| ||||||
|
Báo Washington Post: Phản ứng không đúng với người biểu t́nhWenyi Wang không đáng để bị tù Thứ Bảy ngày 22 tháng 4, 2006; Trang A20 WENYI WANG hành động hơi quá đáng khi cô ta la lớn và vẫy tấm biểu ngữ nhỏ với chủ tịch Trung Quốc Hồ cẩm Đào trong khi ông nói chuyện tại toà Bạch Ốc vào ngày thứ Năm. Cảnh sát Đặc biệt cũng đúng khi dẫn độ bà ta ra khỏi vị trí ngay lúc đó. Tổng thống Bush xin lỗi cũng đúng. Tuy nhiên Cô Wang đáng để bị ở tù 6 tháng không? Điều này có thể là việc làm v́ tội làm mất mặt, vô phép với các cuộc nói chuyện tại Bắc Kinh. Nhưng điều này không nên xảy ra tại Washington. Nhưng ngày hôm qua chính phủ Hoa kỳ buộc tội Cô Wang theo luật mà có thể cô ta bị kết án 6 tháng tù. Cô Wang, một học viên Pháp Luân Đại Pháp, mà Trung Quốc đang đàn áp, được vào khu vực báo chí tại Washington trong buổi lễ nhờ có một thẻ báo chí từ một tờ báo do nhóm này thực hiện. The giấy tờ tại toà án, cô ta vẫy một tấm biểu ngữ màu vàng nhỏ và la lớn bằng tiếng Hoa: “Chấm dứt đàn áp Pháp Luân Công,” “Ông sắp hết thời gian rồi,” và “Những ǵ ông làm sẽ trở lại báo nghiệp với ông trong đời này.” Cô ta cũng la lớn với ông Bush “Ngăn chận ông ta đừng khủng bố Pháp Luân Công!” V́ điều này, Cô Wang đă bị kết tội theo luật là bà ta đă “đe doạ, ép uổng, doạ nạt, hay phá rối một nhân viên ngoại quốc hay một khách lớn hay ngăn cản một nhân viên ngoại quốc trong khi họ làm việc” sẽ bị 6 tháng tù. Luật lệ như thế rất cần thiết cho một nhà ngoại giao quan trọng để họ khỏi bị tấn công -- và bảo đảm các nhân viên ngoại giao Hoa kỳ tại nước ngoài. Nhưng không ai công nhận rằng ông Hồ hề bị nguy hiểm ǵ cả ngoại trừ bị bối rối hay xấu hổ. Theo giấy tờ của toà, th́ sự la lớn của bà làm ông Hồ “ngưng lại trong bài nói chuyện của ông” và nh́n về phía Cô Wang. Việc làm của cô cũng gây cho ông Bush hơi ngượng về lễ tiếp đón một quan khách mà họ rất nhạy cảm với vấn đề đón tiếp, lễ lạc tốt đẹp. Đồng ư, nhưng Hoa kỳ không cần thiết phải xin lỗi một cách gián tiếp với Trung Quốc bằng những phương cách mà vi phạm với những giá trị của nhân dân Hoa kỳ. Báo New York Post: Một sự phản đối rất đẹp đẽ - Những lời của Wenyi Wang có hiệu lực không?Trang 29 22-4-2006] Tháng 4 ngày 21, 2006 - Cái h́nh ảnh của chủ tịch Trung Quốc Hồ cẩm Đào bị một người phản đối [người này tập Pháp Luân Công] tại toà Bạch Ốc vào sáng hôm qua, ngay địa điểm lễ chào mừng sự thăm viếng của ông ta rất thú vị: sửng sốt và độc đáo. Sửng sốt là v́ sự làm mất trật tự ngẫu nhiên tại một buổi lễ được tổ chức cẩn thận tại 1600 Đại lộ Pensylvania thật không nên xảy ra. Độc đáo là v́ tên đầu đảng của một chính phủ độc tài bị bắt buộc phải nghe tiếng kêu gọi tự do - một tiếng kêu gọi rất rỏ ràng là v́ bằng chính ngôn ngữ của ông ta, “Thời gian của ông không c̣n bao lâu nữa đâu, độc đảng cai trị Trung Quốc cũng sẽ không c̣n nữa” Không ai có thể chối căi rằng sự bộc phát bất ngờ của Wenyi Wang sẽ làm mọi người nhớ măi măi. Theo văn chương của lịch sử, th́ lời phát biểu của George W. Bush vừa nói ngay trước khi cô ta la lớn th́ quan trọng hơn v́ nó phát ra từ miệng của tổng thống Hoa kỳ. Bush nói rằng ông ta sẽ “tiếp tục thảo luận với chủ tịch Hồ sự quan trọng của tôn trọng nhân quyền và tự do cho nhân dân Trung Quốc. Trung Quốc đă thành công là nhờ nhân dân Trung Quốc đang được tự do mua, bán và sản xuất - và Trung Quốc sẽ thành công hơn bằng cách cho phép nhân dân Trung Quốc tự do hội họp, ngôn luận và tín ngưỡng.” Không phải là hay ho nhất đâu, nhưng cũng đáng quan trọng v́ Bush nói ra điều đó. Nếu ǵ đi nữa, những lời phản đối của Wenyi Wang đều nóng hổi. Cô ta nói trong vai tṛ đại diện cho nhóm thiền tập Pháp Luân Công đang bị khủng bố, mà người lănh đạo và những đệ tử của họ đang bị tù tội và tra tấn tại Trung Quốc - và lời phản đối của cô ta với Hồ càng làm cho ông chủ tịch nhiều khó khăn v́ cô ta nhân chuyến thăm viếng của ông, yêu cầu ông nên nhẹ nhàng với Pháp Luân Công. Thay v́ nhân đó, nên bàn căi về vấn đề này, Bush bị bắt buộc phải xin lỗi v́ sự thất phép đối với Hồ trong khi ông ta đến thăm. Và v́ thế, tại sao chúng ta không cảm thấy hành động của Wenyi Wang khá độc đáo? Nếu Hồ được phương Tây đón tiếp và kính trọng ngang hàng như tổng thống Hoa kỳ, th́ ông ta được phương Tây ngưỡng mộ quá. Điều này bao gồm đám người quấy rầy chạy theo ông ta và nhắc nhở, nịnh hót với ông ta và những người khác trong các chính sách ngoại giao và đám thương mại th́ muốn gần gũi, liếm láp với ông chủ tịch, và ông Hồ, thật ra, chỉ là đại diện của một chính phủ mà chỉ cho dân chúng tự do làm việc để kiếm tiền. Trung Quốc là một thử thách đặc biệt cho Hoa kỳ. Về mặt khác, quyết định của chính phủ này về tự do mậu dịch là để cho chút hy vọng cho một quốc gia rất đông đúc này mà vẫn không bị lung lay về quyền lực. Mặt khác, nó dùng sức mạnh kinh tế của nó để càng nắm chặt quyền cai trị dân chúng. V́ thế chúng ta tăng cường kinh tế với Trung Quốc là v́, một phần, là nó sẽ tăng cường cơ hội tiến tới tự do dân chủ? Hay chúng ta những người làm thương măi phương Tây làm ngược lại là tăng cường sức mạnh cho chế độ độc tài? Chúng ta có cần quan hệ chặt chẻ với Trung Quốc? Hay chúng ta chỉ cần nới rộng đủ để chúng ta không phục vụ cho một chính thể mà chúng ta muống được thay thế khi cơ hội đến -- thay thế v́ không có chính thể nào đối xử với nhóm thiền tập Pháp Luân Công, như là một nhóm tội đồ chống lại quốc gia, th́ không đáng được tồn tại và phát triển? Đây là những câu hỏi cần phải được nên lên và giải thích. Đức độ to tát của sử phản đối của Wenyi Wang không những gây cho Hồ khó chịu, nhưng nó c̣n đặt vấn đề cho người Hoa kỳ cần phải tham cứu, và chú trọng hơn về các tội ác của Trung Quốc như chúng ta chú trọng vào tự do mậu dịch của Trung Quốc Báo Washington Times: Cao quư thay: Bác sĩ Wang Wenyi, v́ đă đón tiếp chủ tịch Trung Quốc đến Hoa kỳ bằng cách rất dân chủNgày 22 tháng 4, 2006 [22-4-2006] Làm gián đoạn một cuộc nói chuyện bằng cách la lớn, sỉ nhục hay huưt gió th́ thường bị chê trách, và v́ lư do tốt hơn thôi. Trong một xă hội dân chủ, người ta có quyền bày tỏ ư kiến trái ngược bằng nhiều cách khác nhau mà không bị quở mắng ǵ cả. Nhưng ở Trung Quốc, những cách này đều bị ngăn cấm nghiêm ngặt. Đó là tại sao việc làm của Bác sĩ Wang vào Thứ Năm là một ngoại lệ trong các trường hợp là xấu hay lăng mạ. Vừa khi Tổng thống Bush giới thiệu chủ tịch Trung Quốc Hồ cẩm Đào xong trong một buổi lễ tại toà Bạch Ốc, cô ta bắt đầu phản đối. “Tổng thống Bush, ngăn cản ông ta đừng giết người nữa”, cô ta la lên từ bục dành cho các phóng viên. “Chấm dứt khủng bố Pháp Luân Công” cô ta la lên, ám chỉ đến một nhóm tôn giáo đă bị ngăn cấm tại Trung Quốc mà cô ta là một học viên trong đó. “Chủ tịch Hồ, thời gian của ông không c̣n bao lâu nữa” cô ta nói bằng Hoa ngữ. “Chính sách độc đảng của Trung Quốc không c̣n bao lâu nữa”. Những lời nói chỉ trích của cô kéo dài trong 3 phút trước khi các nhân viên an ninh kéo cô ta ra ngoài. Trong lúc đó, ông Hồ tiếp tục bài nói chuyện, mặc dầu rỏ ràng là ông ta bị chỉ trích bởi một người dân thường -- điều mà xă hội Trung Quốc cho là “mất mặt”. Ngay tại Trung Quốc, nơi mà diễn tiến của buổi lễ được tŕnh chiếu tại chỗ, mặc dầu chỉ bị gián đoạn trong giây lát, th́ cơ quan ngôn luận của chính phủ đă cắt bỏ cái đoạn phản đối của Cô Wang. Điều mà rất đáng buồn, nhưng cũng là một điểm quan trọng. Bác sĩ Wang nói lên những điều mà rất nhiều người không nói được. Cô ta đă bị kết án với tội gây mất trật tự, trong khi đó, nếu xảy ra tại Trung Quốc th́ chắc chắn sẽ tù mục xương.
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |