AI
ĐỊNH ĐOẠT VẬN MỆNH NƯỚC TA?
Xây dựng lại nền móng mục nát của nước ta là một thử thách lớn cho những
người lănh đạo thật ḷng yêu nước. Không những họ cần khả năng, tài đức
thu phục được nhân tâm và niềm tin của người dân để đoàn kết dân tộc,
lành-mạnh-hóa xă hội về mọi mặt từ căn bản đạo đức cá nhân, gia đ́nh đến
học đường mà họ c̣n phải đủ bản lĩnh chính trị chấn chỉnh lại trật tự xă
hội, guồng máy công quyền, kế hoạch phát triển kinh tế và chính sách đối
ngoại trên b́nh diện quốc gia và quốc tế. Tuy nhiên, dẫu thật sự muốn
thay đổi t́nh trạng nước ta hiện nay đi nữa, Đảng và Nhà Nước Cộng Sản
Việt Nam (CSVN) cũng khó thể thực hành theo ư muốn. Bởi lẽ, VN bị khống
chế và lệ thuộc vào Trung Quốc (TQ) quá nhiều nên mọi thay đổi về chính
sách tại Việt Nam (VN) cũng liên hệ đến nền an ninh của TQ và ngược lại TQ
thay đổi sẽ ảnh hưởng lớn lao đến sự tồn tại của Đảng CSVN. Thẳng thắn
hơn, sự thay đổi về đường lối chính trị, kinh tế tại VN phải được TQ chấp
thuận hay nói cách khác, chủ quyền nước ta đang mất dần về tay Trung
Quốc. Điều này khiến toàn dân ta lo âu và cũng gây nhức nhối cho Hoa Kỳ
v́ thế trận tại Á Châu của họ đang bị TQ chọc thủng một góc, bị Bắc Hàn và
VN "ỡm ờ" chơi tṛ "cút bắt" khiến cho nỗ lực "dân-chủ-hóa" TQ, Bắc Hàn
(BH) và VN với hi vọng tái tạo một Á Châu ổn định và phát triển không thể
tiến nhanh như ư muốn. Thái độ "bất phục thiện" với chính sách "thay đổi
nửa vời" của Nhà Nước CSVN sẽ ảnh hưởng đến việc bảo vệ và xây dựng tương
lai dân tộc như thế nào? Bài này sẽ phân tích một cách chi tiết hơn về
hiểm họa có thể sẽ đè nặng trên đất nước ta trong thế kỷ 21 để toàn dân
cùng nhau hành động v́ quyền lợi tối thượng của quốc gia trước viễn tượng
u ám đó.
BÀN CỜ CHIẾN LƯỢC TẠI Á CHÂU
Năm 1968, sau khi bắt tay được với TQ và gây chia rẽ đấu đá nhau giữa hai
đàn anh khối Cộng Sản th́ tiền đồn chống Cộng miền Nam Việt Nam không c̣n
cần thiết khiến Hoa Kỳ (HK) bỏ rơi đồng minh Việt Nam Cộng Ḥa (VNCH) cho
CS Bắc Việt cưỡng chiếm năm 1975. Cộng Sản Quốc Tế (CSQT) toàn thắng về
quân sự trong gần thập niên sau, nhưng kinh tế xuống dốc một cách thảm
hại. Trong khi Nga Sô chới với đối phó với Công Đoàn Đoàn Kết Ba Lan và đổ
tiền của chạy đua nghiên cứu vũ khí chống Chương Tŕnh Star War của Hoa Kỳ
th́ TQ đă nhanh chân đổi mới theo kinh tế thị trường cứu văn nền kinh tế
của họ. Dù bị TQ "dạy" cho một bài học năm 1979, nhưng sau đó Chủ Nghĩa
Cộng Sản tại Nga Sô và Đông Âu sụp đổ nên VN cũng phải làm lành, ngả theo
TQ t́m chỗ dựa. Bề ngoài TQ tỏ ra bao che đàn em CSVN nhưng bên trong, họ
âm thầm thi hành kế hoạch đồng hóa VN, gài người của họ hoặc thân họ vào
tận Bộ Chính Trị, khắp guồng máy Nhà Nước và sát nhập một cách tiệm tiến
nước ta vào Hoa Lục bằng thế "cầm nă thủ" tḥ bàn tay thô bạo bọc nhung
kéo dài từ Bắc Kinh sang đến Hà Nội nắm chặt thóp nhóm lănh đạo CSVN và
mọi hoạt động nước ta.
Hoa Kỳ nhận thức trước được tham vọng và hiểm họa TQ là khi hưng thịnh TQ
sẽ bành trướng thế lực tại Á Châu, trám vào lỗ hổng quyền lực do HK rút
khỏi VN trong khi Nga Sô suy yếu phải co cụm, nên đă có kế hoạch bảo vệ
các nước đồng minh tự do và quyền lợi của họ trong vùng. HK giải tỏa lệnh
cấm vận năm 1994, tái lập quan hệ ngoại giao với VN năm sau 1995, kư kết
Hiệp Ước Thương Măi song phương vào tháng 7, 2000 nhằm tăng cường liên hệ
ngoại giao, hợp tác kinh tế giúp VN thoát khỏi cảnh nghèo đói mà HK không
nhiều th́ ít, trên phương diện tinh thần, cũng mang phần nào trách nhiệm.
Tháng 11 cùng năm đó, Tổng Thống Hoa Kỳ Bill Clinton đă chính thức viếng
thăm VN trong mục đích tạo t́nh hữu nghị giữa hai nước cựu thù. Hành động
trên chứng tỏ thiện chí muốn mở lối cho sự hợp tác qui mô giữa hai nước
trong tương lai, xóa bỏ hận thù như HK đă từng làm trong quá khứ đối với
những nước thù địch cũ như Anh Quốc, Nhật Bản. Tuy nhiên, dù chẳng nói
ra, hành động này cũng khởi đầu cho một liên minh chiến lược về quân sự
tại Á Châu trong tương lai mà Tổng Trưởng Quốc Pḥng Hoa Kỳ Donald
Rumsfeld đă lên tiếng mời Tướng Phạm Văn Trà, Bộ Trưởng Quốc Pḥng của
CSVN sang thăm HK vào dịp này. Hoa Kỳ áp dụng chiến lược "Dân Chủ Hóa
Toàn Cầu" như một thượng sách trong cố gắng thúc đẩy những quốc gia độc
tài Cộng Sản như TQ, Bắc Hàn và VN mở rộng ṿng tay đón nhận chính sách
dân chủ để tạo điều kiện thích hợp cho việc phát triển nền kinh tế thị
trường hầu giúp các quốc gia này phục hồi nhanh chóng nền kinh tế yếu kém,
nâng cao dân trí và mức sống người dân để mang sự thịnh vượng và ổn định
chính trị trong toàn vùng Biển Đông.
CHIẾN LƯỢC THƯỢNG SÁCH CỦA HOA KỲ TẠI Á CHÂU
HK mong muốn dân-chủ-hóa toàn cầu để đạt nền an ninh thế giới lâu dài hơn
nên đă đối thoại với TQ tạo sự thông cảm, ban quy chế "tối-huệ-quốc" giúp
phát triển kinh tế theo thị trường tại Hoa Lục, nghĩa là đưa củ cà rốt nhử
TQ đi theo con đường dân chủ. HK cũng dùng cùng chiến thuật này đối với
VN với hi vọng khi toàn cầu thay đổi theo dân chủ th́ thế giới sẽ tiến vào
một thiên-niên-kỷ mới ḥa b́nh và phát triển vững bền. Nhờ hưởng quy chế
"tối-huệ-quốc" khi giao thương với Hoa Kỳ cùng các nước Tây Phương và rồi
gia nhập WTO năm 2001 khiến nền kinh tế Hoa Lục đă tiến những bước thật
dài. Năm 1997, TQ thâu hồi Hồng Kông giàu có từ Anh, hai năm sau thâu hồi
Ma Cao từ Bồ Đào Nha rồi mở rộng cửa ngơ mời gọi dân chúng Đài Loan và thế
giới đầu tư vào thị trường béo bở 1.3 tỉ dân có măi lực ngày càng mạnh.
Theo thống kê, kể từ khi Đặng Tiểu B́nh đổi mới một phần theo kinh tế thị
trường đến nay, kinh tế TQ đă tăng trưởng nhanh nhất thế giới trong suốt
thập niên 90s và lợi tức quốc gia năm 2000 (GDP) ước lượng lên đến $US 5
trillion. Năm qua, TQ đă dùng gần $US 50 tỉ để tân trang quân lực lỗi
thời của họ, đặc biệt về hải quân và không quân chiến lược.
Những nhà lănh đạo kế truyền của Mao như Đặng Tiểu B́nh, Giang Trạch Dân
và nay, Hồ Cẩm Đào cũng đều là những người có tư tưởng và đường lối vững
vàng chứ không vá víu lấy lệ như tập đoàn lănh đạo nước ta nên tuy sự xâu
xé trong nội bộ, tranh dành ảnh hưởng càng ngày càng nghiêm trọng nhưng TQ
vẫn phát triển được kinh tế, thu hút nhiều công ty ngoại quốc đầu tư vào
Hoa Lục. Mặc dù TQ chưa thể tṛng xích xiềng vào cổ dân Hồng Kông hay
nuốt trôi đảo quốc đ̣i ly khai Đài Loan, nhưng lại ngang ngược lấn đất,
lấn biển và khống chế đàn em VN một cách dễ dàng. Hiện nay, TQ trở thành
lănh tụ của các nước Cộng Sản c̣n lại nhưng TQ có phải là đối thủ của siêu
cường duy nhất trên thế giới hay không? Vào tháng 5, 1999 trong cuộc
chiến tại Yugoslavia, vô t́nh hay cố ư, một hỏa tiễn của NATO đă bay vào
ṭa Đại Sứ Trung Quốc tại Belgrade phá sập một phần ṭa nhà, làm thiệt
mạng 3 và gây thương tích cho nhiều nhân viên t́nh báo trong số 27 người
bị thương. Đầu tháng 4 năm 2001, TQ thử "nắn gân" lại siêu cường HK khi
cho chiếc chiến-đấu-cơ MIG-23 ngăn chận một phi cơ thám thính EP-3 biến
cải từ loại DC-4 của Hải Quân Hoa Kỳ đang lấy dữ kiện dọc theo bờ biển Nam
Hải. Kết quả cuộc va chạm phi cơ trên không trung đă gây cho chiếc MIG-23
của TQ rơi xuống biển. Phi cơ HK cũng bắt buộc phải hạ cánh khẩn cấp
xuống phi trường Hải Nam v́ bị hư hại. Ngay sau khi 2 biến cố trên xảy
ra, HK đă từ chối yêu sách của TQ đ̣i HK bồi thường và xin lỗi và thái độ
cứng rắn của HK đă khiến TQ nhượng bộ, chấp nhận giải pháp do HK đưa ra.
Trên bán đảo Triều Tiên, Kim Chính Nhật mạnh miệng tuyên bố rằng Bắc Hàn
đă chế tạo thành công vũ khí nguyên tử và hăm dọa nền an ninh các quốc gia
trong vùng khiến Nhật, Nam Hàn lo ngại. Thái độ khiêu khích của BH khiến
HK phải chuyển đến Guam những pháo đài bay chiến lược B1, B2 và một hạm
đội gồm 3 hàng không mẫu hạm trang bị các chiến đấu cơ Raptor F-22, lực
lượng đổ bộ, tàu ngầm nguyên tử trang bị hỏa tiễn tầm trung để sẵn sàng
lâm chiến. Hành động quyết liệt này khiến Bắc Hàn chùn bước: ngày 15
tháng 11, 2003, BH cam kết sẽ ngưng chế tạo vũ khí nguyên tử với điều kiện
HK ngưng chính sách thù nghịch và giúp phục hồi nền kinh tế BH.
Riêng về nước ta, tháng 11 năm 2003 Tướng Phạm Văn Trà đă "đi sứ" Hoa Kỳ
tưởng chừng sẽ thuyết phục được chính phủ HK giúp đỡ phát triển kinh tế và
hợp tác quân sự như chúng ta suy đoán. Thế nhưng, có lẽ v́ do TQ chỉ đạo
nên Tướng Trà đă làm người Việt thất vọng với những đ̣i hỏi vô lư, không
hợp thời như bồi thường chiến tranh, phản đối các tu-chính-án về nhân
quyền, tự do tôn giáo, việc công nhận cờ vàng cùng lời tuyên bố "phi liên
minh quân sự" với bất cứ ai mà chỉ muốn sống chung ḥa b́nh. Tướng Trà đă
làm hài ḷng TQ nhưng bỏ lỡ cơ hội liên minh với một thế lực đối trọng cần
thiết để hóa giải áp lực TQ trên nước ta. Tướng Trà đă thụ động, nhận
chịu "tư thế kẻ yếu" cầu mong TQ để VN yên thân hay CSVN chỉ muốn tiếp tục
"đi giây" với TQ và HK để hưởng lợi và bám quyền bất kể đến kế hoạch bảo
vệ quốc gia và xây dựng đất nước?
Các biến cố trên chứng tỏ BH và VN lệ thuộc sâu xa vào TQ. Nó cũng cho
chúng ta biết rằng dù nhiều tham vọng nhưng TQ chưa dám ra mặt đụng độ với
siêu cường Hoa Kỳ. V́ vậy, tập đoàn lănh đạo tại Bắc Kinh có muốn tranh
hùng với HK cũng đành phải nhẫn nhục trong ít nhất vài thập niên nữa để cố
phát triển kinh tế, tân trang quân đội hầu có thể thi thố tài năng trong
tương lai.
CHIẾN LƯỢC TRUNG SÁCH CỦA HOA KỲ TẠI Á CHÂU
Tuy nhắm đến chiến lược thượng sách dài hạn hầu thay đổi chính sách độc
tài đảng trị tại TQ, Bắc Hàn, Cuba và VN, nhưng không có nghĩa HK bằng mọi
giá sẽ dung dưỡng cho những chế độ độc tài, nhiều tham vọng nuôi mưu đồ
hất cẳng ḿnh ra khỏi thị trường rộng lớn trù phú Á Châu. Theo chiến lược
tái tạo một nền "Trật Tự Thế Giới Mới," HK sẽ quyết tâm tận diệt khủng bố,
chống độc tài nên nếu Đảng CSTQ hay CSVN tiếp tục thi hành chính sách độc
tài, áp bức nhân dân mà cố t́nh không hiểu mục tiêu chiến lược của HK th́
họ sẽ khó thể tồn tại lâu. Điều này thật dễ hiểu: "Nếu không tham gia
phát triển với thế giới văn minh th́ TQ, BH, Cuba hay cả VN sẽ bị gạt ra
ngoài lề cuộc tiến hóa đó," có thể bằng chính sức mạnh của Hoa Kỳ một khi
họ trở thành lực cản trên đường đạt mục tiêu của siêu cường này. HK sẽ
không ngần ngại dùng sức mạnh quân sự triệt tiêu hoặc áp lực những nhà
lănh đạo ngoan cố, độc tài "troublemaker" phải khép ḿnh vào khuôn khổ dân
chủ. Điều quan trọng là, sau những chiến thắng chớp nhoáng của Hoa Kỳ tại
Kuwait, Kosevo, Afghanistan và Iraq, TQ có "biết người biết ta" để từ bỏ
tham vọng của họ tại Á Châu mà sống chung ḥa b́nh với các lân bang trong
vùng hay không? Nếu TQ chịu an phận sống ḥa b́nh th́ đó là một đại phúc
cho nhân loại c̣n nếu v́ thế lực và quyền lợi trong vùng Biển Đông quá
lớn, quá hấp dẫn đến nỗi xô đẩy họ phải liều lĩnh xông vào trận chiến đối
đầu với siêu cường HK sau này th́ Á Châu sẽ thành biển lửa!
