ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

Nhân Ngày 20 Tháng 7,
Nghĩ người, việc đă qua, hôm nay,
sau hơn nửa thế kỷ.
 


I.
Hăy phá bỏ những “đồi hoa sim”,
chốn hoàn toàn không có.
Hăy vất đi bó “hoa diêu bông”,
hoang tưởng chưa hề mọc trên đất.
Lềnh lầy phó sản phẩm hỗn âm,
chạy chợ trời từ những gă rao bán đồ rong,
móùn hàng “văn hoa tự t́nh dân tộc”.
Bày biện lu loa miệng lưỡi nguỵ danh.
Dài nghiệp nạn quê hương suốt hơn nửa kỷ.

Đừng kể ra làm ǵ,
“cô gái đi chùa Hương, tà áo xanh, đôi guốc mộc..
Lễ hội Hà Sơn B́nh; Quan họ, hát chèo Bắc Ninh, Kinh Bắc. .”
Những loại, vật, người mốc meo, tồi tàn, vô dụng..
Tiếng hát, lời ca bất nhẩn,
Trên thây ngàn con người sóng bạt thảm vào đảo Bidong.
Ngă phía Bắc qua vùng bạch hóa Móng Cái - Quảng Đông,
Cha ăn thịt con đặng cầm hơi vượt sống.
Dọc đường vượt biên năm “Tám-mươi” mẹ đẻ vất bên rừng,
nay nên gái bán dâm,
lên giường giành riêng khách chơi tuổi ngang ông, cha, chú..
Ở Nam Vang,
Nơi “Thành phố Bác”,
Đầy cảng Hải Pḥng,
Chật thủ đô Hà Nội.
Góp mặt đủ bầy lũ già nua cuồng dâm sống c̣n từ “cách mạng mùa thu”,
tiếp lần “xẻ dọc trường sơn đi cứu nước”...
Sau bao trận liều ḿnh,
“dinh tê; vào Nam; bỏ xứ t́m tự do.. Nhập cư Úc, Pháp, Mỹ”.
Lập đúng phương tŕnh,
“Chống Cộng = Tờ đô-la chập miếng lá đa”
Lời ngang ngược cuối cùng chúng thách đố kiêu ngạo la to.
Khinh mạn, vô ơn ḷng thắm thiết nhân ḥa,
Vạn triệu người khốn cùng hai vùng đất nước Việt.
Bất kể trái tim gào đau, bao kẻ tan thân ch́m đáy biển,
Hai triệu người vượt biên,
Sáu trăm ngàn người chết!
Tự Do! Tự Do!

Hăy phá nổ tung cây Cầu Công Lư,
cùng lần xóa tên anh thợ điện bất cập phong thánh, thành thần.
Gă nhạc sĩ da vàng kia khỏi phải vong thân lên Tân Sơn Nhất.
Khóc!
người vừa nằm xuống.
bỏ chim,
bỏ bạn,
bỏ rượu,
bỏ cuộc t́nh chưa nên tử tế.
Bởi không hề là kẻ có ḷng.
Anh cứ tùy nghi đi về một cơi cô đơn thân phận, vụn vặt ái t́nh,
Anh không thể nhập nhằng chung buổi thai sinh,
(với Chúng Tôi)
Chỉ Một Lần.
Từ Mẹï.

Mẹ – Bộ đội cộng sản lấp ngang, chôn ngược“Mậu Thân 68” ở Huế!
Mẹ - Cán bộ cộng sản đấu tố chết,
hồi “Năm-ba” phát động phong trào cải cách, tập trung sưu thuế!
Mẹ c̣n đâu?!
Hở mẹ nào..
Ngồi hầm sâu hứng pháo cộng ḥa,
may cờ sao,
đợi ngày giải phóng?(5)
Mẹ – Đi t́m đầu con Tây chặt đoạn,
cắm ngọn phơi khô nắng gió Gio Linh,
tiếp di tản “Bảy-hai” qua chín cây-số đường đỏ lửa kinh hoàng,
Nam La Vang, Quảng Trị.
Sư đoàn 308 miền Bắc dập pháo, giương ṇng bắn thẳng
Giết! Không nương tay.
Giết! Không chớp mắt.
Mẹ đă Chết.
Mẹ thật Chết.

Mẹ chết trần truồng không người tẫm liệm.
Mẹ chết oan khiên không kẻ gọi hồn.
Nơi đâu “Mùa Thu Hà Nội”?
Ở đâu “Mùa Đông đan áo thương binh”?
Hăy chỉ ra!
Hóa thật rặc ṛng tiếng lời âm ma, giọng quỷ,
Diễn chung tuồng đám “giả hành” đa quốc tịch chuyên nghiệp mạo danh,
Lời sói lang ngụy trang Ư Phật .
Chúng ta phải một lần thanh toán.
Ngay hôm nay.

II.
Ngày 20 tháng Bảy.
Chặt đứt thân Tổ Quốc.
Đủ danh biểu cộng ḥa, cộng sản, tư bản, công nông,
Nghĩa là toàn thể tập đoàn sát nhân nại danh chủ nghĩa đại đồng.
Nghĩa là tất cả bầy lũ giết người lấy cớ ḥa b́nh tiến bộ.
Và đồng bọn tay sai gia công, giá rẻ,
Đeo dày cánh sao, ngực nặng huy chương,
Vành nón xum xoè hoa lá.
Hai, ba phía quân, quyền không một tên vắng mặt.
Mắt che kín, bưng tai không nghe ra khốc âm gào ngất
Chật lũng sâu thây lính ngỗn ngang
Dưới cánh B52 trải thảm.
Sau cơn pháo 130 ly cường tập xung phong.
Chết hờn oán,
Chết bất ngờ, trợn tṛng mắt không nhắm.
Thịt xương đă một lần trộn mùn đất Hồng Cúm, Him Lam.. (1)
Nay lấp kín sườn đồi dài suốt vùng Khe Sanh, Lao Bảo. (2)
Dậy băi lửa, đuốc thân người rừng rực..
Ai có nghe ra?!
Hở mẹ cha đâu?!
Cộng sản, cộng ḥa tất cả đă là vô ích.
Độc lập, hạnh phúc bày toang, phơi ngang bằng trong cái chết.
Chết nơi Charlie, chết ở An Lộc, chết dọc Chu Pao.. (3)
C̣n nơi chốn nào b́nh an?
Có cái chết nào không bào gan, đoạn ruột?
Năm-mươi năm hơn nào phải vài buổi chiều hôm..

Sao không hiểu ra những định nghĩa hàm hồ,
Sao không vất bỏ thứ loại phân chia đơn giản..
Chúng tôi không hề là ngụy quân đi lính thiệu-kỳ!
Cớ sao anh lại hân hoan sẵn sàng bị giết,
Để sáng danh xưng đồng, chinh, giáp, duẩn?
Kể cho cùng Hồ, Mác, Lê-Nin!
Cớ sao không thấy?
Cớ sao không biết?

Im lặng đồng thuận quá lâu hẳn biến nên thành bản thể
Toàn dân tộc bị xô vào băi lầy đỉnh cao trí tuệ
Xây tượng đài quá khứ – Xác quyết tương lai,
Hồ hỡi mừng vui băo bùng dậy tràn miệng ly nước cặn.
Đă rất lâu..
Quá năm-mươi năm,
Không dấu hiệu chấm dứt.
Do chẳng có khởi đầu!
Miền Nam dẫu ba-mươi năm cam chịu toàn phần thất trận.

Ở đâu gọi là “Cách mạng mùa Thu tháng Tám”?
Ở đâu giá thành chung kết “Đại thắng mùa Xuân”?
Có chăng chỉ âm động sát nhân,
vọng vang từ bài hát tiến quân lênh láng máu! (4)
Viết lịch sử phải với ḷng can đảm.
Học lịch sử hẳn rất cần trí sáng.
Bắt đầu từ trang khốc nhục đau thương,
Để mạnh mẽ mở ḷng,
Lên đường đổi thay,
Khởi cuộc.
Chứ không bài học thuộc,
Tờ cuối cùng kể tràn chiến thắng huyênh hoang,
ngập dầm tiếng khóc.
Viết bằng máu, lệ Nhân Dân.

III.
Giác Ngộ Từ Bi, Thái Tử Tất Đạt Đa nhập đại định bốn-mươi ngày hóa Phật.
Đức Jesus căng thân gánh mười-hai Đoạn Đường Thánh Giá nên thành Chúa Cứu Thế Ky-Tô.
Sư Tổ Đạt Ma diện bích chín năm, chứng tận cùng Thiền Lực huyền vi,
xoay chuyển đất, trời dẫu bao la cũng có kỳø, có hạn,
Nhật, Nguyệt kia phải lúc tỏ, lúc mờ..
Riêng Việt Nam,
Thê thảm Việt Nam!
Năm- mươi năm hơn toàn dân tộc trốc ngược, xiên h́nh trên gai lửa.
Không cơ hội nh́n ra phương cứu Khổ
Không khả năng vượt thoát kỳ oán Nghiệp
Hiểu tận sâu nên kinh hăi sững sờ
(Thậm vô lư tưởng không thể nào tin,
từng ngày đă, đang hiện thực)
Trên nếp trán dao cắt mỗi con người trôi nỗi,
(Phiêu tán khắp bốn phương trời thế giới).
Hụt hơi thở nặng nề từng con nhỏ thiếu đói.
Bé chấp tay lạy khách đừng buộc chước khẩu dâm!
Nỗi đê nhục xé da,
Cô thiếu nữ xa khuất xóm làng đem thân đi xứ người ở đợ.
Đất bị mất.
Biển, trời thu nhỏ..
“Nhà Nước Ta” là một Nguyền Rũa tự bản thân.
Tràn đất nước, quê hương bày đỏ, vàng.. ḷe loẹt
Tất cả từ một nguyên nhân
Thậm tệ vô vàn kỳ cục: Tổ Quốc - Chế Độ là Một.

Cơn cưỡng ép miên man bất nhẩn quá đỗi kéo dài..
Dài theo gịng lịch sử,
Măi tận hôm nay quá hơn nửa kỷ.
Điều khốn nhục (được và bị) chấp nhận toàn phần hợp lư,
Của sự chết.
Mỗi người Việt đi hết cuộc đời với Tính Ác,
đóng cứng dày, chặn ngang hơi thở tắt,
Nuốt xuống cam đành ân huệ.
Tưởng được khóc.
Bắt đầu từ ngày 20 tháng 7 hai mươi-mốt năm qua,
không mấy ai để ư,
Tự nhiên như Bất Hạnh của chính ḿnh.

(1) Hồng Cúm, Him Lam: Những đồi ác chiến ở Điện Biên Phủ (1954)
(2) Lao Bảo, Khe Sanh: Chiến trường lớn vùng Quảng Trị (1968)
(3) Charlie (Kontum); An Lộc (B́nh Long); Chu Pao (Pleiku): Chiến trận mùa Hè 1972.
(4) Tiến Quân Ca: Nhạc Văn Cao với nội dung: “Cờ in máu chiến thắng.. Đường vinh quang xây xác quân thù..”.
(5) Huyền Thoại Mẹ: Nhạc Trịnh Công Sơn sau 1975.

Để nhớ một “Ngày Oán Nghiệp 20 THÁNG 7”
Lần mở đầu thảm họa Việt Nam
Colorado, 20 tháng 7, 1954-2005
Phan Nhật Nam.
 


Xin vui ḷng liên lạc với  butvang2006@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 12/12/06