ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

Về một giải pháp chính trị chấm dứt bóc lột lao động tại Việt Nam

Trần Thanh Hiệp

Tại Việt Nam từ trứơc Tết đến nay, đă xảy ra một loạt các cuộc đ́nh công quy mô lớn, tại các xí nghiệp vốn nứơc ngoài cũng như vốn trong nứơc, tại miền Nam cũng như tại miền Trung, miền Bắc.. Để t́m hiểu thêm ư nghĩa của hiện tượng bất thường này, BTV Nguyễn An của ban Việt ngữ Đài A Châu Tự Do đă có cuộc trao đổi với luật sư Trần Thanh Hiệp, chủ tịch Trung tâm Việt Nam về nhân quyền ở Paris. Dưới đây là bản ghi âm nội dung cuộc trao đổi này, đă được phát đi trong chương tŕnh phát thanh buổi tối ngày 07-02 sáng và buổi tối ngày 08-2-2006, giờ Viêt Nam.

A.C.T.D. : Kính chào Luật sự Trần Thanh Hiệp. Ở VIệt Nam từ trứơc Tết đến nay, đă xẩy ra một đợt đ́nh công lây lan từ các doanh nghiệp, có vốn nước ngoài đầu tư, sang các doanh nghiệp có vốn trong nước. Hiện tượng này chưa từng thấy dưới chế độ xă hội chủ nghĩa ở Việt Nam hiện nay ? Luật sư nhận xét thế nào về đợt đ́nh công này?

T.T.H. : Nếu tại Pháp, là nước tôi đang ở, mà phải bàn về đ́nh công th́ chắc chỉ để xét xem có phải quyền đ́nh công của các nghiệp đoàn cũng như giới giới lao động Pháp quá lớn hay không. Ở Việt Nam, một đợt đ́nh công chỉ mới diễn ra và kéo dài không lâu hơn 10 ngày, với sự tham gia của trên 50.000 công nhân, mà một quan sát viên quốc tế về lao động người Thụy Điển, bà Elin Gauffin, thành viên Ủy Ban Công Nhân Quốc Tế Thụy Điển, đă nói đó là một biến cố làm rung chuyển cả chế độ, th́ tất đă phải có những lư do rất đặc biệt . Theo tôi, những lư do này đă được bà Elin Gauffin vô t́nh tóm lược trong một nhận xét khác nữa của bà, theo đó công nhân tại Viêt Nam thuộc thành phần bị bóc lột nhất thế giới. Tôi cho rằng muốn nhận diện cho đúng thực chất của hiện tượng đ́nh công vừa xảy ra tại Việt Nam th́ không nên chỉ quan sát hời hợt ở bên ngoài, đồng hóa nó với những tranh chấp lao động thuần túy như ở các nước dân chủ tự do. Mà phải dơi theo mạch bóc lột này, t́m hiểu ở Việt Nam, ai đă bóc lột công nhân tàn tệ và đă bóc lột như thế nào. Nếu nh́n vấn đề dước góc độ bóc lột đó th́ đ́nh công tại Việt Nam là một vấn đề chính trị xuất phát tự bản chất chính trị của một chế độ, nói là xă hội chủ nghĩa nhưng kỳ thực trong đó nạn người bóc lột người c̣n ghê khiếp hơn ở các chế độ tư bản . 

 

A.C.T.D. : Xin Luật sư giải thích rơ thêm tại sao đ́nh công ở Việt Nam, theo Luật sư, là một vấn đề chính trị chứ không phải thuần túy lao động? Xin đụơc nhắc với ông rằng, yêu cầu của công nhân trong các cuộc đ́nh công này tương đối giống nhau, nghĩa là đóo tăng lương và cải thiện điều kiện làm việc.

T.T.H. : Đúng là theo các yêu sách chính thức đă được nêu lên trong các cuộc đ́nh công th́ đối tượng của cuộc tranh chấp chỉ là vấn đề lương tối thiểu. Nhưng đó chỉ là những lư cớ chính thức mà công nhân đưa ra để đ́nh công mà thôi. Nên nhớ rằng công nhân và người lao động ở Việt Nam không có quyền tự do đ́nh công như ở các nước dân chủ. Luật lao động ở Việt Nam chỉ cho phép nói tới đ́nh công trên cơ sở thuần túy lao động và bắt buộc có h́nh thức tranh chấp tập thể thông qua công đoàn. Nhưng ở Việt Nam không có công đoàn tự do, chỉ có công đoàn do nhà nước do Đảng chỉ đạo. Bà chủ tịch của Tổng công đoàn Lao động là một Trung ương ủy viên của Đảng Cộng sản. Cho nên chỉ thấy những yêu sách tối thiểu được đưa ra mà thôi. Nhưng khi đ́nh công nổ ra người ta mới nhận thấy c̣n có nhiều yêu sách không chính thức về đủ mặt chính tri, kinh tế, xă hội văn hóa nữa. Bởi vậy tôi cho rằng phải vượt lên trên các yêu sách chính thức để nắm bắt được bản chất đích thực của đợt đ́nh công đầu năm nay. Dưới góc đô quan sát này, theo tôi có bốn lư do để nói rằng thực chất của đ́nh công ở Viêt Nam là một vấn đề chinh tri. Thứ nhất, Việt Nam là một nước cộng sản nên không có loại quan hệ lao động thuần túy như ở các nước không cộng sản. Bởi muốn áp đặt chủ nghĩa cộng sản nên Đảng cầm quyền cộng sản đă làm cách mạng vô sản tức là chính trị hóa mọi quan hệ lao động, xă hội, nói là để đưa tất cả những người lao động lên làm chủ đất nước và chấm dứt nạn người bóc lột người. V́ vậy để hiểu được hiện tượng đ́nh công ở Việt Nam th́ không thể coi đó chỉ là những tranh chấp lao động thuần túy. Thứ hai, trên đại thể ở Việt Nam quyền tư hữu phải nhường chỗ cho quyền công hữu. Do đó không có địa chủ, tá điền cũng như không có chủ nhân, công nhân, v́ trên lư thuyết, ai cũng là chủ cả. Việc sử dụng lao động không nhân danh quyền lợi kinh tế mà nhân danh quyền lực chính trị cho nên trên nguyên tắc vấn đề đ́nh công không có lư do để nhất thiết phải được đặt ra. Thứ ba, tuy chiếu lệ, quyền đ́nh công được pháp luật dự liệu nhưng trên thực tế quyền này, cũng như tất cả mọi nhân quyền khác chỉ có trên h́nh thức mà thôi. Thứ tư, vậy nếu đă xảy ra đ́nh công th́ tất phải là hậu quả của đường lối chính trị sai lầm không đáp ứng nhu cầu sinh sống của người lao động. Trong chừng mực đó, người ta có cơ sở để lập luận rằng đ́nh công ở Việt Nm là một vấn đề chính trị.

 
A.C.T.D. :
Thưa luật sư, ông vừa nói đ́nh công là hậu quả của đường lối cai trị sai lầm của Việt Nam. Xin được hỏi ông rằng, sai lầm như thế nào?

T.T.H. : Tôi tưởng chúng ta chẳng cần bàn luận dông dài về những sai lầm của ư thức hệ cộng sản. Ngày nay sự phá sản của nó đă là một sự thật lịch sử hiển nhiên rồi. Tôi chỉ xin đứng về mặt thực tế mà nhận định : T́nh trạng công nhân Việt Nam bị bóc lột nhất thế giới là một thất bại nặng nề và không thể biện minh được của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. 

A.C.T.D. : Như vậy, phải chăng để giải quyết vấn đề đ́nh công ở Việt Nam, không thể không có một giải pháp chính trị ?

T.T.H. : Đúng vậy. Cần một giải pháp chấm dứt thứ chính trị bóc lột người lao động.

A.C.T.D. : Cảm ơn Luật sư Hiệp. Chúng tôi xin tạm ngưng cuộc trao đổi tại đây và sẽ tiếp tục thảo luận với Luật sư về đề tài này trong chương tŕnh phát thanh tối nay/sáng mai.

Xướng ngôn viên A.C.T.D: Tại Việt Nam từ trứơc Tết đến nay, đă xảy ra một loạt các cuộc đ́nh công quy mô lớn, tại các xí nghiệp vốn nứơc ngoài cũng như vốn trong nứơc, tại miền Nam cũng như tại miền Trung, miền Bắc.. Để t́m hiểu thêm ư nghĩa của hiện tượng bất thường này, BTV Nguyễn An của ban Việt ngữ đă có cuộc trao đổi với luật sư Trần Thanh Hiệp, chủ tịch Trung tâm Việt Nam về nhân quyền ở Paris. Kỳ trứơc, luật sư Hiệp cho rằng phải có một giải pháp chính trị cho các cuộc đ́nh công này. Đây là phần thứ hai của cuộc trao đổi, chủ đề thảo luận sẽ là khía cạnh pháp lư của các cuộc đ́nh công. Mời quư thính giả theo dơi.

A.C.T.D.: Trong cuộc trao đổi vừa qua, Luật sư đại ư nói rằng muốn giải quyết đ́nh công ở Việt Nam, cần phải t́m một giải pháp chính trị. Như vậy, biện pháp của Thủ tướng Phan Văn Khải nâng cao một lúc 40% mức lương tối thiểu có phải là một giải pháp chính trị hay không?

T.T.H.: Biện pháp của Thủ tướng Khải tăng mức lương tối thiểu ấy không phải là một giải pháp chính trị v́ nó không có khả năng giải quyềt được vấn đề then chốt là t́nh trạng công nhân ở Việt Nam bị bóc lột tới mức mà bà Elin Gauffin nói là “nhất thế giới”. Cho đến nay, t́nh trạng bóc lột này vẫn được ḱm giữ trong bóng tối, nhưng đợt đ́nh công vừa qua đă vạch trần nó ra trước ánh sáng của dư luận trong và ngoài nước. Tôi cho rằng chừng nào c̣n bóc lột, nhất là bóc lột hết cỡ như ở Việt Nam, th́ nhất định là đ́nh công sẽ tiếp tục dưới h́nh thức này hay h́nh thức khác

A.C.T.D.: Luật sư đă nhấn mạnh trên bóc lột. Ai cũng biết rằng ở Việt Nam chính quyền nằm trong tay “liên minh giữa các giai cấp công nông với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức” như có ghi trong điều 2 của Hiến pháp hiện hành. Và chính quyền này được điều 4 của Hiến pháp ấy đặt dưới sự lănh đạo của “đội tiền phong của giai cấp công nhân Việt Nam” tức là Đảng Cộng sản Việt Nam. Vậy nói có bóc lột chẳng hóa ra công nhân lại bóc lột công nhân sao?

T.T.H.: Sự cách biệt giữa ngôn từ và thực tế là điều thông thường dưới chế độ xă hội chủ nghĩa ở Việt Nam và ngày càng phổ biến. Tôi tưởng khỏi cần phải bàn luận nhiều thêm nữa để giải thích một cách lư thuyết v́ sao tôi đă đưa lên hàng đầu vấn đề bóc lột. Tôi chỉ khởi đi từ một sự thật cụ thể là ở Việt Nam công nhân và nói rộngthêm ra nữa, người lao động đă và đang bị bóc lột. Tôi xin minh xác là tôi dựa vào từ điển của Hà Nội để định nghĩa chữ bóc lột là “lấy không sức lao động của người khác v́ lợi riêng của ḿnh, bất chấp mọi lẽ phải, t́nh cảm, đạo đức”. Theo số liệu của thống kê, từ nhiều nguồn khác nhau, th́ lương tối thiểu của người lao động tại Việt Nam - chưa tới 2 mỹ kim một ngày. Một thứ lương chết đói quá tồi tệ, so với các nước phương Tây đă đành nhưng thậm chí c̣n kém cả bốn nước trong vùng là Trung Quốc, Thái Lan, Phi luật tân và Căm Pu Chia. Thật vậy, mức lương tối thiểu một giờ của công nhân các nước tư bản phương Tây cao gấp 5 lần lương tối thiểu một ngày của công nhân ở Việt Nam. C̣n ở trong vùng th́ lương tối thiểu của công nhân ở Việt Nam thấp hơn mức lương ở Căm Bốt 21%, thấp hơn mức lương ở Trung Quốc 43, 4% và chỉ bằng một nửa của mức ở Thái Lan và Phi Luật Tân. Nên nhớ rằng công nhân ở Việt Nam được đánh giá tương đối cao về tay nghề chuyên môn, chưa kể những đức tính siêng năng làm việc, chịu khó, kiên nhẫn và biết tôn trọng kỷ luật v.v...Như vậy công nhân ở Việt Nam đă bị “mất không” một phần lớn sức lao động của ḿnh, tức là “bị bóc lột” một cách trắng trợn. Hiện tượng bóc lột này là một sự thật khách quan và hiển nhiên, không cần bàn căi nữa. Nếu có điều ǵ cần nói th́ chỉ là phải t́m hiểu xem ai đă “lấy không” sức lao động ấy và lấy như thế nào, lấy tới đấu, bằng cách nào? Một cuộc khảo sát nghiêm túc những yếu yếu tố thẩm lượng trên sẽ không thể không đưa tới kết luận nào khác hơn là đ́nh công tại Việt Nam cần phải gỉai quyết bằng một giải pháp chính trị.

A.C.T.D.: Theo cách nh́n của Luật sư, th́ ai là người đă bóc lột công nhân ở Việt Nam?

T.T.H.: Ở Việt Nam, không c̣n những bóc lột qui mô nhỏ như thời xưa nữa v́ địa chủ và tư sản mai bản cũng như tư sản dân tộc đă bị Đảng Cộng sản tận diệt từ cuối thế kỷ trước. Chỉ có bóc lột đại qui mô thôi. Nhưng không phải ai cũng có được khả năng bóc lột ấy, nhất là Nhà nước hiện đang cầm quyền đă và đang theo đuổi chính sách kinh tế thi trường định hướng xă hội chủ nghĩa, dựa trên chế độ sở hữu toàn dân, sở hữu tập thể, sở hữu tư nhân, trong đó sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể là nền tảng. Dưới chế độ ấy th́ tư nhân không ai có thể bóc lột đại qui mô được cả. Chỉ những ai có quyền và có khả năng sử dụng đại qui mô lao động của công nhân và người lao động th́ mới có khả năng bóc lột đại qui mô. Và người sử dụng lao động ấy không là ai khác hơn người quản lư các tài sản thuộc quyền sở hữu toàn dân và sở hữu tập thể. Tức là Đảng cầm quyền phải chịu trách nhiệm về t́nh trạng công nhân và người lao động Việt Nam bị xếp loại vào thành phần bị bóc lột nhất thế giới hiện nay. Bị bóc lột trực tiếp trong khu vực kinh tế quốc doanh và bóc lột gián tiếp trong khu vực kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài. Đảng này vừa là chủ nhân bóc lột vừa là trung gian cập rằng cho tư bản ngoại quốc bóc lột. Công nhân và người lao động ở Việt Nam là nạn nhân một cổ mang hai ách bóc lột. Vậy Đảng cầm quyền phải trả lời và sẽ trả lời ra sao về t́nh trạng này, trước công nhân và người lao động? Nếu câu trả lời của Đảng đương sự không thỏa đáng thi lịch sử sẽ có cách trả lời của nó để sớm chấm dứt cảnh người bóc lột người thậm tệ đă kéo dài quá lâu rồi.

A.C.T.D.: Luật sư vừa mở ra một viễn vọng không lấy ǵ làm tươi sáng lắm. Như vậy chẳng hóa ra d́nh công cư tiếp diễn, ngừơi công nhân cứ một cổ hai tṛng như ông vừa nói hay sao? Phải chăng v́ vậy mà luật sư đă nêu lên sự cần thiết của một giải pháp chính tri?

T.T.H.: Như ta đă thấy, sự bóc lột nói trên là hậu quả trực tiếp của đường lối đổi mới đem định hướng xă hội chủ nghĩa mà biến chế kinh tế thị trường, dùng sức lao động của nhân dân cùng với tư bản, kỹ thuật ngoại quốc để duy tŕ và củng cố địa vị độc quyền cai trị cho Đảng cộng sản. Đợt đ́nh công đă nổ ra đầu năm nay khởi đầu tại những địa bàn có doanh nghiệp với vốn đầu tư ngoại quốc ở miền Nam hiện c̣n đang tiếp diễn tại khu vực quốc doanh ở miền Trung và miền Bắc là thuốc hiện h́nh cho thấy sự khẳng định về tính ưu việt của chế độ xă hội chủ nghĩa chỉ là một cường điệu tuyên truyền bất chấp sự thật.

A.C.T.D.: Xin cảm ơn Luật sư Hiệp

Xướng ngôn viên A.C.T.D: Tại Việt Nam từ trứơc Tết đến nay, đă xảy ra một loạt các cuộc đ́nh công quy mô lớn, tại các xí nghiệp vốn nứơc ngoài cũng như vốn trong nứơc, tại miền Nam cũng như tại miền Trung, miền Bắc.. Để t́m hiểu thêm ư nghĩa của hiện tượng bất thường này, BTV Nguyễn An của ban Việt ngữ đă có cuộc trao đổi với luật sư Trần Thanh Hiệp, chủ tịch Trung tâm Việt Nam về nhân quyền ở Paris. Trong hai kỳ trứơc, ông Hiệp cho rằng phải có một giải pháp chính trị cho các cuộc đ́nh công này và đă phân tích khía cạnh pháp lư của chúng. Đây là phần thứ ba và cũng là phần chót của cuộc trao đổi, trong đó luật sư Hiệp phân tích ư nghĩa các cụôc đ́nh công về mặt nhân quyền. Mời quư thính giả theo dơi.

A.C.T.D.: Cho đến nay, Luật sư chỉ nhấn mạnh trên mặt chính trị của hiện tượng đ́nh công hiện đang diễn ra ở Việt Nam, không thấy Luật sư đề cập tới mặt nhân quyền của hiện tượng này. Như vậy, Luật sư đă cố ư hay vô t́nh bỏ quên mặt nhân quyền?

T.T.H.: Tôi không cố ư hay vô t́nh bỏ quên không bàn đến mặt nhân quyền của đợt đ́nh công hiện nay ở Việt Nam. Thật ra tôi chưa bàn v́ tôi đă nhận định vấn đề đ́nh công theo sát với bản chất của nó. Tức là đ́nh công ở Việt Nam, trước hết và trên hết, là một vấn đề chính trị. Chính sách lao động của Nhà nước xă hội chủ nghĩa cầm quyền hiện nay không là ǵ khác hơn sự thể hiện đường lối chính trị đấu tranh giai cấp để thô bạo định hướng nền kinh tế thị trường tự do, ḱm giữ nó ở trong giới hạn nhất định, chỉ để phục vụ cho quyền lợi riêng của Đảng Cộng sản mà thôi. Tất nhiên đường lối đảng trị có qui mô cả nước này đă bắt cả nước, trong đó đa số là những người lao động, phải trả giá bằng đời sống. Và thực tế cho thấy giá này rất đắt. Trên cơ sở đó, nếu muốn nói vi phạm nhân quyền th́ trước hết hăy nói tới nguồn gốc chính trị của nó tức là đường lối cai trị của nhà cầm quyền. Sau mới xét đến mặt pháp lư để coi xem nhân quyền đă bị vi phạm ra sao. Tôi cần nói thêm một điều không thể bỏ qua theo đó quyền đ́nh công là một nhân quyền được cả hai Công ước quốc tế 1966 về nhân quyền dự liệu và bảo đảm về đủ các mặt chính trị, kinh tế, xă hội, văn hóa. Ở các nước dân chủ có nền kinh tế thị trường tự do, thật ra mỗi khi có đỉnh công, chỉ cần giải quyềt trên b́nh diện kinh tế và xă hội là đủ. Nhưng ở Việt Nam xă hội chủ nghĩa th́ đ́nh công là một vấn đề của chính trị.

A.C.T.D.: Trong khi chờ đợi có giải pháp chính trị, có thể bắt đầu giải quyết trên b́nh diện pháp lư hay không?

T.T.H.: Theo lẽ, các diều khoản của luật quốc tế về quyền đ́nh công đă phải được áp dụng tại Việt Nam nếu các quy phạm của luật quốc tế này đă được hội nhập vào luật quốc nội. Nhưng chính v́ lư do chính trị mà luật quốc tế không được áp dụng nên đ́nh công đă bị chi phối bởi luật phi nhân quyền của Nhà nước Việt Nam xă hội chủ nghĩa. Khi tôi nói cần t́m giải pháp chính trị là có ư nói nhà cầm quyền Hà Nội phải thi hành nghĩa vụ quốc tế của ḿnh, khởi đầu bằng việc hội nhập thực sự chứ không phải một cách hoàn toàn h́nh thức, các quy phạm của hai Công ước quốc tế 1966 về nhân quyền vào luật quốc nội. Có như vậy th́ quyền đ́nh công mới được tôn trọng và sử dụng như là một biện pháp t́m kiếm và thực hiện công bằng trong lănh vực lao động góp phần xây dựng công bằng xă hội. C̣n như cứ duy tŕ nguyên vẹn pháp chế lao động xă hội chủ nghĩa hiện hành th́ nạn bóc lột c̣n tiếp diễn để đưa tới những hậu quả không thể lường trước được.

A.C.T.D.: Nếu có thể được, xin Luật sư nói rơ thêm về quyền đ́nh công theo luật quốc tế.

T.T.H.: Luật quốc tế về nhân quyền có một nội dung khá rộng, ở đây tôi chỉ xin giới hạn vào hai Công ước quốc tế 1966 về nhân quyền là Công ước về các quyền dân sự và chính trị (CUCQDSCT) và Công ước về các quyền kinh tế, xă hội và văn hóa (CUQTCQKTXHVH). Đồng thời tôi cũng chỉ tóm tắt rất sơ lược nội dung của phần luật quốc tế quy định quyền đ́nh công trong ba điểm. Điểm thứ nhất liên quan tới sự công nhận và những bảo đảm của luật quốc tế đối với quyền đ́nh công. Điều 8 của CUQTCQKTXHVH đă minh thị công nhận quyền đ́nh công như một quyền của người lao động, quyền vừa cá nhân vừa tập thể, hành sử trong khuôn khổ một loạt nhân quyền gồm có quyền tự do công đoàn trên địa bàn quốc nội cũng như trên b́nh diện quốc tế, quyền có việc làm, quyền được trả lương một cách thỏa đáng, công bằng, trong những điều kiện làm việc an toàn và vệ sinh, quyền được huấn luyện kỹ thuật và hướng nghiệp, quyền được đảm bảo một cuộc sống đầy dủ cho ḿnh và gia đ́nh ḿnh v.v.... Luật quốc nội, dĩ nhiên nếu cần, có thể hạn chế quyền đ́nh công nhưng phải v́ lư do an ninh quốc gia hay trật tự công cộng xuất pháp từ nhu cầu của một xă hội đă dân chủ chứ không phải hăy c̣n độc tài. Và, trong mọi trường hợp, không một điều khỏan nào của Công ước này cho phép một nước thành viên giải thích quá rộng để vi phạm Công ước 1948 của Tổ chứ Lao động quốc tế về tự do lập hội, tự do công đoàn. Cũng nên nói thêm rằng quyền tự do công đoàn này c̣n được dự liệu và bảo đảm bởi cả CUQDSCT, nơi điều 22 nữa. Nói cách khác, quyền đ́nh công là một nhân quyền vừa có tính chính trị lại vừa có tính kinh tế, xă hội và văn hóa. Điểm thứ nh́ là để duyệt xét nghĩa vụ của nước thành viên Việt Nam xă hội chủ nghĩa trong việc áp dụng hai Công ước quốc tế về nhân quyền. Một điều đáng kể là trong việc áp dụng luật quốc tế về quyền đ́nh công, nhà cầm quyền Hà Nội, ngoài những nghĩa vụ pháp lư c̣n có thêm nghĩa vụ chính trị v́ các quyền được dự liệu trong Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xă hội và văn hóa là loại nhân quyền đời thứ hai, không cho phép Nhà nước được tự quyền lựa chọn đường lối cai trị bất chấp nhân quyền của dân. Điểm thứ ba là để nhận định về những hành vi vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền Hà Nội trên địa hạt lao động. Trước sự thật khách quan là công nhân và người lao động tại Việt Nam bị Nhà nước bóc lột một cách tàn tệ, trực tiếp trong khu vực quốc doanh, gián tiếp trong khu vực vốn đầu tư nước ngoài, mức độ vi phạm nhân quyền của nhà cầm quyền Hà Nội trên địa hạt lao động phải nói là c̣n trầm trọng hơn cả trong địa hạt chính trị. Đó là điều mà đợt đ́nh công đă xảy ra đầu năm nay, lần đầu tiên, đă làm hiện rơ.

A.C.T.D.: Luật sư tiên đoán như thế nào triển vọng giải quyết ổn thỏa vụ đ́nh công hiện nay ở Việt Nam?

T.T.H.: Tôi không thấy có cơ sở nào để có thể lạc quan, nhất là đ́nh công đă lây lan sang khu vực quốc doanh. Muốn chấm dứt đ́nh công th́ Hà nội sẽ phải hoặc gia tăng đàn áp để ngăn ngừa bằng mọi giá đ́nh công, hoặc thỏa măn đầy đủ các yêu sách chính đáng của công nhân và người lao động. Đó là điều mà Hà Nội không làm v́ không làm được, chừng nào Hà Nội vẫn c̣n bám trụ vào đường lối cai trị phi nhân quyền tàn dư của một thời đă qua và c̣n v́ bị vướng mắc bởi áp lực quốc tế, một đường lối cai trị hoàn toàn trái ngược với cả hai Công ước quốc tế 1966 vế nhân quyền mà Hà Nội đă tham gia từ trên 20 năm qua. Cho nên những ǵ đă xảy ra, kể cả đ́nh công, sẽ tiếp diễn trong không khí tiền-biến-chuyển.

A.C.T.D.: Xin cảm ơn Luật sư Hiệp

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06