ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

      TẠI SAO CÁCH MẠNG TẤT YẾU KHÔNG XẨY RA Ở CÁC NƯỚC TƯ BẢN, MÀ CÁCH MẠNG TẤT YÊU LẠI XẨY RA Ở CÁC NƯỚC CỘNG SẢN

Cách đây 156 năm, nếu chúng ta lấy mốc thời gian là sự ra đời của Tuyên Ngôn thư Đảng Cộng sản do Marx và Engels viết vào năm 1848, theo lời tiên đoán của 2 người này, th́ cách mạng tất yếu sẽ xẩy ra tại các nước tư bản. Những nhà tư bản tự đào mồ chôn ḿnh. Marx viết : « Sự phát triển kỹ nghệ nặng đang đào hố dưới mănh đất mà giai tầng tư bản đang xây dựng hệ thống sản xuất và tư hữu của ḿnh. Giai tầng tư bản tiên khởi đang tự dào mồ chôn ḿnh. Sự sụp đổ của chế độ tư bản và chiến thắng của giai cấp vô sản là tất yếu, không thể tránh được. » ( Marx- Le manifeste du Parti coommuniste-trang34- Union générale d’Editions-Paris 1962). Nhưng từ ngày đó đến giờ, điều làm người ta ngạc nhiên, đó là cách mạng tất yếu không xẩy ra tại các nước tư bản, kỹ nghệ tân tiến. Lúc đầu Marx hy vọng ở Anh, nước tư bản, kỹ nghệ đầu tiên trên thế giới, cách mạng tất yếu không xẩy ra ở Anh. Marx quay sang hy vọng ở Đức. Cũng không xẩy ra ở Đức. Rồi Marx chết năm 1883. Ba mươi bốn năm sau khi Marx chết, Lénine và Trotski làm cuộc đảo chánh Chính quyền Dân Chủ Xă Hội của Kérensky ở Nga, lập nên nhà nước cộng sản đầu tiên, lấy lư thuyết Marx làm ư thức hệ, nền tảng của chế độ. Được đào tạo bởi Đảng Cộng sản Liên sô, thi hanh rập khuôn theo chỉ thị của đảng này, những đảng cộng sản Tàu, Việt Nam, Đông Âu cũng nổi lên cướp chính quyền, thiết lập chế độ cộng sản. Những chế độ cộng sản này, áp dụng lư thuyết của Marx, kéo dài được một thời gian, rồi những chế độ cộng sản này, bắt dầu bằng Liên sô, rồi Đông Âu, đă sụp đổ do những cuộc cách mạng không bạo động, vào những năm cuối thập niên 80, đầu thập niên 90. Điều làm nhiều nhà nghiên cứu ngạc nhiên, khi khảo cứu về sự sụp đổ của những chế độ cộng sản ở Nga và ở các nước Đông Âu, th́ họ đi đến kết luận là trái lại với những lời tiên đoán của Marx, cách mạng tất yếu lại không xẩy ra ở các nước tư bản, mà đă xẩy ra ở những nước cộng sản ; và có lẽ sẽ xẩy ra ở 4 nước cộng sản c̣n lại như Việt Nam, Trung cộng, Cuba và Bắc Hàn.

Tại sao như vậy ? 

Chúng ta hăy cùng nhau suy nghĩ về cách mạng, cách mạng tất yếu, về sự sụp đổ của những chế độ cộng sản trong quá khứ, và dự đoán sự sụp đổ của những chế độ cộng sản c̣n lại. Tất nhiên chúng ta cũng không thể không nói đến lư thuyết của Marx và sự sai lầm của nó một cách ngắn gọn!

Cách mạng là ǵ ? - Cách mạng là sự thay đổi sâu rộng và mau lẹ một xă hội ; nó nhằm vào thay đổi cơ chế trọng yếu như thể chế chính trị, chẳng hạn từ thể chế độc khuynh, độc đảng, độc tài qua đa khuynh, đa đảng, dân chủ, tự do ; nó nhằm thay thế giai tầng lănh đạo cũ, thường là cổ hổ, bất tài, bất lực, bất lương, băéng một giai tầng khác ; nó cũng nhằm thay thế trật tự cũ thường là bất công, bằng một trật tự mới công bằng hơn. Cách mạng khác cải cách ở chỗ cải cách chỉ nhằm những thay đổi nhỏ, thứ yếu. Chúng ta có thể ví một xă hội như một con tàu. Nếu con tàu đi đúng hướng, đoàn thủy thủ và người lái tàu có khả năng, trật tự trên con tàu giữa những người hành khách tương đối công bằng, th́ chỉ cần một vài thay đổi, tu sửa nhỏ trên con tàu ; đó là cải cách. Trái lại một con tàu, hướng đi đă sai, thuyền trưởng và đoàn thủy thủ vưà bất tài, vừa bất lực, vừa bất lương ; trật tự trên con tàu th́ quá bất công, th́ bắt buộc phải thay hướng đi, thay đoàn thủy thủ và thay luôn cả trật tự trên con tàu ; đó là cách mạng. Cũng như Việt Nam hiện nay phải cần cách mạng, v́ cơ chế chính trị của VN hiện nay dựa trên nền tảng là lư thuyết Mác Lê và tư tưởng Hồ chí Minh, về tưởng Mác Lê th́ đă lỗi thời , ngay cả nước phát sinh ra nó như Đông Đức, Liên Sô cũng dă chối bỏ ; tư tưởng Hồ chí Minh th́ không có, như nhiều lần ông tuyên bố, tư tưởng của ông đă có Marx, Lénine và Mao nghĩ hộ ; giới lănh đạo cộng sản Việt Nam th́ « bất tài, bất lực và bất lương « như ông Phạm quế Dương, cựu đại tá quân đội cộng sản, chủ nhiệm tờ báo Nghiên cứu Lịch sử Quân Đội Nhân dan tuyên bố ; trật tự xă hội Việt Nam hiện nay th́ quá bất công, con ông cháu cha, cán bộ cao cấp th́ tham nhũng, các Ủy viên Bộ chính trị ông nào cũng triệu phú, tỷ phú đô la, gửi tiền ra ngoại quốc, con cái cũng ở ngoại quốc, ăn xài phung phí, ném tiền qua cửa sổ, một đêm không riêng ǵ ở ngoại quốc, mà ngay tại Sài g̣n, họ có thể tiêu hàng ngàn đô la, đánh những canh bạc hàng trăm ngàn đô la ; trong khi đó th́ dân không có đến một vài đồng một tháng để sống ; theo báo Người Lao Động của cộng sản, th́ những dân vùng hẻo lánh không có tới 3 đô la một tháng để sống, tức một năm không có đến 36 đô la, mà theo Liên Hiệp quốc và các nhà kinh tế, th́ ngày hôm nay để qua khỏi ngưỡng cửa nghèo đói, sản lượng tính theo đầu người hàng năm phải trên 1 000 đô la ; Việt Nam chỉ là 430 đô la.

Quan niệm cách mạng và cách mạng tất yếu theo Marx

Marx cũng quan niệm cách mạng là một cuộc thay đổi sâu rộng và mau lẹ. Nhưng thay đổi sâu rộng và mau lẹ của Marx ở đây là thay đổi h́nh thái sản xuất kinh tế ( le mode de production économique), v́ Marx chủ trương duy vật sử quan, theo đó hạ tầng cơ sở kinh tế quyết định thượng tầng chính trị, văn hóa, tư tưởng. Theo Marx, xă hội gồm 2 tầng, hạ tầng và thượng tầng. Hạ tầng gồm có sức sản xuất ( les forces productives ) và tương quan sản xuất ( les rapports de production). Thượng tầng gồm Nhà nước, các giá trị tinh thần, thẩm mỹ và văn hóa. Hạ tầng được Marx ví như chất chứa, thượng tầng như b́nh chứa. Nếu chất chứa tức suéc sản xuất kinh tế thay đổi và tăng, mà b́nh chứa tức h́nh thức tổ chức Nhà nước không thay đổi, th́ chất chứa sẽ phá vỡ b́nh chứa. Đó là cách mạng, là sự thay đổi h́nh thái sản xuất kinh tế. Marx viết : « Lịch sử không có nghĩa ǵ hơn là sự tiếp nối những thế hệ khác nhau, mà mỗi thế hệ khai thác những vật liệu, tư bản, sứuc sản xuất đựơc trao truyền lại từ thế hệ trước ; từ đó mỗi thế hệ, một mặt th́ tiếp tục xử dụng h́nh thái sản xuất cũ được trao truyền lại ; mặt khác, họ thay đổi h́nh thái sản xuất để phù hợi với hoàn cảnh mới hoàn toàn khác biệt. » ( K. Marx và F. Engels-L’Idéologie allemande – trang 72- Editions sociales-1968-Paris)
Từ đó Marx đi sang quan niệm cách mạng tất yếu ở những nước tư bản. Theo duy vật sử quan của Marx, th́ xă hội chia ra làm 2 giai cấp : giai cấp nắm phương tiện sản xuất tức những nhà tư bản, chủ nhân, và giai cấp không có phương tiện sản xuất, tức thợ thuyền. Hố sâu cách biệt giữa 2 giai cấp này càng ngày càng sâu ; giai cấp thợ thuyền càng ngày càng nghèo và càng đông ; giai cấp chủ càng ngày càng giàu và càng ít ; tất nhiên đưa đến xung đột mănh liệt giữa chủ và thợ, đưa đến cách mạng tất yếu. Marx viết : « Tương quan tư bản đă trở nên quá nhỏ bé để chứa đựng những sự giàu có quá lớn mà giới tư bản tạo ra ..... Những vũ khí mới giới tư bản dùng để tiêu diệt chế độ phong kiến, th́ nay quay trở lại chống họ. Và giới tư bản, không những tạo ra những vũ khí giết họ, mà c̣n tạo ra những người xử dụng những vơ khí này : những thợ thuyền hiện đại, giai cấp vô sản. » ( K. Marx- Le Manifeste du Parti communiste-trang 26 và 27-Union générale d’Editions-Paris-1962). Như vậy theo Marx, th́ cách mạng tất yếu chắc chắn sẽ xẩy ra tại những nước tư bản. Nhưng từ 1848 theo lời tiên đoán đó trong Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng sản cho đến nay, cách mạng tất yếu không xẩy ra tại các nước tư bản.

Tại sao như vậy ?

Cách mạng tất yếu lại không xẩy ra tại các nuóc tư bản, như Marx tiên đoán, v́ hai lư do chính : 1) v́ lư thuyết của Marx sai làm ; 2) v́ những nước tư bản từ từ trở thành những nước tự do, dân chủ, họ biết sửa sai và bị bất buộc sửa sai.

Sự sai lầm của lư thuyết Marx : Lư thuyết của Marx co nhiều sai lầm ; nhưng theo tôi có 4 sai lầm cơ bản và từ đó dẫn đến những sai lầm khác. Đó là : 1) Chủ trương băi bỏ quyền tư hữu trong khi thực tế quyền tư hữu không thể băi bỏ mà chỉ có thể chuyển nhượng ; 2) Chủ trương độc tài vô sản ( dictature prolétarienne), khởi đầu cho độc đảng và Nhà nước độc tài sau này của Lénine và của những chế độ cộng sản khác ;3) Chủ trương đấu tranh giai cấp và bạo động lịch sử là một tiếng kêu gọi nội chiến triền miên. Marx không ư thức nổi một xă hội chiến tranh, dù bất cứ dưới h́nh thức nào, cũng không thể phát triển kinh tế và xă hội ; 4) Chủ trương phá hủy tất cả những văn hóa cổ truyền làm cho xă hội cộng sản băng hoại về giáo dục đạo đức, trở thành một xă hội vô kỷ cương, vô văn hóa, một xă hội loạn. Và một khi xă hội đă loạn rồi th́ không thể nào thăng tiến được.
Marx viết : « Người cộng sản có thể tóm lược lư thuyết của họ trong một câu duy nhất : Băi bỏ quyền tư hữu. » (Tuyên ngôn Thu Đảng Cộng sanû-trang 36). Theo tôi däây là cái lầm lẫn to nhất của Marx. Lư thuyết của ông lấy căn bản kinh tế làm đầu, ước nguyện của ông là cũng làm thế nào để kinh tế phát triển và công bằng xă hội. Nhưng quyền tư hữu, theo nhiều nhà kinh tế và chúng ta chỉ cần suy nghĩ một chút, chúng ta cũng thấy rơ quyền tư hữu là một trong những động lực chính giúp con người làm việc. Nay băi bỏ quyền tư hữu th́ con người không thích làm việc. Làm sao mà phát triển kinh tế. Chúng ta đă thấy rất rơ cảnh cha chung không ai khóc, ruộng chung không ai cày, nhà chung không người chăm xóc, ở những nước cộng sản. Marx và Engels có thể dẫn chứng những công tŕnh nghiên cứu của một vài nhà xă hội học, nhân chủng học, như Engels dẫn chứng Morgan trong quyển Những Nhân của Quyền Tư hữu, Gia Đ́nh và Nhà nước cu3a ông ( L’Origine de la Propriété, da la Famille et de l’Etat), để bảo rằng ở những xă hội xa xưa không có quyền tư hữu, và đưa đến kết luận là có thể băi bỏ quyền tư hữu. Điều này là vơ đoán, nếu không muốn nói là sai và phản khoa học. Khoa học mà nói th́ những lư do Engels đưa ra mới là những lư tất yếu chứ chưa phải là những lư do đủ để có thể đưa đến kết luận. Hơn thế nữa, theo đúng tinh thần khoa học, th́ khoa học chỉ xem xét cái Thế nào ( le Comment) của sự kiện, chứ không xem xét cái Tại sao ( Le Pourquoi), thuộc về lănh vực triết học và siêu h́nh. Marx và Engels tự cho lư thuyết của ḿnh là khoa học , mà lại đi kiếm cái tại sao. Về quyền tư hữu, nếu xét cái « Thế nào » theo tinh thần khoa học, th́ chúng ta chỉ cần xét một đứa trẻ ở thời đại hiện nay, chúng ta thấy, dù mới sinh được một vài tháng nó đă nhận ra tiếng mẹ nó, ai là mẹ nó, sau này nó biết đồ chơi nào là của nó để nó giữ ǵn. Như vậy là nó đă có đầu óc tư hữu từ lúc sơ sinh. (Xin xem thêm Phe B́nh Lư thuyết của Marx của tác giả bài này, trên báo www.conong.com)

Thật ra th́ không phải ngày hôm nay chúng ta mới nh́n thấy sự sai lầm của lư thuyết Mác Lê. Bernstein ( 1850-1932) và Lassalle (1812-1864), hai người sáng lập viên của đảng Dân chủ Xă hội Đức mà hậu duệ là đương kim Thu tướng Đức Schroeder, cùng là bạn đấu tranh với Marx, đă nh́n thấy sai lầm của Marx. Quan sát xă hội Đức từ giữa thế kỷ thứ 19 tới cuối thế kỷ này, Bernstein thấy rằng xă hội Đức phát triển rất mạnh, và xă hội không chia ra làm 2 giai cấp, giai cấp giầu là chủ nhân ông, và giai cấp nghèo là thợ thuyền, để đi đến cách mạng tất yếu như Marx nghĩ, mà xă hội Đức lúc bấy giời, ít nhất là chia thành 3 giai cấp, giai cấp chủ tư bản, giai cấp thợ và c̣n có giai cấp thứ 3 là giai cấp trung lưu, trí thức, xuất thân t ừ giai cấp thợ, là con cháu giai cấp thợ, và đă tiến thân được là nhờ chịu khó học hành, làm việc. Chính giai cấp trung lưu này đă là nguyên động lực chính giúp xă hội Đức phát triển. Bernstein kết luận lư thuyết Marx không đúng vào thực tế nên không có tính chất khoa học. Thêm vào đó, ông c̣n nhận thấy Nhà nước không phải lúc nào cũng bênh vực chủ, là cái đuôi của chủ, như Marx quan niệm, mà ngược lại, Nhà nước thường bênh vực thợ. V́ thế Bernstein nghĩ rằng không phải làm cách mạng bạo động để cải thiện xă hội, mà người ta có làm cách mạng ôn ḥa, đấu tranh chính trị nghị trường. Chính v́ vậy mà Lassalle và Bernstein đă lập ra Đảng Dân Chủ Xă hội Đức , họp Đại hội lần đầu tại thủ phủ Efurt, vùng Gotha, ngoại ô thành phố Bá linh, với Chương tŕnh mang tên là Chương tŕnh Gotha va Erfurt. K. Marx và Engels có viết quyển sách mang tên Chỉ trích Chương tŕnh Gotha va Erfurt (Critique des Programmes de Gotha et d’Erfurt). Nhưng những luận cứ của Marx và Engels không đi thẳng vào vấn đề là Chương tŕnh Gotha, Erfurt đúng hay sai, mà chỉ đi ṿng ngoài, nói đến h́nh thức, và c̣n chụp mũ cho Lassalle va Berntein là bồi ( le valet) của tư bản, như trong một bức thư mà Engels gửi cho một người bạn.

Ngay cả cách mạng cộng sản Nga 1917 sau này và quan niệm của Lénine (1871-1924)về đảng độc tài và Nhà nước độc tài cộng sản cũng bị bà Rosa Luxembourg ( 1871-1919), bạn thân của Lénine chỉ trích. Trong quyển nhật kư của bà, trong những bức thư viết cho bạn và Lénine, bà đă nói là cách mạng cộng sản do Lénine làm nên chỉ là một cuộc cách mạng để non, v́ nước Nga chưa đủ điều kiện để làm cách mạg cộng sản. Hơn thế nữa đảng cộng sản và Nhà nước cộng sản do Lénine dựng lên không những không phục vụ thợ thuyền, mà c̣n không phục vụ một ai, v́ tính chất độc tài của nó. Theo bà và những người xă hội sau này, th́ nguyên tắc đầu tiên của xă hội chủ nghĩa là dân chủ. Xă hội chủ nghĩa nào mà tách rời dân chủ là không phải xă hội chủ nghĩa. Đây là quan niệm của Đệ Nhị quốc Tế Cộng sản, mà ngày nay người ta gọi là Quốc Tế Xă hội, bao gồm những đảng Xă hội như đảng Dân Chủ Xă hội Đức do Lassalle và Bernstein lam ra, đảng Xă hội Pháp, đảng Lao động Anh mà đương kim Thủ tướng Anh Tony Blair là hậu duệ, và phần lớc các đảng Xă hội Âu châu.Những thành công của những đảng Xă hội Âu châu, tức Đệ Nhị Quốc Tế Cộng sản và sự thất bại của những nước cộng sản, tức Đệ Tam Quốc tế Cộng Sản, thành lập bởi Lénine năm 1919, chưÙng tỏ rằng, cùng một lư thuyết, có người áp dụng th́ thành công, có người áp dụng th́ thất bại. Thật bại thường là ở đầu óc giáo diều, không biết nh́n ra cái sai cái đúng, áp dụng mù quáng cả cái sai lẫn cái đúng.

Ở điểm này chúng ta phải cho một điểm son rất lớn cho những nước tư bản, ngày hôm nay trở thành những nước dân chủ, đó là họ biết sửa sai, dám can đảm lấy cái hay của người, ngay cả của địch thủ làm cái hay của ḿnh. Tư bản vào năm 1848, khi quyển Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng sản xuất hiện, và tư bản ngày hôm nay hoàn toàn khác biệt.

Có người nói, 10 điều chủ trương bởi Marx trong Tuyên Ngôn Thư Cộng sản, th́ các nước tư bản họ áp dụng bảy, tám. Chỉ có cái họ là dân chủ, nên họ trọng ư dân, uyển chuyển, áp dụng nhiều hay ít, tùy lúc, tùy thời. Như đảng Xă hội của Pháp vào những năm 80, thi hành chính sách quốc hữu hóa, thấy dân phản đối, làm kinh tế suy sụp, th́ họ bỏ liền. Mười biện pháp chủ trương bởi Marx đó là : « 1) Quốv hữu hóa ruộng đất ; 2)Đánh thuế nặng, lũy tiến ; 3) Tịch thu tài sản của những người di dân và những người nổi loạn ; 4)Băi bỏ quyền thừa kế ; 5)Tịch thu tiền bạc, tín dụng trong tay Nhà nước qua một ngân hàng quốc gia độc quyền ; 6) Quốc hữu hóa phương tiện vận chuyển ; 7) Tạo dựng ra những hăng xưởng quốc doanh và những phương tiện sản xuất, khai hoang ; 8) Lao động cưỡng bách đối với mọi người, tạo ra những đội ngũ quân đội kỹ nghệ, nhất là đối với nông nghiệp ; 9) Phối hợp việc làm của nông thôn và thành thị ; 10) Giáo dục công cộng và miễn phí cho tất cả trẻ em. Băi bỏ việc làm của trẻ em trong những hăng xưởng. » ( K. Marx-Le Manifeste du Parti communiste-trang46).

Quả thật nh́n vào lịch sử cận đại, th́ người ta thấy cách mạng tất yếu không xẩy ra ở những nước tư bản v́ những nước tư bản biết sửa sai, và dước chế độ dân chủ, bắt buộc phải sửa sai.

Nhưng tại sao, nh́n vào lịch sử cận đại vừa qua, người ta lại thấy cách mạng tất yếu đă xẩy ra ở những nước cộng sản ; và có thể c̣n xẩy ở 4 nước cộng sản c̣n lại, đó là Việt Nam, Trung cộng, Bắc Hàn và Cuba. Cũng bởi 2 lư do chính. Đó là : 1) Sự sai làm của Marx về vấn đề quyền tư hữu và đơn giản hóa bằng cách chia xă hội ra làm 2 giai cấp ; 2) V́ các nước cộng sản là những nước độc tài, không biết sửa sai, giáo diều và cố chấp. 

Cách mạng tất yếu đă xẩy ra và c̣n xẩy ra ở những nước cộng sản v́ sự sai lầm của Marx :

Như trên chúng ta đă nói Marx sai lầm v́ nghĩ rằng có thể băi bỏ quyền tư hữu, nhưng thực tế quyền tư hữu chỉ có thể chuyển nhượng. Những đảng cộng sản, bắt đầu là đảng của Lénine và tất cả những đảng cộng sản khác trên thế giới, bao gồm phần lớn những người đấu tranh chính trị, cách mạng nhà nghề, lợi dụng thời cơ thuận tiện, tùy theo hoàn cảnh, nổi lên cướp chính quyền. Và một khi họ có chính quyền, áp dụng lư tuyết của Marx, đánh tư bản mại sản, nói là băi bỏ quyền tư hữu, nhưng thực tế là truất phế quyền tư hữu của toàn dân và trao vào tay một thiểu số người là đảng đoàn, cán bộ cộng sản. Ở điểm này lại đúng vào lư thuyết của Marx là xă hội chia làm 2 giai cấp, một thiểu thiểu số là đảng đoàn cán bộ th́ quá giàu ; và đại đa số dân, chỉ trong chốc lát, sau những vụ cải cách ruộng đất, đánh tư bản mại sản, th́ trở nên quá nghèo. Hố ngăn cách giàu nghèo bỗng chốc trở nên quá to lớn. Ở đây chúng ta c̣n thấy một cái sai lầm lớn nữa của Marx, đó là ông cho rằng quyền kinh tế quyết định hết mọi quyền. Thực tế ở những nước cộng sản, quyền chính trị quyết định hết. Có quyền chính trị ở những nước cộng sản, là có tất cả mọi quyền khác, ngay cả quyền chém giết, bỏ tù người dân không nguyên do. Một cái lầm nữa của Marx dó là ông cho rằng khi quyền tư hữu bị băi bỏ, th́ Nhà nước tự biến mất ( le périssement de l’Etat) ; nhưng v́ quyền tư hữu không thể băi bỏ, mà chỉ có thể chuyển nhượng, đang ở trong tay toàn dân, nay chuyển nhượng sang một thiểu số là đảng đoàn, cán bộ ; Nhà Nước không tự biến mất, mà trở nên to lớn và càng bóc lột. Thực tế tại các nước cộng sản cho ta thấy rơ.

Cách mạng tất yếu đă xẩy ra và c̣n xẩy ra ở những nước cộng sản c̣n lại, v́ giới lănh đạo cộng sản quá giáo điều, không chịu sửa sai như những nhà lănh đạo các nước tư bản ; và chế độ cộng sản là một chế độ độc tài, khác với những chế độ tư bản là những chế độ tự do, qua những cuộc bầu cử, những nhà lănh đạo bắt buộc phải sửa sai, khi thấy dân bất măn, và nếu muốn được thắng cử.

Giới lănh đạo cộng sản Trung Cộng và Việt Nam hiện nay họ nói là họ đă sửa sai, họ đă áp dụng chính sách kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa. Hơn thế nữa, Trung Cộng, theo lư thuyết của Giang trạch Dân, th́ Đảng Cộng sản Tàu hiện nay đại diện cho 3 giai cấp : giai cấp công nông, giai cấp tư bản hiện đại, năng động và giai cấp trí thức tiến bộ. Chúng ta sẽ cùng nhau xét từng điểm một.
Kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa là một nghịch lư. Kinh tế thị trường là kinh tế tư nhân, tôn trọng quyền tư hữu. Xă hội chủ nghĩa chủ trương kinh tế quốc doanh, băi bỏ quyền tư hữu, dù trên lư thuyết. Kinh tế thị trường và kinh tế quốc doanh như nước với lửa, không thể nào ḥa hợp với nhau. Đây là một cụm từ do Đặng tử B́nh phát minh ra từ năm 1978, rồi sau này Cộng sản Việt Nam bắt chước. 
Thực tế như thế nào ? 
Thực tế kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa chỉ làm giầu thêm cho đảng đoàn, gia đ́nh, họ hàng cán bộ cộng sản. Những hăng xưởng quốc doanh nay tư hữu hóa, nhưng thực tế là lọt vào tay gia đ́nh cán bộ. Đất đai là của toàn dân, nay cán bộ cộng sản, gia đ́nh cán bộ dùng đất đai để đóng góp như những cổ phần với những hăng xưởng nước ngoài, dùng quyền thế để hối lộ với những hăng xưởng nước ngoài và với toàn dân. Việt Nam và Trung Cộng hiện nay là 2 nước tham những và hối lộ nhất thế giới, theo Cơ quan chống hối lộ thế giới ( The international Transparency Organization). Và cũng từ đó, hố ngăn cách giầu nghèo của Trung Cộng và Cộng sản Việt Nam cũng là cao nhất thế giới. 

Về lư thuyết ba giai cấp của Giang trạch Dân, theo ông Bao Ṭng, cựu Cố vấn chính trị của cựu Tổng bí thư đảng, thời biến cố Thiên an mông, ông Triệu tử Dương, th́ cũng chỉ có trên lư thuyết, Đảng Cộng sản Tàu ngày hôm nay không đại diện cho một ai. Bảo rằng đại diện cho giai cấp công nông là hoàn toàn sai, v́ nông dân và công nhân của Tàu hiện nay sống đời sống vô cùng cơ cực, người nông dân phải chịu 800 thứ thuế, người công nhân th́ bị những ông tư bản đỏ, toa rập với tư bản ngoại quốc, bóc lột họ đến xương tủy. Bảo rằng đại diện cho giai cấp tư bản hiện đại, năng động cũng sai, v́ thực tế đảng chỉ đại diện cho một thiểu số đảng viên, gia đ́nh đảng viên, dùng ảnh hưởng chính trị làm kinh tế, nhưng thực tế lại không có tài làm kinh tế, không năng động chút nào, chỉ biết nghe lời ngoại quốc. C̣n những giai tầng kinh tế tư nhân năng động thực th́ không được Nhà nước và các ngân hàng Nhà nước giúp đỡ. Đại diện cho giai tầng trí thức cấp tiến lại càng sai hơn, v́ đảng cộng sản Tàu chỉ đại diện cho những trí thức hèn nhát, nhái theo chỉ thị, mệnh lệnh, tuyên truyền của đảng. Teí thức nào can đảm, nói ngược lại th́ bị trù đập, cầm tù.

Theo ông Bao Ṭng và một số nhà nghiên cứu về Trung Cộng, th́ t́nh h́nh Trung Cộng hiện nay rất có thể bị nổ tung từ nội bộ( l’implosion), nói một cách khác đi là sẽ có một cuộc cách mạng tất yếu v́ hố ngăn cách giầu nghèo giữa một thiểu số quá nhỏ là cán bộ đảng viên và đại đa số dân chúng quá to lớn. Đời sống giữa nông thôn và thành thị quá chếnh lệch. Gần 300 triệu nông dân thất nghiệp, trong đó có 100 triệu người sống lang thang trên những hè phố ở thành thị để kiếm việc hay làm những thất thường, tha hồ bị bóc lột bởi tư bản đỏ và tư bản ngoại quốc. Chỉ 4 ngân hàng quốc doanh lớn của Trung cộng hiện nay có 500 triệu đô la nợ khó đói v́ cho những hăng xưởng quốc doanh đang trên đà phá sản hay sắp bị phá sản vay.Riêng năm 2003 vừa qua các cán bộ cao cấp tham nhũng Trung cộng gửi ra nước ngoài một số tiền hơn 70 tỷ đô la, trong khi đó thặng dư cán cân ngoại thương là gần 60 tỷ, như vậy là thâm thủng vào gần 10 tỷ. Có 20 000 cán bộ đi học và đi tu nghiệp ở nước ngoài rồi không trở về nước.

Đối với Việt Nam th́ kinh tế thị trường theo định hướng xă hội chủ nghĩa c̣n tệ hơn, v́ Việt Nam chỉ là bắt chước Trung Cộng. Sản lượng tính theo đầu người hàng năm của Việt Nam mới chỉ là 430$, trong khi đó Trung cộng là 1209,5$ ( theo Le Monde-Bilan du Monde-Edition 2004).430$ đó là b́nh quân, theo tờ báo cộng sản Việt Nam, tờ Người Lao Động có làm cuộc nghiên cứu vào đầu năm 2003, th́ ở những vùng thôn quê hẻo lánh như Cao Bắc Lạng, cao nguyên miền Trung hay đồng quê hẻo lánh miền Nam, th́ có những người nông dân không có tới 3$ một tháng để sống, tức không đầy 36$ một năm. Trong khi đó ở Sài g̣n hay Hà nội cán bộ và con cháu cán bộø tiêu tiền vất qua cửa sổ. Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay la một trong những đảng giầu nhất thế giới, các ông trong Trung Ương đảng và Bộ Chính Trị, ai cũng là triệu phú hay tỷ phú, tiền bạc, con cái, gia đ́nh để ở nước ngoài.. Cách mạng tất yếu cũng sẽ xẩy tới Việt Nam cũng như ở Trung Cộng, nếu t́nh trạng hiện nay cứ kéo dài.

Chúng ta có thể tin rằng câu nói của Marx : « Giai tầng tư bản tiên khởi đang tự đào mồ chôn ḿnh. Sự sụp đổ của giai tầng tư bản và chiến thắng của giai cấp vô sản là tất yếu, không thể tránh được » ( Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng Sản-trang 34) có thể trở thành : « Đảng Cộng sản và giai tầng tư bản đỏ ở 4 nước cộng sản c̣n lại là Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba đang tự đào mồ chôn ḿnh. Sự sụp đổ của Đảng Cộng Sản và giai tầng tư bản đỏ, và chiến thắng của toàn dân vô sản là tất yếu, không thể tránh được ! » 

Ba lê ngày 14/05/2004

Trực Ngôn Chu chi Nam



Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06