BA CHIÊU
ÁP LỰC MỸ.
Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh
Chuyến đi thăm Nhật Bản, Nam Hàn và Trung Quốc của bà Ngoại trưởng
Condoleezza Rice cho thấy chính sách Mỹ đối với vùng Đông Á có nhiều sắc
thái uyển chuyển từ cương đến nhu rất đáng chú ư. Mối quan tâm chính của Mỹ
ở vùng này vẫn là vấn đề ép buộc Bắc Hàn phải giải trừ chương tŕnh phát
triển vũ khí hạt nhân. Khi đến Nam Hàn, Rice cảnh cáo Bắc Hàn sẽ bị trừng
phạt nặng về kinh tế nếu không sớm trở lại tham dự Hội nghị 6 bên về vũ khí
nguyên tử. Sau đó tại Bắc Kinh, bà đă yêu cầu Trung Quốc thôi thúc đồng minh
Cộng sản Bắc Hàn tiếp tục hội đàm về việc từ bỏ chương tŕnh nguyên tử.
Trung Quốc cũng bị áp lực của Mỹ, nhưng nhẹ thôi. Theo lời yêu cầu của Mỹ,
Liên Âu đă hoăn việc hủy bỏ lệnh cấm vận vũ khí hiện đại cho Trung Quốc. C̣n
một nước Cộng sản thứ ba ở Á châu là Việt Nam th́ sao?
Vấn đề Việt Nam không được dư luận thế giới chú ư nhiều lúc này và không
thấy bà Rice nói đến Việt Nam. Có lẽ chưa đến lúc, v́ Mỹ vẫn có những áp lực
riêng đối với Hà Nội, dù không liên quan đến Bắc Hàn nhưng nằm trong một
lănh vực bao quát là chiến lược Á châu-Thái B́nh Dương của Mỹ. Đối với ba
chế độ Cộng sản, đ̣n áp lực của Mỹ hiển nhiên có nặng nhẹ khác nhau. Chúng
tôi muốn gọi đây là 3 “chiêu số” đánh vơ áp lực. Đối với Bắc Hàn là răn đe,
đối với Trung Quốc là cảnh giác, c̣n đối với Việt Nam là chiêu dụ. Sự khác
biệt đó cho thấy mục tiêu của Mỹ trước mắt không phải là chống Cộng, mà v́
nhu cầu chính sách đối ngoại. Răn đe là xiết ṿng vây cho thật chặt và gay
gắt lên án, hăm dọa trừng phạt kinh tế để thúc đẩy Bắc Hàn giải trừ vũ khí
nguyên tử. Cảnh giác là vừa nắn vừa xoa, nắn để thử xem gân cốt của Trung
Quốc như thế nào khi nó đă trở thành một thế lực kinh tế mới có quân đội
mạnh và hiện đại hóa, c̣n xoa để hứa hẹn đền bù nếu giúp vào việc giải trừ
nguyên tử Bắc Hàn. Chiêu dụ là dỗ ngọt, véo nhẹ nhưng lại vuốt ngay, để
khích lệ Việt Nam hợp tác với Mỹ trong chiến lược Á châu.
Sách lược của Mỹ đối với nước Việt Nam Cộng sản khiến người ta nhớ lại một
lời tuyên bố bất hủ của Đặng Tiểu B́nh năm xưa: “Mèo trắng mèo đen, mèo nào
cũng tốt”. Nhưng “con mèo” Việt Nam nhỏ bé lại yếu kém về quân sự liệu có
thể giúp ích ǵ cho Mỹ? Nó chỉ có thể đóng một vai tṛ khiêm tốn làm giảm
bớt thế nghiêng lệch chiến lược kinh tế và chính trị đang có lợi cho Trung
Quốc ở Đông Nam Á. Sách lược này đă âm ỷ từ lâu, nay đă chín mùi v́ vấn đề
Bắc Hàn có bom nguyên tử và những xích mích ngầm giữa Bắc Kinh và Hà Nội đă
nổi lên công khai. Nó trở thành chính thức vào tháng 9 năm 2004 khi Mỹ bổ
nhiệm ông Michael W. Marine, nguyên Phó Đại sứ Mỹ tại Bắc Kinh, làm tân Đại
sứ Mỹ tại Việt Nam. Nếu cần có kế hoạch cụ thể giúp Hà Nội bứt ra khỏi móng
vuốt của con khủng long Trung Quốc, không ai bằng Marine, một chuyên gia về
Cộng sản và Trung Quốc. Ông nói được nhiều ngoại ngữ trong đó có tiếng Hoa,
Pháp, Nga...Nói được tiếng nước nào là bắt buộc phải am hiểu văn hóa, phong
tục và truyền thống của nước đó. Việt Nam là một trong những nước Á châu
chịu ảnh hưởng văn hóa Trung Hoa từ thời xa xưa và thời hiện đại chịu ảnh
hưởng văn hóa Pháp.
Trong những tháng qua, sách lược vừa véo vừa vuốt đă được đẩy mạnh. Tổng
Thống Bush đă long trọng tiếp đón hai ông bà Đại sứ VNCS đến thăm Bạch Cung.
Từ cuối năm 2004, Đại sứ Marine về Mỹ công tác, ông đă tiếp xúc với Lănh sự
của Hà Nội tại San Francisco, cũng như đại diện Cộng đồng người gốc Việt ở
đây. Mặt khác Thủ tướng CSVN Phan Văn Khải sẽ chính thức viếng thăm Mỹ có
thể vào giữa năm nay. Tuần trước bộ Ngoại giao Mỹ đề nghị với Quốc hội hoăn
thêm 3 tuần việc áp dụng các biện pháp trừng phạt Hà Nội về các vụ đàn áp
tôn giáo và vi phạm nhân quyền. Như vậy chỉ thấy Mỹ vuốt chớ không thấy véo,
tại sao? Dĩ nhiên có véo, nhưng làm ngầm để mấy anh Hà Nội đỡ mất mặt. Và
véo rồi lại vuốt, lại nhử từng bước để Hà Nội thả thêm tù chính trị và lương
tâm. Vào dịp kỷ niệm 30-4 sắp tới, Cộng đồng người Việt ở khắp nơi nên đẩy
mạnh cuộc đấu tranh, đ̣i hỏi Hà Nội phải tôn trọng nhân quyền, tự do tôn
giáo và tự do ngôn luận, để tiếp tay cho Mỹ có cớ véo kỹ hơn nữa.
Cuối tháng này một khu trục hạm nguyên tử hiện đại nhất của Đệ thất Hạm đội
Mỹ sẽ ghé thăm Saigon. Dịp này cũng là lúc Hà Nội bắt đầu chuẩn bị làm lễ
lớn năm nay để khoe chiến thắng 30 năm trước khiến Mỹ phải cuốn cờ rút khỏi
Việt Nam. Vào dịp này có một chiến hạm Mỹ kéo cờ nhập bến Saigon quả thật là
vui. Điềm ǵ vậy? “Mỹ đi rồi Mỹ lại về” chăng? Nếu mấy anh Cộng sản Việt Nam
xiết chặt “giao lưu” quân sự với Mỹ, Trung Quốc sẽ có phản ứng ǵ? Đại sứ
Marine nói Việt Nam và Mỹ đều có quan điểm “chống bá quyền”. Ám chỉ ai đây?
Năm xưa v́ sợ Liên Xô bành trướng bá quyền, Chu Ân Lai đă kư với Henry
Kissenger bản Tuyên ngôn Thượng Hải, chủ yếu là “chống bá quyền”. Bây giờ
nếu Hà Nội biết dùng lá bài “chống bá quyền”, Bắc Kinh sẽ há miệng mắc quai.
Nhưng cũng không nên quên bản Tuyên ngôn Thượng Hải đă nh́n nhận chỉ có “một
nước Trung Hoa” và đại diện chính thức cho Trung Quốc là chế độ Bắc Kinh.
Chính điều khoản này đă đưa đến việc Đài Loan bị mất ghế ở LHQ. Bắc Kinh
thay thế để trở thành một trong 5 nước lớn có quyền phủ quyết tại Hội đồng
Bảo an.
Mỹ dùng sách lược chiêu dụ Hà Nội như vậy, đến thuở nào chế độ Cộng sản Việt
Nam mới sụp đổ? Chúng tôi đă từng viết “con vi trùng dân chủ” ở Trung Đông
có thể lây lan khắp nơi. Mới đây cựu Thủ tướng CSVN Vơ Văn Kiệt bỗng dưng
đưa ra đề nghị thực thi dân chủ trong nội bộ đảng. Đây là dân chủ tập trung,
dân chủ bịp bợm chăng? Có thể, nhưng hai chữ dân chủ vẫn là tinh túy cốt yếu
để làm thực hay làm giả. Chỉ cần một chút tinh túy đó cắm dùi trong cơ thể
con quái vật Cộng sản, vi trùng dân chủ sẽ truyền được ra ngoài. Lúc đó là
hết thuốc chữa. Nên nhớ châm ngôn thời thượng: Chỉ có khủng bố mới có thể tự
nó giết nó. Chỉ có người Cộng sản mới phá tan được chế độ Cộng sản.
Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh.