là một người tốt trong bất cứ giai tầng xă hội nào và có thể thực hành sự tu luyện trong giai tầng xă hội của chính ḿnh. http://falundafa.org/Vietnamese/book/zfl_vt.pdf
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |