ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

Tiếp Nối...
Giáo Già



San Jose, ngày 18 tháng 2 năm 2005.
H,
Trưa ngày 12-2-2005, nhằm ngày mùng 4 tháng giêng [âm lịch] năm Ất Dậu, Ba đến thành phố Stockton tham dự Hội Xuân do Cộng đồng người Việt Quốc gia Quận hạt San Joaquin tổ chức, tại khuôn viên Trường Delta College, với sự tham gia tích cực của các sinh viên đă tốt nghiệp và đang theo học tại đây, và sinh viên các trường khác tọa lạc trong thành phố nầy, bên cạnh các cụ cao niên, và các thân hào nhơn sĩ, vẫn hằng quan tâm đến nền văn hóa Việt Nam hải ngoại.
Có dịp nói chuyện với các cụ cao niên, và lớp người trẻ, Ba đă tâm sự rằng: “Non ba mươi năm rồi, chúng ta bỏ nước ra đi, mỗi người đều cơng trên lưng ḿnh, gánh trên vai ḿnh, ôm trong tim ḿnh cả nền văn hóa dân tộc, để rồi tùy nơi, tùy lúc, tùy hoàn cảnh thể hiện nó, làm cho nó sinh động, phong phú hóa nó, biến nó thành nền văn hóa Việt Nam hải ngoại, truyền thừa nó từ thế hệ cao niên sang thế hệ trung niên, rồi các thế kệ tiếp nối... mà mỗi Hội Xuân Lễ Tết hằng năm ở từng địa phương có người Việt lưu cư là một truyền thống hầu như không bao giờ thiếu...”
Do vậy, Ba rất mừng là năm nay thấy lớp người trẻ đă mạnh dạn tiến lên nhận lănh trách nhiệm tổ chức Hội Xuân, dưới sự hướng dẫn của các bực chú, bác, anh, chị...; và năm nay cũng là năm đầu tiên sinh viên tham dự cuộc diễn hành đầu xuân, tại trung tâm thành phố [downtown], với các đoàn thể, tổ chức khác cự ngụ tại địa phương.
Các em đă trân trọng nâng lá đại kỳ Quốc gia Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ, phủ trên mặt đường, hiên ngang lướt qua khán đài danh dự, được người xướng ngôn giới thiệu bằng ba thứ tiếng Anh Việt Hoa, được khách tham dự vỗ từng tràng pháo tay nhiệt liệt tán thưởng, và được từng nhóm người đứng trên lề đường tay cầm cờ Quốc gia Việt Nam và cờ Hoa Kỳ hân hoan chào đón.
Ba tin rằng đây là bước khởi đầu tốt cho những năm kế tiếp khuyến khích thế hệ tiếp nối gánh vác trách nhiệm làm sinh động nền văn hóa Việt Nam hải ngoại, làm sáng danh người Việt Quốc gia hải ngoại, và tiếp trợ công cuộc chuyển hóa Cộng sản Việt Nam, tranh đấu cho 82 triệu rưởi dân nơi quê nhà sớm có được một nền Dân chủ Hiến định và Pháp trị.

Đoàn diễn hành Việt Nam với lá đại kỳ trước khi lướt qua khán đài danh dự
Trở lại nhà, sau một chuyến đi hơi dài, mất hết cả ngày, sau buổi cơm tối, mở computer đọc các bản tin liên quan đến Việt Nam, Ba đặc biệt lưu ư đến các bài phỏng vấn số người tù lương tâm và chánh trị vừa rời khỏi nhà tù nhỏ của Việt cộng, đang bị kiểm soát gắt gao trong nhà tù lớn cũng của Việt cộng, ngay tư gia họ được cư trú hợp pháp với gia đ́nh, trong đó hai bài phỏng vấn Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy của hai đài phát thanh BBC và Little Saigon khiến Ba quan tâm hơn hết.

Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy an vị trong gia đ́nh dưới sự theo dơi của bạo quyền độc đảng độc tài
Qua cách trả lời của người tù chánh trị[1] Nguyễn Đ́nh Huy, Ba nhận thấy ở phía sau, và ở bên trong những câu nói, một thứ b́nh minh dân tộc đang thấp thoáng sáng. Ba được biết trước đây ông đă từ chối viết đơn xin ân xá theo yêu cầu của cấp lănh đạo Việt cộng để chúng có lư do đưa ông về với gia đ́nh. Ông đă thẳng thắn trả lời rằng ông có tội ǵ đâu mà bảo ông xin ân xá, để tiếp tục ngồi trong cái nhà tù nhỏ đó. Bây giờ điều nầy đă hiện rơ trong câu ông trả lời đài BBC, ngày 7-2-2005.
''...Tôi không chuẩn bị cho việc ra tù. Trong trại cũng có nói với tôi vấn đề đặc xá. Tôi có trả lời rằng chuyện đó là của các ông, không phải là chuyện của chúng tôi. Tôi ở đây cũng gần hết án rồi. Cho nên tôi không muốn ḿnh đang là chủ nợ biến thành con nợ với giá 1 hay 2 năm làm ǵ. Tôi đă nói nhiều lần rồi. Tôi ở tù là tôi có mục đích[2]. Cho nên vấn đề về hay ở chỉ là vấn đề phụ. Đến khi tôi về th́ thấy ở trong đó cũng quen rồi.''
Một điểm cần lưu ư nữa là khi được hỏi: “Giáo Sư có c̣n nhớ đến lần ăn tết cuối cùng của ḿnh khi mà c̣n tự do ở Sài G̣n không?” th́ ông đă ung dung trả lời rằng:
“Dạ thưa nhớ chứ. Đó là năm 1975. Tết đó, tôi có chuyện hơi riêng tư một chút. Năm đó có đi mua một cây mai. Về nhà lúng túng làm sao đó, năm đó mai lại không nở. Đó là điềm ǵ đó. Ngay đêm giao thừa ở đâu vui tết đó không biết bắn một hỏa châu rơi ngay bên cạnh nhà tôi. Tôi đang nằm ngủ với thằng con út, thấy cháy bồng thằng nhỏ chạy ra ngoài...”
Đến khi được hỏi: “Tết năm nay, gia đ́nh Giáo Sư có mua cành mai hay có trang hoàng ǵ cho nhà cửa hay không?” th́ ông lại nói:
“Về trang trí con cháu chúng nó lo thôi. Tôi không quan tâm ǵ. Chúng nó cũng mua được một cành đào cũng có các thứ hoa, cũng có chuẩn bị cho tết. Tôi không có ǵ xao xuyến cả. Cái đó cũng theo tục lệ thôi...”
Tại sao trong bao nhiêu cái Tết, ông không nhớ cái Tết nào khác hơn là cái Tết năm 1975(?). Tại sao năm đó ông mua cành mai; và năm nay, 2005, con cháu mua cành đào(?) Có ẩn dụ nào trong cành hoa Tết [mai] ở Miền Nam Việt Nam năm 1975 do ông mua, khi chưa bị Cộng sản Bắc Việt xâm lăng cưỡng chiếm; và có ẩn dụ nào trong cành hoa Tết [đào] ở Miền Bắc Việt Nam năm 2005 do con cháu mua, khi đất nước đă bị Việt cộng thống nhứt và cai trị cả nước bằng độc đảng độc tài, mà cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ non 30 năm qua là cuộc đấu tranh cho cả nước Việt Nam; và cuộc đấu tranh của phong trào do Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy lănh đạo là Phong trào Thống nhứt Dân tộc và Xây dựng Dân chủ(?).
H́nh như câu trả lời đă được Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy làm sáng hơn khi trả lời cuộc phỏng vấn của đài phát thanh Little Saigon mấy ngày sau đó. Khi được hỏi:
“Thưa ông, đồng bào chúng ta ở hải ngoại được đọc tin tức bên nhà th́ ai cũng biết là ông đă phải chịu đựng gần 30 năm trong các trại giam, th́ tâm trạng ông ra sao vào những ngày chót của năm Giáp Thân khi ông được về đoàn tụ với gia đ́nh?”
Như khi trả lời cho đài BBC, lần nầy, Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy cũng ung dung trả lời:
“Thưa th́ cái chuyện ở tù lâu hay ở tù mau không phải là tự ḿnh ḿnh muốn hay ḿnh t́nh nguyện như thế, mà là t́nh thế nó phải như thế. Bởi v́ ḿnh là người làm việc có mục đích. Bởi vậy cho nên, cái việc mà ở trong nước mấy ông ấy nói là muốn hỏi ư kiến tôi về cái vấn đề kỳ này có đặc xá. Tôi nói ‘Đó là chuyện của các ông, đâu phải là chuyện của tôi. Chuyện tôi ở tù cũng đă gần hết hạn rồi. Chỉ c̣n một hai năm nữa, tôi ở hết th́ tôi ra chứ tôi đâu có cần đặc xá đặc xung ǵ! Không có chuyện biến người chủ nợ ra con nợ!...’ Thành thử cuối cùng rồi th́ họ cũng tạo điều kiện để tôi về. Nói thật ra th́ tôi cũng đă ở tù quá quen rồi. Th́ về hay ở th́... Nói về không tốt cũng không đúng. Nhưng có chuyện là... ḿnh là một người làm việc có mục đích... Vậy cho nên cuối cùng th́ tôi đă về. Tôi về từ ngày mùng 2. Thật ra th́ cũng chưa có đi đâu cả. Ở trong nhà để chăm lo sức khỏe chút đỉnh rồi th́... đón Tết. Đón Tết th́ ở nhà đă có con cháu nó chuẩn bị thôi. Cảm tưởng th́... được gần gủi gia đ́nh th́ cũng... cũng tốt. Nhưng mà cái chuyện tranh đấu th́ vẫn c̣n tiếp tục chứ chưa phải là tới đây đă ngừng! Mà... mừng cái ǵ?!... Vậy thôi nhé!”
Tiếp tục trả lời các câu hỏi của Little Saigon, Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy nói thêm:
“Có điều là t́nh thế th́ nó đă thay đổi. Mà họ ở trong nước cũng thay đổi. Bên ngoài cũng thay đổi. Quốc tế cũng thay đổi. Th́ chúng ta cũng phải thay đổi[3]. Công việc phải làm sắp tới... Vấn đề quan trọng là phải biết cái nào đúng, cái nào sai. Cái đó là quan trọng nhất. Bây giờ không có thể chen vào cái ǵ khác ngoài cái việc làm những cái đúng, tránh làm cái ǵ sai. Mà không phải những cái trước đây nó đă đúng mà bây giờ vẫn c̣n hợp thời. Cũng không phải là những cái ḿnh tưởng là nó không đúng mà nó đúng. Bởi vậy cho nên tôi cũng xin phép để có th́ giờ nghĩ ngơi... Th́ rồi có sức khỏe... Có dịp th́ sẽ hầu chuyện với anh em sau này.
Đến khi được hỏi: “...ông có điều ǵ muốn tâm sự với người Việt hải ngoại nữa hay không ạ?” th́ Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy thẳng thắn nói:
“Dạ thưa trước đây tôi cũng đă có nhiều lần để mà chúc Tết đồng bào hải ngoại. Có lẽ đă có bài chúc Tết Năm Dậu đó... Bây giờ tôi không muốn gây xôn xao làm cái ǵ. Nên xin được miễn cho kỳ này, khỏi có gởi lời chúc Tết. Khi có gặp những bạn bè quen biết th́ xin Quư ông chuyển lời tôi hỏi thăm và chúc b́nh an”.
T́m đọc lại lá “Thư Chủ Tết năm Quư Dậu” được Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy kư ngày 16-1-1993, thay mặt Hội đồng Chỉ đạo Phong trào Thống nhất Dân tộc và Xây dựng Dân chủ, Ba thấy ông đă viết:
“Tiếng gà Quư Dậu đang rộn ră vang lên báo hiệu B́nh Minh của một Mùa Xuân Mới tràn đầy Hy Vọng... Giữa muôn vàn đau thương bao trùm Tổ Quốc chúng ta, trong ḷng mỗi con dân Việt Nam đang xốn xang dấy lên một niềm khát vọng: Tự Do và Dân Chủ... Ḷng khát vọng ấy đang thôi thúc chúng ta gánh lấy trách nhiệm là đấu tranh để đưa đất nước tiến lên...”
Đến nay, vừa hết chu kỳ 12 con giáp, đến năm Ất Dậu, 2005, Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy nói: “chuyện tranh đấu th́ vẫn c̣n tiếp tục chứ chưa phải là tới đây đă ngừng”. Ông không ngừng cũng như bao nhiêu người khác không ngừng.
Hăy xem Tiến sĩ Phan Văn Song, trong bài viết “Một Thời Để Chiến Tranh, Một Thời Để Ḥa B́nh,” được đưa lên các diễn đàn Internet trong mấy ngày qua, nói về ư nghĩa đấu tranh của 5 người tù chánh trị vừa được Việt cộng cho ra khỏi nhà tù nhỏ:
“- tù chánh trị v́ đ̣i hỏi thể chế chánh trị phát triển trong ôn ḥa: Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy;
- tù chánh trị v́ đ̣i hỏi tự do phát biểu chánh kiến và sữ dụng internet nói chuyện với ngoài nước: Bác sĩ Nguyễn Đan Quế;
- tù chánh trị v́ đ̣i hỏi được tự do thờ phượng, không cần phải xin phép: Linh mục Nguyễn Văn Lư;
- tù chánh trị v́ đ̣i hỏi lập nơi cư ngụ của ḿnh làm nơi thờ cúng: Thượng toạ Thích Thiện Minh;
- tù chánh trị v́ không nh́n nhận Ban Đại diện Phật Giáo Hoà Hảo do Cộïng sản lập ra: Tín đồ PG HH Trương Văn Đức.
Năm người tù chánh trị với năm lư do tranh đấu khác nhau chứng minh cho cái đa dạng của những cuộc đấu tranh chánh trị tại Việt nam. Thả năm người nầy ra, Hà nội muốn dư luận thế giới hiểu rằng họ đă chấp hành những đ̣i hỏi của Liên hiệp Âu châu và của Hoa kỳ, tránh đe dọa sẽ bị chế tài kinh tế nếu vẫn đàn áp tôn giáo và các quyền con người”.
Tiến sĩ Phan Văn Song viết tiếp:
“Nhưng c̣n các người tù chánh trị khác?:
- Mục sư Nguyễn Hồng Quang và các thầy giảng của nhà thờ Mennonite Vietnam đ̣i hỏi được tự do đi giảng đạo và tụ họp để thờ phượng Chúa;
- các vị truyền giáo và thầy giảng đạo Tin lành người Miền núi vùng Tây nguyên Nam phần hay vùng cao Bắc phần;
- các vị đấu tranh chánh trị, cựu đảng viên hay công viên chức của Đảng cộïng sản Việtnam, đ̣i dân chủ: Trần Khuê, Phạm Quế Dương, Phạm Hồng Sơn, Lê Chí Quang, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Vũ B́nh….
Tại sao họ vẫn chưa được thả?
- Có lẽ để chờ dịp khác, chờ một cuộc trả giá, mặc cả khác? Mặc cả với ai? Mỹ, Liên hiệp Âu châu, Tàu hay VN Hải ngoại? Hỏi tức là trả lời vậy. Như vậy chánh trị, công bằng, đặc ơn, bác ái đều là mặc cả cả, hành động con buôn cả...”
Với Việt cộng, mặc cả là một thứ tṛ lừa, tất cả chỉ là tṛ lừa, trong vô số tṛ lừa, từ hơn nửa thế kỷ trước, từ cuộc kháng chiến chống Pháp, cho tới gần đây, khi cái đuôi quái đản “Theo Định Hướng Xă Hội Chủ Nghĩa” vẫn c̣n ḷng tḥng sau bốn chữ “Kinh Tế Thị Trường” mà chúng đang bon chen dùng nó để t́m lối sanh tồn.
Nhưng, lừa làm sao nổi nữa khi những chiếc mặt nạ đă từ từ rơi khỏi những khuôn mặt gian manh trí trá của chúng, và đồng bọn ăn theo liếm láp chút máu dư, từ quốc nội đến hải ngoại. Đặc biệt là khi những con bài tẩy bị lật lên chỉ là những con bài hạng bét, tèm lem, túa lúa, bẩn thỉu, hôi tanh, từ những chiếc mặt nạ từ thiện te tua của những kẻ nằm ngửa phun nước miếng lên trời, cho đến tên ma cô dắt mối trơ trẽn hết biết ngượng Nguyễn Cao Kỳ, không chừa cả mụ gái về chiều Tôn Nữ Thị Ninh, và cả sư ông dẫn vợ hồi hương Thích Nhất Hạnh, kéo theo cả một bầy thiền sinh, mang mấy loại quốc tịch khác nhau, h́nh như chưa có mấy ai biết được thế nào là “Tâm Phật”, kể cả sư ông và ‘phu nhân’ Cao Ngọc Phượng cứ lẩn quẩn cho tṛ ‘bịt mắt’ đi trên mê lộ hư danh huyễn lợi, lô nhô lố nhố kênh kiệu thiền hành trên quê hương Việt Nam lầm than v́ khổ nạn độc đảng độc tài, mấy lần cầu xin nhưng không lần nào được cả Ḥa thượng Thích Quảng Độ lẫn Thượng tọa Thích Tuệ Sỹ tiếp kiến.
Chúng làm sao tiếp tục lừa được nữa khi chính Ḥa thượng Thích Quảng Độ, Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, trong một cuộc phỏng vấn được đài phát thanh Đài Á châu Tự do phát về Việt Nam, trong hai chương tŕnh ngày thứ bảy 12.2.2005 lúc 21 giờ (giờ Việt Nam), và sáng chủ nhật 13.2.2005 lúc 6 giờ 30 sáng (giờ Việt Nam), đă thẳng thắn cất lời kêu gọi cho Dân chủ đa nguyên tại Việt Nam, đ̣i hỏi đa đảng, như một giải pháp duy nhất để tái thiết đất nước sau nhiều thập kỷ phân hóa, tranh chấp, khủng hoảng và tụt hậu so với các quốc gia Đông Nam Á. Ngài nói:
“Muốn có nền dân chủ thực sự th́ điều kiện cần thiết nhất là phải có dân chủ đa nguyên. Đa nguyên tức là đa đảng đấy... Cái ǵ tồn tại là phải biến chuyển, biến đổi. Cái không biến đổi là không tồn tại... Trước sau ǵ rồi cũng phải đi đến Con đường Dân chủ đa nguyên. V́ đây là trào lưu của thế giới. Nếu không thay đổi mà cứ đứng yên một chỗ, th́ bây giờ vẫn c̣n Tần Thủy Hoàng, c̣n Thành Cát Tư Hăn, c̣n Cesar, c̣n Napoleon... hay gần đây, c̣n Hitler hay c̣n Pol Pot...”
Từ nay đến ngày 15-3-2005, ngày hết hạn Hoa Kỳ dành cho Việt cộng có những đáp ứng cụ thể, trả lời với Quốc hội Hoa Kỳ, và Hội đồng liên tôn Hoa Kỳ, về vấn về tôn trọng nhân quyền và tự do tôn giáo, để xem Hoa Kỳ có rút tên Việt cộng ra khỏi danh sách các nước đáng quan tâm (CPC), hay Hoa Kỳ sẽ áp dụng những biện pháp trừng phạt nào dành cho bọn chuyên lừa bịp đă hết đường lừa bịp.
Nếu có dịp Ba sẽ đề cập thêm với con về những viễn kiến của cả hai Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy và Nguyễn Đ́nh Huy liên quan đến cuộc đấu tranh mà người thừa kế vừa cho biết là “vẫn c̣n tiếp tục chứ chưa phải là tới đây đă ngừng” cùng lúc với nỗ lực tiếp nối thế hệ cha anh của lớp người trẻ Việt Nam hải ngoại, trên đường đấu tranh cho một nước Việt Nam tự do dân chủ Hiến định và Pháp trị.
Hẹn con thư sau,
Giáo Già



[1] Giáo sư Nguyễn Đ́nh Huy được ông Gill Boehringer, Giáo sư Đại học Luật Khoa tại Úc, thành viên của ICFV Australia, so sánh với ông Mandela, người tù 28 năm v́ đấu tranh ôn hoà cho tự do dân chủ ở Nam Phi. Sau khi ra tù, ông Mandela đắc cử Tổng Thống, và đă thành công trong việc mang lại ḥa b́nh, tự do, dân chủ, ấm no cho dân Nam Phi. Điều nầy cũng được đài BBC ngầm xác nhận khi chọn và giới thiệu ông trước khi phỏng vấn.
[2] Những chỗ in đậm và gạch dưới đều do người viết.
[3] Xin lưu ư phương tŕnh Nguyễn Ngọc Huy gồm 3 vế: 1. Quốc nội; 2. Hải ngoại; 3. Quốc tế.
 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06