Giáo Già
Những Bước Chân Trâu
San Jose, ngày 12
tháng 11 năm 2004.
H.
Tin được đăng trên Vietbao Online, ngày 3-11-2004, của người viết mang tên
Ngọc Thiện, ghi nhận từ San Francisco, mang tựa đề “Tân Tổng Lănh Sự Cộng Sản
Việt Nam Chiêu Dụ Việt Kiều San Jose”, cho biết:
“Ông Trần Tuấn Anh, con trai của Chủ tịch nước Trần Đức Lương, đă đến San
Francisco nhận việc Tổng lănh sự. Đây là Tổng lănh sự thứ ba ở San Francisco
sau các ông Nguyễn Xuân Phong và Nguyễn Mạnh Hùng kể từ khi Việt Nam mở cửa
văn pḥng Lănh sự tại đây vào năm 1997. Ông Trần Tuấn Anh, khoảng hơn bốn mươi
tuổi, nguyên quán Quảng Ngăi, nhưng ông nói giọng miền Bắc. Một trong những
hoạt động ngoại giao đầu tiên của tân Tổng lănh sự là tạo sự giao tiếp với
người Việt trong vùng. Tuần qua, ông Trần Tuấn Anh đă cùng Thứ trưởng Ngoại
giao về người Việt định cư ở nước ngoài Nguyễn Phú B́nh có một cuộc tiếp xúc
với khoảng 20 người Việt ở San Jose. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong không khí thân
mật, tương kính và có nhiều nhận xét, ư kiến thẳng thắn được những người tham
dự đưa ra.
- Vấn đề Hải quan làm tiền: một người tham dự nói rằng những chức vụ đó đều
phải mua hết, nên khi đă vào được cơ quan này th́ cán bộ đều phải làm mọi cách
nhận hối lộ để thu lại nguồn vốn đă bỏ ra. Để giải quyết mặt tiêu cực này Việt
Nam cần phải khắc phục và đưa phương án thực hiện như tăng lương cho cán bộ
hải quan và trừng phạt nặng những ai vi phạm.
- Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa: Đây là nỗi bức xúc của rất nhiều người miền
Nam Việt Nam. Một tham dự viên tŕnh bày điều đó nhưng phía đại diện Việt Nam
đă trả lời câu hỏi này một cách hết sức thiếu tế nhị. Ông nói bây giờ nghĩa
trang đó nhà nước gọi là nghĩa trang nhân dân, sau này có ai muốn được chôn
cất ở đó cũng được.
- Môi trường đầu tư ở Việt Nam: có đề nghị Việt Nam cần cải tiến môi trường
đầu tư nhanh hơn Trung Quốc th́ mới hy vọng thu hút đầu tư nước ngoài trở lại.
Trong quá khứ Việt Nam đă có lúc hấp dẫn nguồn đầu tư ngoại quốc hơn Trung
Quốc, nhưng trong những năm qua Việt Nam đă đi thụt lùi và hiện đang làm theo
Trung Quốc th́ không thể giúp kinh tế phát triển nhanh. Nhiều nhà đầu tư đă bỏ
Việt Nam để vào Trung Quốc.
- Về những Nghị quyết nhà nước đưa ra, theo nhận xét của một tham dự viên th́
có nhiều ư tốt, nhưng quan trọng là việc thi hành những nghị quyết đó không
được nghiêm chỉnh nên đă làm mất đi niềm tin của nhiều Việt kiều.
Nh́n chung th́ những đáp ứng trong cuộc gặp gỡ từ phía ông Thứ trưởng và Tổng
lănh sự không có ǵ cụ thể mà chỉ là những hứa hẹn sẽ nghiên cứu và sửa
đổi.”[1]
Tên của người viết bản tin có vẻ hơi lạ đối với làng báo ở Bắc California,
h́nh như mới xuất hiện trên Việt Báo. Thường th́ những bản tin loại nầy, xuất
phát từ địa phương San Francisco, trên Việt Báo, được kư dưới tên Hạnh Dương,
và những người phát biểu trong cuộc tiếp xúc cũng thường được nêu tên, nếu
muốn giấu tên cũng được nêu rơ. Do vậy, bản tin có vẻ được đưa ra từ ṭa Tổng
lănh sự, một bản tin có thể được viết sẵn, và có thể chỉ gởi cho các báo được
nơi nầy chọn lựa.
Từ các điều có vẻ và có thể hơi bất thường đó, bản tin có mấy điểm đáng lưu ư:
1. Người viết tin chắc có tham dự cuộc tiếp xúc nầy nên biết rơ “Ông Trần Tuấn
Anh, khoảng hơn bốn mươi tuổi, nguyên quán Quảng Ngăi, nhưng ông nói giọng
miền Bắc”. Đây là điều Việt cộng cần cho các người có dịp liên lạc với ṭa
Tổng lănh sự biết trước.
2. Đây là hoạt động ngoại giao đầu tiên của một Tổng lănh sự vượt ra ngoài
lănh địa của ḿnh. Có thể v́ là con của Chủ tịch nước, và cũng có thể v́ tầm
quan trọng của công tác đầu tiên của kẻ c̣n non trên mặt trận ngoại giao, nên
Tuấn Anh có được sự ân cần yểm trợ của Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Phú B́nh,
người có trách nhiệm hàng đầu đối phó với cộng đồng lưu dân Việt tỵ nạn cộng
sản ở hải ngoại, sau khi Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Đ́nh Bin mất chức, để
làm chuyện “âm thầm” “chiêu dụ” cộng đồng lưu dân Việt tỵ nạn cộng sản ở hải
ngoại [khởi đầu là San Jose?], mà nếu thật sự ra mặt cả hai đều không ai có
thể đo lường trước hậu quả sẽ tệ hại như thế nào. C̣n nhớ, trước đây, từ thời
Tổng lănh sự Nguyễn Xuân Phong cho đến Nguyễn Mạnh Hùng, các viên chức lănh
đạo hàng đầu Việt cộng ở địa phương nầy phần lớn muốn ăn phở phải vượt lănh
địa San Francisco để nhờ người đưa qua Oakland âm thầm chui vào tiệm phở... ăn
cho đỡ thèm; người đưa đi nếu lỡ gặp người quen cũng làm lơ xem như không
thấy(!?), tuy rằng sau đó có kể lại cho vài người quen biết nghe.
3. Với con số được gọi là khoảng 20 người Việt ở San Jose, được tiếp xúc với
hai viên chức được coi như lănh đạo hàng đầu Việt cộng nầy, một ở hải ngoại và
một ở quốc nội; không phải là con số khó đếm; nhưng nó lại được ghi chung
chung là khoảng 20; nên sự ghi nhận mập mờ chắc cũng phải có một chủ đích mập
mờ nào đó; mà hệ quả thăm ḍ cho các chuyến đi kế tiếp có thể là chuyện mà các
bên liên hệ rất muốn có, và họ cũng rất muốn biết trước phản ứng của dư luận
đối với đám tay sai, cho dầu đắc lực thế mấy chúng vẫn c̣n biết xấu hổ cho
những việc làm nhơ nhớp của ḿnh.
4. Cuộc gặp gỡ diễn ra trong không khí “thân mật, tương kính” cho thấy sự liên
hệ của hai bên; và “nỗi ḷng” của khoảng 20 người ở San Jose đối với Đảng và
Nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam như thế nào. Đó là nỗi ḷng của
những kẻ điếu đóm, sẵn sàng đi bằng đầu gối, chỉ biết đi bằng đối gối, trước
mặt các tội phạm của dân tộc Việt, để cầu lụy tội phạm ban cho đặc ân; đó là
những kẻ chỉ biết có quyền danh lợi lộc cho riêng chúng. Chúngï sẵn sàng nằm
ngửa phun nước miếng lên trời cho bợn nhơ rơi xuống mặt, mà khỏi phải nhổ ra
rồi liếm lại, cho... vừa mất công, vừa mất thời giờ.
5. Bốn vấn đề được nêu ra trong buổi tiếp xúc đều là bốn vấn đề từ lâu “gian
thương” và “tay sai” ở hải ngoại muốn được Đảng và Nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội
Chủ Nghĩa Việt Nam giải quyết, cho việc hai bên cấu kết làm giàu được hữu
hiệu, trên nỗi khổ của 80 triệu đồng bào ở quốc nội, để chúng khỏi trở thành
những kẻ đầu cơ trục lợi “bỏ của chạy lấy người”, khi Đảng và Nhà nước muốn
cướp của chúng, trong đó có cả những trí thức mềm ḷng, những con buôn nhẹ dạ,
những kẻ ích kỷ đầu tôm, mau quên quá khứ tỵ nạn, cho dầu kẻ gây nên niềm đau
tỵ nạn vẫn c̣n sờ sờ ra đó, cho dầu những người tù không tội, những tù nhân
lương tâm... vẫn c̣n đầy ắp trong các trại giam, điển h́nh như các Giáo sư
Nguyễn Đ́nh Huy, Bác sĩ Nguyễn Đan Quế...; để ung dung mang những đồng tiền
kiếm được ở hải ngoại, từ mồ hôi nước mắt của chính chúng và của con cháu, để
về quê mua nhà an hưởng tuổi già trong các “ốc đảo” cao sang quyền quư, giữa
xă hội lầm than, giữa tiếng kêu bi thiết của đồng bào cùng một bọc mẹ trăm con
ngày nào, cho dầu những chiếc răng của lương tâm có bị mài ṃn thế mấy vẫn có
lúc cắn chúng, khiến chúng bấm bụng chịu đựng nhức nhối, không dám cất tiếng
kêu tham.
6. Cả bốn vấn đề được đặt ra cũng là bốn vấn đề chủ yếu nằm trong Nghị quyết
36, mà Đảng và Nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam muốn thực thi,
nhưng chưa làm sao thực hiện được, trước sự chống đối quyết liệt của 3 triệu
người Việt tỵ nạn cộng sản ở hải ngoại.
7. Tựa đề “Tân Tổng Lănh Sự Cộng Sản Việt Nam Chiêu Dụ Việt Kiều San Jose” của
bản tin cho thấy rơ người viết đă thấy rơ mục đích của Việt cộng, biết trước
nội dung của cuộc tiếp xúc, và thành phần được nhắm tới bị trí trá cho biến
h́nh đổi dạng từ những người có “diện mạo người Việt tỵ nạn cộng sản” thành
“diện mạo người Việt ở nước ngoài” qua hai chữ “Việt kiều”. Đây cũng là điều
William Joiner Center của Đại học Massachusetts Boston đă v́ tận dụng mọi khả
năng gian xảo cầm tiền của Rockefeller Foundation ban phát cho cán bộ đảng
viên Việt cộng, và một số trí thức cuối đời cầu danh ham lợi, đội quần đỏ,
ngậm tiền dơ, bon chen thực hiện; nên phải đối đầu với vụ kiện ngày càng lớn
rộng, đang trở thành nguy cơ có thể hủy diệt cả uy tín của một trung tâm
nghiên cứu, và một đại học danh tiếng hàng đầu, không chỉ ở Hoa Kỳ, mà c̣n của
cả thế giới trí thức khoa bảng.
8. Việc hải quan làm tiền người Việt hải ngoại là chuyện dài kể hoài không
hết. Nó chỉ khiến cá nhơn những người đến các Phi trường Tân Sơn Nhứt, Nội
Bài... tốn vài mươi đô la lẻ. Nhưng nó là mối quan tâm của những “gian thương”
muốn đầu tư ở Việt Nam, v́ nó là phần chi khổng lồ ngoài sổ, chi dưới gầm bàn,
trong những vụ chuyển ngân phi pháp, trong những chuyện hoan lạc tội lỗi...,
vừa khiến lợi nhuận khó tính trước được, vừa khiến sau nầy “gian thương” dễ bị
vào tù v́ tội tham nhũng hoặc trốn thuế..., khi Đảng và Nhà nước muốn, nếu
không kịp “bỏ của chạy lấy người”, cho cán bộ đảng có thêm những đồng tiền đen
xây dựng lâu đài đỏ, cho giai cấp quư tộc đỏ ngự trị.
9. Việc “Nghĩa trang Biên ḥa” cũng được đặt ra như cách để banh cho Đảng và
Nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đá vào lưới cộng đồng lưu dân Việt
tỵ nạn cộng sản, mà lâu nay cứ mỗi lần đá là mỗi lần cán bộ có trách nhiệm
rung chân không dám đá, nếu cả gan đá th́ tất cả đều đá ra ngoài khung thành.
Lần nầy cũng vậy, nên mấy chữ “thiếu tế nhị” được người viết tin Ngọc Thiện đề
cập tới chỉ có giá trị vuốt nhẹ sự bất măn mà nếu không đặt ra, sự bất măn sẽ
trầm trọng hơn, chưa kể vụ “c̣ mồi” có vẻ lộ liễu quá.
10. Đề nghị cải tiến môi trường đầu tư của một người cũng không dám ghi tên
cho thấy ảnh hưởng của “gian thương Trung cộng” đang là mối đe dọa của những
“con trâu sợ uống nước đục” [thành ngữ Việt Nam có câu “Trâu chậm uống nước
đục”] trong chuyện tuân hành Nghị quyết 36, mang tiền về đầu tư sanh lợi cho
bản thân gian thương và duy tŕ quyền lực độc đảng độc tài Xă hội Chủ nghĩa,
đang lung lay chuyển hóa, theo từng đợt phản tỉnh của cán bộ đảng viên Cộng
sản Việt Nam, từ ngườiû về hưu cho đến kẻ tại chức, từ trung ương đến địa
phương, từ tên lănh đạo hàng đầu cho đến cán bộ hạ từng xă ấp... Đây cũng là
cách dọn đường trước cho các gian thương gốc Mỹ trong cuộc tranh chấp Mỹ-Trung
cộng chuẩn bị bước vào nhiệm kỳ mới của Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush, mà
áp lực của số cử tri gốc Việt góp phần lưu giữ ông lại Ṭa Bạch ốc thêm 4 năm
nữa không phải là áp lực không đáng kể.
11. Sau cùng, vấn đề then chốt được đặt ra là những Nghị quyết của nhà nước
đưa ra, tuy không nói rơ, nhưng ai cũng thấy trong đó hiển nhiên Nghị quyết 36
đang đứng hàng đầu. Người đọc bản tin của Ngọc Thiện trên Vietbao Online thắc
mắc không biết “một tham dự viên” lên tiếng cho rằng Nghị quyết của nhà nước
đưa ra đó có nhiều ư tốt là ai? Người nầy là ai mà dám bảo rằng “việc thi hành
những Nghị quyết đó không được nghiêm chỉnh nên đă làm mất đi niềm tin của
nhiều Việt kiều”.
Ngọc Thiện, người viết bản tin cho Vietbao Online, với sự cung kính dành cho
các viên chức lănh đạo hàng đầu Việt cộng, ở hải ngoại, và từ trong nước ra,
nói rằng:
“Nh́n chung th́ những đáp ứng trong cuộc gặp gỡ từ phía ông Thứ trưởng và Tổng
lănh sự không có ǵ cụ thể mà chỉ là những hứa hẹn sẽ nghiên cứu và sửa đổi.”
Nhưng người đọc bản tin lại thấy rằng:
“Nh́n chung, cuộc gặp gỡ chưa mang lại kết quả được Đảng và Nhà nước Cộng Ḥa
Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam mong muốn, nhứt là tân Tổng lănh sự Trần Tuấn Anh,
và Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Phú B́nh, v́ sự sợ sệt của Đảng và Nhà nước
Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đối với cộng đồng lưu dân Việt tỵ nạn cộng
sản hải ngoại vẫn c̣n nguyên, v́ những tay sai Việt cộng vẫn chưa dám cho dư
luận biết tên, mặc dầu từ lâu chúng đă lộ mặt đội quần đỏ ngậm tiền dơ nhởn
nhơ giữa cộng đồng như những kẻ ‘ngây thơ vô số tội’, cho dầu có người cho
rằng vài kẻ liên quan đến nội vụ chỉ là kẻ môi giới t́m mua cho Việt cộng
những căn nhà sang trọng đáng giá nhiều triệu bạc được trả bằng tiền... mặt,
qua ngả ngoại giao, hay rửa trắng từ những đồng tiền đen đỏ chập chờn.”
Trước đây, khi đề cập đến chuyện góp ư với Cộng sản Việt Nam, đă có lần Giáo
sư Nguyễn Văn Canh nói rằng:
“Góp ư có nghĩa là nh́n nhận chế độ, đóng góp vào tính cách chính thống của
nó. Như thế là tiếp tay cho chế độ, mặc thị cho chúng đàn áp, bóc lột đồng bào
trong nước”.
Bây giờ, người theo dơi cuộc tiếp xúc giữa Tổng lănh sự Việt cộng Trần Tuấn
Anh cùng Thứ trưởng Ngoại giao Việt cộng Nguyễn Phú B́nh với khoảng 20 người
Việt ở San Jose có thể theo đó mà nói rằng:
“Tiếp xúc [lén lút, tuy ra mặt nhưng lại giấu tên] có nghĩa là nh́n nhận chế
độ, đóng góp vào tính cách chính thống của nó. Như thế là tiếp tay cho chế độ,
mặc thị cho chúng đàn áp, bóc lột đồng bào trong nước”.
Nếu tất cả (khoảng) 20 người Việt ở San Jose đều là tay sai của Việt cộng th́
dư luận đang chờ xem mặt thật và biết tên thật của chúng là ai, để dễ có thái
độ, không bị lầm lạc. Nếu có ai trong số nầy là kẻ tập tành đội quần đỏ ngậm
tiền dơ th́ dư luận cũng cần biết có phải chúng chỉ là những con trâu sợ uống
nước đục để dư luận đánh giá đúng mức cơi ḷng mau quên của chúng, đánh giá sự
phản bội của chúng: những kẻ đội quần dơ cho thiên hạ đừng thấy “diện mạo
người Việt tỵ nạn cộng sản” thật sự của chúng, diện mạo thật mà chúng đă từng
tuyên thệ nói thật, để nhờ nó mà được thế giới tự do đón nhận cho tái định cư,
để nhờ nó mà có được cuộc sống giàu sang khuất mất lương tâm trên xứ người.
Hẹn con thư sau.
Giáo Già
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Người ghi lại bản tin cho in đậm và gạch dưới để dễ lưu ư.