Hiệp
ước Việt – Trung về Vịnh Bắc bộ
đă được thông qua
Không
người Việt Nam nào c̣n có thể im lặng !
Im lặng
là vô cảm với
hồn thiêng sông núi Tổ Quốc Việt Nam.
Bùi Tín
Paris tháng 6-2004
Thế là
Hiệp ước Việt – Trung về Vịnh Bắc
bộ và Nghị định thư về hợp tác
đánh cá trong Vịnh Bắc bộ đă được
Quốc hội VN thông qua chớp nhoáng trong phiên họp
bế mạc . Tin tức
chính thức thật là bôi bác : không biết có ai
thay mặt chính phủ tŕnh bày về nội dung và quá
tŕnh đàm phán về 2 văn kiện này hay không ? các
đại biểu quốc hội có thảo luận, có
ai chất vấn ǵ không ? chỉ biết chủ
nhiệm Ban đối ngoại của Quốc hội tŕnh
bày sơ lược rồi quốc hội biểu
quyết : 424 thuận,
1 chống và 8 ngưới
không có ư kiến. Tin tức không cho biết biểu
quyết bằng dơ tay hay phiếu kín. Trong thời
đổi mới, mọi việc vẫn cứ mờ
mờ ảo ảo, tranh tối tranh sáng, như đánh
đố thiên hạ !
Trong khi ông
thứ trưởng ngoại giao Lê Công Phụng thú
nhận rằng so với Hiệp ước Pháp – Hoa năm
1897, phía VN mất hơn 10.000 km vuông trong Vịnh
Bắc bộ, th́ báo
Nhân dân ca ngợi : đây là một hiệp ước
công bằng, rất công
bằng !!
Nhân đây, tôi
xin chuyển đến đồng bào trong và ngoài nước
một vài ư kiến của mấy chuyên gia hàng đầu
về luật biển, có nhiều kinh nghiệm về các
vụ tranh chấp liên quan đến các vịnh, mà tôi
có dịp tiếp nhận tại Học
viện Hải quân Hoa kỳ tháng 4 năm 2002. Các chuyên
gia Mỹ và Nhật này rất quan tâm đến các
tranh chấp ở Thái B́nh Dương, đặc
biệt là cuộc đàm phán Việt – Trung về
Vịnh Bắc bộ. Họ
nêu lên những tiêu
chuẩn cơ bản cần nắm vững khi đàm
phán về phân chia một vịnh:
1-)
Số nhân dân mỗi bên sinh
sống hàng ngày nhờ tài nguyên của Vịnh là
bao nhiêu ? họ cho rằng VN
có tỷ lệ áp đảo. Có đến chừng
36 triệu dân Bắc bộ và Bắc Trung bộ VN
sống nhờ cá, tôm, mực, bào ngư, dong biển, dùng
nước mắm , muối do Vịnh cung cấp, cũng
như nhờ các tài nguyên ngầm của vịnh như
dầu khí, hơi đốt, các khoáng sản khác, chưa
nói đến tài nguyên du lịch, nghỉ ngơi,
thắng cảnh ven Vịnh…
Trong khi đó phía
TQ chỉ có chưa đến 16 triệu dân sống
ở phía Tây của đảo Hải nam và phía Nam
của bán đảo Lôi châu là sinh sống nhờ tài
nguyên của Vịnh này.
2-) Số
đảo của mỗi bên là bao nhiêu, do đó
đường mép biển bao quanh bờ biển
của đất liền và của các đảo,
mỗi bên dài là bao nhiêu ?
Về tiêu
chuẩn này, phía VN cũng có ưu thế áp đảo.
V́ VN có hỏn 3.000 ḥn đảo, lớn như
Bạch Long Vỹ, Cát bà, trung b́nh như Cồn Cỏ,
Cô tô,nhỏ như ḥn Mê, đảo Khỉ…, trong khi
đó TQ chỉ có
vẻn vẹn 6 ḥn đảo nhỏ, ngoài đảo
Hải nam!
3-) Số
đô thị từ 10.000 đến 100.000 dân và lớn
hơn, mổi bên là
bao nhiêu, ở ven Vịnh và cách Vịnh 60 km ?
Về tiêu
chuẩn này, phía VN càng có ưu
thế cực lớn : ta có các đô thị Móng cái,
Cẩm phả, Ḥn gay, Uông Bí, Băi Cháy, Quảng yên,
Hải pḥng, Hải dương, Nam định, Thái b́nh,
Ninh b́nh, Thanh hóa, Vinh, Hà tĩnh, Ṛn, Đồng
hới…
Phía TQ chẳng có
một đô thị lớn nào ở ven Vịnh Bắc
bộ; thủ phủ của đảo Hải nam là
Hải khẩu lại trông ra phía Bắc, hướng
ra Thái b́nh dương hơn là hướng vào Vịnh
Bắc bộ !
