ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

VẪN C̉N MÙ MỜ

 

N

ếu nói rằng Tây Phương, đặc biệt là Hoa Kỳ không hiểu rơ về Á Châu, nhất là Cộng Sản Á Châu e rằng … không sai chút nào. Ngược lại, nếu nói rằng các nước Á Châu, nhất là Cộng Sản Á Châu mà Trung Cộng và Việt Cộng là tiêu biểu không hiểu ǵ về Tây Phương, nhất là Hoa Kỳ th́ chắc cũng có thể đúng. V́ sự mù mờ này mà 2 bên gây ra rất nhiều tai hại cho nhân lọai, cái tai hại nhất là một sự đụng độ lớn giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng, có thể đưa đến Thế Chiến Thứ 3.

Chủ nghĩa Cộng Sản mà Hoa Lục và Việt Nam theo đuổi mấy chục năm qua rốt cuộc chỉ có một cái lợi, đó là Cộng Đảng giành được quyền cai trị, và cai trị một cách tàn bạo, áp dụng độc tài triệt để hầu cung cấp một đời sống vương giả cho đảng viên, dù cho có phải phá nát tài nguyên thiên nhiên, dù cho có đưa người dân đến chỗ khốn cùng như súc vật, Cộng Đảng của 2 nước này vẫn không quan tâm.

Nga Sô và Cộng sản Đông Âu sụp đổ v́ kinh tế chết đói của Cộng Sản đă khiến cho Cộng Sản Á Châu phải mở mắt nh́n ra ngoài mà vội vă bỏ kinh tế Cộng Sản, theo kinh tế thị trường của Tư bản như những thủy thủ lao ḿnh xuống biển trước khi tàu nổ banh xác. Nhưng để tiếp tục độc tài đảng trị để gom tất cả quyền lợi của cả nước vào tay đảng viên, VC cũng như Trung Cộng không bỏ chính trị Cộng Sản trong khi qui luật kinh tế thị trường phải song hành với một chế độ tự do dân chủ, phải tiếp xúc với các nước tự do dân chủ theo kinh tế tư bản. Để qua mặt các nước tự do, 2 nước Cộng Sản này đă  dùng những xảo thuật lừa gạt thế giới tự do nói chung và Hoa Kỳ nói riêng.

Riêng Trung Cộng, mộng bành trướng - đồng hóa tất cả các nước láng giềng dưới quyền cai trị của chúng - vẫn là truyền thống của Hán Tộc từ ngàn xưa. Mỗi khi nước Tàu thống nhất, không trước th́ sau, mộng xâm lăng của họ sẽ thực hiện. Nước Tàu đă thống nhứt kể từ năm 1949, khi Quốc Dân Đảng của Tưởng Giới Thạch bị đuổi chạy ra đảo quốc Đài Loan, và nếu không có Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ chấn ngang eo biển Đài Loan, Trung Cộng đă nuốt luôn phần đất này. Từ đó, Trung Cộng đă toan tính mộng bành trướng.

Ngày xưa Hán tộc dùng sức mạnh quân sự để lấn chiếm lân bang, ngày nay Trung Cộng dùng xảo thuật tằm ăn dâu, hay vết dầu loang để thực hiện mộng bá chủ. Trung Cộng không thể ngang nhiên đối đầu với Hoa Kỳ và các nước Tây Phương, nhưng với chiến thuật tằm ăn dâu, vừa đánh vừa đàm, Trung Cộng tin tưởng Hoa Kỳ sẽ bị lấn sân dần dần…Ai cũng biết chủ trương hiện tại của Trung Cộng là lấn chiếm cho bằng được Việt Nam. Trung Cộng hiện đang có một lợi điểm quan trọng là Bộ Chính Trị cũng như Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam hầu hết là những kẻ thân Tàu. Từ Giang Trạch Dân đến Hồ Cẩm Đào đều rất chú trọng và đích thân qua Việt Nam để “sắp xếp nhân sự” cho Việt Cộng mỗi khi có Đại Hội Đảng. Lần này cũng không ngọai lệ, và c̣n đ̣i xử dụng bán đảo Cam Ranh, chẳng những để đối đầu với Hoa Kỳ, bành trướng về phía Nam mà Việt Cộng c̣n mặc nhiên cắt hẳn phần đất Bắc Việt cho Trung Cộng. Nếu có chiến tranh xảy ra, chắc chắn Việt Nam sẽ là chiến trường, mặc dù Việt Nam không gây hấn với Hoa Kỳ cũng như với Trung Cộng.

Trong khi đó th́ Tây phương nói chung và Hoa Kỳ nói riêng chưa hiểu biết thấu đáo Á Châu, nhất là Cộng Sản Á Châu mà Trung Cộng và Việt Cộng là tiêu biểu. Với chiến lược “diễn biến ḥa b́nh”, Hoa Kỳ hy vọng biến Trung Cộng và Việt Cộng thành những quốc gia tự do dân chủ theo đà tiến bộ của kinh tế toàn cầu. Năm 1975, Henry Kissinger đă hănh diện với câu nói, đại ư: “hăy làm cho cán bộ Cộng Sản biêt rằng ngoài việc chém giết, c̣n phải biết hưởng thụ những tiện nghi của đời sống”. Cán bộ Cộng Sản biết hưởng thụ và hưởng thụ đến cạn tàu ráo máng không chừa chút cặn bă nào cho ai cả. Chủ trương giúp các dân tộc chống lại độc tài đảng trị để lọai bỏ khủng bố của Tổng Thống Bush, cũng như “diễn biến ḥa b́nh” bị Cộng Sản bẻ găy hay dùng kế hơan binh, câu giờ làm cho Tây Phương nản chí và buông trôi. Qua những cuộc ḥa đàm ngày trước và cuộc ḥa đàm nguyên tử Bắc Hàn 6 bên đă chứng tỏ sở trường ù lỳ của Cộng Sản.

Trong quá khứ, Hoa Kỳ đă có những dự đoán sai lầm về Cộng Sản, nhất là Cộng Sản Á Châu. Đồng Minh trong Đệ Nhị Thế Chiến đă không tiên đoán được sự tàn bạo, gian xảo của Cộng Sản Nga. Trong trận chiến Triều Tiên, Hoa Kỳ đă không ư thức được sự nguy hiểm của Cộng Sản Á Châu. Sự việc loại Đài Loan ra khỏi Liên Hiệp Quốc, nâng đỡ Trung Cộng về kinh tế, kỹ thuật khoa học là những hành động dưỡng hỗ vi họa. Sự tham lam mù quáng của thực dân Pháp năm 1954 cũng như những năm về sau với mộng trở lại Đông Dương đă khiến Pháp mất tất cả, kéo theo sự sụp đổ của Đông Dương vào tay Cộng Sản. Việc Hoa Kỳ lật đổ và sát hại chính phủ Ngô Đ́nh Diệm một cách dă man và chiếm trọn quyền điều khiển cuộc chiến miền Nam là một hành động quá sai lầm, có di hại về lâu về dài, để rồi buông trôi khi bị phong trào phản chiến ở trong nước gây hỗn loạn. Trong khi đó, cả thế giới Cộng Sản yểm trợ Việt Cộng mà chúng vẫn được tiếng “nhược tiểu chống đại cường xâm lược” lường gạt được nhân tâm người Việt.

Sau khi Nga Sô sụp đổ, Việt Cộng như chó mất chủ (lời của Đức Khổng Tử) phải quay trở lại thần phục Trung Cộng, Trung Cộng đă ra điều kiện phải để phe thân Trung Cộng cầm quyền, nhưng khi Hoa Kỳ được Việt Cộng lạy lục xin bang giao, Hoa Kỳ đă bỏ rơi và không đếm xỉa ǵ đến quyền lợi của người Việt Hải Ngọai, không đặt điều kiện liên hệ thế nào với Trung Cộng, không đưa điều kiện thuận tiện cho người Việt tị nạn Cộng Sản hay nhân quyền tại Việt Nam. Trái lại, c̣n niết sử người Việt Hải Ngọai bằng cách để cho Việt Cộng có quyền xét xử công dân Mỹ gốc Việt khi ở Việt Nam cũng như đă không đưa điều kiện để văn hóa phẩm Hoa Kỳ, trong đó có văn hóa phẩm của người Việt Hải ngọai được nhập cảng vào Việt Nam, trái lại, văn hóa phẩm của Cộng Sản được xuất cảng sang Hoa Kỳ một cách tự do. Tất cả 3 viên đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam đă không có một hành động nào tích cực giúp đồng bào trong nước có một đời sống đỡ cơ cực hơn, trái lại, c̣n có những lời nói, hành động binh vực Việt Cộng, để cho Trung Cộng ngày càng lấn lướt ảnh hưởng của Hoa Kỳ tại đây.

Đối với những phong trào đấu tranh cho dân chủ tự do ở trong nước, Hoa Kỳ đă có manh tâm “nắm” những lực lượng này để khi cần trả giá với Việt Cộng th́ không ngần ngại bán đứng họ! Trong khi Người Việt tị nạn Cộng Sản tại hải ngoại đấu tranh cho Cờ Vàng được công nhận khắp nơi ở Hoa Kỳ th́ Marine đă vội vă lên tiếng binh vực lá cờ máu của Việt Cộng. Lúc này, khi mà Hồ Cẩm Đào đích thân qua Việt Nam, gây thanh thế cho đàn em thân tín trong Đại Hội 10 sắp tới, thay v́ áp lực Việt Cộng một cách công khai với những chứng cớ hiển nhiên về nhân quyền, khuyến khích - thật hay giả - các lực lượng đấu tranh cho tự do dân chủ ở trong nước, chỉ trích mạnh mẽ độc tài đảng trị của Cộng Sản Việt Nam để phe chống đối bọn thân Trung Cộng có dịp may “phất lên”, Hoa Kỳ đă thua non Trung Cộng, ve văn Việt Cộng mong chúng nhả Trung Cộng, nhưng đó chỉ là một đ̣n dại dột. Đối với Việt Cộng, chỉ khi nào địa vị cai trị của chúng bị đe dọa chúng mới sợ, chúng mới nghe lời. Nhưng, h́nh như phản bội đồng minh là sở trường của Hoa Kỳ, do đó họ đi từ thất bại này đến thất bại khác tại Á Châu. Bây giờ Hoa Kỳ đang phải đối đầu với một Trung Cộng có sức mạnh quân sự đáng kể, nguy hiểm hơn Nga Sô ngày trước.

Cộng Sản Á châu mà Trung Cộng và Việt Nam tiêu biểu cũng chưa hiểu biết nhiều về Tây Phương và Hoa Kỳ. Điều nguy hiểm nhất của 2 quốc gia này là không hiểu chính họ. Nói cách khác, các đảng viên Cộng Đảng 2 quốc gia này, v́ mờ mắt trước những phú quí giàu sang cướp được một cách vô tội vạ, đă không có kế họach lâu dài để giữ địa vị. Ăn no bể bụng. Đó là trường hợp của họ lúc này.

Qua kinh nghiệm 2 cuộc thế giới đại chiến, cuối cùng th́ phe đồng minh cũng thắng. Kết luận này dựa trên cơ sở sự trường vốn, sự giàu có của phe đồng minh, tiềm lực kinh tế cũng như chiến cụ họ luôn luôn đầy đủ. Nếu một cuộc chiến xảy ra mà Hoa Kỳ hoặc Tây Phương chịu đựng được một tháng th́ t́nh trạng nhiên liệu của Hoa Lục bế tắc kéo theo kỹ nghệ bị tê liệt, dân chúng nổi loạn, cướp bóc. Trung Cộng lại rơi vào t́nh trạng “lục quốc, tam quốc” như ngày xưa. Trung Cộng sẽ loạn và cuộc chiến kết thúc thế nào ai cũng biết. Đó là chưa kể, với sự buôn bán qua lại giữa Đài Loan và Lục Địa đă giúp Đài Loan “đi dọc về ngang” khắp nước Tàu. Pháp Luân Công đă mấy lần làm tê liệt hệ thống truyền h́nh của Hoa Lục, chứng tỏ rằng Hoa Lục mạnh ngoại yếu nội.

Ngày nay ít nhất là có khỏang 800 triệu dân Trung Cộng đói đến mức trầm trọng. Có ít nhất là 100 triệu dân Trung Cộng chuyển tài sản ra nước ngoài mà Hoa Kỳ là chỗ an toàn nhất cho bọn trọc phú này. Mặt khác, cuộc chạy đua không gian với Hoa Kỳ, phát triển và duy tŕ một lực lượng quốc pḥng khổng lồ, Trung Cộng phải chi một ngân khoản rất lớn. T́nh trạng này kéo dài, Trung Cộng phải chọn một là giải phóng Đài Loan, hai là kiệt quệ kinh tế kéo theo sự sụp đổ của chế độ, ba là quay lại phát triển đồng đều kinh tế trong nước, ḥa hoăn với lân bang và thế giới để tồn tại.

Cái nguy hiểm nhất của Việt Nam là một lần nữa Hoa Kỳ sẽ “bán đứng” Việt Nam cho Trung Cộng để đổi lấy một quyền lợi nào đó, khi Hoa Kỳ nắm được các lực lượng chống đối trong nước, hoặc Hoa Kỳ sẽ để mặc Trung Cộng thao túng Việt Nam. Lúc đó, Cộng Đảng Việt Nam sẽ dâng Cam Ranh cho Trung Cộng với mỹ từ “thuê mướn”, và đổi lại Việt Nam sẽ được Trung Cộng trao trả Hoàng Sa hay Trường Sa kèm theo một vài điều kiện như Việt Nam làm chủ, Trung Quốc quản lư và lănh đạo! Ông Trần Đại Sơn và một số đảng viên Cộng Sản kỳ cựu đă nhận ra nguy cơ này và cảnh giác mọi người.

Trong khi đó, các nhà đấu tranh trong và ngoài nước như thế châu chấu chống xe. Vừa phải đề pḥng chú Sam bán đứng, vừa chống đối Việt Cộng. Thế đấu tranh mạnh mẽ của Người Việt Quốc Gia hải ngọai cũng như quốc nội là thế nhân dân, chiến thuật nhân quyền và tự do dân chủ. Việt Cộng đă trở nên kẻ thù của dân chúng Việt Nam. Cho đến hôm nay hầu như 80% là nạn nhân trực tiếp của Việt Cộng. Trong khi đó, nội bộ Cộng Sản chia đôi rơ rệt giữa phe Vơ Nguyên Giáp - Nguyễn Nam Khánh và phe Đỗ Mười – Lê Đức Anh. Trong một bài trước, người viết đă gọi cả 2 phe này đều là những con kên kên. Người Việt Quốc gia đấu tranh phải lấy quyền lợi của toàn dân để đấu tranh. Dù phe Vơ Nguyên Giáp là của Mỹ, của Nga cũng không bằng phe người Quốc Gia thuộc phe Dân Tộc. Chỉ khi nào người dân có quyền tự quyết, làm chủ vận mạng của ḿnh mới đứng vững được giữa 2 thế lực quốc tế hùng mạnh.

Chúng ta không c̣n nhiều th́ giờ. Phải tranh đấu quyết liệt để cho Việt Cộng biết con đường tiến tới tự do dân chủ không thể tránh khỏi. Từ đây cho đến ngày Việt Cộng mở đại hội, đa Nguyên Đa Đảng, bầu cử, ứng cử  tự do là những mục tiêu chúng ta cần đạt được, nhưng yếu tố để biết chắc Việt Cộng chấp nhận 2 mục tiêu trên là tự do ngôn luận. Tự do ngôn luận là điều kiện tiên quyết và là điều kiện ắt có và đủ để tiến tới 2 mục tiêu trên.

Những sự kiện xảy ra ở trong nước những ngày gần đây cho chúng ta 2 yếu tố để tin tưởng cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ sẽ đi đến thắng lợi: một là ngày càng có nhiều người đứng ra đấu tranh, hai là Việt Cộng ở trong thế mặc cảm tội lỗi đă phải ḥa hoăn với dân chúng. Đă đến lúc các vị lănh đạo tinh thần, các tôn giáo nhập cuộc với đại khối dân tộc, với con chiên, với tín đồ. Đă đến lúc mọi người, trong đó có các bậc trí thức và các vị lănh đạo tôn giáo, phải ư thức trách nhiệm của ḿnh, đừng để đến khi quá muộn khi Trung Cộng chiếm được Cam Ranh. Đất nước lọt vào tay Trung Cộng th́ tôn giáo cũng lọt luôn vào đó.

Đông và Tây chưa hiểu nhau, nhưng Việt Nam rất hiểu Việt Cộng. Cần phải hành động gấp rút.

Lê Văn Ấn

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06