ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

VAI TR̉ CỦA CÁC TÔN GIÁO TRONG CÔNG CUỘC GIẢI TRỪ QUỐC NẠN VÀ PHÁP NẠN HIỆN NAY.

 

     Bạo quyền Cộng Sản Hà Nội (CSHN), không những âm mưu bần cùng hóa người dân mà c̣n chủ trương xóa bỏ mọi gía trị văn hóa, đạo đức, truyền thống của xă hội và ḷng tin của con người vào tôn giáo. Hơn 60 năm qua, nửa nước rồi cả nước, CSHN đă nhận ch́m dân tộc vào hố sâu của hận thù, mâu thuẫn, phân hóa, tệ đoan và nghèo đói. Cho nên, CSHN đương nhiên là kẻ thù tàn độc nhất của dân tộc ta hiện nay. Chắc chắn rằng sớm muộn thế nào th́  đồng bào trong nước và chúng ta đây cũng sẽ lật đổ được chế độ bạo tàn này bằng một cuộc cách mạng toàn diện và triệt để.

 

     Dựa vào hiện t́nh quốc nội cho chúng ta thấy rằng, chỉ có các lực lượng tôn giáo mới đủ sức mạnh và khả năng để hướng dẫn đồng bào trong cuộc đấu tranh giải trừ bạo quyền CSHN mà thôi.

 

 

     Nói về các lực lượng tôn giáo trong nước, tuy không có tính đồng nhất về tôn giáo như Kitô giáo ở Đông Âu, Hồi giáo ở Trung Đông, Ấn giáo ở Ấn Độ, hay Phật Giáo ở Tây Tạng,...v.v, dân tộc ta có nhiều tôn giáo khác nhau: Phật Giáo, Lăo Giáo, Khổng Giáo, Thiên Chúa Giáo, Cao Đài, Ḥa Hảo, Tin Lành,...nhưng các tôn giáo đă góp phần thành công trong những cuộc tranh đấu chống thực dân, phong kiến, cường quyền, độc tài và ngay cả CS, cũng như tạo được sự đồng t́nh hỗ trợ của toàn dân. Do đó, công cuộc đấu tranh để giải trừ chế độ độc tài phi nhân CSHN hiện nay, các tôn giáo tại quốc nội chắc chắn sẽ đóng một vai tṛ tích cực trong sứ mạng lănh đạo quần chúng đấu tranh giành lại quyền sống, quyền hưởng tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc của toàn dân mà bạo quyền HN đă tước đoạt từ hơn nửa thế kỷ qua.

 

      Phương thức đấu tranh chống bạo quyền CSHN, phù hợp nhất đối với t́nh h́nh hiện nay tại quốc nội cũng như xu thế chung của quốc tế, là áp dụng nguyên tắc bất bạo động bằng những cuộc xuống đường rầm rộ cùng khắp và liên tục để đ̣i nhân quyền, dân quyền, chống sưu cao thuế nặng, chống tham ô quan lại, chống đàn áp tôn giáo,...v.v. bằng các h́nh thức như biểu t́nh, tuyệt thực, đ́nh công băi thị, những đêm cầu nguyện ngoài trời,...v.v.

 

      Cũng cần khẳng định rằng hiện t́nh Việt Nam không cho phép chúng ta nghĩ đến việc xử dụng phương thức đấu tranh bằng bạo lực để chống lại bạo quyền CSHN. V́ không có một lực lượng quốc gia chống Cộng nào, trong nuớc cũng như ngoài nuớc hiện nay có đủ sức để đối đầu với bạo quyền bằng bạo lực. Thứ đến, t́nh h́nh bang giao quốc tế nh́n chung không có một khuynh hướng nào cho thấy sẽ tán trợ cho một giải pháp chống lại CSHN bằng vũ trang, quân sự, - Hơn thế nữa, tâm lư của đại đa số  đồng bào quốc nội cho đến giờ này vẫn c̣n chán ghét chiến tranh, sợ hăi chết chóc, đau khổ và chia ly.

 

      Trong khi đó, có một số người cho rằng xử dụng giải pháp “ḥa hợp ḥa giải” như là một phương thức đấu tranh ôn ḥa để dần dần cải biến bạo quyền CSHN trở thành một chính quyền đa nguyên đa đảng, biết tôn trọng dân chủ, tự do và nhân quyền. Lư luận này thực là “không tưởng” bởi v́, theo kinh nghiệm lịch sử quốc Cộng, trừ phi có kế hoạch lừa đảo được phe quốc gia, bạo quyền CSHN không bao giờ chịu ngồi cùng bàn để nói chuyện ḥa hợp ḥa giải với tất cả ḷng thành của chúng. (chúng tôi sẽ có bài phân tích sau).

 

      Hơn nữa, áp dụng phương thức đấu tranh bất bạo động, chẳng những phù hợp với t́nh h́nh quốc nội hiện nay, mà c̣n phù hợp với bản chất ôn ḥa, khoan dung, độ lượng của các tôn giáo, cũng như sẽ rất hữu hiệu đối với môi trường đấu tranh mà đại bộ phận  nhân dân chỉ với hai bàn tay không, dám thách thức trước bạo lực của một tập đoàn độc tài đang nắm mọi quyền hành và bạo lực.

 

       Lịch sử cận đại của thế giới đă cho chúng ta thấy rằng, phương thức đấu tranh bất bạo động đă được áp dụng thành công của nhân dân Ấn Độ trong cuộc đấu tranh chống lại đế quốc Anh, nhân dân Phi Luật Tân chống lại nhà độc tài Marcos, nhân dân các nước vùng Baltic, Đông Âu, Nga Sô, Trung Mỹ, Nam Mỹ và Phi Châu, trong cuộc đấu tranh lật đổ các chế độ độc tài CS nơi đây vào những năm của thập niên 80, - Gần đây nhất, cuộc đấu tranh của nhân dân Urkraine, nhân dân Kurskistan đă thành công và lật đổ được cả hai chế độ độc tài này cũng bằng đường lối đấu tranh bất bạo động.

 

     Đấu tranh bất bạo động có nghĩa là không dùng bạo lực để đánh trả lại kẻ gây ra bạo lực, nhưng phải hết sức kiên tŕ, nhẫn nại và triệt để. Thánh Gandhi cho rằng người đấu tranh bất bạo động là người dũng cảm hơn cả. Tinh thần dũng cảm của người đấu tranh bất bạo động là vơ khí chính yếu sẽ đánh động được lương tâm của  nhân loại, sẽ được sự cảm thông của trời đất, và sẽ khiến kẻ có vơ khí trong tay phải sợ hăi.

 

      Xử dụng phương thức đấu tranh bất bạo động với bạo quyền CSHN hiện nay cũng đồng nghĩa với việc lấy chính nghĩa để thắng tà gian, lấy cái thiện thắng cái ác, lấy t́nh thương thắng hận thù, lấy ân báo oán, và lấy can đảm khuất phục sự hèn nhát.

                                                             

     Tuy nhiên, trước khi phát động một cuộc đấu tranh bất bạo động, triệt để và toàn diện để chống lại bạo quyền CSHN, các tôn giáo trong cũng như ngoài nước phải kiện toàn lại hàng ngũ, phối hợp  hoạt động chặt chẽ, nhịp nhàng hỗ trợ nhau và quyết liệt chống lại mọi âm mưu nhằm lũng đoạn các tôn giáo truyền thống của các tổ chức “giáo hội quốc doanh” do bạo quyền CSHN dàn dựng. Tiếp đến, các tôn giáo cần tích cực trong việc thể hiện ư chí sống chung và hài ḥa giữa các tôn giáo. Thực hiện những cuộc tiếp xúc cụ thể giữa các đại diện các tôn giáo để hóa giải những mâu thuẫn nếu có, và cùng thể hiện lập trường chung trong công cuộc cứu nguy tổ quốc và dân tộc. Ngoài ra, các tôn giáo cũng nên đóng vai tṛ tích cực trong việc nỗ lực kêu gọi các đoàn thể, đảng phái quốc gia chống Cộng nên sát nhập lại với nhau thành những lực lượng mạnh hơn và đông đảo hơn, hoặc phối hợp chặt chẽ với nhau để hỗ trợ cho đại cuộc phục quốc, phục Việt mà trong hơn nửa thế kỷ qua, dân tộc ta đă bị nhiễm độc và biến chất bởi chủ nghĩa CS với hơn 30 năm khổ đau v́ chiến tranh, ḷng người trở nên nghi kỵ, xem thường lẫn nhau và không c̣n đặt niềm tin của ḿnh vào một sức mạnh trần thế nào. V́ thế, hiện nay tại quốc nội niềm tin tôn giáo đă trở thành mănh liệt đối với mọi tầng lớp dân chúng và chỉ có tiếng gọi của các tôn giáo mới hóa giải được mọi bất đồng trong ḷng dân tộc, cũng như chỉ có tiếng gọi của các tôn giáo mới tạo được sự đồng tâm hiệp lực của mọi thành phần dân tộc vùng lên đấu tranh chống lại cường quyền CSH mà thôi..

 

      Ngoài ra, các tôn giáo cũng c̣n là những căn cứ hậu phương vững chắc và trường kỳ cho cuộc đấu tranh chống bạo quyền CSHN về nhiều mặt : tài chánh, nhân lực, vật lực, tôn giáo vận các giáo hội thuộc nhiều tôn giáo của các nước phương Tây, quốc tế vận các nhà lănh đạo trên thế giới, nhân dân và chính phủ các nước yêu chuộng tự do, các tổ chức nhân quyền và truyền thông vận dư luận quốc tế, để hỗ trợ cho cuộc đấu tranh chung của toàn dân ta hiện nay.

 

      Mặt khác, các tôn giáo tại quốc nội hiện nay c̣n được coi là tuyến đầu của mọi cuộc đấu tranh. Cho nên, các tôn giáo cần hoạch định những chương tŕnh để củng cố, đào tạo và huấn luyện tu sĩ, cư sĩ, biến họ thành những nhân tố tích cực trong việc truyền bá đạo pháp, cũng như việc lănh đạo quần chúng một khi thời cơ đến.

 

       Song song với phong trào hướng vế điều thiện chống lại cái ác, hướng về tự do dân chù, nhân quyền nhân bản và phúc lợi người dân để chống lại độc tài CS vô thần, chống lại tham quan ô lại, đang mạnh mẽ vùng lên trong ḷng dân tộc. Các tôn giáo tại quốc nội, cần phải tổ chức các chương tŕnh  cứu trợ xă hội, y tế và giáo dục một cách rộng lớn và qui mô, vừa để giúp cải thiện đời sống dân nghèo, vừa đề dân chúng càng ngày càng nhận chân được đâu là điều thiện, đâu là cái ác, đâu là bạn và đâu là thù. Những chương tŕnh như vậy rất có thể bị bạo quyền t́m cách ngăn cản, cấm đoán như trước đây bạo quyền đă từng cấm cản. Nhưng nếu các tôn giáo biết vận dụng mọi phương tiện và kiên tŕ, những chương tŕnh này chắc chắn sẽ đến được tới quần chúng. Chúng ta biết rằng hiện nay có những tổ chức vô chính phủ đang hoạt động tại Việt Nam để giúp đỡ phát triển đời sống dân nghèo ở nông thôn; v́ vậy, các tôn giáo, cũng phải có những tổ chức từ thiện để giành quyền giúp đỡ  người dân nghèo. Nếu bạo quyền chống lại những việc làm tốt đẹp và có lợi cho đồng bào của các tôn giáo th́ càng làm cho đồng bào căm phẫn bạo quyền hơn mà thôi.

 

       Đồng ư rằng, công việc chuẩn bị để phát động cuộc đấu tranh toàn diện, triệt để và liên tục, càng chậm răi và chu đáo th́ cuộc đấu tranh càng đạt đến thành công. Tuy nhiên, thời cơ cũng là một trong những yếu tố then chốt để dẫn đến thành công vậy. Cho nên các tôn giáo, nhất là các tôn giáo trong nước cần phải sẵn sàng nắm bắt thời cơ cho cuộc đấu tranh tuy đầy cam go, nhưng vô cùng sáng ngời chính nghĩa dân tộc.

 

       Chúng ta cũng cần nhấn mạnh, vào những năm cuối của thập niên 70, khi bạo quyền CSHN đang ở tột điểm của sự hung hăn th́ những cuộc đấu tranh bất bạo động của các tôn giáo và đồng bào quốc nội nếu có cũng sẽ trở nên vô hiệu, bởi v́ bạo quyền sẽ thẳng tay đàn áp bằng mọi phương tiện vũ lực của chúng. Nhưng ở vào những năm cuối thập niên 80, với những cuộc biểu t́nh bất bạo động đ̣i tự do, dân chủ và công lư của các dân tộc Đông Âu đă làm sụp đổ lần lượt các chế độc độc tài chuyên chính CS các nước nơi đây. - Và với t́nh h́nh trong nước hiện nay, không ai mà không nhận ra rằng : Thực chất bạo quyền CSHN không c̣n là một khối đồng nhất, nguyên vẹn và vững chắc, mà nó đă bị nứt rạn thành nhiều mảnh, thành nhiều phe nhóm; nhất là những năm gần đây và hôm nay, nhiều cán binh cao cấp và giới trí thức rời bỏ hàng ngũ và chống lại đương quyền ngày một nhiều ngay trong ḷng chế độ, điển h́nh như, GS. Trần Khuê, lư thuyết gia CS Hoàng Minh Chính, BS Phạm Hồng Sơn, TS Nguyễn Thanh Giang, TS Hà Sĩ Phu, Nhà văn Hoàng Tiến, cự Đại Tá CS Phạm Quế Dương,  cựu cán binh CS Nguyễn Khắc Toàn,..v.v. Các thành phần cán binh cấp trung và cấp dưới, cũng đang tỏ ra có những dấu hiệu bất trung và phản bội đảng ngày một nhiều; nhất là tinh thần của hầu hết cán binh, bộ đội, nay đă bị biến chất và đa số chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân chứ chẳng c̣n nghĩ ǵ đến chủ nghĩa và chế độ. Cho nên, rất có thể những phần tử này sẽ là những nhân tố tích cực đứng về phía chính nghĩa tự do của dân tộc, cùng đồng bào chống lại tập đoàn thống trị, một khi thực sự có cuộc đấu tranh một mất một c̣n xẩy ra giữa nhân dân và tập đoàn lănh đạo CSHN.

 

        Bạo quyền CSHN hiện nay, tuy c̣n chỗ dựa vào Trung Cộng; nhưng thực tế đă từ lâu, bạo quyền đă phải ngả theo chính sách  ngoại giao mềm dẻo và uyển chuyển để t́m sự giúp đỡ  và ủng hộ của các nước tự do Tây phương nhất là Hoa Kỳ. Do đó, bạo quyền không thể nào hành động cứng rắn và bất chấp dư luận thế giới như chúng đă từng hành động trước đây. Bạo quyền CSHN có thể bắt bớ, thủ tiêu một số người đấu tranh, có thể đàn áp phong trào chống đối của đồng bào ở một vài nơi trong nước, nhưng chắc chắn bạo quyền không thể giữ vững được quyền hành bằng những sự đàn áp đẫm máu ở khắp các nơi một cách liên tiếp được.

 

      Kinh nghiệm từ những cuộc đấu tranh trước đây của bác sĩ Nguyễn Đan Quế với Cao Trào Nhân Bản, của đồng bào Thái B́nh, Xuân Lộc, Hưng Yên, Thanh Hóa, Đồng Nai,.. những chống đối đ̣i quyền làm người và tự do tôn giáo của Đại Lăo Ḥa Thượng Thích Huyền Quang, Ḥa Thượng Thích Quảng Độ, cụ Lê Quang Liêm và khối tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo Thuần Tuư, của các Linh Mục Nguyễn Văn Lư, Chân Tín, Nguyễn Hữu Giải, Phan Văn Lợi, ..v.v. đă cho chúng ta thấy rơ là các phong trào đấu tranh không có sự phối hợp sâu rộng, toàn diện và nhịp nhàng, không có kế hoạch để giữ thế đấu tranh liên tục; nhất là sau khi một vài người lănh đạo bị bắt th́ phong trào trở nên ch́m lắng.

 

       Nhưng một khi các phong trào kể trên được phối hợp một cách chặt chẽ, nhịp nhàng để hỗ trợ  cho nhau và, có sự chuẩn bị sâu rộng trong quần chúng trước khi nổ ra một cuộc đấu tranh bằng mọi h́nh thức bất bạo động lan rộng trên cả nước và liên tục th́ chắc ǵ bạo quyền CSHN đă không cùng đi chung số phận với các chế độ độc tài CS tại Đông Âu vào những năm gần đây, khi nội t́nh và các phe nhóm của bạo quyền, giằng co giữa hai ngă đi, một là giữ vững chính sách cứng rắn để tiếp tục hưởng đặc quyền đặc lợi cho phe nhóm, hai là phải từ bỏ chủ nghĩa Mác Lê độc tài và đu giây giữa các thế lực quốc tế.

 

       Với sức đề kháng đang âm ỉ của mọi thành phần dân tộc và những phong trào đấu tranh đang chờ ngày vùng lên của mọi thành phần dân tộc tại quốc nội như hiện nay, th́ bất cứ một biến cố nào xẩy ra tại quốc nội cũng có thể là mồi lửa  cho một cuộc đấu tranh bất bạo động xẩy ra. Chẳng hạn, ở một vài địa phương có thể phát động những cuộc biểu t́nh chống tham ô quan lại, chống lại những tước đoạt tài sản, đất đai và những hà hiếp dân chúng của những công an, cán bộ CS địa phương. Các địa phương khác cũng tiếp tục làm như vậy, Và nếu có sự đàn áp của bạo quyền th́ sẽ nhân cơ hội này phát động những cuộc biểu t́nh dưới nhiều h́nh thức qui mô hơn và đ̣i hỏi bạo quyền phải giải quyết những việc to lớn hơn như chống đàn áp biểu t́nh, chống đàn áp tôn giáo, chống sưu cao thuế nặng, đ̣i trả tự do, dân chủ và đa nguyên, đa đảng,..v.v. Phong trào đấu tranh phải lan rộng và được liên tục cho tới khi nào bạo quyền buộc phải lùi bước.

 

       Nói tóm lại, với một cuộc đấu tranh bất bạo động được chuẩn bị chu đáo và được phát động một cách toàn diện, triệt để và liên tục bởi lực lượng các tôn giáo, chắc chắn đại cuộc cứu nước ra khỏi bóng ma duy vật biện chứng và độc tài HN của toàn dân sẽ đạt được thành công; mở đầu cho việc khai thông tất cả những đau thương cùng khốn mà đồng bào đang phải gánh chịu và cũng là  khai mở cho một kỷ nguyên mới trong công cuộc dựng lại một Việt Nam tự do, dân chủ, nhân bản và phú cường.  

 

Hải ngoại ngày 1 tháng 11 năm 2005. 

 

Bài của giáo sư Lai Thế Hùng,

    Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Âu Châu,

    Chủ tịch Hội Đồng Điều Hành Trung Ương Phong Trào Đấu Tranh Đ̣i Tự Do Tôn Giáo, Dân Chủ, Nhân Quyền Và Toàn Vẹn Lănh Thổ Cho Việt Nam,

    Tổng Thư Kư Ban Điều Hợp Trung Ương Ủy Ban Lâm Thời Người Việt Quốc Gia Hải Ngoại Yểm Trợ Những Tiếng Nói Đấu Tranh Quốc Nội.

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06