ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

                 Những kẻ đâm sau lưng "chiến sĩ"                     
Đỗ Thị Thuấn


Một số nhà giáo dục người Mỹ gốc Việt mới đây vừa lên tiếng trên tờ báo Mỹ Orange County Register một cách rất vô duyên, và có tính cách muốn hướng dẫn sai lạc dư luận Mỹ về cộng đồng người Việt tị nạn, hành động này tương tự với hành động trước 1975 của những tên VC nằm vùng hoặc sang Mỹ để tuyên truyền xuyên tạc về cuộc chiến chống Cộng tại miền Nam VN ngày xưa, và đă khiến cho quần chúng Mỹ bỏ rơi miền Nam Việt Nam. Hành động của những tác giả bài báo dưới đây cũng tương tự như thế, tức là "đâm sau lưng chiến sĩ chống Cộng".
Nếu họ đúng, rằng đa số người Việt hết c̣n muốn chống Cộng, vậy tại sao họ không dám tổ chức hội thảo giữa người Việt tại Nam Cali hoặc viết bài bằng tiếng Việt đăng trong báo Việt ngữ tại đây, mà lại có hành động viết bằng tiếng Mỹ để nói xấu sau lưng những người chống Cộng (ít quen dùng tiếng Anh) trong lúc xuất kỳ bất ư.
Tôi muốn viết lại bằng tiếng Việt để có những cuộc tranh luận và đối thoại trực tiếp với những tác giả bài báo này giữa những người Việt với nhau, xem họ sẽ trả lời ra làm sao?
Tên tuổi của họ vẫn c̣n mang dấu ấn tiếng Việt, hẳn họ không chối từ họ là người Việt và có khả năng sử dụng ngôn ngữ Việt.
Bài viết của họ màu xanh lá cây, tôi trả lời màu xanh dương
 
A destructive obsession
Vietnamese-Americans are held hostage by fanatic anti-communist faction
ORANGE COUNTY REGISTER, Commentary
Sunday, June, 6, 2004
By VIET THANH NGUYEN
Nỗi ám ảnh nguy khốn
Trích báo OC Register ngày 6 Tháng 6, 2004
( Người Mỹ gốc Việt bị yếu tố chống cộng cực đoan giam hăm)
Viet Thanh Nguyen 


The Associate Professor of English and Asian-American Studies at USC co-wrote this with Hien Duc Do of San Jose state university; Hung Thai of UC Santa Barbara; Jeffrey Brody of Cal State-Fullerton; Van Bich Thi Tran of the Social Science Research Council in New York; Nguyen-vo Thu-huong of UCLA; Yen Le Espiritu of UC San Diego; Phuong Nguyen of USC; and Dan Duffy of the University of North Carolina
 

Vũ Hữu Đệ  dịch Việt

 Giáo sư  Anh ngữ và   nghiên cứu người Mỹ gốc Á tại USC cùng cộng tác với Hien Duc Do tại đại học San Jose; Hung Thai thuộc đại học Santa Barbara; Jeffrey Brody thuộc đại học Fullerton; Van Bich Thi Tran thuộc Social Science Research Council in New York; Nguyen Vo Thu Huong thuộc UCLA, Yen Le Espiritu thuộc UC San Diego; Phuong Nguyen tại USC; và Dan Duffy thuộc đại học North Carolina.

Garden Grove and Westminster, the key cities of Little Saigon and home to many Vietnamese-Americans, recently passed resolutions to create "communist-free zones." Such a zone is clearly a symbolic act against the government of Vietnam. Anyone who is familiar with the Vietnamese-American community and its politics would hardly be surprised by such an act, for vocal anti-communists have led, or dragged, the community for nearly 30 years. What is different about this act, versus past gestures and protests, is that it has a dubious air of legality about it, and it is sponsored by seconđgeneration Vietnamese-American legislators.
(
Garden Grove và Wesminster là 2 thành phố chính của Little Saigon và là nơi cư ngụ của đa số người Mỹ gốc Việt, mới đây đă thông qua nghị quyết “Vùng Phi Cộng Sản”. Gọi như vậy rơ ràng là một hành động tiêu biểu chống lại Chính phủ Việt Nam. Bất cứ ai đă quen thuộc với cộng đồng Mỹ gốc Việt và thái độ chính trị của họ hẳn không ngạc nhiên về hành động này, bởi v́ nhóm ồn ào chống cộng đă lôi kéo cộng đồng này từ gần 30 năm qua. Nhưng khác với những lần trước đây, thường bằng những cuộc xuống đường hoặc bày tỏ thái độ, lần này có thoảng luồn gió  pháp lư, và được sự tiếp tay của giới làm luật người Mỹ gốc Việt thuộc thế hệ thứ hai.)

Tại sao lại dùng từ ngữ "những kẻ chống cộng to mồm (nhóm ồn ào chống cộng) đă hướng dẫn, hay là lôi xềnh xệch (dragged) cộng đồng người Việt gần 30 năm naỵ" Câu viết này có tính cách khi dễ cộng đồng người Việt giống như là bọn trẻ con vậỵ Vậy th́ thử hỏi các ông là ai ? Có phải ư nói là "trứng khôn hơn vịt" hay không?
Ừ th́ cho rằng trứng khôn hơn vịt đi; các ông bà cũng chỉ có thể khôn hơn những bậc cha anh về phương diện khoa học, nhưng không có kinh nghiệm xương máu với VC, và không thể nghĩ thay cho cộng đồng người Việt, và ngoài ra các ông bà cũng không thể đại diện ai, ngoại trừ đại diện bản thân các ông bà mà thôị Cộng đồng người Việt và người Mỹ ở đây đă bầu những người ra để làm luật, và hăy cứ để họ làm luật, phục vụ đa số quần chúng. Chuyện này đề nghị các ông bà đừng có xía vàọ Ở đây là nước dân chủ, chứ không phải chế độ "đảng cử dân bầu" như ở nước CHXHVN đâu mà chúng tôi cần các ông bà lên tiếng phản đối và binh vực "những người dân thấp cổ  bé họng".

 

 
Non-Vietnamese-Americans, and even many Vietnamese-Americans, may think that the Vietnamese-American community is united behind such an act.
(
Những người Mỹ không phải gốc Việt và ngay cả phần lớn những người Mỹ gốc Việt cũng ngỡ rằng hành động này có cộng đồng người Mỹ gốc Việt hỗ trợ.)

Dĩ nhiên là không phải 100% nhưng mà cũng là đa số, nếu không th́ những nhà làm luật dại ǵ làm, để kỳ tới sẽ thất cử ??

 

 
This is not sọ Many Vietnamese-Americans have no wish to continue the fight against communism, but are very reluctant to say so, since an extremist element in the Vietnamese-American community resorts to protests, shouting and even violence to quell any such disagreement.
(
Thực ra không phải vậy. Đa số người Mỹ gốc Việt không c̣n muốn tiếp tục tranh đấu chống cộng nữa, nhưng họ ngại nói ra, v́ thành phần quá khích trong cộng đồng này sẵn sàng biểu t́nh, la lối, có khi hành hung để triệt hạ bất cứ  ư kiến bất đồng nào. )

Chứng cớ đâu dể quư vị nói câu nàỷ Sao quư vị không nói rằng "đa số người Việt chống cộng sẽ nổi giận (như trong vụ Trần Trường), và thiểu số muốn bắt tay với VC (giống như quư vị) không dám chọc giận đám đông ? Điều tôi vừa nói sẽ chính xác hơn nhiều.

 

 
The turn to legal action, however, shows that the Vietnamese-American community is maturing and that it is attaining a political power and voice that it lacked in the past.
(
Tuy nhiên việc quay sang đ̣n pháp lư đă cho thấy rằng cộng đồng Mỹ gốc Việt đang trưởng thành và đă tạo được thế lực chính trị và có tiếng nói mà trước đây họ c̣n thiếu.)

Lẽ dĩ nhiên, và những nhà làm luật trẻ trung gốc Việt có cùng quan điểm với phần đông quần chúng người Việt, nên cộng đồng người Việt ở đây đă ủng hộ họ hết ḿnh để họ có những địa vị giúp người cộng đồng người Việt thực thi ư muốn.

 

 
What disappoints is the fact that a new generation of Vietnamese-American and other elected officials choose to fan the flame of hatred as the most convenient way to get votes rather than work to represent the diverse interests of their constituents. Many of us have long started redefining our relationship with Vietnam through our work, travels, commerce and social connections. Most of us have done so quietly, but it is time to speak out forcefully against the McCarthyist anti-communism of some Vietnamese-Americans.
 (
Điều bất măn là thế hệ trẻ người Mỹ gốc Việt và một số các viên chức dân cử khác đă nhân sự bực tức, thêm dầu vào lửa và lấy đó làm lợi khí tốt nhất để kiếm phiếu thay v́ phải t́m những lợi ích đa dạng khác để phục vụ cho các cử tri của ḿnh. Phần lớn chúng ta từ lâu đă bắt đầu thay đổi thái độ giao hảo Việt Mỹ qua hành động, du lịch, buôn bán và những sinh hoạt xă hội. Đa số đă làm diều đó một cách âm thầm, nhưng đă đến lúc phải mạnh dạn phát lên tiếng nói phản đối cái lối chống cộng kiểu McCarthy của một số người Mỹ gốc Việt.)

Câu này rất nhục mạ đối với những nhà làm luật Mỹ và Việt tại Orange County, và không chứng minh được điều tác giả đưa ra. Đây là xứ dân chủ, và theo đúng lề luật của xứ dân chủ, th́ thiểu số phục tùng đa số. Ngoài ra những nhà làm luật ấy không muốn tốn kém tiền thuế dân chúng phải đóng để bảo vệ cho những kẻ tội lỗi hiện đang sống trên xương máu đồng bào bên nhà, trên những đồng tiền do phụ nữ bán ḿnh cho người nước ngoài, và bán sức lao động người dân ra nước ngoài mang về cho họ, đă thế c̣n qua vùng dân Việt tị nạn với vẻ mặt vinh vang đắc thắng, đi đâu có xe cảnh sát bảo vệ. Quư vị có nghĩ đến điều ấy không khi viết những ḍng trên ? Trái lại tôi thấy giọng điệu của quư vị rất hàm hồ ngậm máu phun người.

 

 Doing so does not necessarily mean that we endorse the Vietnamese government or all of its policies. For example, anti-communist critics can rightfully point to the lack of free speech, the lack of political choice when voting and the widespread corruption in Vietnam. (Làm như vậy không có nghĩa là chúng ta bênh chính quyền Việt Nam hay toàn thể chính sách của họ. Chẳng hạn nhóm chống cộng có thể nêu lên một cách chính đáng những vấn đề như thiếu tự do ngôn luận, tự do lựa chọn quan điểm chính trị qua bầu cử hoặc vấn đề tham nhũng đang lan tràn ở Việt Nam. )

Lẽ dĩ nhiên là như vậy rồi.

 

But such a focus is compelled very much by an obsession about a war that ended long ago, and blinds us to many other problems todaỵ (Tuy nhiên mối quan tâm đó đă bị bóp méo bởi ám ảnh của cuộc chiến  đă chấm dứt từ lâu, khiến chúng ta không nh́n thấy được những vấn đề khác hiện nay. ) 

Chuyện chiến tranh đă qua lâu rồi, chuyện "chính quyền" VC đang đàn áp dân mới là điều đáng nói.

 

The challenges of globalization and modernization to Vietnam are arguably more important to the Vietnamese than communism's limits.(Vấn đề toàn cầu hóa và đổi mới là những thách thức  khá quan trọng cho Việt Nam cần được bàn thảo hơn là chỉ giới hạn trong vấn đề cộng sản.)

Chính v́ những giới hạn của chủ nghĩa CS khiến cho VN không toàn cầu hóa và không tân tiến hóa nhanh đươ.c. Quư vị nói cái ǵ vậy?

 

Anyone who has lived, worked or studied in Vietnam recently can testify to these new challenges: opening the country to investment but not to wholesale purchase by foreign corporations; the growing divide between developing urban cities and languishing rural zones; the tensions between Vietnam's 50-plus ethnic groups; a restless youth fascinated by popular culture and sexual freedom; changing gender relations as more and more women gain better education and enter the work force; and the scourge of AIDS and drug abuse. ( Bất cứ người nào gần đây đă sống ở Việt Nam, làm việc hoặc nghiên cứu tại đây có thể chứng kiến những thách thức mới này: Mở cửa cho các nhà đầu tư nhưng không để cho các công ty nước ngoài mua bán sỷ; sự tăng trưởng tạo cách biệt giữa đô thị đang phát triển và những vùng thôn quê c̣n nghèo nàn; Những bức xúc của trên 50 nhóm sắc tộc; lớp thanh niên năng động đang bị văn hóa b́nh dân và tự do luyến ái quyến rũ; sự thay đổi về quan hệ nam nữ  khi người phụ nữ càng ngày càng có tŕnh độ học lực cao và càng tham gia nhiều vào đội ngũ làm việc; cùng là nguy cơ của bệnh AIDS cũng như việc lạm dụng cần sa ma túy.)

Mở cửa nhưng mà úp úp mở mở, với cái quái thai "kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" nên chẳng cải cách được ǵ, và chẳng vào được WTO, phải chăng đó là điều tốt ?
Đúng, giữa thành thị và thôn quê đă cách xa quá nhiều, khiến bao thôn nữ phải bán ḿnh cho đàn ông Tàu, đó là kết quả của bao nhiêu năm "định hướng XHCN".
Căng thẳng giữa các giống dân ? Ông Thiệu đă khôn khéo hơn nhiều, và đă ḥa hợp được Kinh Thượng, không áp bức người ta quá khiến người ta phải nổi dậy, như mới đâỵ
Caí ǵ là nhiều đàn bà có học vấn tốt hơn ? Dưới thời VNCH đâu có phân biệt tính phái ǵ đâu, và đâu có ít đàn bà có học vấn ?

 

These are just some of the things happening in Vietnam about which the anti-communist critics have nothing to say beyond blaming communism. (Đấy chỉ là một số vấn đề đang xảy ra tại Việt Nam mà nhóm chống cộng không hề lên tiếng, ngoài việc bôi bác cộng sản.) 

Dĩ nhiên rồi, độc đảng bao che cho tham nhũng, và v́ tham nhũng mới có những hạng mafia như Năm Cam, và v́ có những mafia đó nên mới có buôn gái, buôn ma túy, và đâm thuê chém mướn, bài bạc, lũng đoạn và làm nhơ uế xă hô.i. Thiếu tự do báo chí nên ai dám tố cáo cán bộ tham nhũng ?

 

For those of us who grew up in the Vietnamese-American community and heard nothing but the rhetoric of anti-communism, returning to Vietnam can be a shock. It is a diverse, vibrant, growing, youthful nation of 80 million people that we might not recognize. Yes, the Communist Party is in control and defines the political and economic life of the countrỵ Yet anyone who stays any amount of time in Vietnam can see that the Vietnamese live their life much like Americans: They want to make a living, find some happiness, nurture their children and not cause troublẹ They negotiate with the political realities of one-party rule and hope that the party can improve their lives. They move on, and many of them see the world in a different way than Vietnamese-Americans. (Đối với những người trong chúng ta lớn lên từ cộng đồng Mỹ gốc Việt không được nghe ǵ khác hơn ngoài khẩu hiệu chống cộng, th́ ư định về Việt Nam có thể là một điều đau ḷng. Quốc gia tươi trẻ của 80 triệu dân, đang phát triển, năng động, đa dạng, thế mà có thể chúng ta chưa nhận thức ra được. Đồng ư là Đảng Cộng Sản kiểm soát và quyết định đời sống chính trị và kinh tế của đất nước này. Nhưng đă có mấy ai dành được bao nhiêu thời gian lưu lại Việt Nam để xem cuộc sống của người Việt Nam có khác ǵ dân chúng Mỹ: Họ ham thích làm ăn, mưu cầu hạnh phúc, nuôi nấng con cái và không gây rắc rối. Họ thương lượng với những thực tại chính trị của chế độ độc đảng với hy vọng rằng Đảng sẽ làm cho đời sống của họ được khá hơn. Họ hướng tới phía trước, và đa số có cái nh́n thế giới bên ngoài không giống như những người Mỹ gốc Việt đă thấy.)

Thật là đáng thương. Rất nhiều người có ư thức trong nước hiểu rằng họ bị nhà cầm quyền bưng bít, họ biết rằng họ là "ếch ngồi đáy giếng", và họ muốn phá vỡ tung cái vỏ bưng bít của thể chế độc quyền VC. Cũng v́ thế mà họ cố gắng vượt biên để t́m tự do - nếu c̣n được chấp nhận cho đi tị na.n. Chỉ về thăm VN trong một thời gian ngắn, nh́n những sinh hoạt bên ngoài của người dân mà đă dám cả quyết rằng biết được họ muốn ǵ th́ quả là lộng ngôn. Những người Việt mới qua Mỹ có thể sẽ nói tất cả những sự thật, và v́ họ không bị e ngại bởi công an theo dơi, họ mới là những người chống Cộng hơn ai hết.

 

Some Vietnamese, for example, resent Americans criticizing them for human rights abuses and war crimes when they see the same abuses and crimes carried out by Americans in Iraq. (Chẳng hạn một số người Việt Nam cảm thấy khó chịu khi bị Hoa Kỳ phê b́nh vi phạm nhân quyền, và tội ác chiến tranh nhưng lại thấy chính Hoa Kỳ đang vi phạm nhân quyền và tạo tội ác chiến tranh tại Iraq. )

Vài người Việt đó có phải là trong số đảng viên hoặc liên hệ với nhà nước VC không ? Dĩ nhiên là họ bực ḿnh khi người Mỹ phê b́nh chuyện vi phạm nhân quyền rồi. C̣n người dân b́nh thường có bị người Mỹ phê b́nh đâu mà họ bực ḿnh ? Vấn đề một số cai tù làm việc bậy bạ bên Iraq th́ ai mà lại không lên án ? Cả báo chí Mỹ và Tổng Thống Mỹ cũng lên án nữa mà, đâu có ǵ tương tự mà đem ra đây so sánh ?

 

Meanwhile, the American furor about 9/11 and weapons of mass destruction can seem odd to a country upon which the United States dropped more bombs than it did upon all of Europe during World War II, (Trong khi đó, sự kiện kinh hoàng 9/11 tại Mỹ và vũ khí hủy diệt hằng loạt xem chừng không thấm thía ǵ đối với sự kiện Hoa Kỳ đă trút xuống một nước bé nhỏ một số lượng bom đạn bằng cả số lượng bom đạn đă đổ xuống AⵠChâu trong II Thế  chiến, )

Đó là hệ quả của việc Hồ Chí Minh và đồng bọn ép dân miền Bắc đi lính vào xâm lược miền Nam VN. Hai miền đă là 2 quốc gia, có 2 lá cờ được Liên Hiệp Quốc công nhận, hà cớ ǵ xâm lượ c lẫn nhau để chết nhiều triệu người ?

 

and where the United States practiced mass chemical warfare through Agent Orangẹ Unexploded ordnance continues to maim and murder Vietnamese, and Agent Orange still poisons the land and causes terrible health problems. (Hoa Kỳ c̣n sử dụng hàng tá vũ khí hóa học là chất độc da cam dễ rải xuống đất nước này. Những đầu đạn chưa nổ vẫn c̣n làm thương tật và giết hại người Việt Nam, và hóa chất da cam vẫn c̣n gây độc hại cho đất đai và ảnh hưởng tai hại cho vấn đề sức khỏe.) 

Nói điều này là saị Vấn đề chất độc màu da cam chỉ là cái cớ cho VC làm tiền Mỹ ḥng bỏ túi. Những quân nhân trong nhóm Biệt Cách Dù QLVNCH chịu đựng chất độc màu da cam nhiều hơn ai hết, nhưng họ chẳng ai bị ung thư, cũng chẳng ai đẻ con quái thai. Họ sắp tổ chức họp mặt tại Orange County cuối tuần này, không tin quư vị cứ tới phỏng vấn họ là biết liền. Xin đọc thêm

How would Americans or Vietnamese-Americans respond to such issues and criticisms? If they cannot, then they demonstrate themselves to be hypocrites. (Người Mỹ và Mỹ gốc Việt trả lời thế nào và phê phán ra sao về vấn nạn này? Nếu không thể trả lời được th́ tự họ đă để lộ  chân tướng đạo đức giả. )

Trả lời trên rồi. Chả có ai đạo đức giả cả, chỉ có quư vị là hồ đồ và vô tâm.

 

Focusing on the injustices of a past war, they have nothing to say about the injustices of the current war. (Căn cứ vào tính cách bất công của cuộc chiến trong quá khứ th́  người Mỹ không nói ǵ được cho tính cách bất công của cuộc chiến hiện nay.)

Dĩ nhiên là người Mỹ th́ phải bảo vệ nước Mỹ chống nạn khủng bố chứ. Lịch sử sẽ phán xét việc làm của nước Mỹ hiện nay.

 

Pointing to human rights abuses in Vietnam today, they curiously have nothing to say about human rights abuses in the United States or Iraq. ( C̣n về việc vi phạm nhân quyền tại Việt Nam hiện nay th́ họ cũng chẳng có ǵ để mà ṭ ṃ nói lên cho hành động vi phạm nhân quyền tại Mỹ hay tại Iraq. )

Sao lại không nhỉ. Sao quư vị biết ?

 

If we must reprise our history, then let it be through multiple stories and not the singular tale of the Cold War. Shutting out the Vietnamese, as a "communist-free zone" would purport to do, kills dialogue and closes minds to a world in which much more is happening than the problems of contemporary communism. (Nếu phải dở lại trang sử, th́ phải qua nhiều mẩu chuyện chứ không thể căn cứ vào một câu chuyện đơn thuần của thời chiến tranh lạnh. Sự kiện cấm cửa Việt Nam như cụm từ “ Vùng Phi Cộng Sản” đă ngầm nói, sẽ cắt đứt đối thoại và đóng cửa đối với thế giới bên ngoài mà nơi đây c̣n có rất nhiều vấn đề xảy ra chứ không phải chỉ quanh những vấn đề cộng sản đương thời.)

Đối với Việt Cộng th́ làm ǵ có đối thoại ? Nhóm Nguyễn Đ́nh Bin sang đây đă hoàn toàn thất bại, khi mà mỗi điều người Việt hải ngoại chất vấn họ, họ đều trả lời lửng lơ là "để đề nghị lên cấp trên". Đối với chế độ đảng trị, th́ mười mấy người trong chính trị bộ nắm vận mạng của toàn dân chứ không ai hó hé được ǵ hết, và mấy tên đó tự coi ḿnh là "thái thượng hoàng" dĩ nhiên đâu có thèm nghe người hải ngoại mà "đối thoại" với họ cho uổng công sức. Quư vị sao c̣n ngây thơ quá vậy ?


Đỗ Thị Thuấn

Chú thích: Nhóm Giao Điểm đă đăng bài dịch sang tiếng Việt của Việt Thành Nguyễn tại đây:

http://www.giaodiem.com/mluc/mluc_II04/06_vtnguyen.htm

Xin có một lời phê phán: tŕnh độ người dịch quá kém, như quư vị cũng đă thấy

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06