ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

VŨ KHÍ CUỐI CÙNG CỦA ĐẢNG TA :

“BỐC …VÀ NÉM !”

 

LÊ NHÂN

Sắp tới tết dương lịch, năm mới 2006 đang đến, chuẩn bị đón đại hội đảng x, Lê Nhân tôi xin mượn hai câu kết bài thơ “Chúc tết” của thi hào Tú Xương : “ Chúc cho đảng cộng ngh́n muôn đứa / Sao được cho ra cái giống người!” làm câu mào đầu cho bài viết này; cháu Lê Nhân tạ lỗi cụ Tú thành Nam, xin phép đổi từ “thiên hạ” trong câu thơ trên thành từ “đảng cộng” cho nó hợp thời. Thưa với ban lănh đạo đảng cộng sản Việt Nam : làm người khó lắm ai ơi, nhất là đối với những kẻ làm chính trị chuyên nghiệp sống bằng thủ đoạn, lấy mục đích tốt đẹp biện minh cho hành động xấu xa, đê tiện của ḿnh như quư vị. Nhân dân chúng tôi đang nh́n vào quư vị lănh đạo đảng, để xem trong đại hội đảng lần thứ 10 này, quư vị có c̣n thể hiện ra một chút khả năng trong sạch, tử tế và lương thiện nào hay không ?

Chỉ nh́n vào hành vi quư vị lănh đạo đảng vừa ứng xử với cụ Hoàng Minh Chính, một ông già 86 tuổi bị bệnh nan y vừa đi Mỹ chữa bệnh về, người ta có thể đọc ra bản chất của quư vị là loại người như thế nào. Quư vị đảng cộng khoe bách chiến bách thắng, từng đánh thắng Pháp, Nhật, Mỹ, bành trướng Bắc Kinh ( 1979), đánh thắng Khờ Me đỏ, đánh thắng quân Anh ( vào Nam Bộ giải giáp quân Nhật ở miền Nam năm 1945-1946), đánh thắng quân Tàu Tưởng ( vào giải giáp Nhật ở miền Bắc năm 1945-1946), và có thể sắp đánh thắng cả thế giới , nhưng sao quư vị đánh măi không thể thắng nổi ông cụ Hoàng Minh Chính yếu như sên, không tấc sắt trong tay, thua ông cụ già này cả trên mặt trận lư luận lẫn thực tiễn, cho dù quư vị đă giam cầm, hành hạ, truy bức ông Chính mấy chục năm trời ?

Hăy xem những hảo hớn đảng cộng từng đánh thắng cả thế giới kia đă không sao đánh bại một ông già 86 tuổi, hom hem, bệnh tật, cô độc, không có bom nguyên tử trên tay, nên mới phải dùng đ̣n hạ đẳng mà bọn tiểu nhân sở trường món “bóp dế”cũng không thèm làm : là thuê bọn lưu manh ném cứt đái vào ngườI ông Chính, vào nhà nhà ông Chính, đánh vợ con ông Chính, đập vỡ cửa kính, tạt a-xít vào nhà con gái ông, thuê hàng chục rồi hàng trăm lưu manh giả hiệu nhân dân, dưới sự chỉ đạo của công an tràn lên như bọn “đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi” ngày xưa đă tràn vào nhà Vương ông cha của Thuư Kiều, do “đồng chí bán tơ Nguyễn Khoa Điềm” dắt tới, dùng gậy gộc đánh đập, chửi bới rần rần bằng tiếng Đan Mạch ( tên viết tắt của Đỗ Mười : Đ.M.) mạ lị và làm nhục hai ông bà già Hoàng Minh Chính và con cái cháu chắt ông ! Đến nỗi, Lê Nhân vừa gọi điện thoại hỏi người nhà ông Chính ngay lúc trưa 3-12-2005 này, người nhà cho biết rằng: giờ đây ngoài thềm, trong nhà ông bà Hoàng Minh Chính vẫn thối không chịu được; dù các con ông, cháu ông, vợ ông đă gột rửa bằng 50 kư xà pḥng, 10 kư dầu thơm măi mà cái MÙI BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN QUANG VINH do bọn lưu manh hôm qua móc lên từ Ba Đ́nh ném vào nhà ông Chính vẫn c̣n thối hoắc, c̣n nặng mùi khăm khẳm hơn cả mùi xác ướp mặt trời trong lăng…loàn !

