Nhận
định sơ khởi về Pháp lệnh tôn
giáo của Cộng sản Việt Nam
Lm
Phêrô Nguyễn Hữu Giải và Lm Phêrô Phan Văn Lợi
(Nhân cuộc hội
thảo về Pháp lệnh của Hội đồng Liên
tôn VN vào tháng 8-2004 tại California, Hoa Kỳ)
Kính thưa Quư
vị Thượng tọa, Mục sư, Hiền tài, Linh
mục thuộc Hội đồng Liên tôn Việt Nam tại
Hoa Kỳ,
Kính thưa Quư
tham dự viên và toàn thể đồng bào,
Chúng tôi là hai
linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải và Phêrô Phan Văn
Lợi, thành viên Hội đồng Liên tôn đoàn kết
quốc nội, trong tâm t́nh hiệp thông với linh mục
Nguyễn Văn Lư, linh mục Chân Tín và với hết mọi
thành viên Hội đồng Liên tôn đoàn kết quốc
nội, xin được có đôi lời về Pháp lệnh
tôn giáo mà Cộng sản Việt Nam vừa ban hành mới
đâỵ
Chúng tôi xin nhận
định về lư do, mục đích, biện pháp và hậu
quả của Pháp lệnh này
Về lư do của
Pháp lệnh tôn giáo, theo chúng tôi nghĩa là có ba:
- Lư do thứ nhất:
CS vốn là một đảng phái và chế độ
toàn trị độc tài tự bản chất, luôn nuôi
tham vọng quản lư xă hội, định h́nh văn hóa
và uốn nắn lương tâm theo chủ thuyết phi
nhân bản, phản dân tộc của ḿnh. Bỏ tham vọng
này th́ CS sẽ không c̣n là CS nữạ
- Lư do thứ
hai: CS biết rằng tôn giáo là một thế lực
tinh thần mạnh mẽ, có sức giáo dục ḷng người,
động viên ư chí và cải tạo xă hội mà lại
hoàn toàn đối nghịch với CS về mọi
phương diện và không thể đội trời
chung với CS.
- Lư do thứ
ba: CS đang thấy các tôn giáo tại Việt Nam -cụ
thể là những vị chức sắc và tín đồ
dũng cảm- đang lần lượt đứng lên
để đ̣i lại tự do cho ḿnh và cho đồng
bào, phơi bày mặt thật và làm lung lay quyền lực
của CS. Tiếng nói của các giáo hội ngày càng mạnh
mẽ, uy tín của các giáo hội ngày càng dâng caọ
Về mục
đích của Pháp lệnh tôn giáo, chúng tôi thiết nghĩ
cũng có ba:
- Mục đích
thứ nhất: Làm cho các tôn giáo không thể phát triển
về tổ chức cũng như bị tê liệt trong
hoạt động, hầu ảnh hưởng tốt lành
của các tôn giáo bị giới hạn lại nơi quần
chúng và trên toàn xă hộị
- Mục
đích thứ hai: Làm cho các tôn giáo, v́ bị trói buộc
tư bề, chỉ c̣n dồn tâm trí và sức lực
để bảo toàn cơ cấu và sinh hoạt có sẵn
của ḿnh, và như thế ngày càng lệ thuộc nhà
nước trong cơ chế xin-chọ
- Mục đích
thứ ba: Làm cho các tôn giáo đánh mất bản chất
của ḿnh là trở thành lương tâm cho xă hội,
thầy dạy cho con người, chứng nhân cho chân thiện
mỹ, để cuối cùng trở thành công cụ ngoan
ngoăn trong tay đảng CS.
Về biện
pháp của Pháp lệnh tôn giáo, theo thiển ư của
chúng tôi là có năm, như chúng tôi đă có lần
tŕnh bày chi tiết trong bài viết "Sợi xích sắt
năm ṿng".
- Biện pháp thứ
nhất: Siết chặt cương vị của các tôn
giáo, nghĩa là công nhận tư cách pháp nhân cho tôn giáọ
Hiện nay, ngoại trừ Công giáo, th́ Phật giáo quốc
doanh, Ḥa hảo quốc doanh, Cao đài quốc doanh và Tin
lành quốc doanh mới được công nhận như
pháp nhân. C̣n các Giáo hội chính thống như Phật
giáo Thống nhất, Ḥa hảo thuần túy, Cao đài
đích thực và một số Hội thánh Tin lành đều
bị đặt ra ngoài ṿng pháp luật, chẳng có hy vọng
được CS công nhận.
- Biện pháp thứ
hai: Siết chặt nhân sự của của các tôn giáo,
bằng cách kiểm soát việc chiêu sinh, huấn luyện,
tấn phong và bổ nhiệm hàng chức sắc cũng
như chức việc, bằng cách thọc sâu vào việc
tự điều hành của các ḍng tu, đặc biệt
bằng cách cấp giấy phép hành nghề tôn giáo (như
thấy trong dự thảo Nghị định áp dụng
Pháp lệnh) để loại trừ những người
được huấn luyện và hoạt động ngoài
ṿng kiểm soát của chính quyền.
- Biện pháp thứ
ba: Siết chặt hoạt động của các tôn
giáo, trước hết bằng cách tạo ra khái niệm
"truyền đạo hợp pháp" và "truyền
đạo bất hợp pháp", thứ đến là
giới hạn địa điểm hoạt động:
trong phạm vi các nơi thờ tự (do đó cấm
truyền đạo tại gia đ́nh, học đường,
công sở, bệnh viện, nhà tù và thậm chí trên
internet), cuối cùng bằng cách bắt đăng kư hoặc
xin phép trước mọi hoạt động tôn giáo dù
lớn dù nhỏ.
- Biện pháp thứ
tư: Kiểm soát tài sản của các tôn giáo, một
là để t́m cách giới hạn việc phát triển
của tổ chức tôn giáo, hai là để t́m cách chiếm
đoạt cướp bóc các tài sản này như vô
vàn trường hợp đă chứng minh. Ngoài ra, khi
để cho tài sản của các giáo hội ở vào
t́nh trạng pháp luật không rơ ràng trong bộ luật
dân sự, CS khiến các giáo hội không thể sử dụng
quyền sở hữu của ḿnh được.
- Biện pháp thứ
năm: Kiểm soát việc liên lạc của các tôn
giáo, nhằm làm cho các giáo hội mất đi sự hỗ
trợ về tinh thần lẫn vật chất của các
đồng đạo hải ngoại, làm cho ảnh hưởng
tôn giáo từ bên ngoài khó xâm nhập vào Việt Nam, làm
cho thế giới khó biết rơ về hiện trạng của
tôn giáo tại quốc nộị
Về hậu
quả do Pháp lệnh gây ra, chúng tôi nghĩ rằng cũng
có ba:
- Hậu quả
thứ nhất là hậu quả cho CS: Pháp lệnh càng phơi
bày bộ mặt vừa tàn bạo, vừa ngu xuẩn, vừa
gian dối giả nhân giả nghĩa của CS, cho thấy
các lănh đạo CS, đầu thế kỷ XXI này, vẫn
nuôi cuồng vọng tiêu diệt những thực thể
tinh thần rất tốt đẹp đă tồn tại
hàng ngàn năm trên đất Việt.
- Hậu quả
thứ hai là hậu quả cho dân tộc Việt Nam:
Đảng CS, chủ nghĩa CS và chế độ CS
đă, đang và sẽ chỉ tạo ra những nhà giáo
vô lương tâm, những y sĩ vô đạo đức,
những quan ṭa vô liêm sỉ, những viên chức vô
trách nhiệm và những thế hệ trẻ vô lư tưởng.
Tôn giáo lúc này đang cần cho đất nước
hơn bao giờ hết, thế mà CS vẫn nhất quyết
trói tay các giáo hội lạị
- Hậu quả
thứ ba là hậu quả cho các tôn giáo: Pháp lệnh sẽ
đẩy các giáo hội hoặc đến chỗ phải
thỏa hiệp luồn lách để tồn tại,
đánh mất bản chất và sứ mệnh hầu bảo
toàn sinh hoạt và cơ cấu, như thế là chỉ
c̣n lại cái vỏ; hoặc đến chỗ phải
đứng lên để đương đầu với
bạo quyền vô thần duy vật trong tinh thần hiếu
ḥa nhưng can đảm của các vị tử đạo,
hầu bảo vệ bản chất của ḿnh.
Để kết
luận, vấn đề cấp thiết đặt ra
cho mọi người dân Việt trong và ngoài nước
- đặc biệt các tôn giáo - là phải bằng mọi
giá, giải thể cho được chế độ CS
duy vật vô thần đang phá bỏ di sản quá khứ
của tổ tiên, làm băng hoại bao thế hệ hiện
tại và đẩy dân tộc vào một tương lai
mịt mờ; đồng thời phải làm mọi cách
để các giáo hội được phục hoạt
và phát triển trong tự do để canh tân đất
nước như đă làm hồn sống cho dân tộc
và văn hóa dân tộc suốt gịng lịch sử.
Xin kính chào và cảm
ơn tất cả Quư vi..
Xin Thiên Chúa, qua
lời cầu nguyện và gương sáng của các
thánh tử đạo, ban đầy tràn đức thông
tuệ, ḷng can đảm và chí quyết tâm cho mọi
tín đồ tôn giáo Việt Nam.
Gởi đi từ
Huế ngày 27-07-2004.
Lm Phêrô Nguyễn
Hữu Giải và Lm Phêrô Phan Văn Lợi