Gửi nhà cầm quyền tại Việt Nam
Thưa các ông,
Tôi sẽ không gửi thư này riêng cho một
người, mà tôi gửi cho "các ông ", v́ tôi biết rằng các ông theo chế độ độc tài
đảng trị, tất cả các chính sách đều thông qua các cuộc họp giữa những người chóp
bu, và bàn thảo với nhau, nên tôi muốn các ông bàn thảo về một vấn đề này, sau
khi suy nghĩ kỹ.
Các ông có tài đánh nhau, và đă thắng
được Pháp, rồi với sự hỗ trợ của khối cộng sản, các ông đă thắng được miền Nam,
có sự hỗ trợ của khối tư bản, v́ lư do chúng tôi không có hiếu chiến, chúng tôi
sống trong thế giới tự do, được hưởng mọi điều sung sướng, chúng tôi không bị
ḱm kẹp trong kỷ luật sắt của những đảng cộng sản trong các nước cộng sản, chúng
tôi tự do và không có một mục đích duy nhất như các ông, là chiến đấu để nuốt
trọn miền Nam. Chúng tôi sống trong một xă hội nhân bản, đặt niềm hạnh phúc của
con người lên trên hết, trái với các ông sống dưới sự ḱm kẹp như kỷ luật sắt
của một quân đội, đạt mục đích chiến thắng lên trên hết. Đồng ư rằng chúng tôi
thua các ông trong chiến tranh, v́ chúng tôi không đủ "ác" như các ông, nhưng
trong ḥa b́nh, các ông đă thua chúng tôi một cách thảm hại.
Sau khi ḥa b́nh đă trở về, các ông không cho rằng đó là ḥa b́nh, các ông đặt
quần chúng trong một t́nh trạng chiến tranh thường trực, v́ khi các ông ở trong
một hoàn cảnh chiến tranh th́ cũng giống như cá nằm trong nước, ở đó các ông có
thể áp bức dân chúng và ép họ vào một kỷ luật quân đội, kết quả là các ông triệt
hạ tất cả các tư bản, đánh lừa các sĩ quan miền Nam đi vào các trại gọi là "cải
tạo " mà thực chất là các trại tù độc ác, tiêu diệt ư chí của họ, và thành phần
nào cứng đầu th́ các ông trực tiếp hoặc gián tiếp giết chết họ, bằng sự đầy ải
của đói lạnh và hoàn cảnh khắc nghiệt trong các căn hầm bẩn thỉu tệ hơn là người
ta dành cho súc vật.
Các ông nh́n vào các tôn giáo với đôi
mắt của người trần tục, các ông không thấy có ǵ thiêng liêng phi phàm trong đó,
mà trái lại các ông cho rằng đó cũng chỉ là những tổ chức làm tiền, với mục đích
mang lại cho quần chúng cảm giác an toàn nào đó, để đổi lại việc quần chúng đóng
góp tiền bạc cho các nhà tu, tóm lại cũng gần giống như các bịnh viện mà thôi,
v́ vậy các ông muốn xen vào và tự tay làm ra các tổ chức tôn giáo như vậy. Các
ông không hiểu ǵ về tôn giáo mà muốn làm thay cho những lănh tụ tôn giáo, và v́
thế đă xảy ra những sự tranh chấp triền miên từ năm 1975 đến nay, không có cách
nào giải quyết được, v́ đầu óc của các ông không hề đổi mới.
Các ông muốn nắm tất cả nền kinh tế của xă hội trong bàn tay của các ông, nhưng
các ông đă thất bại, và đă nh́n thấy sự thất bại của các nước cộng sản anh em
bên trời Ấu, nên các ông phải để cho quần chúng được phép góp phần làm một số
các thành phần kinh tế. V́ các ông làm những việc trái khoáy, không hợp ư muốn
của đám đông, v́ vậy các ông lúc nào cũng phải nắm chặt lấy quyền lực chính trị,
v́ sợ quần chúng lật đổ. Với sự sợ hăi quần chúng, các ông có một tư duy căm thù
quần chúng nhân dân, và căm thù quốc tế, và các ông lúc nào cũng đưa ra chiêu
bài "bọn phản động chủ mưu diễn tiến ḥa b́nh " để lật đổ đảng cộng sản. V́ thế
các ông bắt bớ đối lập và cấm ra báo tư nhân, cấm lập đảng. Các ông đang đi
ngược ḍng tiến hóa của lịch sử, v́ các ông đang trở lại với chế độ phong kiến
quân chủ, một chế độ mà chính các ông hô hào kéo xập. Các ông hành xử tệ hại hơn
các chế độ quân chủ, v́ các ông không phải là các nhà vua đức độ, cho quần chúng
được một cơ may tiến thân và góp sức cho xă hội, như các nhà vua khi xưa lập ra
các kỳ thi và cho những thí sinh trúng tuyển làm quan. Đằng này các ông kết nạp
những người nào muốn vào đảng và trung thành với chủ nghĩa Mác Lê để vào đảng,
và đảng cộng sản của các ông sẽ là giai cấp thống trị, với chủ trương "hồng hơn
chuyên", điều đó làm cho những kẻ ngu si dốt nát, mua bán bằng cấp được làm thủ
lănh các cơ quan, từ đó họ làm hư hỏng mọi cơ cấu trong quốc nội. Các ông vờ vịt
đưa ra chiêu bài "ḥa giải ḥa hợp" với người Việt hải ngoại, nhưng thực chất
các ông không hoà giải cũng chẳng ḥa hợp, v́ các ông ép các nước Mă Lai và Nam
Dương giật xập các tượng đài kỷ niệm thuyền nhân, làm cho cộng đồng tị nạn hải
ngoại phẫn nộ, mặt khác, các ông chỉ muốn người Việt hải ngoại không c̣n chống
đối các ông, không tố cáo các ông ra trước dư luận quốc tế, để các ông được quốc
tế giúp đỡ cho các ông giữ vững quyền lực. V́ thế các ông ra nghị quyết 36, vờ
vịt giúp đỡ người Việt hải ngoại, giả bộ kêu gọi "chất xám" trở về giúp nước,
nhưng thực tế các ông rất sợ chúng tôi mà về "giúp nước", v́ những người ở ngoại
quốc là những người cứng đầu, không dễ dàng cho các ông cai trị, nên chắc chắn
là các ông sẽ chẳng dùng. Chứng cớ là ngay các người do chế độ của các ông đào
tạo, một khi họ ra ngoại quốc, họ có dịp để so sánh và nh́n rơ tất cả những ǵ
xấu xa tệ hại của chế độ của các ông, khi họ về các ông cũng chẳng dám dùng họ,
v́ các ông sẽ trở thành đồ phế thải không sớm th́ muộn, với năo trạng cứng ngắc
không biết sửa đổi.
Tôi muốn nói đến những chuyện xảy ra gần đây. Các ông cố gắng đóng kịch để cho
các nước nh́n thấy là Việt Nam bây giờ cũng có "tự do tôn giáo", "dân chủ" bằng
cách các ông mặc kệ cho các đảng phái mọc lên, và mời cả ông Nhất Hạnh về đi du
thuyết đó đây, ḥng thống nhất Phật Giáo, và làm đẹp bộ mặt cho chế độ, thế rồi
các ông tổ chức APEC, cho người dân đóng kịch trước mặt các vị Tổng Thống, Chủ
Tịch Nước, Thủ Tướng vv... ra vẻ là nước Việt Nam đang trên đà tiến bộ, rồi các
ông hứa hẹn đủ thứ khi sang thăm Tổng Thống Hoa Kỳ, cuối cùng v́ quyền lợi, các
nước cho các ông vào WTO và Hoa Kỳ rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách các nước
cần quan tâm về đàn áp tôn giáo, các ông mừng rỡ và nghĩ rằng như thế là mọi
chuyện đóng kịch không c̣n cần thiết nữa, v́ đă đạt được mục đích, và thế là các
ông lột cái mặt nạ nhân đạo ra để lộ bộ răng nanh nhọn hoắt và bắt đầu giở tṛ
đàn áp các tôn giáo và các đảng phái, cho rằng lập đảng đối lập là không được
phép, đồng nghĩa với lật đổ chế độ. Các ông không hiểu rằng các ông đang làm tṛ
cười cho các nước tự do trên thế giới, v́ trong các nước đó đều có rất nhiều
đảng phái tự do và báo chí tư nhân. Thậm chí báo chí họ có thể vẽ h́nh các nhà
lănh đạo nước bằng những h́nh rất kỳ cục, và lôi những tật xấu của lănh đạo ra
để chỉ trích hoặc làm tṛ cười với nhau, mà chế độ không làm ǵ các báo chí tư
nhân đó cả, v́ đó là tự do dân chủ, và trong chế độ tự do dân chủ, mọi người đều
phải tự nh́n lại ḿnh, tự cải tiến bản thân và không dám phạm pháp, v́ các cơ
quan ngôn luận tư nhân có thể lôi bất kỳ ai ra để chất vấn. Cũng v́ thế mà các
nước có một nền tự do dân chủ là các nước lành mạnh, tránh được tham nhũng, lạm
quyền, và các chế độ đó luôn được thay đổi bởi các đảng đối lập, khiến các đảng
phái đều phải chứng tỏ là họ tốt đẹp hơn đối phương, không có những thành viên
thối nát.
Các ông nên biết rằng tiến tŕnh dân chủ là một tiến tŕnh không thể đảo ngược.
Các ông đă thả lỏng cho dân Việt lập đảng trong một thời gian, và quốc tế đă
nh́n thấy điều đó, v́ vậy họ cũng đă dễ dăi với các ông, cho các ông vào cuộc
chơi, th́ họ cùng chờ đợi các ông phải tiếp tục, cho nên khi các ông rũ bỏ mặt
nạ nhân đức để giơ nanh giơ vuốt, bắt đầu hăm hại các nhà dân chủ, th́ các nước
tự do trên thế giới họ đều bất măn, v́ các ông đă xé bỏ lệ luật mà tất cả các
nước đều theo, để giở tṛ lạc hậu dă man đối với người dân, mà một khi các ông
dă man tàn bạo với người dân, th́ quốc tế sẽ không ai dám vào đầu tư, họ sẽ
không phiêu lưu chơi với một tên độc tài như các ông thực chất là như vậy.
Bây giờ là thời b́nh không phải là thời
chiến, không phải giống như hồi các ông kư xong hiệp định Paris th́ các ông muốn
làm ǵ th́ làm, Hoa Kỳ đă tôn trọng hiệp ước và người dân của họ, và rút ra khỏi
miền Nam, và các ông tha hồ lộng hành. Bây giờ trái lại, các nước đều nh́n vào
các ông, và họ vẫn có thể đảo ngược t́nh h́nh, thậm chí có thể cách ly nước Việt
Nam, giống như họ đối xử với các nhà độc tài Miến Điện.
Giả tỉ điều ấy xảy ra, th́ các ông sẽ gặp nguy nan: Nếu quốc tế bao vây kinh tế
các ông, th́ với số lượng thanh niên mỗi năm một nhiều, nạn thất nghiệp sẽ gia
tăng, bất măn sẽ gia tăng, và chiếc ghế của các ông sẽ rung rinh. Không lẽ lúc
ấy các ông sẽ bán tất cả các thanh thiếu niên nam nữ Việt Nam đi làm nô lệ cho
các nước lạc hậu, ví dụ như bên Á Rập, để cho họ chịu khổ bên ấy, với thân phận
của Thuư Kiều? Nếu không th́ số lượng người thất nghiệp ấy sẽ thẳng tay đuổi các
ông đi để thiết lập một chế độ dân chủ, giao thương lại với các nước.
Các ông nên suy nghĩ và hành động sao cho có lợi cho các ông và cho dân Việt, đó
là cởi mở, tự do và dân chủ, giống như Đài Loan, Nam Hàn, Mă Lai, Nam Dương,
Thái Lan, vv... Các ông chỉ c̣n một dịp may này nữa mà thôi.
Người tị nạn Đỗ Thị Thuấn
http://www.viet.no/content/view/1086/87/
http://anhduong.net/1-tintuc/March07/33nuocphandoiVC.htm
http://anhduong.net/1-tintuc/March07/HoaKy-VC-NQ.htm
http://anhduong.net/binhluan/March07/BuiTin-danapDC.htm
http://anhduong.net/binhluan/March07/NCK-NaUy.htm
http://anhduong.net/binhluan/March07/ThuyDIenLenTieng.htm