ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Lột xác hay thay áo?

Tú Gàn

 

Trong tháng qua, báo chí Việt ngữ, nhất là các đối thủ của Mặt Trận, đă bàn khá nhiều về “Lễ Ra Mắt” của Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng (thường được gọi tắt là Đảng Việt Tân) tại Bá Linh ngày 19.9.2004.

  I.- VIỆT TÂN LÀ ĐẢNG NÀO?

  Ở trong nhân gian, ít ai biết cái tên Đảng Việt Tân, người ta chỉ biết cái tên Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, cũng như năm 1945, khi Cộng Sản cướp chính quyền, ít ai biết đến cái tên Đông Dương Cộng Sản Đảng, người ta chỉ biết Mặt Trận Việt Minh. V́ thế, trước khi tŕnh bày và nhận xét về biến cố mới này, chúng tôi xin nói qua về cụm tổ chức Mặt Trận Hoàng Cơ Minh và Đảng Việt Tân.

  1.- Mặt Trận có trước, Đảng có sau

  Với Cộng Sản Việt Nam, Đảng có trước, sau đó mới đẻ ra Mặt Trận Việt Minh để huy động toàn dân theo Đảng. Trái lại, với Đảng Việt Tân, Mặt Trận có trước, sau đó Mặt Trận mới đẻ ra Đảng.

  Mặt Trận là sự kết hợp của ba tổ chức: Người Việt Tự Do, Tổ Chức Phục HưngLực Lượng Dân Quân Việt Nam. Vào đầu năm 1981, tổ chức Người Việt Tự Do ở Nhật của nhóm Ngô Chí Dũng và Đỗ Thông Minh và Tổ Chức Phục Hưng của Trần Văn Sơn họp bàn và quyết định thành lập một tổ chức kháng chiến chống lại nhà cầm quyền CSVN, phát xuất từ Thái Lan. Sau khi thảo luận, hai tổ chức này nhận thấy rằng muốn nói chuyện với các tướng lănh Thái Lan, cần phải có một tướng Việt Nam đứng đầu mới được. Cuối cùng, theo đề nghị của Đại Tá Hải Quân Trần Văn Sơn, hai tổ chức quyết định mời Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh trong Lực Lượng Dân Quân Việt Nam của nhóm Tướng Nguyễn Chánh Thi và Đại Tá Phạm Văn Liễu, tham gia tổ chức, v́ cho rằng Tướng Hoàng Cơ Minh là người trong sạch, có kinh nghiệm tác chiến và có tinh thần đấu tranh tích cực. Ba tổ chức này họp lại và h́nh thành Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam do Đề Đ&# 7889;c Hoàng Cơ Minh lănh đạo, nên sau này thường được gọi là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh hay gọi tắt là Mặt Trận.

  Sau đó, các thành phần chính yếu trong Mặt Trận thấy rằng cần thành lập một chính đảng để lănh đạo và điều hành công việc kháng chiến, nên ngày 10.8.1982, một Đại Hội Dựng Đảng đă được triệu tập và thành lập một tổ chức mới có tên là VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG, gọi tắc là Đảng Việt Tân. Một Đảng Quy và Đảng Chế đă được đại hội chấp thuận.

  2.- Mô phỏng Đảng Quy của Đảng Cộng Sản Việt Nam.

  Đọc Đảng Quy và Đảng Chế của Đảng Việt Tân, chúng ta thấy nó mô phỏng gần đúng theo Đảng Quy của Đảng Cộng Sản Việt Nam.

  Theo điều 4 của Đảng Quy, mục đích của Đảng là phucï vụ Tổ Quốc Việt Nam và phục vụ Nhân Dân Việt Nam. Đảng bảo vệ và hưng thịnh Tổ Quốc Việt Nam và Đảng hoạt động trên toàn thế giới. Đảng kỳ là cờ nền xanh da trời, chính giữa là đóa Quốc Hoa (sáu cạnh) màu trắng. Đảng ca là bản nhạc “Bài Ca Cách Mạng” của Nguyễn Kiên.

  Đảng Quy của Việt Tân gồm 4 chương: Chương I nói về Đảng danh, Đảng kỳ, Đảng ca và mục đích của Đảng. Chương II nói về tổ chức Đảng: Trên hết có Đại Hội Toàn Đảng, rồi đến Trung Ương Đảng Bộ. Trung Ương Đảng Bộ có nhiệm vụ chỉ huy toàn Đảng và điều hành tất cả mọi hoạt động của Đảng. Trung Ương Đảng Bộ gồm có Chủ Tịch Đảng, Tổng Bí Thư Đảng, Tổng Bộ Chí nh Trị, Đảng Vụ Bộ, Chính Vụ Bộ..., Khối Giám Sát và Khối Nghiên Cứu. Chương III nói về điều hành, hội họp và sinh hoạt. Chương IV gồm các điều khoản đặc biệt như giải thích Đảng Quy, tu chỉnh Đảng Quy, v.v.

  Trong thời kỳ kháng chiến, Đảng Việt Tân đă điều hành Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam như Đảng Cộng Sản Việt Nam điều hành Mặt Trận Việt Minh hay Mặt Trận Quốc Gia Giải Phóng Miền Nam.

  Sau khi từ bỏ kháng chiến, Đảng Việt Tân đă cho h́nh thành Liên Minh Việt Nam Tự Do mô phỏng theo Mặt Trận Tổ Quốc, và Đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu rập khuôn của Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Ngoài ra, Đảng c̣n có tổ chức VPAC (Vietnamese - American Public Affairs Committee) phục trách về vận động chính trị và Hội Chuyên Gia Việt Nam phụ trách nghiên cứu những vấn đề có liên quan đến Việt Nam.

  3.- Thành phần lănh đạo

  Theo sự tiết lộ chính thức, cơ quan lănh đạo Đảng Việt Tân hiện nay gồm những thành phần sau đây:

  Chủ tịch: Nguyễn Kim tức Nguyễn Kim Hườn, (cựu Sĩ Quan Không Quân VNCH): (từ năm 2001).

  Tổng Bí Thư: Lư Thái Hùng (Kỷ sư Công Chánh): (từ năm 2001).

  Các Ủy Viên Trung Ương Đảng: Trần Xuân Ninh (Bác Sĩ Y Khoa tại Sài G̣n), Nguyễn Ngọc Đức (Kỹ Sư Điện Toán tại Pháp), Hoàng Cơ Định (Tiến Sĩ Hóa Học tại Pháp), Trần Đức Tường (Bác Sĩ Y Khoa tại Sài G̣n), Nguyễn Trọng Việt (Bác Sĩ Y Khoa tại Hoa Kỳ), Đặng Thị Thanh Chi (Cử Nhân ngành Giáo Dục tại Canada), hiện là Phát Ngôn Nhân của Đảng.

  Các Đại Diện Trung Ương:  Đặng Vũ Chấn (Bác Sĩ Y Khoa tại Hoa Kỳ), Đại Diện Việt Tân Tại Bắc Mỹ. Nguyễn Ngọc Bảo (Kỹ Sư Công Nghiệp tại Pháp), Đại Diện Việt Tân Tại Âu Châu. Đặng Quốc Sủng (Cao Học Xă Hội Quốc Tế Tại Úc), Đại Diện Việt Tân tại Úc Châu. Và Âu Minh Dũng (Kỹ Sư Cơ Khí tại Nhật Bản), Đại Diện Việt Tân tại Nhậ ;t Bản

  4.- Chủ trương và đường lối

  Tài liệu chính thức viết: “Ra đời ngay vào lúc đất nước hoàn toàn bị khép kín bởi bức màn sắt độc tài chuyên chính và toàn thể dân tộc bị trấn áp trong bạo lực, Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng chủ trương tiến hành cuộc cách mạng bằng chính sức mạnh và trí tuệ của dân tộc Viêt Nam để giải phóng đất nước thoát khỏi ách độc tài cộng sản hầu có điều kiện chấm dứt t́nh trạng nghèo nàn và lạc hậu của đất nuớc. Chủ trương này được thực hiện với hai nỗ lực Chấm Dứt Độc Tài và Canh Tân Đất Nước...

  “Đảng Việt Tân quan niệm nguyên tắc chỉ đạo đấu tranh là lấy sức mạnh dân tộc làm chính để vận dụng toàn dân, đồng thời kết hợp với việc tranh thủ những hợp tác quốc tế trong tinh thần b́nh đẳng, cùng tạo áp lực tối đa ở mọi mặt để thay đổi nguyên trạng, tạo ra bối cảnh sinh hoạt chính trị đa nguyên tại Việt Nam.

  “Canh Tân Đất Nước là nỗ lực toàn diện bao gồm các lănh vực: con người, cơ chế chính trị và môi trường sinh hoạt xă hội. Đảng Việt Tân quan niệm canh tân phải là một tiến tŕnh chuyển hóa chọn lọc và tích cực nhằm xây dựng lại đất nước trên cả hai b́nh diện vật chất và tinh thần. Ngoài ra, trong bối cảnh toàn cầu hóa hiện nay, cuộc cách mạng canh tân và phát triển Việt Nam c̣n phải nhắm vào việc giữ vững được sự độc lập và chủ quyền quốc gia. Nhu cầu canh tân Việt Nam tuy trường kỳ nhưng cũng vô cùng cấp bách hầu rút ngắn giai đoạn phát triển, đưa Việt Nam bắt kịp với lân bang và trở thành một trong những quốc gia hùng cường tại Á Châu trong 20 năm trước mặt.”

  II.- LƯ DO CÔNG KHAI HÓA

  Từ trước đến nay, đa số người Việt hải ngoại chỉ biết Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, ít ai biết đến Đảng Việt Tân. Trong thực tế, chính Đảng Việt Tân điều khiển Mặt Trận. Vậy tại sao bây giờ Đảng Việt Tân quyết định “công khai hóa”?

  Ông Nguyễn Kim, Chủ Tịch Đảng Việt Tân đă giải thích khá dài ḍng. Ông bắt đầu từ 120 năm về trước, khi triều đ́nh nhà Nguyễn chính thức kư kết một văn kiện xác nhận quyền đô hộ của người Pháp trên toàn cơi Việt Nam qua bản Ḥa Ước Giáp Thân 1884. Từ cái bước xa ngàn dặm đó, ông đi đến chỗ nhận định rằng “xu hướng dân chủ tự do đă trở thành tiêu chuẩn cho nhân loại văn minh, tiến bộ..., không một thế lực nào có thể ngăn cản x u thế này.” Do đó, để khai dụng các cơ hội lịch sử này... Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng đă quyết định xuất hiện công khai để dồn hết công sức vào cuộc vận động đó.”

  Một lư do khác đ̣i hỏi phải “công khai hóa” được ông nêu ra là: “Mặc dù lănh đạo của đảng Việt Tân và lănh đạo của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam là một, nhưng Mặt Trận là một trận tuyến quy tụ nhiều đoàn thể để phối hợp đấu tranh trong một giai đoạn nhất định c̣n Việt Tân là một đảng cách mạng có mục tiêu canh tân miên viễn với ḍng lịch sử dân tộc.”

  Từ những lư do đó, ông đại diện Mặt Trận “long trọng tuyên bố những hoạt động của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam sẽ chấm dứt để tập trung mọi phương tiện và sức lực vào cuộc vận động một liên minh dân tộc nhằm đấu tranh để chấm dứt độc tài và canh tân đất nước.”

  Nói một cách vắn tắt và dễ hiểu hơn, Đảng Việt Tân đă quyết định từ bỏ giai đạo đấu tranh bằng quân sự, tức bằng bạo lực, và tiến qua giai đọn đấu tranh chính trị cho nó hợp với “thời trang”.

  III.- MỘT VÀI NHẬN XÉT

  Tin Đảng Việt Tân “công khai hóa” được ít ai chú ư, nhất là khi Đảng chọn Đức Quốc, nơi có rất ít cơ quan truyền thông Việt ngữ để ra mắt bà con. Trong khi đó, Những “đối thủ” và những thành phần dị ứng với Mặt Trận lại nhân cơ hội này, nả bích kích pháo vào Mặt Trận. Trên các diễn đàn Internet, người ta thấy xuất hiện rất nhiều bài “kể tội” Mặt Trận.

  Làm chính trị hay thương mại, thay tên đổi họ cho hợp “thời trang” là chuyện b́nh thường thôi. Đảng Cộng Sản Việt Nam đổi tên c̣n nhanh hơn tắc kè đổi màu da. Lúc mới ra quân, đảng này lấy tên là “Liên Đoàn Các Dân Tộc Bị Trị” (1925), sau đổi thành “Việt Nam Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội” (1926) rồi “An Nam Cộng Sản Đảng” trước khi thành “Đông Dương Cộng Sản Đảng” (1930).

  Tuy nhiên, sau khi bị lộ tông tích và bị Pháp đàn áp dă man, năm 1941 Đệ Tam Quốc Tế ra lệnh phải nấp dưới danh nghĩa của các nhà ái quốc để hoạt động. Ai để lộ diện đều bị phạt như tội phản Đảng. Đảng Cộng Sản Đông Dương phải họp hội nghị tại Cao Bằng, mượn tên tổ chức “Việt Nam Độc Lập Đồng Minh Hội” (gọi tắt là Việt Minh” của cụ Hồ Học Lăm để hoạt động. Măi đến khi l ấy được miền Bắc (1954) danh xưng Đảng Lao Động Việt Nam mới xuất hiện. Chiếm xong toàn miền Nam, các tên Đảng Cộng Sản Việt Nam mới ḷi ra!

  Hết thời kỳ đấu tranh bằng bạo động, Mặt Trận Hoàng Cơ Minh chuyển qua hoạt động đấu tranh chính trị theo sự khuyến cáo của FBI, hoạt động dưới danh nghĩa Đảng Việt Tân là hợp “thời trang”, không có ǵ đáng ngạc nhiên cả.

  Nhưng vấn đề không phải chỉ “công khai hóa”, tức mang một cái tên khác là xong. Vấn đề là sau khi “công khai hóa”, Mặt Trận sẽ hoạt động đấu tranh chính trị như thế nào để có thể đạt được những kết quả mong muốn? Đây là một câu hỏi rất khó trả lời, v́ có quá nhiều trở ngại chưa vượt qua được.

  1.- Không hàn gắn được nội bộ: Như chúng tôi đă nói ở trên, Mặt Trận được h́nh thành là do ba tổ chức kết hợp lại, đó là Người Việt Tự Do, Tổ Chức Phục Hưng và Lực Lượng Dân Quân Việt Nam. V́ những tranh chấp về quyền hành, Mặt Trận đă bị vỡ ra làm nhiều mănh. Những người bị loại hay ly khai đă quay lại chống Mặt Trận rất dữ dội, nhất là Cao Thế Dung và Phạm Văn Liểu. Sau đó Hoàng Duy Hùng nhảy vào ăn có.

  Cao Thế Dung và Hoàng Duy Hùng đă dám dùng cả một phúc tŕnh giả của FBI để phang Mặt Trận. PhạmVăn Liểu, tuy đă ngồi xe lăn, cũng đă cố gắng hoàn thành Tập III bộ hồi kư “Trả Ta Sông Núi” để bêu xấu Mặt Trận!

Dĩ nhiên, Phạm Văn Liểu cũng như Đỗ Mậu đều thuộc loại “bạn học của bác Hồ” ngày xưa, lấy chữ và “sử liệu” đâu mà viết một lúc ba cuốn “hồi kư”? Hầu hết những chuyện viết trong đó đều do bọn viềt mướn phịa ra và mượn tên của Phạm Văn Liễu để đánh “Kitô” và Mặt Trận. Đây là một tṛ ném đá dấu tay rất nguy hiểm. Chúng tôi sẽ trở lại trong một bài khác.

  Ngày xưa, khi Đảng Cộng Sản Việt Nam mới thành lập, cũng có những sự chia rẽ nghiêm trọng gióng như vậy. Nhóm Việt Nam Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội (Hương Cảng) của Hồ Tùng Mậu đối kháng với nhóm Đông Dương Cộng Sản Đảng (Bắc Kỳ) của Ngô Gia Tự và Trần Văn Cung, và nhóm An Nam Cộng Sản Đảng (Nam Kỳ) rất quyết liệt. Họ ra quyết định khai trừ nhau. Nhưng rồi Cộng Sản Quốc Tế ra chỉ thị 9444/5 ngày 27.10.1929 buộc cả ba t&# 7893; chức phải họp nhau lại và thống nhất thành Đông Dương Cộng Sản Đảng. Ngày 23.12.1929, Hồ Chí Minh, với tư cách đại diện Cộng Sản Quốc Tế, đến Hương Cảng triệu tập một đại hội từ 2 đến 7.2.1930, ḥa giải giữa ba tổ chức, soạn thảo Sách Lược và Điều Lệ Đảng và chính thức thành Đông Dương Cộng Sản Đảng. Tuy nhiên, khi Hồ Chí Minh rời Hương Cảng, các phe phái lại chống đối nhau. Do đó, tháng 10 năm 1930, Quốc Tế Cộng Sản lại ra lệnh cho Hồ Chí Minh quay lại Hương Cảng giải quyết vấn đề nội bộ và ở lại làm việc đó luôn.

  Sự lủng củng giữa các thành viên của Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam cũng gióng như sự lủng củng của Đảng Cộng Sản Việt Nam, nhưng không có tổ chức hay nhân vật nào có uy tín đứng ra ḥa giải và kết hợp lại, nên Mặt Trận bể ra từng mănh với những hậu quả gần như không c̣n hàn gắn được.

  2.- Khó lấy lại niềm tin nơi đồng bào: Sự hiện diện của Mặt Trận, dù dưới bất cứ h́nh thức nào, cũng thường gây dị ứng trong quần chúng v́ các lư do sau:

  Thứ nhất, quần chúng vốn suy nghĩ theo cảm tín, không cần biết đến những bí ẩn đàng sau, bất chấp nhu cầu phải bảo mật về cả phương diện chiến lược lẫn chiến thuật, bất chấp những khó khăm của thực tế..., đă bất măn khi thấy Mặt Trận không thực hiện được những điều họ mong muốn và không chịu tŕnh bày những điều mà họ muốn biết... V́ thế, họ không c̣n tin ở Mặt Trận nữa.

  Thứ hai, các phần tử bị khai trừ hay ly khai khỏi Mặt Trận đă tung ra nhiều chiến dịch để bôi bẩn Mặt Trận một cách dữ đội và liên tục.

  Thứ ba, Mặt Trận quá yếu kém về chiến tranh tâm lư: Gần như không một nhân vật nào của Mặt Trận có khả năng vận động quần chúng, soi sáng dư luận và tạo sự tin tưởng nơi quần chúng. Mặt Trận thường chỉ chạy theo vuốt đuôi dư luận, không cần biết đúng hay sai, lợi hay hại, thích hợp hay không thích hợp, nên Mặt Trận bị coi thường.

  Mặt Trận thiếu một cơ quan truyền thông mạnh để lănh đạo quần chúng. Mặt Trận đang có trong tay hệ thống đài phát thanh Tiếng Nước Tôi và một vài tờ báo. Nhưng các cơ quan truyền thông này đều yếu cả về phương diện kiến thức lẫn chuyên môn nên chẳng gây được tiếng vang nào.

  Ngoài ra, khi hoạt động, Mặt Trận thường có những hành động không phù hợp với một tổ chức lớn như “chớp thời cơ” hay cướp công của các tổ chức khác, nên thường gây bất măn.

  Thay v́ “chớp thời cơ” và cướp công, nếu Mặt Trận biết hợp tác chân thành và giúp đỡ các tổ chức khác thực hiện các mục tiêu chính đáng, uy tín của Mặt Trận chắc chắn sẽ gia tăng một cách nhanh chóng và vững chắc.

  3.- Mặt Trận thiếu những nhà cách mạng chuyên nghiệp: Nh́n những người lănh đạo cuộc kháng chiến vừa qua cũng như cuộc đấu tranh chính trị hiện nay, chúng ta thấy rơ Mặt Trận thiếu những người được đào tạo để làm cách mạng. Mặt Trần chỉ có những nhà cách mạng tài tử. Đây không phải là t́nh trạng riêng của Mặt Trận mà là t́nh trạng chung của người Việt quốc gia, khi ở trong nước cũng như ở hả i ngoại.

  Trong thời gian chống Pháp, ngoài cụ Phan Bội Châu, những lănh tụ khác như Nguyễn Thái Học, Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Nguyễn Tường Tam, Vi Chính Nam, Trương Bội Công, Nguyễn Khắc Nhu, Nguyễn Thế Nghiệp, Nghiêm Kế Tổ... đều là những nhà cách mạng tài tử, có ḷng yêu nước những hoạt động thiếu phương pháp, nên bị Việt Minh phỏng tay trên. Về sau, nhóm Đại Việt Quan Lại được h́nh thành để lănh đạo quốc gia nhưng không được tổ chức chat chẽ, không có đường lối và chính sách, chỉ lo kiến ghế, nên cứ bị thời cuộc cuốn đi.

  Đa số những người theo Cộng Sản trái lại đều được huấn luyện để lănh đạo cách mạng. Hồ Chí Minh là người trước tiên được đào tạo tại Liên Sô. Các đảng viên cao cấp khác như Lư Hồng Phong, Lư Quan Hoa, Trần Minh... đều được đưa qua huấn luyện tại Liên Sô. Đa số các đảng viên cao cấp đều  được huấn luyện tại Trung Quốc hay tại chỗ. Nhờ thế họ lănh đạo cách mạng có phương pháp và kiên tŕ. Những thiệt hại mà Đảng Cộng Sản Đông Dương phải gánh chịu trong thời gian chống Pháp có thua ǵ những thiệt hại của chúng ta trong thời kỳ chống Cộng vừa qua đâu? Tại sao họ vẫn ngóc đầu dậy được? Tại v́ họ đă được đào tạo rất kỹ, gióng như một linh mục thừa sai được đào tạo để đi truyền đạo vậy.

  Tôi không tin các Ủy Viên Ban Chấp Hành Trung Ương hiện nay của Đảng Việt Tân đă được huấn luyện chu đáo về hoạt động cách mạng cũng như hoạt động chính trị. Ai cũng tự coi ḿnh là nhà cách mạng thứ thiệt rồi. Cứ xem cung cách hành động của họ, chúng ta cũng có thể nhận ra được điều đó.

  Ngoài những nhà cách mạng tài tử, chúng ta c̣n có thêm nhóm chánh khứa chạy rong, có mặt khắp mọi tổ chức và mọi nơi, kể cả tổ chứp bịp của Nguyễn Hữu Chánh, chỉ với mục tiêu cầu hư danh! Những người như thế làm sao làm cách mạng được?

  Mặt Trận xem ra ít quan tâm đến vấn đề đào tạo cán bộ cách mạng, bao gồm cả đạo đức cách mạng lẫn phương thức hành động. Tôi có đến quan sát một vài khóa huấn luyện cán bộ ở hải ngoại, tôi thấy chương tŕnh huấn luyện và cán bộ huấn luyện quá yếu kém. Thay v́ hướng dẫn các phương pháp hành động và phương thức giải quyết những khó khăn, họ nói toàn chuyện trên trời dưới đất hoặc chuyện “biết rồi, khổ lắm nó i măi”, nên có huấn luyện cũng như không. Ít ai nắm vững phương pháp tổ chức và hoạt động cách mạng.

  4.- Mặt Trận chưa cho thấy rơ các chương tŕnh hành động cụ thể: Đọc “Những quan niệm căn bản về công cuộc xây dựng dân chủ và canh tân Việt Nam” và “Lư do công khai hóa Đảng Việt Tân” của ông Nguyễn Kim, Chủ Tịch Đảng, chúng ta không thấy có ǵ mới lạ có thể đáp ứng được những nhu cầu của cộng đồng cũng như đất nước trong hiện tại cũng như tương lai. Nói theo kiểu của người Pháp, đó chỉ là những “clause de style”, từc những câu hư văn, chẳng nói lên được ǵ cả.

  Điều đáng khen là Mặt Trận đă nhận thức được rằng muốn đưa đất nước tới dân chủ và phú cường, chỉ có một con đường duy nhất là canh tân. Một trong những điều kiện căn bản để canh tân là nâng cao tŕnh độ giáo dục lên. Không một nước nào mà số dân có tŕnh độ đại học chỉ khoảng từ 1% đến 3% như Việt Nam hiện nay mà có thể phát triển được. Tuy nhiên, Mặt Trận không nh́n thấy rơ được các bế điểm ( hay các nan đề) mà các nước chậm tiến, trong đó có Việt Nam, phải vượt qua nếu muốn tiến lên. Trái lại, Mặt Trận chỉ lặp lại những luận điệu tố cộng rẽ tiền thường được nhai đi nhai lại suốt 30 năm qua, trong khi t́nh h́nh thế giới và đất nước đă đổi thay rồi. Với những tư duy như thế, tôi không tin Đảng Việt Tân sẽ mở được con đường mới đưa dân tộc đi lên.

  Trong hiện tại, cả người Việt hải ngoại lẫn CSVN đang gặp một bế điểm rất quan trọng, cần phải vượt qua nếu muốn tiến lên, đó là những suy nghĩ và hành động lỗi thời của thế hệ chiến tranh Việt Nam. Làm sao đẩy lui lớp này vào quá khứ và mở một con đường đi tới? Đây là một vấn đề không dễ dàng.

  Ở trong nước, trong tháng 7 vừa qua, chúng ta thấy vụ Tướng Nguyễn Nam Khánh dùng hồ sơ Tổng Cục 2 và Tổng Cục 4 tố nhóm Lê Đức Anh. Nhiều “b́nh luận gia” hải ngoại đă luận lung tung. Có người c̣n hy vọng biến cố này sẽ làm hàng ngũ lănh đạo của Đảng Cộng Sản Việt Nam tan ră!

  Thật ra, hồ sơ vụ này do nhóm Lê Duẫn trước đây tạo ra để hạ nhóm thân Trung Quốc. Tướng Lê Đức Anh chỉ là công cụ của Lê Duẫn. Các đảng viên cao cấp đều biết rơ đó là hồ sơ giả. Nay v́ Tướng Lê Đức Anh, tuy đă rút ra sau hậu trường, nhưng vẫn c̣n t́m cách thọc tay vào các hoạt động của chính quyền, nên các nhóm đang cầm quyền phải t́m cách chận lại bằng cách cho Tướng Nguyễn Nam Khánh đưa nội vụ ra ánh sáng. Trước cú đá bí hiểm nà y, người ta hy vọng nhóm Lê Đức Anh sẽ không c̣n cách nào khác hơn là từ bỏ tham vọng quyền lực. Chỉ có thế thôi.

  Tuy nhiên, ngoài nhóm Lê Đức Anh ra, c̣n rất nhiều nhóm khác vẫn t́m cách chống lại canh tân để bảo vệ quyền lực và quyền lợi của họ. Loại hết lớp này ngay là chuyện bất khả thi và có thể tạo ra rối loạn. Hoa Kỳ đang áp dụng chiến thuật “diễn biến ḥa b́nh”, bằng cách huấn thằng con để thay thế dần thăng cha. Nhiều người Việt hải ngoại không thấy rơ chiến thuật đó nên thường t́m cách chống đối. Nhưng người Việt quốc gia chống th́ cứ chống, c̣n việc Mỹ làm th́ Mỹ cứ làm.

  Tại hải ngoại, chúng ta cũng đang gặp những khó khăn tương tự. Lớp người cũ vẫn cứ bám chặt lấy quá khứ và chống lại một cách điên cuồng bất cứ nổ lực canh tân nào để đưa cộng đồng và đất nước đi lên. Điều này cũng dễ hiểu thôi. Đối với các thành phần thuộc chiến tranh Viết Nam, nếu tách khỏi quá khứ, họ sẽ chẳng c̣n ǵ cả, nên họ phải bám chặt lấy để hănh diện và tiếp tục sống với hào quan g đó cho đến khi xuống thuyền đài.

  V́ thế, cũng như các tổ chức đấu tranh khác, Mặt Trận sẽ không thể làm ǵ khác ngoài việc ra tuyên ngôn tuyên cáo chửi Cộng Sản. Những hoạt động khác với những suy nghĩ chung đều bị lên án nặng nề bằng những cụm từ quen thuộc như “thân cộng”, “ḥa giải ḥa hợp”, “tay sai cộng sản”...

  IV.- MỘT HƯỚNG ĐI TỚI

  Hiện nay, tại hải ngoại c̣n hai tổ chức đối kháng được đối phương quan tâm, đó là Tập Thế Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa và Đảng Việt Tân.

  Tập Thể Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa tuy đang trong giai đoạn kiện toàn tổ chức, nhưng nhiều dấu hiệu cho thấy tổ chức này rất khó hoạt động hữu hiệu v́ các lư do chính sau đây: Thứ nhất: H́nh thức tổ chức vẩn mang h́nh thức của một đơn vị quân đội với cấp bậc và quyền lực cũ, mặc dầu thực quyền không c̣n, nên khó có thể điều hành được. Ít ai chịu nghe ai và ai cũng muốn củng cố tư thế riêng của ḿnh. Thứ hai: Quan niệm chong cộng và đấu tranh chính trị không c̣n phù hợp với t́nh thế mới nữa nên bị lạc lỏng trong thế giới ngày nay. Thứ ba: Đa số đă quá già và mệt mơi, nên dù có thiện chí cao đến bao nhiêu, cũng không thể đi xa hơn được. Nhóm “hậu duệ” chưa cho thấy họ có thể khai phóng được một hướng đi mới. Họ chỉ lặp lại “kinh nhật tụng chống Cộng” của cha anh mà thôi.

  Đảng Việt Tân có tổ chức, có nguồn tài chánh và nhân lực trẻ trung hơn, nên hy vọng có thể tiến lên được, với điều kiện:

  1.- Biết t́m cách ḥa giải với cộng đồng, xóa tan những dị ứng đang có. Như chúng tôi đă nói ở trên, cách hay nhất để lấy lại uy tín trong cộng đồng là chân thành hợp tác và giúp đỡ các tổ chức phục vụ quyền lợi chung để đưa cộng đồng đi lên, Với phương thức này, sự nghi kỵ Mặt Trận sẽ giảm dần và uy tín của Mặt Trận sẽ gia tăng  Cướp công của các tổ chức khác, chớp thời cơ hay t́m cách biểu dương tư thế riêng của Mặt Trận... chỉ chuốc lấy sự chống đối liên tục mà thôi.

  2.- Phải thay đổi tư duy: làm thế nào để các quan điểm và hoạt động của Mặt Trận phù hợp với giai đoạn lịch sử mới. Nhai lại các luận điệu và hành động cũ tuy được ḷng những thành phần thủ cựu, nhưng sẽ bị lạc lỏng khi đi với thế giới bên ngoài.

  3.- Mục tiêu chính là thực hiện những thay đổi trong nước, c̣n hải ngoại chỉ là hậu phương, v́ thế Mặt Trận phải quan tâm đến trong nước nhiều hơn. Chắc chắn Mặt Trận đă có kế hoạch này. Đây là vấn đề không thể bàn trên mặt báo được. Tuy nhiên, có thể nói một cách tổng quát, Mặt Trận có hai công việc phải làm: Trong hiện tại, Mặt Trận có nhiệm phải góp phần hữu hiệu vào việc làm biến đổi trên đất nước. Trong tương lai, khi chế độ đa nguyên có chổ đứng, Mặt Trận sẽ là một trong những tập thể có thể tham gia chính quyền và góp phần đưa đất nước đi lên.

  Cho đến nay, chúng tôi thấy Mặt Trận vẫn c̣n ham tạo uy thế ở hải ngoại, vẫn c̣n ham nói và hành động theo cảm tính như các tập thể quần chúng khác... mỗi khi có một biến cố xẩy ra, nên vai tṛ của Mặt Trận không nổi bật lên được.

  Chúng tôi hy vọng việc “công khai hóa” Đảng Việt Tân không phải chỉ là một h́nh thức thay áo mà là một h́nh thức lột xác. Chúng tôi đang chờ xem.

Tú Gàn

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06