VỀ Đ̉N THẢ
TÙ CỦA VIỆT CỘNG
Lư Thái Hùng
Trong những ngày vừa qua, báo chí Việt Nam và các hăng thông tấn ngoại quốc
đă loan tải khá nhiều bản tin liên quan đến đợt thả tù của Cộng sản Việt Nam
nhân dịp Tết Ất Dậu. Theo tin tức th́ Hà Nội thả trước hạn cho 8.325 trường
hợp đang chấp hành án phạt tại các trại giam, đồng thời thả đặc biệt cho 103
trường hợp khác đang được hoăn hoặc tạm đ́nh chỉ chấp hành phạt tù. Trong số
những trường hợp được thả lần này có hai danh sách tù nhân đáng quan tâm.
Loại thứ nhất là những người mà Hà Nội gọi là những phạm nhân vi phạm an
ninh quốc gia mà bên ngoài chúng ta gọi là nhũng tù nhân chính trị và loại
thứ hai là những người liên hệ đến các vụ án kinh tế lớn mà chúng ta được
biết qua các vụ tham ô, nhũng lạm như vụ năm Cam, công ty dệt Nam Định, công
ty trách nhiệm hữu hạn Anh Lâm v,v... Nhưng đáng chú ư nhất vẫn là danh sách
6 tù nhân chính trị gồm Linh Mục Nguyển Văn Lư, Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế,
Thượng Tọa Thích Thiện Minh, Ông Nguyễn Đ́nh Huy, Tu Sĩ Trương Văn Đức, ông
Nguyễn Đinh Văn Long và hai nhân vật khác là anh Phạm Minh Canh, 19 tuổi bị
tù về tội chỉ trích chính phủ và ông Nguyễn Long Sỹ 47 tuổi bị giam giữ về
tội âm mưu lật đổ chính quyền.
Năm 2001, Linh Mục Nguyễn Văn Lư bị buộc tội phá hoại nhà nước v́ đă gửi một
lá thư tới Ủy Ban của Hoa Kỳ về Tự Do Tôn Giáo Quốc tế, kêu gọi Hoa Kỳ không
nên phê chuẩn bản hiệp định thương mại song phương cho tới khi nào nhà nước
CSVN cải thiện thành tích về mặt nhân quyền. Linh Mục bị kết án 15 năm trong
một phiên ṭa vội vă nhưng sau đó được giảm xuống c̣n 10 năm vào năm 2003,
và c̣n 5 năm vào năm 2004. Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, một người cổ xúy cho dân
chủ và bày tỏ chính kiến bất đồng trên internet, bị kết án 30 tháng tù hồi
tháng 7 năm 2004 về tội lạm dụng quyền dân chủ. Ông Nguyễn Đ́nh Huy, 72
tuổi, bị bắt năm 1993 cùng với 11 thành viên của Phong Trào Vận Động Dân
Chủ. Hai năm sau, ông bị kết án 15 năm tù giam. Thượng tọa Thích Thiện Minh
49 tuổi thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, bị kết án tù chung
thân năm 1987 v́ "mưu toan lật đổ chính quyền nhân dân", nhưng sau đó bản án
giảm c̣n 20 năm tù.
Nh́n qua những nỗ lực đấu tranh và nội dung của các 'bản án' mà Cộng sản
Việt Nam đă cáo buộc cho sáu tù nhân chính trị nói trên, cho thấy đây là
những kết án hàm hồ, khiến cho các tổ chức nhân quyền quốc tế và hầu hết các
đoàn thể người Việt tại hải ngoại đă liên tục vận động chính giới các quốc
gia áp lực Cộng sản Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền và ngưng chính sách
khủng bố chính trị đối với người dân trong nước. Cho nên việc Hà Nội phải
thả 6 nhân vật đối kháng trước thời hạn là một thắng lợi đấu tranh của Cộng
đồng người Việt, v́ chúng ta đă vận động những áp lực quốc tế có hiệu quả.
Tuy nhiên, chúng ta cần biết rằng, Hà Nội rất gian xảo và việc thả tù lần
này không đơn thuần là sự 'đặc xá' đầu năm nhân dịp kỷ niệm 75 năm ngày
thành lập đảng Cộng sản như Lê Văn Bàng, thứ trưởng ngoại giao rêu rao mà họ
có một dụng tâm khác. Đó là họ phải thả một số tù nhân chính trị, truớc thời
hạn ngày 15 tháng 3 năm 2005 v́ hai lư do:
Thứ nhất, đây là thời hạn 90 ngày mà Bộ ngoại giao Hoa Kỳ đă gia hạn cho
Cộng sản Việt Nam phải cải thiện t́nh trạng nhân quyền và tự do tôn giáo để
không bị liệt kê vào danh sách 'những quốc gia đáng quan tâm" (CPC).
Thứ hai, đây cũng là thời điểm mà phái đoàn Cộng sản Việt Nam đi vào tiến
tŕnh đàm phán lần thứ 10 với 21 quốc gia thành viên WTO c̣n lại từ năm
ngoái, đặc biệt là Hoa Kỳ, Nhật Bản, Nam Hàn... để thương lượng về việc ủng
hộ Cộng sản Việt Nam gia nhập vào làm thành viên WTO.
Cả hai lư do nói trên đều có những liên hệ mật thiết với nhau, trong đó, sự
hậu thuẫn của Hoa Kỳ cho Cộng sản Việt Nam gia nhập vào Tổ Chức Mậu Dịch Thế
Giới (WTO) giữ một vị trí vô cùng quan trọng. Sự kiện Lê Văn Bàng, Thứ
trưởng ngoại giao, trong cuộc họp báo đă chỉ nhắc đến tên Linh Mục Nguyễn
Văn Lư và Bác sĩ Nguyễn Đan Quế trong số các tù nhân chính trị được thả
trong cuộc họp báo hôm 31 tháng 1 vừa qua, cho thấy là Cộng sản Việt Nam
không đánh giá thấp vụ thả tù lần này và họ coi 6 tù nhân chính trị là một
'trao đổi' với Hoa Kỳ nói riêng và dư luận thế giới nói chung, để giải quyết
hai cục xương khó nuốt trong năm 2005 là danh sách CPC và WTO. Nh́n như vậy,
chúng ta thấy rằng, Hà Nội hoàn toàn bị động trong vụ thả tù và họ thấy rằng
muốn mở ra làm ăn với thế giới bên ngoài, Cộng sản Việt Nam phải biết học
theo lối sống văn minh, chứ không dở tṛ đàn áp thô bạo đối với những người
khác chính kiến. Trong bối cảnh thả tù như vậy, chúng ta cần có cái nh́n lạc
quan trong thế trận đấu tranh sắp đến.
Một là càng ngày, Hà Nội không c̣n có thể quay lại lối sống khép kín, đóng
cửa để muốn trù dập ai th́ làm. Sự dựa vào tư bản ở bên ngoài để phát triển
kinh tế đă khiến Hà Nội ngày càng lệ thuộc vào các quốc gia chủ nợ. Cho nên
mọi hành vi đàn áp nhân quyền, khống chế những nhân vật đối kháng, Hà Nội
đều bị ghi vào danh sách vi phạm nhân quyền và đây là một áp lực mà chúng ta
sẽ phải khai thác mạnh mẽ trong thời gian tới.
Hai là trong bốn năm tới, Hoa Kỳ với chính sách cổ vơ nền tự do trên toàn
thế giới của Tổng thống Bush, Cộng sản Việt Nam sẽ rất dè chừng những áp lực
từ Hoa Kỳ, không chỉ trong giai đoạn tiền vận động gia nhập WTO mà kể cả sau
khi đă trở thành thành viên WTO. Bởi v́ khi đó, với những ràng buộc về mặt
luật lệ của WTO, Cộng sản Việt Nam vẫn có thể bị kết án vi phạm nhân quyền
và mất cả những ưu đăi của một thành viên WTO, nếu bị ghi vào danh sách CPC.
Ba là trong năm 2005, Cộng sản Việt Nam sẽ khai thác biến cố 30 năm đánh
chiến miền Nam để ca ngợi những công lao của đảng và nhà nước, th́ đây cũng
là dịp chúng ta mở các mặt trận tố cáo những hành động vi phạm nhân quyền,
nhất là đàn áp tôn giáo của Hà Nội để tạo sức bậc cho Giáo Hội Phật Giáo
Việt Nam Thống Nhất, Giáo Hội Phật Giáo Ḥa Hảo xuất hiện hoạt động công
khai tại Việt Nam.
Nói tóm lại, Linh Mục Nguyển Văn Lư, Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế, Thượng Tọa Thích
Thiện Minh, Ông Nguyễn Đ́nh Huy... được thả trong lần này không phải là
thiện chí tôn trọng nhân quyền của Hà Nội mà là do những áp lực từ Hoa Kỳ và
từ Cộng đồng nguời Việt tại hải ngoại. Chúng ta có quyền tin tưởng rằng
những áp lực này nếu được tiếp tục duy tŕ và đẩy mạnh hơn trong năm 2005,
chúng ta sẽ tạo nhiều điểm tựa cho những chuyển biến mới tại quốc nội.
Lư Thái Hùng
Feb 2, 2005