ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Việt Nam:
Coi Trời Bằng Vung
Phạm Trần
 


Nhà Nước Phản Đối - Nhân Dân Lắng Thinh

Hoa Thịnh Đốn.- Quyết định của Bộ Ngoại giao Mỹ xếp Cộng sản Việt Nam vào danh sách các Quốc gia phải "Đặc Biệt Quan Tâm" (Countries of Particular Concern or CPCs, ĐBQT) v́ những vi phạm trần trọng quyền Tự Do Tôn Giáo của người dân đă làm cho Hà Nội mất ăn mất ngủ và nơm nớp lo âu chờ đợi những biện pháp trừng phạt của Hoa Kỳ từ nay đến tháng 2-2005.

Thời hạn từ 90 ngày đến 180 ngày, kể từ khi Việt Nam bị liệt vào danh sách 8 nước trên Thế giới có thành tích xấu về đàn áp Tự do Tín ngưỡng và quyền hành đạo của người dân, được ấn định trong Luật Tự Do Tôn Giáo Quốc tế năm 1998 (International Religious Freedom Act of 1998).

Bẩy nước kia là Miến Điện, Trung Hoa, Ba Tư (Iran) , Bắc Hàn, Sudan, Eritea và Saudi Arabia.
Việt Nam gọi quyết định của Mỹ là "Một quyết định sai trái, dựa trên những thông tin sai lêch, không phản ảnh đúng t́nh h́nh ở Việt Nam."

Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hà Nội, Lê Dũng lập lại quan điểm quen thuộc rằng "Chính sách nhất quán của Nhà nước Việt Nam là tôn trọng và bảo vệ quyền tự do tín ngững, tôn giáo và tự do không tín ngưỡng, tôn giáo của mọi công dân." Và rằng: "Ở Việt Nam hoàn toàn không có cái gọi là "tù nhân tôn giáo" và không có vấn đề "cưỡng ép bỏ đạọ"

Nhưng dưới mắt Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ th́ Việt Nam nói vậy mà không phải vậy. Đại sứ đặc nhiệm John Hanford nói với báo chí hôm 15-9-2004 : "Việt Nam là trường hợp mà chúng tôi đă ráo riết thảo luận trong một thời gian khá lâu. Tôi đă sang bên đó hai lần. Nhân viên của tôi cũng đă qua Việt
Nam nhiều lần. Chúng tôi đă cố gắng để tránh việc làm này. Mục tiêu của chúng tôi không phải là làm cho danh sách các nước phải Đặc Biệt Quan Tâm thêm dài ra, mà chính là cổ vơ cho vấn đề tự do Tôn giáo. Chúng tôi nghĩ đó cũng là vấn đề mà người dân Mỹ muốn chúng tôi làm."

"Nhưng có một số vụ việc khiến chúng tôi cảm thấy là Việt Nam đáng phải bị liệt vào danh sách những nước ĐBQT, trong đó bao gồm con số tù nhân tôn giáo gồm nhiều Tín Ngưỡng như Phật Giáo, Công Giáo, Tin Lành, PG Hoà Hảo, Cao Đài. Có 45 trường hợp điển h́nh mà chúng tôi biết rơ vào lúc này. Cũng có nhiều trăm nhà thờ đă bị đóng cửa cùng với những nơi thờ phượng tại gia và những địa điểm cầu nguyện, và Nhà nước đă, trong nhiều trường hợâp, từ chối cho mở cửa lại. Những trường hợp này xảy ra ở hai khu vực Tây Nguyên (Đồng bào Thượng ở Cao Nguyên miền Nam) và Tây Bắc (Đồng bào H'mong ở các Tỉnh vực Bắc giáp biện giới Tàu)."

"Chúng tôi cũng khó chịu bởi chủ trương được dung túng của Nhà nước nhằm cưỡng ép bỏ đạo trên quy mô rộng lớn ở Tây Nguyên và Tây Bắc, nơi mà những cán bộ địa phương và đôi khi có cả cấp viên chức Trung ương đă bắt dân đến, và bằng áp lực nặng nề buộc họ phải bỏ đạo..."

Vẫn theo Đại sứ Hanford th́ Nhà nước CSVN đă khẳng định rằng những hành động như thế không do Chính phủ chủ trương, nhưng khi được yêu cầu cầu làm rơ cho mọi người biết bằng một tuyên bố công khai hay đưa ra một chính sách nói rằng Nhà nước không dung túng những hành động như thế th́ Hà Nội lại không làm.

Ông Handford cũng tiết lộ rằng Hoa Kỳ c̣n nhận được nhiều tin cho biết đă có những trường hợp tra tấn, hăm hiếp và giết những người có Tín Ngưỡng.

Đại sứ đặc nhiệm Handford ghi nhận quyết định giảm án tù cho Linh mục Nguyễn Văn Lư và cho phép mở lại một số Nhà thờ. Nhưng theo ông Handford, nếu chỉ cho phép mở lại 2 hay 5 phần trăm trong số hàng trăm Nhà thờ bị đóng cửa th́ việc này không đủ để tránh cho Việt Nam khỏi bị liệt vào danh sách các nước ĐBQT.

Quyết định của Hoa Kỳ xẩy ra ba tháng sau khi Ủy Ban Thường vụ Quốc hội Cộng sản Việt Nam chấp thuận Pháp lệnh Tín ngưỡng, Tôn giáo (18-6-2004) xiết chặt các Tôn giáo vào rọ kiểm soát và phong toả của Nhà nước.

Ngoại trừ những "thợ viết và thợ nói" của Nhà nước, các giới chức Lănh đạo Tôn giáo không lệ thuộc vào Chính phủ và người Việt ở nước ngoài đă lên án nặng nề Pháp lệnh này. Bởi v́ Pháp lệnh đă mở cửa cho Đảng và Nhà nước xen lấn và can thiệp vào tổ chức và sinh hoạt của các Tôn giáo. Minh Cường, Tác giả một bài báo bênh vực chính sách Tôn giáo của Nhà nước đă xác nhận điều này : " Pháp lệnh thể chế hoá đường lối, chủ trương, chính sách về tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng và Nhà nước ta, nhằm tạo cơ sở pháp lư bảo đảm cho công dân thực hiện quyền cơ bản về tự do tín ngưỡng, tôn giáo, đồng thời nâng cao hiệu lực quản lư Nhà nước về lĩnh vực nàỵ" (Nhân Dân, 18-9-2004)
TRỪNG PHẠT RA SAO ?

Theo Luật Tự do Tôn Giáo Quốc tế năm 1998 th́ Việt Nam sẽ bị trừng phạt cho những việc làm tồi tệ này và Chính phủ Mỹ có thể công bố những biện pháp thích hợp trong ṿng 90 ngày hay 180 ngày kể từ ngày 15-9-2004.

Những biện pháp này, có thể nhiều hay ít tùy thuộc vào mức độ hợp tác vàthiện chí cải thiện t́nh h́nh của Nhà nước CSVN như : Đ́nh chỉ trao đổi các Chương tŕnh Khoa học; Văn hoá; Hủy bỏ hay hoăn các cuộc thăm viếng chính thức hay liên quan đến làm việc (giữa đôi bên); Rút lại, hạn chế hay tạm ngưng các chương tŕnh trợ giúp phát triển của Chính phủ Mỹ, chiếu theo điều khoản 116 của Luật Ngoại Viện năm 1961.

Ngoài ra, Chính phủ Hoa Kỳ cũng có thể ra lệnh cho các Ngân hàng Xuất-Nhập Cảng, Đầu tư Tư nhân ở nước ngoài hoặc Cơ quan Thương mại và Phát triển không chấp thuận gia hạn hay hạn chế việc bảo đảm Tín dụng cho Việt Nam. Bộ Ngoại giao Mỹ cũng có thể đề nghị rút, hạn chế hay đ́nh chỉ việc
trợ giúp có bảo đảm theo như những điều kiện của Luật Ngoại viện năm 1961.

Mặt khác Chính phủ Mỹ cũng có quyền chỉ thị cho các Giám đốc của các cơ quan Tài chính Quốc tế như Ngân hàng Thế giới, Qũy Tiền tệ Thế giới chống hay bỏ phiếu không chấp thuận các ngân khoản cho Việt Nam vay v.v...

V́ những biện pháp trừng phạt khắt khe này mà kể từ sau ngày 15-9-2004, phía Việt Nam đă một mặt vận động dư luận trong và ngoài nước phản đối quyết định cuỉa Bộ Ngoại giao Mỹ, mặt khác đưa ra một số bài phân tích bênh vực cho việc làm của Nhà nước không riêng đối với Tôn giáo mà cả Nhân quyền.
Chẳng hạn như bài viết của ông Phó Giáo sư, Tiến sỹ Nguyễn Đức Lữ trên báo Nhân Dân ngày 11-9-2004 biện bạch rằng : " Đảng Cộng sản và Nhà nước CHXHCN Việt Nam không bao giờ có chủ trương mà trên thực tế cũng không có hiện tượng chống tôn giáo. Chính quyền nhân dân chỉ chống những kẻ lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để hoạt động trái pháp luật và chống lại Nhà nước của dân, do dân và v́ dân; kích động chia rẽ nhân dân, gây rối, xâm phạm đến an ninh quốc gia..."

Lập luận này không có ǵ mới lạ v́ chỉ lập lại những lời của Bộ Ngoại giao nói từ nhiều năm qua.
Nhưng đến lượt Minh Cường th́ giọng điệu chua cay cường điệu hơn : " V́ sao chính phủ Mỹ lại tự cho ḿnh cái quyền không ai giao phó? Phải nói ngay rằng, đối với Việt Nam, từ năm 2000 đến nay, dưới sức ép của một số nghị sỹ Mỹ, một số người Việt cay cú, v́ những động cơ khác nhau mà gặp nhau ở những điều không thiện chí với Việt Nam, tuy Việt Nam đă làm rất nhiều cho sự thông thương, giao lưu, hiểu biết nhau hơn....Các thế lực thù địch với độc lập dân tộc và chủ nghĩa xă hội luôn luôn lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để chia rẽ dân tộc, phá hoại độc lập, thống nhất Tổ quốc..." (Nhân Dân, 18-9-2004)
Cao Đức Thái, Tiến sỹ lại làm ra vẻ biết nhiều về điều được gọi là "âm mưu" của những thế lực thù địch với Việt Nam khi tiết lộ những việc làm chống Việt Nam như : " Ở nước ngoài, người ta tập hợp tàn quân ngụy, bọn Phun-rô ră đám thành lập các đảng phái chính trị, thậm chí cả những "khung" đơn vị quân đội (mà thật ra là chỗ để ghi sổ nhận tiền). Ở trong nước, họ kích động và tập hợp bọn hoạt động khủng bố, ly khai, dùng thuốc súng ng̣i nổ và các loại hung khí, dao, kiếm, gậy gộc gây bạo loạn, tiến công những người đang làm công vụ. Với những hoạt động "nội công, ngoại kích", người ra nuôi tham vọng lập ra nhà nước "Đề Ga độc lập." (Nhân Dân, 9-9-2004)

Nhà nước Đề Ga (Degar: Những Người Con của Núi Rừng) là lối ám chỉ của Hà Nội nhắm đánh lạc hướng dư luận về các cuộc xuống đường đấu tranh đ̣i đất và đ̣i tự do Tôn giáo của đồng báo các dân tộc ở Tây Nguyên từ năm 2000 đến nay.

Trước đó, Vơ Công Khôi viết trong Tạp chí Tư tưởng - Văn hoá tháng 8/2004 th́ lại khoác cho Mỹ và các nước dân chủ Tây phương chiếc áo "Thực dân mới" khi chủ trương "nhân quyền không biến giới" để "can thiệp nhân đạo" vào "công việc nội bộ các nước có chủ quyền."

Khôi viết : " Dưới ngọn cờ "nhân quyền" Mỹ và các nước phương Tây muốn áp đặt "nhân quyền" mang màu sắc siêu cường của họ lên các nước khác. Nếu không chấp nhận quan niệm giá trị đó họ sẽ t́m mọi cách gây sức ép bằng kinh tế, chính trị, công nghệ, uy hiếp vũ trang, thậm chí, lật đổ hoặc áp đặt bằng vũ lực . Có thể nói, thực chất đó là những hành động của chủ nghĩa thực dân mới ngày nay, núp dưới danh nghĩa bảo vệ "nhân quyền" của Mỹ và phương Tâỵ"

Những phản ứng về Nhân quyền và Tôn giáo của của giới cán bộ khoa bảng Việt Nam trích dẫn trên đây chỉ nói lên một điều : Hà Nội càng vùng vẫy chống đỡ bao nhiêu th́ h́nh ảnh đàn áp và nhà tù lại càng hiện ra rơ bấy nhiêu.

Nhưng bây giờ, sau quyết định của Bộ Ngoại giao Mỹ liệt Việt Nam vào hàng ngũ các nước phải bị trừng phạt th́ Luật pháp Mỹ chứ không phải những lời phản đối của Việt Nam có thể cứu Hà Nội khỏi con roi của Mỹ.

Liệu con roi ấy có giơ cao đánh nhẹ hay sẽ quất xuống quyết liệt lại c̣n tùy thuộc vào thái độ của Hà Nội trong việc duy tŕ chính sách đàn áp hay phải tôn trọng quyền làm người của 80 triệu người dân. -/-


Phạm Trần (9-22)
(Trainamky@aol.com,10/11/04, 8.08PM)

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06