Nhân
kỷ niệm cuộc chính biến 01//11/1963
Tưởng nhớ Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm
Câu chuyện Thời
sự của Little Saigon Radio ngày 2/11/05
Vũ Quang Ninh
Nhân dịp kỷ niệm cuộc chính biến 01/11/1963 trong Câu Chuyện Thời sự hôm nay,
chúng tôi xin chia sẻ một vài cảm nghĩ về Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm.
Trong ṿng hai tuần lễ nay, Cộng đồng chúng ta ở nhiều nơi đă và sẽ có sinh hoạt
tưởng nhớ Cố Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, vị Tổng Thống đầu tiên của Việt Nam bị
sát hại trong điều kiện thê thảm. Với các bạn trẻ ngày nay, nhắc đến vị Tổng
Thống sinh ra từ đầu thế kỷ, hiển nhiên là điều cần thiết cho kư ức lịch sử. Với
Quí vị cao niên và trung niên, điều đó cần thiết v́ phần nào t́m hiểu tại sao
Đất Nước ta lại lâm vào hoàn cảnh bị thương năm 1975, cho đến nay vẫn chưa dứt.
Vào thập niên 50, cục diện thế giới gặp hai trào lưu trái ngược. Một đàng là
phong trào giải thực của các nước bị thực dân Aâu châu cai trị, đàng kia là
phong trào cộng sản quốc tế muốn tranh thủ các nước đang giành lại độc lập từ
tay thực dân. Việt Nam chúng ta gập cả hai phong trào đó. Nỗ lực đấu tranh giành
độc lập của Việt Nam đụng phải thái độ ngoan cố mà bất nhất của Pháp. Ngoan cố
v́ không muốn Việt Nam thực sự độc lập như họ cam kết năm 1948, bất nhất v́ họ
c̣n muốn duy tŕ chế độ thuộc địa đằng sau khẩu hiệu tự do, chống làn sóng đỏ.
Một người muốn phá vỡ cái thế lưỡng nan đó chính là chí sĩ Ngô Đ́nh Diệm.
Ông quyết tranh đấu để chấm dứt chế độ thực dân và đ̣i cho dân ta quyền xây dựng
nền móng của một quốc gia độc lập chưa từng có kể từ năm 1884, khi Pháp cưỡng
bách nhà Nguyễn kư Ḥa ước Giáp Thân. Đồng thời, ông hiểu rơ nguy cơ cộng sản vô
thần và chuyên chính tàn bạo nên ra sức củng cố nền móng non yếu của chế độ Cộng
ḥa trên một Đất Nước chỉ biết chế độ quân chủ và phong kiến từ hơn ngàn năm. Và
ông phải làm điều đó khi miền Nam đột ngột tiếp nhận làn sóng đồng bào di cư từ
miền Bắc, so ra th́ bằng hơn 12% dân số miền Nam lúc đó. V́ vậy, ta không ngạc
nhiên khi thấy Pháp và tay chân c̣n lại của họ t́m mọi cách gây bất ổn cho buổi
giao thời ở Việt Nam. Bên kia, Cộng sản Hà Nội bắt đầu mở ra chiến tranh phá
hoại để cản trở việc xây dựng một miền Nam tự do. Chí sĩ Ngô Đ́nh Diệm c̣n gặp
trở ngại nữa, là một số đảng phái lại đ̣i ông kiến thiết xứ sở theo ư kiến mà
chính họ chưa thống nhất với nhau, và đă tranh dành chức vị, nhưng vẫn muốn ông
phải nghe theo. Mặc dù vậy, ông Diệm được dân bầu lên làm Tổng Thống và cơ chế
dân chủ non yếu thời đó vẫn lập ra được bản Hiến pháp thật tiến bộ.
Miền Nam mạnh dần làm Hà Nội lo ngại và họ mở chiến dịch Đồng Khởi năm 1960, để
cơ sở khỏi bị tiêu diệt. Những ǵ ta biết được về Hà Nội sau năm 75 đă minh
chứng cho sự thật đó. Cho nên, ngày nay nếu phê phán ông Diệm th́ cần xét toàn
bộ hoàn cảnh của bản thân ông và của nước ta trong bối cảnh Á Châu khi đó. Các
lân bang lúc đó c̣n chưa có dân chủ, từ Nam Hàn, Đài Loan tới Thái Lan, Nam
Dương hay Phi Luật Tân, Miến Điện. Cuối thế kỷ này, là 30 năm sau, ta mới nói
tới làn sóng dân chủ Á Châu, chứ lúc đó, không xứ nào lên án Việt Nam là độc
tài, dù là sau chiến tranh Cao Ly, nước ta mới ở tuyến đầu, để hứng chịu mũi dùi
xâm lược của cộng sản quốc tế.
Người ta cứ nói về nạn độc tài, gia đ́nh trị và cả tội đàn áp tôn giaó của Tổng
Thống Diệm. Giờ này, nhiều tài liệu lịch sử được giải mật cho thấy chế độ Ngô
Đ́nh Diệm có thể phạm lầm lỗi, chứ không hề chủ đích triệt hạ hoặc kỳ thị tôn
giáo. Đại sứ của ta tại Liên Hiệp Quốc thời đó là giáo sư Bửu Hội, vốn thuộc gia
đ́nh Phật giáo có uy tín, từng trưng bày sự thật đó tại Liên Hiệp Quốc với thống
kê cho thấy viên chức công quyền xứ ta đa số là Phật giáo và không bị kỳ thị.
Phái đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc gửi qua hồi tháng 10 năm 1963 cũng xác nhận
rằng: không có đàn áp tôn giáo tại Việt Nam.
Bao chứng liệu lịch sử Mỹ được mở ra gần đây cho thấy ông Kennedy tính việc tái
tranh cử, nên thổi phồng và ngụy tạo sự kiện để cột ông Diệm vào tội độc tài và
đàn áp Phật giáo, hầu lật ông để thực hiện mưu tính riêng tư. Ông Diệm không
nhượng bộ và một số người tuân theo Mỹ đă thi hành điều Kennedy dự tính, là đảo
chánh và sát hại ông Diệm và bào đệ. Ông Kennedy chết sau đó ba tuần nên Tổng
Thống Johnson mới lănh di sản: chiến cuộc xứ ta bị Mỹ hóa, đảo chánh liên miên,
xă hội đảo điên, dân tâm ly tán, chiến tranh càng tăng, mầm thất bại càng rơ, dù
bao thế hệ Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa cố hy sinh chống đỡ. Chúng ta
ngày nay có tự do và thông tin, có nhiều tài liệu về Việt Nam đă được giải mật.
V́ thế xin cố gắng gạt bỏ những thành kiến, những thiên kiến, những tin đồn ác ư
xuyên tạc c̣n tồn tại để chúng ta khách quan nh́n lại trang sử u tối đó mà
thương tiếc một vị lănh đạo quốc gia đă thực sự hy sinh cho dân tộc và làm ta
không xấu hổ v́ chữ “quốc gia”. Và tiếc thương Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm, chúng
ta cũng xót thương bao xương máu đă bị hao phí trước và sau đó mà chưa xây dựng
nổi một quốc gia đúng nghĩa.
Xin hăy công b́nh với lịch sử, xin hăy trả lại vị trí đúng cho các nhân vật đă
tạo nên lịch sử.