Ngày Đại Nghĩa
Vi Anh
Đại sứ Mỹ Marine, nhơn chuyến trở về nhiệm sở Hà Nội, có gặp gỡ Cộng Đồng Người
Việt ở San Francisco ngày 21/ 3. Phân tích những lời nói của Ông Đại sứ trong
hai bài tường thuật trên Việt Báo và phối kiểm với tài liệu Gs Nguyễn văn Canh
và một số vị theo dơi tương quan Washington và Hà Nội, người ta thấy người Việt
Hải Ngoại, đặc biệt là người Mỹ gốc Việt, đă quyết định làm lớn chuyện kỳ Ba
Mươi Tháng Tư năm thứ ba mươi này là -- có lư.
Đối nội, làm lớn để đẩy mạnh công cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền
VN, đền ơn đáp nghĩa quốc gia dân tộc VN như một ngày Đại Nghĩa. Đối ngoại, làm
lớn để nhắc thế giới đó là ngày Quốc Hận của người Việt bị CS Hà Nội độc tài
đảng trị toàn diện lùa vào trại tù lớn.
Làm lớn để cho chánh quyền Mỹ do TT Bush lănh đạo biết, chủ trương dân chủ hóa
toàn cầu của Ông được người Mỹ gốc Việt hưởng ứng. Nhưng cũng để nhắc nhở và
khuyến cáo những nhà ngoại giao chuyên nghiệp như Đại sứ Marine đừng v́ gần gũi
với CS, méo mó nghề nghiệp mà xem người Mỹ gốc Việt đấu tranh cho tự do, dân
chủ, nhân quyền VN là lực lượng đối lập, đối kháng.
Thực vậy, những lời phát biểu soạn sẵn và đối đáp của Đs Marine với người Mỹ gốc
Việt trong cuộc gặp gỡ nói trên, không phải là lời lẽ của một người đại diện của
chánh quyền chủ trương dân chủ hóa như chánh quyền TT Bush. Ông Marine nhấn mạnh
đến khía cạnh chống khủng bố, chống "bá quyền" của CS Hà nội và coi đó là điều
kiện ưu tiên hàng đầu để Mỹ tương quan ngoại giao thân thiết với CS Hà Nội.
Trong khi đó người chỉ định Ông làm đại sứ, là TT Bush, đă thay đổi chính sách
xem ưu tiên hàng đầu của nhiệm kỳ hai của Ông là dân chủ hóa-- một cách minh thị
và long trọng qua hai bài diễn văn nhậm chức và t́nh trạng liên bang. Cách đốp
chát của Đs Marine đối với người Mỹ gốc Việt làm người ta nghĩ TT Bush nói khác
mà làm khác. Chỉ hứa lèo, hứa suông, hứa cuội dân chủ, chớ hành động ngoại giao
vẫn theo quan điểm thời Chiến Tranh Lạnh, thích đi với nhà cầm quyền mạnh dễ sai
dù nhà cầm quyền đó độc tài, bạc ác, mất ḷng dân. Điều đó đă làm nhân dân Mỹ
tốn hàng tỷ tỷ tiền thuế viện trợ mà đi đến đâu đều bị đốt xe, biểu t́nh đuổi Mỹ
"Yankee Go Home".
Những lời lẽ của Ông Đs Marine đớp chát, ăn miếng trả miếng, coi công dân Mỹ gốc
Việt như thành phần đối lập, đối kháng, chớ không phải của một công chức đối với
dân, của một người đại diện ngoại giao đối với công dân nước ḿnh đại diện. Ông
chiêu dụ người Mỹ gốc Việt về VN làm "kinh tế" như CS Hà Nội đă từng khan cổ làm
mà thất bại. Nhưng Ông nói mạnh hơn CS Hà Nội, Ông đe dọa đừng về VN làm chánh
trị, "chống chánh phủ", điều mà chính CS Hà Nội cũng né không dám nói với người
Mỹ gốc Việt. Nói với một số người Mỹ gốc Việt nhờ Ông -- với tư cách người đại
sứ thay mặt cho nhân dân và chánh quyền Mỹ bên cạnh Hà Nội - chuyển văn thư ư
kiến cho CS Hà Nội, Ông bảo mua tem mà gởi đi v́ Ông bận. Trả lời thắc mắc việc
một trung đội Công An CS vào nhà Mục sư Nguyễn Hồng Quang đàn áp một cuộc họp
tôn giáo, tước đoạt máy computers, máy quay phim, đánh đập một số tín hữu Tin
Lành, truy tố oan sai với tội danh chống nhân viên công lực thi hành nhiệm vụ, Ô
Đại sứ không giải thích, mà tạt một gáo nước lạnh vào mặt. Ông nói ở Mỹ chống
Cảnh sát cũng bị bắt. Một so sánh cường điệu như vậy, nếu làm luật sư cho CS Hà
Nội, Ô Marine sẽ được thân chủ là CS Hà Nội trả thêm thù lao. Nhưng hết sức xúc
phạm người hỏi Ô. Đại sứ trong cuộc gặp gỡ hôm ấy và những người khác trước đây
đă phản đối CS Hà Nội trong vụ này, trong đó co dân biểu, nghị sĩ, viên chức bộ
Ngoại Giao Mỹ, nhiều đoàn thể công tư ở Mỹ và nhiều nước trên thế giới.
Trái với cảnh chướng mắt, ngứa tai đó do một kép độc đàn ông to con, lớn tướng,
áo lớn, cà vạt huy hoàng, chức vụ Đại sứ le lói, múa may quay cuồng trong cộng
đồng người Mỹ gốc Việt ở San Francisco, là cảnh thương tâm nhưng đáng kính của
những công dân Mỹ gốc Việt ở Washington DC.. Một người đàn bà Việt Nam vóc dáng
thon nhỏ, giọng nói nhẹ hiền, nhưng cái tâm to lớn và ư chí sắt đá v́ tự do tôn
giáo và nhân quyền VN, dốc hết sức ḿnh để vận động Ngày Đại Nghĩa lần thứ hai
-- để đền ơn đáp nghĩa quốc gia dân tộc VN và những người đấu tranh cho tự do,
dân chủ, nhân quyền VN. Đó là Cô Ngô thị Hiền [xin phép người Việt với nhau xin
theo thói quen dân Saigon, phụ nữ nhỏ tuổi hơn th́ gọi là "Cô" chữ tắt của cô em
em, chớ không theo nghĩa Cô, Bà để phân biệt có chồng hay chưa theo Tây phương]
của Ủy Ban Tự do Tôn giáo cho VN. Theo chương tŕnh, mục đích để tưởng niệm 30
năm Quốc Hận và khởi động giai đoạn mới quốc tế vận cho tự do tôn giáo và nhân
quyền VN. Trong 3 ngày 19,20, 21, tháng 5, tại Washington DC, Cô thỉnh cầu đồng
bào Việt ở Mỹ kéo về thủ đô Mỹ cho đông để gặp Bộ Ngoại Giao, Quốc Hội, và Phủ
Tổng Thống Mỹ để nghe tường tŕnh và phát biểu ư kiến, nhơn danh công dân Mỹ gốc
Việt là người trong cuộc. Sau đó tri ân một số dân biểu, nghị sĩ đă từng "đứng
bên cạnh" người Việt trong trong cuộc đấu tranh. Và đồng thời để nung đúc tinh
thần các nghị sĩ, dân biểu lưỡng đảng Cộng H, Dân Chủ đồng tác giả đă đệ nạp
lưỡng viện Dự luật Dân Chủ Hóa Toàn Cầu.
Có một việc rất gấp mà Cô làm chưa được nên thưa thật với đồng bào, là muốn nhờ
một phái đoàn chuyên viên phụ tá cho dân biểu, nghị sĩ Mỹ đi VN quan sát t́nh
h́nh để báo cáo cho quí vị nghị sĩ, dân biểu nói lên thực trạng đàn áp tôn giáo
do CSVN gây ra, để Quốc Hội có ư kiến với Phủ Tổng Thống trừng phạt CS Hà Nội
trong ṿng non hai tuần nữa. Các chuyên viên này đóng một vai tṛ rất quan trọng
khi các đại diện dân cử quyết định vấn đề. Nhưng Ủy Ban Tự do Tôn Giáo cho VN
không đủ tiền nên Cô bóp bụng thay mặt xin đồng bào kẻ ít người nhiều đóng góp
tiền máy bay cho quí vị ấy. Như đă biết việc vận động hành lang chánh trị quyền
lực Mỹ là vô cùng quan trọng. Thủ đô chánh trị Mỹ có cả 76.000 vận động hành
lang chuyên nghiệp, có lương, có công tác phí do các cơ quan đoàn thể Mỹ gởi
đến. Tập Thể người Mỹ gốc Việt nghèo nên 30 năm nay chỉ có những lobbyists tự
nguyện, công tác món thôi, nên nhiều khi thua CS Hà Nội một cách rất đáng tiếc
uổng. Và những dự luật, khuyến cáo, trừng phạt CS Hà Nội của Quốc Hội Mỹ đa số
một phần lớn là do những vận động hành lang của những lobyists trẻ tự nguyện
Việt này.
Cuối thơ vận động, Cô nói những lời như muốn khóc và đọc cũng chảy nước mát
theo: "Ba mươi năm nh́n quê hương quằn quại. Ba mươi năm dọ dẫm phương cách đấu
tranh. Nay chúng ta đă t́m được con đường hữu hiệu. Con đường ngắn nhứt để dân
tộc an vui sau nhiều năm khổ đau, nhục nhằn. Mẹ VN ơi, chúng con hăy c̣n đây.
Xin Mẹ đánh động tâm hồn của từng đứa con để các con cùng nhau hội tụ, cùng bắt
tay nhau khởi đầu một giai đoạn hoạt động hiệu quả để tổ quốc rồi sẽ reo vui
trong tự do, dân chủ, và cùng chúng con không c̣n phải ngậm ngùi kỷ niệm thêm
những ngày quốc hận. Xin hồn thiêng sông núi gia hộ và nâng đỡ chúng ta."
Địa chỉ liên lạc với Ủy Ban Tư do Tôn Giao Cho VN; PO Box 342111, MD 20827;
Phone ( 301) 365- 2489; Fax ( 301) 365- 5961; Email CRFVN @aol.com
Website: www.tudotongiao.org