DÂN CHỦ
ĐA NGUYÊN
NGUYỄN HỌC TẬP
Mấy lúc gần đây trên các Diển
Đàn chúng ta thường thấy khá nhiều khuynh hướng “ Dân Chủ Đa Nguyên”.
“ Dân Chủ Tây Âu khác, Dân Chủ Á
Châu khác, Dân Chủ ở các nước tư bản khác, không phải các quốc Gia Cộng Sản
hay XHCN không có Dân Chủ, họ có dân chủ theo phương thức của họ”, đó là lập
luận của nhiều người bênh vực Dân Chủ Đa Nguyên, Đa Dạng.
Nghe qua những tư tưởng trên,
người nghe có cảm tưởng rằng chúng ta có nhiều thứ Dân Chủ khác nhau: Dân
Chủ các nước tự do hay Dân Chủ các nước XHCN cũng là Dân Chủ.
Tội ǵ mà phải hoan hô đả đảo
cho bằng được, thậm chí có một số người “ cực đoan” c̣n đưa ra cả tư tưởng “
LẰN RANH QUỐC CỘNG ” hay “ 30 NĂM SAU VẪN C̉N TRANH ĐẤU” thi v́ “… TRANH
LUẬN ”.
Cuộc “ Nội Chiến ” người
Việt giết người Việt đă qua rồi, người Việt giết người Việt chỉ làm lợi cho
ngoại bang trong trong chiến tranh “đánh Mỹ cứu nước ”.
Đă đến lúc người Việt , v́ quyền
lợi , hạnh phúc và phú cường của dân tộc phải ngồi lại hoà hợp ḥa giải với
nhau, không phân biệt biên giới, không có lằn ranh Quốc Cộng, để tạo một
nước Việt Nam mới, trong đó mọi khuynh hướng dân chủ đều được chấp nhận, Dân
Chủ Tự Do hay Dân Chủ Tập Trung Đảng Trị cũng vậy (Điều 6, Hiến Pháp
1992 XHCNVN).
Thật ra trong các tư tưởng vừa
kể danh từ “ Dân Chủ ” được dùng và bị lạm dụng gây nên t́nh trạng
hổn loạn từ ngữ và tư tưởng.
Người ta có cảm tưởng như cứ gắn
danh từ “ Dân Chủ ” vào bất cứ một hệ thống chính trị nào là chúng ta
có Dân Chủ thực sự cho đất nước.
Có phải thiết lập Dân Chủ cũng
dễ như liếm c̣ dán tem vào bao thư không?
Chúng tôi không có ư là quyển
Bách Khoa Tự Điển đưa ra mọi câu giải đáp thoả đáng cho vấn đề, mà chỉ có ư
khiêm tốn làm sáng tỏ một vài chặn đường khởi đầu cho tiến tŕnh suy nghĩ về
Dân Chủ, nhứt là “ Dân Chủ Đa Nguyên ”, ước vọng sáng sủa hơn cho
tương lai Việt Nam.
A – Dân Chủ Hy Lạp, nguồn gốc
của Dân Chủ.
Thể chế Dân Chủ ( Demokratía)
được áp dụng ở Cộng Hoà Athène, Hy Lạp vào thế kỷ IV trước Thiên Chúa Giáng
Sinh, cho măi đến thể kỷ II – III sau Thiên Chúa Giáng Sinh, bị Đế Quốc Roma
áp chế.
Demokratía , danh từ kép của Hy
Lạp, gồm Demos : dân chúng; Krátos: quyền hành.
Như vậy, Demokratía: quyền hành
của dân chúng hay dân chúng là chủ nhân quyền hành của Thị Xă, đưoơc tổ chức
như một Quốc Gia tự lập.
Từ ngữ được dịch ra các ngôn ngữ
Tây Âu : Democratia, La ngữ; Democrazia, Ư ngữ; Démocratie, Pháp ngữ;
Democracy, Anh ngữ; Demokratie, Đức ngữ, với ư nghĩa Dân Chủ, Việt ngữ của
chúng ta hay “ quyền tối thượng của Quốc Gia thuộc về dân chúng ”.
Ai trong chúng ta cũng nghe nói
đến đặc tính và khuyết điểm của tổ chức Demokratía của Cộng Hoà Athène.
Các Thị Xă ( Polis) của Cộng Ḥa
Athène là những tổ chức tập hợp không quá môt vài ngàn người. Mỗi khi có
chuyện cần, dân chúng được triệu tập đến công trường thành phố, được giới
cầm quyền đương nhiệm tŕnh bày vấn đề và biểu quyết bằng cách hô to hoặc
giơ tay đồng thuận hay bác bỏ. Dân chúng tự ḿnh tham gia vào các quyết định
liên quan đến đời sống Thị Xă. Đó là lối hành xử dân chủ trực tiếp.
Những người cầm quyền trong Thị
Xă được thay đổi luân phiên nhau mau chóng, bằng cách rút thăm. Ai được rút
thăm th́ lên nắm quyền cho đến nhiệm kỳ tới. Như vậy luân phiên cầm quyền là
một đặc tính khác của dân chủ hay dân chủ luân phiên.
Ưu điểm của thế thức dân chủ
luân phiên là không ai có thể cố giữ quyền lực lănh đạo để hành xử tác oai,
tác quái tùy hỷ, trở thành độc tài.
Ưu điểm của cách hành xử dân chủ
trực tiếp là ai cũng tham dự vào quyết định đường lối lănh đạo Thị
Xă. Như vậy, ai cũng tham dự vào quyền quyết định đường lối lănh đạo Thị
Xă, hay tham gia vào việc xác định đường lối chính trị là một đặc tính
khác của Dân Chủ hay dân chủ tham dự.
Nói tóm lại
-
dân chủ trực
tiếp,
-
dân chủ tham
dự,
-
dân chủ luân
phiên để tránh độc tài
là những đặc tính không thể thiếu của Dân Chủ.
Và trong tổ chức dân chủ Cộng
Hoà Athène, chúng ta c̣n gặp được những từ ngữ sau đây:
-
Isonomía:
v́ ai cũng là chủ nhân quyền tối thượng của Thị Xă, nên mọi người dân đều
có quyền b́nh đẳng như nhau, không phân biệt giàu nghèo, địa vị xă hội. Đó
là những ǵ được chứng minh trong ngôn ngữ Hy Lạp, Isonomía. Là danh
từ kép do Ísos, như nhau; Nómos, luật lệ: luật lệ như nhau,
ngang nhau đối với mọi người hay “ mọi người đều b́nh đẳng trước pháp
luật ”, nói theo ngôn từ của chúng ta.
-
Isegoría:
là danh từ kép, gồm
Ísos: như nhau; Agorà: cộng đồng: mọi người đều như nhau trong cộng đồng
đang nhóm họp hay mọi người đều có quyền phát biểu ư kiến như nhau, trong
cộng đồng đang nhóm họp để nói lên chính kiến, đường lối lănh đạo Thị Xă của
ḿnh hay tự do ngôn luận.
Nói tóm lại những đặc tính tiên
khởi và chính yếu, không thể thiếu của nền Dân Chủ Cộng Hoà Athène là:
-
dân chủ trực
tiếp,
-
dân chủ tham
dự,
-
dân chủ luân phiên để tránh độc tài,
-
mọi người
đều b́nh đẳng trước pháp luật,
-
và quyền tự
do ngôn luận, tự do phát biểu kiến của ḿnh
để xác định đường lối chính trị lănh đạo Thị Xă.
Một thế chế muốn gọi là Dân
Chủ, dân chủ Tây Âu hay dân chủ Cộng Sản cũng được, muốn được mệnh danh
là Dân Chủ, chúng ta phải xem có hay không những đặc tính vừa kể.
B – Dân Chủ Hiện Đại.
Để thay thế người lănh đạo đương
quyền, nền dân chủ Cộng Hoà Athène chọn người lănh đạo mới bằng cách rút
thăm. Đó là một h́nh thức b́nh đẳng, ai cũng có cơ hội lănh đạo Thị Xă.
Nhưng đó cũng là khuyết điểm so với tuyển cử bằng cách bỏ thăm của chúng
ta.
Người được rút thăm có thể là
người không có khả năng lănh đạo, không có tŕnh độ hiểu biết tương xứng cho
chức vụ, không được đào tạo về quản trị và chính trị, có thể gây thiệt hại
cho Thị Xă.
Khuyết điểm kế đến là thể thức
dân chủ trực tiếp chỉ có thể áp dụng cho một ít Quốc Gia có tầm vóc
nhỏ bé.
Quốc Gia của chúng ta hiện tại
là những cộng đồng của vài chục triệu dân, nếu không phải nói là một vài
trăm triệu.
Việc triệu tập mọi người ra công
trường cùng lúc để hỏi ư kiến, biểu quyết vấn đề chính trị Quốc Gia là điều
khó có thể tưởng tượng được.
H́nh thức dân chủ trực tiếp như
vừa kể, chúng ta chỉ có thể áp dụng được một đôi khi trong các cuộc trưng
cầu dân ư.
Vấn đề của chúng ta là làm sao
t́m ra phương thức khác để tổ chức Quốc Gia nhưng vẫn trong tinh thần Dân
Chủ, “ Demokratía” của Hy Lạp, “ quyền tối thượng của Quốc Gia thuộc về
dân ”, nếu chúng ta muốn có được thể chế của chúng ta cho Đất Nước là
thể chế Dân Chủ.
Phương thức mà các Quốc Gia Dân
Chủ tân tiến hiện đại nghĩ ra là phương pháp Dân Chủ Đại Diện.
Phương thức Dân Chủ Đại Diện
được thực hiện bằng hai yếu tố:
a)
cách thức tự do lựa chọn người lănh đạo,
b)
quyền hành được giao phó phải luôn luôn được kiểm soát và hạn chế để
tránh sai lạc, quá đáng và độc tài.
Phương thức thực hiện thể chế
Dân Chủ hiện đại là một hệ thống chính trị được nghĩ ra để quyền hành
luôn được dân chúng c̣n giữ lấy trong tay.
Dân Chủ có nghĩa là người dân là
chủ nhân quyền lực Quốc Gia trước khi trao quyền, đang khi
các đại diện thi hành quyền lực
- theo luật pháp xác định,
- hiệu năng và không thiên vị
bè phái,
- và luôn luôn bị kiểm soát
không được đi sai lạc định hướng, hành xử quá lố và kéo dài quá định kỳ được
giao phó.
1 – Cách chọn người lănh đạo.
Một trong những đặc tính không
thể thiếu của nền Dân Chủ , nếu muốn được gọi là Dân Chủ thực sự, là những
người lănh đạo nói chung và Chính Quyền nói riêng, là những người đại diện
hành xử quyền lực Quốc Gia được sự đồng thuận của đa số tuyển chọn.
Trong thể chế Dân Chủ, không ai
có thể tự coi ḿnh là đại diện của dân, hành xử quyền cho dân và v́ dân, nếu
không được đa số dân chúng đồng thuận phong cho.
Quyền hành không do dân chúng
đồng thuận phong cho là quyền hành Không Dân Chủ.
Quyền hành được đa số dân chúng
đồng thận phong cho hàm chứa nguyên tắc quyền hành của đa số và sự tôn
trọng thiểu số đối lập.
Cách chọn người lănh đạo hay
cách “ trao quyền tối thượng của Quốc Gia thuộc về dân” cho người đại diện
xử dụng thay cho ḿnh trong dân chủ đại diện được Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà
Liên Bang Đức xác định:
-
“ Các Dân
Biểu Hạ Viện ( Bundestag ) được tuyển chọn qua các cuộc phổ thông
đầu phiếu, trực tiếp, tự do, b́nh đẳng và kín” (Điều 38, Hiến Pháp 1949
CHLBD).
Từ ngữ “ tự do” ở đây,
không chỉ được dùng để chỉ động tác bỏ phiếu không bị giới hạn, áp chế của
người dân trong lúc bầu cử, mà c̣n hàm chứa những điều kiện phải có trước
đó. Bởi lẽ nếu không có những điều kiện cần thiết phải có trước đó, động tác
được coi là “tự do ” trong ngày bỏ phiếu, sẽ không thể hiện “ tự do ”
chính đáng để tuyên bố và bảo đảm Dân Chủ.
Đó là chưa kể đến h́nh thức “
tự do giả tạo ” của chính động tác bỏ phiếu hay chỉ bỏ phiếu “ chọn
” những người đă được Đảng “ chọn ” trước.
Những điều kiện không thể thiếu,
trước khi có cuộc bầu cử “ tự do ” , có khả năng phong tước một cách
Dân Chủ cho những ai lănh đạo là trong thời gian chuẩn bị, các quyền
-
tự do
ngôn luận,
-
tự do lập
hội và gia nhập hội
phải được tôn trọng.
Trong thời gian chuẩn bị,
người dân phải có quyền gia nhập chính đảng.
Các chính đảng
-
được tự
do thành lập và hoạt động,
-
được tự
do phổ biến đến dân chúng lư tưởng dân chủ,
-
các bậc
thang giá trị cần phải được tôn trọng,
-
chính
sách lănh đạo Quốc Gia
-
và các
chương tŕnh khả thi mà ḿnh muốn thực hiện cho Quốc Gia.
Muốn cho cuộc bầu cử có ư
nghĩa, các chính đảng phải có thời gian và điều kiện thuận tiện, được tự do
phổ biến và thuyết phục dân chúng về những điều vừa đề cập.
Các chính đảng phải được tự
do tạo ra dư luận quần chúng. Bởi v́
-
“ Chính
quyền của thể chế dân chủ là chính quyền được phát xuất do sự đồng thuận của
dân chúng” ( Giovanni Sartori, Democrazia, Che cosa è?, Milano, Rizzoli,
1994, 61).
Hay “ Nền tảng của chính
quyền dân chủ là sự đồng thuận của dân chúng ” ( Dicey, A.V., Lectures
on the Relation Between Law and Public Opinion in England during XIX
Century, London, Mac Milan, 1905, 3).
Muốn có được ư kiến quần
chúng thực sự, trong thể chế Dân Chủ chúng ta có ba điều kiện:
-
tự do tư
tưởng,
-
tự do
ngôn luận, để phổ biến tư tưởng,
-
các nguồn
thông tin đa nguyên.
Người dân phải được tự do thu
tập các nguồn tư tưởng và có quyền tự do kiểm soát những ǵ được nói ra,
viết ra xem có phù hợp với sự thật hay không.
Đó là điểu Hiến Pháp Dân Chủ
CHLBD đứng ra bảo đảm:
- “ Mọi công dân đều có
quyền phát biểu và truyền bá một cách tự do ư kiến của ḿnh bằng lời nói,
chữ viết và bằng h́nh ảnh, và được tự do thông tin, khỏi bị cản trở, từ
những nguồn truyền thông mà ai cũng tham dự được…Tự do báo chí và tự do
truyền thông bằng đài phát thanh ( phương tiện tân tiến nhứt đến năm
1949) và điện ảnh được bảo đảm. Không có một sự kiểm duyệt nào có thể
chấp nhận được” (Điều 5, Hiến Pháp 1949 CHLBD).
Về phương thức bầu cử Dân Chủ
và bảo đảm hiệu năng cho quyền lực Quốc Gia, chúng tôi đă có dịp bàn đến
trong bài LUẬT BẦU CỬ CỘNG HOÀ LIÊN BANG ĐỨC.
2 - Quyền hành giao phó phải
được kiểm soát và hạn chế.
a)
Kiểm soát bằng đối lập ( Cf. THIỂU SỐ ĐỐI LẬP HIẾN PHÁP CỘNG HOÀ LIÊN
BANG ĐỨC),
b)
Kiểm soát bằng mối tương quan giữa Chính quyền, Hạ Viện , Thượng Viện
và Tổng Thống Liên Bang ( Cf. QUỐC HỘI CỘNG HOÀ LIÊN BANG ĐỨC, CƠ CHẾ ĐƯỢC
NGHĨ RA CHỐNG ĐỘC TÀI VÀ BẤT ỔN),
c)
Kiểm soát bằng cơ quan Tư Pháp và Viện Bảo Hiến ( Cf. VIỆN BẢO HIẾN
CỘNG HOÀ LIÊN BANG ĐỨC, CƠ CHÊ TỐI CAO BỆNH VỰC CON NGƯỜI VÀ DÂN CHỦ).
d)
Kiểm soát bằng phương pháp tản quyền ( Cf. DÂN CHỦ TRONG VAI TR̉ HIẾN
ĐỊNH CỘNG ĐỒNG ĐỊA PHƯƠNG).
3 - Tự do tích cực.
Và rồi người dân, chủ nhân
quyền lực Quốc Gia, không chỉ giao quyền cho giới lănh đạo để rồi phải nghĩ
ra những phương thức bảo vệ cho chính ḿnh và cho đồng bào ḿnh, khỏi bị
giới lănh đạo lạm dụng quyền hành bách hại như vừa kể.
Nói cách khác, khi nói quyền
hành được giao phó phải được kiểm soát là nói đến tự do dưới h́nh thức tiêu
cực: giới hành quyền không được lạm dụng quyền hạn được giao cho để
hành xử làm thiệt hại, tổn thương cho chính chủ nhân quyền lực Quốc Gia.
Đó là những ǵ Hiến Pháp 1947
Ư Quốc đă tuyên bố:
-
“ Nền
Cộng Hoà nhận biết và bảo vệ các quyền bất khả xâm phạm của con người, con
người như cá nhân hay con người như thành phần xă hội, nơi cá nhân phát
triển hoàn hảo con người của ḿnh…” (Điều 2, Hiến Pháp 1947 Ư Quốc).
Nhưng thể chế Dân Chủ không
phải chỉ có vậy.
Thể chế Dân Chủ không phải là
thể chế trong đó người dân, chủ nhân quyền lực Quốc Gia, chỉ được “nhận
biết bảo vệ ” dưới h́nh thức tiêu cực: không ai được xâm phạm các
quyền căn bản bất khả xâm phạm của ḿnh, mà là thể chế trong đó người
dân nhờ tổ chức Quốc Gia tạo được các điều kiện và hoàn cảnh thuận tiện,
thực hữu, để mỗi cá nhân phát triển con người của ḿnh và nhờ đó có khả
năng góp phần cộng tác xây dựng đất nước tốt đẹp cho ḿnh và cho đồng bào
ḿnh.
Hay người dân được hưởng tự
do dưới h́nh thức tích cực, tự do để phát triển chính ḿnh và phát triển đất
nước nhờ cơ chế Quốc Gia (… par moyen de l’État).
Và đó là những ǵ Hiến Pháp
1947 Ư Quốc tuyên bố ở điều khoản kế tiếp:
- “ Bổn phận của Nền Cộng
Hoà là dẹp bỏ đi những chướng ngại vật về phương diện kinh tế và xă hội, là
những chướng ngại, trong khi thật sự giới hạn tự do và b́nh đẳng của người
dân, cản trở họ triển nở hoàn hảo con người của ḿnh và tham gia thiết thực
vào tổ chức chính trị, kinh tế và xă hội của xứ sở ” (Điều 3, đoạn 2
Hiến Pháp 1947 Ư Quốc).
Ở một đoạn khác, không những
cơ chế Quốc Gia không cấm người dân được tự do lập hội và gia nhập hội, như
ở một vài tổ chức Quốc Gia xuẩn động đang làm, mà Quốc Gia c̣n tạo điều
kiện và khuyến khích tham gia vào các chính đảng để cộng tác, bày tỏ ư
kiến dân chủ của ḿnh, thiết định đường lối chính trị lănh đạo Quốc Gia:
- “ Mọi công dân đều có
quyền tự do gia nhập chính đảng, để cùng cộng tác bằng phương thức dân chủ,
thiết định đường lối chính trị Quốc Gia” (Điều 49 Hiến Pháp 1947 Ư
Quốc).
Như vậy, người dân phải được
cơ chế Quốc Gia “ nhận biết bảo vệ ” được hưởng các quyền tự do tích
cực của ḿnh, chính ḿnh có quyền và có khả năng đứng ra định đoạt đường
lối chính trị Quốc Gia, hay “ tự do tích cực” , là một đặc tính
khác không thể thiếu trong thể chế Dân Chủ của nền văn minh Tây Âu.
Tất cả những ǵ vừa kể, Hiến
Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức đă lược tóm và khẳng định ở điều 1 và điều
20:
- “ Phẩm giá con người
bất khả xâm phạm.
Các quyền căn bản sẽ
được kể sau đây là những quyền bắt buộc đối với lập pháp, hành pháp và tư
pháp, như là quyền có giá trị bắt buộc trực tiếp” (Điều 1, đoạn 1 và 3
Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức).
- “ Cộng Hoà Liên Bang Đức
là một Quốc Gia Liên Bang, Dân Chủ và Xă Hội ” (Điều 20, đoạn 1, id.).
Thể chế Dân Chủ của Cộng Hoà
Liên Bang Đức được đặt nền tảng trên hai điều khoản vừa kể, lược tóm những
đặc tính Dân Chủ chúng ta đă đề cập ở trên.
Bởi đó Hiến Pháp 1949 xác
quyết là những nguyên tắc bất di dịch, không ai có quyền cắt xén, sửa đổi,
ngay cả có được sự đồng thuận của 2/3 Thượng Viện và 2 /3 Hạ Viện ( Điều 79,
đoạn 2, Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức) và kể cả của trưng cầu dân
ư,
chớ đừng nói đến sửa đổi tùy
theo ư kiến, khuynh hướng của phe nầy, nhóm nọ:
- “ Không thể chấp nhận
bất cứ một sự sửa đổi nào đối với Hiến Pháp nầy, có liên quan đến mối tưong
quan giữa Liên Bang ( Bund) và các Tiểu Bang ( Laender); đến việc tham dự
của các Tiểu Bang vào quyền lập pháp và đến các nguyên tắc đă được tuyên bố
ở điều 1 và điều 20 ” (Điều 79, đoạn 3 Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang
Đức).
Những nguyên tắc nền tảng vừa
kể đă được Hiến Pháp áp dụng để bảo đảm các quyền tự do cá nhân hay tự do
dân sự (điều 2-19 ), tự do và tổ chức chính trị (điều 20-104), tự do kinh
tế ( 104a-114).
Nói cách khác, các nguyên tắc
căn bản trên, lược tóm những đặc tính Dân Chủ đă được đề cập, Dân Chủ Nguyên
Thủy của Cộng Hoà Athène Hy Lạp cũng như Dân Chủ hiện đại của các Quốc Gia
Tây Âu, và khai triển trong các điều khoản vừa kể, là nền tảng của thể chế
Dân Chủ.
Bởi đó Hiến Pháp 1949 Cộng
Hoà Liên Bang Đức đă không ngần ngại đứng ra bênh vực các nguyên tắc nền
tảng Dân Chủ của ḿnh và tuyên bố vi hiến, đặt ngoài ṿng pháp luật, bất cứ
ai, cá nhân hay đảng phái cả gan vi phạm và đánh đổ những ǵ ḿnh xác tín
là Dân Chủ:
- “ Các đảng phái có mục
đích hoặc cách hành xử của những thành viên thuộc hệ, nhằm gây tổn thương
hay loại trừ định chế căn bản dân chủ và liên bang hoặc hăm dọa sự tồn vong
của Cộng Hoà Liên Bang Đức, là những chính đảng vi hiến…” (Điều 21, đoạn
2, id.).
Ai trong chúng ta cũng biết
rằng Cộng Hoà Liên Bang Đức là một Quốc Gia Dân Chủ Đa Nguyên.
Là một Quốc Gia Dân Chủ Đa
Nguyên, Đa Dạng không phải chỉ v́ là một Quốc Gia Liên Bang, tổ chức quyền
hành từ Liên Bang Trung Ương được “ tản quyền ” về cho các Tiểu Bang
tự lập, mỗi Tiểu bang có cách tổ chức hành chánh riêng của ḿnh.
Cộng Hoà Liên Bang Đức c̣n là
một Quốc Gia Đa Nguyên, đa đảng với nhiều chính kiến khác nhau: đảng C.D.U,
C.S.U., S.P.D., F.D.P., đảng Xanh…
Nhưng dầu Đa Nguyên, Đa Đảng,
Đa Dạng, mọi hoạt động chính trị của bất cứ ai, cá nhân cũng như đảng
phái, đều không thể đi ngược lại thể chế Dân Chủ,
-
“…nhằm
gây tổn thương hay loại trừ định chế căn bản dân chủ và liên bang hoặc hăm
dọa sự tồn vong của Cộng Hoà Liên Bang Đức…”,
nếu không muốn bị đặt ra
ngoài ṿng pháp luật là “…những chính đảng vi hiến ”, v́ phản
bội Dân Chủ.
Trong câu nói chúng ta thường
gặp “ Dân Chủ Đa Nguyên ”, điều kiện muốn cho “ Đa Nguyên ”
được chấp nhận, chúng ta đ̣i buộc ở các đảng phái phải “ Dân Chủ ”
trước đă, như câu nói của Hiến Pháp 1947 Ư Quốc:
- “ Mọi công dân đều có
quyền tự do gia nhận chính đảng, để cùng cộng tác bằng phương thức dân
chủ, thiết định đường lối chính trị Quốc Gia” (Điều 49, Hiến Pháp
1947 Ư Quốc).
Câu nói trên của Hiến Pháp
1947 Ư Quốc hàm chứa việc các chính đảng trước tiên phải có nội quy và tổ
chức theo phương thức Dân Chủ, nếu muốn được chấp nhận.
Kế đến tư tưởng và chương
tŕnh hành động của chính đảng cũng phải phù hợp với nguyên tắc Dân Chủ, nếu
không muốn bị kết án là “…những chính đảng vi hiến ”.
Dân Chủ là môi trường tự do,
nơi các quyền căn bản của con người được tôn trọng. Không phải là môi
trường hổn loạn, thập cẩm, ư thức hệ nào cũng được chấp nhận, nhứt là ư
thức hệ độc tài, vô thần và đê tiện hoá con người, đi ngược lại lư tưởng Dân
Chủ.
Quốc Gia Dân Chủ không phải
là Quốc Gia hiếu chiến, nhưng nền Dân Chủ không phải là một thể chế không
xương sống, không biết đấu tranh cho công lư, lẽ phải và quyền bất khả xâm
phạm của con người.
Người dân Pháp không phải là
những tên đạo tặc khát máu, nhưng không phải v́ vậy mà người Pháp không
cương quyết đưa thể chế Quân Chủ lên máy chém để chấm dứt độc tài và nô lệ
hóa con người năm 1789.
Câu lên án được trích dẫn
trên của điều 21 Hiến Pháp 1949 Cộng Hoà Liên Bang Đức,
-
“ …là
những chính đảng vi hiến ”,
được các nhà chú giải Luật
Hiến Pháp coi là tư cách của “ nền Dân Chủ tự bảo vệ ”
(Streibardemokratie).
Dân Chủ yêu chuộng Tự Do,
nhưng không phải là thể chế không xương sống, không biết tự vệ.
“ Dân Chủ Đa Nguyên”
là thể chế tổ chức Quốc Gia Dân Chủ, phát xuất từ nhiều quan niệm , dưới
nhiều nhăn quang khác nhau để thực hiện lư tưởng Dân Chủ, nhưng tất cả đều
nằm trong lư tưởng và những đặc tính phải có của Dân Chủ.
“ Dân Chủ Đa Nguyên ”
không phải là môi trường hổn tạp, trong đó mọi khuynh hướng đều được chấp
nhận, Dân Chủ hay Độc Tài, Độc Tôn, Toàn Tri, Phản Dân Chủ, đàn áp và đê
tiện hóa con người cũng vậy.
Đời sống là một cuộc chọn lựa
không ngừng.
Không ai có thể đem ập vào
nhà và chung sống với rác rến, bụi bậm, phân và phẩn hôi thúi, lẫn bệnh
tật, nhứt là những yếu tố có thể gây bệnh truyền nhiểm, băng hoại và chết
chóc cho gia đ́nh.
Không có lư do ǵ mà người
Quốc Gia Dân Chủ, yêu chuộng tự do và tôn trọng nhân phẩm con người, có thể
chấp nhận chung sống trong Cộng Đồng Quốc Gia với những người chủ trương “không
biên giới ”, “không lập trường ”, ôm đồm cả rác rến, bệnh tật, ư
thức hệ coi thần thánh như rơm rác và đă đê tiện hoá con người, gây phá sản
cho Nga và Đông Âu sau 70 năm ngự trị.
Từ năm 1989 Nga và Đông Âu đă
vứt ư thức hệ sai lạc, hạ thấp phẩm giá con người và làm cho Quốc Gia phá
sản đó vào sọt rác, v́ lợi ích của dân tộc, người Cộng Sản hay người Quốc
Gia, chúng ta hăy biết mạnh dạn lên án và dứt bỏ nó như người Đức:
- “ …là những chính đảng
vi hiến ”, … là ư thức hệ đê tiện, phi Dân Chủ và phi Nhân Bản.
“ Dân Chủ Đa Nguyên”, có hay
không có Dân Chủ, đó mới là vấn đề !