Từ lâu, mỗi năm vào ngày 30-4, những rừng cờ vàng ba sọc đỏ là hiện tượng
thông thường trong các cộng đồng người Việt ở Mỹ. Nhưng năm nay chuyện lạ xẩy
ra trong vùng Dallas-Fortworth, Texas. Tại Arlington, Chủ Nhật vừa qua những
ngọn cờ vàng đă vươn lên rất nhiều, trong một bầu không khí sôi động khác
thường. Một trận đấu mang nhiều ư nghĩa đă bắt đầu.
Đây là trận đánh trực diện đầu tiên giữa những người phất lá cờ vàng ấp ủ
trong con tim của họ và những kẻ chống lại lá cờ đó, trong một mưu toan non
yểu nhằm triệt hạ nó để mong áp đặt lên cộng đồng người Việt hải ngoại lá cờ
đỏ như máu của Cộng Sản Việt Nam. Những người cầm cờ vàng đại diện nhiều cộng
đồng ở Texas cũng như một số các tiểu bang khác ở Mỹ tập hợp trên băi đậu xe
rộng lớn tại trường Đại Học UTA trong một cuộc biểu t́nh ngoạn mục và thật
đông đảo hiếm có. Đây là sự trả lời đích đáng cho lời tuyên bố của Phụ Tá Viện
Trưởng Michael Moore của UTA khi liều lĩnh tiên đoán chỉ có khoảng 500 người
tham dự.
Giới truyền thông Mỹ dự liệu có thể có đến 5,000 người. Những quan sát viên
tại chỗ nói số người biểu t́nh c̣n trên con số đó. Đây là cuộc biểu t́nh lớn
nhất từ trước đến nay trong vùng này.
Những kẻ thù của lá cờ vàng chỉ hầu như hiện điện. Tại sao lại "hầu như"?
Chúng có mặt nhưng ẩn núp trong khuôn viên Đại Học để theo dơi hay có thể đă
chụp h́nh. Chúng chỉ là một thiểu số, v́ chỉ có 24 du sinh từ Việt Nam, trong
khi số sinh viên gốc Việt, đa số là con em các gia đ́nh tị nạn Cộng Sản định
cư ở Mỹ từ lâu, có gần 2,000 người. Có thể chỉ có một số ít trong 24 kẻ nói
trên đă lănh sứ mạng của Hà Nội t́m cách đưa cờ máu lên treo ở Đại Học này,
bước đầu rụt rè của một cuộc thí nghiệm đảo nghịch với hy vọng nếu thành công
sẽ làm lan truyền h́nh ảnh cờ máu qua các trường học và các cộng đồng khác ở
Mỹ. Những kẻ cầm đầu chế độ Cộng Sản Hà Nội đă thấy hoảng sợ trước h́nh ảnh cờ
vàng đă được chấp nhận trong khắp các cộng đồng Việt Nam ở Mỹ nên t́m cơ hội
đảo ngược t́nh thế.
Ngày nay đă có một số khá nhiều người từ Việt Nam đến du học tại Mỹ. Chúng tôi
không hề nghĩ tất cả đều là Cộng Sản nằm vùng. Nhưng cũng không nên quên một
thực tế, phàm đă có thể qua Mỹ học, họ đều là những con ông cháu cha của các
cấp lănh đạo Cộng Sản hay ít ra cũng là con em của các tay kinh doanh triệu
phú trong giới tư bản đỏ trong thời đại "làm giầu là vinh quang" của kinh tế
thị trường. Hiển nhiên tất cả đều không phải là kẻ thù của tư bản, họ đến đây
để học theo tư bản, hưởng thụ theo tư bản, chớ không ước mơ trở về làm ma Cộng
Sản. H́nh ảnh cuộc đấu tranh giữa cờ vàng dân tộc và cờ máu cộng sản đă cho
thấy rơ hành động của nhóm thiểu số "cộng sản nằm vùng" như thế nào. Tuy chỉ
là một số người quá ít, chúng đă tích cực âm thầm vận động để ra tranh cử làm
những người lănh đạo giới sinh viên gốc Việt ở đây. Nhưng chúng đă gặp phản
ứng quyết liệt của các nam nữ sinh viên thứ thiệt. Chính các em này đă báo
động cho cộng đồng trong khu vực về âm mưu trắng trợn của bọn nằm vùng khi
chúng vận động cho treo lá cờ máu ở Đại Học. Cuộc phản công của cộng đồng
người Việt đă bùng nổ rất mau lẹ.
Điều đáng tiếc là một vị lănh đạo cấp cao của Đại Học đă tiếp tay cho âm mưu
cộng sản nằm vùng. Tiến sĩ Michael Moore mỉa mai nói: "Nếu ai không muốn thấy
cờ đỏ, hăy bịt mắt lại". Lời nói ngạo mạn này đă làm mất tư cách của một nhà
giáo dục. Chúng tôi xin trả lời như sau: "Không, chúng tôi không sợ như ai mà
phải bịt mắt trước cờ máu. Chúng tôi mở mắt ra nh́n nó trừng trừng, bởi v́
chính v́ ngọn cờ máu này đă làm biết bao người dân Việt Nam chúng tôi bị chết
thảm". Chúng tôi chẳng thể nào quên. Và v́ không quên nên trong biểu t́nh rầm
rộ tại băi đậu xe sát bên các ṭa nhà của Đại Học UTA, những tiếng hô vang
lừng "Chống Cộng, Chống Cộng", "Chống Độc tài Cộng Sản", "Tự Do Dân chủ cho
Việt Nam", "Tự Do và Ḥa B́nh cho Việt Nam".... Tiếp theo những lời hô đó,
những tràng pháo tay nổ ra như sấm động, đồng thời những ngọn cờ vàng phất
rộng. Cuộc biểu t́nh và sự hưởng ứng mau lẹ qua các điện thư của các cộng đồng
gửi về ngay lúc đó đă hun đúc thêm niềm tin về sự trường tồn của ngọn cờ dân
tộc mầu vàng.
Có những lúc rất cảm động trong cuộc biểu t́nh khi các em nam nữ sinh viên gốc
Việt thứ thiệt của UTA lên diễn đàn. Có em vừa nói vừa khóc khiến ai cũng thấy
mủi ḷng. Một điểm nổi bật nhất là sự hiện diện của ca sĩ nổi tiếng Việt Dzũng
cùng đoàn Hưng Ca từ phương xa đến. Sau khi được tin về cuộc biểu t́nh, Việt
Dzũng đă quyết định thay đổi chuyến bay vào giờ chót đễ có thể đến Arlington
đúng giờ cuộc biểu t́nh bắt đầu. Trong lúc tŕnh diễn cùng ca sĩ Nguyệt Anh,
Việt Dzũng đă tuyên bố một câu thật thấm thía: "Cuộc chiến đấu của chúng tôi
sẽ liên tục, nếu Tiến sĩ Moore không chịu từ bỏ chủ trương treo cờ máu, mỗi
ngày tôi sẽ gửi cho ông một bông hồng, gởi măi cho đến 58,000 bông". Tại sao
có con số này. Tất cả chúng ta đều biết và ghi nhớ: Trong cuộc chiến Việt Nam,
58,000 quân nhân Mỹ đă gục ngă trước họng súng của những kẻ nêu cao lá cờ máu,
của chủ nghĩa Cộng Sản. Chúng tôi mong những ai c̣n mơ giấc mơ lá cờ máu v́
bất cứ lư do ǵ hăy mau thức tỉnh. Vết thương c̣n đó, quên rồi hay sao?