| ||||||
|
TỰ DO NGÔN LUẬN VẪN C̉N LÀ VẤN ĐỀ Ở VIỆT NAM Hoa Kỳ yêu cầu nhà nước Việt Nam trả tự do cho năm “tù nhân cuả lương tâm”
+++++++++ TRẢ TỰ DO CHO PHẠM HỒNG SƠN, NGUYỄN VŨ B̀NH VÀ NGUYỄN KHẮC TOÀNNguyễn Văn Hiệp Có hai sự kiện đáng chú ư trong dịp kỷ niệm 60 năm ngày 2 tháng 9 - ngày chính phủ của Hồ Chí Minh tuyên bố Độc Lập tại quảng trường Ba Đ́nh năm 1945 - năm nay trong nước. Thứ nhất là nhà dân chủ kỳ cựu Hoàng Minh Chính cuối cùng được chính quyền Hà Nội chấp thuận cho sang Mỹ chữa bệnh. Thứ hai là chủ tịch nhà nước Trần Đức Lương đă kư lệnh đặc xá trên 10.000 tù nhân trước thời hạn, trong đó không có ba tù nhân chính trị Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh và Nguyễn Khắc Toàn. Trước hết là phải nh́n rơ chiêu bài của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam . Khi đánh giá t́nh h́nh quốc tế và quốc nội thuận lợi cho chế độ, họ sẵn sàng bắt giam hoặc quản thúc những nhân vật bất đồng chính kiến t́nh nghi có hại cho chế độ. Thủ đoạn bắt người làm con tin kiểu này đă trở thành truyền thống, nhất là từ khi chế độ cộng sản Việt Nam buộc phải mở cửa để đón nhận đầu tư quốc tế và tham gia những sinh hoạt có tính đa phương của thế giới. Khi cần thương lượng với những cường quốc dân chủ phương Tây, chính quyền cộng sản Việt Nam thả một cách nhỏ giọt những nhân vật bất đồng chính kiến đang bị giam giữ, nới lỏng mức độ quản thúc hay ṿng vây kinh tế đối với những người t́nh nghi có hại cho chế độ. Vụ án Nhóm dân chủ vừa qua là một thí dụ. Chính quyền cộng sản buộc phải thả Phạm Quế Dương và Trần Khuê trước áp lực của dư luận quốc tế, nhưng quyết định không thả những nhà dân chủ trẻ tuổi Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh và Nguyễn Khắc Toàn. Ở đây, cũng nên nh́n vào thực trạng quyền lực trong đảng cộng sản hiện nay. Trong chuyến công du nước Mỹ của thủ tướng Phan Văn Khải cuối tháng 6 vừa qua, khi phái đoàn từ Việt Nam chưa kịp đặt chân đến Mỹ th́ đă có lệnh khác từ trong đảng cộng sản làm áp lực lên chính quyền Mă Lai đập bỏ tượng đài tưởng niệm thuyền nhân Việt Nam trên đảo Bidong. Ngay khi chữơ kư của thủ tướng Phan Văn Khải trước tổng thống George W. Bush chưa kịp ráo mực, cam kết "tôn trọng các quyền tự do ở Việt Nam", th́ những hành động nhằm triệt hạ tôn giáo ở Việt Nam đă tỏ ra rất hung bạo, nhất là đối với Phật Giáo Ḥa Hảo. Những điều này một lần nữa chứng minh rằng ngay cả các chức vụ đại diện quốc gia như thủ tướng cũng không có thực quyền trong chế độ cộng sản Việt Nam . Nhóm cầm quyền trong đảng cộng sản hiện nay không khác ǵ những con cua ở trong một giỏ, con nào mon men ḅ lên miệng giỏ th́ lập tức có nhiều con khác hè nhau kéo xuống. Các phe phái trong đảng thường xuyên cấu xé lẫn nhau trong một keo vật mà trọng tài là thành phần xin tạm gọi là phe lưng chừng, một keo vật dai dẳng không có hồi ngă ngũ. Thế và lực của các phe này được thể hiện qua những chuyến công du nước ngoài vừa rồi của ba nhân vật đứng đầu đảng và nhà nước. Tring cùng thời gian, nhóm cởi mở, có khuynh hướng thân phương Tây mà Phan Văn Khải được xem là đại biểu, đă dẫn phái đoàn đến Mỹ. Nhóm bảo thủ, do Trần Đức Lương đại diện, sang Trung Quốc. Nhóm lưng chừng, do Nông Đức Mạnh dẫn đầu, đến Pháp. Sự giằng co trong keo vật giữa các phe phái là điều luôn luôn xảy ra. Mặc dầu vậy cũng có một vài quyết định tuy ít xảy nhưng có sự đồng thuận của cả ba phe trong đảng. Đó là những quyết định bảo vệ sự sống c̣n của đảng cộng sản, bảo vệ quyền lợi của đảng, bởi v́ đó cũng là bảo vệ quyền lợi của chính họ, nhóm thiểu số đang cầm quyền và đang lănh đạo hơn hai triệu đảng viên phục tùng họ. Quyết định giữa việc chấp thuận cho nhà dân chủ kỳ cựu Hoàng Minh Chính đi Mỹ chữa bệnh hay trả tự do cho các nhà dân chủ trẻ tuổi Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn trong dịp 2 tháng 9 năm nay là một thí dụ của loại quyết định này. Sự cân nhắc của các nhóm trong ban lănh đạo đảng trong trường hợp này rơ ràng là đă được đo lường kỹ càng. Trước những hành động đàn áp tôn giáo khốc liệt, chính quyền cộng sản cần có một động tác nhằm xoa dịu dư luận trong và ngoài nước. Mặt khác tác động này cũng thể hiện phần nào lời cam kết mà thủ tướng Phan Văn Khải đă kư với tổng thống Bush về việc "tôn trọng các quyền tự do ở Việt Nam", để t́m kiếm sự ủng hộ trong việc gia nhập WTO và cũng để giải tỏa áp lực của những chống đối từ bên trong. Trong lần quyết định này, ban lănh đạo đảng cộng sản đă lùi một bước bằng cách chấp thuận để nhà dân chủ kỳ cựu Hoàng Minh Chính đi Mỹ chữa bệnh, dù sao đối với họ những chống đối từ bên ngoài cũng dễ đối phó hơn. Ông Hoàng Minh Chính đă ngoài 80 tuổi, và hơn nữa họ cũng đă thành công trong việc chia rẽ và làm yếu đi lực lượng dân chủ trong nước. Uy tín của cá nhân ông Hoàng Minh Chính cũng đă bị thiệt hại sau vụ xung đột với Nguyễn Thanh Giang. Trả tự do cho Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn nguy hiểm hơn, theo suy tính của họ. Kinh nghiệm trước đây cho thấy các nhà đối kháng thường bị mất đi sức hút sau khi xuất ngoại. Thêm vào đó, sau Nghị quyết 36, ngành an ninh hải ngoại của Hà Nội lại c̣n được tăng cường với đầy đủ phương tiện và xảo thuật để triệt hạ uy tín của những nhà đối kháng trong nước ra hải ngoại. Đây là những cơ sở lư luận của ban lănh đạo đảng cộng sản khi để nhà dân chủ kỳ cựu Hoàng Minh Chính đi Mỹ. Hơn nữa ông Hoàng Minh Chính đang bệnh. Trong khi đó, đảng cộng sản đánh giá là họ sẽ phải đối phó với nhiều vấn đề hơn nếu lấy quyết định thả Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh và Nguyễn Khắc Toàn trong dịp 2 tháng 9 năm nay. Cũng nên biết là trong t́nh huống hiện nay chính quyền cộng sản không thể bắt thêm những người bất đồng chính kiến mà không phải trả một giá thật đắt. Những Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh đă ở tù thay cho những thanh niên khác. Thả những Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh tức là đưa những biểu tượng sống của tinh thần đấu tranh cho dân chủ một cách kiên cường và đầy tính thuyết phục về với tuổi trẻ, là đem đến cho những thế hệ trẻ Việt Nam những ngọn cờ lộng lẫy. Họ sợ. Ban lănh đạo đảng cộng sản thừa hiểu dân chủ, dân chủ đa nguyên là một tiến tŕnh không thể đảo ngược, những phương tiện và mưu mẹo ngăn chặn hay ngăn cản của họ chỉ là những cố gắng tuyệt vọng để câu giờ với thời gian. Nhưng có một điều chắc chắn là dân chủ sẽ đến sớm cho nhân dân Việt Nam , sớm hơn cả với những dự định kềm chế hay phong tỏa của ban lănh đạo đảng cộng sản. Vấn đề mà đảng cộng sản cần phải đặt ra là dân chủ sẽ đến với Việt Nam như thế nào, thay v́ ra sức ngăn cản tiến tŕnh này. Đảng cộng sản đă mù quáng quá lâu rồi. Đừng để lịch sử ghi nhận nền dân chủ đầu tiên của Việt Nam lại đến do những áp lực từ nước ngoài. Phải có một căn bản đồng thuận chung là dân chủ hóa Việt Nam trước hết là vấn đề của người Việt Nam . Phải cùng nhau giải quyết để dân chủ đến trong ḥa b́nh và một cách nhanh chóng như là một niềm tự hào của người Việt Nam . Nếu những hành vi đàn áp tôn giáo, giam giữ những nhà dân chủ trẻ với tội danh gián điệp th́ có nhiều triển vọng "nền dân chủ do nước ngoài áp đặt" sẽ xảy ra. Cùng với thảm cảnh các tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo bị đàn áp, những sách nhiễu liên tục đối với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, việc tiếp tục giam giữ Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh sẽ khiến Dự Luật Nhân Quyền Việt Nam 2005, hay 2006, được cả lưỡng viện Quốc Hội Mỹ thông qua. Một khi nước Mỹ chính thức cam kết để thúc đẩy dân chủ cho Việt Nam , cụ thể bằng một đạo luật, th́ bài toán dân chủ Việt Nam coi như có thêm một phương pháp giải quyết với nhiều phương tiện. Mỹ và các quốc gia dân chủ phương Tây rất muốn giao hảo với một Việt Nam dân chủ hơn là một Việt Nam độc tài. Để đi đến một đồng thuận căn bản trong việc giải quyết bài toán dân chủ giữa người Việt Nam với nhau, phải trả tự do cho Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh và Nguyễn Khắc Toàn nhân danh đạo lư của một dân tộc. Đó cũng là điều kiện để người Việt Nam giải quyết bài toán dân chủ cho nước ḿnh một cách nhanh chóng và trong ḥa b́nh. Ngoan cố giam giữ họ, không những nguy hại cho sinh mệnh chính trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam sau này, mà c̣n có nguy cơ gây thiệt hại cho chính đất nước. Việt Nam có thể không được kết nạp vào Tổ Chức Thương Mại Thế Giới (WTO). Đó là một giá quá đắt. Ban lănh đạo đảng cộng sản phải trả tự do không điều kiện cho Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc Toàn. Họ chưa có dấu hiệu nào chứng tỏ muốn làm như vậy. Chọn lựa duy nhất của những người dân chủ Việt Nam là gia tăng áp lực giải thoát những đứa con quí hiếm của tổ quốc này. Nguyễn Văn Hiệp ( Charlotte , NC )
washingtonpost.com
Free Speech Issues
Still Problematic For Vietnam By Ellen Nakashima
JAKARTA, Indonesia A business manager in Hanoi, Pham Hong Son, has spent 42 months in a Vietnamese prison. His crime: downloading an essay titled "What is Democracy?" from a U.S. State Department Web site, translating it and sending it to friends and senior Communist Party officials. Son, 36, who worked for a pharmaceutical company, was convicted of espionage in Vietnam after a closed, one-day trial in June 2003. He was sentenced to 13 years, later reduced to five. "What he did was legal," insisted his wife, Vu Thuy Ha, 34, in a June interview in Hanoi. She said that her husband was exercising free speech and did not commit a seditious act. "What can anyone do with the translation? What can they do to overthrow the government?" Last week, the U.S. ambassador to Vietnam, Michael Marine, called on Vietnam to release Son and four others described as prisoners of conscience. Vietnam has made progress in "collective" human rights such as improving education and reducing poverty, Marine noted. But it is still intolerant of political dissent, he said. "History has shown that political and religious freedoms go hand in hand with economic prosperity," Marine said in a speech to the American Chamber of Commerce in Hanoi. "The pace and scope of Vietnam's future success depends on a strong commitment to reform in both of these areas." Political analysts and international human rights groups do not know precisely how many prisoners of conscience Vietnam has detained, but U.S. officials said the number of cases they have been able to verify had dwindled in recent years to 10 or fewer. During the past year, Vietnam has released more than 26,000 prisoners, of whom perhaps 15 were political or religious prisoners, U.S. officials said. The younger ones in particular, such as Son and Nguyen Vu Binh, who was accused of posting "reactionary" articles on the Internet and of trying to set up a liberal democratic party, remain incarcerated. The government insists it is not repressing religious or political rights. "Some people may argue that Vietnam does not have freedom and democracy and only has a one-party system. But you know, our ultimate goal is to maintain political stability and serve the interests of the people," Prime Minister Phan Van Khai said in a June interview. "We do not agree with arguments from the outside that there are prisoners of conscience in Vietnam. We do not have any prisoners of conscience in Vietnam." Vietnam last month issued a human rights report in which it promised to respect freedom of expression and promote free use of the Internet. A revised press law in 1999 stated that citizens have the right to be informed, express opinions and provide information without being censored by any organization or individual, it noted. Nonetheless, the United States last year placed Vietnam on a list of "countries of particular concern" with regard to religious freedom. Officials expect Secretary of State Condoleezza Rice to decide soon whether Vietnam should remain on the list. Marine said that although Vietnam has taken steps to expand religious and political space, "there is more, much more, that the authorities can and should do." Pham Hong Son was part of a loose group of young men, including his friend Nguyen Vu Binh, who believed in expanded individual political freedoms. Their circle was not large enough to constitute a movement, according to interviews with several older dissidents. They rarely met in groups because to do so would invite government scrutiny. The older dissidents said they warned the younger men to keep a low profile. Son, for instance, once thought of setting up a democracy fund, said Hoang Minh Chinh, 86, who over the decades has been imprisoned three times by the government for a total of 20 years. "I told him that it was impossible to do that because the government would arrest him and give him a lot of trouble," recalled Chinh, who lives in a small house in the heart of town. "But he kept coming to visit me, and tried to persuade me to talk to my friends about the fund to get their support." These dissident colleagues agreed that the fund was risky, and Son dropped the idea, Hoang said. Then one day Son came to Chinh with a copy of the essay he had translated. He told Chinh he had given the U.S. ambassador, then Raymond Burghardt, the first copy as a gift. The second went to the general secretary of the Communist Party. The third went to Chinh. Son also showed the translation to his wife, an administrative assistant for a nongovernmental organization. She liked the piece. Though she realized that the topic was "sensitive," she said, "at that time, I didn't know that it would be dangerous to my husband and my family. I think people have a right to do personal research. I don't understand why he had to be arrested." Son also translated and sent to friends and officials an essay he wrote in French titled "Encouraging Signs of Democracy." Neither essay advocated violence, Vu Thuy Ha said. "He was trying to propose steps to improve democracy in Vietnam," she said. On March 25, 2002, soon after Son sent the second essay, a special police unit came to their house, Ha said. The police seized Son's computer and personal papers and took him for questioning. Son published an open letter on the Internet protesting the search and confiscation of his belongings. The next day, he visited Chinh. "I warned him, 'You're going to be arrested soon,' " Chinh recalled. "I advised him to try to tell the authorities that what he did was not illegal." On March 27, the police took Son, without an arrest warrant. When Ha came home that evening, she found books, dishes and clothes knocked to the floor. Ha and her sons now live with her parents. During a visit, the boys, 6 and 8, scampered about, playing tunes on an electronic keyboard and jumping on a bed. The younger boy, Pham Vu Duy Tan, who has his father's bright eyes, said he missed his father. The older boy, Pham Vu Anh Quan, wanted to know why his father could not have a phone in prison. They asked when, exactly, he would come home. Their father's release date, Ha told them, is March 27, 2007.
© 2005 The Washington Post Company
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |