| ||||||
|
Việt
Nam: Phát điên nói sảng
Diễn biến và tự diễn biến ḥa b́nh ba đầu sáu tay Phạm Trần
Ông bà ta thuở xưa có câu: “Giận quá mất khôn” hay “Tức quá nổi khùng” th́ đây là trường hợp của người Cộng sản Việt Nam khi đi t́m thuốc chống Diễn Biến Ḥa B́nh và Tự Diễn Biến Ḥa B́nh trong nội bộ đảng.
Chuyện này không mới, nhưng xem ra ngày một gay gắt và lan rộng làm cho không ít cán bộ, đảng viên dao động, mất tin tưởng vào Đảng, và nghi ngờ chủ trương xây dựng đất nước dựa trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh trong thời đại ngày nay. Hiện tượng rạn vỡ trong nội bộ đảng diễn ra dưới nhiều h́nh thức, nhiều nơi, trong nhiều tổ chức Chính trị và Xă hội của đảng và của quần chúng. Những cán bộ làm công tác tuyên truyền đă tỏ ra lúng túng “bắn” loạn cào cào, khép tội “Diễn biến Ḥa b́nh” cho t́nh trạng xuống cấp đạo đức, đề cao chủ nghĩa cá nhân và mất tinh thần phục vụ đảng của nhiều cán bộ, đảng viên.
Họ lư giải Diễn Biến Ḥa B́nh (DBHB) thế này: “DBHB hiện nay là một ḍng chảy hỗn hợp của rất nhiều loại h́nh, nhiều lĩnh vực, có thể nói là trên mọi mặt của cuộc sống mà không chỉ bó hẹp trên lĩnh vực nhà nước. Nó là hệ thống lư luận của các học giả phương Tây vốn vẫn tiếp nối ḍng lư luận chống lại Chủ nghĩa Mác-Lê nin; đối với nước ta, nó tấn công vào thể chế XHCN, tư tưởng Hồ Chí Minh, nền tảng tư tưởng của Đảng và nhân dân ta. Nó là luận điệu của những kẻ đầu hàng, phản bội; những kẻ cơ hội chính trị, bất măn thoái hóa cũng ḥa vào lực lượng này.” (Anh Xuân, Tạp chí Đối ngoại tháng 7/2005). Trong thời đại điện tử, quả địa cầu bị thu hẹp và sự liên lạc giữa con người trên hành tinh này xích lại gần nhau hơn, hiểu nhau và chịu ảnh hưởng của nhau nhiều hơn. Nhưng người Cộng sản Việt Nam không nh́n sự việc theo lăng kính của khoa học nhân văn mà nh́n bằng con mắt cận thị của con người ở các nước chậm tiến, lạc hậu đă quen thói hồ nghi ngay cả những người có thiện chí hay bạn của ḿnh.
Anh Xuân phản ảnh cách suy luận ngớ ngẩn ấy: “Tiếp đó là văn hóa, lối sống phương Tây cũng đang từng ngày, từng giờ bành trướng, du nhập vào nước ta những quan điểm, lối sống hưởng thụ, tôn thờ vật chất, dục vọng cá nhân thấp hèn; bất chấp nhân cách, luân thường đạo lư. Gần đây DBHB núp dưới những thủ đoạn và phương thức mới tinh vi. Những tổ chức, hay cơ quan núp dưới cái tên nhân đạo, hữu nghị nhưng lại tiến hành hoặc để cho những lực lượng thù địch lợi dụng tiến hành những hoạt động chĩa mũi nhọn tiến công chúng ta. Mượn danh nghĩa các nhân viên của các tổ chức này, họ len lỏi vào khắp các địa phương, các lĩnh vực của nước ta để tiếp cận, gây ảnh hưởng đến nhân dân và cả lực lượng cán bộ ta. Giả danh các hoạt động hợp pháp để tiến hành truyền đạo trái phép. Thậm chí một số phóng viên, trí thức, nhà khoa học cũng bị lợi dụng để làm việc cho họ.”
Như vậy là những người nước ngoài đang làm công tác truyền bá văn hóa, giúp phát triển kinh tế-xă hội và tôn giáo ở Việt Nam đều là những “tay sai” của các lực lương thù nghịch của nhân dân Việt Nam!
Dù lư luận quanh co ra sao th́ cuối cùng các tác giả của đội ngũ tuyên truyền cũng hướng người đọc vào Mỹ: “Luận điệu tuyên truyền DBHB cũng khác trước, không c̣n thô thiển như ngày xưa mà núp dưới các bài viết bàn về học thuật, các bài nghiên cứu, các tham luận khoa học... để xuyên tạc bóp méo, lồng các ư đồ xấu một cách kín đáo, tinh vi. Một tờ báo, tạp chí mà người đọc mở ra thấy nội dung vô cùng phong phú, các kiến thức về kinh tế-xă hội, về t́nh h́nh thế giới, về thiên nhiên và con người... với những luận bàn về xă hội hậu hiện đại, về ''chủ nghĩa hiện sinh''... và đằng sau là những luận điểm chống cộng được ngụy trang dưới đầu đề khoa học DBHB mang cái mũ màu mè sặc sỡ với vẻ mặt thân thiện để lôi kéo lớp trẻ và cả những người lớn tuổi mà lập trường chưa kiên định, khiến họ chuyển biến dần về nhận thức tư tưởng. Người đọc trẻ tuổi chưa được tiếp cận nhiều với các xu hướng lư luận, chưa đủ cơ sở để đối chiếu so sánh, coi đây là một chân trời mới, đâu biết rằng ''chân trời” ấy ẩn chứa những quan điểm phản động đă được cài sẵn: Quan điểm dân chủ kiểu Hoa Kỳ, ''chủ nghĩa toàn trị'',... rồi liên hệ với xă hội hiện tại, tiếp theo là dè bỉu, bài xích.” Nhưng khi nói về “người trẻ tuổi” thiếu kinh nghiệm sống dễ bị lôi kéo th́ Anh Xuân quên rằng số thanh niên Nam-Nữ ở lớp tuổi Trung và Đại học hay cao hơn ở Việt Nam ngày nay không c̣n muốn t́m hiểu Chủ nghĩa Cộng sản, không muốn học nếu không v́ miếng cơm manh áo mà phải cắn răng học cho có điểm tốt nghiệp.
Nếu Việt Nam Cộng sản từng khoe ḿnh là một nước dân chủ và người dân được hưởng mọi quyền tự do th́ tại sao lại bắt cả những người tu hành cũng phải học Mác-Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh nếu muốn tốt nghiệp trong các trường đạo?
Tuy nhiên, Anh Xuân cũng nh́n nhận: “Sự sụp đổ của Liên Xô và chế độ xă hội chủ nghĩa ở Đông Âu đă ảnh hưởng tiêu cực đối với nước ta và Đảng ta, làm cho một số cán bộ, đảng viên hoang mang, dao động, mất ḷng tin vào chủ nghĩa Mác-Lênin, chủ nghĩa xă hội. Những người cơ hội chính trị (trong nước) quay sang phụ họa với các thế lực thù địch chống chủ nghĩa Mác-Lênin, chống chủ nghĩa xă hội, chống Đảng ta. Giống như các thế lực thù địch bên ngoài, họ cho rằng sự sụp đổ chế độ xă hội chủ nghĩa ở Liên Xô và các nước Đông Âu đă chứng minh chủ nghĩa Mác-Lê nin là sai lầm, chủ nghĩa xă hội không có tiền đồ. Theo họ, chỉ có nền kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa chứ không có ''cái gọi là nền kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa''; rằng, trong thời đại văn minh tin học và kinh tế tri thức mà c̣n nói đến sứ mệnh lịch sử của giai cấp công nhân là vô nghĩa... Hiện nay khi Đảng ta đang chuẩn bị Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội X, họ càng ráo riết hoạt động, viết và phát tán các tài liệu (đặc biệt là trên internet) có nội dung xấu, kích động, bịa đặt trắng trợn nhằm mục đích bôi đen chế độ, nói xấu Đảng, chia rẽ nội bộ.”
“Có những luận điệu mới hết sức nguy hiểm như kiểu “nhân quyền cao hơn chủ quyền...” Những luận điểm đề cao ''dân chủ đa nguyên'', đề cao trí thức một cách lập lờ, để phủ nhận vai tṛ của quần chúng nhân dân... đều đặt ra cho chúng ta nhiệm vụ phải đấu tranh vạch rơ bản chất của chúng.”
Vậy đảng CSVN đang làm ǵ để chống lại DBHB? Anh Xuân gắn trách nhiệm cho cán bộ báo chí: “Nhiều người cho rằng DBHB của chủ nghĩa đế quốc là có nhưng chưa ảnh hưởng đến Việt Nam. Nhiệm vụ của báo chí là phải làm cán bộ, nhân dân nhận thức được chúng ta đang đứng trước nguy cơ: Một thực trạng xă hội đang sa sút về đạo đức, lối sống, đó là biểu hiện tác động của DBHB. Những tác động hiện nay nhiều khi rất êm dịu, rất hữu nghị, thân thiện: Đó là các hoạt động giao lưu văn hóa, nghệ thuật, ca nhạc, triển lăm tranh, nói chuyện văn thơ; mời ra nước ngoài hội thảo, du lịch, thăm các cơ sở chuyên ngành, cấp học bổng, tài trợ nghiên cứu đề tài, nhưng lồng ghép vào đó là những âm mưu thâm độc, quan điểm sai trái,... khiến cho một bộ phận ngay trong đội ngũ chúng ta ''tự diễn biến ḥa b́nh''. Đây là điều nguy hiểm nhất, đáng lo nhất. Nếu là kẻ địch hữu h́nh từ bên ngoài th́ dù sao cũng dễ nhận diện. Nhưng nếu ta mất cảnh giác, giống như một cơ thể mất sức đề kháng, sẽ tự suy yếu và sụp đổ giống như Liên Xô và Đông Âu trước đây. V́ vậy, làm sao vừa mở cửa hội nhập với thế giới để phát triển, vừa phải ổn định chính trị, tự bảo vệ ḿnh trong t́nh h́nh hiện nay, là một đ̣i hỏi bức thiết.”
Như vậy rơ ràng là cái đảng do Hồ Chí Minh lập ra đang lên cơn sốt v́ các trận đ̣n nhừ tử của DBHB và tự DBHB trong nội bộ. Càng gần ngày Đại hội toàn quốc kỳ X (Dự trù vào tháng 4/2006), đảng này càng lộ ra những bất cập về tinh thần đoàn kết nội bộ, lo âu về kiên định lập trường Cộng sản và t́nh trạng cán bộ, đảng viên không c̣n kiên quyết và nhất trí làm theo chỉ thị của Trung ương.
Anh Xuân phản ảnh t́nh huống nội bộ rối như tơ ṿ bằng cách quay ra chửi lung tung những nhà Trí thức Dân chủ và những nhà đấu tranh chống đường lối cai trị độc tài của đảng. Nhưng mặt khác, cũng thừa nhận sức mạnh của làn sóng chống đảng đă ăn sâu, bám rễ trong quần chúng: “Gần đây một số kẻ lợi dụng dân chủ đă cấu kết với các thế lực phản động trong và ngoài nước ra sức chống phá Đảng. Với các thủ đoạn trắng trợn, chúng đă lợi dụng các phương tiện thông tin để xuyên tạc đường lối chủ trương chính sách của Đảng và bóp méo sự thật... Mục đích của chúng th́ có lẽ ai cũng biết nhưng thủ đoạn của chúng th́ đặc biệt lợi hại. Hầu hết chúng đă lợi dụng những cán bộ, đảng viên bất măn, thoái hóa, biến chất, cơ hội chính trị để làm cái loa tuyên truyền cho chúng. Thậm chí chúng đă lợi dụng và xuyên tạc ư kiến của một vài cán bộ cách mạng lăo thành, cán bộ cao cấp của Đảng đă nghỉ hưu để thực hiện mục đích thâm độc, mượn những cán bộ, đảng viên bất măn, bất đồng ư kiến, cơ hội chính trị để công kích lại Đảng, dựa vào những cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất để chứng minh rằng ''Đảng Cộng sản Việt Nam đang từng bước từ bỏ bản chất giai cấp công nhân của ḿnh'' hoặc là ''Đảng đang đổi màu''... Chúng cũng rêu rao rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đang dần dần mất đi vai tṛ lănh đạo và uy tín v́ nhiều cán bộ, đảng viên của Đảng tiêu cực, tham nhũng... mượn cớ để bóp méo sự thật, xuyên tạc t́nh h́nh đất nước, chúng đă lớn tiếng đ̣i đổi tên Đảng.”
Trước đây tên đảng CSVN là Đảng Lao Động nên đă phỉnh gạt được nhiều chiến sĩ Cách mạng có tâm huyết Quốc gia chân chính tham gia đánh ngoại xâm và Thực dân Pháp để giành độc lập cho đất nước. Nhà nước thời ấy có tên là Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa, trước khi đổi thành Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam.
Nhưng tại sao đă có nhiều cựu Đảng viên có thành tích bây giờ chống Đảng lại muốn đảng này trở lại với tên đầu tiên. Bởi v́ ai cũng thấy rằng, danh từ “Cộng sản” không c̣n thích hợp với t́nh thế và nó cũng chứa đụng vô vàn những đắng cay, tủi nhục và hận thù trong nhân dân nên cần phải dứt bỏ nó đi như cắt mụn ung thư th́ may ra nước Việt Nam mới khá lên được.
Những đảng viên thuộc khuynh hướng bảo thủ, u mê và mơ mộng hăo huyền về viễn ảnh một thiên đường Xă hội Chủ nghĩa đă liên kết với nhau quyết chí bảo vệ cái tên Cộng sản bằng mọi giá, v́ họ sợ cái tên này mà mất th́ họ sẽ mất chỗ chia quyền, chia của.
Chuyện chỉ giản dị có vậy.
Nhưng những phần tử này có biết rằng phần đông đảng viên bây giờ, trong thời Kinh tế Thị trường, đă vi phạm trắng trợn Điều 1 của Điều lệ đảng quy định rằng: “Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam là chiến sĩ cách mạng trong đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, suốt đời phấn đấu cho mục đích, lư tưởng của Đảng, đặt lợi ích của Tổ quốc, của giai cấp công nhân và nhân dân lao động lên trên lợi ích cá nhân; chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, các nghị quyết của Đảng và pháp luật của Nhà nước; có lao động, không bóc lột, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; có đạo đức và lối sống lành mạnh; gắn bó mật thiết với nhân dân; phục tùng tổ chức, kỷ luật của Đảng, giữ ǵn đoàn kết thống nhất trong Đảng.”
AI LÀM CHO CÁN BỘ HƯ ĐỐN?
Những kẻ quan liêu, tham nhũng, suy đồi đạo đức, tranh chức tranh quyền, gây chia rẽ, chống phá lẫn nhau v́ tranh ăn và không c̣n là “đầy tớ của nhân dân” mà là “Quan cách mạng” và không c̣n giữ được “Cần, kiệm, liêm, chính” như Hồ Chí Minh trông đợi th́ cái đội ngũ này không phải là quân phá hoại của đảng th́ là đám người ǵ?
Diễn biến Ḥa b́nh và Tự Diễn biến Ḥa b́nh có dính dáng ǵ tới những thói hư tật xấu của cán bộ, đảng viên mà những người làm công tác tuyền truyền cứ cảng cổ ra mà căi, nói cho lấy được mà không biết áo quần ḿnh cũng dính đầy cái bẩn?
Chẳng hạn như Phạm Đ́nh Đảng (Tiến Sĩ) đă chịu khó phân tích về những “âm mưu của DBHB” để hiến kế cho Đảng chống lại. Trong một bài báo trên Tạp chí Nghệ thuật quân sự tháng 5&6/2005, Đảng viết: “Đảng ta khẳng định: Cán bộ lănh đạo quản lư là người đại diện cho Đảng, nhà nước ở tất cả các cấp, các ngành, các lĩnh vực của đời sống đất nước và là nhân tố quyết định việc tổ chức thành công đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước trong sự nghiệp cách mạng.”
“Kẻ thù, hơn ai hết rất thấu hiểu điều đó và trên thực tế, đang âm mưu và điên cuồng tập trung sức mạnh đẩy tới cuộc chiến tranh “DBHB” đối với đội ngũ cán bộ lănh đạo, quản lư của chúng ta; coi đây là một trong những chiến trường có ư nghĩa then chốt và quyết định cuộc chiến do chúng phát động và mở rộng.”
“Sự nghiệp xây dựng CNXH và bảo vệ Tổ quốc của chúng ta đang đứng trước rất nhiều vận hội, thời cơ, nhưng cũng đang phải đối mặt với không ít nguy cơ, thách thức. Trong các nguy cơ, thách thức hiện nay, vẫn c̣n đó bốn nguy cơ sinh tử, mất c̣n mà Đảng ta chỉ rơ từ Hội nghị toàn quốc giữa nhiệm kỳ khóa VII (tháng 1/1994) và Đại hội IX (tháng 412001); đều cần tiếp tục cảnh báo là, chúng đang vận động và chuyển hóa hết sức phức tạp và ngày càng nguy hiểm hơn.”
Qua cái óc tưởng tượng phong phú của Phạm Đ́nh Đảng th́ DBHB là kẻ thù “Ba đầu, Sáu tay” có tài biến hóa tấn trong ngoài kích trong như phim Chưởng Hồng Kông. Đảng cảnh báo: “Trước mắt, những thành tựu sau gần 20 năm đổi mới của chúng ta càng to lớn và quan trọng, càng khiến kẻ thù điên cuồng và nham hiểm hơn. Đặc biệt. trên lộ tŕnh chuẩn bị tiến hành Đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội lần thứ X của Đảng ta vào năm 2006, kẻ thù càng ráo riết chuẩn bị và chống phá càng điên cuồng hơn. Đó là điều được báo trước. Theo đó, cuộc đấu tranh của chúng ta chắc chắn càng khó khăn, phức tạp và quyết liệt hơn.”
“Có thể nói, đó là những khu vực chính yếu mà chúng ta cần chú ư bảo vệ đặc biệt, những hướng tấn công chính yếu của địch mà chúng ta cần tăng cường pḥng ngừa, những công việc chính yếu mà chúng ta phải thực thi trước mắt...”
Đảng nói một hơi không nghỉ, không cần biết có ai nghe không nhưng đă hô hoán như sắp chết đến nơi: “Không để bất ngờ, sẵn sàng đập tan mọi âm mưu và hành động của kẻ thù; phát huy sức mạnh tổng hợp của toàn Đảng, toàn dân toàn quân và của cả hệ thống chính trị, đặt dưới sự lănh đạo trực tiếp, tuyệt đối, toàn diện của Đảng nhằm bảo vệ chặt chẽ và vô điều kiện đội ngũ cán bộ, đảng viên nói chung, đặc biệt là đội ngũ cán bộ lănh đạo quản lư các cấp; quyết không để xảy ra t́nh h́nh mất ổn định chính tri-xă hội, gây xáo trộn đội ngũ.”
Như vậy là mọi thắc mắc về DBHB đă có lời giải đáp. Tựu trung cũng chỉ tập trung ở khâu Cán bộ-Đảng viên, thành phần nhân sự hay cột xương sống của đảng. Nếu đội ngũ này ră th́ đảng gẫy.
T́nh h́nh hiện nay cho thấy đảng CSVN đang phải đối phó với khá nhiều chuyện bất cập, thiếu sót từ kinh tế đến ngoại giao, nhưng không khó khăn nào làm cho đảng nhức nhối và lo âu cho bằng số đảng viên và dân chúng t́m cách xa đảng mỗi ngày một nhiều hơn.
Những người như thế có thuộc về “Những thế lực thù địch” của Việt Nam không hay họ đă đồng loạt cởi bỏ thẻ đảng tham gia vào lực lượng Tự Diễn Biến Ḥa B́nh để đi t́m cái Mới hơn là “Đổi mới”? (9/05) http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=32537&z=12
|
|
|