Bài
Học Cho Cộng Sản Hà Nội
Câu Chuyện Thời Sự Của Little Saigon Radio 14/11/05
Trong Câu Chuyện Thời Sự đầu tuần hôm nay, chúng tôi xin được nêu lại hai sự
kiện có thể là kinh nghiệm cho Cộng đồng chúng ta trong cuộc tranh đấu chung đối
với Cộng sản Hà Nội.
Sự kiện thứ nhất là Cộng sản Hà Nội vẫn bị nằm trong danh sách của những nước vi
phạm quyền tự do tôn giáo. Như các phương tiện truyền thông đă loan tải, hôm
8/11/05, bà Condoleeza Rice, ngoại trưởng Hoa Kỳ, trong một cuộc họp báo tại Thủ
đô Hoa Thịnh Đốn đă công bố duy tŕ Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trong
danh sách 8 quốc gia trên thế giới cần được quan tâm đặc biệt. Đó là Eritrea,
Iran, Saudi Arabia, Sudan và bốn nước Á Châu: Trung Cộng, Bắc Hàn, Miến Điện và
Việt Nam. Theo nhận xét của Bà Ngoại Trưởng th́ “Nhà Nước của các nước này đă
tham gia hoặc khoan thứ cho những cuộc đàn áp tự do tôn giáo một cách nghiêm
trang trong những năm vừa qua”. Hoa Kỳ có thể áp dụng những biện pháp trừng phạt
kinh tế hoặc chế tài đối với các quốc gia nằm trong danh sách cần được quan tâm
đặc biệt. Năm ngoái ngày 15/09, Việt Nam bị liệt kê vào danh sách này lần đầu
tiên. Đến Tháng 5 năm nay, Hà Nội đă kư mật ước cam kết với Hoa Thịnh Đốn sẽ
thay đổi chính sách về tôn giáo, nhưng theo phúc tŕnh của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ,
Việt Nam vẫn tiếp tục “chính sách quốc gia thù nghịch với các tôn giáo chưa được
thừa nhận” trong năm 2005.
Mới đây nhất, Tổng Hội Thánh Tin Lành Miền Bắc đă phải lên tiếng, lần đầu tiên,
kêu cứu xin giúp đỡ bảo vệ quyền tự do hành đạo. Ngày 8/11/05 vừa qua, Mục sư
Phùng Quang Huyến, Hội Trưởng Ban Trị Sự Hội Thánh Tin Lành Bắc Việt Nam đă gửi
thư khiếu tố cho Thủ Tướng Cộng sản, các cán bộ, các ngành của Nhà Nước Hà Nội,
cũng như gửi cho đại sứ Hoa Kỳ và các hăng truyền thông quốc tế. Trong thư, Mục
sư Hội Trưởng đă nêu rơ cụ thể những vụ tín hữu bị bắt, bị đánh đập dă man, và
Mục sư lên án nghiêm khắc những hành động vi phạm nhân quyền mới nhất.
Mặt khác, Cộng sản Hà Nội một mặt vẫn tuyên truyền là tôn trọng quyền tự do tín
ngưỡng của người dân, nhưng mặt khác vẫn đàn áp thù bạo các tôn giáo, vẫn giam
lỏng các vị đại lăo Ḥa Thượng và cấm Giáo Hội Việt Nam Thống Nhất không được
sinh hoạt, vẫn áp bức giáo hội Phật Giáo Ḥa Hảo và Cao Đài giáo, vẫn xem vào
nội bộ Công Giáo, nhất là các viên chức địa phương ép buộc người sắc tộc phải từ
bỏ niềm tin. Khi công bố bản phúc tŕnh về tự do tôn giáo trên thế giới, ngày
8/11/05, Bà Condoleeza Rice tuyên bố: “Tự do tôn giáo là quyền phổ cấp của con
người”. Đúng như vậy, niềm tin đính liền với bản thể con người. Đó là quyền bẩm
sinh của con người ở mọi nơi, mọi thời đại. Đàn áp tôn giáo là đàn áp chính con
người, là phủ nhận bản tính “linh ư vạn vật” của con người. Thực chất cốt lơi
của Cộng sản Việt Nam là vô thần, họ coi tôn giáo là “công cụ của diễn biến ḥa
b́nh” của các kẻ thù chế độ. Bằng cách này hay cách khác, lúc th́ họ xoa dịu
nhượng bộ, lúc th́ họ cứng rắn, mục đích chính là lũng đoạn các tôn giáo và muốn
xử dụng tôn giáo như phương tiện, phục vụ cho chế độ toàn trị của họ.
