- ... Trung tá Đặng Văn Việt - 85 tuổi đời, 60 tuổi Đảng, từng được phía các
sĩ quan quân đội cộng hoà coi là "hùm xám" đường số 4 - đánh trăm trận không
phải trăm thắng như báo đài Việt cộng ca ngợi mà 5 lần bị thương nhẹ, 30
trận suưt chết, đă mê man bất tỉnh, quên hết cả tiếng trời, chuẩn bị nói
tiếng đất th́ bị gạt tên khỏi sổ Nam Tào Địa Phủ, trồi lên địa giới để đánh
tiếp... giờ c̣n để lại những vết thương, vết đạn trên người. Nhờ luyện tập
thể thao đều đặn mà ở độ bát thập (cổ lai hy) này, vẫn sảng khoái, ung dung.
Sau khi thực hiện chuyến đi dối già ở Mỹ, ông ngộ ra rất nhiều điều kỳ lạ...
nên đă chia sẻ kho báu của ḷng ḿnh - là sự cảm nhận, hiểu biết, những ghi
chép, chính kiến của ông cho toàn thể nhân dân Việt Nam cùng biết.
Ngoài những cảm nhận của ông về nước mỹ, ông c̣n tận dụng mọi thời gian để
ghi lại trung thực cảm xúc của ḿnh trong tiến tŕnh... đổi mà không mới,
chưa hoà đă muốn nhập của lănh đạo Việt Nam với thế giới. Bao nhiêu ung nhọt
của Đảng cộng sản nói chung và lănh đạo Đảng nói riêng đều bị ông phanh phui
đến tận cùng chân tướng. Dù Đảng dùng trăm kế ngàn mưu ḥng giấu nhẹm mọi
việc làm đồi bại của ḿnh th́ nhờ vào con mắt thần, ông vẫn nhận ra để lách
ng̣i bút sắc như dao mổ vào, hạ bệ Đảng không thương tiếc.
60 năm tham gia cách mạng, dù ở bất cứ lĩnh vực nào: Quân sự, chính trị,
kinh tế, văn hoá, ông đều hoàn thành xuất sắc. Tưởng "gái có công chồng
chẳng phụ" ngờ đâu ông chỉ là một thứ công cụ trong bàn tay hiếu chiến hiếu
sát của Đảng cầm quyền. Suốt nửa thế kỷ chinh chiến dài dằng dặc, đời ông
không một lần lên thưởng, lên lương, lên chức. 50 năm "dậm chân tại chỗ...
dậm (!) như khẩu hiệu "mốt hai mốt" trong các cuộc duyệt binh của quân đội
do Đảng điều hành. Từ năm 1947 đă là trung đoàn trưởng, cho đến 1975 đánh
trăm trận sạch sanh kinh ngạc, đánh trăm trận tan tác chim muông, thắng như
chẻ tre, ngă như cây đổ mà... đến già vẫn chỉ là trung tá, trung đoàn
trưởng, v́ bố là quan lớn trong triều đ́nh Pháp Thuộc.
Nhờ viết hồi kư kể lại chuyện đời ḿnh, ông mới biết không chỉ riêng ông bị
Đảng trù dập mà c̣n hàng triệu triệu người quanh ông, suốt đời phải ca bài
ca không quên, cũ rích như ông: Mốt hai mốt. Dậm chân tại chỗ... dậm. Điều
này chứng tỏ Đảng kiên tŕ chủ nghĩa lư lịch không khác ǵ kiên tŕ chủ
nghĩa xă hội, chủ nghĩa cộng sản... tư tưởng mác Lê Nin, Hồ Chí Minh, tất cả
đều có tuổi thọ dài như nhau (từ 1930 đến hai ngàn... không trăm... chưa rơ)
khiến bao con người bị vùi dập khốn khổ (nhờ vào xuất lương của chính phủ
Pháp mà được bố mẹ cho ăn, học thành người)... Trong khi những kẻ thất học
khố rách áo ôm, một chữ bẻ đôi không biết, đạo lư làm người không hay, lại
tiếm quyền, lừa mị hưởng hết bổng lộc, ngai vàng, quyền lực.
Trong thư ''Góp ư vào bản dự thảo báo cáo chính trị của đại hội Đảng 10"
cuối năm 2005, ông viết:
Sau khi theo dơi 9 ngày của cuộc hội thảo trong hội nghị trung ương thứ 12,
tôi xin bày tỏ nỗi lo lắng của ḿnh như sau:
- Thứ nhất bản dự thảo nêu nhiều vấn đề về chủ trương, phương hướng, nhưng
thiếu phần biện pháp, cũng như thiếu sức thuyết phục, tính tổng kết... Ngày
xưa cụ Hồ mượn lời thánh nhân nói: Nếu chủ trương một th́ biện pháp phải là
10 mới vận dụng được. Đằng này chủ trương trong dự thảo của Đảng là 10 mà
biện pháp chỉ là một. V́ thế làm sao trong một thời gian ngắn tăng GDP đầu
người ngang với các nước Đông Nam á, giúp Việt Nam thoát khỏi t́nh trạng tụt
hậu và đói nghèo (từ 440 USD/ năm thành 2.600 USD của Thái Lan, 11.000 USD
của Nhật, 22.000 USD của Sanhgapo?) Nếu nói chỉ để nói mà không tập trung,
bỏ công thực hiện th́ khác nào Đảng tự phô bày tính nói láo thành quen của
ḿnh?
- Thứ hai: Kể từ ngày hô hào đổi mới tư duy đến nay cũng là gần 20 năm Đảng
duy tŕ quan điểm: đổi như thế nào để chỉ duy nhất cán bộ Đảng viên, lănh
đạo nhà nước được quyền biến tài sản công thành của tư, tiền chùa thành tiền
nhà, vợ thiên hạ thành vợ ḿnh v.v mới được coi là mới. Hiện giờ tham nhũng
đă ăn sâu thành bệnh dịch, đẩy đất nước xuống vực thẳm của nhân loại, v́ vậy
làm sao thoát khỏi nạn dịch này để lấy lại công sức lao động của trăm dân
đói nghèo do Đảng cộng sản cưỡng chiếm?
- Thứ ba: - Làm sao đoàn kết, lấy lại ḷng tin trong nhân dân, cuốn hút 3
triệu việt kiều về xây dựng đất nước. Bản thân ông đă sang Mỹ và được chính
những người thân yêu ruột thịt trong gia đ́nh nói lại: "Chừng nào Việt Nam
c̣n nhất nguyên độc Đảng th́ chừng đó bà con chưa dại dột gửi tiền về xây
dựng... nhà đất cho riêng họ".
- Thứ 4: - Từ ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng tới nay đă 30 năm, trong đó
10 năm khủng hoảng, 20 năm suy sụp, đói nghèo, vài triệu người bất chấp nguy
hiểm để di tản, bỏ lại 850.000 người chết chóc v́ băo táp, hải tặc, cá mập.
Sao trong dự thảo lại chỉ nói về thành tích 20 năm đổi mới. Bài học lịch sử
sâu sắc cho đời sau là cả phần thất bại lẫn thành công chứ? Có thua có
thắng, có thất bại có thành công, có xanh cỏ, có đỏ ngực, có tốt, có xấu có
niềm vui, có nỗi buồn, có lư tưởng, có ảo tưởng, có mất mát, có trục lợi như
thế mới là chân lư, mới khách quan. Đảng cứ vỗ ngực ḿnh, bỏ qua tất thảy
các vết sẹo trên cơ thể đất nước, khiến chúng măi c̣n nguyên nỗi đau sưng
tấy, rỉ máu, hoại thư.
- Thứ 5: Trong thời gian dài, sau giải phóng miền Nam, dưới sự lănh đạo của
Đảng, ta đưa quân sang giúp bạn đánh đuổi bọn Polpôt, chống nạn diệt chủng
đối với đất nước anh em, rồi cố t́nh ở lại, biến cuộc chiến tranh chính
nghiă thành phi nghiă, biến hàng vạn thanh niên t́nh nguyện trẻ khoẻ thành
nạn nhân nơi chiến trường v́ sự trả thù của lực lượng du kích Căm Pu Chia.
Kết quả là sự hao người, tốn của, mất ḷng dân, bị quốc tế lên án... Tại sao
tổng chỉ huy chiến trường (tức ông đại tướng Lê Đức Anh) vẫn b́nh yên vô sự,
ngang nhiên nắm giữ chức vụ quan trọng và bây giờ c̣n tiếp tục tham gia vào
tổng cục 2, biến tổng cục 2 thành tổ chức t́nh báo gián điệp chống phá quân
đội, chống phá nhà nước xă hội chủ nghĩa?
Về việc vận dụng đường lối Mác Lê nin vào xây dựng chủ nghĩa xă hội - ông
nói rơ:
Chỉ v́ vận dụng đường lối Mác lê Nin, Đảng ta đă:
- Tiến hành cải cách ruộng đất, nhằm tiêu diệt giai cấp địa chủ phong kiến
- Tiến hành cải tạo công thương, nhằm tiêu diệt giai cấp tư sản
- Tiến hành hợp tác hoá Nông nghiệp và thủ công nghiệp, nhằm xoá bỏ tiểu thủ
công nghiệp
Chính v́ "nhằm tiêu dịêt", "nhằm xoá bỏ" quá nhiều để thực hiện một mục đích
duy nhất là phát triển quốc doanh lên tầm quy mô lớn, nên hàng vạn xí
nghiệp, công ty thua lỗ, phá sản, làm tổng khủng hoảng trầm trọng ngân quỹ
quốc gia.
Về nông nghiệp: Do chính sách tồi, đối sách tệ mà 95 quỹ đất chung không
phát huy tác dụng bằng 5 % đất phụ cho từng gia đ́nh, cuối cùng phải xoá bỏ
các hợp tác xă nông nghiệp, sau bao nhiêu nỗ lực, cố gắng, c̣n tốn phí cho
đầu tư xây dựng hàng tỉ đồng.
- Về đấu tranh giai cấp: Theo Đảng nhận định "đấu tranh giai cấp là động lực
để xă hội tiến lên". V́ thế Đảng vô cùng coi trọng đường lối này, cường điệu
hoá nó trong mọi lĩnh vực chính trị, ngoại giao, văn hoá cũng như kinh tế -
coi nó như một sợi chỉ đỏ xuyên suốt bao thập kỷ qua. Kết quả nhỡn tiền là
dựng giai cấp này lên để bài xích, chống lại giai cấp kia, gây sự mất đoàn
kết nghiêm trọng trong cộng đồng dân tộc. Tạo ra những bất công không đáng
có trong xă hội (nếu ở tư bản có kị th́ chủng tộc th́ ở Việt Nam có kỳ thị
giai cấp) làm nảy sinh bao xử sự thiếu văn minh, văn hoá, thiếu nhân đạo,
phá hoại truyền thống cổ truyền.
Dân tộc Việt Nam từ ba, bốn ngh́n năm nay đă bao lần chống xâm lược bảo vệ
tổ quốc, mà không hề bị đồng hoá, cũng không bị các nước lớn thôn tính, tiêu
diệt, đó chính là nhờ truyền thống yêu nước, đoàn kết giữa cộng đồng các dân
tộc, hoàn toàn không phải v́ đấu tranh giai cấp, điều này đă được các nhà sử
học quốc tế biết đến và ghi trong sổ cảm tưởng: "Trong ḍng lich sử Thế giới
hiện đại có một ḍng rất nhỏ bé nhưng rất đáng lưu tâm khâm phục, ở đó mỗi
khi có ngoại xâm th́ từ đầu trang sử đến cuối trang sử, từ đầu đất nước đến
cuối đất nước, từ già trẻ lớn bé gái trai bưng biền, miền núi, đồng ruộng,
thôn quê, ông cha đều khươ chiêng gióng chống, nổi dậy chống xâm lược, họ đă
từng: B́nh Ngô, Chinh Tống, Phá Nguyên, Dẹp Thanh, Đánh Minh, Chống Pháp,
Kháng Nhật, Thắng Tàu, Đuổi Mỹ... Đó là dân tộc Việt Nam"*.
V́ vậy Đảng cứ đề cao đấu tranh giai cấp là cố t́nh phá hoại truyền thống
thiêng liêng của dân tộc. Là xuyên tạc câu nói của cha già: Kết đoàn chúng
ta là sức mạnh.
Đối với ḷng yêu nước cũng vậy, đấu tranh giai cấp là ḱm hăm, khống chế
ḷng yêu nước của biết bao con người (tuỳ theo giai cấp công nhân, nông dân
hay trí thức mà Đảng ban phát cho ḷng yêu nước nhiều hay ít). Kết quả nhân
tài bị vùi dập, trí tuệ bị bỏ rơi, chỉ số ít "dân ngu cu đen", không học
hành bằng cấp được liệt vào thành phần cơ bản là được đề cao, thăng tiến,
điều hành đất nước theo kiểu lũng đoạn, bài bây.
Ngay cả thập kỷ 90, khi nước nhà kêu gọi đổi mới, phát triển đất nước theo
kinh tế thị trường, cần nhiều thành phần, kết hợp giữa nội lực với ngoại lực
(3 triệu kiều bào ở nước ngoài) để phát huy trí tuệ, tận dụng nhiều chất xám
nhằm hội nhập kinh tế thế giới th́ Đảng vẫn kiên tŕ đường lối: Đấu tranh
giai cấp; Liên minh công nông; Chuyên chính vô sản mà không hề biết đến tác
dụng ngược của nó (nếu chỉ liên minh công nhân với nông dân th́ lấy đâu ra
sức lực và trí tuệ mà lănh đạo Đất nước, đưa đất nước ra khỏi toa tàu hạng
bét trong cả đoàn tàu thế giới hiện nay?).
C̣n nếu chỉ chuyên chính vô sản th́ bao nhiêu con người chuyên chính bây giờ
đă thành... chuyên vét để biến ḿnh từ vô sản thành hữu sản, thừa hưởng cả
tỷ USD tại các ngân hàng nước ngoài. Lấy đâu ra vô sản mà chuyên chính? Thêm
nữa ở thời đại tin học, điện tử, kinh tế thị trường mà nói vô sản là nói lấy
được, nói mà không có một chút hiểu biết nào, bởi đă vô sản th́ lấy đâu ra
tài sản, tiền bạc để theo đuổi ăn hoc? Lịch sử Việt Nam từ xưa đến nay đă tự
chứng minh nếu cứ vô sản có nghiă là vô học, làm sao lănh đạo nổi đất nước
trong giai đoạn hoà nhập toàn cầu hiện tại? Có đáng được gọi là "đỉnh cao
trí tuệ" như Đảng vẫn vỗ ngực ca ngợi, tuyên truyền một chiều không? Đỉnh
cao hay đảo kinh? trí tuệ hay chí tệ?
Bàn về chủ nghĩa thành phần, chủ nghĩa lư lịch, ông góp ư:
- Thời điểm 2005 này mà Đảng vẫn phân chia con người thành nhiều loại theo
kiểu chia để diệt. Cụ thể
Loại đầu (công nhân, nông dân) được coi là có thành phần cơ bản, được tin
dụng cất nhắc, nâng đỡ
Loại 2 (Tư sản, cường hào) đặc biệt xấu không dùng
Loại 3 (Tiểu tư sản, trung nông, trí thức) dở dở ương ương, nửa dùng nửa
cảnh giác
V́ sự nhập nhằng trong cách dùng người này mà các Đảng viên định nghiă:
Thành phần là loại thứơc đo kỳ lạ, muốn biến hoá thế nào cũng được, có thể
dài vô tận, có thể ngắn vô cùng, muốn đỏ hay đen, sa ngă hay thành đạt đều
nằm trong ư đồ của người đứng đầu chi bộ Đảng... Chưa kể sự nguyên tắc máy
móc, cứng nhắc trong cách phân chia: Nếu hôm nay bị quy là tư sản th́ sau
này cho dù có bị phá sản, phải "tay gậy tay bị khắp nơi tung ḥanh" vẫn cứ
là người giàu có, là giai cấp bóc lột...
Cho dù trong suốt thời kỳ cải cách ruộng đất, chỉnh cán rèn cơ, đánh tư sản
mại bản, cải tạo công thương nghiệp... không hề tham gia đấu tố hoặc bóc lột
một ai (v́ c̣n nhỏ, hoăc c̣n là học sinh) nhưng suốt đời vẫn phải mang cái
án chung thân, là giai cấp địa chủ, tư sản bóc lột theo án chung của gia
đ́nh, ḍng họ.
Nhờ quản lư con người bằng thứơc đo ma quái như vậy nên hôm nay cả triệu
người có lư lịch "trong sạch", được đảm bảo bằng vàng, bao gồm toàn Đảng
viên kỳ cựu, giữ các chức vụ chủ chốt trong đơn vị, xí nghiệp, công ty như
Mai văn Dâu, Trần Mai Hạnh, Bùi Quốc Huy, Lă thị Kim Oanh v.v lại được giam
hăm trong trại giam, v́ "thành tích" tham nhũng, hối lộ, lộng hành, quản lư,
làm thất thoát hàng trăm ngh́n tỉ đồng của nhà nước.
- Từ quan điểm đấu tranh giai cấp đến độc quyền lănh đạo, tạo thành bộ máy
lộng quyền tác oai tác quái. Bao nhiêu thành phần cơ hội chui vào Đảng chiếm
được chỗ đứng, miệng luôn nói đấu tranh chống giai cấp nhưng thâu tóm quyền
lực, chờ cơ hội vơ vét tài sản cho riêng ḿnh để bảo vệ tập đoàn thống trị,
thay v́ bảo vệ giai cấp... Trong khi cả nước ngoi ngóp trong bể khổ đói
nghèo th́ chúng đă leo tót lên đỉnh của ngôi nhà cộng sản chủ nghĩa: làm kém
năng lực mà hưởng quá nhu cầu.
Trong bản dự thảo về đường lối hiện nay (xây dựng đất nước theo con đường xă
hội chủ nghĩa, lấy tư tưởng Mác Lê - Hồ Chí Minh làm nền tảng) ông chán ngán
viết... Nghiă là sau 30 năm giải phóng vẫn ngu(yên) si? chả giải được điều
ǵ mà chỉ phóng... uế cho môi trường sống bị ô nhiễm trầm trọng. Xét đến
thời điểm cuối 2005, chủ nghĩa này lỗi thời so với cả thế giới, là sức cản
trong bước đường tiến lên của dân tộc Việt Nam cả năm, bảy thập niên rồi.
Ở góc độ cá nhân 60 năm trung thành với Đảng tiên phong, ông nhắc: Nếu bản
dự thảo c̣n cố t́nh nhắc lại những quan điểm cũ kỹ lỗi thời ấy, chỉ càng
chứng tỏ sự bảo thủ tŕ trệ lạc hậu giáo điều - hoàn toàn xa lạ với thế giới
và với suy nghĩ của lớp trẻ hiện nay... không cần phải có tŕnh độ học
thuật, phải quan trọng hoá vấn đề, chỉ cần nh́n ra thế giới xung quanh, bất
cứ ai là người Việt Nam cũng biết: Pháp, ư, Nhật là ba nước tư bản chủ nghĩa
có Đảng cộng sản nhưng cả 3 Đảng này đều tuyên bố từ bỏ chủ nghĩa Mác.
- Trung Quốc tuy c̣n Đảng cộng sản nhưng dám hạ ảnh của Mác Lê nin, để đi
theo con đường tư bản khiến đất nước phát triển như vũ băo trước sự ngạc
nhiên của toàn thế giới
- Liên xô là thành tŕ cách mạng (quê hương của Lê Nin) và Đức (quê hương
của Mác) cùng toàn bộ hệ thống Đông âu từ lâu đă sửa đổi tư tưởng của Mác Lê
cho phù hợp với t́nh h́nh đất nước và đều hướng đất nước theo con đường tư
bản chủ nghĩa.
Chỉ ba nước Việt Nam, Bắc Triều Tiên, Cu Ba c̣n kiên tŕ đường lối quan điểm
của Mác nên đều là những nước đói nghèo nhất thế giới, đi cuối cùng trong
đoàn tàu thế giới, không cẩn thận c̣n bị trượt khỏi đường ray v́ cái đuôi
định hướng xă hội chủ nghĩa quá dày, rậm, nặng nề ḱm hăm sự phát triển của
đất nước, không cho đầu tàu vượt lên... Nếu cứ tiếp tục giữ chốt hăm là ngọn
cờ định hướng này lại hẳn 50 năm, 100 năm và lâu hơn nữa con tàu Việt Nam
không thể nào tới đích.
- Trước yêu cầu cấp bách hiện nay, ông nói rơ: - V́ vậy Đảng phải có trách
nhiệm t́m ra con đường đúng đắn xây dựng một nước Việt Nam hoà b́nh thống
nhất độc lập dân chủ và giàu mạnh, nhanh chóng phát triển ngang tầm cỡ với
các nước trên thế giới (không cần đấu tranh giai cấp, định hướng xă hội chủ
nghĩa, tư tưởng Mác Lê Nin). Ngoài ra Đảng phải thực hiện chống tham nhũng
triệt để, có biện pháp cứng rắn từ trên xuống dưới, bên cạnh đó phải tôn
trọng truyền thống dân tộc, xây dựng khối đoàn kết trong cộng đồng, cùng
chung sức chung ḷng xây dựng lại đất nước, quan trọng nhất: Có chính sách
hợp lư để khuyến khích, động viên 3 triệu kiều bào về giúp nước, giúp nhân
dân... Hiện tại Đảng đang bị mất ḷng tin, nếu không t́m mọi cách để lấy lại
th́ sẽ vĩnh viễn mất vai tṛ tiên phong. Lúc ấy dù Đảng không chịu rời ghế
lănh đạo, gần 3 triệu Đảng viên cũng sẽ bỏ Đảng mà đi.
Hàng chục ư kiến quư báu này đă được ông gửi lên lănh đạo trung ương từ ngày
15-7-2005, sau khi kết thúc hội nghị trung ương Đảng lần thứ 12. Tuy vậy cho
đến giờ phút này nó vẫn bị rơi vào cảnh im lặng đáng sợ như số phận của hàng
vạn triệu bức thư góp ư chân thành khác.
Đầu năm 2006, con "Hùm xám đường 4" - tuy già về h́nh thể, nhưng vẫn măi là
"hùm xám" trong tư tưởng của ḿnh, dám đương đầu với Đảng để t́m lại hướng
đi cho dân tộc Việt Nam. Nhân dịp đầu xuân mới, chúc ông măi giữ được cốt
cách, phong độ của ḿnh, cống hiến cho xă hội nhiều ư tưởng quư báu, theo
đúng lời tiên tổ đă dạy: Thuốc có cam thảo, nước có lăo thần... Cho dù Đảng
cố t́nh không đọc, không biết, không nghe, không thấy th́ cũng có hàng triệu
người dân trong và ngoài nước theo dơi những tư tưởng cao đẹp, những ư kiến
quư báu của ông trước vận mệnh dân chủ hoá sắp tới của Việt Nam...
Đất thiêng Tây Hồ 5-1-2006
Vơ Quế Dương.