Việt
Nam chưa được Mậu Dịch Quốc Tế thâu
nhận
*
* *
Lư
Đại Nguyên
V́ luật lệ c̣n tṛng tréo mù mờ, thiếu công
khai, minh bạch, trong sáng, và thuế quan đánh vào hàng
ngoại nhập quá cao, nên 63 thành viên cứu xét
đơn của Cộng Sản Việt Nam xin gia nhập
Tổ Chức Mậu Dịch Quốc Tế "WTO"
họp tại Geneva, Thụy Sĩ, ngày 23-06-2004, đă chính
thức từ chối không chấp nhận cho Việt Nam
vào WTO trong thời điểm 01-01-2005, như Hànội
hằng mong muốn. WTO tuyên bố rằng: "dù Hànội
đă nhượng bộ nhiều hơn trước, nhưng
c̣n quá nhiều điều cần phải giải
quyết, để Việt Nam có thể vào lọt
tổ chức thương mạ i quốc tế này.
Họ cần phải biết thương vụ và
dịch vụ giữa các thành viên WTO chiếm tới 90%
tổng số thương mại toàn cầu. Bổn
phận của chúng tôi là phải nói cho phía Cộng
Sản Việt Nam biết: Họ phải cải tiến
luật lệ và thi hành luật lệ nghiêm chỉnh"
. Chủ Tịch Hội Đồng Thẩm Định,
Seung Ho, người Đại Hàn, nhấn mạnh thêm:
"Việt Nam có gia nhập đựơc WTO sớm
hay muộn là tùy thuộc vào sự ban hành và thi hành
luật lệ tương ứng với luật pháp
quốc tế".
Nói
đến luật lệ Việt Nam, khi mà Cộng Đảng
c̣n ngồi chễm chệ trên Hiến Pháp và Luật Pháp,
c̣n tùy tiện thay đổi luật lệ như thay áo,
nhằm làm cho luật pháp tṛng tréo lên nhau, để
tham nhũng dễ bề cướp cạn. Vẫn cho các
công ty Quốc Doanh được ưu tiên vay tiền Ngân
Hàng để rồi quỵt luôn. C̣n lấy tư cách
đàn anh ra lệnh cho đàn em, chỉ thị cho Ṭa Án
buộc tội phạm nhân theo ư muốn của ḿnh, th́
việc Việt Nam vào WTO phải chờ tới khi
Cộng Đảng cúi mặt ra đi mới vào
được. V́ bản chất Cộng Đảng là
Độc Đoán, Tham Ô, xem thường luật pháp.
Chuyên nghề vụng trộm lén lút, tuyên truyền ăn
gian nói dối, vô liêm sỉ, không tôn trọng đạo
đức, và thể diện quốc gia, phản dân,
lừa quốc tế, nên không thể nào cải tiến
luật lệ và thi hành luật lệ theo kiểu
chế độ Dân Chủ Tự Do Trọng Pháp được. Bởi thế , tháng
tư vừa qua Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế - IMF
- đă phải cắt ngang chương tŕnh tài trợ
"Xóa Đói Giảm Nghèo", v́ Việt Cộng không
chịu cho kiểm toán các khoản ngoại tệ dự
trữ ở Ngân Hàng Trung Ương, lấy cớ
rằng trái với luật pháp Việt Nam.
Thực
ra tiền tài trợ cho chương tŕnh xóa đói
giảm nghèo của IMF là món tiền dễ ăn
chặn nhất. Nạn nhân nghèo, thấp cổ bé
miệng th́ cho bao nhiêu cám ơn bấy nhiêu, c̣n cán
bộ ăn đầu, đớp đuôi, biết đâu
mà lần. Chính v́ vậy, mà Cộng Sản Việt Nam
không dám để cho quốc tế kiểm soát. Phải
thành thật mà nhận rằng: Nếu Việt Cộng
không tạo điều kiện cho cán bộ được
mặc sức tham nhũng th́ c̣n lấy ai vào đảng,
để làm công cụ cho lănh đạo độc
quyền cai trị, tự tung, tự tác, khủng bố,
bóc lột dân chúng nữa. Thấy rơ thực
tế
đó, khiến cho Thụy Điển là một nước
Bắc Âu đầu tiên ủng hộ Cộng Sản
Bắc Việt , ngay trong thời chiến tranh, mà Đại
Sứ tại Hànội, ông Jan-Olof Agrell đă phải
thốt lên: "Tham nhũng ở Việt Nam vô cùng
quan trọng , ở mọi cấp độ trong xă
hội. Từ những vụ tai tiếng lớn đến
những trường hợp như cảnh sát giao thông,
bác sĩ, giáo viên đều ṿi vĩnh tiền hối
lộ". Ông đưa ra đề nghị: "Một
khung pháp lư minh bạch, một nền báo chí độc
lập, là hai điều cốt cán để đối
phó với hệ thống tham nhũng luồn sâu, leo cao
trong hệ thống quyền lực Cộng Sản
Việt Nam". Nhưng cả hai điều kiện
đó đang là điểm tối kỵ đối
với quyền lực của đảng. Thực
hiện hai điều đó đối với Việt
Cộng là bắt họ uống thuốc độc
tự sát rồi.
Do
vậy, Cộng Sản Việt Nam đă tuyệt đối
học theo lối ứng phó với sinh hoạt quốc
tế của Trung Cộng. Họ nghĩ rằng: Trung
Cộng cũng độc đảng, độc
quyền với khung pháp lư nhập nhằng, cũng
nắm trọn báo chí trong tay, mà ngày 11-12-2001, đă
dễ dàng chui lọt vào WTO, th́ họ cũng làm y như
thế, chắc sẽ bám đuôi vào theo. Nhưng
Việt Cộngï đă lầm to. Trung Cộng là thị
trường lớn, cho tới nay, Hội Đồng
Thẩm Định của WTO cũng chưa công nhận
đó là một Thị Trường Tự Do. Nhưng
họ vẫn cho Trung Cộng vào WTO, để Trung
Cộng trở thành thị trường nhân dụng cho các
Đại Công Ty Đa Quốc đầu tư khai thác,
biến xă hội Trung Quốc thành hai hệ thống kinh
tế nghịch chiều nhau. Nền kinh tế Quốc Dân
th́ lạc hậu, nghèo mạt rệp, c̣n nền kinh
tế Ngoại Nhập th́ phát triển rầm rộ
ở mức vĩ mô siêu cường. Nhưng Trung
Cộng không thể phát huy nội lực của một
Siêu Cường Kinh Tế đúng nghĩa, mà chỉ có
lớp vỏ hào nhoáng, không đủ sức đe
dọa Hoa Kỳ, Nhật Bản, Liên Âu, mà chỉ
vừa đủ tầm mức tiêu thụ những
sản phẩm kỹ nghệ cao của các trung tâm kinh
tế kia.
C̣n
bài toán quốc tế dành cho Việt Nam lại khác.
Việt Nam không những phải phát triển kinh tế,
mà đ̣i hỏi phải Dân Chủ Hóa chế độ.
Không thể để Việt Nam tạo ra hai hệ
thống kinh tế đối nghịch như Trung Hoa, mà
phải cùng lúc phát triển đồng đều,
cả kinh tế lẫn chính trị, để tự ḿnh
huy động đựơc nội lực dân tộc, có
tinh thần tự tin, chủ động cùng với các
nước Dân Chủ trong vùng, ngăn sức bành trướng
của Đế Quốc Khổng Lồ Trung Cộng. Chính
v́ vậy mà từ IMF, Nhật Bản đều cố t́nh
cột viện trợ vào với Nhân Quyền và Minh
Bạch luật lệ. WTO cũng từ chối không cho
Việt Nam vào Thị Trường Chung Quốc Tế,
được biết, sang năm 2005, Hoa Kỳ sẽ
bỏ quy chế quota đối với các nước có
chân trong WTO. Thế mà hầu như cả thế
giới đang có khuynh hướng đẩy Việt
Cộng vào thế phải sinh hoạt kinh tế song phương
với Mỹ, để chịu chi phối bởi
những luật lệ và hạn ngạch "quota"
khắt khe của thị trường Mỹ. Mặc dù Dân
Mỹ, Quốc Hội Mỹ đều đồng
loạt lên án Cộng Sản Việt Nam vi phạm Nhân
Quyền đàn áp Tự Do Tôn Giáo, bóp chết Tự Do
Ngôn Luận, nhưng chính quyền Mỹ vẫn dành cho
Việt Cộng được hưởng viện
trợ nhân đạo một cách rộng răi, trong lúc
cấm vận Cu Ba hết sức cứng rắn. Thực
ra cả Việt Cộng lẫn chính quyền Mỹ đều
tự hiểu, hiện nay đường lối hợp
tác Việt - Mỹ là sinh lộ duy nhất của
Việt Nam. Nhưng sinh lộ đó chỉ dành cho
Việt Nam, c̣n không phải là sinh lộ của
Cộng Sản. V́ con đường Dân Chủ Tự
Do, mà Mỹ đang theo đuổi tại Việt Nam,
chắc chắn sẽ dẫn Cộng Đảng đến
Tử Môn Quan.
Little
Saigon 06-07-2004.