| ||||||
|
Chấm dứt t́nh nghĩa vô sản với Bắc Hàn Ngô Nhân Dụng Ngày hôm qua có tin Thái Lan đă mua 1.3 tấn vàng của Bắc Hàn, trị giá 28 triệu Mỹ kim. Nhưng trong 11 tháng đầu năm nay Thái Lan đă mua 80 tấn vàng, phần lớn để làm nữ trang, cho nên chỉ mua một tấn vàng không phải chuyện lạ. Không lạ, tại sao lên mặt báo? Điều lạ là do Bắc Hàn bán. Đó là bọn người ăn gian nói dối trâng tráo nhất trong các chế độ cộng sản. V́ thế người ta phải nghi ngờ không biết có ai mua ai bán vàng thật hay không! Hay đó chỉ là một trong các thủ đoạn rửa tiền? Trong ba năm từ 2002 đến 2005, ngân hàng Delta Banco Asia ở Macau cũng nói họ đă mua 9.2 tấn vàng của Bắc Hàn, tiền kư thác trong ngân hàng đó là tiền bán vàng mà các công ty và ngân hàng Bắc Hàn gửi tại Banco Delta. Cuối năm ngoái chính phủ Mỹ đă yêu cầu các ngân hàng Mỹ không được giao dịch với Banco Delta, v́ nghi họ phụ trách việc rửa tiền cho B́nh Nhưỡng. Trong ngân hàng này c̣n 24 triệu Mỹ kim của các ngân hàng Bắc Hàn, đang bị phong toả không rút ra được. Chính phủ B́nh Nhưỡng đ̣i Mỹ phải ngưng vụ phong toả đó họ mới chịu nói chuyện ngưng thử bom nguyên tử. Câu chuyện này cũng dính tới Việt Nam. Giữa tháng này, trong khi hội nghị 6 nước bàn vấn đề bom nguyên tử của Bắc Hàn diễn ra ở Trung Quốc, Ngân Hàng Á Châu (East Asia Commercial Bank) ở Sài G̣n đă khóa các trương mục văng lai của các ngân hàng Bắc Hàn, sau khi nhiều ngân hàng khác của nhà nước ở Việt Nam đă làm rồi. Việc đóng trương mục xảy ra trong lúc Kim Chính Nhật đặt điều kiện tiên quyết yêu cầu Mỹ ngưng phong tỏa số tiền của Bắc Hàn ở ngân hàng Banco Delta tại Áo Môn, Macau. Hành động cắt đứt liên hệ này cho thấy chế độ cộng sản ở Việt Nam đă hy sinh t́nh hữu nghị quốc tế vô sản, bất chấp cả thể diện của những người anh em đồng đảng Bắc Triều Tiên. Hành động đoạn t́nh đoạn nghĩa phải do Bộ Chính Trị đảng quyết định, chứ không phải do guồng máy chính quyền. V́ đó là một chuyển hướng lớn trong đường lối của đảng Cộng Sản, trái ngược lại chủ trương mà Hồ Chí Minh vẫn dạy bảo họ. Nhớ lại trước đây mươi năm, bộ máy lănh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam c̣n sang Bắc Kinh xin lập ra một “Quốc Tế Cộng Sản” mới, để Trung Quốc đứng đầu, bao gồm những nước cộng sản c̣n sót lại trên thế giới. Thái độ hoàn toàn lạnh lẽo của giới lănh đạo Bắc Kinh lúc đó khiến kế hoạch bị bỏ đi. Nay th́ chính đảng ở Hà Nội đă cắt t́nh với Bắc Hàn, họ sẵn sàng đứng trong quỹ đạo ngoại giao của Mỹ. Giấc mơ “quốc tế vô sản vĩ đại” mà Hồ Chí Minh vẫn dạy dỗ, hô hào từ những năm 1920 cho đến khi chết, bây giờ đám con cháu đă vứt bỏ. V́ ngân hàng là chuyện tiền, đồng tiền liền khúc ruột. T́nh hữu nghị vô sản cũng có thể bán được nếu trả đúng giá. Trước đây, Ngân Hàng Ngoại Thương (Vietcombank) ở Việt Nam từng là nơi cho chế độ Bắc Hàn gửi tiền, cả đồng đô la Mỹ và đồng euro. Nhiều trương mục do các ngân hàng Daedong và Tanchon ở B́nh Nhưỡng đứng tên. Dưới áp lực của Mỹ, các trương mục này đă bị đóng, tiền được chuyển sang cho một Ngân Hàng Thương Mại Quân Đội. Nhưng trong thời gian chính quyền Hà Nội đang muốn kết thúc các cuộc đàm phán về hiệp định thương mại b́nh thường vĩnh viễn (PNTR) với Mỹ, trong Tháng Bảy năm 2006, Ngân Hàng Quân Đội cũng không dám giữ tiền giúp các ngân hàng Daedong hay Tancho nữa, chuyển gấp rút nhiều triệu đô la sang ngân hàng nước khác, trong đó có các ngân hàng Nga và Đức. Lư do là v́ Bộ Tài Chánh Mỹ đă coi Daedong và Tancho như những cơ quan chuyển tiền và rửa tiền chính của chế độ Cộng Sản B́nh Nhưỡng. T́nh báo các nước Mỹ, Nhật Bản, Nam Hàn đă liệt kê tất cả 23 trương mục của Bắc Hàn trong những nước như Nga, Mông Cổ, Thái Lan và Việt Nam; trong đó có tới 10 trương mục tại các ngân hàng ở Việt Nam, một nước “anh em cộng sản.” Giữa Tháng Bảy 2006, Thứ Trưởng Tài Chánh Mỹ Stuart Levey đă sang Hà Nội yêu cầu Cộng Sản Việt Nam hợp tác trong việc phong toả tiền Bắc Hàn. Ông Levey phụ trách về t́nh báo tài chánh và khủng bố trong Bộ Tài Chánh Mỹ. Trước áp lực của Mỹ, và đang mong được sớm gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới, Hà Nội đă nghe lời. Từ năm 2005, các ngân hàng Tancho và Daedong đă bị Mỹ ghi vào sổ đen, coi như cánh tay tài chính của B́nh Nhưỡng để thu và chi các số tiền bất chánh và tiêu thụ bạc giả do Bắc Hàn in. Tháng Chín năm ngoái, cuộc tấn công của chính phủ Mỹ đánh vào nguồn tiền bạc của Bắc Hàn bắt đầu, Mỹ tố cáo ngân hàng Banco Delta Asia (BDA) ở Macau là cửa ngơ chính cho chế độ Kim Chính Nhật chuyển tiền. Đó là ngân hàng của một gia đ́nh tư bản người Trung Hoa ở Macau là chủ nhân chính, từ gần một thế kỷ nay khi Macau c̣n là một thuộc địa Bồ Đào Nha. Chế độ Cộng Sản Bắc Hàn kiếm nhiều tiền bằng việc bán các thứ vũ khí, hỏa tiễn cho Iran, Pakistan, các nước Trung Đông, có thể cho cả những tổ chức khủng bố. Bắc Hàn đă cung cấp những kỹ thuật nguyên tử cho các nước khác, rồi dùng tiền bán hàng để nuôi gián điệp, mua các hàng xa xỉ cho lănh tụ dùng, và mua nguyên liệu biến chế năng lượng nguyên tử. Bắc Hàn cũng bán thuốc lá giả nhăn hiệu và làm bạc giả. Những món tiền bất chính này được đem gửi tại các ngân hàng thương mại ngoại quốc. Sở dĩ các ngân hàng Bắc Hàn chọn Banco Delta v́ đó là một ngân hàng rất dễ tính trong việc nhận các món kư thác lớn bằng tiền mặt. Nhưng bây giờ chính Banco Delta đă phải phong tỏa những số tiền của Bắc Hàn, 80 phần trăm là đô la Mỹ. Tại sao một ngân hàng ở Macau phải ch́u ḷng chính phủ Mỹ? V́ sau khi Mỹ cảnh cáo Banco Delta làm việc rửa tiền, yêu cầu các ngân hàng thương mại Mỹ ngưng giao dịch, th́ những trương chủ khác lo sợ đă t́m đến rút tiền ra. Trong nghề giữ tiền của thiên hạ, người ta sợ nhất là cùng một lúc bao nhiêu người cùng đến rút tiền ra. Đồng tiền liền khúc ruột là như vậy. Sau khi Banco Delta phong toả các trương mục của Bắc Hàn trong Tháng Chín năm ngoái, đến lượt các ngân hàng Nhật Bản cùng làm theo, rồi Trung Quốc Ngân Hàng, Bank of China (không phải Ngân Hàng Trung Ương Trung Quốc) cũng ngưng làm ăn với các ngân hàng Bắc Hàn. Đầu Tháng Mười Hai, Ngân Hàng Á Châu (ACB) ở Sài G̣n đă gửi thư cho các trương chủ Bắc Hàn nói, “Gần đây chúng tôi đă làm việc với các đối tác Hoa Kỳ để cộng tác trên chiến lược. V́ vậy, chúng tôi xin lỗi phải đóng tất cả các trương mục văng lai (nostro, correspondent) của quư vị trong ngân hàng chúng tôi.” Báo Financial Times cho biết có nhiều trương mục đó chỉ có đô la Hồng Kông, đồng Yen Nhật Bản và euro chứ không có đô la Mỹ. Không biết khi Ngân Hàng Á Châu nói đến những đối tác Mỹ cộng tác chiến lược th́ họ ám chỉ Bộ Tài Chánh Hoa Kỳ hay Công Ty Tài Chính Quốc Tế (IFC) thuộc Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế. Ngân Hàng Á Châu ở Sài G̣n cũng có những chi nhánh liên doanh với Công Ty Đồ Trang Sức Sài G̣n (Saigon Jewelry Company) nhưng không có tin tức nào cho biết họ có mua nhiều vàng như Banco hay không. Theo trang nhà của Ngân Hàng Á Châu ACB th́ họ có tài sản (tài sản ngân hàng gồm nhiều món nợ) trị giá 1.77 tỷ đô la Mỹ, với vốn cổ phần 69 triệu Mỹ kim, có 78 chi nhánh trên toàn quốc, dùng 2,722 nhân viên, 93% tốt nghiệp đại học. Bắc Hàn chỉ là một trong hơn 100 quốc gia có ngân hàng giao dịch với ACB. Việc ngân hàng ACB tŕ hoăn đến gần đây mới chịu đóng cửa các trương mục của Bắc Hàn, đi sau các ngân hàng thương mại của nhà nước cộng sản, cho thấy đây có thể là một hậu quả chuyến công du của Tổng Thống Bush tới Việt Nam, cùng một phái đoàn hùng hậu gồm cả các bộ trưởng tài chánh và ngoại giao, trong dịp hội nghị APEC. Có thể nói, từ giữa năm 2006, Cộng Sản Việt Nam đă quyết định hoàn toàn theo ư Mỹ, cắt đứt mối liên hệ “vô sản quốc tế” với Cộng Sản Bắc Hàn. Chúng ta có thể hiểu thái độ của chính phủ Mỹ tỏ ra thân thiện với Cộng Sản Việt Nam trước khi dự hội nghị APEC ở Hà Nội, khi biết chế độ cộng sản đă nhượng bộ Mỹ như thế nào trên những hồ sơ cụ thể được Mỹ quan tâm, như khi Mỹ vẫn muốn là phong tỏa tài chánh chế độ Bắc Hàn. Việc gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới cho thấy đảng Cộng Sản Việt Nam đă dứt khoát đi theo con đường tư bản hóa, như Trung Quốc đă làm gương. Họ cho thấy quyết tâm mạnh hơn, khi chấm dứt t́nh nghĩa vô sản với chế độ Bắc Triều Tiên. Điều tức cười là trong khi đó họ vẫn treo h́nh, dựng tượng và trưng bày thi thể Hồ Chí Minh, con người vẫn tự hào là một chiến sĩ vô sản quốc tế. Trong di chúc của Hồ Chí Minh ông đă dặn ḍ “Đảng ta” phải “đoàn kết giữa các đảng anh em trên nền tảng chủ nghĩa Mác-Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản, có lư, có t́nh.” Câu chót trong di chúc ông Hồ lại không quên nhắc các đảng viên “góp phần xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng thế giới.” Không biết nếu bây giờ đồng chí Kim Chính Nhật nhắc lại những lời đó để yêu cầu Cộng Sản Việt Nam hăy ngưng phong toả các trương mục của Bắc Triều Tiên, th́ họ sẽ nói sao? Ngô Nhân Dụng
|
|
|