Trường hợp sau chỉ nằm trong kế hoạch trung sách sẽ được HK xử dụng để hóa
giải mưu đồ bá chủ của TQ bằng một thế liên minh chiến lược với các quốc
gia tự do trong vùng biển Đông mà Quân Đội Nhân Dân Việt Nam có thể sẽ
trực tiếp đảm nhận vai tṛ làm rào cản ngăn chận những lộ quân TQ vượt
biên giới tràn xuống phương Nam. HK không khi nào muốn giải giới Quân Đội
Nhân Dân v́ cần lực lượng này cầm chân TQ. Giải giới Quân Đội Nhân Dân sẽ
tốn nhiều thời gian và tiền của tái lập một chính phủ và quân đội mới có
đủ khả năng chống lại TQ nên HK sẽ áp dụng một chính sách rất uyển chuyển
đối với VN. HK sẽ không gay gắt, tận t́nh chỉ trích chế độ độc tài, tàn
bạo, cấm đoán tự do, vi phạm nhân quyền của chế độ Hà Nội. HK chỉ "giơ
cao đánh khẽ" để lái CSVN theo con đường họ muốn chỉ đạo. HK viện trợ cho
CSVN để phát triển kinh tế, nhưng CSVN cũng phải "bánh ít trao đi bánh quy
trao lại" làm nhiệm vụ con tốt chận đoàn quân viễn chinh TQ vượt ra khỏi
biên giới Trung Hoa. Hà Nội biết ư định HK nên yêu sách một cách vừa đủ
để HK không mất kiên nhẫn đến độ bỏ rơi ḿnh hay t́m người khác thay thế.
Nhóm bảo thủ giáo điều Bắc Kinh cũng hiểu vậy nên "tương kế tựu kế" ra tay
kiềm chế VN trước để "hưởng lợi và kéo vây cánh" chống Mỹ. Bởi lẽ đó,
Đảng và Nhà Nước CSVN vẫn tồn tại v́ chưa có một áp lực nào đủ mạnh đạp đổ
họ cả: áp lực toàn dân trên chế độ c̣n quá yếu mà áp lực quốc tế dồn ép họ
cũng chỉ lấy lệ, chưa quyết liệt đến mức họ phải ra đi. Chính v́ thế, HK
sẽ không chấp nhận một cuộc bạo động nhằm lật đổ chế độ CSVN hiện nay mà
chỉ muốn dùng áp lực kinh tế, chính trị treo củ cà rốt trước mũi con ngựa
ốm đói CSVN vừa nhử vừa dẫn con ngựa chứng Hà Nội tiến gần về phía HK.
Cũng chính v́ thế, Đô Đốc Tư Lệnh Lực Lượng Thái B́nh Dương, Thomas Fargo
đă thăm viếng Việt Nam mấy ngày qua để thảo luận với Tướng Phạm Văn Trà,
Bộ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Di Niên và các viên chức cao cấp Bộ Quốc Pḥng
về sự hợp tác tăng cường liên hệ quân sự song phương Việt-Mỹ. Hi vọng
rằng Hà Nội nhận chân được sự thật, nắm lấy cơ hội tạo dựng thế liên minh
thích đáng hầu ứng biến hữu hiệu với t́nh thế mới chứ không chúi mũi chạy
theo củ cà rốt nhỏ TQ hay củ cà rốt to HK, lấy sinh mạng nhân dân làm con
tốt thí và lănh thổ quốc gia làm bàn cờ cho hai đại cường đấu trí qua ván
cờ vĩ đại nhức đầu nhất thế kỷ?
KHÔNG THỂ ĐỂ NGOẠI BANG ĐỊNH ĐOẠT VẬN MỆNH NƯỚC TA!
Đảng CSTQ và CSVN phải nhận thức được rằng siêu cường HK đang nắm
thế thượng phong trên bàn cờ thế giới, thế cờ đang "sáng nước" mà chỉ sơ
sảy một bước, TQ sẽ bị xe pháo tầm xa của Hoa Kỳ chiếu bí. Cũng may cho
nhân loại là siêu cường HK không bị cai trị bởi một nhà lănh tụ đầy tham
vọng và tàn bạo như Hitler, Tần Thủy Hoàng hay Néron mà là nhân vật dân cử
có trách nhiệm không những bảo vệ nền an ninh quốc gia Hoa Kỳ mà c̣n can
đảm nhận trách nhiệm duy tŕ nền "trật tự thế giới mới." Trách nhiệm nặng
nề này không dễ thực hiện và không cho phép ông coi nhẹ quyền tự chủ của
các dân tộc khác v́ không thể áp dụng một chính sách phản lại tinh thần
bản Hiến Pháp Hoa Kỳ đối với các quốc gia hiếu ḥa. Hoa Kỳ phải là biểu
tượng cho nền tự do dân chủ của nhân loại nhất là Hành Pháp cũng bị các
ngành khác chế tài cùng nhân dân Hoa Kỳ canh chừng phía sau lưng. Điều
hiển nhiên là HK chú trọng ưu tiên vào việc bảo vệ nền an ninh và quyền
lợi của quốc gia và người dân Hoa Kỳ chứ không phải quyền lợi của các dân
tộc khác. V́ thế, nhằm bảo vệ các quốc gia tự do đồng minh và "national
interest" tại Á Châu, Hoa Thịnh Đốn lại phải t́m một phương thức có giá
trị tương đối, có thể chấp nhận được cho cả hai HK và VN dù chỉ trong giai
đoạn. Hà Nội muốn bám quyền lâu hơn, chắc chắn phải hoặc thần phục TQ
hoặc chạy theo HK hay kiếm cách "đánh đu với tinh." Theo TQ th́ Hà Nội có
cơ phải "di tản chiến thuật" trong vài thập niên sắp tới, "đánh đu với con
tinh HK và TQ" th́ nếu không cao tay ấn sẽ bị "tinh vật chết" bất cứ lúc
nào; nên chi, bám vào siêu cường HK để hưởng thụ và được bảo vệ sẽ là giải
pháp thực tiễn và an toàn hơn cho CSVN. Muốn vậy, Hà Nội phải chấp nhận
một h́nh thức dân chủ để trấn an HK và nhân dân VN, chứ nếu toàn dân không
c̣n chịu nổi sự áp bức mà nổi dậy chống đối th́ Đảng CSVN sẽ sụp đổ mà
nhân dân Hoa Kỳ không tán đồng việc chính phủ Hoa Kỳ ủng hộ một chế độ độc
tài th́ chính phủ Mỹ cũng khó tồn tại. Một tổ chức c̣ mồi của CS hay của
HK, một nhân vật lập trường nghiêng ngửa không quan trọng hay thành vấn đề
trong việc phối hợp với chế độ độc tài đảng trị Hà Nội thành lập nên một
thể chế khoác bộ áo dân chủ bên ngoài tươm tất hơn nhưng thực chất chỉ làm
tay sai, bù nh́n cho HK thi hành kế hoạch chiến lược của HK tại Á Châu khi
cần. Điều này sẽ là một thảm họa cho nhân dân ta bởi lẽ đất nước sẽ không
được lèo lái bởi một chính quyền thật sự "yêu nước, thương dân" phục vụ
quyền lợi tối thượng của dân tộc mà sẽ do nhóm người được ngoại bang chọn
làm tay sai, những người thiếu khả năng, tài đức sẵn sàng giao sinh mệnh
và tương lai dân tộc vào tay ngoại nhân. Nhận thức được hiểm họa này hay
không mà chế độ CSVN vẫn "chứng nào tật nấy" bám quyền để tham nhũng tối
đa, cố kéo dài thời gian trị v́ lâu như họ có thể kéo và đàn áp dân lành
tàn bạo như họ có thể làm. Hăy b́nh tâm nghĩ lại vài điều vô cùng quan
trọng đến vận mệnh đất nước và tương lai dân tộc sau đây để cùng suy gẫm
đến trách nhiệm của người dân Việt: Thứ nhất, TQ đă khống chế toàn bộ đầu
năo lănh đạo của nước ta từ nhiều năm qua bằng những phương cách rất hiệu
quả như "nội tuyến," "khổ nhục kế" và "mỹ nhân kế" và họ sẽ không dễ nhả
vị trí chiến lược VN ra. Điều thứ hai là HK vẫn kiên nhẫn dung dưỡng chế
độ độc tài đó như một "option" để mong thay đổi tư duy tập đoàn lănh đạo
nước ta hoặc xa hơn: lợi dụng nước ta như một quân cờ cho mưu đồ chiến
lược của HK chống TQ tại Á Châu trong tương lai. Điều tối quan trọng là
làm tay sai hoặc con cờ cho TQ hay HK đều đi ngược lại khát vọng đích thực
của toàn dân ta mà chúng ta phải tự đoàn kết cứu lấy chính ḿnh bằng cách
chọn người lănh đạo tài đức, t́m kế ḥa hoăn để chỉnh đốn quân đội, cải tổ
mọi mặt và phát triển đất nước thành một quốc gia hùng cường đủ khả năng
bảo vệ quê hương.
BIỂN ĐÔNG SẼ NỔI SÓNG?
Trước kia HK đă làm ngơ cho TQ chiếm Hoàng Sa từ tay VNCH để đóng đồn chận
thế lực Nga Sô bành trướng vào Đông Nam Á, nhưng nay, Nga Sô đă rút khỏi
Đông Nam Á, tiền đồn này không c̣n cần thiết mà sẽ biến dạng trở thành
vùng kinh tế khai thác, cung ứng tài nguyên dầu hỏa và hơi đốt mà công ty
HK với phương tiện và kỹ thuật cao sẽ đương nhiên trúng thầu khai thác và
đóng vai tài phiệt kinh tế trong vùng ASEAN trong tương lai. HK sẽ nắm
huyết mạch kinh tế tại Á Châu và mang hạm đội vào bảo vệ "quyền lợi quốc
gia" và đồng minh của họ. Nhóm tài phiệt này đương nhiên giúp Hoa Kỳ
"phỗng tay trên" miếng mồi ngon mà TQ ao ước bấy lâu nay: bá chủ vùng biển
đông về cả quân sự lẫn kinh tế. VN sẽ là nước bị thua thiệt nhiều nhất v́
tuy cũng được thêm quyền lợi nhưng thay v́ tất cả là của ta th́ tài
nguyên, lănh thổ của nước ta bị TQ, HK và các quốc gia khác "ăn có" hưởng
lợi, chia chác.
Trước viễn tượng đó, chẳng phải riêng ǵ VN mà TQ cũng lâm vào t́nh thế
"tiến thoái lưỡng nan." TQ bỏ đi th́ bị mất mặt, mất tư thế siêu cường
Biển Đông th́ sao xứng đáng lănh đạo Á Châu? Ra mặt đối đầu với HK th́
phải tạo dựng lực lượng quân đội với vũ khí tinh kỳ, tối tân trước đă.
Tuy TQ chưa phải là đối thủ của siêu cường HK, nhưng bảo vệ quyền lợi béo
bở tại Á Châu, duy tŕ vai tṛ lănh tụ khối ASEAN và giữ vị thế siêu cường
thứ hai với nguồn nhân lực khổng lồ, có yếu tố địa lợi được chọn chiến
trường trong vùng "sân nhà" sẽ là yếu tố quyết định xô đẩy tập đoàn lănh
đạo bảo thủ TQ đối đầu với HK. TQ lâm chiến với mục tiêu chiến lược là
"đánh không cầu thắng" mà chỉ cần cầm chân HK một thời gian rồi thương
thuyết ngưng chiến, đ̣i chia thêm quyền lợi trong vùng.
HK làm sao không biết chiến lược và ư định "làm eo" để đ̣i thêm quyền lợi
của TQ, nhưng thời gian này hay ít ra là trong nửa đầu thế kỷ 21 phải là
của Mỹ. Họ không thể để TQ áp lực họ phải chia bớt quyền lợi tại Á Châu.
Thế giới đang trong t́nh trạng "nhất nguyên" chưa thể phân thành "lưỡng
cực" được nên HK cần VN giữ chân TQ tại mặt Nam chận quân bộ chiến TQ tràn
xuống, ngoài biển hạm đội HK sẽ đánh ch́m hầu hết hạm đội TQ và không quân
tầm xa sẽ san bằng lũy pḥng thủ giữa TQ và các nước chung quanh như VN,
Mông Cổ để xách động cuộc nổi dậy của các quốc gia bị TQ sát nhập vào lănh
thổ Hoa Lục trước kia. Các quốc gia Tây Tạng, Mông Cổ, Măn Châu sẽ đồng
loạt nổi dậy đ̣i tự chủ và kết cục lănh thổ rộng lớn Trung Nguyên sẽ bị vỡ
thành nhiều mảnh nhỏ. Cũng trong dịp đó Đài Loan, Vân Nam, Quảng Đông và
Quảng Tây có cơ trở thành tự chủ, tách rời khỏi Trung Quốc. HK sẽ tiêu
hủy bớt tiềm năng quân sự của TQ để quân b́nh cán cân lực lượng tại Á Châu
và duy tŕ nền an ninh lâu dài cho vùng này.
CSVN CÓ THẬT TÂM ĐOÀN KẾT DÂN TỘC HAY KHÔNG?
Nhà Nước CSVN đă có kế hoạch chấn hưng xă hội, phát triển kinh
tế, thay đổi chính sách, tinh luyện quân đội và nhất là đoàn kết dân tộc
để chuẩn bị trấn át sóng gió biển Đông hay không? Chỉ lược qua vài điểm,
chúng ta cũng có thể khẳng định rằng Nhà Nước CSVN đang cố t́nh đánh lừa
người dân trong nước và ngoài nước bằng cách dùng tấm chiêu bài b́nh phong
"Ḥa Hợp Ḥa Giải" và "Đoàn Kết Dân Tộc" che dấu mưu kế "nghi binh" của
họ. Ở trong nước, Nhà Nước thẳng tay đàn áp thành phần đối kháng dù là
chỉ bất đồng chính kiến hoặc nêu lên ư kiến xây dựng như những trường hợp
của các anh Lê Chí Quang, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh th́ đoàn kết làm
sao? Nhà Nước cũng chẳng cho nhân dân quyền tự do căn bản làm người mà
bắt bớ tù tội, quản chế các vị lănh đạo tôn giáo như Ḥa Thượng Quảng Độ,
Linh Mục Nguyễn Văn Lư th́ ḥa hợp với ai? Nhà Nước kêu gọi bài trừ tham
nhũng mà Nhà Nước tham nhũng hơn ai hết th́ có đề ra cả ngàn kế hoạch cũng
chỉ là việc làm chiếu lệ chứ chẳng thay đổi được ǵ. Xuất cảng lao động,
xuất cảng t́nh dục dẫu mang về cho Nhà Nước tiền bạc, trả nợ các nước anh
em đi nữa cũng chứng tỏ một điều hiển nhiên là t́nh trạng kinh tế và cuộc
sống tại nước ta thật tồi tệ.
NHỮNG KHÓ KHĂN CỦA NHÀ NƯỚC CSVN
Chính sách CSVN đă lệ thuộc vào TQ nên tập đoàn lănh đạo nước ta khó thể
công khai tự thay đổi thể chế chính trị theo dân chủ mà chỉ thay đổi "theo
định hướng XHCN" mong trấn an nhân dân trước nỗi lo về hiểm họa mất nước
và tạo ảo tưởng họ đang "đi giây" với HK để dựa vào thế siêu cường HK giải
tỏa áp lực TQ. Kết quả là Nhà Nước đă đề ra từng bước đổi mới từ Đại Hội
Đảng VI năm 1986, tư-nhân-hóa một số công ty quốc doanh, cho cán bộ có tài
sản để dùng "một ḥn đá ném hai con chim" vừa đổi mới để tồn tại vừa có
dịp vơ vét ngân quỹ làm của riêng. Tuy nhiên, CSVN đă chủ trương "bắt cá
hai tay" lên "đánh đu với tinh" để mong yên thân và lấy viện trợ từ cả TQ
và HK, kéo dài thời gian nắm quyền và nay th́ họ đang trên thế "phóng lao
phải theo lao." Thật ra, chúng ta đều hiểu rằng Đảng và Nhà Nước CSVN
đang bị áp lực từ mọi phía: áp lực toàn dân th́ ít v́ họ c̣n hệ thống công
an để đàn áp, nhưng bên ngoài th́ nhiều v́ họ không thể tự do quyết định
lấy vận mạng đất nước. Bên trong, về chính sách th́ bị nhân dân thù ghét
chống đối, kinh tế lụn bại, xă hội băng hoại, giáo dục xuống cấp, nội bộ
Đảng cũng rạn nứt trầm trọng như chỉ chờ một cơn địa chấn là những dồn nén
sẽ nổ tung. Bên ngoài th́ áp lực mọi mặt của TQ, trong tầm tay đă có áp
lực của Hoa Kỳ và quốc tế mà nếu không đoàn kết được dân tộc, t́m hậu
thuẫn của 80 triệu dân cả quốc nội và hải ngoại, nước ta khó thể kinh qua
bao hiểm họa, chướng ngại, tệ trạng đă trở thành chứng bệnh nan y của dân
tộc mà "bệnh quỷ th́ chỉ có thuốc tiên" mới chữa trị được.
TƯƠNG LAI DÂN TỘC ĐI VỀ ĐÂU?
CSVN đang đứng trước một mời gọi ḥa ḿnh vào thế giới tiến bộ,
một thử thách thay đổi tận gốc rễ tư tưởng, một đối kháng nội tâm: trả lại
nhân dân quyền lèo lái đất nước hay tiếp tục "tham quyền cố vị" để di hại
lâu đời cho cả dân tộc. Thay v́ thành tâm nỗ lực thu phục nhân tâm và
đoàn kết dân tộc từ trong nước ra đến ngoài nước để cùng nhau bảo vệ và
xây dựng tổ quốc, Nhà Nước đă thẳng tay đàn áp những tiếng nói yêu nước
chân chính ở quốc nội. Tại hải ngoại, Nhà Nước CSVN dùng cán bộ, những kẻ
bất lương đánh phá cộng đồng gây t́nh trạng hiềm khích, chia rẽ hoặc đấu
đá giữa cá nhân hay những tổ chức quốc gia. Nhà Nước đưa ra chiêu bài
"xóa bỏ hận thù, ḥa hợp ḥa giải và đoàn kết dân tộc" là những mỹ từ nghe
rất thuận tai, thuận ḷng người, nhưng là "viên thuốc ngủ bọc đường" đang
được rao bán cho nhân dân trong cũng như ngoài nước gói ghém ư đồ đen tối
trong đó. Nhà Nước chỉ lừa mị được một số người nhẹ dạ dễ tin hoặc tham
danh, háo lợi hay thu dụng kẻ bất tài làm tay sai cho họ chứ không thể
lung lạc tinh thần hay dẫn dụ được những người hiểu biết, có lập trường
vững vàng, một ḷng một dạ yêu quê hương chân chính. Nhà Nước chỉ muốn
bám quyền và coi người dân như những kẻ ngu dốt để họ lợi dụng "đè đầu
cưỡi cổ," bắt người dân phục dịch bằng tiền bạc đến khả năng trí tuệ nên
có khi nào Nhà Nước "chiêu hiền đăi sĩ" chính thức đề nghị đối thoại hay
hợp tác với những người tài đức đâu? Chỉ nh́n những tổ chức, những cá
nhân Nhà Nước yểm trợ tại hải ngoại, chúng ta cũng hiểu ngay họ muốn ǵ,
đối xử thành thực không hay chỉ giả bộ "đăi bôi" lấy ḷng hầu lợi dụng
t́nh yêu quê hương, ḷng nhân đạo của đồng bào?
Chắc chắn tập đoàn lănh đạo CSVN hiểu rơ ràng trách nhiệm của cấp lănh
đạo, nhưng họ cố t́nh bỏ ngoài tai những lời nói phải, bịt mắt trước cảnh
cơ cực của dân nghèo và bất kể đến khát vọng toàn dân chỉ v́ bảo vệ quyền
lợi riêng cho Đảng. Một chế độ độc tài như thế, tham nhũng là thế, thất
bại về mọi mặt trong việc đoàn kết dân tộc mà vẫn tồn tại kể từ ngày chiếm
được nửa miền đất nước miền Bắc năm 1954 cho đến nay, chúng ta c̣n hiểu
được lư do; nhưng bám quyền để đưa dân tộc vào một thảm họa khủng khiếp có
thể dẫn đến diệt vong là điều không thể chấp nhận. Xin hăy thật ḷng "yêu
nước, thương dân" và hành động v́ tương lai đất nước!
HẢI NGOẠI ĐÓNG VAI TR̉ QUAN TRỌNG
Khối 3 triệu người Việt hải ngoại nếu đoàn kết thành một thực thể
uy tín, nói tiếng nói đầy uy lực được HK lắng nghe và quốc tế ủng hộ sẽ
trở thành một lực lượng quyết định trong việc bảo vệ và xây dựng quê hương
Việt Nam trong tương lai. Tiếng nói này sẽ áp lực chính phủ Hoa Kỳ phải
nghĩ lại kỹ càng nhiều lần trước khi thi hành những chính sách có liên hệ
đến vận mạng đất nước ta. Tiếng nói này cũng ép buộc chính phủ CSVN phải
cân nhắc lợi hại trước khi hành động hay khiến TQ chùn chân trong việc áp
dụng bất cứ âm mưu đen tối nào đối với nhân dân và tổ quốc Việt Nam.
Chúng ta phải tổ chức hữu hiệu một cách quy mô những nhóm vận động chính
trị hành lang (lobbists), những nhóm vận động tranh cử tích cực cho "gà
nhà" và những nhóm phân tích chính trị theo dơi, cập nhật và giải đoán
những dữ kiện, chính sách, thời cuộc và các dự luật liên hệ đến tương lai
cộng đồng và đất nước VN để đáp ứng kịp thời. Sống tại quốc gia HK, chúng
ta phải tích cực xử dụng quyền công dân, xử dụng lá phiếu một cách hợp lư,
đúng độ hầu phục vụ cho quyền lợi cộng đồng và quê hương VN. Đó chính là
vũ khí mạnh nhất mà người Việt hải ngoại đang có trong tay và phải xử dụng
nó cách nào hiệu quả nhất ngăn chận bất cứ thế lực đen tối nào muốn dày
xéo dân ta.
Nhân dân luôn luôn ủng hộ những hành động chính đáng đ̣i quyền tự do và
nói lên khát vọng toàn dân của người đại diện chân chính cho họ, nhưng
chẳng bao giờ nhắm mắt tiếp tục ủng hộ những kẻ trở cờ phản lại ḷng tin
cậy và mục tiêu của toàn dân dù người đó trước kia là một vị lănh đạo tôn
giáo, lănh tụ một đảng phái lớn hay nhân vật cao cấp trong chính quyền đi
nữa. Chỉ có tinh thần làm việc theo dân chủ với t́nh tương thân, tương
kính và tin cậy mới giúp chúng ta ngồi lại với nhau để cùng góp sức phục
vụ cộng đồng và quê hương. Cũng chỉ có sự hợp tác thành tâm giữa Nhà Nước
và nhân dân nhằm phục vụ quyền lợi tối thượng của quốc gia, dân tộc chứ
không phải sự liên hệ tạm bợ giữa "giai cấp trị v́" là Đảng và Nhà Nước và
"giai cấp bị trị" là nhân dân mà có thể đoàn kết dân tộc được.
THAY LỜI KẾT
Trước viễn ảnh u tối, nhân dân Việt Nam phải làm ǵ để bảo vệ đất nước,
tài sản và sinh mạng chúng ta? Cấp lănh đạo phải sáng suốt nhận chân thế
cờ chiến lược mới cùng đường đi nước bước của mỗi phe liên hệ để chọn kế
hoạch thích hợp mang thắng lợi cho dân tộc. Toàn dân phải can đảm đoàn
kết sau lưng những người lănh đạo có đầy đủ uy tín và tài đức để cùng nhau
tạo thêm những trang sử mới làm hănh diện giống ṇi. Chúng ta không thể
là những con chốt thí cho quyền lợi một siêu cường và cũng không thể làm
thân ruồi muỗi bị chết lây khi "trâu ḅ TQ và HK húc nhau" trên quê hương
ta. Không ai thương đất nước và thương dân ta bằng chính chúng ta, những
người dân c̣n quan tâm và nặng ḷng đối với tiền đồ cùng tương lai dân
tộc. Muốn vậy, đừng ngại ngùng ǵ mà không ngỏ t́nh thân, không đối thoại
một cách thẳng thắn trong tinh thần tương kính, xây dựng và tin cậy nhau
để khởi đầu lại phong trào đoàn kết dân tộc một cách sâu rộng hầu cùng
nhau hưng phục quê hương. Hi sinh của cải, tiền bạc, công sức vào việc
làm chính đáng, đầy ư nghĩa xây dựng lại một VN hùng cường chắc chắn chẳng
ai tiếc? Hi sinh xương máu th́ dù đau ḷng cách mấy, nhưng v́ tương lai
con cháu, chắc chắn chúng ta cũng phải chấp nhận? Nhưng đất nước ta bị
Bắc thuộc ngàn năm nữa th́ xác thân, của cải c̣n nghĩa lư ǵ khi cả dân
tộc lại đắm ch́m trong ṿng nô lệ, tủi nhục, chết chóc, tang thương? Xin
hăy ngồi lại với nhau v́ sự sống c̣n của tổ quốc!