Vu
Oan Cho Cộng Sản
Nguyễn Đạt Thịnh
Nhật báo Viễn
Đông
Vu oan
cho bất cứ ai cũng là việc vô cùng khó, vu oan cho cộng sản khó hơn, khó đến mức
không thể làm được.
“Tại sao?” nhà tôi (ma me dông) hỏi.
“Tại ... cộng sản mồm loa, mép giải, chúng nó tha không vu oan cho ai th́ thôi,
không ai đủ mồm miệng để vu oan cho chúng nó,” tôi đáp.
Nhưng lần này nghị viện Âu Châu cả gan làm công việc vá trời lấp biển đó. Họ
thông qua một nghị quyết lên án cộng sản là độc tài và thích dùng bạo lực. Nghị
viện Âu Châu chỉ trích cộng sản nói chung, và cộng sản Âu Châu nói riêng, nhưng
cộng sản Âu Châu và Nga đă rục tùng nên không đội mồ sống dậy được để lên tiếng,
cộng sản Việt Nam chưa rục, mạnh dạn trả lời, không chỉ v́ bứt giây động rừng,
mà c̣n v́ nhu cầu tự vệ bản thân nữa.
“Một bóng ma đang ám ảnh châu Âu _bóng ma chủ nghĩa chống cộng,” Nhân Dân Nhật
Báo của Việt Cộng b́nh luận. “Bóng ma này xuất hiện với việc ngày 25- 1- 2006,
Uûy Ban Chính Trị thuộc Hội Đồng Nghị Viện Châu Âu (PACE) đưa ra thông qua một
nghị quyết nhục nhă _nhục nhă với chính Châu Âu văn minh_ nghị quyết có tên “Lên
án tội ác của các chế độ cộng sản cực quyền” do một thế lực cực xấu thuộc phái
(cực) hữu soạn thảo.
“Văn bản này đă đánh đồng chủ nghĩa cộng sản với chủ nghĩa phát xít, coi cả hai
đều độc tài và bạo lực như nhau. Chỉ cần có chút lương tri và đầu óc thực tế,
không ai không thấy đó là một sự so sánh cực kỳ phi lư, phi lịch sử, trắng trợn
đánh lộn trắng đen, một sự vu cáo hèn hạ đối với chủ nghĩa cộng sản.”
Tôi hỏi ma me dông, “Thấy mồm mép cộng sản chưa?”
“Thấy rồi, khiếp thật,” ma me dông run rẩy nói. “Nhưng cũng lạ lắm.”
“Lạ làm sao?”
“Mấy chục ông nghị Âu Châu mới lên tiếng mà Việt Cộng đă nhắng lên,” ma me dông
nói. “Hai triệu người Việt hải ngoại cũng “chửi” chúng nó như vậy, chửi từ trên
30 năm nay, sao chúng im re?”
NDNBáo chỉ trích PACE là phi lịch sử _nghĩa là bất chấp lịch sử. Điều này quả là
uống thuốc liều. Âu, Mỹ có nhiều nhược điểm, nhưng dẫn chứng sự kiện lại không
là nhược điểm của họ. Họ rất kỹ, rất tôn trọng dữ liệu.
Nhưng Việt Cộng vẫn cứ dẫn chứng cái liều và cái dốt của chúng.
“Người dân châu Âu và cả thế giới không ai không nhớ những tội ác tày trời của
chủ nghĩa phát xít Đức – Ư – Nhật,” NDNBáo viết. “Người dân châu Âu và cả thế
giới không ai quên chính Liên Xô và quân dân Xô Viết anh hùng đă là lực lượng
chủ yếu đập tan bộ máy chiến tranh khổng lồ của chủ nghĩa phát xít, giải phóng
châu Âu và cứu cả loài người khỏi họa phát xít dă man. Nhân dân châu Âu cũng
không ai quên các sự kiện khởi đầu cuộc chiến đấu chống phát xít của Mặt Trận
B́nh Dân ở Tây Ban Nha, ở Pháp những năm 30, thế kỷ trước, không ai quên cuộc
kháng chiến kiên cường chống phát xít của nhân dân Pháp trong thế chiến thứ hai.
Trong các sự kiện đó chính những người cộng sản đă dũng cảm đi đầu.”
Cái liều, cái dốt của Việt Cộng nằm ở câu cuối cùng: người cộng sản Nga Sô Viết
đại anh hùng, đại quan thầy của chúng nó không dũng cảm đi đầu trong Thế Chiến
Nh́, mà ngược lại đă hèn hạ vuốt đuôi Hitler, kư ḥa ước với người điên khát máu
này để chiếm Ba Lan và Đông Âu. Nga chỉ gia nhập Thế Chiến Nh́ năm 1941, sau khi
bị Đức trở mặt tấn công.
Ngày hôm sau NDNBáo mời giáo sư Vũ Đ́nh Cự viết bài bênh vực cộng sản. Ông Cự
đem một câu trong nghị quyết 1481 của PACE ra mổ xẻ; câu này viết “Cần phải đem
xét xử tội ác của chế độ cộng sản toàn trị trước đây, như đă xét xử tội ác của
bọn quốc xă.”
Ông Cự trả lời PACE bằng kinh nghiệm Việt Nam. “Đă có nhiều người Pháp, người
Nhật Bản, người Mỹ, đến Việt Nam gần đây; sau khi xem xét, nghiên cứu kỹ các tội
ác mà bọn thực dân, để quốc, phát xít đă gây ra cho dân tộc Việt Nam trong thế
kỷ 19 và 20, họ đều buồn rầu và nói rằng: ‘chẳng ai có thể trả được món nợ tội
ác khủng khiếp này cho nhân dân Việt Nam’.
“Chúng ta thường nói gác lại quá khứ, những điều đó không có nghĩa là quên đi
quá khứ. Không, không khi nào quên quá khứ của dân tộc, của đất nước; không phải
để trả thù, mà để cảnh giác, để vạch trần cái thói gian trá cố t́nh xuyên tạc
lịch sử kiểu như cái nghị quyết 1481 của Pace.”
Tất cả những điều ông Cự nói về Pháp, Nhật và Mỹ đều đúng. Ba nước này đă gây ra
rất nhiều tội ác trên đất nước Việt Nam thương yêu của chúng ta; nhưng ông Cự
nói thiếu, v́ ông không nói đến kẻ đứng đầu tứ ác_Việt Cộng.
“Giáo sư Cự dạy môn ǵ?” ma me dông hỏi.
“Không biết,” tôi đáp. Nhưng tôi biết một điều: chắc chắn ông ta không dạy toán.
Để chứng minh việc ông không biết làm toán tôi xin ra cho ông một bài toán đố
cấp trung học.
Nếu X là số Ngày nhân với số Người Việt Nam (N x N) bị Việt Cộng giam cầm, hành
hạ trong các trại tù cải tạo, và Y là số ngày nhân với số người Việt Nam (n x n)
bị tổng số cả 3 quốc gia Pháp thuộc địa, Nhật phát xít, và Mỹ cuồng tín giam giữ
th́ bao nhiêu lần Y mới thành một X.
Ông Cự mà giải được bài toán nhỏ này, tôi sẽ đề nghị Bác Lác tặng ông huân
chương “nói dóc như Vẹm”.
Nguyễn Đạt Thịnh