Bỏ
Đảng
Câu Chuyện
Thời Sự Của Little Saigon Radio 28/12/05
Hiện nay trong dư luận báo giới người ta bàn tán về tác phẩm “Cửu B́nh” tức là
chín bài b́nh luận về Đảng Cộng sản Trung Hoa. Nguyên tác bằng tiếng Hoa do báo
Đại Kỷ Nguyên biên soạn. Chủ nhiệm báo này là Giáo sư Nhiếp Sâm. Tác phẩm Cửu
B́nh đă được dịch sang Anh ngữ do Nhà Xuất bản Broad Press ở Nữu Ước phát hành.
Ấn phẩm tiếng Việt đă được ra mắt ngày 17/12/05 tại Đại học George Mason ở
Arlington, Virginia. Tác phẩm Cửu B́nh đă tạo nên phong trào bỏ Đảng Cộng sản
Trung Quốc. Theo Giáo sư Nhiếp Sâm chỉ trong ṿng hơn một năm đă có tới 6.4
triệu đảng viên rời bỏ đảng v́ ảnh hưởng của cuốn sách này. Bản dịch tiếng Việt
mang tên “Chín bài b́nh luận về Đảng Cộng sản”, dầy 359 trang cũng do Nhà Xuất
Bản Broad Press in ở Nữu Ước. Theo kư giả Tâm Việt: “Đối với những ai chưa có cơ
hội theo dơi lịch sử tàn bạo của Cộng sản ở Trung Hoa, cuốn sách là một cuốn
lược sử hữu ích bởi nó tóm gọn rất chính xác 9 cục diện khác nhau, 9 đặc thù của
đảng Cộng sản Trung Quốc mà số mệnh thành hay bại không thể không ảnh hưởng trực
tiếp đến t́nh h́nh Việt Nam.”
Trong buổi ra mắt ấn bản tiếng Việt ngày 17/12/05: “Được mời lên diễn đàn đầu
tiên là nhà bỉnh bút Đại Dương. Ông tŕnh bày cô đọng về ư nghĩa của cuốn sách
đối với kinh nghiệm Việt Nam, đặc biệt là những tương đồng giữa hai nước, tỷ như
nguồn gốc ngoại lai của cả hai đảng Cộng sản Việt Nam và Cộng sản Trung Quốc.
Góp ư thêm vào phần tŕnh bày của ông Đại Dương, Giáo sư Nguyễn Ngọc Bích đưa ra
một thí dụ để chúng ta có thể so sánh sự tàn bạo của Cộng sản ở hai nước. Nếu ở
Trung Hoa số địa chủ chết v́ cải cách ruộng đất chỉ lên tới “gần 100,000” người
trên một căn bản dân số gần 500 triệu người th́ ở Việt Nam tỷ lệ đó cao hơn
nhiều: Ít nhất là 50,000 người (bằng nửa số người bị giết ở Trung Quốc) trên một
căn bản dân số nhỏ hơn nhiều (khoảng 16 triệu dân trên miền Bắc thời bấy giờ).
Đó là chưa nói đến những con số được tiết lộ sau này, như là trên 100,000 (theo
bộ Lịch sử kinh tế Việt Nam, ba tập, vừa mới in ra trong năm 2005) hoặc con số
nửa triệu người (nếu kể cả những thân nhân bị vạ lây) hoặc hơn nữa, là con số mà
Ḥa Thượng Thích Quảng Độ đă được nghe nông dân ở Thái b́nh kể cho trong khi HT
bị đày ra ngoài đó”.
Cuốn sách chia làm chín chương, nếu ra trong mỗi chương một nét đặc biệt xấu xa
của Đảng Cộng sản Trung Quốc, đă làm bại hoại cả một nền văn minh, văn hóa sáng
lạn của Trung Quốc. “Cửu B́nh” do đó có nghĩa là “chín bài phê b́nh Đảng Cộng
sản Trung Quốc”, viết trong lời lẽ ôn tồn nhưng lư luận sắc bén, dựa vào những
kinh nghiệm có thật trong phong trào Cộng sản ở Hoa Lục, với tên tuổi, ngày
tháng, chứng cứ, chứng từ rơ ràng, tŕnh bày sáng sủa”.
Theo Giáo sư Nhiếp Sâm, “Cuốn sách đă được đưa lậu vào trong nước dưới nhiều
dạng thức (như chuyển bằng máy vi tính, làm những CD nhỏ gửi theo đường bưu
điện, hoặc in ra thành 9 chương mỏng để dễ chuyền tay nhau) nên đă có những kết
quả rất khả quan. Cuốn sách do đó đă được nhân lên hàng triệu cuốn và chuyền cho
nhau ở trong Hoa Lục dù h́nh phạt là sẽ phải đi tù bốn năm nếu như bị bắt quả
tang là có sách trong nhà hay trong tay.” (Trích theo Kư giả Tâm Việt).
Đảng Cộng sản Việt Nam luôn theo gót đàn anh Trung Cộng và hai Đảng có rất nhiều
điều tương đồng như hai anh em sinh đôi, chúng tôi xin nêu lên một điểm cụ thể.
