DC&PT - Thời Sự
ĐẠI HỘI 10 ĐI VỀ ĐÂU?
VƠ VĂN KIỆT:
BỘ CHÍNH
TRỊ ĐANG
BỊ “QUYỀN UY” ĐIỀU KHIỂN!
ÂU DƯƠNG THỆ
Lời ngừơi viết:
Thư mới nhất của cựu Thủ tướng (TT) Vơ Văn Kiệt gởi Bộ chính trị
(BCT) và Trung ương đảng (TUĐ) góp ư về các dự thảo văn kiện của
Đại hội (10) của Đảng Cộng sản VN (ĐCSVN) vừa lọt ra bên ngoài,
mặc dầu mới đây BCT và Ban Tư tưởng Văn hoá Trung ương đă ra Chỉ
thị và lệnh nghiêm cấm việc phát tán các tài liệu thuộc looại này.
Nếu so sánh với quan điểm và văn phong trong thư 9.8.1995 gởi BCT
(khoá 7) góp ư với ĐH 8[1]
của ông Kiệt (khi ấy đang làm TT) th́ thấy rất giống nhau trên
những điểm chính. V́ thế ngừơi ta có thể tin rằng tác giả lá thư
mới này chính là Vơ Văn Kiêt.
Mọi ngừơi biết trong các dự thảo văn
kiện liên quan tới ĐH 10, tuy vẫn nói tới đổi mới đấy, nhưng nội
dung lại vẫn lập lại các quan điểm và tư duy bảo thủ đă lỗi thời
và nhất là vẫn lập đi lập lại những lời đe doạ “chệch hướng”,
“diễn biến hoà b́nh”…
Có thể những Ngừơi Dân chủ c̣n có
những điểm không đồng ư với ông Kiệt, cụ thể như ông ta vẫn tin
rằng, có thể dân chủ hoá được một đảng độc tài, trong khi các môi
trường xung quanh vẫn là độc tài và vắng bóng ganh đua của một xă
hội dân chủ đa nguyên. Đ̣i hỏi hay mơ ước này của ông Kiệt không
thể có đựơc, v́ nó đi ngược với qui luật trong chính trị. Trong
thực tế ngừơi ta chỉ thấy trước đây tại một số nước dân chủ đa
nguyên ở Tây Âu nhiều đảng CS đă bị bắt buộc tự chuyển ḿnh từ một
chính đảng độc tài sang một đảng tương đối có sinh hoạt dân chủ.
V́ không làm như vậy th́ các đảng CS này sẽ tự bị đào thải trong
một xă hội dân chủ đa nguyên như ở Tây Âu. Tiến tŕnh tự giải thể
từ độc tài sang dân chủ cũng thấy đang diễn ra ở nhiều ĐCS ở Đông
Âu trước đây. Từ đầu thập niên 90, sau khi Liên xô sụp đổ, các xă
hội độc tài toàn trị ở Đông Âu đă tự biến đổi thành các xă hội dân
chủ đa nguyên. Trong tiến tŕnh đó các ĐCS v́ sự tồn vong của
chính ḿnh cũng đă phải thay đổi thành các đảng xă hội dân chủ hay
ĐCS theo sinh hoạt dân chủ đa nguyên!
Nhưng chúng ta sẽ chia sẻ rất nhiều
với cựu TT Vơ Văn Kiệt về các phần phân tích rất đúng, cặn kẽ và
sống động những căn bệnh kinh niên của ĐCSVN và chế độ toàn trị
của đảng này trong suốt nửa thế kỉ vừa qua ở VN. Có thể nói, qua
thư của ông Kiệt, trong tư cách là cựu Thủ tướng và nguyên Uỷ viên
BCT, đây là nhân vật cao nhất từ trước tới nay đă phê b́nh tương
đối có hệ thống những căn bệnh có thể nói là bất trị của ĐCSVN.
Không những thế, ông Kiệt c̣n nêu cả những nguy cơ cho đảng và đất
nước nếu cứ duy tŕ cách tổ chức đảng và quản trị đất nước như
hiện nay.
Trong thư gởi cho BTC và TUĐ lần
này rất dài (19 trang), ông Kiệt tŕnh bày nhiều vấn đề khác nhau,
từ sinh hoạt nội bộ đảng, quản trị đất nước, đường lối đối ngoại,
kinh tế, sử dụng chuyên viên….Trong khuôn khổ giới hạn, ngừơi viết
chỉ đặt trọng tâm phân tích những nhận định của Ông về sinh hoạt
nội bộ ĐCSVN và cách quản trị đất nước. Các phần trong “…” không
có ghi chú là trích từ thơ của cựu TT Vơ Văn Kiệt.
Bộ chính trị đang bị
“quyền uy” điều khiển
và các Đại hội chỉ c̣n
làm các “thủ tục”!
“… theo tôi điều quyết định là
phải có một cơ chế đảm bảo cho Bộ Chính trị, Ban Bí thư và Trung
ương có tính chất độc lập cao hơn nữa trong việc lựa chọn, phân
tích và quyết định các vấn đề. Sự tham khảo các ư kiến của
các đồng chí lăo thành cách mạng c̣n đủ minh mẫn, sáng suốt, các
chuyên gia có trí tuệ, trung thực là rất cần thiết. Kể cả những ư
kiến mà các đồng chí đang ở cương vị lănh đạo không đồng ư cũng
đều là những gợi ư góp phần để cân nhắc cho có căn cứ hơn.
Nhưng tuyệt đối không v́ sự nể nang,
không để cho bất cứ một quyền uy nào ngăn chặn sự lựa chọn
của các đồng chí. Đó chính là nguyên tắc tổ chức của Đảng.
Chúng ta sẽ lựa chọn như thế nào đây, giữa một bên là lợi ích của
quốc gia, lợi ích của dân tộc, lợi ích của Đảng và một bên
là nể nang và thoả măn những ư kiến riêng của một thiểu số, mà ở
đó lợi ích rất có thể chỉ là lợi ích của quyền uy, sự lo sợ chỉ là
sự lo sợ mất quyền uy, ẩn náu sau những sự hù doạ mất Đảng, mất
Chủ nghĩa xă hội.”
Trên đây là nhận định và cũng là lo
ngại của cựu Thủ tướng Vơ Văn Kiệt về tư thế lệ thuộc của Bộ
chính trị, Ban bí thư và Trung ương đảng hiện nay trong các hoạt
động tới vận mạng của nhân dân và đất nước. Qua đó ngừơi
ta thấy rơ, ông Kiệt đă tỏ sự nghi ngờ về tính chất độc lập của
các Uỷ viên BCT, những ngừơi - về nguyên tắc- đang có quyền lực
lớn nhất hiện nay. Vậy ai đang điều khiển BCT? Ông
Kiệt cho biết, không phải là những ngừơi có quyền lực đang nắm
những chức vụ then chốt trong BCT mà là những ngừơi có
“quyền uy” ở ngoài BCT.
Bằng chính kinh nghiệm bản thân và
những liên hệ chính trị, cựu TT Vơ Văn Kiệt đă cho biết, những
ngừơi có “quyền uy” là một số ngừơi tuy không c̣n giữ quyền lực ǵ
trong BCT, nhưng quyền uy của họ lại rất lớn và họ đang dùng quyền
uy để chỉ huy BCT, BBT và TUĐ. Ông cho rằng, các nhân vật ở trong
các cơ quan cao nhất của đảng tuy nhận thức được những ǵ cần làm,
nhưng v́ những hệ lụy của quyền lực mà họ đang có được, nên
đành phải để cho quyền uy chỉ huy:
“Nhưng vấn đề ở đây không phải chỉ là chuyện
của nhận thức, mà là những quan hệ giữa quyền lực và quyền uy.
Quyền lực khác với quyền uy. Về
nguyên tắc th́ những đồng chí chính thức được Đảng và nhân dân
giao phó trọng trách điều hành và quyết định những vấn đề lớn
thuộc về vận mệnh quốc gia là những người được trao quyền lực và
đang nắm quyền lực. Nhưng quyền uy th́ không nhất thiết là
thuộc người đang nắm giữ cương vị điều hành. “
Nguy cơ là ở chỗ, ông Kiệt đă nhận
thấy, hiện nay “quyền uy tác động không nhỏ đến quyền lực.”
Vậy Vơ Văn Kiệt muốn ám chỉ
những ai đang dùng quyền uy để chỉ huy BCT? Tuy ở đây ông
không nêu đích danh, nhưng ai am từơng về nội t́nh ĐCSVN đều biết
là cựu TT Vơ Văn Kiệt đă ám chỉ hai nhân vật, tuy không c̣n giữ
một chức vụ ǵ chính thừc, nhưng họ lại đang có quyền uy nhất kiểm
soát BCT từ hơn thập niên qua, đó là Đỗ Mừơi và Lê Đức Anh!
Với nhận định này cho thấy Vơ Văn
Kiệt đă chia xẻ những lo ngại của tướng Vơ Nguyên Giáp
và nhiều tướng lănh cũng như các “cách mạng lăo thành” có uy
tín về những sự lộng quyền của Đỗ Mừơi và Lê Đức Anh đă coi thường
điều lệ đảng và luật pháp trong nhiều vụ việc, cụ thể nhất là các
vụ việc của Tổng cục 2 Bộ quốc pḥng và việc dàn dựng lên vụ T4 để
hăm hại nhiểu uỷ viên BCT, TUĐ và tướng lănh không ăn cánh với hai
ngừơi này. Việc này đă xảy ra từ hơn thập niên qua, từ hết BCT này
sang BCT khác, nhưng cho tới nay những ngừơi có “quyền uy” vẫn
không cho BCT đụng vào. Sau nhiều năm tin tưởng và chờ đợi nhưng
thấy BCT vẫn t́m cách quên lăng, v́ họ bị áp lực mạnh của vài
ngừơi “quyền uy”, cho nên trước đây gần hai năm chính tứơng Vơ
Nguyên Giáp đă phải công khai đưa việc này yêu cầu HNTU 9 (khoá 9)
đầu tháng 1.04 giải quyết, nhưng tới nay vẫn im lặng bất động :
“Đề nghị Hội nghị Trung ương lần này cần kiểm
điểm nghiêm khắc v́ sao t́nh trạng vi phạm nguyên tắc tổ chức và
kỷ luật Đảng kéo dài ở cấp Trung ương mà Ban Chấp hành Trung ương
và Bộ Chính trị đă thấy rơ và đă có nghị Nghị quyết khẳng định
phải giải quyết nhưng cho đến nay vẫn để tồn tại không giải quyết.
“Điển h́nh nghiêm trọng là vụ Tổng
cục II thuộc Bộ Quốc Pḥng. Những người đứng đầu và những phần tử
xấu trong Tổng cục II đă có những hoạt động phá hoại Đảng nghiêm
trọng một cách có hệ thống, có tổ chức kéo dài hàng chục năm đặt
máy nghe trộm các đồng chí lănh đạo và các cán bộ cấp cao, sử dụng
những thông tin sai lệch để phá rối và chia rẽ nội bộ, cố t́nh gây
ra bè phái trong Đảng, tạo ra chứng cứ giả để hăm hại những cán bộ
tốt của Đảng, vi phạm nghiêm trọng đến điều lệ của Đảng, vi phạm
pháp luật Nhà nước và kỷ luật của quân đội.
Vấn đề chấn chỉnh Tổng cục II liên quan sâu sắc
đến t́nh h́nh chung của toàn Đảng, không chỉ là vấn đề cụ thể của
một cơ quan, cũng không phải là vấn đề riêng của Bộ Quốc pḥng, mà
là vấn đề có liên quan đến thành bại của công cuộc xây dựng, chỉnh
đốn Đảng, đến việc giải quyết những vấn đề tồn tại trong Đảng từ
trước tới nay.
Đặc biệt nghiêm trọng là vụ Sáu Sứ diễn ra cuối
khoá VI trước thềm Đại hội VII mà Hội nghị Trung ương 12 và 13
khoá VI đă bàn giao cho Trung ương khoá VII giải quyết.
Nghiêm trọng hơn nữa là vụ T4 mà
Bộ Chính trị khoá VIII đă bàn giao lại cho Bộ Chính trị khoá IX.
Bộ Chính trị khoá IX đă chỉ đạo Ban điều tra liên ngành tiến hành
điều tra và Bộ Chính trị đă kết luận. T4 là một vụ án chính trị
“siêu nghiêm trọng” vi phạm kỷ luật của quân đội.”
[2]
Điều báo
nguy của Vơ Văn Kiệt về vài ngừơi có “quyền uy” đang chỉ huy BCT
cũng phản ảnh sự báo động của cựu Uỷ viên BCT kiêm Trưởng ban Tổ
chức trung Ương Nguyễn Đức Tâm gần 5 năm trước đây.
Trong thư gởi cho BCT và TUĐ vào đầu năm 2001 trước ĐH 9, ông Tâm
đă kể tỉ mỉ những sự “lộng quyền” và “đặt ḿnh lên trên đảng” của
Đỗ Mừơi và Lê Đức Anh khi họ v́ mưu đồ riêng, vận động t́m cách
loại Lê Khả Phiêu để đưa Nông Đức Mạnh, một ngừơi chỉ biết tuân
lệnh, lên làm TBT tại ĐH 9:
“Nhưng những hoạt động gần đây của
các đồng chí đó, chính là đồng chí Đỗ Mười và đồng chí Lê Đức
Anh, xung quanh vấn đề nhân sự của Đại hội IX đă làm tôi suy nghĩ
rất nhiều, nên tôi không thể không phát biểu ư kiến để đấu tranh
với những hoạt động mà tôi cho là vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc
tổ chức của Đảng, là lộng quyền, là đặt ḿnh lên trên Đảng.”[3]
Cũng
trong thư gởi BCT góp ư về các dự thảo văn kiện ĐH 10, Vơ Văn Kiệt
c̣n nêu rơ nguyên nhân của t́nh trạng mất dân chủ và chà đạp Điều
lệ đảng hết thời này sang thời khác của một số ngừơi có quyền uy
cấu kết với những ngừơi có quyền lực (trong từng thời ḱ) đă lợi
dụng nguyên tắc “tập trung dân chủ” trong sinh hoạt
đảng để đi đến độc quyền lănh đạo:
“Khi nắm quyền lực trong tay, khi
ngồi trên ghế quyền lực (Đảng, Nhà nước và hệ thống chính trị),
nếu không có ư thức tu dưỡng rèn luyện phẩm chất của người cộng
sản, nhất là Đảng không có cơ chế phù hợp để kiểm tra, kiểm soát
phẩm chất đảng viên, th́ sự tha hoá trong không ít đảng viên có
chức, có quyền là điều không thể tránh khỏi. Cơ chế phù hợp đó chỉ
có thể được xây dựng và thực thi trên căn bản nguyên tắc của Đảng
được qui định rơ trong điều lệ của Đảng phải được nghiêm chỉnh
chấp hành. Đáng tiếc là, trong một thời gian dài, một số nguyên
tắc cơ bản đó đă bị vi phạm ngày càng trầm trọng. Rơ nhất là
nguyên tắc tập trung dân chủ trong xây dựng Đảng, trong sinh hoạt
Đảng, trong triển khai mọi hoạt động công tác của Đảng.”
Ông Kiệt đưa dẫn chứng cụ thể về
việc một số ngừơi có thế lực từng ḱ trong đảng đă biến các Đại
hội đảng bộ các cấp tới đại hội đại biểu toàn quốc của đảng chỉ
c̣n là làm cảnh:
“Trên thực tế gần như đại hội chỉ
c̣n là thủ tục, khiến cho sức mạnh của Đảng bị giảm sút v́ sự chọn
lọc, tuyển lựa cán bộ để đưa vào các cấp uỷ không công khai, minh
bạch, trong quá tŕnh dân chủ thảo luận của đại hội các cấp. V́
thiếu dân chủ cho nên sự tập trung đă trở thành tập trung quan
liêu, dẫn tới sự chuyên quyền, độc đoán của một số tập thể nhỏ.”
Cho tới nay “tập trung dân chủ” vẫn
là nguyên tắc lănh đạo của ĐCSVN. Nhưng trong thư này ông Kiệt đă
kịch liệt kết án nguyên tắc lănh đạo này và đă dẫn chứng về những
tai hại mà nguyên tắc này đă biến ĐCVN trở hành một đảng độc tài
của một vài ngừơi!
Tệ hại cực ḱ hiện nay mà ai cũng
thấy là nạn tham nhũng, theo ông Kiệt, cũng do nhóm đang lợi dụng
“tập trung dân chủ” để vơ vét tài sản:
“Tham
nhũng ở Việt Nam cũng như ở nhiều nước khác, nhất là các nước XHCN
cũ, phát triển dưới hai dạng đều rất nguy hiểm: a. Tham nhũng của
cải vật chất thông qua quyền hành. b. Tham nhũng những giá trị trí
tuệ, những danh vị cao quí bằng chủ nghĩa cơ hội. Những giá trị đó
là nguồn sức mạnh rất to lớn của đất nước. Tiềm năng đó đă bị đánh
cắp một cách phi pháp…
Đương nhiên cả hai loại tham nhũng
kể trên hiện nay đang có cương vị đáng kể trong xă hội. Họ sẵn
sàng cao giọng bảo vệ chế độ, tích cực chống bọn phản động tấn
công vào Đảng, vào chủ nghĩa xă hội! Thực ra là họ sợ hăi cho lợi
ích bất chính của họ. »
Tố cáo
“tả khuynh “ đă
sai lầm và vẫn
lợi dụng
Ngoài việc chỉ trích BCT hiện nay
đă để một số ngừơi có “quyền uy” mua chuộc, Vơ Văn Kiệt c̣n nói
tới cả những sai lầm vô cùng tai hại của các nhóm “tả khuynh”
trong đảng từ trước tới nay trong nhiều lănh vực từ tư tưởng,
chính trị, ngoại giao, kinh tế, giáo dục…
“Trong nhiều giai đoạn lịch sử của cách mạng
Việt Nam, phương pháp tư duy “tả khuynh”, chủ quan, duy ư chí đă
từng giữ vai tṛ chủ đạo.”
Theo ông, chính các nhóm này, qua
nhiều thời ḱ đă đi vào những sai lầm rất nghiêm trọng làm thiệt
hại cho quyền lợi đất nước, gây nên những tội ác lớn với nhân dân.
Ông Kiệt dẫn chứng các chính sách “tả khuynh” của các nhóm này
trước đây như “phong trào Xô viết-Nghệ tĩnh”, “Nam ḱ khởi nghĩa”
của đầu thế kỉ trước đă gây nhiều thiệt hại cho đảng. Đến “phong
trào cải cách ruộng đất” bắt chước Mao Trạch Đông với các biện
pháp đấu tố dă man nông dân ở miền Bắc sau 1954. Vẫn theo ông
Kiệt, tư duy “tả khuynh” của những phần tử bảo thủ trong TUĐ trong
giai đoạn sau 1975 thể hiện qua các chính sách “cải tạo tư sản”,
“làm ăn tập thể” trong nông nghiệp, “kinh tế mới”, “cải tạo” binh
sĩ miền Nam, khiến cho hàng triệu thuyền nhân phải bỏ nước ra đi.
Kết quả của các biện pháp “tả khuynh” là hàng triệu ngừơi lâm vào
nghèo đói, đất nước tụt hậu cho tới bây giờ vẫn chưa thoát ra
được!
Hiện nay, theo Vơ Văn
Kiệt, khuynh hướng “tả khuynh” trong đảng thể hiện qua những chủ
trương và khẩu hiệu “coi chừng chệch hướng”, “đổi mới nhưng
không đổi mầu”, coi chừng “diễn biến hoà b́nh”. Thậm chí
khuynh hướng bảo thủ “tả khuynh”, theo ông Kiệt, c̣n phát
triển cả trong lănh vực đối ngoại, chỉ biết quay đầu về
phương Bắc nên đă bỏ lỡ nhiều cơ hội tốt đẹp để canh tân đất nước:
“Vụ không kư hiệp ước
thương mại với Mỹ ở New Zeeland, không vào WTO trước Trung quốc
một bước thể hiện sự ngập ngừng đó. Cứ như thế này th́ rồi ra
những nước khác sẽ lợi dụng sự chậm chân của ta để nhích lên một
nước cờ cho họ.”
Khi xét quá tŕnh phát triển của
ĐCSVN trong suốt 70 năm qua, cựu TT Vơ Văn Kiệt đă nh́n nhận,
khuynh hướng “tả khuynh” mặc dầu đă vi phạm sai lầm nghiêm
trọng và gây những tội ác lớn nhưng trứơc sau nó đă đóng vai tṛ
chủ động. Những phần tử “tả khuynh” ít khi bị khiển trách, trái
lại thường được coi là những ngừơi có “lập trừơng kiên định”,
thường giữ các chực vụ chủ chốt. Nếu căn cứ theo cách định
nghĩa và giải thích của cựu TT Vơ Văn Kiệt th́ những đại biểu của
nhóm “tả khuynh” hiện c̣n sống và vẫn c̣n nhiều “quyền uy” phải kể
tới Đỗ Mười, Lê Đức Anh. C̣n trong BCT hiện nay thuộc nhóm “tả
khuynh” phải kể tới các uỷ viên BCT Nguyễn Phú Trọng
(Bí thư thành uỷ Hà nội, Chủ tịch Hội đồng Lí luận Trung ưong,
Trửơng Tiểu ban soạn thảo dự thảo các văn kiện ĐH 10),
Nguyễn Khoa Điềm (Trửơng ban Tư tửơng Văn hoá Trung ương),
Phạm Văn Trà (Bộ trưởng Quốc pḥng) và Trần
Đ́nh Hoan (Trửơng ban Tổ chức Trung ương).
Khi xét về nguyên nhân đưa tới t́nh
trạng “tả khuynh”, ông Kiệt đă nhắc lại câu của Lenin để nhắc tới
trường hợp thành phần lănh đạo của ĐCSVN, đó là
“Nhiệt t́nh cách mạng cộng với dốt nát bằng sự
phá hoại”.
Áp dụng vào thực tế th́ ở đây Vơ Văn Kiệt đă ám
chỉ tới Đỗ Mười và Lê Đức Anh, hai ngừơi đầy nhiệt t́nh CS nhưng
lại vô học. Vơ Văn Kiệt đă rút ra bài học về những tại hại mà các
nhóm người này đă gây ra:
“Trong quá tŕnh xây dựng chủ nghĩa
xă hội của chúng ta, đă có không ít trường hợp sự nghiệp phát
triển kinh tế bị “phá hoại” bởi những loại nhiệt t́nh như vậy.”
Thấy rơ là các phần tử “tả khuynh”
bảo thủ vẫn c̣n giữ vai tṛ chủ động trong BCT, nên ông Kiệt đả
cảnh báo Đại hội 10 về những nguy cơ của nó:
“Dũng cảm nh́n thẳng vào sự thật, phải chỉ ra
được nguyên nhân và tác hại của phương pháp tư tưởng “tả khuynh”,
giáo điều nói trên, t́m cách khắc phục nó, đó phải là công việc
không thể lẩn tránh của công tác tổng kết và lư luận. Gợi lên
những vấn đề nói trên, tôi muốn chúng ta cố gắng nh́n lại cả quăng
đường Đảng ta đă đi qua, t́m ra nguyên nhân thực chất của những
sai lầm đó.
Lưu ư đến đặc điểm này để khắc phục và tỉnh táo
trước những nguy cơ vấp lại những sai lầm như đă từng vấp.
Những vấp váp, tŕ trệ và sự chững lại trong tiến tŕnh Đổi Mới,
nguyên nhân của nguyên nhân có phải chính là xu hướng giáo điều
“tả khuynh” vẫn c̣n tồn tại, muốn co kéo, kiềm chế những tiềm lực
phát triển, nhưng lại mang danh nghĩa bảo vệ Đảng, bảo vệ Chủ
nghĩa xă hội, chống chệnh hướng.”
« Chệch hướng » hay
không chệch hướng ? Ai chệch hướng ?
Một quan tâm khác cũng được cựu TT
Vơ Văn Kiệt nhấn mạnh trong thư gởi cho BCT và TUĐ là những hù doạ
và chụp mũ về « chệch hướng » của các phần tử « tả khuynh » vẫn
lại được nêu ra trong các dự thảo văn kiện ĐH 10. Bởi v́ trong mấy
thập niên qua chính ông đă từng là nạn nhân của những sự chụp mũ
này và cũng thấy rơ những nguy hại của nó cho đất nước và nhân
dân. Khi đọc các dự thảo văn kiện ĐH 10 ông Kiệt càng giựt ḿnh
thấy rằng, các phần tử « tả khuynh » vẫn tiếp tục lên lớp dạy dỗ
thiên hạ là coi chừng « chệch hướng « :
« Trong bản báo cáo, có rất nhiều
chỗ đă sử dụng khái niệm “tránh chệnh hướng”. Đây cũng là một khái
niệm thường xuyên được sử dụng, song nội dung của nó th́ lại
được vận dụng rất tuỳ tiện, thậm chí thô thiển và thô bạo khi dựa
vào một nội dung có phần mơ hồ, thiếu xác định để thực thi thói
quen độc quyền chân lư, áp đặt tư duy, tuỳ tiện quy kết. Vấn
đề thực ra có thể là rất cụ thể và ṣng phẳng: Trên chặng đường
trước mắt, thế nào là hướng và thế nào là chệch? »
Ông đă nêu ra nhiều trường hợp điển
h́nh từ sau 1975 mà chính trong thời gian đó ông đă từng giữ những
chức vụ quan trọng như Bí thư Thành uỷ Thành phố Hồ Chí Minh cho
tới khi làm Thủ tướng. Với thái độ trăn trở, ông Kiệt đă đặt câu
hỏi thẳng thắn cho những ngừơi có trách nhiệm hiện nay cũng như
những ngừơi từng có trách nhiệm trước đây :
« Kinh nghiệm lịch sử đă cho
chúng ta thấy rằng có rất nhiều trường hợp, một giải pháp từng bị
coi là chệch hướng trong một thời gian dài, nhưng sau này lại thấy
là đúng. Nhiều giải pháp coi là đúng hướng, th́ lại vấp phải ách
tắc, thất bại. »
Sau khi liệt kê một số chính sách đă
một thời gian dài từng được coi là « đúng hướng » như « đánh tư
sản mại bản », « tập thể hoá » nông nghiệp, « cải tạo » và « quốc
doanh »…, nhưng cuối cùng đă phải trả giá rất đắt là đưa đất nước
tụt hậu, nhân dân đói nghèo ; từ đó ông Kiệt đă hỏi thẳng những
ngừơi từng vênh váo tự coi là « đúng hướng » đang nằm trong BCT và
cả những ngừơi « quyền uy » đứng ngoài BCT nhưng đang chỉ huy
BCT :
« Sau một thời gian dài,
phải trả giá rất nhiều, sự đúng hướng đó đi vào ngơ cụt đến mức
không có khả năng đi tiếp theo cái “đúng hướng” đó nữa, th́ mới
tỉnh ngộ ra và mới thừa nhận rằng những điều tưởng là đúng
hướng lại là chệch, và cái tưởng là chệch lại là đúng, mà hiện
nay chúng ta đang đi theo. Vậy th́ trong số những cái đang được
gọi là đúng hướng và chệch hướng mà chúng ta dự kiến trước mắt, có
những căn cứ khoa học nào để xác định, hay vẫn chỉ là những vũ
đoán duy ư chí và tuỳ tiện. »
*
* *
Trên đây là một số nhận định chính của
cựu TT Vơ Văn Kiệt, xuyên qua lá thư gởi BCT và TUĐ góp ư về các
dự thảo văn kiện của ĐH 10, đă cho mọi ngừơi thấy rơ những tệ
trạng độc tài, tham nhũng ở Trung ương và cách quản trị đất nước
tùy tiện và vô trách nhiệm của các ngừơi có « quyền uy » và
« quyền lực » ở trong và ngoài BCT . Mặc dầu t́nh trạng nội bộ
đảng và đất nước đă đang đứng trước nhiều nguy cơ, nhưng trong các
dự thảo văn kiện của ĐH 10 của ĐCSVN trước sau vẫn coi chủ nghĩa
Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh là « nền tảng tư tưởng » của
chế độ, v́ thế cựu TT Vơ Văn Kiệt ngay trong phần đầu lá thư đă
đặt lại căn bản này :
« Từ bao nhiêu năm nay, lúc nào chúng
ta cũng khẳng định rằng Chủ nghĩa Mác - Lênin là nền tảng tư tưởng
của Đảng, là kim chỉ nam của cách mạng Việt Nam. Chưa bao giờ
chúng ta chủ trương làm trái chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ
Chí Minh. Nhưng tại sao chúng ta vẫn mắc nhiều sai lầm?
Nếu có một kim chỉ nam trên tay, th́ khó có thể lạc hướng.
Nhưng tại sao vẫn có những giai đoạn lạc hướng?”♣

[1]
. xem tạp chí Dân chủ & Phát
triển (DC&PT) số 6, 5.96
[2]
.Vơ Nguyên Giáp, bản điều trần 7 điểm, 3.1.04, DC&PT số 28,
6.04;
[3]
. Nguyễn Đức Tâm, thơ gởi BCT 1.3.01, DC&PT 24, 11.02
Mục Thời sự Tạp chí Dân chủ & Phát
triển điện tử:
www.dcpt.org
hay
www.dcvapt.net