Chao ôi, đảng ta ơi, Bác Hồ vĩ đại ơi, anh Đức Nông, anh Đức Lương, anh Văn Khải ơi, Văn An…ơi, các bác, các anh vừa vô địch thế giới về khoản đánh nhau, vừa đánh tan quân Pháp ở Điện Biên phủ, vừa bắn hạ mấy chục pháo đài bay B-52, vừa lái xe tăng đánh sập cánh cửa dinh Độc Lập đă mở sẵn…sao bây giờ, trước cửa nhà ông bà Hoàng Minh Chính, sức mạnh đảng ta lại xuống cấp dữ đến như vậy ? Toàn đảng, toàn quân, toàn dân ( cái đám dân lưu manh của đảng) ta anh hùng thế mà giờ đánh nhau với một lăo già 86 tuổi sắp hết hơi Hoàng Minh Chính vẫn không thắng nổi ông ta, phải dùng món vơ hạ cấp là bốc cứt ném vào ông ta và vợ con, nhà cửa ông ta, hi vọng dùng mùi thối tha của đảng mà đánh bại ông Chính, th́ xem ra ngày tàn của đảng ta đă điểm rồi ư ? Than ôi, đảng ta mới quân tử vậy sao giờ ra nông nỗi tiểu nhân thế này ?

Trước cơn mưa cà chua, trứng thối, phân người trộn với tư tưởng Hồ Chí Minh mà công an của đảng trưa 1-12-2005 vừa dùng làm vũ khí ném như mưa vào ông bà Hoàng Minh Chính, anh Nguyễn Khoa Điềm ( con ông đại trí thức Hải Triều Nguyễn Khoa Văn, cháu nội nữ sĩ Đạm Phương danh giá) từng chỉ huy đám lâu la báo chí đă bốc cả tấn “cứt-chữ-nghĩa” cùng rác rưởi tư tưởng thải ra từ lăng Bác để ném một trận thiên la địa vơng trên các phương tiện truyền thông vào ông Hoàng Minh Chính. Cái món vơ “bóp dế tư tưởng” mà không cho người bị bóp rên la quen thuộc của đảng ta từ xưa tới giờ, xem ra chừng đă đại bại v́ cái bọn giặc Internet ! Cái đám giặc vi tính diễn biến ḥa b́nh này chúng nó xuyên tường lửa, cười tít mắt tung các bài viết của ông Chính lên trời cho nhân dân xem, đă đánh bại trận cuồng phong “cứt-chữ” của anh Điềm, để rồi “cái ǵ của César lại trả về cho César, cái ǵ của Chúa hăy trả về cho Chúa !”. Dân giờ khôn hơn ǵ, biết rằng cái ǵ vợ ḿnh cấm th́ đều là cái quư, cái ǵ đảng cấm c̣n quư hơn, nên đua nhau đi t́m bài của ông Chính đọc. Anh Điềm cũng khôn, rút ra kết luận là cái món “cứt-chữ” của Ban Tư tưởng Văn Hoá trung ương, của báo “Nhân Dân” tuy cực thối nhưng chỉ là cứt ảo, không đánh bại được ông Hoàng Minh Chính và những bài viết y như tên lửa vượt đại châu của ông, nên anh mới bàn với anh Nông, anh Lương, anh Khải dùng cứt thật làm tên lửa hạt nhân chơi ông Chính một đ̣n cho điếc mũi, để làm căn nhà ông thối cả năm trời không hết mùi, khiến ông không chịu được sự nặng mùi của đảng mà ra hàng, hoặc về cơi trăm năm để hỏi Bác Hồ rằng: Bác ơi, cái vũ khí giết chết mũi nhân dân Bác chế ra từ bao giờ mà khiếp rứa ?

