| ||||||
|
Ai đẻ nó ra? Kiêm Ái Cả hơn tuần nay, các giới truyền thông đều phổ biến tin Vơ Văn Kiệt bị ám sát, bị thương hiện đang điều trị tại bệnh viện Nguyễn Oanh ở Gia Định. Có nguồn tin c̣n cho biết rất tường tận rằng Vơ Văn Kiệt trong khi chơi tennis đă bị người nhặt banh trong sân lụi một phát nhưng không trúng chỗ nhược nên chưa theo Bác Hồ Khỉ Đại. Người đưa tin là một người bà con với Vơ Văn Kiệt. Có nguồn tin c̣n cho cả số pḥng Kiệt đang nằm. Để cho báo chí hải ngoại đă tung tin ê hề, ai cũng biết tin Vơ Văn Kiệt bị ám sát, lúc đó Vơ Văn Kiệt mới xuất hiện ở tiền đ́nh Quốc Hội VC, “da dẻ hồng hào” chứng tỏ Kiết không bị thương, đánh tan mọi tin đồn láo khoét. Kiêm Ái nghe tin này mà đâm lo cho số phận của Vơ… Nguyên Giáp. V́ đây là cách Việt Cộng muốn giết Vơ Nguyên Giáp, bởi v́ hắn ta có tiếng là nhát như thỏ đế. Bị người ta tṛng vào đầu cái chức “cầm quần chị em” mấy chục năm rồi mà không dám hé môi phản đối, không dám kêu oan với Bác Hồ Khỉ Đại. Chỉ mới gần đây, mới dám ngọ ngậy đôi chút rồi cũng để đàn em Nguyễn Nam Khánh quậy chứ Giáp không dám ra mặt chỉ huy lănh đạo. Biết tỏng ṭng tong cái ḷng nhát sợ của Vơ Đại Tướng, bọn Anh Chột và Mười Thiến Heo mới nghĩ ra kế giết Vơ Nguyên Giáp: cứ phao tin đồn là Kiệt bị ám sát hụt th́ Vơ Nguyên Giáp sẽ hăi mà chết, không cần phải ra tay. Quả nhiên Giáp trúng kế. Theo “nguồn tin không muốn tiết lộ danh tánh” th́ mấy ngày nay Vơ Nguyên Giáp bỏ ăn, trùm mền rên hù hụ, trong khi đó th́ Anh Chột và Mười Thiến Heo cứ cho người canh chừng nhà Giáp để lấy tin “Đại Tướng đă đi”! Ai đẻ ra cái tin Vơ Văn Kiệt bị ám sát? Chính là bọn Anh Chột và Mười Thiến Heo chứ ai vào đây. Nói đi rồi phải nói lại. Vơ Văn Kiệt đă tŕnh diện báo chí, chứng tỏ rằng hắn ta chưa hui nhị t́, nhưng biết đâu nay mai sẽ có tin chính xác Kiệt bị ám sát chết thẳng cẳng lại chẳng ai thèm chạy nhật tŕnh. Quốc kế dân sinh th́ Việt Cộng đần độn, chứ mưu mô hại người một cách xảo quyệt th́ chúng có cả mấy bồ, mỗi bồ lại to gấp mấy cái “lăng Bác” ở Ba Đ́nh. Hồi ở địa phương tại hạ có một ông lăo rất đạo đức, rất có uy tín với dân chúng trong vùng, ai có chuyện ǵ thắc mắc, khó khăn tới nhờ cụ đều có những lời khuyên chính xác, gỡ rối tơ ḷng hiệu nghiệm. Có điều là cụ không ưa Việt Minh (tiền thân của Việt Cộng). Một bữa cụ mất tích, không phải chỉ có người nhà cụ lo lắng t́m kiếm mà cả vùng ai cũng lo lắng t́m ṭi. Và kẻ bị nghi ngờ đă bắt cóc cụ là Việt Minh. Ai cũng lo cho số phận của cụ phen này chắc không c̣n chỗ đội nón. Ba ngày sau, cụ lừng lững đi về nhà và cho biết Mặt Trận Việt Minh mời cụ lên liên hoan, tiếp đăi cụ như một vị thượng khách và xin cụ cho biết ư kiến xem có cán bộ Việt Minh nào vô lễ với cụ hay có hành động sai trái với dân chúng để họ sửa sai. Họ c̣n cho 2 người vơng cụ về gần làng mới để cụ đi bộ. Nhưng vài tháng sau cụ lại mất tích, và 3 ngày sau người ta thấy cụ bị giết, xác nằm ở mé rừng. Vơ Văn Kiệt cũng nên coi chừng v́ những tṛ ma quái khốn nạn này Vơ Văn Kiệt biết ai đẻ nó ra. Kết quả phản ứng của hải ngoại cũng như quốc nội về “cục đá ḍ đường” Vơ Văn Kiệt bị ám sát rất thuận lợi để cho phe Anh Chột, Mười Thiến Heo có hành động thực sự. Riêng đối với quần chúng nhân dân th́ Vơ Văn Kiệt, Vơ Nguyên Giáp có chết th́ cũng vậy thôi, nếu phe của Giáp có thắng đám cầm quyền hiện nay mà lên voi th́ cũng một lũ kên kên rúc rỉa thịt xương đồng bào. Cũng “Đảng cử dân bầu”, cũng chống tham nhũng nhưng chừa đảng viên Cộng Sản ra, v́ chúng là “… đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc”. V́ trung thành với quyền lợi của cả dân tộc nên chúng thâu tóm tất cả vào tay, sợ người khác cướp của dân tộc! V́ ai đẻ cả 2 phe này ra? Đảng chứ ai. Gần đây, Hà Nội lại tung ra một quyển sách gọi là “Nhật Kư Đặng Thùy Trâm”. Cuốn sách mới in chưa ráo mực đă bán đến 350 ngàn cuốn, thật là kinh khủng. Quyển nhật kư của một nữ bác sĩ liệt sĩ mà giá trị gấp mấy lần cuốn Ngục Trung Nhựt Kư “Bác Hồ” chôm của một người Tàu họ Lư. Cuốn nhật kư của Đặng Thùy Trâm có bàn tay lông lá của đế quốc Mỹ nhúng vào khiến người ta liên tưởng đến màn bi hùng kịch của Kim Phúc tŕnh diễn tại Bức Tường Tưởng Niệm Tử Sĩ Hoa Kỳ hy sinh tại chiến trường Việt Nam. Chuyện của Kim Phúc c̣n lâm ly bi đát hơn Nhật Kư Đặng Thùy Trâm gấp nhiều lần. Kim Phúc là cô bé năm 1972 mới lên 9, bị bom napal cháy hết áo quần, trần như nhộng ở Trảng Bàng, Tây Ninh, được phóng viên nhiếp ảnh Nick Ut chụp tấm h́nh đưa lên báo. Thế là VC khai thác triệt để cái mỏ trần truồng này. Cho là Không quân Hoa Kỳ đă gây nên bao nhiêu tội ác, làm cháy hết áo quần một cô bé chỉ mới 9 tuổi. Bọn phản chiến dùng tấm ảnh này như một vũ khí tối tân để đánh phá Hoa Kỳ. Ngày Veterans năm 1996. Kim phúc xuất hiện tại Bức Tường Đen ghi tên những tử sĩ Hoa Kỳ tại Việt Nam, mắt đẫm lệ, miệng lẩm bẩm: “Tôi tha thứ, tôi tha thứ cho những người đă hại tôi”. Từ đám đông một người đàn ông Mỹ tiến về phía Kim Phúc với mảnh giấy “Kim, I am that man” (Kim tôi chính là người ấy). Kim Phúc ôm chầm lấy người đàn ông miệng th́ thào: tôi tha thứ, tôi tha thứ, đừng khóc nữa. Họat cảnh này lập tức được chiếu lên truyền h́nh, đăng lên báo và dư luận Mỹ lại ùn ùn kết tội ác Mỹ. Nhưng sau đó, màn bi kịch này trở thành hài kịch. Kim Phúc không phải t́nh cờ tới đó mà đă được tập dượt với người đàn ông kia trước đó một ngày. Báo chí Hoa Kỳ đồng thời cũng khám phá ra tên tự xưng “I am that man” không phải là phi công, hắn ta chỉ là một “handyman” ở trên tàu của Hải quân. Và cuộc ném bom tại Trảng Bàng hôm đó không phải là không lực Hoa Kỳ, mà là không lực VNCH. Người ta cũng xem bức ảnh đầu tiên được đăng trên tờ Newyork Times với lời ghi chú, đại ư: một làng ở Tây Ninh bị quân Cộng Sản Bắc Việt tấn công và không lực VNCH đă can thiệp và ném bom. Màn kịch bể dĩa. Ai đẻ ra màn kịch này? Đọc qua cuốn “Nhật Kư Thùy Trâm” chúng tôi không khỏi thương xót cho một người con gái trẻ tuổi từ miền Bắc xa xôi, bỏ cha mẹ gia đ́nh dấn thân vào chốn lửa đạn miền Nam và phải chết một cách tức tưởi. Cô đă hy sinh phục vụ chiến trường, phục vụ cuộc xâm lăng miền Nam, nhưng cứ tưởng là đi “đánh Mỹ cứu nước”. Ai đă đẻ ra cuộc chiến này để Đặng Thùy Trâm phải vào Nam và bỏ xác tại quận Đức Phổ, Quảng Ngăi? Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản chứ ai trồng khoai đất này! Đảng Cộng Sản đă khai thác xương máu của thanh niên, trong đó có Đặng Thùy Trâm để xâm lăng miền Nam, bành trướng thế lực đỏ, bây giờ c̣n khai thác cuốn Nhật kư của nàng để mong cứu vớt uy tín của Đảng đối với thanh niên Việt Nam. Liệu chiến dịch khai thác này có đáp ứng được nguyện vọng của Đảng hay không? Đă hy sinh cho đảng như vậy, nhưng chỉ v́ cái gốc Tiểu Tư Sản mà Thùy Trâm đă mấy lần không được gia nhập