Động
Cơ Nào Khiến CSVN Đồng Loạt Đánh Phá
Cộng Đồng Việt Nam Hải Ngoại
Phùng Ngọc Sa
Trong những ngày tháng vừa qua, Cộng Sản đă tăng
cường việc khiêu khích, thách đố và
khuấy phá Cộng Đồng Người Việt
Hải Ngoại. Nhiều người thắc mắc và
tự hỏi không biết Cộng Sản có âm mưu ǵ?
V́ mỗi lần Cộng Sản khuấy phá tại
một địa phương nào, không ít th́ nhiều,
những tay sai nằm vùng của chúng cũng bị
lộ diện. Chẳng lẽ Cộng Sản lại
phải đem đốt tất cả những công tŕnh
của chúng đă tốn biết bao công phu mới cài
đặt được người tại hải
ngoại hay sao?
Theo nguyên
tắc chung của t́nh báo, một khi công tác cài người,
tức là nhiệm vụ thẩm thấu đă được
tiến hành, th́ phải tôn trọng những nguyên
tắc: "Đi Sâu, Trèo Cao và Trường Kỳ Mai
Phục". Với những nguyên tắc căn bản
đó, thẩm quyền trú sứ địa phương,
tức là người điều khiển mạng lưới
t́nh báo tại địa phương, phải triệt
để và tuyệt đối bảo mật cơ
sở, tạo cơ hội và điều kiện yểm
trợ cho nhân viên của ḿnh xâm nhập sâu vào các cơ
chế địch để thâu nhận tin tức và trường
kỳ mai phục. Trong trường hợp vạn bất
đắc dĩ, bất khả kháng, mới phải
để quân bài lưu động của ḿnh xuất
đầu lộ diện. Đó là kỹ thuật sơ
đẳng và thông thường được áp
dụng cho bất cứ mọi nghiệp vụ t́nh báo nào
xảy ra trong vùng ảnh hưởng của địch.
Đối với t́nh báo của CSVN, bảo mật cơ
sở là trách nhiệm hàng đầu. Trong thời gian
vừa qua, chúng ta thấy Cộng Sản Việt Nam đă
phá lệ, v́ chỉ trong một thời gian ngắn,
bọn chúng đă THÍ đi một số tay sai mà chúng
đă tốn nhiều công sức mới Cài được.
Câu hỏi được đặt ra là động cơ
nào khiến CSVN phải có hành động nầy. Chúng
ta xem xét sự việc căn cứ trên những sự
kiện cụ thể đă xảy ra để t́m
hiểu tại sao CSVN đă đồng loạt và ồ
ạt đánh phá Cộng Đồng Người
Việt Quốc Gia Hải Ngoại.
Sau đây là
những sự kiện đă xảy ra:
- Vụ quấy
rối và náo loạn gây ra khi Đoàn Giao Lưu Văn Hóa
Hà Nội diễn vở kịch "Hồn Trương
Ba, Da hàng thịt" tại California do trùm t́nh báo
hải ngoại của Hà nội là Nguyển đ́nh Ng.
hướng dẫn. (Nguyễn Đ́nh Ng., một tiến
sĩ toán học tốt nghiệp Sorbonne, là tên Cộng
Sản nằm vùng tại trường Đại Học
Khoa Học Sàig̣n trước năm 1975. Thời VNCH, y
đă bị An Ninh Quân Đội tóm cổ v́ những
họat động thiên cộng.) Trong thời gian lưu
diễn tại California, Ng. đă được một tên
thuộc loại "cỏ đuôi chó" chuyên về
bộ môn chiết tự Hán học trú ngụ tại
Quận Cam hướng dẫn cho đi tham quan, thăm
viếng các văn nghệ sĩ hải ngoại. Hành
động của y không ngoài mục đích là gây
một bầu không khí nghi kỵ lẫn nhau trong hàng ngũ
nghệ sĩ. Được biết tên "cỏ đuôi
chó" nầy được CSVN cài từ năm l975
đi theo đợt tị nạn đầu tiên. Đến
Mỹ, hắn vội mua cư xá cho thuê. Những lúc
rảnh rổi, hắn hay đi lại và la cà trong
giới nghệ sĩ. Khi đoàn kịch Cộng Sản
đến Cali, hắn công khai xuất hiện bên
cạnh Nguyễn đ́nh Ng., v́ thế lá bài của y
bị cháy, y bị buộc phải về Việt Nam và
giao cơ sở kinh tài lại cho bọn mới.
-Việc tên
Trần Trường công khai khiêu khích cộng đồng
bằng cách treo ảnh tên đồ tể Hồ Chí Minh
và treo cờ đỏ sao vàng trong tiệm buôn của
hắn ở một nơi gọi là Thủ đô tị
nạn của người Việt quốc gia. Qua sự
kiện nầy, ta thấy bọn Hà nội đă sử
dụng một tên tay sai hoạt động một cách
hợp pháp, thách thức tập thể tị nạn
để làm quả bóng thăm ḍ thái độ của
cộng đồng ta. Nếu ta mạnh, kiên tŕ đấu
tranh hợp pháp, chúng sẽ lùi và t́m cách khác. Bọn chúng
chủ trương dùng Xa Luân Chiến để quần
thảo, làm cho ta hụt hơi, rồi lâm vào thế
thụ động, chỉ c̣n biết đỡ đ̣n.
Lưu ư đồng hương, tuy ở đây là đất
của ta, nhưng trong canh bạc nầy th́ bọn chúng
lại trường vốn hơn. Nếu không có tổ
chức và lănh đạo đúng ta sẽ thua thiệt.
Qua việc công
khai xuất hiện của bọn c̣ mồi nói trên,
đồng hương tị nạn thấy rơ, chỉ
trong thời gian ngắn thôi, bọn CSVN đă thí đi
không tiếc nuối một số tay sai mà chúng đă kín
đáo cài trong cộng đồng. Chúng biết rơ,
một khi đám tay sai nầy công khai xuất hiện
sẽ bị đồng bào điểm mặt chỉ tên
th́ bọn nầy trở thành những con bài cháy. Và như
thế th́ dù ở một phương diện nào đó
cũng đă bị thui chột hết đường làm
ăn. Biết là thua thiệt, tại sao t́nh báo Cộng
Sản phải hy sinh bọn nầy. Vấn đề
cốt lỏi đó, sẽ được giải đáp
trong phần Động cơ phát động chiến
dịch.
ở đây, chúng
tôi chỉ xin báo với quư đồng hương là
bọn c̣ mồi nầy không phải là cán bộ
Cộng Sản mà chỉ là bọn tép riu, bọn tay sai
được Cộng Sản dùng làm những con cờ
thí, đến lúc thấy bị lộ, không c̣n thích
hợp hoặc hết c̣n được cảm t́nh
với đầu dây th́ bị xóa sổ bằng cách
đẩy ra công khai, không chết cũng bị thương.
Thử hỏi, giữa tập thể tị nạn, trong
hoàn cảnh nầy, liệu có người dân thường
hoặc tay mơ nào dám nghĩ đến chuyện khiêu
khích cộng đồng bằng kiểu trương
ảnh treo cờ không? Chắc chắn là không. Thế
phải chăng loại người kiểu tên Trần
Trường là cán bộ Cộng Sản ? Lại càng không
đúng. Lư do là phải tốn lắm công sức
mới đào tạo và cài được một người,
v́ thế làm sao có thể hủy bỏ cán bộ
một cách dễ dàng. Từ những nhận thức
đó, đồng hương thấy, lũ nầy
chẳng qua chỉ là :
Những hạng người bị mê muội và đă
ăn phải cái bă của VC. Bị một vướng
mắc, hoặc ràng buộc bởi một điều
kiện nào đó của Cộng Sản.
Thành phần thấp kém, thiếu tŕnh độ.
Loại người đầu óc không b́nh thường,
bị bệnh thần kinh. (Trần Trường là điển
h́nh.)
Ngoài các thành
phần nói trên, phải kể đến một số
Cựu Tù Nhân Chính Trị Giả. Kinh nghiệm bản thân,
trong thời gian trách nhiệm Hội Cựu Tù Nhân Chính
Trị tại San Diego, trong công tác tiếp đón anh em
đến Hoa Kỳ tôi đă gặp phải một
số "cựu tù nhân chính trị giả". Chúng tôi
quá kinh ngạc khi thấy xuất hiện một số
gia đ́nh Cựu Tù Nhân mà toàn thể lư lịch
thật sự của họ khác hẳn với lư
lịch của các Cơ Quan Thiện Nguyện. Cụ
thể, chúng tôi quá ngỡ ngàng khi đón tiếp
một gia đ́nh H.O. quen biết đến San Diego, nhưng
khi gia đ́nh này từ phi cơ bước xuống chúng
tôi thấy hoàn toàn là những người xa lạ.
Song, v́ có một bàn tay phù thủy nào đó can
thiệp, bọn nầy vẫn được nhập
cảnh và chỉ một thời gian ngắn, sau khi đă
khắc phục và rút kinh nghiệm, hết dùng ngôn
ngữ của cán ngố, chúng lại công khai xuất
hiện để làm kinh tài cho VC tại San Diego.
Không phải
mới đây bọn VC mới tiến hành công tác cài người.
Vốn từ lâu, với kỹ thuật "Bắt sâu
cho vào trái", CSVN đă dùng đ̣n phép nầy trong
những chiến dịch sau đây:
* Trước
khi tập kết ra Bắc theo các điều khoản
của Hiệp định Genève, chúng đă cài người
bằng cách tung cán bộ trẻ xuống thôn ấp
vận động địa phương kiếm gái cưới
vợ để làm t́nh gieo giống, buộc chặt t́nh
cảm, dự trù khi trở lại miền Nam đă có
sẵn cơ sở để hoạt động. Khi
tiếp thu các tỉnh Nam, Ngăi, B́nh, Phú, chúng tôi thấy
có rất nhiều phụ nữ trẻ không chồng mà
có con mọn. Về sau, chính bọn nầy đặc trách
liên lạc và tiếp tế cho bọn xâm lăng
miền Bắc.
* Thời gian sau
hiệp định Genève, dân miền Bắc di cư vào
Nam, bọn Cộng Sản cũng lợi dụng ḷng
dễ tin của nhà các lănh đạo tôn giáo để
cài ngưới. Nhân vật điển h́nh trong vụ
nầy chính là tên Vũ Ngọc Nhạ. Thời Đệ
II Cộng Ḥa tên Nhạ đă len lỏi tận vào các cơ
quan đầu năo của chế độ.
* Biến cố
năm l975, trong đợt đồng bào chạy thoát
đầu tiên, bọn chúng cũng đă nhanh tay cài người,
cụ thể trong đó có mấy tên tay sai xuất đầu
lộ diện khi đoàn Giao Lưu Văn Hóa do Nguyển
đ́nh Ng. hướng dẫn đến California.
* Tại
quốc nội, sau 30 tháng 4, phản gián của CSVN đă
gài vô số người vào các tổ chức chống
cộng như Phục Quốc. Bọn này đă chỉ
điểm để công an bắt tận gốc,
triệt tận rễ các tổ chức chống lại
bọn xâm lược miền Bắc. Sau nhiều lần
tiếp tay giúp bọn CSVN triệt tiêu các tổ chức
kháng chiến để "Lập Công dâng Đảng",
bọn phản bội nầy được t́nh báo
bố trí cho vượt biên. Khi đến các trại
tỵ nạn, bọn này đă nhận chỉ thị phá
rối an ninh của trại, gây trộm cắp đánh
đập làm cho quốc tế mất cảm t́nh
với những người tỵ nạn. Khi đến
bến bờ tự do, bọn nầy lại trở thành
những Người Quốc Gia quá khích, chống
cộng hăng say nhứt, song, trong bóng tối bọn chúng
vẫn âm thầm tiếp xúc với Trú sứ để
nhận công tác.
Qua những
hoạt động t́nh báo và việc Thí chốt nêu trên,
trong những ngày gần đây CSVN đă có những
hoạt động đáng kể như sau :
* Tại Úc,
một số tay sai của chúng từ trước
vẫn ẩn mặt, dấu tên, nay đă công khai
xuất hiện để vận động với chính
phủ Úc tiếp vận đài truyền h́nh Hà nội.
Tập thể Người Việt tỵ nạn lên
tiếng phản đối th́ chính quyền địa
phương đă giải thích rằng, cần phải tăng
cường và mở rộng mạng lưới thông tin
không phân biệt chính kiến Cộng Sản hay tư
bản. Không những tiếp vận đài truyền h́nh
Cộng Sản Việt Nam mà tiếp vận cả đài
Cộng Sản Trung Quốc và Cu Ba nữa.
* Tại
Quận l3 Paris, Pháp, cái được gọi là Hội
Việt Kiều Yêu Nước của CSVN tưởng
chừng như đă chết từ lâu. (Trước
đây, hoạt động của Cộng Sản tại
đất nước nầy rất mạnh. Nhưng sau
biến cố l975, tập thể người Việt
tại Pháp thấy bọn nầy khi lộ chân tướng
chỉ là một tay sai của Cộng Sản nên đồng
bào đă công khai khinh bỉ và từ đó tinh thần
chống cộng tại Pháp lại lên rất cao.) Bây
giờ với sự xúi giục của Hoàng Phủ
Ngọc Tường, (một tên đồ tể Cộng
Sản từng ra lệnh giết hàng ngàn người
trong Tết Mậu Thân l968 tại Huế), cái gọi là
Hội Việt Kiều yêu nước lại ngóc đầu
trở dậy đánh phá đồng bào ta ở đó.
* Tại San
Diego, vào ngày chót của Hội Chợ Xuân Kỷ Măo, ngày
21-02-1999, bọn tay sai Cộng Sản lại đến trước
cổng hội chợ để phát truyền đơn
kêu gọi ủng hộ cho Trần Trường. Bọn
chúng đă bị đồng bào San Diego chửi bới,
xé tất cả truyền đơn ném vào mặt chúng.
Cảnh sát phải đến can thiệp để
giải vây và dẫn bọn chúng đi.
* Tại nội
địa Việt Nam, nhà nước Cộng Sản
đă áp dụng luật rừng một cách rất
cứng rắn: một Việt kiều từ Úc về có
mang theo một ít bạch phiến, y liền bị công an
đem bắn ngay mà không cần xét xử. Nhớ
rằng y đă có quốc tịch Úc. Ngoài ra, VC cũng
đă xử qua loa rồi đem bắn mười
mấy người bất kể thường dân hay cán
bộ, tham nhũng vào khoảng năm chục triệu
đồng. (4,000 US dollars).
Với những
sự kiện dồn dập kể trên trong thời gian
vừa qua, chúng ta hăy thử t́m hiểu v́ nguyên do nào mà
Cộng Sản Việt Nam đă phải hành động
như thế?
Động cơ
buộc CSVN phải phát động chiến dịch.
Không phải bây
giờ, mà ngay từ năm l975, khi vừa cưỡng
chiếm xong được miền Nam, CSVN đă bắt
đầu cài người, đă lai rai đánh phá
cộng đồng hải ngoại, nhưng chưa ồ
ạt như hiện nay, v́ lúc đó thời chưa có.
Nay chúng đă trực tiếp đi được
với Mỹ nhờ đă thỏa măn được
một số đ̣i hỏi của tư bản, nên v́
quyền lợi và để đáp lễ, tư bản
đă công khai yểm trợ chúng. Mặt khác, nội
bộ của chúng đang gặp nhiều khó khăn và
quá rối ren buộc ḷng chúng phải áp dụng đến
thủ đoạn "Gắp lửa bỏ tay người",
hy sinh một số con cờ thí, như dùng những con
thiêu thân quấy phá hải ngoại hầu đánh
lạc hướng đấu tranh của đồng bào
quốc nội và đánh lạc dư luận của
quốc tế. Chúng ta nhớ rằng, nguyên tắc căn
bản trong sinh hoạt của đảng Cộng Sản
là Khối và sự Đồng Nhất. Giờ đây
những yếu tố thuận lợi đó không c̣n
nữa. Ngược lại, mâu thuẫn nội bộ
mỗi ngày một tăng, tranh chấp quyền lực
mỗi ngày một trở nên quyết liệt, và bọn
chúng đă rơ rệt chia thành hai phe: phe bảo thủ và
phe cải cách. Phe bảo thủ, hay là bọn giáo điều
cực đoan, cương quyết phản đối
việc đổi mới. Bọn chúng cho rằng quan
hệ với tư bản và mở rộng kinh tế
thị trường làm cho xă hội rối ren, làm
yếu đảng. Trái lại, phe cải cách lại nghĩ
khác. Phe này cho rằng nếu có rối ren trong xă
hội, th́ đó chỉ là một sự hy sinh nhất
thời những thành phần cặn bă, nhưng đổi
lại sẽ có thành công về mặt kinh tế. Theo
đó, kinh tế là chính, c̣n về mặt chính trị
th́ đă có bộ máy kềm kẹp, chúng dễ dàng
kiểm soát và nắm quyền. Nhưng thực tế th́
t́nh trạng kinh tế càng ngày càng tụt dốc
một cách thê thảm. Việc đầu tư của tư
bản giảm sút, mất hết 55% so với những năm
trước. T́nh trạng trên đây chính là nguyên nhân gây
xung đột dữ dội ở các cấp cao của
đảng và sự xung đột càng ngày càng trở nên
trầm trọng. Thậm chí, vào hạ tuần tháng Giêng
năm l999, Bộ Chính Trị triệu tập Trung
Ương đảng nói là để sắp xếp
lại nhân sự; nhưng sau suốt cả mười
ngày cải nhau, đảng chỉ đủ khả năng
đưa ra một văn bản nói về Phê b́nh và
Tự Phê. Trong t́nh trạng dầu sôi lửa bỏng
nầy lại bổng đâu có đến mười
một cụ ông đảng viên Cộng Sản, trung b́nh
trên 50 tuổi đảng, đă đứng ra công khai
tố cáo việc tham nhũng, hối lộ, cửa
quyền xảy ra trong đảng. Chưa đủ, các
cụ đảng viên Cộng Sản lại đích thân
tố cáo các việc lộng hành cũng như nhận
tiền nước ngoài của một số Cộng
Sản lănh đạo chóp bu trong đó có Đỗ Mười,
Phạm Thế Duyệt, ...
Việc mâu
thuẫn nội bộ nói trên tuy có sâu sắc và
trầm trọng đó, song, xét ra không nguy hiểm
bằng việc mâu thuẩn địa phương
Kỳ thị Bắc Nam. Việc tranh chấp quyền
lực, quyền lợi giữa địa phương
hiện nay cho thấy bọn cán bộ miền Bắc
được ưu tiên hơn bọn miền Nam.
Phần lớn cấp lănh đạo cơ sở lớn
trong Nam đều tập trung vào trong tay người
Bắc. Dư luận đă chua chát nói :" Người
Bắc đang cai trị người Nam". T́nh
trạng trên đưa tới việc người Nam
hận thù người Bắc. T́nh trạng người
Nam hận thù người Bắc c̣n sâu đậm hơn
là t́nh trạng ghét Bọn Bắc kỳ do thực dân Pháp
tạo ra vào năm l945 hoặc l946. Người Nam ghét
Bắc Kỳ đến đổi không c̣n phân biệt
Bắc kỳ 54 (Bắc Kỳ di cư) hay Bắc kỳ
75 (Bắc Kỳ xâm lược). Một người
Việt hải ngoại về nước có việc
cần đi qua vùng Nhà Bè Quận 4, một tài xế
taxi người Bắc chỉ chở khách đến
nửa đường rồi dừng lại và yêu
cầu khách t́m xe khác mà đi. Khách hỏi ra mới
biết là anh tài xế taxi không dám lái xe qua vùng phía bên
kia, v́ vùng phía bên kia là thuộc của tài xế taxi người
Nam, nếu tài xế taxi người Bắc lái qua đó
sẽ bị ăn đ̣n và xe bị đốt phá.
Việc kỳ thị địa phương được
biểu hiện rơ rệt qua chức vụ Tổng Tham Mưu
Trưởng Quân Đội . Từ trước, chưa
bao giờ có một người Nam nào được
nắm giữ chức vụ Tồng Tham Mưu Trưởng
quân đội Cộng Sản Việt Nam. Phải đợi
4 tháng sau khi tướng Đào Trọng Lịch cùng
phần lớn Bộ Tham Mưu, mà đa số là người
Bắc, chết trong tai nạn máy bay tại cánh Đồng
Chum bên Lào, và phải kèn cựa măi, tướng Lê văn
Dũng, một người Nam, mới được
bổ nhậm. Lê Văn Dũng là một người chưa
có thành tích, tuy được bổ nhiệm vào
chức vụ Tham Mưu Trưởng, nhưng xét ra không
hề có một chút thực quyền nào cả. Hố sâu
chia rẽ và thù hận trầm trọng đến
nỗi một Ủy viên cao cấp trong Bộ Chính
trị CSVN, một người miền Nam, khi công tác
tại Mỹ đă sỗ sàng vận động một
số trí thức người Nam về hợp tác để
"đuổi bọn Bắc Kỳ về Bắc". Y
đă tóm tắt nguyên nhân chống Bắc kỳ một
cách rất đơn giản . Y nói: "Cộng Sản
cũng Bắc kỳ mà chống Cộng Sản cũng
Bắc kỳ. Cưỡi đầu cưỡi cổ bóc
lột người Nam cũng Bắc kỳ. Người
Nam ḿnh chỉ cần hợp sức nhau tống cổ chúng
về ngoài đó là yên ngay."
Trước t́nh
trạng quốc phá gia vong, cán bộ tham nhũng ô
lậu, cướp bóc tiền của đất đai
của dân, trước t́nh trạng kinh tế suy
sụp, trước t́nh trạng kỳ thị chia rẽ
trong hàng ngũ lănh đạo, dân thiếu ăn
thiếu mặc, đói rách, mất niềm tin, đă,
đang, và sẽ nổi dậy đấu tranh đ̣i
quyền sống, Cộng Sản buộc phải dùng
quốc ngoại làm một cái bung xung để giải
thoát chúng tại quốc nội. Liệu âm mưu
của chúng có hoàn thành được không và có
cứu thoát được chúng không? Chúng ta nhất
quyết trả lời là không v́ khi đă mất ḷng dân
th́ đương nhiên phải sụp đổ thôi. Càng
cựa quậy bao nhiêu lại càng mau chóng sụp đổ
bấy nhiêu.
Sự quấy
phá thách đố Cộng Đồng Người
Việt Hải Ngoại của Cộng Sản là cái
đ̣n "gậy ông đập lưng ông"; Cộng
Sản không ngờ rằng chiến dịch quấy phá
của chúng đă làm cho người Việt hải
ngoại đoàn kết nhau hơn, sát cánh bên nhau để
quyết liệt đấu tranh chống bạo quyền
Cộng Sản. Đài truyền h́nh khắp thế
giới đă liên tục chiếu lại những
cuộc biểu t́nh vĩ đại của đủ
mọi tầng lớp người Việt từ già
đến trẻ đă hăng say lên án Cộng Sản.
Thế giới đă thấy rằng thành phần
chống Cộng Sản tại hải ngoại không
phải chỉ là những người của chế
độ cũ như Cộng Sản thường rêu
rao, mà những người chống cộng ngoài
những người lớn tuổi c̣n có đa số
thanh niên, phụ nữ, sinh viên.
Trong những ngày
tháng đấu tranh sắp đến, chúng ta phải
quan tâm đến những điều sau :
- Luôn luôn
phải tự kiềm chế, đấu tranh trong ṿng
hợp pháp, ngăn chận tất cả những hành
động bạo lực.
- Nên có một
Ban Phối Hợp Hành Động để hướng
dẫn cuộc đấu tranh có kết quả. Ban hành
động tại mỗi địa phương sẽ
tiếp ứng cho các địa phương khác khi
cần.
- Luôn luôn
cảnh giác đừng để những thành phần gây
rối làm hoen ố cuộc đấu tranh của chúng
ta. Cộng Sản thâm độc và đa mưu, chúng có
thể cho tay sai giả dạng đồng bào gây ra
những cuộc bạo động rồi đổ
thừa cho chúng ta làm cho cuộc tranh đấu của chúng
ta trở nên bất hợp pháp, vi phạm luật lệ
Hoa Kỳ và gây tiếng xấu cho Cộng Đồng chúng
ta.
- Theo tu chánh án
số 1, chúng ta có quyền biểu t́nh phản đối
để phát biểu ư kiến của ḿnh, nhưng
cuộc biểu t́nh phải ôn ḥa, không gây bạo
lực, không được xúc phạm đến các cơ
quan công quyền như cảnh sát và cũng không
được cản trở những người làm công
tác thông tin. Trong công việc đấu tranh cho tự do dân
chủ, chúng ta phải xem những người đó như
là đồng minh của chúng ta, chứ không nên đẩy
họ vào thế đối nghịch, gây mất cảm
t́nh với chúng ta. Chúng ta phải tỏ cho thế
giới biết rằng Cộng Đồng chúng ta là
một Cộng Đồng đă trưởng thành,
biết tôn trọng dân chủ và luật pháp. p
Phùng Ngọc Sa