Thế mới biết sự sáng tạo của đảng ta là vô địch : chiến tranh hạt nhân mà Nga, Mỹ , Tàu, Bắc Triều Tiên…đang đem ra dọa huỷ diệt nhau kia có mà xách dép cho h́nh thức chiến tranh : “BỐC…VÀ NÉM” của đảng ta, quyết phen này nốc –ao tên siêu cường hết hơi Hoàng Minh Chính một đ̣n chí tử. Anh Nông vỗ cả chân tay hoan hô phương án chiến tranh : “ BỐC …VÀ NÉM” này, rồi cả cười sướng tít mắt kiểu Mường Mán ghé bê mà rằng : “ Phen này mày hết thở rồi, Hoàng Minh chính con ơi !”

Nghe nói Bộ Chính trị đang họp rút kinh nghiệm về sự thể nghiệm cuộc chiến “BỐC… VÀ NÉM”, xem những QUẢ BOM THỐI, BOM TƯƠI chế tạo từ thời Bác c̣n ấp em Xuân, đảng vừa duyệt cho bộ công an tác chiến hôm qua đă làm nổ tung mũi đối phương chưa ?

Nghe nói anh Nguyễn Khoa Điềm đang đề nghị đảng cấp bằng phát minh cho anh. Anh đă lao tâm khổ tứ sáng tạo ra cả một phương pháp chiến tranh tầm cỡ thế giới mà đạn dược mang tính nhân dân, đầy ắp khắp nơi không phải nhập cảng như tên lửa đạn đạo, cái phương cách chiến tranh : “BỐC …VÀ NÉM” mà Mỹ, Nga, Tàu chỉ mới nghe nói đă bỏ chạy thục mạng !

Sở dĩ anh Điềm sắp nhận được bằng phát minh cấp quốc tế ( chỉ chờ sau khi tiêu diệt xong tên dân chủ Hoàng Minh Chính ) kể ṣng phẳng ra, cũng là nhờ công gợi ư của nhà văn Dương Thu Hương. Chẳng qua là anh Điềm chịu khó tư tưởng, làm nghề nghiềm ngẫm, suốt ngày tư duy nên phải lầm lỳ như một ổ bánh ḿ : v́ sao nhà văn Dương Thu Hương sau khi đi Ư lănh huân chương văn học về, lại tung lên mạng bài viết : “Ỉa vào mặt bọn cầm quyền Hà Nội” làm ban lănh đạo đảng ta hết hồn như rứa ? Anh Điềm tuy thơ th́ có lúc cũng thơm thơm, nên anh rất sợ cuộc chiến tranh tổng lực tốc váy rải thảm B-52 của bà Hồ Xuân Hương tân thời này ! Là nhà văn nhà thơ, anh hay quan sát, nên từ độ Dương Thu Hương dọa sẽ ném bom bẩn vào mặt ban lănh đạo đảng thân yêu, làm các đồng chí khiếp, đảng đă toan ra lệnh thủ tiêu con mẹ điên này nhưng lại sợ quốc tế nó cười cho thối mũi, nên thôi, từ từ tính. Từ đó, anh Điềm thấy mỗi khi họp Bộ Chính trị, các đồng chí lănh đạo đảng hay dùng khăn vệ sinh lau mặt, năm phút lại lau một lần, vừa lau vừa nhăn mũi ngửi ngửi khăn, th́ anh biết, trong cuộc chiến tranh giữa đảng ta và nữ văn sĩ Dương Thu Hương ai là người đă chiến thắng !

Cả một đảng vĩ đại có mấy triệu bộ đội, công an, có tư tưỏng Hồ Chí Minh cóc nhái c̣n bỏ chạy, có tên lửa tầm gần tầm xa của toàn ban chấp hành và bộ chính trị lúc nào cũng ngỏng “ṇng pháo vươn lên trời cao” mà đi bắt nạt một mụ đàn bà thân cô thế cô là Dương Thu Hương mà cũng không xong, th́ hỏi c̣n vinh quang cái nỗi ǵ ?

Anh Điềm đă dự gần 8 cuộc họp Bộ Chính trị để đối phó với cách đánh nhau thần tốc khác thường của bà Dương Thu Hương : quyết sống mái dùng mặt các đồng chí lănh đạo đảng ta làm toilet, để trút hận thù từ trong ruột non ruột già ra theo lối tháo dạ cho bơ ghét. Vấn đề cũng dễ khắc phục : giam lỏng con mụ Đốp văn sĩ này, lỡ để nó tiếp cận được với ban lănh đạo đảng th́ nguy to. Không đùa với con văn sĩ điên này được, đảng ta “phương diện quốc gia” toàn chén kiểu, bát sứ Giang Tô, lại đi so tài với chén sành chén sứ của “l…sành, ghe đá” kia th́ c̣n ra làm sao ! Nói dại, giữa thanh thiên bạch nhật, con mẹ Hương Xuư Vân giả dại này nó lại tốc váy lên, tương ngay vào mặt đảng ta một băi…hận thù giai cấp th́ có mà chả nhục nhă cả hang cả hốc nhà Mác-Lênin với Bác Hồ Bác Mao ta ấy chứ ! Cái đ̣n của con mẹ Hương này thâm hiểm và kinh thật. Anh Điềm cả nghĩ : cái tai tiếng của loại h́nh chiến tranh “Ị bom” do Dương Thu Hương tuyên chiến với đảng ta, thật ra c̣n dễ sợ hơn tự nhiên Mỹ tuyên chiến sẽ dùng hạt nhân đánh Việt Nam !

Anh Điềm nghĩ mấy chục đêm về vũ khí dội bom…kiểu toilet của con mẹ Hương mà vừa phục con đàn bà kẻ thù gai cấp này, lại vừa rùng ḿnh gai cả xương sống ! Bỗng có tia chớp vụt lóe ra từ trong năo anh soi đường, làm anh a lên : Ơ –rê-ca ! Ơ –rê-ca, t́m ra rồi t́m ra rồi Bác Hồ ơi, lấy vũ khí của con Hương mà đánh vỡ mũi thằng Hoàng Minh Chính ! Hạnh phúc t́m ra chân lư của anh Điềm sao giống y như cái đêm Nguyễn Ái Quốc hét tướng lên như điên dại v́ niềm sung sướng giữa Paris, khi đọc được lời của Lê Nin bảo đệ tam quốc tế hơn đệ nhị quốc tế v́ đệ tam giải phóng các dân tộc thuộc địa !

V́ vậy, trưa 1-12-2005, đảng ta bắt đầu tuyên chiến với bọn dân chủ đa nguyên bằng thứ bom siêu hạt nhân là BOM BẨN, BOM TƯƠI -“BỐC…VÀ NÉM”, mà mục tiêu trước hết là tên Hoàng Minh Chính và vợ con hắn ta, xem hắn ta có chịu đựng nổi trận mở màn với toàn bộ sức công phá vĩ đại của bom thối do anh Điềm phát minh theo tư tưởng Hồ Chí Minh, có sự gợi ư của nhà văn Dương Thu Hương !

Lê Nhân viết bài báo này, nhằm báo động cho các vị Trần Khuê, Hà Sĩ Phu, Phương Nam-Đỗ Nam Hải, Bùi Minh Quốc, Lữ Phương, Nguyễn Chính Kết, Phạm Quế Dương, Nguyễn Đan Quế, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Tiến, Tiêu Dao Bảo Cự, Mai Thái Lĩnh, Trần Vàng Sao, Dương Trung Quốc, Lê Đăng Doanh, Phan Đ́nh Diệu…các linh mục : Chân Tín, Nguyễn Văn Lư, các ḥa thượng Huyền Quang, Quảng Độ…hăy chuẩn bị tinh thần, chuẩn bị dầu thơm, xà pḥng, hương liệu, nước rửa mũi, nước ( v́ khi tấn công, đảng sẽ cúp nước nhà các vị, lấy ǵ tẩy rửa BOM UẾ của đảng nào?)… để đón nhận cuộc chiến tranh tổng lực “BỐC…VÀ NÉM” do đảng cộng sản Việt Nam phát động tấn công lần này, cũng là lần cuối cùng, được ăn cả ngă về không, quyết dứt điểm các quư vị…

Hà Nội 3-12-2005

LÊ NHÂN

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06