Đảng, ng̣ai giai cấp tiểu tư sản, Thùy Trâm c̣n bị các đảng viên ganh ghét, đố kỵ, nhỏ mọn… nếu Thùy Trâm sống đến ngày hôm nay chắc Thùy Trâm c̣n đau khổ gấp bội v́ những ǵ mà Trần Độ, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang đă nói. Ngảy 15.6.68, Thùy Trâm viết: “Điều đáng buồn nhất là trong những hy sinh gian khổ ấy, Th. (các DTT tự gọi). Chưa thấy được sự công bằng, sự trung thực. Chưa có một sự đấu tranh để thắng được những cái ti tiện, đớn hèn cứ xảy ra… Kẻ thù phi nghĩa không sợ, mà sợ những nọc độc của kẻ thù c̣n rớt lại trong đồng chí của ḿnh”. Thùy Trâm đă lầm nọc độc làm cho Thùy Trâm sợ chính là bạo lực, là nham hiểm của Đảng do Hồ Chí Minh đem vào Việt Nam đó. Chính “Bác Hồ” của Thùy Trâm đẻ ra nó chứ không ai khác. Có điều khác lạ là Thùy Trâm chỉ nghe, chỉ thấy lính Mỹ chết, lính Mỹ bị giết hay lính Mỹ giết đồng chí của Thùy Trâm mà không bao giờ trong Nhật Kư Thùy Trâm đề cập đến những người lính Việt Nam Cộng Ḥa, những Nghĩa Quân, Địa Phương Quân. Càng gần Đảng, đầu óc tiểu tư sản của Thùy Trâm cũng mất đi sự minh mẫn của lư trí, khi nghe “Em Ḥang 14 tuổi trong sáu tháng đầu năm giết được 6 lính Mỹ, đánh lật 2 xe tăng bằng vũ khí tự tạo, lấy được 7 súng giặc trong đó có 2 cối cá nhân, một đài RC, Em An Phổ Châu lấy 5 súng, có 2 cối cá nhân, một đài RC”. Hoặc “Trắng một đêm chiến đấu liên tục, ta diệt mười bốn tăng, một HU-1A, 15 xe nhà binh, diệt một trăm năm mươi tên Mỹ. Một du kích hy sinh, hai đồng chí bị thương”. Có lẽ càng có “đảng tính” Thùy Trâm càng gần với tài nói láo của Bác Hồ và các đồng chí. Có thể là Thùy Trâm không ghi láo, nhưng đă bị lường gạt. Ở bên kia thế giới, chắc Thùy Trâm đă thấy rơ ḿnh bị đảng lừa phỉnh vào xâm lăng miền Nam. Và nếu Thùy Trâm linh thiêng chắc Thùy Trâm đă vả vào miệng tên Bí Thư huyện Đức Phổ khi hắn ta nói với em Thùy Trâm, Thùy Trâm đă bị một phát đạn vào ngay trán, thế mà hắn nói: “Trước khi ngă xuống, Thùy Trâm c̣n hô hai khẩu hiệu “hoan hô Hồ Chí Minh, Việt Nam độc lập muôn năm”. Một người bị bắn ngay trán mà c̣n hô được khẩu hiệu th́ chỉ xảy ra ở trên sân khấu cải lương mà thôi. Theo tài liệu của quân đội Mỹ th́ Thùy Trâm chết trong một cuộc phục kích của lính Mỹ. Họ đă nổ súng khi thấy 3 người đàn ông và một phụ nữ. Ba người đàn ông chạy thóat, chỉ có một phụ nữ bị chết”. Nhưng các đồng chí của Thùy Trâm phịa rằng Thùy Trâm đă một ḿnh đương cự với 120 lính Mỹ nhiều giờ để cho thương bệnh binh có th́ giờ rút lui. Ôi! Thùy Trâm cũng là một thần thánh, có thể ví ngang hàng với những họat động kỳ diệu của Bác Thùy Trâm mà Trần Dân Tiên miêu tả trong sách của hắn ta. Ai đẻ ra cái chiến công oai hùng này của Thùy Trâm nhỉ? Chính Đảng mà Thùy Trâm phấn đấu hết ḿnh để được gia nhập chứ không ai khác. Ngày nay, nhân lúc Đảng bị đánh phá tơi bời, tứ đầu thọ địch, Đảng đưa Thùy Trâm ra đỡ đ̣n để đảng ngồi vững trên ngai, tiếp tục tham nhũng, tiếp tục đàn áp dân chúng, tiếp tục cướp nhà, cướp đất của dân, tiếp tục noi gương Bác Hồ dâng đất, dâng biển của Việt Nam cho Tàu Cộng. Chiến dịch lợi dụng Thùy Trâm do ai đẻ ra, Thùy Trâm có biết không. Đó là những tên không chỉ ganh ghét đố kỵ, ti tiện không cho Thùy Trâm vào Đảng năm xưa đâu mà chính là Trung Ương Đảng, những tên kế nghiệp Hồ Chí Minh.
Kiêm Ái Tuần báo Tiếng Dân Số 175, ngày 24.10.2005 |
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |