|
| |
Phải Trả Lại Sự Thật Cho Cuộc Chiên’ Việt Nam.
|
|
Nhàn, SF
|
Chiến tranh Việt Nam chấm dứt vừa đúng 30 năm, thế nhưng cho đến nay nó
vẫn chưa được sáng tỏ khi người ta viết về nó. Và cứ mỗi 30 tháng Tư, nhất
là vào những dịp 10 năm, 20 năm, Cộng Sản Việt Nam đă không ngớt rầm rộ
nhắc nhở đến chiến công oanh liệt của cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước” của
ḿnh.
|
|
Tại hải ngoại với sự tiếp tay của phản chiến
đă chiếu đi chiếu lại những phim ảnh tài liệu lịch sử bóp méo sự thật của
Stanley Karnov, Peter Arnett, bỏ tiền đăng quảng cáo trên các báo, đài, phô
trương sự đổi mới của Việt Nam. Đây cũng là dịp để phơi bày h́nh ảnh Kim
Phúc, Tướng Loan , Mỹ Lai mà trong thời gian chiến tranh những h́nh ảnh này
có tác dụng buộc Mỹ phải rút khỏi Việt Nam th́ thời b́nh, phản chiến lại
dùng nó để mời Mỹ trở lại Việt Nam,và hôm nay chúng lại được nhắc nhở đến
như là một cảnh cáo cho cuộc chiến Iraq. Gần đây, ngoài sự lên tiếng của
giáo sư Lê Xuân Khoa bàn vế việc “ Ba mươi năm gọi tên ǵ cho cuộc chiến”
trên diễn đàn BBC, c̣n có bài viết “ 1975- 2005 : Day dứt những câu hỏi” của
nhà nghiên cứu Hoàng Ngọc Nguyên ( Nguyễn ? ) trên tờ Việt Mercury số 317
ngày 18-2-2005, có những điểm cần phải được phân tích rơ ràng hầu tránh cho
các bạn trẻ những ngộ nhận về cuộc chiến Việt Nam.
Nguyên nhân cuộc chiến Việt Nam
Vào trung tuần tháng 8-1990, nhà văn Dương Thu Hương ( DTH ) trong bài “Tự
Bạch” gửi ra hải ngoại, mặc dù có định kiến thiên lệch khi so sánh hai chế
độ của hai miền Nam Bắc, nhưng trước đó cũng phải thừa nhận rằng đây là cuộc
chiến tranh ư thức hệ khi bà viêt: “cuộc chiến mà trong đó nửa quê hương
Việt Nam ăn gạo Nga cầm súng Nga cùng các nước theo lư tưởng Mác- Xít, nửa
kia ăn gạo Mỹ cầm súng Mỹ và các quốc gia đồng minh, quyết tử với nhau”.
Năm 2004- cái định kiến lúc ban đầu“ người cộng sản là những con người nhẫn
nại, hy sinh và chịu khổ ảị …, sống một cuộc sống gian nan, chịu nhiều đau
khổ hơn. Để đi đến Khải hoàn môn, họ phải vắt kiệt sinh lực và từ bỏ mọi
niềm vui sống…” đă không c̣n nữa - mà nhà cầm quyền hiện nay dưới mắt DTH là
một chính quyền “thối rửa một cách công khai, vô năng một cách hiển nhiên
trên nhiều lănh vực và tàn bạo một cách ngạo ngược trong việc đàn áp dân
chúng” để đến nỗi tên “Đảng Cộng sản VN” được dân đổi thành “Đảng Cộng đớp”
hay tục hơn là “Cộng mút”.Riêng Dương Thu Hương đă gọi cuộc chiến tranh
chống Mỹ là “cuộc chiến tranh ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc Việt”.
CSVN coi cuộc chiến này như là thần hộ mạng cho chế độ, v́ theo bà th́ bản
thân của chế độ là vô giá trị nên nó phải tô son điểm phấn cho cuộc chiến
này để có lư do mà tồn tạị.
Trên diễn đàn BBC, giáo sư Lê Xuân Khoa đưa ra đề tài đặt tên cho cuộc chiến
đă tạo ra nhiều tranh căi, bởi quan điểm của một số người thường dựa vào cảm
tính, vào hoàn cảnh mà họ đang sống qua các sự kiện lịch sử đă bị tuyên
truyền bóp méọ. Ngay cả GS Khoạ cũng viết một cách mơ hồ, mà lịch sử th́
phải rơ ràng trắng ra trắng đen ra đen chứ không thể nhập nhằng chung chung
được. Dương Thu Hương chỉ là một nhà văn, khi nhận rơ bộ mặt thật của nhóm
cầm quyền độc tài tham nhũng thối nát cấu kết bè phái dùng thần hộ mạng
“chống Mỹ cứu nước” để tiêu diệt những “anh em nội tộc nhưng bất tuân phục”
cho nên bà đă gọi cuộc chiên chống Mỹ cứu nước là cuộc chiến tranh ngu xuẩn.
Thế nhưng với bà th́ cuộc chiến chông Pháp lại là “cuộc chiến thần thánh” v́
theo bà nó đă biểu hiện ư chí bất khuất và t́nh yêu tự do của dân tộc Việt.
Phải hiểu rằng sinh ra và lớn lên trong ḷng chê độ, bị nhồi sọ, biết bao
nhiêu người, không cứ ǵ DTH, đă bị lừa qua chiêu bài “chống Pháp giành độc
lập”, nay lại bị bưng bít, thiêu tài liệu nên họ vẫn chưa nh́n ra được bản
chất con người thật của Hồ Chí Minh, chúng ta có thể thông cảm cho DTH.
Nhưng với GS Lê Xuân Khoa và nhà nghiên cứu Hoàng Ngọc Nguyên th́ lại khác.
Cả hai đều là trí thức khoa bảng của miền nam, ông Khoa, nguyên là Phó viện
trưởng Đại Học SàiGon, và ông H. N Nguyên -theo Việt Mercury- là Giám đốc
của một nha trực thuộc Bộ Kinh tế, từng là nhà báo, sau 1975 ra tù về làm
việc chung với Nguyễn Xuân Oánh, hiện đang làm việc tại thư viện đại học
Utah viết về “những vấn đề thực sự của đổi mới tại VN”.
Những nhận đinh của GS Lê Xuân Khoa (LXK)về cuộc chiến VN đă được nhiều vị
thức giả trả lời. Hôm nay chúng tôi chỉ xin góp ư vê bài viết “Ba mươi năm
gọi tên ǵ cho cuộc chiến ?”.
<=ô.
Lê Xuân Khoa
Mở đầu GS Khoa đặt tên cho cuộc chiến 1945-1954 là “chiến tranh giành độc
lập” và cho biết là đúng không có ǵ phải tranh luận.
Thiết tưởng khi nói đến một cuộc chiên tranh tất nhiên phải biết nguyên nhân
nào tạo ra nó. Chẳng hạn nhắc đến Thế Chiến Thứ Hai người ta hiểu ngay rằng
nó xảy ra vào thời điểm 1939- 1945 do phát xít Đức Nhật Ư gây rạ. Như vậy
việc đặt tên cho một cuộc chiến là không thiết thực nếu người ta vẫn mơ hồ
không xác định rơ ràng do đâu mà có cuộc chiến đó. GS Lê Xuân Khoa viết:
“…Cho đến đầu thế kỷ 20, do ảnh hưởng của Tây phương các đảng phái quốc gia
và cộng sản ra đời cũng đều hoạt động chống đế quốc thực dân để giành độc
lập. Biết bao nhà cách mạng cộng sản hay không cộng sản, trí thức hay lao
động, đă bị chinh quyền Pháp bắt bớ, tù đày và sát hạị. Chỉ đến khi tranh
giành quyền lănh đạo dân tộc th́ hai bên mới lâm vào cảnh huynh đệ tương tàn
và bị các nước lớn xử dụng trong một cuộc chiên tranh uỷ nhiệm…”.
Nên nhớ rằng công cuộc chống Pháp giành độc lập của các đảng phái quốc gia
và cộng sản hoàn toàn khác nhaụ Mục tiêu chống Pháp giành lại dộc lập cho xứ
sở của các đảng phái quốc gia là mục tiêu chính thức và lâu dàị. Riêng với
đảng cộng sản th́ nó chỉ là mục tiêu đầu tiên, mục tiêu trườc mắt mà thôị.
Lenin đă từng dạy cho các học tṛ ḿnh là muốn thành lập một chế độ CS phải
tiến hành theo hai giai đoạn. Giai đoạn đầu là dấy lên phong trào giành độc
lập tại các thuộc địa. Sau khi thành công, bước sang giai đoạn hai là lựa
thời cơ đưa chủ nghĩa CS vàọ Hồ Chí Minh là người học tṛ sùng bái ông thầy
Lenin hơn ai cả cho nên những ǵ Hồ Chí Minh làm đều rập theo khuông cộng
sản quốc tê. Nhân ngày kỷ niệm một năm ngày Lenin qua đời (21-1-1925), HCM
lúc đó bi danh là “đồng chi’ Vương” đă viêt rằng “Cho đến ngày Lenin mất,
vẫn c̣n nhiều dân tộc thuộc các màu da chưa hiểu rơ Lenin là aị. Nhưng càc
dân tộc À châu th́ đă biềt rằng con người vĩ đại đ̣, sau khi giải pḥng nườc
Nga c̣n muồn giùp cho sự nghiệp giải pḥng tầt cả càc dân tộc bị àp
bừc”.(tri’ch “ Nguyễn Ái Quốc trên đường về nước” trang 98). Ngay trong
quyển “Vừa đi đường vừa kể chuyện” do chính Hồ Chí Minh viết kư tên T. Lan
cũng xác nhận rằng “…sang đến Liên Xô lại trở nên một thành viên chân chính,
một người anh em ruột thịt trong đại gia đ́nh vô sản quốc tế. Bác nói: “Từ
bé đến lớn chưa bao giờ thấy trong ḿnh tự do khoan khoái như lúc bây giờ
..”( trang 24).Và ngày 25-9-1924 Hồ Chí Minh lúc bấy giờ là Nguyễn Ái Quốc
đă được Quốc tê cộng sản chính thức cử làm ủy viên Bộ Phương Đông đi Quảng
Châu trực tiếp phụ trách các vấn đề vùng Nam Á dươi dạng là cán bộ có tên Lư
Thụy phiên dịch cho phai đoàn cô vấn của chính phủ Liên Sô do cán bộ cộng
sản Nga Borodin cầm đầụ Kể từ đó Hồ Ch́ Minh thi hành nghĩa vụ quồc tề cộng
sản là tiềp tục đi theo con đường mà Càch mạng thàng Mười đă vạch ra, t́m
càch trở về VN vời giầc mơ nhuộm đỏ Đông dương g̣p một bàn tay trong việc
đưa khắp năm châu đến thế giới đại đồng !
Sách giáo khoa trong nước đă viết rất rơ về chuyện này th́ hà cớ ǵ tại hải
ngoại lại không dám nhắc đến cho giới trẻ hiểu rơ hơn về con người thật của
Hồ Chí Minh ? Cho nên cuộc chiến giành độc lập - đúng với mục tiêu cao cả
của nó - không phải là của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Việt Nam mà là cuộc
chiến của các thành viên trong các tổ chức cách mạng Việt Nam như Việt Nam
Phục Quốc Hội, Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Dân Chính, Duy Dân Đảng…kể
cả những người theo Hồ Chi Minh nhưng sau khi chiếm được miền Bắc rồi th́ họ
lại trở thành nạn nhân của chiến dịch cải cách ruộng đât mà ông Hồ đă noi
theo ngườị “chị hiền” Trung Quốc đi giêt hại dân ḿnh!
Khi viết rằng “..Chỉ đên khi tranh giành quyền lănh đạo dân tộc th́ hai bên
mới lâm vào cảnh huynh đệ tương tàn và bị cac nước lớn xử dụng trong một
cuộc chiến tranh ủy nhiệm”. Ai tranh giành với ai đây ?. Sự thật mục tiêu
của CS là nhuộm đỏ thế giới bằng cách gây rối khắp nơi, cho nên phải tiêu
diệt tất cả những đảng phái, những cá nhân nào không đi theo đường lối của
họ Chính GS Khoa ở đoạn trước đo cũng công nhận rằng “cuộc nội chiến v́ lư
tưởng khác biệt, cộng sản và không cộng sản có mầm mống từ những năm cuối
thập kỷ 1920” Như vậy việc triệt tiêu các đảng phái quôc gia được Hồ Chi
Minh thi hành không phải chờ đợi tới lúc “chỉ đến khi” mà nó được thi hành
vào bất cứ lúc nào nếu thấy tiện. Bằng chứng là vừa đặt chân đến Quảng Châu
nhờ Borodin t́m gặp ngay cụ Phan Bội Châu tháng 12-1924 th́ khoảng 5 tháng
sau Hồ Chí Minh báo cáo để cho Pháp bắt cụ Phan Bội Châu ngày 11-5-1925 tại
nhà ga Thượng Hải. Sau khi Cách mạng tháng Tám thành công th́ việc tiêu diệt
các đảng phái quốc gia được Hồ Chí Minh thi hành triệt để kể cả cac tôn
giáo, kể cả cộng sản Đệ tứ Quốc tế như Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm Dương Bạch
Mai…. cũng bị sát hạị. Tại khách sạn Royal Paris, khi Daniel Guerine hỏi ai
đă giết Tạ Thu Thâu ? Hồ Chí Minh tuyên bố : “ Tôi là nhà cách mạng chuyên
nghiệp. Đồng chí ấy là người yêu nước nhiệt t́nh. Chúng tôi rất buồn đưa
tống anh ta. Nhưng tất cả những ai không đi theo con đường tôi đặt ra đều sẽ
bị bẻ găy ..” ( sách “Hồ” của Halberstam trang 71 ). Không riêng ǵ ở Việt
Nam mà ngay cả Nga, Trung quốc, Cuba đều rập khuông như nhau v́ đó là đường
lối của cộng sản. Cho nên bảo rằng “chỉ đên khi tranh giành quyền lănh đạo
dân tộc th́ hai bên ( cộng sản và quốc gia ) mơi lâm vào cảnh huynh đệ tương
tàn” là đă không khách quan nếu không nói là biện hộ cho ông Hồ và cái đảng
của ông tạ
Cũng co’ sự kiện GS Khoa đưa ra là có chứ không phải không, nhưng đưa ra mà
không một lời giải thích là rơi vào t́nh trạng mập mờ chỉ có lợi cho cộng
sản. Chẳng hạn sau khi cho thấy các nhược điểm của các đảng phái quốc gia,
GS Khoa viết “.t́nh trạng đó kéo dài cho đến khi Trung Hoa Quốc Dân Đảng quá
thất vọng với các phe nhóm quốc gia nên đă giúp cho Hồ Chí Minh đại diện
Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội đưa người về Việt Nam tăng cường hoạt động
chống Nhật năm 1944. Nhân dịp này Hồ Chí Minh cũng cố được Mặt Trận Việt
Minh thành lập từ năm 1941”.
Hồ Chí Minh khi được cộng sản quốc tế giao cho hoạt động taị Đông Dương, th́
nghĩ ngay địa bàn Trung Quốc là nơi có nhiều nhà cách mạng, nhiều thanh niên
yêu nước khi bị Pháp truy nă đều chạy qua các tỉnh phía nam của nước nàỵ.
Việc đầu tiên đến Quảng Châu là t́m gặp cu Phan Bội Châu để xin địa chỉ của
nhóm thanh niên yêu nước xuất thân từ những gia đ́nh có cha chú đă từng là
chiến sĩ trong Duy Tân Hội, Quang Phục Hộị, Hồ Chí Minh cố khai thác biết
được nhiều hoạt động của ho, biết được việc cụ phan Bội Châu triệu tập cuộc
họp cải tổ Việt Nam Quang Phục Hội thành Việt Nam Quôc Dân Đảng, biết đến
các chiến hữu của cụ Phan như Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Thượng Hiền v.v… –
Chương tŕnh hành động của Hồ Chí Minh là chưa có thể biến tổ chức này thành
cộng sản mà phải mở rộng, không phân biệt chính kiến đảng phái, nhưng trong
tương lai nó sẽ là một tổ chức của những người đồng chí cách mạng.( Nguyễn
Ái Quốc trên đường về nước-(trang(i10) Làm thế nào để thi hành kế hoạch?. Cụ
Phan Bội Châu là người có uy tín, là lănh tụ của người Việt tại hải ngoại
nhưng lại không đi theo con đường của Hồ Chí Minh. Trong khi đ̣ Hồ chỉ là kẻ
vô danh với cái tên Lư Thụy không ai biết đến nên phải t́m cách loại cụ Phan
ra th́ mới có cơ hội nổi lên được. Việc điềm chỉ cho Pháp bắt cụ Phan Bội
Châu ( 1925) để lấy một số tiền thưởng rất lớn là đi đúng theo kế hoạch của
Hồ Chí Minh. Sau khi cụ Phan bị Pháp bắt đưa về Việt Nam th́ Hồ Chí Minh t́m
cách xây dựng cho Việt Nam có một đảng cộng sản lănh đạo toàn bộ phong trào
giành độc lập tự do cho Việt Nam. Thế là Hồ Chí Minh đóng kịch là người quốc
gia len lỏi vào tổ chức của cụ Phan để lấy ḷng chiếm đoạt, chiêu dụ gây mâu
thuẩn, ai theo ḿnh th́ được kết nạp, ai không theo mà thấy có hại th́ báo
cho Pháp bắt, dần dần thành lập được một nhóm riêng bí mật. Trung Hoa Quốc
Dân Đảng lúc nào cũng giúp cho người quốc gia và nếu có giúp cho Hồ Chí Minh
đại diện cho Việt Nam Cách Mệnh Đồng Minh Hội th́ cũng phải hiểu ngay rằng
vai tṛ của ông Hồ lúc đó là người quốc gia nằm trong tổ chức này của Nguyễn
Hải Thần, ngườt hay thế cho Phan Bội Châụ sau khi cụ bị bắt. Chính cụ Nguyễn
Hải Thần đă can thiệp cho Hồ Chi Minh được ra tù khi ông ta bị bắt v́ bị
nghi là làm gián điệp cho Nhật. Một chính phủ lâm thời được thành lập cuối
tháng 3-1944 tại Hoa Nam -bao gồm tất cả các đảng phái với mục đích thực
hiện một nền độc lập cho Việt Nam thoát khỏi ách thống trị của Pháp Nhật qua
sự giúp đỡ của Quốc Dân Đảng Trung Hoạ Vai tṛ Hồ Chí Minh nằm trong chính
phủ này chỉ là để củng cố lực lượng cộng sản, lại được quốc tế cộng sản
thông tin đầy đủ về thắng lợi của Đồng minh và tiên đoán Đức Nhật sẽ thua
nên Hồ Chí Minh đă chuyển hết cán bộ về nước để chuẩn bị cướp chính quyền (
Kháng Chiến số 136-8-1994 ).
Việc đặt tên cho cuộc chiến chẳng phải là vấn đề đáng quan tâm mà chính yếu
vẫn là nguyên nhân của cuộc chiên- Trong hai lần chiến tranh cũng chỉ chung
một mục đích là bành trướng chủ nghĩa cộng sản. Hậu quả của cuộc chiến là
ngày hôm nay đất nươ’c ta như thế nào?. Thử nh́n qua các nước Á châu như
Thái Lan, Ấn Độ, Mă Lai….cũng đều là thuộc địa, và họ đă giành lại độc lập
mà đâu cần phải đi theo con đường xă hội chủ nghĩa tôn bao nhiêu xương máu
của toàn dân như ở Việt Nam thế mà ngày nay đất nước họ vương cao trở thành
con rồng con hổ trong khi VN xếp vào hạng các quốc gia nghèo đói trên thế
giớị Trách nhiệm này về ai?
Nếu GS Khoa vẫn cứ muốn gọi tên cho cuộc chiến sau hiệp định Geneve là cuộc
chiến ủy nhiệm th́ phải nói lại là chiến tranh ủy nhiệm đă thành h́nh ngay
từ khi Hồ Chí Minh được giao cho trọng trách nhuộm đỏ cả đông dương năm 1924
theo lệnh cộng sản quốc tế mới là đúng.
Hồ Chí Minh : Công hay tội? Anh hùng hay bạo chúa ?
Khác với giáo sư Lê Văn Khoa, nhà nghiên cứu Hoàng Ngọc Nguyên ( Nguyễn ? )
tác giả bài viết “1975- 2005 :Day dứt những câu hỏi” th́ lại không mập mờ
chung chung mà binh cộng sản ra mặt. Ngay phần mở đầu ông Hoàng Ngọc Nguyên
(HNN ) đă làm người đọc nghĩ rằng ông thuộc thành phần chống cộng khi ông
mang đại tướng Vơ Nghuyên Giáp ra diễu cợt, coi ông Giáp như một thây ma khi
ông dùng chữ “được vực dậy ”và vi’ ông Giáp được đặt đứng trên lễ đài như
những chậu hoa cây cảnh chung quanh! Tại sao những lời lẽ trên đây lại được
mang ra nói đúng vào lúc này ? Phải chăng ông HNN đứng trong nhóm đang cầm
quyền Lê Đức Anh?
Về đặt tên cho cuộc chiến, ông HNN viết “ …Đến bây giờ th́ người ta không
gọi đó là một cuộc chiên ư thức hệ nữa, v́ gọi như thế rơ rệt là điều không
ổn. …”.
.Tại sao không ổn ?. Thử hỏi nếu không có công sản th́ liệu chiến tranh có
xảy ra hay không? Một cuộc chiên giữa hai bên tự do và cộng sản th́ gọi là
ǵ?
Theo ông HNN th́ “Bộ đội miền Băc là người Việt có toàn quyền chiến đâu ở
bất cứ nơi nào trên lănh thổ Việt Nam để đánh đuổi Mỹ xâm lược. Do đó họ tha
hồ đưa lính vào Nam chi viện…..Trong khi đó quân đội miền Nam chỉ lo pḥng
thủ”.
Dến giờ này mà nhà nghiên cứu HNN c̣n gọi “Mỹ xâm lược” th́ những ǵ ông
đang nghiên cứu làm sao có thể tin cho được. Chắc chắn HNN phải thừa biết
rằng Hồ Chí Minh phát động chiến tranh chống miền Nam năm 1959, trong khi đó
quân đội Mỹ c̣n đang ở Triều Tiên cơ mà. Hô hào chống “Mỹ xâm lược”, “giải
phóng miền Nam” chẳng qua chỉ là những chiêu bài mà Hồ Chí Minh đánh lừa
người dân và cả dư luận quốc tế để bành trướng chủ nghĩa cộng sản mà thôị
HNN bảo rằng “Tha hồ đưa linh vào Nam chi viện” vậy cái giá mà Hồ Chí Minh
đă phải trả cho hành động “ngu xuẩn”(chữ dùng của Dương Thu Hương ) này là
bao nhiêu ?
Ba triệu người chết - theo giáo sư Robert Templer- con số đó không phải nhỏ
và hậu quả ngày hôm nay đất nước dưới bàn tay cai trị của cộng sản đúng 30
năm nay ra sao ? Có đúng như HNN viết “…phần người miền Nam, giặc giă từ lâu
đă yên, đời sống coi như dễ làm ăn hơn trước nhiều, mộng ước b́nh thường
cũng nằm trong tầm tay” hay không ? Được như thế th́ Đỗ Mười khi qua Úc đâu
cần phải nói với ngoại trưởng Úc là “chúng tôi cần mọi thứ”, cán bộ cộng sản
đâu cần phải liên tục ra nước ngoài nhất là đến với “ thằng giặc Mỹ xâm
lược” để cầu xin viên trợ ? “đĩ điếm, ma cô (tên cộng sản gọi người Việt tị
nạn) đâu phải vận động gây quỹ từ thiện cho trẻ em nghèo đói bệnh tật và
nhất là đồng bào tị nạn hải ngoại đâu cần phải chắc chiu dè xẻn gửi về hàng
chục tỉ đô la mỗi năm , trước là để nuôi sống chế độ sau là cho thân nhân
ḿnh không phải đi bán máu đổi cơm, cho chị em ḿnh không phải săp hàng
“đăng ky’” lấy chồng ngoại, và cho cháu chắc ḿnh không phải đi bươi từng
đống rác kiếm ăn qua ngày !
Miền Bắc được ông HNN coi là “đánh đuổi Mỹ xâm lược”, c̣n miền Nam th́ HNN
viết: “gọi nó là chiến tranh ủy nhiệm cũng chỉ chính xác trong trường hợp
miền Nam”…ở trang khác HNN lại viết “ Mỹ là đồng minh của chế độ Sài G̣n
trong cuộc chiến, nhưng Mỹ lại cứ xem Sài G̣n là đồng minh của ḿnh.” Coi
miền Bắc có chính nghĩa, miền Nam chỉ là linh đánh thuê, HNN lư luận “ …Liên
Xô và Trung Quốc quả thật dă cung cấp cho miền Bắc những vũ khí tối tân nhất
nhưng cả hai đều không chắc một chiến thắng của miền Bắc là có lợi ǵ cho
chiến lược của mỗi nước. Dù sao họ cũng không có mặt trên chiên trường…”.
Vậy sự có mặt của 300 ngàn quân Trung quốc tại miền Bắc bỏ đi đâủ Mặc dù
không có sự hiện diện của lính Nga,lính Tàu tại chiến trường nhưng h́nh ảnh
tràn đầy của các cố vấn Tàu qua các vụ xử tử địa chủ trong Cải Cách Ruộng
Đất c̣n gây đau thương cho dân tộc hàng triệu lần hơn sự co mặt của linh Mỹ
và đồng minh tại Việt Nam.! Cho rằng “ không “ tha thiết” với cuộc chiến” mà
Trung Quốc bỏ ra đến 20 tỷ đô la ? C̣n Liên Sô cứ trung b́nh một ngày là 3
triệu đô la, ngoài ra c̣n chi viện cho cả phản chiến Mỹ và Âu Châụ. Bảo rằng
“ không ai can thiệp được vào việc điều hành chiến tranh của Hà Nội, dù ở đó
không thiếu những phần tử hoặc Maoist hoặc Staliníst”. Vậy c̣n chức vụ tuỳ
viên quân sư ở toà đại sư Liên Sô tại Hà Nội mà lại toàn do các đại tướng
Nga thay nhau đảm nhận, để chỉ đạo cuộc chiến ( tin báo Quân Đội Nhân Dân )
th́ sao ?
V́ chủ trương nhuộm đỏ Đông dương nên sau hiệp định Geneve Hồ Chí Minh đă để
quân lính vũ khi laị miền Nam, mang thanh thiếu niên miền Nam ra Bắc để huân
luyện trở về Nam kháng chiến. Dẫn chứng là lời của Tổng lănh Sự Việt cộng
Nguyễn Xuân Phong tại San Francisco, đă tâm sự trên tờ Thời Báo xuân Mậu Dần
1998 Bắc Cali của Vũ B́nh Nghi, là ông ta ra Bắc tập kết lúc 10 tuổi, “…nhớ
nhà khóc sướt mướt. Đêm nào cũng chui vào một xó, cầu nguyện sao cho có một
phép thần nào đưa ḿnh trở vê` nhà….”
HCM và Đảng CSVN luôn luôn tự nhận “miền Bắc là tiền đồn của phe XHCN”, và
khi chiếm miền Nam chính Lê Duẫn đă tuyên bố “ Chúng ta đă cắm lá cờ Mác Lê
bách chiến bách thắng trên toàn lănh thổ VN”. Sau 1975, từ chối đề nghị bang
giao của TT. Carter, CSVN kư kết vơi Liên Sô, đem linh qua Miên làm “nghĩa
vụ quốc tê’” th́ đây có phải là chủ trương nhuộm đỏ Dông Dương và Á Châu của
CS hay không ?. Để đối phó với sư bành trướng của khối cộng sản quôc tê .
miền Nam muốn bảo vệ tự do tât phải đưng lên và yêu thê phải nhờ Mỹ và đồng
minh là chuyện tất nhiên.
Nhận xét về Hồ Chi Minh ông HNN viêt “…ngoại trừ trường hợp thật đặc biệt
của Hồ Chi Minh, không thây một lănh đạo nào khac sau ông đi vào lịch sử như
một ngườI anh hùng dân tộc”.
Như đă tŕnh bày, mục tiêu chống Pháp giành độc lập của Hồ Chí Minh không
phải là v́ tự do v́ độc lập cho Việt Nam mà là v́ muốn đưa Việt Nam vào
trong khối quốc tê cộng sản. Chính v́ thê mà sau khi thành lập chính phủ
Liên hiệp bao gồm các đảng phái quốc gia do Hồ Chí Minh làm chủ tịch, phó
chủ tịch là Nguyễn Hải Thần th́ Hồ Chí Minh kêu gọi đoàn kết. Nhưng sau đó
ông ta lại tráo trở ky hiệp định sơ bộ vơi Jean Stainteny trưởng phai đoàn
Pháp tại Hà nội (6-3-1946 ) để rước Pháp trở lại Việt Nam và dùng tay Pháp
để tiêu diệt tất cả những người quốc gia mà Việt minh lúc đó cho là phản
động.
Sách vở báo chí của Phản chiến ở hải ngoại tuyên truyền cho Hồ Chí Minh là
ngườI quốc gia yêu nước, thật ḷng muốn cho Việt Nam độc lập nên t́m mọi
cách nhờ Mỹ giúp đỡ để chống Pháp nhưng Mỹ chối từ nên ông Hồ bắt buộc phải
đi theo cộng sản .. Nhà b́nh luận Lê Văn Tiên đài RFA có trích bá viết của
cô TT Mỹ Richard Nixon có nói như sau “ Một số người tin rằng Hồ Chí Minh
thật sự muốn đứng về phía chúng ta. Nhưng sự thật là ông ta muốn cho thấy là
chúng ta đứng về phía họ”. Điều naỳ chứng tỏ Mỳ không giúp v́ đă biết rất rơ
Hồ Chí Minh là cộng sản chỉ dùng Mỹ để củng cô lực lượng cộng sản mà thôị
Hồ Chí Minh sau khi tiếp thu miền Bắc thi hành chính sách cải cách ruộng
đất, sát haị không biết bao nhiêu người dân vô tội. Để thi hành chiến dịch
này, Hồ Chí Minh mời phái đoàn cố vấn Trung Quốc đến miền Băc‘ để huấn luyện
chỉ bảo cho nên trong mọi cuộc hành quyết địa chủ đều có cố vấn Tàu tham dự.
Đây là tội ác mà theo ông Nguyễn Minh Cần nó là “tội ác chống nhân loại, phá
hủy truyền thống thương yêu đùm bọc nhau và đảo lộn luân thừờng đạo lư, con
tố cha vợ tố chồng gây bao thảm hoa cho dân tộc. Ngoài ra c̣n có vụ án Nhân
Văn Giai Phẩm, căi tạo công thương nghiệp và nghị quyết 49/NQ/TVQH bắt người
không xét xử vào các trại tập trung khủng khiếp. Chinh sách Hồ Chí Minh vẫn
được tiếp nối tại miền Nam cho dù thủ đoạn tinh vi hơn nhưng bản chất tội ác
vẫn thế.
Hồ Chí Minh sau khi thắng Pháp, áp đặt Xă hội Chủ Nghĩa vào miền Bắc th́ lại
tiến đánh miền` Nam dưới chiêu bài “ chống tư bản bóc lột”. Hồ Chí Minh theo
cộng sản để giành độc lập, các nước thuộc địa ở Á Châu không cần theo cộng
sản mà vẫn có độc lập. Hồ Chí Minh chống tư bản bóc lột, th́ các nước Á châu
theo tư bản bóc lột mở mang kinh tế nay quốc gia họ giàu mạnh. C̣n Việt nam,
hậu quả của hai cuộc chiến là ǵ? Đây là công hay tội của Hồ Chí Minh? thiết
nghĩ câu hỏi này ai cũng có thể trả lời được .
Bàn về Hồ Chí Minh co người gọi ông là anh hùng có người cho ông là bạo
chúa. Nhà nghiên cứu Hoàng Ngọc Nguyên th́ sau thời gian trong trại tù căi
tạo` đă coi ông như là một “anh hùng dân tộc”. C̣n ông Bùi Tín - vốn là đảng
viên cộng sản kỳ cựu một thời đă thần phục Hồ Chí Minh – nay đă lên tiếng về
ông Hồ trong một cuộc phỏng vấn tại Ba Lan. Thiết tưởng chúng ta nên để ông
Bùi Tin trả lời cho ông HNN , có thế mới hợp lư và chính xác. Sau đây là
nguyên văn lời ông Bùi Tín :
“…. TôI đă từng sùng bái "Bác Hồ", sau này tôi đă tỉnh táo nhận xét bằng cái
đầu của chính ḿnh. Đă có vô vàn sách báo VN và quốc tế nói về HCM. Một vấn
đề phức tạp. V́ nhiều điều bí mật vẫn bao trùm ông. Tự ông thích làm ra vẻ
ly kỳ Việc ǵ phải dùng đến 39 biệt danh? Đến nay không ai biết ngày sinh
thật của ông..".Người yêu nước chân chính không thể tự hào đặt nước ḿnh vào
vị trí tiền đôn của phe CS, coi Moscow là thủ đô vĩ đại của phe ḿnh, để bị
họ xử dụng như "lính đánh thuê rẻ tiền". Người QG chân chính không bao giờ,
trước khi nhắm mắt, lại mong được đi theo cụ Lê cụ Mác! Và cả khi ông Hồ
giải tán Đảng CS Đông Dương (1945) cũng chỉ làsự giả vờ để lừa gạt nhân dân
và thế giới, trong khi Đảng vẫn giữ nguyên tên gọi, cương lĩnh, để luôn đảm
nhận sứ mạng quốc tế là nhuộm đỏ cả Đông Dương và Đông Nam Á.
Ông Hồ đóng kịch rất giỏi. Đă là nhà độc tài, coi Stalin là bậc thầy, th́
luôn "độc quyền", luôn phản dân chủ, luôn độc ác về bản chất. Cái "điềm đạm"
nếu có chỉ là vẻ bề ngoàị Ông Hồ rời quê Kim Liên từ 1906, năm 1945 ông về
Hà Nội, muốn thăm quê chỉ cần một buổi. Ông đi Tây, đI Tàu, gặp Mao, Stalin,
đi khắp nước. Vậy mà đến tận năm 1959, ông mới ghé thăm Kim Liên! (ghi thêm:
năm này ông anh bà chị HCM đều mất).
Yêu nước luôn bắt nguồn từ yêu quê hương, làng xóm, anh chị em. Ông Khiêm,
anh ông ốm chết, chị ông, bà Thanh ốm liệt 2 năm cuối đời, ông quên v́ "bận
việc nước". Vợ ông, bà Tăng Tuyết Minh, có làm lễ cưới cẩn thận tháng
10-1926 tại Quảng Châu, đi t́m ông suốt hơn 50 năm trời, ông cũng quên,
"điềm đạm" mà quên hết! Rồi con trai ông, ông gửi cho Chu Văn Tấn rồi ông Vũ
Kỳ, ông cũng quên phắt." (trích từ bài phỏng vấn ông Bùi Tín của Tôn Vân Anh
- Ba Lan).
Hiện nay với lối tuyên truyền xảo quyệt, Đảng CSVN đang mượn tay bồi bút ra
công sửa lại lịch sử che dấu tội lỗi của Hồ Chí Minh, đồng thời đổ tội cho
Mỹ. Ngay chính lời xin lỗi của Jane Fonda mới đây cũng chẳng có giá trị ǵ
khi bà tḥng thêm câu “ bà hành động v́ chính phủ Mỹ đă lừa dối dân”.
Kết tội Mỹ vinh danh Hồ Chí Minh là chứng tỏ miền Nam không có chính nghĩạ.
Nếu thế th́ dù có viết bao nhiêu sách báo, có kể bao chuyện thương tâm, có
trưng bày bao nhiêu h́nh ảnh về của cuộc vượt biển kinh hoàng có đưa ra bao
nỗi thống khổ của dân miền Nam dưới sự cai trị của cộng sản đương thời mà
không nhắc đến tội ác của Hồ Chí Minh- người gây ra cuộc chiến – th́ người
Mỹ và nhất là giới trẻ không biết ǵ về chiến tranh sẽ thấy rằng đây là tội
ác của Mỹ và quân đội miền Nam chỉ là lính đánh thuệ, và rồi cộng sản sẽ
tiếp tục dài dài ngồi trên đầu trên cổ nhân dân Việt Nam th́ làm sao đất
nước có tự do dân chủ cho được.
Bắc Cali Quốc Hận 30-4-2005
|
|
|
|
Nhàn, SF |
| |


|