| ||||||
|
TIẾN TR̀NH DÂN-CHỦ-HÓA VIỆT NAM
BÀI I: CUỘC CỜ THẾ GIỚI ĐANG CHUYỂN ĐỘNG
Tộc Việt đă bị tộc Hán cai trị hàng ngàn năm, phần lớn lănh thổ
bị chiếm đoạt mà vẫn tồn tại cho đến ngày nay là cũng nhờ công lao của bao
nhiêu tiền nhân, anh hùng, hào kiệt
“đời
nào cũng co.ù”
Hưng, phế là định luật tuần hoàn nên chúng ta hăy tin rằng tương lai đất nước
sẽ lại tươi sáng khi có những sĩ phu can đảm nhận trách nhiệm dẫn dắt dân tộc
dũng lược vươn lên từ đáy vực của tủi nhục, lạc hậu và đói nghèo hiện nay.
Trong giai đoạn phức tạp và nguy hiểm này, dân tộc ta cần một kế hoạch chiến
lược thích hợp giúp định hướng chính trị đúng đắn, ḥa ḿnh vào gịng tiến hóa
của thế giới văn minh mà vẫn giữ được nền tự chủ và truyền thống hào hùng của
giống ṇi. Đó chính là cuộc cách mạng toàn diện hưng phục lại quốc gia và
cuộc cách mạng này phải trả lời được mối ưu tư sâu thẳm nhất trong ḷng bất cứ
nhà lănh đạo nào c̣n nặng ḷng đối với tiền đồ và tương lai dân tộc. Đó là:
1. Làm sao thoát ra khỏi ảnh hưởng của TQ đang khống chế nước ta?
2. Làm sao cân bằng thế lực các cường quốc để giữ vững chủ quyền, nền
an ninh quốc gia và sự vẹn toàn lănh thổ?
3. Làm sao thu phục nhân tâm, đoàn kết dân tộc để phát triển đất nước
và tự túc tự cường?
4. Thấu triệt ư niệm về một thể chế thích hợp dùng làm nền móng cho
nước ta thời hậu Cộng Sản?
Muốn
vậy, trước tiên các nhà lănh đạo nước ta phải tạo được t́nh đoàn kết dân tộc
mới vận dụng nổi tiềm lực làm nền tảng hậu thuẫn cho những cuộc thương nghị
quốc tế t́m giải pháp bảo vệ lănh thổ và phát triển quốc gia về mọi mặt.
Điều kiện này rất quan trọng cho việc cải thiện bang giao với thế giới; đặc
biệt với Hoa Kỳ, TC cùng các nước trong vùng biển Đông trên căn bản b́nh đẳng,
tôn trọng chủ quyền của nhau hầu hợp tác phát triển bền vững cùng duy tŕ nền
ḥa b́nh lâu dài trong vùng.
Thế giới đang khởi sự h́nh thành thế tam phân thiên hạ với ba
thế lực chính Hoa Kỳ, Liên Hiệp Âu Châu và Trung Quốc. Hiện nay, thế chân
vạc Liên Hiệp Âu Châu chưa hiện rơ v́ những khác biệt về văn hóa, xă hội và
quyền lợi c̣n nhiều cách biệt nên chính phủ Liên Hiệp Âu Châu vẫn chưa thể
đoàn kết và hoạt động hữu hiệu được. Hơn nữa, Pháp, Đức hay Anh chưa ai đủ uy
tín để cầm đầu khối này mà Nga Sô, dù thèm thuồng cương vị lănh đạo khối EU
vẫn chỉ đành đứng ngoài mơ ước
“sẽ
có một ngày.”
Thế nên, trong khi thế giới bận rộn đối phó với bao thiên tai, bạo động làm
xáo trộn xă hội, Hoa Kỳ và Trung Quốc không quên âm thầm bày binh lập trận và
bố trí lực lượng mong chiếm thế thượng phong một khi cuộc
“long
tranh hổ đấu”
bùng nổ trong tương lai.
Bước Khởi Đầu Của Trung Quốc
Kể từ khi Đặng Tiểu B́nh đổi mới dựa vào
“Chính
Sách Mèo Đen, Mèo Trắng,”
được hưởng ưu quyền “tối
huệ quốc”
từ Hoa Kỳ, nền kinh tế công nghiệp TQ phát triển nhanh chóng. Song hành với
sự phát triển kinh tế, tham vọng của TQ ngày càng tăng nên cố tân trang quân
lực lỗi thời của họ, đặc biệt nhấn mạnh vai tṛ của hải quân. Mục tiêu chiến
lược lâu dài của Hải Quân TQ được Lưu Hoa Thanh xác định trong Tạp Chí Quân
Đội Nhân Dân TQ và Tờ “Liêu
Vọng”
phát hành tháng 8 năm 1984:
“Nhiệm
vụ của Hải Quân Trung Quốc là bảo vệ chủ quyền quốc gia và mọi quyền lợi về
đại dương của ḿnh.”
Chính sách này vẫn tiếp tục và càng ngày càng được khai triển đồng thời với
một ngân sách quốc pḥng mỗi năm mỗi lớn đang biến tham vọng bá chủ Á Châu của
TQ thành hiện thực. Bắt đầu áp đặt
“Luật
Lănh Hải”
riêng năm 1992, ấn định lănh hải TQ 200 hải lư bao gồm cả Hoàng Sa và Trường
Sa bất chấp luật quốc tế về
“Biển
và Đại Dương”
(Quy Ước Genève 1958). TQ cũng bất chấp
“Luật
Quốc Tế Về Biển Cả”
(Quy Ước Montego 1982) do Liên Hiệp Quốc ban hành năm 1994, tân trang và tổ
chức lại lục quân thành 7 quân khu gồm đủ các đơn vị tác chiến trang bị vũ khí
tối tân, yểm trợ bởi cả không lực và hải lực. Năm 1995, Trương Liên Trung
thay thế Lưu Hoa Thanh tiếp tục lấy Hải Quân làm lực lượng chiến lược, kiện
toàn và hiện-đại-hóa theo khẩu hiệu
“HQTQ
Tiến Ra Đại Dương”
với ngân khoản quốc pḥng tăng nhanh chóng lên đến khoảng $US 50 tỉ chiếm 30%
của $US 1.5 trillion tổng sản lượng quốc gia (GDP) vào năm 2004. Thành quả
chỉ một thập niên sau đổi mới, TQ đă có một lực lượng hải quân hùng mạnh gần
250 ngàn quân và các chiến hạm tối tân gồm cả hàng không mẫu hạm Minks với
chiến đấu cơ Harrier, tàu ngầm trang bị hỏa tiễn, đầu đạn nguyên tử v.v.
Tham vọng bá chủ Á Châu của TQ ngày càng hiện rơ khi TQ không
những một mặt dồn mọi nỗ lực tân trang quân đội, lôi kéo bè phái ở Á Châu mà
mặt khác c̣n tính kế lâu dài bằng cách hợp tác kinh tế và quân sự với khối Hồi
Giáo, đặc biệt là Iran và Syria. Hiện nay, v́ nền công nghiệp phát triển quá
nhanh khoảng 9% hàng năm trong suốt gần hai thập niên qua, TQ từ một quốc gia
sản xuất dầu hạng thứ 5 trên thế giới vào năm 1995, nay trở thành quốc gia
tiêu thụ nhiên liệu lớn thứ hai trên thế giới mà các công ty dầu hỏa của TQ
không thể cung cấp đủ. Năm vừa qua, ngoại trưởng TQ Lư Triều Thanh đă kư
nhiều hợp đồng hợp tác kinh tế và bán vũ khí cho Iran mà Chủ Tịch Iran là
Khatami và Hamadinejad là người từng hô hào và hiện nay vẫn hô hào chống Mỹ và
theo đuổi kế hoạch chế tạo vũ khí nguyên tử. Hiện nay, Iran và Syria vẫn ngầm
phá hoại thể chế dân chủ mới mẻ tại Iraq bằng cách trợ giúp nhóm quân khủng bố
Al Qaida, nhóm tàn dư của Sadam Hussein cùng các nhóm Hồi Giáo cực đoan Jihad,
Hamas, Head Balah, mang bom tự sát, đặt ḿn bẫy, phục kích quân Mỹ và quân đội
tân lập Iraq ḥng đẩy Hoa Kỳ khỏi vùng đất này. Với Nga Sô làm
“ngư
ông đắc lợi”
đứng sau lưng t́m ảnh hưởng, Iran yểm trợ những nhân vật thân Iran tại Iraq,
xúi dục nhóm Sunnis đ̣i ly khai, lấy thủ đô là Basra và sát nhập miền Nam đầy
dầu hỏa của Iraq vào Iran. Hơn nữa, tổ chức SCO (Shanghai Cooperative
Organization gồm 5 nước Trung Á, thêm Nga Sô, TQ và nay Iran) vừa kư kết
thương ước cung cấp dầu hỏa và khí đốt cho TQ trong 20 năm tới sẽ thắt chặt
mối liên hệ v́ quyền lợi giữa TQ và Iran hơn. Tại Á Châu, nhận thấy tiềm
năng dầu hỏa lớn trong thềm lục địa VN, trong vùng Biển Đông, TQ đă ra tay
chiếm đoạt Hoàng Sa vào năm 1974, nhiều đảo trong quần đảo Trường Sa trong
cuộc chiến Việt-Hoa lần thứ hai 1984-1989 và đang bí mật xây dựng căn cứ quân
sự, phi trường, hải cảng cùng các giàn hỏa tiễn, trọng pháo trên hai quần đảo
này nhằm khống chế toàn vùng biển Đông cùng hải đạo chính nối liền Ấn Độ Dương
và Thái B́nh Dương. Tránh bị Hoa Kỳ bao vây, TQ đă thương thảo t́m đồng minh,
thuyết phục hợp tác kinh tế và thiết lập những căn cứ hải quân rải rác trên
thế giới như tại eo biển Malcca Ấn Độ Dương giữa Miến Điện và Ấn Độ. Để che
dấu bớt ư đồ quân sự và tham vọng bá chủ Á Châu, TQ
“giả
nhân giả nghĩa”
thương nghị với Việt Nam và Phi Luật Tân đề nghị hợp tác thăm ḍ và khai thác
dầu hỏa trong vùng. Dù chưa phải là đối thủ của Hoa Kỳ, tháng 8 năm 2005, Tŕ
Hạo Điền và các tướng lănh Quân Đội Nhân Dân Trung Quốc đă
“cường
điệu”
mạnh miệng tuyên bố công khai:
“các
hỏa tiễn mang đầu đạn nguyên tử tầm xa của TQ có khả năng phá hủy toàn bộ
nhiều thành phố miền Tây Hoa Kỳ.”
Lối phát ngôn đầy tính đe dọa, thù nghịch như lời tuyên chiến ngầm khiến Hoa
Kỳ phải điều chỉnh lại cách nh́n đối với
“con
khủng long TQ”
đang cựa ḿnh. Một khi con mănh hổ bị khiêu khích, nó sẽ phản ứng và rồi việc
ǵ cũng có thể xảy ra?
Kế Hoạch “Tái
Phối Trí Quân Lực”
Của Hoa Kỳ
Chuẩn bị đối đầu với cường quốc TQ đang thể hiện ư đồ bá chủ Á
Châu trong tương lai chỉ là một trong những mục tiêu chiến lược đă khiến Hoa
Kỳ xét lại toàn bộ kế hoạch pḥng thủ và chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ trong
thế kỷ 21. Chiến lược quốc pḥng và đối đầu với chiến tranh khủng bố chính là
chiến lược “dân-chủ-hóa
toàn cầu”
tự nhiên được quảng bá sâu rộng bởi các hoạt động
“kinh
tế toàn cầu”
đến mọi hang cùng ngỏ hẻm trên thế giới bởi phương tiện cao kỹ về truyền thông
và chuyển vận của thời đại tin học để tăng độ thẩm nhập. Chiến lược này được
Tổng Thống George Bush lập lại như sau:
“Do
những biến cố và theo nhận thức thông thường chúng ta đă đưa ra một kết luận:
Tự do của đất nước chúng ta được tồn tại càng ngày càng tùy thuộc vào sự thành
công của các chế độ tự do của quốc gia khác. Hi vọng tốt nhất cho nền ḥa
b́nh thế giới là sự nới rộng tự do trên toàn cầu.”
(1) Mục tiêu nghe rất ôn ḥa đầy tính nhân bản và lời nói uy quyền đó được
một thực lực quân sự và kinh tế giàu mạnh nhất thế giới hỗ trợ đàng sau; nên
chi, Hoa Kỳ tái phối trí quân lực của họ khắp nơi trên thế giới nhằm giải đáp
hai mục tiêu chiến lược là ngăn chận và đối phó với các hiểm họa mới như nạn
khủng bố và xử dụng vũ khí giết người hàng loạt cùng sự phát triển và ứng dụng
các kỹ thuật cao chế tạo nên những vũ khí tân kỳ.
Khoảng cuối năm 2003, Tổng Thống Bush và Tổng Trưởng Quốc Pḥng Donald
Rumsfeld đă tuyên bố đây là sự tái phối trí quân lực Hoa Kỳ lớn nhất kể từ năm
1945 (the bigest restructuring of America's global forces since 1945). Chiến
lược tái phối trí dựa trên 2 yếu tố căn bản sau:
Thứ nhất: Các hiểm họa khó dự liệu trước như các hoạt động
khủng bố, hoặc xử dụng bừa băi các loại vũ khí giết người hàng loạt (weapon of
mass destruction) như vũ khí nguyên tử, hóa học và vũ khí sinh học, vi trùng.
Sau biến cố 911, khủng bố đă phá sập ṭa World Trade Center và một phần Ngũ
Giác Đài ở Hoa Kỳ, khiến siêu cường này càng quyết tâm theo đuổi chính sách
của ḿnh. Hành động khủng bố do các nhóm Hồi Giáo cực đoan như Al Qaida,
Hihad, Hamas, Head Balah.... vẫn tiếp tục tại khắp thế giới từ Á Châu
Indonesia đến Trung Đông như Ai Cập; gần hơn, bom cũng đă nổ ở Madrid, Spain
và gần hai tháng trước, trong hệ thống xe điện ngầm ở London, Anh Quốc.
Ngoài ra, Hoa Kỳ cũng chuẩn bị đối phó một cách hữu hiệu với những biến chuyển
bất ngờ tại những ḷ thuốc súng trên thế giới như vùng Cashmere giữa Ấn Độ
vàPakistan, Bắc Hàn, Trung Đông, Đài Loan. Hoa Kỳ cần nhờ cậy vào đồng minh
giữ an ninh địa phương để được rảnh tay chuyển quân lưu động nhanh chóng đến
bất cứ điểm “nóng”
nào trên thế giới. Bộ binh cần thiện chiến sẽ được trang bị hỏa lực cá nhân
nhẹ nhưng hùng hậu và được yểm trợ nhanh chóng bằng hỏa lực tối đa nên không
cần số đông do đó quân đội Hoa Kỳ đă rút xuống c̣n khoảng 1.4 triệu quân so
với khoảng 2 triệu trong thập niên 90s. Chính v́ yếu tố nhẹ, dễ lưu động và
thiện chiến với hỏa lực hùng hậu và yểm trợ nhanh chóng mà các căn cứ đóng
quân cố định không c̣n thực tiễn. Trái lại, Hoa Kỳ chỉ cần giữ một số hậu
cứ lớn hiện hữu hoặc tân lập như tại Úc Châu, Phi Châu như những
“hubs”
yểm trợ toàn diện cho những căn cứ nhỏ rải rác khắp nơi trên thế giới. Ngay
cả căn cứ lớn xa xôi như trên không gian hay những căn cứ mật
“không
ngướ”
sẽ được chuyển quân và tiếp liệu đến sau thời gian rất ngắn trong trường hợp
xảy ra khủng hoảng. Thế nên, một số căn cứ đóng quân cố định trước đây giờ
không c̣n cần thiết hoặc số lượng lớn quân Mỹ đồn trú tại những căn cứ ở
Germany, Saudi Arabia, Nhật Bản, Okinawa sẽ được giảm bớt mà chuyển qua những
căn cứ mới đáp ứng nhu cầu chiến lược trong tương lai. Tương tự, Hoa Kỳ đă
giao trách nhiệm bảo vệ vùng phi quân sự giữa Bắc và Nam Hàn cho Nam Hàn trấn
giữ mà rút quân Mỹ về phía Nam canh chừng Trung Quốc.
Thứ hai: Sự tái phối trí Quân Lực Hoa Kỳ c̣n căn cứ vào sự
phát triển và ứng dụng các kỹ thuật cao trong chiến tranh như dùng vệ tinh
trên không gian và các phi cơ thám báo surveillance và reconnaisance từ các
căn cứ trong nội địa Hoa Kỳ. Các loại phi cơ chiến đấu hoặc phóng pháo tầm xa
trang bị bom tinh khôn, viễn khiển, địa nhiệt, laser beam, hỏa tiễn đủ loại
phóng đi từ các căn cứ trên đất liền, trên hàng không mẫu hạm, tàu ngầm nguyên
tử hoặc ngay từ các dàn khoan dầu được tân trang ngoài khơi. Hoa Kỳ đă đặt
vào quỹ đạo trái đất những vệ tinh viễn thông, GPS, thám thính, đặc biệt là
loại vệ tinh trang bị Trung Tâm Viễn Khiển Không Gian (Space Command Center)
để điều khiển hệ thống vũ khí pḥng thủ và tấn công siêu đẳng phát xuất từ
những căn cứ trên mặt đất, ngoài biển hay từ quỹ đạo Trái Đất. Star War không
c̣n là chuyện khoa học giả tưởng mà đang được hoàn chỉnh và thử nghiệm trong
môi trường thực. Trên chính trường quốc tế, năm 1968, Hoa Kỳ đă bắt tay với
TQ để bẻ gẫy thế liên hoàn Nga-Hoa, cô lập Nga Sô v́
“bẻ
từng chiếc đũa”
bao giờ cũng dễ hơn cả bó đũa nhất là bẻ
“hai
cái đũa cả.”
Hoa Kỳ trả công bằng cách nuôi dưỡng TQ qua quy chế
“tối
huệ quốc”
cho đến khi ủng hộ TQ trở thành thành viên của WTO năm 2002 và ngày nay, Hoa
Kỳ đang chuẩn bị nhận hậu quả của hành động
“nuôi
ong tay áo”
của ḿnh. Ngày 18 tháng 10, 2005, trên chiếc máy bay đưa đến Bắc Kinh thăm
viếng Hoa Lục và hội kiến với Hồ Cẩm Đào, trả lời một câu phỏng vấn, Tổng
Trưởng Quốc Pḥng Donald Rumsfelt đă tỏ ư nghi ngờ thiện chí sống chung ḥa
b́nh của TQ khi quốc gia này gia tăng tân trang quân lực Hoa Lục gấp bội lần
ngân khoản quốc pḥng mà Hoa Lục đă công bố. Theo Ngũ Giác Đài, ngân sách
quốc pḥng của Trung Quốc đă tăng đến $US 90 tỉ, gấp đôi ngân sách quốc pḥng
thực sự năm 2004 (khoảng $US 50 tỉ) và gấp ba lần con số Hoa Lục chính thức
đưa ra năm 2005 ($US 30 tỉ). Hoa Kỳ nhận diện kẻ đối đầu với ḿnh trong thế
kỷ 21st sẽ là Trung Quốc nên đă thiết lập trận đồ, tái phối trí quân lực,
chuẩn bị bất cứ chiến trường nào có thể xảy ra cuộc đụng độ. Kế hoạch chiến
lược quốc pḥng của Hoa Kỳ không phải chỉ mới tính toán hầu đáp ứng với sự
biến chuyển ngắn hạn của t́nh thế mà đă được các nhà chiến-lược quốc gia thảo
hoạch từ nhiều thập niên trước và điều chỉnh dần cho hợp với t́nh h́nh thế
giơí; nên chi, Hoa Kỳ cần phải tái trang bị Nhật Bản, Đài Loan, Úc giúp Ấn Độ
mạnh hơn và lôi kéo VN để bao vây TQ. Thế nên, hành động liều lĩnh
“tháu
cáy ván bài chính trị,”
hăm dọa và tỏ rơ ư đồ bá chủ Á Châu của TQ sẽ chỉ chuốc họa vào thân bởi v́
nếu siêu cường Hoa Kỳ cảm thấy nền an ninh của chính quốc gia ḿnh bị đe dọa,
siêu cường này sẽ không thể kiên nhẫn đợi TQ trở thành đối lực ngang ngửa với
ḿnh mà sẽ bất ngờ “đánh
phủ đầu”
TQ như sấm sét để triệt hạ đối thủ.
Thế Kẹt Của Việt Nam
Dẫu rằng phe thân Trung Quốc đương quyền gồm Nông Đức Mạnh, Đỗ
Mười, Phan Văn Khải đang chịu sự chi phối nặng nề của TQ và mối giao t́nh
gượng ép đó cũng khó thể bảo đảm nền an ninh quốc pḥng cho nước ta. Lư do dễ
hiểu là cả hai nước TQ và VN đều không thể tin cậy nhau mặc dù cả hai từng là
đồng chí thuộc khối CS mà hai đàn anh Nga-Tàu đă tích cực yểm trợ vũ khí,
quân đội cho CSBV xâm lăng miền Nam trước năm 1975. Năm 1979,
“con
tinh TQ”
vật tập đoàn lănh đạo CSVN một trận
“tối
tăm mặt mũi”
qua bài học chiến tranh “răng
cắn môi.”
Năm 1984, TQ lại khởi binh, chia thành thế gọng kềm, hải quân áp lực và chiếm
thêm mấy đảo trong quần đảo Trường Sa; mặt khác, lục quân tấn công các cứ điểm
chiến lược của ta tại vùng biên giới Việt-Hoa gồm cả đỉnh cao chiến lược
Laoshan thuộc tỉnh Lạng Sơn. Thế mà ngày nay, dù đă gửi hàng ngàn điệp viên
hoặc công khai nắm quyền hay bí mật ngụy trang dưới mọi h́nh thức từ tu sĩ,
thương buôn đến du khách để kiềm chế VN mà TQ vẫn e ngại
“tài
đu giây”
của đàn em CSVN khi thấy VN ngày càng xích lại gần phía Hoa Kỳ. Ngược lại, VN
cũng “lo
ngay ngáy”
miễn cưỡng kết bạn với kẻ thù truyền kiếp phương Bắc khi mà mấy lộ quân TQ có
thể vượt biên giới Hoa Việt, và hạm đội Nam Hải luôn triển dương áp lực ngay
trong vùng biển Bắc Bộ, khoan dầu chỉ cách nước ta khoảng 64 dặm hoặc đột nhập
lănh hải bắn giết dân ta bất cứ lúc nào. TQ đang xây dựng phi trường và trạm
tiếp liệu trên đảo Trường Sa và căn cứ quân sự làm bàn đạp trên đảo Hoàng Sa
ngấp nghé đảo Bạch Long Vĩ cũng như tân trang các dàn khoan giữa Vịnh Bắc Bộ
nhằm vừa ḍ t́m dầu hỏa và quan trọng hơn, vừa thiết lập các hệ thống radar và
giàn hỏa tiễn nhằm chế ngự Việt Nam và kiểm soát toàn vùng biển Đông. Mỗi khi
nhớ lại vụ 9 ngư phủ bị quân TQ giết hại trong vùng biển Thanh Hóa vào ngày 1
tháng 8 vừa qua, toàn dân Việt đều phẫn uất cực độ nhưng chẳng ngạc nhiên về
việc này: Lính TQ cố t́nh
“đuổi
tận giết tuyệt”
bất cứ ai lảng vảng gần căn cứ họ để bảo mật không cần biết rằng ngư dân Việt
thả lưới trong vùng biển thuộc hải phận VN. Điều này đă cho chúng ta biết rơ
rằng không có một quân lực hùng hậu đủ khả năng bảo vệ quốc gia và không có
một tiềm năng kinh tế có thể tự túc tự cường để yểm trợ quân lực đó trong một
cuộc chiến dai dẳng, VN sẽ đành phải chịu cúi đầu nuốt nhục hay lâm vào ngơ
cụt một cách mau chóng nếu đối đầu với TQ. Tuy nhiên, quân sự chỉ là hạ sách
và là option cuối cùng khi chẳng thể tránh khỏi cuộc chiến tranh tự vệ, VN
phải t́m ḥa b́nh lâu dài bằng cách chuẩn bị và sẵn sàng cho chiến tranh
trước; có nghĩa, tạo dựng thực lực về cả quân đội và kinh tế, chấn hưng nền
móng xă hội vững chắc và tạo được thế liên minh với các quốc gia bạn đặc biệt
liên minh với các nước Á Châu và Hoa Kỳ để thuyết phục TQ hăy cân nhắc thật kỹ
lợi hại, chớ làm liều mà mang họa bởi
“nhữ
đẳng hành khan thủ bại hư.”
Trong cố gắng vùng vẫy hầu thoát khỏi bàn tay thô bạo của TQ,
VN vẫn t́m cách “đánh
đu”
với tinh, Phan Văn Khải qua Mỹ vừa về nước lại phải vội vă bay sang Bắc Kinh
triều kiến để giữ mối liên hệ
“răng
môi.”
Đồng thời với cuộc du thuyết của Phan Văn Khải tại Hoa Kỳ, CSVN cũng gửi các
phái đoàn du thuyết do Trần Đức Lương dẫn đầu qua Liên Hiệp Âu Châu, phái đoàn
của Nông Đức Mạnh qua du thuyết Trung Quốc nhắm mục đích
“giải
độc”
dư luận thế giới và cố đánh bóng cho bộ mặt Nhà Nước sáng sủa hơn trước kỳ họp
của WTO vào cuối năm 2005. Trên phương diện ngoại giao, hành động trên của VN
quả đă giữ được niềm thuận thảo đúng mức đối với TQ; tuy nhiên cũng chứng tỏ
rằng: đă từ lâu, VN không dám tự quyết định bất cứ điều ǵ mà không có sự đồng
ư của quan thầy. Như vậy, liệu
“đường
đi nước bước”
chiến lược của Việt Nam trong liên hệ bang giao với Hoa Kỳ có được
“bảo
mật”
hay VN chỉ là cái bung xung hoặc
“cốt
đồng”
để các tay phù thủy TQ và HK nhập vào sai khiến? Cụ thể hơn, họ t́m cách khai
thác tin tức, t́nh báo, chiến lược, chiến thuật của nhau qua trung gian VN,
rồi cả hai nước TQ và HK sẽ tương kế tựu kế đấu trí và t́m cách triệt hạ lẫn
nhau giữ thế thượng phong trong cuộc
“long
tranh hổ đấu”
sắp đến. Trên thực tế, cuộc chiến năm 1979 đă chứng tỏ rằng sau giai đoạn
tạm ḥa b́nh v́ cùng theo đuổi mục tiêu nhuộm đỏ Đông Nam Á do Khối Cộng đề
ra, TQ vẫn là kẻ thù đe dọa nền an ninh và độc lập của nước ta như từ thời lập
quốc. Cuộc chiến thứ hai năm 1984 kéo dài 5 năm kết thúc với chiến thắng của
TQ đă đẩy nước ta vào một t́nh trạng
“đành
phải chấp nhận quy phục Thiên Triều”
như thời Bắc thuộc. Chẳng người dân thường nào biết về nội dung hiệp ước đ́nh
chiến kư kết giữa VN và TQ gồm những điểm ǵ hoặc CSVN đă chấp nhận những
nhượng bộ thiệt hại cho ta đến mức nào để đổi lấy việc TQ rút quân về? Tập
đoàn lănh đạo CSVN phải có trách nhiệm thông báo rơ ràng cho toàn dân Việt hầu
cùng toàn dân t́m một giải pháp cứu nước chứ không thể ém nhẹm,
“đi
đêm”
để giải quyết “chui”
cách riêng với TQ nhằm bảo vệ quyền hành và quyền lợi của một nhóm nhỏ
“bất
cố liêm sỉ”
gục mặt bám quyền.
Sau cuộc Mỹ du của Thủ Tướng Phan Văn Khải, Đại Sứ Michael
Marine trong cuộc họp báo tại Hoa Thịnh Đốn đă cho biết chính sách của Hoa Kỳ
về Việt Nam không có ǵ thay đổi mà cuộc thăm viếng chỉ nhằm tăng t́nh hữu
nghị giữa hai nước. Bản Tuyên Bố Chung do Tổng Thống Bush và Thủ Tướng Phan
Văn Khải kư ngày 21 tháng 6 năm 2005 chỉ phát biểu theo ngôn ngữ ngoại giao mà
không hé mở chi tiết cụ thể ǵ đáng kể như cam kết cải thiện nhân quyền và tự
do tại VN hoặc hợp tác quân sự song phương. Tuy nhiên, nhân ngày Lễ Độc Lập
Hoa Kỳ, nhiều nhà đấu tranh cho dân chủ tại Việt Nam đă được mời tham dự buổi
tiếp tân tại Ṭa Tổng Lănh Sự Hoa Kỳ tại Hà Nội mà không bị công an quấy rầy.
Gần đây, LM Nguyễn Văn Lư, GS Trần Khuê, Kỹ Sư Phương Nam Đỗ Nam Hải và GS
Nguyễn Chính Kết đă cùng nhau đến thăm LM Chân Tín, Ḥa Thượng Quảng Độ, cụ Lê
Quang Liêm và cụ Trần Hữu Duyên một cách thong dong cũng là việc đáng ghi
nhận. Đang có sự thay đổi âm thầm trong chính sách của Đảng chăng? Thời gian
sẽ trả lời! Nhưng một điều rất đơn giản lại trở thành phức tạp đối với Nhà
Nước là mấy nhà yêu nước trẻ vô tội và vô hại như Nguyễn Vũ B́nh, Nguyễn Khắc
Toàn và BS Phạm Hồng Sơn vẫn bị tù đầy từ đó đến nay mặc cho căn bệnh của Phạm
Hồng Sơn hiểm nghèo đến mức nào. Có điều ǵ nghịch lư! Phải chăng Đảng và
Nhà Nước CSVN lại lừa gạt thế giới để
“nín
thở qua sông”
thêm một lần nữa rồi vẫn chứng nào tật nấy bám quyền hưởng thụ hay Nhà Nước
không thể quyết định khác hơn ư muốn của TQ giam giữ cho những nhà dân chủ yêu
nước phải rũ xác trong tù ngục để trừ hậu hoạn?
Mối Giao Hảo Cần Thiết Giữa Hoa Kỳ Và Việt Nam
Ngày
29 tháng 3, 2005, chiến hạm nguyên tử USS Gary đă ghé thăm Saig̣n. Dư luận
cho rằng sắp có sự thỏa hiệp quân sự giữa hai nước VN và Hoa Kỳ v́ có thể, VN
cần dựa vào HK để thoát dần ảnh hưởng TQ và khiến một số người hồ hỡi chế độ
CSVN sẽ phải thay đổi. Thật vậy, kể từ sau bài diễn văn nhậm chức của Tổng
Thống Bush, chỉ một câu ngắn hàm chứa lời kêu gọi và hứa hẹn của Tổng Thống
Hoa Kỳ đă khích động ḷng người dân trong những nước bị cai trị bởi những nhà
lănh đạo độc tài, đảng trị như Việt Nam, Bắc Hàn, TQ cũng như ngay cả các nước
thuộc khối Hồi Giáo:
“Do
đó, chính sách của Hoa Kỳ là t́m kiếm và yểm trợ sự phát triển của các phong
trào dân chủ và tổ chức dân chủ tại mọi quốc gia và văn hóa với mục tiêu tối
thượng là chấm dứt chế độ độc tài trên thế giới.”
(2)
Dĩ nhiên, “lời
nói phải đi đôi với việc làm”
nên Hoa Kỳ không thể chỉ nói suông mà hứa hẹn sẽ xử dụng quân sự để đạt mục
tiêu đó (!) Xin hăy nghe tiếp:
“Chính
yếu không phải việc dùng vũ lực, mặc dầu chúng ta sẽ tự vệ và bảo vệ bạn chúng
ta bằng vũ lực khi cần thiết. Tự do, tự bản chất của nó, phải được mọi công
dân chọn và bảo vệ và đựợc Hiến Pháp tôn trọng và bảo vệ cả những nhóm thiểu
số. Khi linh hồn của quốc gia cuối cùng lên tiếng, những tổ chức nổi dậy có
thể phản ảnh phong tục và văn hóa rất khác biệt với chúng ta. Hoa Kỳ sẽ không
áp đặt h́nh thức riêng của chính quyền Hoa Kỳ trên những nước nào không muốn.
V́ thế, mục đích của chúng ta là giúp các dân tộc khác t́m được tiếng nói của
chính họ, đạt được tự do và hành động theo đường lối của họ. (3)
Cái
gương Afghanistan và Iraq vẫn c̣n soi rơ ư chí và sức mạnh quân sự của siêu
cường độc tôn trên thế giới hiện nay. Nhưng đương nhiên, chấn chỉnh lại quốc
gia, phải do chính người dân quốc gia đó, phải do chính người dân Afgha, dân
Iraq nỗ lực xây dựng mà đừng nên đ̣i hỏi những chàng GI Hoa Kỳ, nhiều người
non choẹt về thể xác lẫn tinh thần, mù tịt về văn hóa, ngôn ngữ và phong thổ
bản xứ phải gánh nốt quăng đường kiến thiết xứ sở cho họ.
Trong lúc người Việt trong nước đang hoang mang với lời tuyên
bố của Tổng Thống Bush th́ các phe nhóm đảng phái, tổ chức tại hải ngoại lại
nhốn nháo gây dựng thực lực mong
“lọt
mắt xanh”
của chính phủ Hoa Kỳ. Dù chưa tạo nổi thực lực, những tổ chức chống Cộng hải
ngoại cũng cố tŕnh diễn bề ngoài cho xôm tụ những mong dựa thế Hoa Kỳ, cậy Mỹ
đưa về làm thế đối trọng với bạo quyền CS hoặc làm một thành phần trong chính
quyền dân chủ liên hợp lâm thời. Một trường hợp điển h́nh là vụ nhà tranh đấu
cho dân chủ Hoàng Minh Chính được bạo quyền CSVN cho xuất ngoại qua Hoa Kỳ
chữa bệnh vào cuối tháng 9 năm 2005. Trong dịp này, ông đă đưa ra một đề án
“bàn
tṛn 3 bên”
mong chiêu dụ cộng đồng người Việt hải ngoại HHHG với chế độ hiện tại hầu thay
đổi chế độ từng bước chăng? Đề án
“bàn
tṛn 3 bên”
bất hợp thời lại mang tính
“áp
đặt”
chỉ giúp củng cố chế độ chứ không phế bỏ chế độ nên đă bị đồng bào hải ngoại
bác bỏ thẳng tay. Cho dù chế độ độc tài CSVN mong
“khoác
áo dân chủ,”
bám quyền, liệu người Việt quốc gia yêu quê hương chân chính nh́n
“chiếc
áo thầy tu”
là tin người khoác áo có “tấm
ḷng của bậc chân tu”
mà tin cậy chính phủ liên hợp do CS khống chế đó sẽ
“yêu
nước, thương dân”
thật sự sao? Hay nhóm “người
Việt quốc gia”
hồ hỡi tham gia ngồi vào bàn tṛn lại lọt ngay vào
“bẫy
cáo”
để bạo quyền sai khiến như tên phù thủy sai khiến những h́nh nhân quái thế?
Bởi lẽ dễ hiểu là Cộng Sản không bao giờ muốn trao quyền lại cho toàn dân hay
chia sẻ quyền hành với ai cả; chẳng đặng đừng th́ họ chỉ chấp nhận một h́nh
thức “merge”
mà thành phần quốc gia sẽ bị
“xóa
tên”
dần hay trở thành bù nh́n trong chính phủ liên hợp của họ. Thực tế cho thấy
suốt 30 năm qua, Đảng CSVN chỉ
“định
hướng kinh tế”
để tồn tại và vơ vét chứ không
“chuyển
hướng chính trị”
để phân quyền hay giao quyền lại cho toàn dân bầu người lănh đạo tài đức.
H́nh thức chính phủ liên hợp, nếu thành h́nh trong tương lai,
cũng sẽ không hơn không kém
“một
bước lùi tạm”
để rồi CSVN tiến lên 2 bước
“bắn
xâu táo”
một lượt nhóm người tự nhận trí thức hải ngoại ngây ngô mà tham danh hám lợi.
Một cách hiển nhiên, trên thực tế CS vẫn nắm quyền sinh sát, áp lực thế giới
dịu bớt, Hoa Kỳ cũng được lợi tiếp tục chính sách của họ và người dân Việt vẫn
tiếp tục là lớp người bị áp bức, tủi nhục, khốn khổ nhất. Toàn dân Việt nhất
quyết không chấp nhận h́nh thức
“đổi
màu”
ngụy trang lớp áo dân chủ của chế độ CSVN độc tài tàn bạo đó mà cương quyết
đ̣i hỏi một thể chế tự do, dân chủ chân chính mang hạnh phúc, ấm no đích thực
cho dân chúng. T́nh thế nguy kịch của nước ta hiện nay chỉ có thể được hóa
giải bởi một cuộc cách mạng dân tộc toàn diện với lực tương đương hoặc mạnh
hơn TQ, chẳng hạn như Hoa Kỳ yểm trợ. Thế nhưng, tập đoàn lănh đạo CSVN có
đặt quyền lợi tối thượng của quốc gia lên trên hết để quyết tâm dân-chủ-hóa
đất nước, tạo t́nh đoàn kết dân tộc và thật ḷng t́m thế liên minh với một
đồng minh cần thiết đáng tin cậy hay không?
Ghi
Chú:
(1)
We are led,
by events and common sense, to one conclusion: The survival of liberty in our
land increasingly depends on the success of liberty in other lands. The best
hope for peace in our world is the expansion of freedom in all the world.
(2) So it is the policy of the United States to seek and support the
growth of democratic movements and institutions in every nation and culture,
with the ultimate goal of ending tyranny in our world.
(3) This is not primarily the task of arms, though we will defend
ourselves and our friends by force of arms when necessary. Freedom, by its
nature, must be chosen, and defended by citizens, and sustained by the rule of
law and the protection of minorities. And when the soul of a nation finally
speaks, the institutions that arise may reflect customs and traditions very
different from our own. America will not impose our own style of government on
the unwilling. Our goal instead is to help others find their own voice, attain
their own freedom, and make their own way.
(Trích trong Bài Diễn Văn Nhậm Chức Nhiệm Kỳ Hai của Tổng Thống George W.
Bush đọc ngày 20 tháng 1 năm 2005).
Xin
xem tiếp:
Bài
II: Sự Cáo Chung Của Chủ Nghĩa Cộng Sản Và Sự Hồi Sinh Của Chủ Nghĩa Quốc Gia
Tại TQ Và VN.
Bài
III: Hóa Giải Các Hiểm Họa Trên Đường Hưng Phục Và Phát Triển Nước Việt.
Bài
IV: Giải Pháp Chính Trị Cho Hiện T́nh Bất Ổn Và Nguy Hiểm Tại Nước Ta.
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |