Đi
T́m Một Đảng Đối Lập
"Tango
contretemps" với ư kiến
của Dr Nguyễn Phúc Liên
Thủy Tiên
Kính thưa diễn đàn,
Kính thưa bác Liên,
Thự ra
đến hôm nay mà chứng ta c̣n ngồi thảo luận về vấn đề cơ bản "Đi t́m một đảng
đối lập" th́ e rằng hơi "trễ tàù".
Đề tài này lư ra phải được nói đến 30 năm về trước. Song, nếu bác Liên thấy
rằng người Việt không-CS chúng ta chưa có được chính đảng khả tín để đối đầu
với CS, và vẫn muốn t́m thêm, th́ việc bác Liên lên tiếng cũng không phải là
lỗi thờị
Hát mà không có đàn nghe đơn điệu lắm. Cho nên bác Liên cất giọng, th́ TT
cũng ngân phiếm họa cùng. Nhưng thời đại này, muốn thu hút người nghe, ngoài
giai điệu trầm bổng, tiết tấu nhặt khoan, nhạc c̣n phải có syncope, có nhịp
chỏi, có gào, có hết, th́ mới đủ kích thích.
TT xin vào đề,
Hôm nọ, TT có đồng ư với bác Liên về 2 lực lượng chống Cộng hùng hậu nhất
của chúng ta hiện nay là tôn giáo và Cựu quân nhân (Cựu QN th́ hơi lăo).
Nhưng hôm nay, cung đàn không thuận nhịp, mà lại đi nhịp chỏi, TT xin lắc
đầu một bài "tango contretemps" với bác Liên. Kỳ này, TT lại không đồng ư
với bác Liên. Bác Liên viết:
chúng ta phải thành lập một Đảng Chính trị thoát ra từ hai Lực lượng sau
đây:
=> LỰC LƯỢNG TÔN GIÁO CHÂN CHÍNH
=> LỰC LƯỢNG CỰU QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG H̉A
Dân tin tưởng vào hai Lực Lượng này.
TT không hoàn toàn đồng ư câu "chúng ta phải thành lập một đảng chính trị
thoát ra từ hai lực lượng này".
Chữ "thoát ra" của GS dùng trong câu này làm người đọc khó b́nh luận. "Thoát
ra" là làm saỏ
(1) Ư của GS là một ông Sư (hay Cha) tham gia Việ-t Tân hay là
(2)các nhà sư lập đảng Phật giáỏ
(TT chú thích: Tuy không rơ, nhưng người đọc đoán ư của GS Liên là muốn nói
đến một lực lượng như Phật gíao Ḥa Hảo chẳng hạn (thí dụ), bao gồm tín đồ
của Ḥa Hảo, nhưng thay v́ gọi là một lực luợng, th́ thành lập hẳn một chính
đảng Ḥa Hảọ TT cho rằng ư GS Liên là như vậỵ)
(1) Nếu ư của GS là người xuất thân từ tôn giáo hay CQN tham gia chính đảng
th́ GS không cần t́m đâu xa, ngay trong đảng VT, Dân T ộc Việt hay Tân Dân
Chủ đại đa số đảng viên đều có đạo hay là CQN QLVNCH.
Bằng bác Liên cho rằng ta nên chính trị hóa tôn giáo, hay chính trị hóa CQN,
th́ TT xin có ư như vầy:
1. Tôn Giáo và CQN là nhóm áp lực
Thưa bác Liên,
Nh́n trên cái nh́n của khoa học chính trị, Tôn giáo (hay CQN) là những
pressure groups, nhóm áp lực, có thề gần gũi với quần chúng lẫn chính đảng,
nhưng không phải là chính đảng. Theo TT th́ pressure groups nên là pressure
groups, có thể ủng hộ hay ảnh hưởng lên đảng Chính Trị, nhưng không nên đóng
vai tṛ của chính đảng.
Nói như vậy không có nghĩa là không có trường hợp ngoại lê.. Đảng Cộng Sản,
trên nguyên tắc, thoát thai từ những liên đoàn lao công, Unions. Nhưng cũng
chính v́ vậy đảng mang tính chất giai cấp, thiếu sự hài ḥạ
Riêng trường hợp mà bác Liên dưa ra, tôn giáo và cựu quân nhân, th́ TT có ư
như saụ
2. Tôn Gíao làm chính tri..
Thưa bác Liên,
Ở đây ta lại có hai trường hợp, trường hợp một là một lực lược chính trị
liên tôn, và trường hợp hai là lực luọng chính trị "độc tôn".
2ạ Liên Tôn.
TT thấy ở Brisbane nhỏ bé này, ở Úc châu thăm thẳm chiều trôi này, mà ngay
trong một cơ sở tôn giáo, cũng hầm hè, trục trặc, hai ba phẹ
TT không nghĩ một đảng chính trị Liên Tôn có thể bền vững từ trong cấu trúc
nội bô.. Sự tranh giành ảnh hưởng của các tín dồ cũng sẽ làm cho ṿng ngoài
nhặng xị lên.
2b. "Độc Tôn"
Chỉ nghe cái tên không là đă biết đảng chính trị phát xuất từ một tôn giáo
sẽ không được sự hậu thuẫn của những ngoài tôn giáo ấy rồi, phải không bác
Liên?
2c. Tôn giáo nên giữ lại vai tṛ nhóm áp lực.
Nhưng quan trọng hơn hết, triết lư tôn giáo không cùng đường với triết lư
chính tri.. Triết lư tôn giáo nặng về phần siêu h́nh, chính trị là lo chuyện
tay rờ mắt thấỵ
Việc thế lực thần quyền nắm quyền chính trị đă qua đi nhiều thế kỷ rồi, thưa
giáo sự VN tuy chậm tiến cũng không chậm đến mức nàỵ
Người của tôn giáo (như Cha, Sư) mà ra làm chính trị gia, th́ là chính trị
gia đội lốp tôn giáo, họ không c̣n là những người chân chính của tôn giáọ TT
không phục những chính trị gia đạo đức giả nàỵ
Tôn giáo có thể lên tiếng, bày tỏ những thái dộ chính trị (như khi tôn giáo
hay các tầng lớp khác bị đàn áp), nhưng những điều này vẫn nằm trong khuôn
khổ của sự đấu tranh cho công bằng, bác áị
Tôn giáo nào mà bắt đầu có chủ trương cho cả nước về giáo dục, kinh tế, quốc
pḥng, ngoại giao, thông tin dân vận vân vân (những điều mà đảng Chính Trị
lớn nào cũng phải có), th́ chắc phải gọi đạo đó là "Đạo Chính Trị" rồị
TT nghĩ: Trong chính trị, tôn giáo chỉ nên đóng vai tṛ nhóm áp lực, hậu
thuận cho những đảng chính trị mang hạnh phúc đến cho con ngườị
3. Cựu Quân Nhân QLVNCH.
Thưa GS, hiện thời có rất nhiều CQN QLVNCH tham gia chính trị, hay trở thành
chính trị gia, điều này rất b́nh thường với VN và cả thế giớị
Nhưng một Đảng Chính Trị của CQN lại là việc khác, mà là CQN QLVNCH, một tổ
chức đă chấm dứt 30 năm qua, th́ lại là một chuyện rất khác.
TT xin không đi sâu phân tích, nhưng xin tóm tắt một vài suy nghĩ về một
đảng chính trị thoát thai từ CQN QLVNCH như sau:
3ạ Không tiêu biểu cho quần chúng
3b. Quá lăo
3c. Đảng này thiếu nhân tài và cái nh́n từ giới dân sự (Nếu có quá nhiều
nhân tài dân sự trong đảng CQN, th́ đảng này lại có thể bị biến thành đảng
"Việt Gian" rồi, phải không bác Liên?)
3d. TT vô cùng e ngại tính quân phiệt của một đảng Cựu Quân Nhân.
3ẹ TT e rằng những chính sách như ngọai giao, xă hội, giáo dục, tuyên vận,
vân vân sẽ mang tính ách e, một hai một hai một hai, th́ khốn cho dân chúng.
(Bởi v́ cách bác ách e đuọc đào tạo như vậy mà).
TT nghĩ: CQN nên là một nồng cốt trong các nhóm áp lực.
4. Kết:
Tôn giáo và CQN nên hậu thuẫn chính đảng nếu cần, c̣n việc lập đảng chính
trị, thôi để giành việc ấy cho người khác, ôm hết rồi thiên hạ lấy ǵ làm.
Phần hồn lo phần hồn, phần súng đạn lo súng đạn, phần chính trị lo phần
chính trị đi, cho nó professional.
(bản Tango Contretemps này lắc đầu hoài chóng mặt quá bác Liên ơi)
Kính bác Liên và diễn đàn,
tt
TB: Bài này TT viết tối qua, gần xong, saved lại sáng nay viết tiếp. Sáng
nay thấy bài của bác Nguyễn P Nguơn, có nhiều điểm tưong tư.. Thật là trùng
hợp.
NGUYEN PHUC LIEN
<drlien.wim-impact@bluewin.ch> wrote:
(CB02)
ĐI T̀M ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP
EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEE
NGUYỄN PHÚC LIÊN
Có lẽ chưa bao giờ vấn đề T̀M KIẾM MỘT ĐẢNG CHÍNH TRI
ĐỐI LẬP được đặt ra một cách cấp bách trong thời
gian này. Nếu cuối Thế kỷ 19, Ư tưởng Xă hội, mà
động cơ phát sinh là phong trào Kỹ nghệ hóa sản xuất, đă
là luồng gió thổi mạnh để cấu thành những Nhóm Đảng
Xă Hội tại một số nước, và luồng gió ấy trở thành
cuồng phong tạo cuộc Cách Mạng Vô sản tại Nga, th́ ngày nay
Ư tưởng Dân chủ hóa một số Quốc gia cũng đang trở
thành Phong trào.
Ư tưởng Dân chủ hóa ấy lại đến từ Tổng Thống BUSH
với quyết định dùng quân đội lật đổ chế độ độc
tài Khủng bố Taliban tại A-phú-hăn và nhất là lật đổ
nhà Độc tài Sadam HUSSEIN tại Iraq. Lực lượng Quân đội
và Khả năng Kinh tế Hoa kỳ đang làm cho Ư tưởng ấy lan
rộng. Những Nước đang mang chế độ ĐỘC TÀI, bị áp
lực của Ư tưởng Dân chủ hóa, đi t́m một giải pháp
tượng trưng cho Dân chủ hóa, đó là cho một ĐẢNG CHÍNH
TRỊ ĐỐI LẬP.
LÀN GIÓ DÂN CHỦ HÓA TẠI TRUNG ĐÔNG
eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
Như trên đă nói, việc lật đổ chế độ độc tài Khủng
bố Taliban và nhà độc tài Sadam HUSSEIN được coi là khởi
đầu của làn gió Dân chủ hóa. A-phú-hăn đă bầu cử
thành công. Iraq cũng đă thành công trong cuộc Bầu cử
giữa máu me Khủng bố. Những cuộc Bầu cử này là những
thành công của quyết tâm Dân chủ hóa của chính Dân hai
nước này. Cuộc bầu cử thành công nữa là của Palestine.
Ư tưởng Dân chủ hóa thắng. Tại Li Băng, việc ám sát Oâng
HARIRI làm cho TT.BUSH và TT.CHIRAC dễ bắt tay nhau để kết
án Syrie và yêu cầu có một nước Li băng Dân chủ và độc
lập. Thứ Bẩy 26.02.2005 vừa rồi, TT.MOUBARAK của Ai-Cập,
lần đầu tiên từ chế độ độc tài NASSER, đă tuyên bố
trước Quốc Hội tiến tŕnh Dân chủ hóa Ai-Cập.
VIỆT NAM T̀M ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP
eeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee
Làn gió Dân chủ hóa thổi tới Việt Nam. Đă một số năm
nay, những nhà Đấu tranh tại Quốc nội đ̣i hỏi Dân chủ
hóa. Phong trào Đấu tranh của người Việt hải ngoại lên
cao và nhất thiết chống lại chế độ độc tài hiện
hành. Việc tranh đấu của người Việt hải ngoại trở
thành quan trọng v́ mang ảnh hưởng tới các nước Tây
phương và Hoa kỳ mà chế độ hiện hành ở Việt Nam phải
lệ thuộc. Hoa kỳ chắc chắn không dùng quân lực để can
thiệp vào Việt Nam như ở A-phú-hăn và Iraq, nhưng dùng áp
lực Kinh tế mà chế độ hiện hành ở Việt Nam phải lệ
thuộc.
Tượng trưng cho tiến tŕnh Dân chủ hóa là Đảng Chính trị
Đối Lập. Chế độ độc tài hiện hành ở Việt Nam
buộc phải chấp nhận tiến tŕnh Dân chủ hóa, nghĩa là
chấp nhận một ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP, nhưng muốn cố
thủ giữ lấy quyền hành cho Đảng Cộng sản Việt Nam. Phía
Quốc gia và Tây phương, Hoa kỳ yêu cầu tiến tŕnh Dân chủ
hóa cho Việt Nam và cũng đi t́m một ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI
LẬP cho Việt Nam.
Cả hai phía đều t́m kiếm một ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP,
nhưng mỗi phía nh́n Đảng Chính trị Đối lập ấy khác
nhau.
Đảng Chính Trị Đối lập
nh́n từ phía Cộng sản
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Tiến tŕnh Dân chủ hóa, hay việc chấp nhận một Đảng
Chính trị Đối lập là sự ép buộc cho Đảng Cộng sản
Việt Nam. Đảng Cộng sản này luôn cố thủ giữ lấy quyền
hành độc đoán của ḿnh. Đảng Cộng sản đă thành công
trong chủ trương quốc doanh hóa một số Tôn giáo để khi
họ phải đổi chác Tự do Tôn giáo lấy cái lợi Kinh tế
từ Tây phương và Hoa kỳ, họ sẽ cho Tự do Tôn giáo cho
những Giáo hội đă được quốc doanh hóa. Lúc ấy những
Tôn giáo bị quốc doanh hóa này sẽ chỉ làm công việc mèo
khen mèo dài đuôi.
Cũng vậy, chắc chắn Đảng Cộng sản Việt Nam đă và đang
t́m cách quốc doanh hóa những Nhóm Đảng Chính trị phía
Quốc gia để khi họ buộc phải chấp nhận tiến tŕnh Dân
chủ hóa, họ sẽ cho những Nhóm Đảng đă bị quốc doanh hóa
này ra làm ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP để đánh lừa Tây
phương và Hoa kỳ. Đảng Chính trị bị quốc doanh hóa này
chỉ làm công việc mèo khen mèo dài đuôi, chứ không đối
lập thực sự.
Tóm lại phía Cộng sản đi t́m ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP
GIẢ HIỆU.
Đảng Chính Trị Đối lập
nh́n từ phía Quốc gia
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Đă bao nhiêu thập niên, phía Quốc gia đấu tranh chống
độc tài Cộng sản, đ̣i hỏi một thể chế biết tôn trọng
Nhân phẩm, bảo đảm Nhân quyền và áp dụng thực sự Dân
chủ cho Dân. Ngày nay, làn gió Dân chủ hóa thổi tới Việt
Nam và chế độ độc tài hiện hành buộc phải thi hành
tiến tŕnh Dân chủ hóa. Khi kết quả đến, phía Quốc gia
chúng ta phải có một ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP để thi
hành tiến tŕnh Dân chủ hóa ấy. Đảng Cộng sản cũng
kiếm t́m một Đảng Chính trị Đối lập theo ư họ. Phía
Quốc gia chúng ta cũng cần cấp bách kiếm t́m một Đảng
Chính trị Đối lập theo ư chúng ta.
Ư của phía Quốc gia là một Đảng Chính Trị cương quyết
thực hiện DÂN CHỦ, nghĩa là: tôn trọng triệt để Nhân
phẩm, bảo vệ chắc chắn Nhân quyền và áp dụng thực sự
nguyên tắc Dân chủ cho Dân.
Tóm lại phía Quốc gia đi t́m ĐẢNG CHÍNH TRỊ ĐỐI LẬP
ĐÍCH THỰC.
Chúng tôi đă viết một số bài nói rằng để có thể có
một Đảng Chính Trị Đối Lập Đích thực, có hậu thuẫn
của Dân, có tinh thần cương quyết đấu tranh cho Nhân
phẩm, Nhân quyền và Dân chủ, và nhất là để Cộng sản
khó ḷng quốc doanh hóa Đảng ấy, chúng ta phải thành lập
một Đảng Chính trị thoát ra từ hai Lực lượng sau đây:
=> LỰC LƯỢNG TÔN GIÁO CHÂN CHÍNH
=> LỰC LƯỢNG CỰU QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG H̉A
Dân tin tưởng vào hai Lực Lượng này.
NGUYỄN PHÚC LIÊN