4-) Số
sông ng̣i, với chiều dài, lưu lượng nước
hằng năm, khối lượng phù sa tải
đi và đổ vào Vịnh của mỗi bên là bao
nhiêu ? nghĩa là thiên nhiên thuộc về mỗi nước
đă đóng góp vào việc h́nh thành nên Vịnh
từ bao đời nay là bao nhiêu?
Về tiêu
chuẩn lư thú này, phía VN cũng có ưu
thế áp đảo, mạnh gấp nhiều lần
TQ, với những con sông dài, rộng, lưu lượng
cực lớn, phù sa đỏ rực…Đó là
những ḍng sông Hồng, sông Đà, sông Lô, sông Đáy,
sông Mă, sông Chu, sông Lam, sông Gianh, sông Nhật lệ, sông
Kiến Giang, sông Bến Hải….
Phía TQ chỉ có
một con sông trên đảo Hải nam chảy vào
Vịnh Bắc bộ, chỉ gần bằng sông Gianh trên
nước ta !
Các chuyên gia
quốc tế nói trên rất lấy làm băn khoăn
và tiếc là các nhà đàm phán VN đă tỏ ra quá
nhu nhược, nhân nhượng quá đáng;
hoặc là họ thiếu hiểu biết, kiến
thức, và chắc chắn là họ vô
trách nhiệm đối với một vấn đề
hệ trọng vô cùng đối với quyền
lợi và tương lai lâu dài của đất nước.
Họ cho
rằng dựa vào các tiêu chuẩn trên, VN có 54% là vô lư,
bất công; VN phải đạt ít nhất là khoảng
70% ,mới là hợp lư, công bằng.
Dù sao vẫn có một
lá phiếu chống lại một việc làm tệ
hại, chà đạp ngang nhiên lên lănh thổ và lănh
hải thiêng liêng của Tổ quốc, chứng tỏ
rằng cường quyền hung bạo đến đâu
cũng không hủy diệt được ḷng yêu nước
và tinh thần trung dũng của người dân
Việt chân chính ! Quốc hội VN chưa có nếp làm
công khai, trong sáng nên ta chưa biết tên vị
đại biểu kiên cường đơn lẻ này
là ai. Chắc chắn ông sẽ bị trừng phạt
theo kiểu trả thù rất mực hèn hạ của
chính quyền ngự trị bởi bộ máy an ninh và
bộ máy tư tưởng và văn hóa ( 2 bộ máy
mất dạy nhất, phản văn hóa nhất và cũng
thất đức nhất!) . Tôi xin ngả mũ kính chào
vị anh hùng c̣n vô danh này và xin sẽ tận lực cùng
anh chị em dân chủ trong và ngoài nước bảo
vệ danh dự và tính mạng của ông ; chẳng bao
lâu nữa công luận
sẽ được biết tên tuổi của nhân
vật kiên cường này cũng như của 8
vị đă khảng khái không tham gia cuộc biểu
quyết bẩn thỉu ô nhục tại hội trường
Ba đ́nh vừa qua.
Hai anh Trần Khuê
và Phạm Quế Dương, - người th́ gửi
thư ngỏ cho Giang Trạch Dân, người th́
dẫn lời vua nhà Trần xưa : ai
để mất một tấc đất là phạm
trọng tội đối với Tổ quốc, -
sắp bị chính cái chính quyền vừa cúi đầu
dâng mười ngàn dặm vuông cho Bắc triều,
hạch tội. Ai cần
đưa ra hỏi tội ? Ai cần đưa ra xét
xử ? Sao Khuê
và vầng Dương làm
sáng tỏ các thế lực tối tăm và tội
lỗi trước lịch sử dân tộc.
Xin các vị lăo
thành, các anh chị em cựu chiến binh của QĐND
cũng như của quân đội VNCH cũ, các
sỹ quan và quân nhân tại ngũ, các bạn trẻ,
nam nữ sinh viên và học sinh, các nhà lụât học,
sử học, xin mời các bạn lên tiếng. Im
lặng lúc này là tiếp tay cho cái sai, cái ác. Im
lặng là vô cảm với hồn thiêng sông núi
Việt Nam ta.
Khi kết thúc bài
báo này, tôi nghĩ đến giáo sư Nguyễn Lân Dũng,
đến nhà sử học Dương Trung Quốc,
đến nhà khoa học Vũ Tuyên Hoàng, đều là
đại biểu quốc hội, và mong các bạn cũ
ấy của tôi có dịp xin cho cử tri của các
vị biết lập trường và thái độ minh
bạch của quư vị trong vấn đề cực
kỳ hệ trọng này.