Ông Phan Văn
Song bàn về vấn đề dân chủ cho Việt Nam
2004-06-02 (www.rfa.org)
Bấm vào đây để nghe cuộc trao đổi này
Rightclick to download this audio
Nguyễn Khanh
Dân chủ cho Việt Nam luôn luôn là một đề tài
được nhắc đến và mỗi năm
tại hải ngoại, có nhiều cuộc thảo
luận chung quanh vấn đề t́m hướng đi dân
chủ cho Việt Nam. Những cuộc thảo luận có
thể quy tụ chỉ vài chục người, nhưng
cũng có thể quy tụ cả trăm người.
Một trong
những cuộc thảo luận đang diễn ra ở vùng
thủ đô Hoa Kỳ là cuộc thảo luận mang tên
Họp Mặt Dân Chủ, quy tụ những người
quan tâm đến t́nh h́nh đất nước từ
nhiều nơi đổ về. Nhân dịp này, Ban
Việt Ngữ chúng tôi có tiếp xúc với ông Phan Văn
Song, một tham dự viên đến từ Pháp. Ông Song có
dành cho chúng tôi cuộc phỏng vấn sau đây.
Hỏi: Trước
hết cám ơn ông đă dành cho chúng tôi cuộc
phỏng vấn đặc biệt hôm nay. Liệu
Việt Nam có dân chủ không thưa ông?
Đáp: Việt
Nam đến ngày hôm nay có nhiều dữ kiện để
đi vào con đường dân chủ hóa. Và để
ngày mai bước vào WTO th́ Việt Nam phải có dân
chủ, mà muốn có dân chủ th́ phải chứng minh
ḿnh là một con người đă trưởng thành
để bước vào cái làng thế giới.
Hỏi: Ông
vừa mới nói là Việt Nam phải làm sao để
chứng tỏ cho thế giới biết là Việt Nam là
cái con người đă trưởng thành. Liệu đă
trưởng thành đúng mức chưa thưa ông? Và
đă trưởng thành chưa?
Đáp: Có
những dấu hiệu mà người ta đo được
là những vấn đề về tự do tư tưởng,
tự do về tôn giáo, thả những người
từ mà lương tâm hoặc những ngừoi tù chính
trị như những Nguyễn Vũ B́nh, Lê Chí Quang,
những người trẻ hay là giáo sư Nguyễn
Đ́nh Huy là những người đă ở tù lâu 28 năm
nay, hay Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, các Đại lăo
Huyền Quang, thầy Trí Độ, Cha Nguyễn Văn Lư
và nhiều nữa. Th́ chứng minh việc đó.
Thứ hai nữa, có lẽ việc quan trọng nhất là
phải bỏ cái Điều 4 Hiến Pháp đi, tu chính
cái Hiến Pháp trở lại để áp dụng
một nước Việt Nam ḥan ṭan là một nước
trưởng thành phát triển trong cái tinh thần mà dân
chủ.
Hỏi: Ông nói
là Việt Nam phải bỏ Điều 4 Hiến Pháp.
Gỉa sử như Việt Nam đồng ư bỏ Điều
4 Hiến Pháp nhưng mà vẫn được điều
khiển bởi đảng cộng sản th́ ông có
chấp nhận điều đó hay không?
Đáp:
Đương nhiên là không. Bỏ Điều 4 Hiến
Pháp là dấu hiệu đầu tiên chấp nhận không
có nói vào Hiếp Pháp, không đưa vào Hiến Pháp
đảng là một đảng cầm quyền nữa.
Khi đă nói như vậy rồi th́ phải có một
dấu hiệu thứ hai là khi đă nói đảng không
cầm quyền rồi phải chấp nhận chia
quyền cho các đảng khác, chấp nhận một
họat động của các đảng phái khác,
những đ̣an thể khác dĩ nhiên trong ôn ḥa, trong
trật tự và trong cái pháp luật pháp trị.
Hỏi: Nếu
mà ông nói như vậy th́ dường như là ông
muốn nói đến cái sinh họat dân chủ trong tương
lai. Thưa ông là torng suốt bao nhiêu năm trời người
ta thường hay nói rằng là Việt Nam chưa có
học được cái bài học dân chủ, chưa có
biết cái bước tiến của dân chủ th́ làm
sao có thể sinh họat được dân chủ trong tương
lai thưa ông?
Đáp: Cái ǵ cũng
phải có cái bắt đầu tất cả. Nếu ḿnh
phải làm cái cơ chế th́ cái từ từ những
cái tập tục nó sẽ tới. Nhưng mà phải có
cái muốn, cái ước muốn phải làm, phải làm,
trước hết phải làm, phải ra những
dấu hiệu mà rơ ràng thiện chí để phải làm.
Những thiện chí về ḥa giải thí dụ như
đưa bàn tay cấhp nhận cho người, những
người lo lắng tới những người
chiến sĩ hai bên thứ nhứt là chiến sĩ
cựu chiến sĩ của chế độ cũ,
chế độ VNCH họăc là lo cho những cái người
thương phế binh của VNCH, lo cho tân trang lại giúp
cho gia đ́nh những chiến sĩ đấy, lo
lại những cái nghĩa trang. Tất cả những
việc đó làm trong một cái tinh thần sám hối,
tinh thần ḥa giải th́ mọi việc nó sẽ
tới thôi. Mà phải có, phải làm, phải có
phải chấp nhận rồi từ từ tập
tục nó tới.
Tôi không có
đ̣i hỏi bữa một bữa mai nước
Việt Nam qua ḥan ṭan dân chủ như một nước
Mỹ hay một nước Pháp. Tôi chỉ muốn có
một chế độ ḥan ṭan cởi mở ra và
phải đưa bàn tay ra đưa cái ḷng thật t́nh
ra ḿnh muốn làm sự thật. Như vậy th́
Việt Nam mới có thể bước vào cái làng
quốc tế và có thể bước vào cái WTO nó
rất là đàng ḥang c̣n nếu không th́ chúng ta, tui e
rằng sẽ đi vào bế tắc v́ những nước
nào kém dân chủ ngày hôm nay cái t́nh h́nh dân chủ nó
đưa tới cái chỗ là phải có đối
với các nước khác phải có một cái người
ta phải tin tưởng vào ḿnh, ḿnh phải là người
tử tế người ta mới tin tưởng ḿnh
được.
Hỏi: Trong
suốt những năm gần đây th́ nhà cầm
quyền cộng sản Việt Nam cũng đều lên
tiếng nói và tŕnh bày trước dư luận thế
giới là họ đang trên đường tiến
tới dân chủ. Ông chắc ông cũng đă được
biết được nghe những điều đó.
Liệu ông có đồng ư với những cái bước
tiến của họ như vậy hay không?
Đáp: Chúng tôi
cũng nghe họ nói. Chúng tôi ghi nhận những
việc họ nói. Chúng tôi muốn nh́n những cái
việc làm, cái thành tựu của việc nói của
họ. Ngày hôm nay th́ chỉ có những tiếng nói
nhiều hơn là những kết quả, thành chúng tôi
chỉ chờ kết quả mà thôi. Cũng như là
thế giới, tôi nghĩ rằng cả thế giới
cũng đang chờ kết quả những cái lời nói
những cái lời tuyên bố của nhà nước
ở Việt Nam Xă Hội Chủ Nghĩa.
Nếu như
Việt Nam ngày hôm nay có được độ 50%
của những ǵ họ tuyên bố th́ có lẽ sẽ
tiến xa hơn nữa như ngày hôm nay, ngày hôm nay
cuối tháng năm, đầu tháng 6-2004 vẫn c̣n
những vụ đàn áp những người Thượng,
vẫn c̣n đàn áp những Nhà Thờ Tin Lành ở
tại Việt Nam, có những cuộc đàn áp của
những vị, bắt bớ những vị của các
Phật Giáo chính thống hay là Phật Giáo Thống
Nhất, vẫn có những sự đàn áp của các Nhà
Thờ về đất đai nhà cửa cua Nhà Thờ Công
Giáo và Roma hoặc là ở tại vùng Ḥa Hảo, vùng
Cao Đài vẫn có những cuộc đàn áp về
những cái chức sắc Cao Đài hoặc Ḥa Hảo.
Th́ tôi e rằng v́ cái tiếng nói và việc làm nó không
đi đôi với nhau th́ e rằng người ta
vẫn c̣n nghi kỵ Nhà Nuớc Việt Nam Cộng Ḥa Xă
Hội Chủ Nghĩa phải chứng minh rằng
những cái ǵ họ tuyên bố họ thực dụng
một cách rơ ràng.
Hỏi: Có
những lập luận cho rằng Việt Nam đang
đổi mới kinh tế và ít nhiều đă đạt
được một số thành quả trong công tác
đổi mới kinh tế của họ. Và thưa ông,
nhiều người nghĩ là đổi mới kinh
tế trước, ổn định kinh tế đă,
tạo mức sống cho tốt đẹp hơn cho người
dân rồi sau đó mới tính tới chuyện chính
trị. Ông có đồng y hay là ông có chia sẻ với
những lập luận như vậy?
Đáp: Không.
Một cái không khí thay đổi muốn có làm
được cái kinh tế giỏi, muốn phát
triển phải có một cái không khí chính trị không
phải gọi là ṭan hảo nhưng mà chính trị nó có
một cái sức khỏe tốt. Nói tóm lại cái chính
trị có dân chủ có tự do th́ mới có một cái
sự phát triển trong tự do được. C̣n ngày
hôm nay Việt Nam có đổi mới thật đấy
nhưng mà thử hỏi những công ty tư hoặc là
bán tư do tay ai cầm, nếu không là do tay của
những người cầm quyền hiện nay, tức là
những người có đảng, có chức vụ, có
chức sắc? Nói tóm lại, hiệ nnay ṭan bộ
Việt Nam tiền bạc và những cái kinh doanh đầu
do gia đ́nh họăc là bà con của những người
cầm quyền.
Hỏi: Nhưng
mà ông không thể chối căi được rằng là
đời sống của người dân mỗi một
ngày một tốt hơn trước?
Đáp: Nếu
ta so sánh như thế th́ có đấy nhưng mà
vẫn c̣n một số đông người Việt Nam
vẫn c̣n sống trong tăm tối. Bằng chứng là
có những cái h́nh vừa chụp vừa qua ở
tận tại Hà Nội có những cảnh mà chồng kéo
cày vợ cầm cày, vẫn có những cảnh một
anh đạp nước trong cái máy đạp nước
mà những h́nh ảnh 1930 – 1940 vẫn có một người
Việt Nam đội nón lá đạp nước th́ h́nh
hôm nay có đúng có khác với ngày xưa, sang trọng hơn
ngày xưa là nếu ngày xưa cái anh phu đạp nước
mặc khố đội cái nón lá th́ ngày hôm nay anh phu
đạp nước đội cái nón kết trên đó
có chữ Nike và bận áo thun trên đó có chữ Adidas.
Th́ đó là hai cái khác nhau mà thôi chứ c̣n cái hành
động mà đạp cái máy nước nó vẫn
giống nhau.
Hỏi: Thế
như vậy th́ thưa ông, cái câu hỏi cuối cùng mà
chúng tôi xin được đặt ra với ông là ông
muờng tuợng một cái nước Việt Nam trong
những ngày sắp đến sẽ như thế nào?
Đáp: Tôi
muốn mường tượng một nước
Việt Nam trong đó những công việc nó điều
ḥa hơn, người dân sống bớt khổ hơn và
có một cái sự quản lư đồng đều hơn,
có một mạng lưới sức khỏe, có một
mạng lưới giáo dục. Nói tóm lại, những dân
Việt Nam sống giống như ḿnh phải tự nói
thí dụ một nước Thái Lan, thí dụ như
vậy hoặc là Thái Lan cũng không có giàu lắm đâu,
Thái Lan chỉ có độ một cái GNP vào khỏang
độ chưa đầy 3 ngh́n đôla một năm,
vẫn có người bán ng̣ai đường, bán rong ng̣ai
đường. Nhưng mà nói tóm lại họ ăn ngày
đủ ăn cơm và không có những sự hà
hiếp không có những cái sự mà tham nhũng đóng
tiền đ̣, đóng tiền chợ, đóng tiền
đường; có một cái yên ổn làm ăn, nó
thật sự an lành an cư lạc nghiệp. Cái đó
là quan trọng mà tôi nghĩ rằng đó là bổn
phận của một nhà cầm quyền, một nhà
quản lư phải lo cái sự an cư lạc nghiệp
cho quần chúng.
Nguyễn Khanh:
Một lần nữa thay mặt cho Quư Thính Giả Ban
Việt Ngữ xin cám ơn ông rất nhiều!