
LÀM THẾ NÀO ĐỂ TIẾN HÀNH CÔNG CUỘC ĐẤU TRANH
CHỐNG CỘNG SẢN, V̀ CHÍNH NGHĨA CỦA CHÚNG TA
Chu chi Nam
Cuộc đấu tranh chống cộng sản của chúng ta ngày hôm nay là cuộc
đấu tranh chính nghĩa, v́ nó thuận ḷng dân, đi đúng chiều hướng tiến bộ của lịch sử nhân loại.
Chiến thắng không chỉ có nghĩa là giật thành, đoạt ải, mà chiến thắng c̣n có nghĩa là làm cho địch thủ không c̣n nhuệ khí đấu tranh.
Cuộc chiến hôm nay không c̣n là súng đạn, mà là một cuộc chiến tranh chính trị và tâm lư, tranh thủ nhân tâm, ngay cả nhân tâm của địch thủ. Người xưa nói người giỏi trong những người giỏi của thiên hạ, đó là khuất phục quân địch, mà quân địch không tan; chiếm thành người, mà thành người không bể; lấy nước người, mà nước người không vỡ. Chúng ta đă thấy chiến thắng của Hoa Kỳ và thế giới tự do ở Liên Sô và Đông Âu, mặc dầu họ không khua chiêng, đánh trống; nhưng đó là chiến thắng của những người giỏi trong những người giỏi.
Chúng ta hăy rút tỉa kinh nghiệm cho cuộc đấu tranh chống cộng sản, v́ chính nghĩa quốc gia, dân tộc, để tiến hành nó một cách khôn ngoan.
Có người nói chúng ta đấu tranh chống cộng sản mà không có một tấc sắt trong tay, một khẩu súng, 29 năm rồi mà chúng ta chẳng làm được ǵ cộng sản. Đây chỉ là những luận điệu làm chúng ta nản ḷng, nếu không nói là luận điệu cộng sản.
Cuộc chiến hôm nay không cần súng đạn. Gương dân tộc Nga và các dân tộc Đông Âu cùng nhiều dân tộc khác trên thế giới đă giật sập những chế độ độc tài c̣n đó. Họ đâu có súng dạn, họ chỉ can đảm dám hi sinh, nói lên tiếng nói của sự thật, của chính nghĩa và đồng thời vận động sự yểm trợ quốc tế. Hai mươi chín năm là lâu so với một đời người ; nhưng chẳng là bao so với ḍng dài lịch sử của một dân tộc. Dân Việt bị ngàn năm đô hộ Tàu, trăm năm đô hộ Pháp, thế mà vẫn quật cường đúng dậy, tự chủ và tự cường. Giặc cộng mới cầm quyền 29 năm. Không là bao ! Chúng ta công nhận cuộc chiến này khó khăn v́ giặc cộng cùng mau da, chủng tộc với chúng ta, và chúng đă gian manh khoác hai bộ mặt giả dối là chủ nghĩa quốc gia và chủ nghĩa xă hội để lừa dối tất cả môi người ; hôm nay 2 mặt nạ này đă rớt xuống. Mặc dầu chúng cùng màu da, chủng tộc với chúng ta ; nhưng chúng ta vẫn gọi chúng là goặc, v́ chúng buôn dân, bán nước, đày đọa dân Việt. Dân tộc Việt đă trải qua bao cuộc đô hộ ; nhưng chưa bao giờ dân Việt bị lầm than như hiện nay dưới đô hộ cộng sản. Cả triệu người bỏ nước ra đi, nhiều người không c̣n nước mắt để khóc, khi thấy xác cha vùi nông bên lề đường, hay xác mẹ bị ch́m xâu trong ḷng biển, hoặc vợ con bị hải tặc hăm hiếp. Đạo đức Việt chưa bao giờ bị suy đồi như ngày hôm nay. Đất nước Việt chưa bao giờ bất công như dưới tḥi cộng sản ! V́ vậy chúng ta không ngần ngại gọi cộng sản là giặc. Phải gọi con mèo là con mèo. Trắng đen phải rơ. Công tội phải tường. Thiện ác phải được minh định. Lập lờ đánh lận con den là vô t́nh đồng lơa với tội ác !
Hơn thế nữa tôn trọng sự thất, phân biệt thiện ác, đó là nền tảng của văn hóa, văn minh.
Văn hóa, văn minh là ǵ nếu không là hành động của con người, thế thế trao truyền, có mục đích nâng cao đời sống của nó trên 2 lănh vực vật chất và tinh thần. Về vật chất, th́ khi đói có cơm ăn, khi rét có áo mặc, khi bệnh có thuốc uống. Về tinh thần, th́ hành động đầu tiên của tinh thần là tôn trọng sự thật, biết phân biệt phải trái, thiện ác, làm đieÀu lành tránh dữ, kéo con người xa đời sống của xúc vật, cầm thú ! Không tôn trọng sự thật, làm ách tránh thiện, vô lương tâm, vô lương tri, đó là cộng sản, như lời ông
Gorbatchev, cựu Tổng Bí Thư Cộng Sản Liên Sô : « Cộng sản chỉ biết tuyên truyền và nói láo ! », hay của cựu Đại tá cộng sản, cựu Chủ Biên tạp chí Nghiên
cứu Lịch Sử Quân đội Nhân dân, Phạm quế Dương : « Cộng sản vừa bất tài, bất lực, vừ bất lương ! », hoạc
của nhà văn Dương thu Hương : « Cộng sản là phường man dại ! » Đó cũng là suy nghĩ của thi sĩ Vũ hoàng Chương qua bài thơ sau đây :
« Từ độ người về hỡi loài man dại !
Dẫu vo- tri sỏi đá cũng buồn đau.
Tiếng thở dài vang tận đáy sông xâu.
Màu đỏ oan cừu hành hung phố chợ. »
Thật vậy, cộng sản quả thật là giặc nước, là vô văn hóa, vô văn minh, là kẻ man dại.
Để tiến hành tốt công cuộc đấu tranh chống cộng sản, v́ chính nghĩa, chúng ta c̣n cần phải hiểu thêm cộng sản là ǵ. Có người nói thêm : Cộng sản là một con cua lớn, dùng hai cái càng của nó là bộ máy công an ḱm kẹp và bộ máy tuyên truyền xuyên tạc sự thật, để
an cắp dân Việt ; hay cộng sản là con bạch tuộc dùng những cái ṿi của nó để hút máu mủ dân Việt, ở quốc nội cũng như ở hải ngoại ; quốc nội, th́
suu cao, thuế nặng, xuất cảng lao động, buôn bán x́ ke, ma túy, tổ chức đĩ điếm ; hải ngoại th́ dụ đồng bào gửi tiền, về Việt Nam du hí, mang tiền nuôi chế độ, tiếp máu cho chúng.
Đó là những h́nh ảnh đúng về cộng sản, để chúng ta dễ hiểu. Nhưng cộng sản c̣n có nghĩa là trăm phương ngh́n kế, để kéo dài một chế độ bạo tàn. Phương kế đó là luận điệu
tuyên truyền, bưng bít, bôi bác sự thật ; đó là những kế hoặch thoát hiểm. Luận điệu di từ chỗ chụp mũ người chống cộng sản là quá khích ; nhưng thực tế cộng sản mới quá khích từ lư thuyết chủ trương bạo động lịch sử, đấu tranh giai cấp, đến thực tế là đánh tư bản mại sản, cho những ai bất đồng chánh kiến vào tù, cho cả một quân đội, một guồng hành chánh miền Nam đi « học tập cải tạo », ngụy biện cố t́nh lẫn lộn chính quyền cộng sản, đảng cộng sản với tổ quốc Việt Nam, dân tộc Việt Nam.
Không, dân tộc Việt Nam, đất nước Việt Nam đang là nạn nhân của đảng cộng sản, của chính quyền cộng sản ! Cùng nhiều luận điệu khác nữa mà chúng ta cần phải bẻ găy. Kế đó là những kế hoặch thoát hiểm để tồn tại. Hiện nay cộng sản Việt Nam có
4 kế hoặch thoát hiểm : 1) Dụ người Việt hải ngoại gửi tiền về và về Việt Nam tiếp máu cho chế dộ, cùng đồng thời xuất cảng lao động để kiếm tiền nuôi chế độ ; 2) Trốn tránh trách nhiệm dâng đất, nhượng biển cho Trung cộng ; 3) Chống tham nhũng giả vờ để lôi cuốn đầu tư ngoại quốc ; 4) Vận động ngoại quốc giúp đỡ.
Chống cộng sản chính là bẻ găy mọi luận điệu tuyên truyền, vô hiệu hóa mọi kế hoặch của chúng.
Để bẻ găy mọi luận diệu tuyên truyền, chúng ta cần phải nâng cao tŕnh độ trí thức của chúng ta bằng cách đọc sách báo, suy nghi và trao đổi.
Một nhà tư tưởng đă nói : « Trên đời có 3 cái ngu đó là không đọc sách, chẳng đọc báo và không trao đổi tranh luận. » Để vô hiệu hóa những kế hoặch, chúng ta bắt đầu bằng ít gửi tiền, không về Việt Nam để du hư, mua vui trên thân xác những đứa bé vị thành niên hay ăn một tô phở mà cả chục những đứa trẻ đứng chung quanh để ăn phần c̣n lại. Là những người có lương tâm, lương tri, chúng ta không thể làm những việc đó. Chúng ta cũng nên khuyên những bà con, thân thuộc chúng ta nên hi sinh. Hi sinh để đánh đổ bạo quyền bán nước, buôn dân, làm khổ đồng bào. Hi sinh một thời gian ngắn, để có một cuộc sống tươi sáng hơn trong tương lai. Hi sinh cho thế hệ mai sai, cho quốc gia, dân tộc. Bất cứ một cuộc cứu rỗi nào cũng bắt đầu bằng tự cứu. Hăy tự cứu ḿnh, rồi Thượng Đế sẽ cứu ḿnh sau. ( Aide-toi, le Ciel t’aidera .)
Ngô Khởi, một danh tướng thời Xuân Thu Chiến Quốc bên Tàu, vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, có nói : « Những các chiến quốc trong thiên hạ, năm trận thắng th́ tai vạ, bốn trận thắng th́ tồi tệ, ba trận thắng làm nên nghiệp bá, hai trận thắng làm nên nghiệp vương, một trận thắng làm nên nghiệp đế. Ấy những người năng thắng mà được thiên hạ th́ ít, mà mất th́ nhiều » Tôn Tử trước đó cũng có nói : « Việc binh kéo dài mà có lợi cho nước chưa từng có vậy ! »( Tôn Ngô binh Pháp - Ngô văn Triện dịch- trang 41 và trang 269).
Cộng sản Việt Nam từ Hồ chí Minh cho tới con cháu ngày nay kéo dài chiến tranh, nội chiến bằng cách nhập cảng lư thuyết Mác Lê chủ trương bạo động lịch sử, đấu tranh giai cấp là một cuộc nội chiến triền miên, nội chiến ngay trong cả gia đ́nh với cảnh con đấu cha, vợ tố chồng, anh em sát hại lẫn nhau; ngoại chiến v́ nghe lời đế quốc cộng sản, chủ trương bành trướng, biến nước Việt thành băi chiến trừơng triền miên của cuộc tranh hùng tư bản-cộng sản. Chính v́ vậy mà cộng sản đă bị dân oán ghét. Ngày nay lư thuyết Mác Lê đă lỗi thời bị cả thế giới vứt bỏ, ngay cả nhuüng nuơÙc sinh ra nó như Liên Sô và Đông Đức ; nhưng Cộng sản Việt Nam vẫn cố bám vào. V́ vậy cộng sản Việt Nam đang đi ngược lại đà tiến bộ của lịch sử nhân loại, bị cả thế giới lên án.
Chúng ta, những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, chống cộng sản độc tài, buôn dân bán nước, mặc dầu đă thua nhiều trận, nhưng chúng ta chưa thua chiến tranh, hăy cố gắng để thắng trận chiến cuối cùng, để xây dựng thành nền dân chủ, thái b́nh, ấm no, hạnh phúc cho dân Việt, v́ chỉ có « dân chủ mới là mảnh đất mầu mỡ cho phát triển kinh tế nẩy mầm. »
Paris ngày 2/7/2004
Trực Ngôn Chu chi Nam