Do đó, bằng mọi cách Cộng đồng Việt Nam hải ngoại chúng ta vẫn phải tiếp tục
theo dơi sát các hành động vi phạm tự do tín ngưỡng để tố cáo mạnh mẽ trước dư
luận Hoa Kỳ và quốc tế. Mặc khác, chúng ta cùng nhau tiếp tục vận động chính
giới Hoa Kỳ ủng hộ cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ ở trong nước, trong đó có
quyền tự do giữ đạo và hành đạo. Hà Nội thất bại lần này nhưng họ sẽ xoay sở
giảo quyệt để tuyên truyền để vận động cho họ đưa rút tên ra khỏi những quốc gia
cần quan tâm đặc biệt.
Sự kiện thứ hai chúng tôi nêu lên là kinh nghiệm của đồng hương chúng ta bên Úc
chống tuyên truyền “Duyên Dáng Việt Nam”. Ngày 8/11/05 vừa qua, bản tin Anh ngữ
từ trang Web của thông tấn nhà nước Vietnamnet loan tin rằng: chương tŕnh
“Duyên Dáng Việt Nam” sẽ được đưa sang Hoa Kỳ. Trong tương lai gần, Việt Nam
Airline sẽ mở đường bay trực tiếp từ Việt Nam sang thẳng Mỹ và sẽ mang “Duyên
Dáng Việt Nam” sang theo.
Như chúng ta đều biết, vào cuối tháng 10 vừa qua, Ṭa Đại sứ Cộng sản Việt Nam
tại Úc, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Bộ Chính Trị Đảng Cộng sản Việt Nam, đă
công khai đứng ra tổ chức hai buổi tŕnh diễn để ăn mừng 60 năm thành lập cái
gọi là “nhà nước Việt Nam dân chủ cộng ḥa”, mà thực chất là kỷ niệm 60 năm
thống trị đất nước của đảng Cộng sản Việt Nam. Để đánh bóng chế độ, họ đă bỏ ra
hàng triệu đô la, huy động một lực lượng nghệ sĩ, người mẫu, công an văn
hóa...hùng hậu qua một chương tŕnh qui mô mang tên “Duyên Dáng Việt Nam”, thuê
mướn những đại sảnh đắt tiền ở Canberra và Sydney để tŕnh diễn, phát không vé
cho những đối tượng tuyên truyền chính là chính giới và thương gia Úc.
Thế nhưng, điều mà họ không lường được là chỉ trong một thời gian rất ngắn, Cộng
đồng Người Việt Tự Do Liên bang và các Tiểu bang, Lănh thổ đă phản ứng rất mau
chóng, một mặt gấp rút tổ chức các cuộc biểu t́nh, mặt khác qua các phương tiện
truyền thông đại chúng, quảng bá sâu rộng các tin tức cập nhật và lời kêu gọi
biểu t́nh đến với đồng hương mọi nơi.
Và người Việt tại Úc, với ư thức cảnh giác cao độ và tinh thần đấu tranh mạnh
mẽ, đă nhiệt liệt hưởng ứng những cuộc xuống đường trong trật tự nhưng rất sôi
nổi đă diễn ra trước các hư viện tŕnh diễn Duyên Dáng Việt Nam. Trong ṿng 12
ngày, 32,000 người Việt tại Úc đă nô nức tham dự 5 cuộc biểu t́nh ở nhiều nơi.
Trong cuộc phỏng vấn của Đài Á Châu Tự Do, ngày 4/11/05 Ông Chris Bowen, dân
biểu Úc đă cho biết: “Đối với tôi 60 năm thành lập Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa
Việt Nam không có ǵ đáng kỷ niệm, mà chỉ có 60 năm đàn áp người dân, trù dập tự
do mà thôi, và theo sự hiểu biết của tôi th́ không có người dân biểu hay thượng
nghị sĩ nào của Úc đi dự chương tŕnh văn nghệ hết”, mà chính Ông Chris Bowen và
một số dân biểu khác đă tham dự biểu t́nh của người Việt chúng ta và c̣n lên
diễn đàn phát biểu ư kiến.
Chúng tôi vừa tŕnh bày hai sự kiện đặc biệt để từ đó chúng ta rút tỉa được
những kinh nghiệm quư báu cho cuộc tranh đấu chống lại nghị quyết 36 của Cộng
sản Hà Nội.
Vũ Quang Ninh