| ||||||
|
“NHÂN QUYỀN” KIỂU CỘNG SẢN VIỆT NAM : “MÀY YÊU TAO VƯỢT CHỈ TIÊU TRÊN GIAO, TAO CŨNG GIẾT !” Lê Nhân ( Hà Nội) BÀI THỨ HAI“Nhân Quyền Cộng cũng suy tônNhân Quyền của Bác : nhân ngôn chết liền ! Sáng trăng suông em ngỡ có tiền Em mới ngồi em để cái nhân quyền em ra…” ( Câu ca dao ḥ vè này Lê Nhân ứng tác tại trận ) Mở bài báo này ra từ “đôi mắt-cửa sổ tâm hồn Internet” ( mà cộng sản chúa ghét : mày giết tao, quân phản động Internet ạ ! Nhưng tao không xài mày, không chui vào “lỗ châu mai - lỗ cực khoái - màn h́nh vi tính” rất Mỹ ngụy của mày, tao không hiện đại hoá nền kinh tế thành tư bản đỏ sao vào được WTO ? ), bạn đọc chắc sẽ sửng sốt trách thằng cha Lê Nhân: mới có gần bằng tuổi Bác Hồ lúc Bác về gặp Mác-Lênin đă lẩm cẩm rồi, đă đầu cua tai nheo, ông chẳng bà chuộc rồi ! Ơ hay, cha nội, bài viết này cha nội phải đặt tiêu đề : “ NHÂN QUYỀN KIỂU CỘNG SẢN VIỆT NAM : “MÀY KHÔNG YÊU TAO, TAO GIẾT” như bài đầu vừa in mới đúng, mới có tính hệ thống mà đặt ra bài một, bài hai chứ ? Sao cái “tít” hôm nay nghe điếc con ráy quá, nghe hổng ra cái giống chi, kỳ quá ông ngoại ơi ! Sao lại “ MÀY YÊU TAO VƯỢT CHỈ TIÊU TRÊN GIAO, TAO CŨNG GIẾT !” là thế đếch nào? Thằng nào cộng sản cho là kẻ thù giai cấp nó mới “thịt” ông ơi ! C̣n thằng nào yêu nó, nó lôi vào ngủ chung giường hoặc cho vào trung ương, chứ sao lại nỡ “đoàng” một cái, cho đi ṃ tôm đứa nó yêu ḿnh ? Coi chừng tay “Lê Nhân-ngôn” này thù cộng sản quá mà tố điêu cho chúng, th́ người quốc gia chúng tớ ưa ṣng phẳng không thích đâu, 7 bài bài viết của ông vừa phổ biến trên Internet cũng sẽ thành công cốc cả đó ! Lê Nhân xin các bác cứ b́nh tĩnh nào, em không phải Hồ Chủ tịch nên nói có là có; có cái chuyện ngược đời rằng cộng sản đă giết hàng vạn người yêu nó, coi nó là cha, là thần thánh, yêu nó quá mức nó yêu cầu, yêu đến mức sẵn sàng hi sinh mạng sống cho nó, thậm chí khi bị giết, trước khi đạn bắn thủng ngực, nạn nhân vẫn c̣n hô đảng Bác muôn năm mới khiếp chớ ! LÊ NHÂN MUỐN NÓI ĐẾN HÀNG VẠN ĐẢNG VIÊN CỘNG SẢN TRUNG KIÊN DƯỚI CƠ SỞ ĐĂ BỊ ĐỘI CẢI CÁCH XỬ BẮN ( BỊ QUY OAN CHO LÀ GIÁN ĐIỆP, LÀ QUỐC DÂN ĐẢNG HOẶC ĐỊA CHỦ ) Ở giáo xứ Xă Đoài, Nghệ An, có chị Hoàng Thị Na xinh lắm. Chị Na đi đạo, không hiểu ma quỷ cám dỗ thế nào, Jê-su-ma-ri-a Ju-se chị lại theo Việt Minh làm du kích đánh Tây, thành đảng viên cộng sản. Chị Na đă dũng cảm dẫn hai người đột nhập vào bóp giặc trinh sát, bị lộ, chị cản giặc để hai đồng đội chạy thoát, nhưng chị bị thương và bị giặc bắt đánh cho thừa sống thiếu chết. Nghe nói sau rồi chị vượt ngục. Ḥa b́nh lập lại năm 1954, thấy chị về làng làm phó chủ tịch nội chính, tức trưởng công an xă. Người chị càng ngày càng trẻ và đẹp ra, da trắng dường tuyết, môi đỏ tựa son, ai hỏi cũng không chịu lấy. Nghe nói có cán bộ to lắm trên tỉnh, trên trung ương về đặt vấn đề t́m hiểu, chị Na cũng cứ chối ngoay ngoảy : khiếp, em chả dám lấy chồng mô, c̣n dành tuổi son phục vụ Bác và Đảng. Đùng một cái, đội cải cách ruộng đất về. Chính quyền, đảng uỷ xă bị đội tuyên bố giải tán. Chị Na, phó bí thư đảng uỷ kiêm trưởng công an xă, đang đêm bị đội cải cách lôi ra từ trong chăn, trói nghiến, dí súng lục vào màng tang đọc lệnh bắt và xử bắn gấp : Hoàng Thị Na làm gián điệp cho Pháp rồi cho Mỹ, phải bị tử h́nh ! Bọn đội cải cách tra tấn chị suốt 3 ngày, bắt chị Na nhận tội làm gián điệp, chị không nhận, toàn khóc kêu đảng ơi, Bác ơi, oan cho con quá, con yêu đảng yêu bác hơn yêu thân ḿnh, Bác bảo chết, con chết, thậm chí Bác bảo con nuốt sống con rắn là loài con rất sợ con cũng nuốt, con đâu có làm gián điệp bao giờ ! Sau rồi bọn đội cải cách đưa chị Hoàng Thị Na ra bắn để làm gương. Trước khi chết, chị chỉ xin chúng một đặc ân là bịt mắt chị cũng được, nhưng đừng nhét giẻ vào mổm, để chị c̣n gọi tên bác Hồ Chí Minh kính yêu lần cuối, có chết mới nhắm mắt được. Trước khi những viên đạn của đảng, của Bác Hồ bắn thủng bộ ngực thanh xuân của chị, chị Hoàng Thị Na c̣n kịp hô vang : Đảng Lao động Việt Nam muôn năm, Hồ Chủ tịch muôn năm ! Máu vọt ra từ ngực chị, vọt ra từ miệng chị mà tiếng chị kêu Bác Hồ ơi con đi đây vẫn c̣n nghe như máu khóc ! Sau này, sửa sai, có tên trong đội cải cách khai rằng : thằng Xứng người Khu Năm bộ đội tập kết, là đội trưởng đội cải cách mê chị Hoàng Thị Na, gạ chị cho hắn ngủ, hắn phá trinh chị có tổ chức, có lănh đạo mà xem sướng chết đi được, xong việc, hắn sẽ nói với anh hắn ở ban tổ chức trung ương cho chị lên làm bí thư huyện uỷ. Chỉ một phát, lên trời, em ơi ! Chị Na tát vào mặt hắn : anh là tên đế quốc, đảng viên mà khốn nạn như anh à ? Thằng Xứng thù chị, làm hồ sơ giả, nhân chứng giả, vu cho chị Na hồi bị giặc bắt đă bí mật đầu hàng, nhận làm gián điệp cho Tây để đổi mạng sống. Mẹ chị Na kể lại, trước khi bị bắn, chị khóc ri rỉ với mẹ rằng : tiếc không trao cái ngàn vàng cho anh Thành, người từng nhiều lần cầu hôn với chị, mà chị chưa nhận lời. Bây giờ mang cái ngàn vàng xuống đất cho giun dế nó hưởng, làm chị tiếc khóc đỏ con mắt ! Có hàng ngàn cô gái xinh đẹp như chị Hoàng Thị Na, dù là đảng viên, là cán bộ nhưng vẫn c̣n giữ được phẩm giá, vẫn không chịu để bọn đội cải cách của Bác Hồ biến thành đồ chơi, bị chúng thù vu cho là gián điệp, rồi bị tử h́nh, thương thay ! Ông Phan Thành Tại 55 tuổi, là chủ tịch kháng chiến xă Báo Đáp, Nam Trực, Nam Định và con trai là anh Phanh Thành Thư là bí thư chi bộ đảng Lao Động đă bị Đội cải cách về trói gô cổ, như trói một con chó v́ tội địa chủ và cảm t́nh của bọn Quốc Dân đảng. Hai cha con kêu oan khản hết cả tiếng mà vẫn bị đấu tố, vẫn bị án tử h́nh. Trước khi hai cha con bị bịp mắt và nhét giẻ vào mồm, đều cùng xin một đặc ân cuối cùng là quỳ xuống trước ảnh Bác Hồ lạy Bác, rồi ôm hôn Bác lần cuối trong đầm đ́a nước mắt. Khi bị trói vào cọc để bắn, khi giẻ đă nhét vào mồm, hai cha con yêu đảng yêu Bác đến mức c̣n gừ gừ trong miệng hô khẩu hiệu Bác và đảng muôn năm ! Có hàng vạn ông chủ tịch xă kháng chiến, hàng vạn ông bí thư chi bộ đảng Lao động Việt Nam trên miền Bắc như cha con ông Tại đă bị quy oan lên thành địa chủ, thành gián điệp để nhận án tử h́nh do đội cải cách của đảng và Bác Hồ tuyên án. Khi mùi thuốc súng c̣n khét lẹt, hai cha con ông Tại, anh Thành gục đầu xuống, máu chảy ṛng ṛng; không hiểu có phải v́ chưa được hưởng phát đạn ân huệ vào thái dương mà anh Thành chợt vụt ngẩng đầu lên, máu trong cổ họng anh ộc ra như nước trong ống pít-tông, trôi mất cái giẻ nhét miệng của Bác Hồ, khiến cả trường bắn kinh ngạc v́ sức lực tàn cuối cùng của anh trút hết vào tiếng hô : “ Bác ơi !”, y như tiếng heo bị thọc tiết; tiếng kêu Bác Hồ thở hắt ra kia làm nổi gai ốc cả trăm người xem xử bắn hôm ấy ! Nghe nói, sau này, anh Thành biến thành ma, đêm đêm chập chờn ngoài bờ tre bụi chuối, thi thoảng kêu “Bác ơi !”, “Bác ơi !” như tiếng nấc hay tiếng vạc thinh không, có khi nghe như tiếng ai bị bóp cổ, khiến gió bấc đập phành phạch tàu chuối càng thêm thê lương, làm trẻ con sợ xanh mặt, tịnh không có đứa nào dám bén bảng đến nơi ngày xưa đảng bắn địa chủ. Có người bảo không phải anh Thành hiện về kêu : “Bác ơi” đâu, con chim “ắc ơ” đấy, chim ắc ơ kêu giống tiếng kêu anh Thành lúc anh thở hắt ra : “Bác ơi !”. Hiện nay, đă gần 50 năm trôi qua, kể từ ngày anh Thành bị Đảng, Bác Hồ bắn, đêm đêm tiếng kêu thất thanh giữa trời “Bác ơi!” vẫn c̣n làm khiếp vía dân làng; trong xóm người ta vẫn c̣n tranh luận bất phân thắng bại, xem tiếng con chim ắc ơ kêu hay tiếng kêu “Bác ơi” của hồn ma xưa u uẩn gió ngàn… Khi cha con anh Thành chết rồi c̣n bị trói vào cọc bắn, ông đội trưởng đội cải cách ruộng đất vẫn ngồi trên bàn xử án hút thuốc và cắn hạt dưa, phán một câu xanh rờn : “Đồng bào thấy uy tín của Bác Hồ và đảng ta chưa, đến bọn địa chủ, gián điệp, bọn quốc dân đảng có nợ máu như cha con tên địa chủ Tại và tên t́nh báo pḥng nh́ ác ôn Thành, lúc bị Đảng và Bác Hồ xử bắn, vẫn khóc lóc đ̣i ôm ảnh Bác hôn, vẫn hô muôn năm lănh tụ và đảng. Đến kẻ địch c̣n yêu đảng và Bác như thế, huống hồ nhân dân ta th́ c̣n yêu Bác và yêu Đảng đến mức nào ?” Khi nghe các địa phương tới tấp báo cáo chiến thắng vang dội của cuộc đại cách mạng cải cách ruộng đất như hoa mùa xuân về, Bác Hồ mừng lắm. Bác xem bảng thành tích vượt chỉ tiêu trên giao của đội cải cách các tỉnh thành gửi về mà trẻ ra đến cả chục tuổi v́ sung sướng. Ví như tỉnh Nghệ An quê Bác, thuộc loại nghèo nhất nh́ chứ ǵ, bác giao cho anh Trường Chinh, anh Hồ Viết Thắng rằng chỉ tiêu giao Nghệ An 35% địa chủ thôi. Các anh ấy giao về huyện, huyện giao chỉ tiêu về xă thế nào mà vượt mức, thành ra số địa chủ ở Nghệ An lên tớI 45%, nghĩa là cứ mười hộ dân th́ có bốn hộ rưỡi là địa chủ. Tất cả chỉ tiêu phần trăm số địa chủ cả nước đều do Bác và Bộ Chính trị giao cho các tỉnh; ví như các tỉnh đồng bằng sông Hồng giàu có hơn th́ Nam Định được giao 40% địa chủ, Thái B́nh 41%, Hà Nam đồng chua đất phèn Bác thương, Bác giảm chỉ tiêu chỉ c̣n 37% , Thanh Hoá đă đóng góp nhiều trong kháng chiến, lại bị Pháp ném bom đập Bái Thượng, Bác đặc biệt thông cảm và thương xót, nên Bác giảm số phần trăm địa chủ xuống c̣n 30%, mà các chú ở tỉnh, ở huyện, ở xă phấn đấu tốt quá, giỏi quá, nên số địa chủ đều tăng lên từ 10% đến 15% trở lên. Cách phân bổ số phần trăm địa chủ do từ trung ương bổ xuống, cứ theo kiểu bậc cầu thang đi xuống như sau : “ Trung ương tương tỉnh, tỉnh chỉnh huyện, huyện nện xă, xă nă xóm, xóm tóm dân !”Vấn đề khó khăn các tỉnh báo cáo về đề nghị trung ương chỉ đạo cho hướng giải quyết, đang xin tŕnh Bác phê duyệt:
Bác lấy bút đỏ ghi rẹt một cái phê : 1- Cho thành lập nhà tù nhân dân, như chiến tranh nhân dân, nghĩa là tận dụng các nhà dân làm nhà tù. 2- C̣n dây trói th́ lấy lạt tre, dây leo của củ sắn dây thay; 3- Vấn đề thiếu giẻ nhét mồm địa chủ để bắn th́ làm theo h́nh thức “nhân dân”, có thể gọi là “giẻ nhét mồm nhân dân” : tận dụng quần rách, áo rách, tă lót rách, bông băng hư hỏng bệnh viện thải ra gom trong cả nước lại, nếu thiếu sẽ nhờ Liên Xô, Trung Quốc viện trợ bốn đoàn tàu hoả chở toàn giẻ rách xă hội chủ nghĩa sang, đủ nhét miệng cả nước, chứ vài triệu địa chủ ăn thua ǵ ! 4- Nếu súng thiếu và khi bắn đạn lép, ảnh hưởng uy tín trường bắn của đảng, ta nên tận dụng cách đánh du kích, cách đâm du kích, dùng lưỡi lê, dao găm đâm chết địa chủ ác ôn một phát xuyên tim cũng tốt !
C̣n một số khó khăn, yêu cầu từ các địa phương báo cáo lên mà anh Trường Chinh và anh Hồ Viết Thắng giấu, không thưa lại với Bác, sợ Bác mệt; ví như yêu cầu thứ 5 than về việc thiếu súng lục ( súng ngắn) để kết liễu bọn kẻ thù giai cấp kia bằng phát súng đặc ân cuối cùng; bởi sau khi bị bắn trúng ngực, chúng chưa chết hẳn, vẫn c̣n hô khẩu hiệu đảng và bác muôn năm sốt cả ruột, hoặc có một số tên rất láo, dám chửi đảng và Bác là quân đại gian ác, c̣n trợn mắt trắng dă lên dọa : ác giả ác báo, ảnh hưởng đến uy tín và chính nghĩa của ta ! Cái này dễ quá, các anh trung ương điện khẩn về các cơ sở : súng lục không có, lấy báng súng trường giộng mạnh vào thái dương bọn địa chủ ác ôn gián điệp cường hào, thay phát súng đặc ân ! Măi sau, Bác và trung ương mới ngă ngửa v́ cuộc cải cách ruộng đất đă phá tan chính quyền và cơ sở đảng trong cả nước. Hàng vạn đảng viên trung kiên nhất, yêu Bác yêu đảng nhất, hàng vạn địa chủ kháng chiến có công lớn nhất góp lương thực cho bộ đội ăn no đánh thắng mới làm nên Điện Biên phủ lẫy lừng, đều bị đội cải cách của đảng và của Bác quy oan lên địa chủ cường hào ác bá, tố điêu lên thành gián điệp, quốc dân đảng nằm vùng chui sâu luồn cao, rồi đem ra xử bắn, khiến máu chảy thành sông, xương chất thành núi, oan này lấy hết nước Nam HảI cũng không rửa sạch. Bác Hồ đau khổ quá, ra trước quốc dân đồng bào khóc như mưa gió rằng : hàng vạn đồng chí trung kiên bị giết oan, hàng vạn đồng bào vô tội bị tù oan, bị giết oan trong cải cách ruộng đất là lỗi tại Hồ tôi, tôi xin chịu trách nhiệm, xin lỗi quốc dân đồng bào, Hồ tôi và toàn Ban lănh đạo Đảng Lao động Việt Nam thành khẩn kiểm thảo và sửa chữa… Thế rồi, miệng dân như miệng ông giời, đố ai cản nổi. Kẻ ghét Bác th́ bảo : nếu ông Hồ giết oan tới năm vạn người th́ hăy đem ông ra bắn năm vạn lần mới đúng là giời có mắt. Giết một lúc cả chục vạn mạng người, đẩy hàng triệu người vô tội vào đường cùng đói rách lầm than mà chỉ nói một câu nhẹ hơn bấc : xin lỗi là xong à ? Mai sau, đệ tử ông Hồ cũng sẽ học ông, sẽ đẩy cả dân tộc vào chỗ chết mà không thằng nào xin lỗi, mà vẫn bắt dân phải ca ngợi đảng, ấy là cũng tại ông Hồ bầy đầu cả. Có kẻ c̣n độc miệng rủa sả Bác Hồ vĩ đại rằng : thảo nào, cả nhà ông tuyệt tự, 3 anh em không ai có vợ có chồng có con cái. Thảo nào trời phạt ông Hồ v́ ác giả ác báo : trên thế gian này đến con kiến c̣n có vợ, mà ông đường đường làm vua, muốn lấy vợ chết đi được lại bị 2 thằng đàn em lưu manh là Duẩn, Thọ cấm. Ông Hồ làm vua mà c̣n nhục hơn chó : gái cũng phải chơi gái chui, vợ cũng phải lấy vợ chui, có con không dám nḥm mặt, chết rồi bị đàn em phơi thây ngoài Cửa Bắc thành Hà Nội cho dân đến xem, rồi ngày nào cũng kéo xác lên lên xuống xuống để ngàn đời động mồ động mả. Ngẫm mà xem, ông Hồ bị đàn em xử tội đại h́nh, chết ngày mùng 2 mà chúng bảo ngày mùng 3, để hồn ma ông bơ vơ không được ăn cỗ giỗ thành ra ma đói ! Thế th́ đời ông Hồ sướng hay khổ nào ? Người yêu Bác căi lại : bớ quân phản động kia, câm miệng lại, tao bảo công an bắt hết bây giờ. Bác Hồ sinh ra đảng ta, cho dân ta độc lập tự do, công Bác hơn giời bể. Bác mới làm chết mấy vạn người trong cải cách ruộng đất chứ có bây nhiêu ! So với bác Mao, bác Sít, việc giết mấy vạn, thậm chí cứ cho Bác ta lỡ tay làm chết mẹ nó một triệu thằngViệt Nam đi, th́ có thấm ǵ với số dân hơn một trăm triệu mà ông Mao, ông Sít đă giết ở Liên Xô, Trung Quốc nào ? Để cho đảng và chủ nghĩa xă hội trường tồn, nếu cần phải giết vài chục triệu thằng phản động người Việt trong nước như Hoàng Minh Chính, ngoài nước như Vơ Văn Ái, th́ Bác và đảng ta vẫn chơi không chùn tay. Nếu cần phải thay 80 triệu dân ngoài đảng bằng dân Quảng Đông, Quảng Tây mà giử được chủ nghĩa xă hội á, đảng ta cũng làm tuốt, th́ xá ǵ giết vài ba triệu dân, hi sinh phương tiện để giữ được mục đích th́ đảng ta sợ ǵ mà không làm nào ? Lê Nhân không cần tranh biện với hai luồng dư luận trên đang phán xét Bác và đảng, chỉ nêu lên vài suy nghĩ riêng bé nhỏ của ḿnh, mong độc giả góp ư. Rằng, cứ lấy kinh nghiệm yêu đương ít ỏi của Lê Nhân ra mà suy, th́ xem ra cái việc Bác Hồ “thịt” cái đám cán bộ đảng viên yêu đảng, yêu Bác vượt chỉ tiêu trên giao như trong cải cách ruộng đất kia, không phải là không có lư. Lê Nhân đă có ba lần toan trộn thuốc chuột vào cà phê để tính giết chết ba con bồ mà ḿnh yêu đến xuưt đứt cả ruột già ruột non, mà chuyện không thành. V́ rằng Lê Nhân là trai có vợ, sau đó mới gặp ba mối t́nh sét đánh. Trong ba cô ấy, Lê Nhân đều muốn ăn đời ở kiếp mà hoàn cảnh nó không cho, con sư tử Hà Đông ở nhà nó dữ lắm, nó ŕnh nó ṃ, theo dơi cả đời, hơn thằng công an văn hoá đang ŕnh ṃ bám đuôi Lê Nhân mấy hôm nay. Thế mà cả ba con bồ yêu Lê Nhân nó đều chơi bài được ăn cả ngă về không, đến thẳng nhà Lê Nhân đánh ghen với con vua sư tử từng đẻ cho Lê Nhân 5 con sư tử con. Trời ơi, ai mắc phải nghiệp này mới thấy thà xuống địa ngục c̣n sướng hơn. Ba con bồ ( tất nhiên ở ba giai đoạn khác nhau) nó làm cho Lê Nhân điên lên toan chơi bài ca thuốc chuột mà v́ nhát quá, đă bỏ thuốc chuột vào cà phê mời em yêu, uống đi, cà phê chồn ngon lắm. Nhưng mà sau đó, sợ quá, mới cầm ly cà phê thuốc độc nói thật với con bồ, làm nó hét lên, khóc quá, khiến Lê Nhân mủi ḷng : thôi, em không chết th́ anh chết, anh đi đây, vĩnh biệt em yêu ! Lê Nhân uống ực một cái hết li cà phê thuốc chuột, may mà bệnh viện cứu qua khỏi ! Biết không thể lấy được nhau, cả ba con bồ của Lê Nhân đều âm thầm bỏ đi không thèm ngoảnh lại !
Kể ra cái chuyện chẳng hay ho ǵ của ḿnh này, Lê Nhân muốn bạn đọc và hậu thế thương t́nh thông cảm cho Bác vĩ đại và đảng cộng sản Việt Nam quang vinh ; v́ bác và đảng đă như người đàn ông có hai vợ chính rồi : một vợ là Liên Xô, một vợ là Trung Quốc. Đă biết Đảng với Bác ôm hai con sư tử to hơn khủng long mà cái bọn đảng viên cán bộ cấp dưới là hàng triệu con bồ, nó vẫn liều mạng yêu bác yêu đảng bằng t́nh yêu lửa cháy ngoài luồng. Bác với Đảng sợ bọn t́nh nhân có tên là nhân dân này nó đến nhà làm phiền, khiến vợ chính nổi điên, th́ có mà mất cả ch́ lẫn chài, đành phải nhờ đội cải cách ruộng đất giết bớt đi một mớ t́nh nhân mà rằng : “ Mày yêu tao vượt chỉ tiêu trên giao, tao cũng giết !”.,. Hà Nội ngày 11-12-2005 LÊ NHÂN ( Kỳ sau xem tiếp bài thứ ba : “ MÀY YÊU TAO CHÚT CHÚT, HOẶC LĂNH CẢM, HOẶC KHÔNG YÊU, KHÔNG GHÉT TAO, TAO CŨNG GIẾT !)
|
|
Xin vui ḷng liên lạc với butvang@yahoo.com về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương Copyright © 2004 Anh Duong Online Last modified: 08/10/06 |