Cả hai đảng về bản chất là một tà giáo ngoại lai. Dù Cộng sản không tự nhận là
một tôn giáo nhưng nó chính là một tà giáo với đầy đủ mọi khía cạnh tà ác nhất:
Nhập cảng từ Đức và Nga (Lê), chủ thuyết Mác Lê đă được thánh hóa tại Trung Hoa
cũng thần như tại Việt Nam, Chủ thuyết đó được coi như là “chân lư không thể phá
vỡ” là “tuyệt đối trên hết”. Dân chúng phải thờ h́nh tượng của Mác-Lê-Mao Trạch
Đông- Hồ Chí Minh. Hàng Giáo Phẩm là Bộ Chính Trị. Đảng Cộng sản “không bao giờ
sai lầm” và tự xưng là “đỉnh cao trí tuệ loài người”. Cộng sản giáo là quốc giáo
v́ được áp đặt bằng bạo lực tuyên truyền nhồi sọ và lừa dối của những người cầm
đầu Nhà Nước. Cộng sản “bắt đầu nhồi nhét những học thuyết chính trị của nó vào
đầu mọi người kể từ khi c̣n trong mẫu giáo và trường phổ thông cơ sở. Người ta
không thể được học cao hơn hay được thăng chức nếu không thi đỗ môn thi về chính
trị. Không một câu hỏi nào trong môn thi chính trị cho phép người thi được suy
nghĩ độc lập. Những người dân không may mắn bị bắt buộc phải nhắc lại những giáo
huấn của Đảng Cộng sản từ khi c̣n nhỏ, bị buộc phải liên tục tự tẩy năo ḿnh”.
(Trích Cửu B́nh).
Đảng Cộng sản đă thay nhân tính bằng đảng tính. Đảng Cộng sản gọi tinh thần hiến
dâng cho Đảng là “ư thức về tính Đảng”. Nó yêu cầu đảng viên luôn luôn sẵn sàng
vứt bỏ tất cả những niềm tin và nguyên tắc cá nhân và tuyệt đối tuân theo ư muốn
của Đảng và ư muốn của lănh đạo. Nếu Đảng muốn đảng viên làm người tốt th́ đảng
viên phải là người tốt; nếu Đảng muốn đảng viên hành ác th́ đảng viên phải hành
ác. Nếu không đảng viên đó sẽ không đạt tiêu chuẩn để làm một thành viên của
Đảng, và chưa thể hiện được một “ư thức về tính Đảng” mạnh mẽ. (Trích Cửu B́nh).
Mao Trạch Đông nói, “Triết học Mác-xít là triết học đấu tranh”. Để nuôi dưỡng và
duy tŕ “ư thức về tính Đảng”, Đảng Cộng sản dựa vào cơ chế đấu tranh định kỳ
trong Đảng”. Thông qua việc thường xuyên huy động các cuộc đấu tranh tàn bạo ở
trong và ngoài Đảng, Đảng Cộng sản đă tiêu diệt những người bất đồng chính kiến
và tạo ra sự khủng bố đỏ. Đồng thời, Đảng Cộng sản liên tục khai trừ đảng viên,
làm cho các nội quy kiểu giáo phái của nó chặt chẽ hơn, và nuôi dưỡng năng khiếu
của đảng viên đối với “tính đảng” để tăng cường khả năng chiến đấu của Đảng. Đây
là một vũ khí quư báu mà Đảng Cộng sản dùng để kéo dài sự sống sót của nó”.
(Trích Cửu B́nh).
Chính là phải xử dụng đấu tranh bạo lực tàn bạo để tồn tại và là chính bản chất
cốt lơi của chủ nghĩa và chế độ Mác Lê, cho nên, theo gương Trung Cộng, Đảng
Cộng sản Việt Nam đă phát động và thực thi những đợt đấu tố, cải cách ruộng đất,
sửa sai rùng rợn, rồi làm chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, rồi chiếm Miền Nam
hiền ḥa, bằng súng đạn và lừa dối trả thù bằng đầy ải cải tạo, đánh tư sản mại
bản, xâm lăng Campuchia...liên tục đấu tranh ngập lụt trong máu lệ. Bây giờ Cộng
sản vẫn c̣n đấu tranh với nhân dân.
Trong khuôn khổ của một bài Câu Chuyện Thời Sự chúng tôi chỉ nêu một vài điểm
tương đồng giữa Trung Cộng và Việt Cộng.
Mới đây ngày 12/05/05, Ông Bùi Tín một cựu đảng viên Cộng sản cho phổ biến một
thư đầu năm 2006. Trong đó, Ông nêu lên 10 câu hỏi gửi các đảng viên ở trong
nước, nhân đại hội 10.
Chúng tôi mong mỏi tác phẩm Cửu B́nh và Thư đầu năm của Ông Bùi Tín được quư vị
t́m đọc và bằng mọi phương tiện khả hữu gửi ào ạt về Việt Nam.
Vũ Quang Ninh