| ||||||
|
Lê Hùng Bruxelles Nhiều năm nay, một số tự nhận là trí thức tại hăi ngoại, mà thực ra là những người hoặc đă bị cộng sản mua chuộc, hoặc v́ chưa có kinh nghiệm sống dưới bàn tay cộng sản tại trong nước, đă vô t́nh lủng đoạn hàng ngủ chống chế độ Hà nội. Đó là luận điệu cho rằng « cộng sản có một triết lư, một học thuyết, vậy muốn chống cộng sản th́ các tổ chức cũng phải đưa ra một học thuyết hay một triết lư đương đầu mới thắng được ». Những người nầy nói đến triết lư và học thuyết cộng sản nhưng chưa t́m hiểu cặn kẻ phương pháp tiến hành biện chứng cuả người mác xít, nghĩa là không biết phân tích những mâu thuẫn trong lư luận. Cộng sản là một triết lư ? Chỉ có bọn « trí thức lú lẫn », ham ăn quá nhiều ư niệm duy tâm và duy vật giữa hai cha con « Hegel và Marx » chưa tiêu hoá kịp, mới nghỉ vậy ! Bởi lẻ, triết lư là những điều « dễ dăi thường t́nh nhứt » cố dẫn con người cùng cộng đồng tiến đến sự sống toàn thiện. V́ Người là nhân sinh. Bảo rằng cộng sản là một học thuyết ? Vâng, đó là một học thuyết giết người, giết nhân sinh, một học thuyết biến con người thành những con khỉ không biết ai là cha mẹ, ai là vợ con, ai là đồng bào huyết tộc. (Cảnh con cái giết cha mẹ trong chính sách đấu tố địa chủ ruộng đất tại Việt nam là tỷ dụ điễn h́nh). Và xă hội loài người trên đất nước Việt nam gần thế kỷ hiện lên một loại « ngợm » chỉ biết « thề phân thây uống máu » những động vật thờ ơ với « đảng cộng sản » mà thôi. Cách đây gần hai thế kỷ, một vị đại tướng người Đức, ông Karl Clausewitz, nguyên giám đốc trường chiến tranh Berlin, lại cho rằng chính triết học đă gây ra chiến tranh. Trong « De la guerre » (Vom Kriege), ông từng lư luận : « kẻ tấn công thật sự chính là kẻ tự bảo vệ » (le véritable agresseur est celui qui se défend). Bởi lẻ dể hiểu là : « Mọi cuộc tấn công đều có chủ đích không phải là tạo nên nhiều đấu trường mà là để chiếm giử một cái ǵ » (l’offensive a pour objet absolu non pas tant le combat que la prise de possession de quelque chose). Như vậy có nghỉa là mọi cuộc tấn công phải chấm dứt khi mục tiêu đă đạt. Thế mà cộng sản Hà nội, mục tiêu giải phóng miền Nam đă đạt hơn 30 năm, nhưng họ vẫn chủ trương tiêu diệt những người không cùng chính kiến. (Lối hành xữ đối với các nhà tranh đấu Tự do và Dân chủ trong nước là tỷ dụ). Với người cộng sản Việt nam, chỉ có sự toàn thắng cuả giai cấp vô sản mới đưa nhân dân và cộng đồng nhân loại đến tự do thực sự. Do đó, chừng nào giai cấp vô sản chưa toàn thắng th́ cuộc cách mạng vô sản vẫn tiếp tục. Nói khác, không bao giờ có một nước Việt nam thanh b́nh dưới bàn tay người cộng sản như những tên trí thức « chùm gửi » mơ tưởng. Mọi đảng phái chính trị đều trực tiếp hay gián tiếp tham gia vào những cuộc đấu tranh để dành quyền hành lănh đạo. Tại những nước nghèo đói và chậm tiến, sự dành quyền hành lănh đạo nầy thường núp bóng dưới những cụm từ trang trọng « cách mạng hay biến chuyển xă hội ». Phần đông các nhà lănh đạo chính trị bắt buộc phải dùng đủ mọi thủ thuật tranh đấu để tránh thất bại và mau đi đến thành công. Riêng trên đất nước Việt nam kể từ cuối thập niên 40, sự tranh đấu cuả người cộng sản là những cuộc cách mạng cố tận diệt phe đối lập gọi là thành phần phản động. Người cộng sản Việt nam định nghĩa thành phần phản động là tập họp tất cả những đối tượng không đi đúng quy luật mác xít. Sống chết v́ lư luận sắt đá nầy, nên người cộng sản Hànội đă quyết đoán rằng mọi chủ trương đề án một « thế giới đại đồng » sở dỉ chưa thành h́nh v́ con người Việt nam chưa phải là con người mác xít. Hôm nay, sở dỉ xă hội Việt nam chưa có tự do dân chủ là v́ chủ nghĩa mác xít chưa hoàn tất. Theo họ, chỉ có quy luật mác xít mới đem cuộc cách mạng vô sản đến thành công. Và khi dó con người mới có tự do dân chủ thật sự. Tại Việt nam sở dĩ chưa có tự do dân chủ v́ hiện đang có sự cản đường cuả các phần tử không đi đúng hướng tiến chủ nghĩa xă hội. Và đây là lư do mà đảng cần phải tiếp tục xúi dục và ép buộc toàn dân chúi đầu vào cuộc tranh đấu trường kỳ vô tận. Cộng sản Hà nội đă khẳng định rằng, chỉ có cộng sản mác xít chân chính mới đem lại sự toàn thắng và tự do thật sự cho giai cấp vô sản. Ngoại dĩ, sự tự do cuả mọi phe phái đối lập là loại tự do láo khoét, giả tạo, do bọn tư bản dối gạt bày ra để đục khoét nhân dân. Nay người cộng sản lại c̣n nói thêm rằng trong hơn 60 năm người Việt nam hai miền Nam Bắc chưa thấy tự do dân chủ chỉ v́ có sự ṿi vĩnh cuả bọn phản động do đế quốc tư bản dật dây. Nhân dân Việt nam chưa có tự do dân chủ bởi v́ toàn dân chưa phải là người cộng sản thực sự, hoặc là người dân Việt nam đang bị một thế lực « diễn biến hoà b́nh » tại các nước ngoài cấu kết với một số phản đảng trong nước khuấy rối. Vậy đảng cần phải giử vai tṛ hướng dẫn giai cấp vô sản để tiếp tục cuộc chiến tranh cách mạng theo đường hướng mác xít lê lin nít đă đề ra.(Hiến pháp điều 4 cuả Hà nội là tỷ dụ). Quả thật là cách dụ khỉ ! V́ sao ? Thực tế th́ hôm nay, chỉ trừ những người cộng sản Hà nội đang nắm quyền hành, số đảng viên c̣n lại và mọi người trong ngoài nước đều cho rằng việc cổ xúy một cuộc chiến thù địch trên đất nước Việt nam để dành lại Tự do Dân chủ là điều không tưởng (utopique). Bởi lẻ dân tộc Việt nam là một dân tộc đă từng kinh qua những tội ác do chiến tranh gây ra cả nửa thế kỷ. Không một gia đ́nh nào tránh khỏi đau khổ trước cảnh hoặc mất vợ, mất chồng , mất con, hoặc mất cha mẹ và luôn cả người thân thuộc, chỉ v́ cuộc chiến vừa qua. Cho nên, trong cuộc tranh đấu Tự do Dân chủ hôm nay, điều tiên quyết là khối người « không cộng sản » phải t́m cách thế nào để loại bỏ Chiến tranh và tranh thủ cho được Hoà b́nh. V́ chiến tranh là điều Xấu xa và Hoà b́nh là điều Tốt lành. Nhưng trong chiều hướng đó th́ chiến tranh nào cũng chẳng tạo nên được điều Tốt lành. Bởi lẻ nó buộc nhà lănh đạo phải đưa ra những chiến thuật chiến lược để thực hiện điều tốt lành và loại bỏ mọi thành phần chính trị và kinh tế mà họ bảo là xấu xa. Suy đi nghỉ lại, th́ ra chiến tranh là một sự cố mà xă hội con người không bao giờ cởi bỏ được. Vậy người Việt không cộng sản trong và ngoài nước, hôm nay nên nh́n chính quyền cộng sản Hà nội dưới nhản quan nào ? Phải chăng chúng ta là lớp người chủ trương tấn công cộng sản Việt nam và do đó bắt buộc họ phải tự vệ ? Trên mọi bộ phận truyền thông, chính quyền Hà nội thường rêu rao rằng những tên phản động trong nước đă liên kết với bọn chủ trương hoà b́nh nước ngoài đang tấn công họ. Gián tiếp chính quyền Hà nội quy tội cho những người không cộng sản cả trong và ngoài nước là những người đang cố gây chiến với họ. Trong trường hợp nầy, theo tướng Karl Clausewitz, th́ những cáo buộc kết án cuả một số người trong cộng đồng hăi ngoại đối với những phong trào chống cộng sản và quy tội đủ điều xấu xa nhứt lên những phong trào nầy có đứng vửng được hay không ? Theo tôi, những người Việt không cộng sản phải tự hào nói lên rằng chúng ta là những người đang chủ trương tấn công một chế độ phi nhân. Chúng ta tấn công một chế độ độc tài với mục đích t́m lại quyền Tự do và Dân chủ cho con người Việt nam trong nước. Khi nào trên đất nước Việt nam không có Tự do và Dân chủ th́ chúng ta là khối người vẫn cương quyết sát cánh bên nhau chống lại chế độ cộng sản Hà nội đương thời. Chúng ta chỉ cần chiếm giử được hai thứ quyền căn bản đó cho người dân Việt nam đang bị kẹt trong nước, chứ chúng ta không muốn bày ra nhiều cuộc chiến đẩm máu trên đất nước Việt nam. Nếu chính quyền cộng sản Hà nội hôm nay dành cho mọi người dân trong nước có Tự do và Dân chủ, th́ chúng ta xin ĺa bỏ ngay mọi sự tấn công. Chúng ta tấn công chế độ cộng sản hiện tại không v́ mục đích t́m một « ngôi vị hảo huyền » trong chính quyền Việt nam. Nên biết rằng nếu cuộc tấn công vào Chế độ Cộng sản Hà nội toàn thắng th́ chỉ có ngựi hiện sống trong nước nắm giử để thực thi quyền Tự do và Dân chủ mà thôi. V́ chúng ta đă ở hăi ngoại, đă thừa hưởng và nhận chân giá trị cuả Tự do và Dân chủ tại hăi ngoại. Sự tranh đấu chống cộng hôm nay là cách thể hiện quyền sống chung cuả con người mà đảng cộng sản Hà nội đă độc tài chiếm đoạt. Do đó, chúng ta không cần chối cải. Không cần dấu đút. Đâu có ǵ hèn mạt mà chúng ta phải thối thác trách nhiệm « chống chế độ cộng sản Hà nội »?. Từ bỏ danh nghĩa « chống chế độ cộng sản Việt nam » như bọn Nguyễn cao Kỳ chỉ là phường phản bội nhân dân, một bọn côn đồ dang tay đâm lén lưng người đồng đội. Phường vô liêm sỉ! C̣n một luận điệu khác mà tôi cũng thường nghe trong các cộng đồng Việt nam rằng : « Saigon lúc xưa c̣n súng đạn, c̣n quân đội hùng hậu như vậy mà c̣n phải chạy dài, huống hồ ǵ bây giờ trong tay chẳng có chút sắt mà lại nói chuyện chống cộng ». Đây là cách tuyên truyền gián tiếp làm nản chí một số người nhẹ dạ, chưa có th́ giờ suy nghỉ và t́m lại trạng huống đất nước Việt nam khoảng cuối thập niên 40 và đầu thập niên 50. Đó là v́ lẻ nào mà nhân dân Việt nam, không phân biệt đảng phái, tôn giáo, đă dùng dao mác và súng gổ đứng lên chống lại những đại bác, đại liên cuả người Pháp ? Phải b́nh tâm suy nghỉ mới biết đây không phải là một cuộc chiến liều lĩnh mà là một cuộc thể hiện ḷng khao khát cuả dân tộc. Toàn dân đă tham gia, bất luận đảng phái, tôn giáo, sau khi họ đă ư thức được cảnh nước mất nhà tan. Đảng cộng sản Việt nam đă chớp được thời cơ nầy để tạo ra cuộc chiến tranh cách mạng vô sản. Gần nửa thế kỷ nay toàn dân ba miền Nam Trung Bắc đă hiểu nhiều lư thuyết cộng sản, một lư thuyết nói trắng thành đen và nói đen thành trắng. Giấc mơ chủ nghĩa đại đồng và chờ ngày khải hoàn ca chỉ là ảo tưởng. Nhân dân Việt nam đă biết họ đang bị một bộ máy khổng lồ lường gạt và đang dẫm lên thân xác họ, con cháu họ. Đứng trước t́nh trạng nầy, chúng ta có thể cùng nhau đứng lên đ̣i lại hai quyền căn bản Tự do và Dân chủ cho con người hay không ? Bấy lâu chúng ta đă đủ th́ giờ để nhận diện giá trị cuả Tự do và Dân chủ. Mất Tự do và Dân chủ, cuộc sống con người chỉ là trâu ngựa. Thua cả con chó, con heo... cuả các nước Tây phương!. Đó là cái lư do chính đáng mà cộng đồng Việt nam tại hăi ngoại đang hổ trợ cho những phong trào chống cộng tại trong và ngoài nước. Trong thế đứng hiện tại, cộng đồng tỵ nạn cộng sản hăi ngoại hảy cố tiếp hơi cho những phong trào tranh đấu Tự do và Dân chủ trong nước. Cộng đồng tỵ nạn cộng sản tại nước ngoài hảy t́m cách mời gọi những người đảng viên, đảng đoàn cộng sản thức thời cùng tham gia vào các phong trào tranh đấu Tự do và Dân chủ. Đó là những việc hỗ trợ cần thiết đối với lớp ngựi có lương tri. Phải hiểu rằng, với cộng sản Việt nam th́ trăm phương ngàn kế hạ loại qủy quyệt. Cùng một từ ngữ nhưng không cùng một nghĩa, người nhẹ dạ rất dể bị mắc mưu. Khi vào tṛng th́ không c̣n biết ngày thối lui ra. Đó là kinh nghiệm máu xương cuả trăm ngàn quân cán chính trong chính phủ Saigon miền Nam sau tháng 4/1975. Họ đă chết cách tức tưởi trong rừng sâu nước độc chỉ v́ vội vàng, nhẹ dạ, mở ḷng « hoà hợp hoà giải» với những mỹ từ cuả cộng sản Việt nam. Thế mà hôm nay một số người đă từng nếm đau khổ máu xương trong các trại cải tạo c̣n ngụp lặn trong cạm bẩy cộng sản! (như mọi người đă thấy nên không cần bàn bạc dông dài). Những thức tỉnh lớp người nầy cũng là sự đóng góp thiết thực cho các phong trào chống cộng sản Việt nam hôm nay. Người viết không phải là nhà chính trị, nhưng hơn 40 năm tại hăi ngoại được tự do theo dỏi tin tức, muốn rút kinh nghiệm viết lên đây vài ḍng và nguyện chỉ xin làm kẻ « chắp cánh bay cho những chim trời Úc, Mỹ, Âu, Á » mải mải trên trời cao, toả ra một nhiệt năng phá tan đám mây mù đang bao trùm trên đất nước Việt nam, hầu có ngày về thăm quê hương một chuyến. Rất đơn giản và rất cảm ơn. Xuân Bính Tuất, Lê Hùng Bruxelles |
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |