TRƯỜNG HỢP
HỒI HƯƠNG SINH SỐNG LÚC CUỐI ĐỜI CỦA ÔNG NGUYỄN HÙNG TRƯƠNG, NGUYÊN GIÁM ĐỐC
NHÀ SÁCH KHAI TRÍ , SÀI G̉N
Trên nhật báo Người
Việt, xuất bản ở Quận Cam, California, số ra ngày 13-3-2005, kư giả Lê Thụy
có viết một bài báo sau khi có tin ông Nguyễn Hùng Trương, Giám đốc nhà sách
Khai Trí đă từ trần ở Sài G̣n, trong có đoạn như sau :
“Năm 1991, ông Khai
Trí sang đoàn tụ với vợ con ở Hoa Kỳ, nhưng lúc đó có nhiều tin đồn là nhà
nước Cộng Sản VN đă có chủ trương mới, với chính sách cởi mở, sẵn sàng trả
lại nhà, cơ sở kinh doanh cho các chủ cũ trước năm 1975 nên ông Khai Trí hy
vọng nhiều là khi trở về có thể lấy lại được nhà sách, tiếp tục nghiệp
buôn bán sách trước đây. Năm 1996, ông xin trở về với hy vọng to lớn trên
nhưng đi đến đâu cũng bị đáp lại bằng một cái lắc đầu.. . . . . .”.
Nhân danh một người
được ông Khai Trí coi là thân thiết, đă từng nhiều lần được nghe chính ông
thổ lộ nhiều tâm tư, cảm nghĩ của ông sau khi đă trải qua nhiều biến cố trên
quê hương, đất nước, tôi nhận thấy có bổn phận phải làm sáng tỏ một đôi điều
trong đọan viết của kư giả Lê Thụy kể trên, để một mặt soi sáng lại một sự
thật như chính nó, ngơ hầu trả lại sự công bằng cho người đă khuất và mặt
khác, để an ủi phần nào vong linh người vừa nằm xuống, thân xác chưa kịp
ấm đất đă có thể bị dư luận choàng thêm nhiều điều mai mỉa khi cho rằng :
ông Khai Trí hy vọng nhiều là khi trở về có thể lấy lại được nhà sách,
tiếp tục nghiệp buôn bán sách trước đây. Năm 1996, ông xin trở về với hy
vọng to lớn trên nhưng đi đến đâu cũng bị đáp lại bằng một cái lắc đầu..
Có thực là ông Khai
Trí đă xin trở về VN sinh sống chỉ v́ ông hy vọng nhà nước có chủ trương cởi
mở , sẽ trả lại nhà sách cho ông để ông tiếp tục hành nghề như trước đây ?
Với ai th́ tôi không
rơ, nhưng với ông Khai Trí, con người sau bao nhiêu năm bị vùi giập, vừa bị
tước đoạt tài sản, vừa nằm ốm đau vật vă trong tù, tôi không nghĩ là ông lại
mang nhiều ảo tưởng về sự cởi mở của nhà nước như thế .
Sau biến cố 30-4-1975,
cùng với số phận của các nhà tư sản khác, ông Khai Trí đă bị chính quyền mới
tịch thu toàn bộ tài sản bao gồm nhiều kho sách vừa do chính ông xuất bản,
vừa do ông nhập cảng từ nước ngoài, cộng với rất nhiều tài sản, nhà cửa,
đất đai, biệt thự ở Sài G̣n do chính ông gây dựng nên sau bao nhiêu năm cật
lực làm ăn bằng chính tài năng, mồ hôi và sức lực lao động của ḿnh. Vào
năm 1976, ông đă từng than thở với tôi sau khi nhà nước ra lệnh “Kiểm kê
sách báo đồi trụy” như sau :
“ Chú nghĩ mà coi, họ
chỉ cho tôi 2 ngày để kiểm kê bao nhiêu là kho sách chứa hàng triệu cuốn
với trên 20 ngàn tựa sách, làm sao tôi làm nổi”.
Giọng nói của ông tuy
cố làm ra vẻ thản nhiên nhưng nó đă bao hàm biết bao nỗi bùi ngùi và chứa
chan ê chề, chịu đựng. Tuy không nói ra, nhưng chúng tôi cũng đă hiểu số
phận mà chính quyền mới đă dành cho ông thế nào. Quả nhiên , để hợp thức
hóa việc chiếm đoạt những tài sản kể trên, đặc biệt là căn nhà sách Khai Trí
, nhiều tầng lầu nằm ngay trên đại lộ thênh thang Lê Lợi tại trung tâm Sài
G̣n, nhà nước Cộng Sản đă quy chụp nhiều tội nặng cho ông như tư sản mại
bản, ấn loát và phổ biến văn hóa đồi trụy đầu độc tinh thần dân chúng miền
Nam, rồi bắt ông đi tù trong nhiều năm khiến cho một con người mạnh khỏe,
năng động như ông đă trở nên suy sụp rất nhanh chóng, và thân xác của ông
c̣n bị đầy đọa trong tù với nhiều bệnh tật.
Tuy nhiên, vốn là một
con người trọn đời mê sách như nhiều người đă có cùng nhận xét, khi ra tù
ông Khai Trí vẫn không từ bỏ ư định gây dựng lại sự nghiệp sách vở của
ḿnh. Tuy nhiên, ông không hề có ảo tưởng là sẽ được nhà nước “ trả lại tiệm
sách để tiếp tục kinh doanh nghề sách ở Sài G̣n” như kư giả Lê Thụy đă đưa
ra một cách vơ đoán.
Làm sao ông có thể ảo
tưởng như thế được, khi vào những ngày gần cuối đời, ông c̣n tâm sự với tôi
về sự đấu tranh âm thầm nhưng không mệt mỏi của ông trước nhiều áp lực bắt
ông kư giấy cho phép một vài tập đoàn tư bản đỏ kư hợp đồng với công ty
nước ngoài (Thụy Sĩ) để xây cất building ngay trên phần đất đă tịch thu của
ông. Dĩ nhiên là ông đă không kư. Nhưng bất chấp sự đồng ư hay không của chủ
nhà, việc xây cất cứ được lẳng lặng tiến hành. Ông đă phản ứng lại bằng
cách gửi toàn bộ bản sao chủ quyền của ḿnh cho giới lănh đạo công ty nước
ngoài với lời tố cáo :” Đất hợp đồng đang xây là đất chiếm đọat, là một công
ty lớn của một nước văn minh, các ông không thể nhắm mắt tiến hành !”. Thế
là hợp đồng xây cất bị hủy bỏ. Ông Khai Trí đă thắng bạo quyền ít ra là
trong giai đoạn đất nước đă đi vào thời kỳ kinh tế thị trường, mong muốn ḥa
nhập cùng thế giới !
Sự thực là ông Khai
Trí muốn gây dựng lại nhà sách Khai Trí, không phải ở Sài G̣n mà là ở hải
ngoại sau khi ông được phép định cư ở Hoa Kỳ theo diện đoàn tụ gia đ́nh.
Nhưng khi sang tới nơi, ông đă trực diện một sự thực năo nề :
- Độc giả ở hải
ngoại đă không nhiều như ông nghĩ, mặt khác, sau bao nhiêu năm ổn định đời
sống, riêng ở Hoa Kỳ đă h́nh thành nhiều cơ sở xuất bản hay nhà sách lớn
lao, có danh tiếng. Là người tới sau, lại trắng tay không c̣n vốn liếng, hỏi
làm sao ông có thể mở lại tiệm sách hay nhà xuất bản ở hải ngoại để có thể
cạnh tranh và đứng vững ?
- Thêm nữa, rất
nhiều loại sách giá trị trong tủ sách Khai Trí trước đây của ông, đặc biệt
là nhiều loại tự điển thông dụng mà ông đă mua trọn bản quyền, không hiểu do
những bàn tay gian thương nhớp nhúa nào đă cho in lại hầu hết ( sách bán rất
chạy trong những thập niên 80, 90 là những năm người tỵ nạn ồ ạt tới Hoa Kỳ,
ai ai cũng có nhu cầu học hỏi, nhất là Anh ngữ). Mỉa mai thay, người đă từng
đầu tư vào những cuốn sách đó là ông Khai Trí, th́ hầu như ông đă không được
mấy ai đền bù cho công lao của ḿnh dù chỉ một đồng xu ! Cái Thông Báo sau
đây là một bằng chứng :
 |
|
Ông
Khai Trí và nhà soạn tự điển Nguyễn Văn Khôn |
“ Tôi là NGUYỄN HÙNG
TRƯƠNG, nguyên là chủ Nhà sách và Nhà xuất bản Khai Trí 60-62 Lê Lợi- Sài
G̣n cũ, có soạn và in một bộ TỪ ĐIỀN LỜI HAY Ư ĐẸP, dầy 1898 trang, các
trang trong in 2 mầu, có nhiều phụ bản đẹp, đóng làm 2 quyển, chưa gửi bán ở
nước ng̣ai. Nay được biết có người in lại bộ sách trên tại Mỹ, ruột một mầu
và không phụ bản bày bán ở Mỹ và nhiều nhà sách ở hải ngoại. Tôi thông báo
để quư vị độc giả khỏi mua lầm bộ sách in lậu.”
Thất vọng trước sự
thực mỉa mai và phũ phàng ngay trên phần đất mà ông cho rằng ắt phải văn
minh và công bằng nhất thế giới, có thể v́ vậy mà ông đă âm thầm quyết định
trở về nước sinh sống. Tuy vậy, vốn là một người tích cực, yêu đời, yêu sách
báo, nên khi trở về quê nhà, ông vẫn c̣n có niềm vui trong sự cho in một số
sách sưu tầm, tuyển chọn danh ngôn hay thi ca t́nh ái. Và cũng chỉ có thế
mà thôi , chứ chẳng bao giờ ông có ảo tưởng sẽ được nhà nước Cộng sản cho
phép hoạt động xuất bản sách trở lại và được trả lại tiêm sách đồ sộ tọa
lạc ngay trên đường Lê Lợi mà hiện nay nó vẫn c̣n nằm trong tay nhà nước vốn
đă bị đổi tên từ năm 1976 thành nhà sách Sài G̣n.
Ước mong những ḍng
chữ sơ lược này sẽ giải tỏa được phần nào những ngộ nhận (nếu có) sau khi
bài viết của kư giả Lê Thụy đă được cho in trên báo Người Việt.
NHẬT TIẾN
Garden Grove 14 tháng 3-2005

PHỎNG
VẤN NHÀ VĂN NHẬT TIẾN
VỀ ÔNG NGUYỄN HÙNG TRƯƠNG,
NGUYÊN GIÁM ĐỐC NHÀ SÁCH KHAI TRÍ
ĐQAT.- Ông có thể cho biết trong hoàn cảnh nào khiến ông Khai Trí cho xuất
bản báo Thiếu Nhi mà ông làm chủ bút ?
NT. Tôi nhận thấy gần như trong suốt cuộc đời, một trong những nỗi ưu tư
hàng đầu của ông Khai Trí là sự quan tâm đến vấn đề giáo dục con trẻ. Chẳng
thế mà ông vẫn thường nhắc đi nhắc lại câu nói sau đây mỗi khi có dịp và đặc
biệt ông đă dùng làm câu mở đầu cho loại sách Tuổi Thơ do chính ông chủ
trương : “ Tương lai nước Việt Nam sau này hay hay dở đều do sự giáo dục
hiện tại của lứa tuổi thiếu nhi, mầm non của đất nước”.
Vào thời điểm khởi đầu của thập niên 70, (khi ông quyết định cho ấn hành
tuần báo Thiếu Nhi), t́nh h́nh giáo dục, đặc biệt là chất lượng giáo dục
dành cho tuổi thơ có vẻ như đang trên đà suy sụp. Lư do một phần là v́ ảnh
hưởng của chiến tranh với nếp sống ngoài xă hội ngày càng sa đọa do sự có
mặt của trên nửa triệu lính Mỹ cư ngụ tràn ngập trên các tỉnh và đô thị; một
phần khác, lănh vực sách báo dành cho tuổi thơ hầu như đă bị tràn ngập bởi
rất nhiều loại thiếu lành mạnh đến nỗi ông Khai Trí đă từng phải kêu lên xót
xa: “ Chúng ta đang chứng kiến cái thảm cảnh đám trẻ thơ ngây ngày đêm cứ
say mê t́m đọc các loại sách nhảm nhí chú Thọng, hay sách trinh thám và
kiếm hiệp rẻ tiền, kể cả những loại sách khiêu dâm, ma quỷ quái đản đầy tính
cách đầu độc trí óc non nớt của con em chúng ta”.
Như thế, việc ông quyết định cho xuất bản một tạp chí lành mạnh dành cho lứa
tuổi thiếu nhi là điều dễ hiểu, nó vừa phù hợp với ngành nghề sách báo của
ông vừa thỏa măn phần nào tân tư và nguyện vọng mà ông từng ấp ủ.
ĐQAT .- Báo Thiếu Nhi hiện diện trong sinh hoạt văn hóa của miền Nam đúng
vào giai đọan của cuộc chiến lên đến mức cao độ, vậy tờ báo có giúp độc giả
trẻ em thoát khỏi nỗi ám ảnh của chiến tranh hay không ? Và các em có t́m
được sự an b́nh đối với tuổi thơ của ḿnh không ?
NT : Tờ Thiếu Nhi tuy được phát hành rộng răi trên toàn quốc nhưng do hoàn
cảnh chiến tranh, nên nó cũng chỉ tới được hầu hết giới trẻ em sinh sống tại
các tỉnh hay đô thị, c̣n ở các vùng nông thôn, xa thành phố th́ không. Do
đó, ảnh hưởng của tờ Thiếu Nhi đối với độc giả cũng kể như bị giới hạn rất
nhiều, mặc dù vào thời điểm mà tờ báo có điều kiện hoạt động mạnh mẽ nhất
th́ cũng có đông độc giả và ṭa soạn cũng thành lập được Chi Nhánh Gia Đ́nh
Thiếu Nhi tại hầu hết các tỉnh và đô thị thuộc V.N.C.H. Chính nhờ cung cách
tổ chức Gia Đ́nh Thiếu Nhi như vậy, và qua các báo cáo sinh hoạt hoạt hàng
tháng của mỗi chi nhánh , ṭa soạn được biết các em đă tự quy tụ thành nhiều
nhóm với sự trợ giúp của các thầy cô giáo địa phương để cùng nhau tham dự
những sinh hoạt lành mạnh như tổ chức thư viện Thiếu Nhi, sinh hoạt tập thể
ngoài trời, tổ chức các buổi cùng nhau đọc sách báo lành mạnh., góp phần
tham dự vào những cuộc thi sáng tác văn chương hay đố vui do Gia Đ́nh Trung
Ương tổ chức…… . v.v. , Theo tôi nghĩ, có lẽ nhờ thế mà cũng có một số em đă
có thể t́m thấy sự an b́nh trong tuổi thơ của ḿnh và những nỗi ám ảnh về
chiến tranh vốn đè nặng lên tâm hồn của các em do đó cũng giảm thiểu được
rất nhiều.
ĐQAT. Trong suốt thời gian làm bạn, làm việc với ông Khai Trí, ông nhận xét
ra sao về những đóng góp của ông Khai Trí trên phương diện văn hóa và về đời
thường của ông ấy ?
NT .- Một cách vắn tắt, có thể nói rằng miền Nam kể từ năm 1954 đến năm 1975
đă h́nh thành một nền nếp sinh hoạt văn hóa hết sức đa dạng và phong phú do
công lao và sự đóng góp bền bỉ của nhiều khuôn mặt văn hóa nổi tiếng hay của
nhiều ng̣i bút tài năng. Tuy nhiên, để tạo điều kiện hỗ trợ cho sinh hoạt
văn hóa nghệ thuật ấy được phát triển, ta không thể quên những nỗ lực không
kém phần phong phú của các nhà xuất bản, các cơ sở phát hành văn hóa phẩm.
Trên phương diện này, nhà sách Khai Trí phải được kể là một trong những cơ
sở văn hóa hàng đầu của miền Nam. Nhiều thế hệ tuổi trẻ đă được nuôi dưỡng
và trưởng thành trong môi trường sinh hoạt văn hóa với rất nhiều loại sách
báo giá trị do chính nhà sách Khai Trí cung ứng. Ông Khai Trí vừa là một
người say mê với nghề nghiệp với một cung cách hầu như không bao giờ biết
mệt mỏi, ông lại cũng vừa là con người hết ḷng với văn hóa, với tương lai
của thế hệ trẻ. Nhờ nguồn tài chính thu được dồi dào qua sách báo, ông cũng
đă trao tặng rất nhiều phần thưởng cho các họïc sinh xuất sắc và cung ứng
nhiều học bổng giá trị cho những học sinh nghèo. Riêng trong giới viết lách,
nhờ khả năng đánh giá nhậy bén và sự hỗ trợ tận t́nh của ông mà rất nhiều
nhà văn, nhà thơ, nhà biên khảo đă có cơ hội ấn hành tác phẩm của ḿnh, cho
dù có khi chỉ là tác phẩm đầu tay hay tác phẩm thuộc loại kén độc giả, giầu
giá trị nội dung nhưng yếu kém về mặt thương mại.
ĐQAT. Theo nhận xét của ông, với những đóng góp và hy hiến của ông Khai Trí
như vậy th́ thông điệp mà ông Khai Trí để lại là ǵ ?
NT. Nh́n lại chặng đường gian khổ mà ông Khai Trí đă từng trải qua kể từ sau
năm 1975, như ở trong nước th́ bị tịch thu gia sản, và chịu đựng bệnh tật
triền miên , ḍng dă trên 5 năm trong trại tù, khi ra hải ngoại th́ lại phải
đối diện với sự thực phũ phàng, nhiều công tŕnh sách vở của ông đă bị gian
thương cướp trắng bằng cách cho in lại vô tội vạ tủ sách Khai Trí của ông,
vậy mà tôi nhận thấy ông vẫn cắn răng chịu đựng, chỉ họa hoằn mới buông lời
than thở. H́nh như ông không muốn đem chuyện buồn khổ riêng tư để làm mất
vui người chung quanh. H́nh như ông chấp nhận số phận không may, coi như một
thứ đă được an bài và qua đó ông học hỏi thêm được tính kiên nhẫn, chịu đựng
để xây đắp cho t́nh yêu tha nhân, yêu đời. Có lẽ v́ thế mà vào mùa xuân năm
1981, ông đă viết những ḍng như : “ Nhiều khi cảnh khổ đối với tôi là điều
hay, có ích cho tôi. Biết đâu, nó lại giúp cho tôi trở nên tốt hơn và yêu
đời hơn. Tôi cố thương yêu nhiều hơn nữa những người chung quanh tôi, mọi
người trên trái đất này, yêu thong cả loài vật và cây cỏ”
Dưới mắt tôi, đây là một thông điệp của một con người đầy ḷng nhân ái, đáng
để cho thế hệ đi sau suy ngẫm.

Ông
Khai Trí và tờ Thiếu Nhi tại miền Nam trước 1975
Làng Đậu
Tôi đă định viết một bài về tờ Thiếu Nhi, tờ báo giáo dục lớn
nhất và thành công nhất tại miền Nam trước năm 1975; nhưng rồi nhiều biến cố
xảy ra khiến tôi chưa làm được việc ấy, và sáng nay (11 tháng 3 năm 2005)
th́ được tin: Ông Nguyễn Hùng Trương, nguyên chủ nhiệm tờ báo Thiếu Nhi và
là chủ nhân Nhà sách Khai Trí tại miền Nam trước 1975 vừa từ trần tại Sài
G̣n.
Xin mượn diễn đàn talawas này như một nơi để tỏ ḷng tri ân
và thành kính với người đă góp công không nhỏ giáo dục và đào tạo một thế hệ
thiếu nhi tại miền Nam, trong đó tác giả bài này là một độc giả nhỏ bé theo
cả nghiă đen lẫn nghiă bóng.
Nhắc tới Khai Trí, tôi tin rằng ai đă sống tại Sài G̣n th́
không thể quên được cái tên này. (Sau 1975, nhà sách này được trưng dụng làm
một cửa hàng phát hành sách tại số 60-62 Lê Lợi.)
C̣n nhớ những ngày đầu sau 1975, khi c̣n là con mọt sách mới
nở, tôi lang thang trên đường phố Sài G̣n, được mục kích tận mắt ông chủ
nhiệm Nguyễn Hùng Trương trải tấm ny-lon lớn trên viả hè ngay trước cửa Nhà
sách Khai Trí để bán nốt các số báo Thiếu Nhi c̣n sót lại; tờ báo vốn khổ
to, nhưng đến gần 1975 th́ nó đă co nhỏ và thu bé ḿnh lại, chỉ c̣n như một
cuốn sổ tay mỏng lét. Có lẽ số phận cuả nó cũng tương tự như số phận cuả các
bạn thiếu nhi ở các vùng nóng trong những ngày tơi tả cuả một cuộc chiến
đang đến hồi kết: cố thu ḿnh lại là để giữ nguyên vẹn cái h́nh hài mà cha
mẹ Việt Nam đă ban cho. Tôi c̣n nhớ rất rơ một bài trong một số đă phát
hành, đại ư như sau: "Cho dù tờ báo có nhỏ đi, số trang có bị bớt đi và số
người đọc có giảm thiểu đến bao nhiêu th́ măi măi chủ trương, mục đích giáo
dục và chất lượng cuả tờ báo vẫn sẽ không thay đổi..."
"Ông
Khai Trí“ thật sự làm đúng những ǵ đă nêu: Tiền lời cuả nhà sách khi bán
các mặt sách khác đă được đem qua để bù lỗ cho tờ Thiếu Nhi. Có lẽ riêng đối
với tôi, một thằng bé đen đủi không quen biết, ông đă hành xử "bù lỗ nhiều
hơn"; khi tôi hỏi mua 3 tờ Thiếu Nhi v́ không đủ tiền mua nhiều, th́ đă được
ông cho thêm mấy tờ mà tôi muốn.
Theo nhà văn Nhật Tiến, ông Khai Trí đă có thời gian sống ở
Hoa Ḱ, dự định mở lại Nhà Khai Trí, nhưng điều trớ trêu cho ông là hầu hết
các tác phẩm cuả Nhà Khai Trí đă
"được"
một số nhà xuất bản hải ngoại khác in lại mà không hề nghĩ đến chuyện... bản
quyền! Có lẽ đó là một trong những nguyên do chính khiến ông chán nản và trở
về sinh sống tại Sài G̣n.