ĐT. 714-541-9859, 714-423-0577                      THONG THIEN HOC

Google

Trang Chính

English

Việt Nam


Hoa Kỳ

Sinh Hoạt Cộng Đồng


Thế Giới
Diễn Đàn

Văn Học

B́nh Luận

Kinh Tế
Câu Chuyện ThờiSự

Chuyện Lạ 4Phương

Khoa Học

Sức Khỏe

Ẩm Thực

Nhân Vật

Người / Ngợm

Vui Cười


Biếm Thi

Linh Tinh

Rao Vặt

Nhạc Hoàng Vân

VNCH Foundation

Ca Dao Việt Nam

Thơ Hà Huyền Chi

Hà Phương Hoài

Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam

OVERSEAS
FREE VIETNAMESE
COMMUNITIES

RADIO
SAIGON-HOUSTON

 

Bơ vơ trên chính quê ḿnh

Tâm t́nh nhân dịp Giáng Sinh 2005

 

            “Ông Giuse và bà Maria từ thành Nadarét lên thành Bêlem là nguyên quán để khai tên tuổi… Khi hai người đang ở đó th́ bà Maria đă tới ngày măn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu ḷng, lấy tă bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, v́ hai ông bà không t́m được chỗ trong nhà trọ”

            Kính thưa đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước,

            Đó là những lời trong Kinh Thánh Tân ước, sách Tin mừng theo thánh Luca chương 2 nói về cuộc giáng sinh của Đức Giêsu mà nhân loại đang mừng kỷ niệm. Bơ vơ trên chính quê cha, không mái ấm nệm êm giữa ḷng đất tổ, ấy là thân phận của Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người, sinh ra như một con dân Do thái. Sao mà giống với những lời ai oán sau đây mà chúng ta vừa mới đọc được trên mạng toàn cầu: “Chúng tôi là những người dân từ khắp mọi miền đất nước đổ về Hà Nội kêu oan, sống cảnh màn trời chiếu đất, tắm nắng gội sương, cù bơ cù bất tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng, hết ngày này sang tháng khác...  Thời gian đă lâu tới hàng năm, hàng thập kỷ, thậm chí 1/3 thế kỷ đă qua mà chưa ai được giải quyết” (Trích “Bản tường tŕnh kiến nghị khẩn cấp của dân oan Việt Nam” viết ngày 12-12-2005).

            Sách Tin Mừng theo thánh Mátthêu chương 2 tường thuật tiếp: “Sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giuse rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai Cập, v́ vua Hêrôđê sắp t́m giết Hài Nhi đấy!” Ông Giuse liền chỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sạng Ai Cập”. Bản tường tŕnh kiến nghị dân oan cũng tường thuật không khác chi: “Sáng thứ 6, ngày 9-12-2005 tại vườn hoa Mai Xuân Thưởng chúng tôi vừa kịp trở dạy, gói ghém chăn màn quần áo ấm, ăn sáng xong, chưa kịp tản đi đưa đơn, nhặt rác, rửa bát thuê hay đón lơng lănh đạo trung ương để tŕnh bày, nỉ non như mọi khi th́ một đám đông công an khoảng 60 người ập đến, dồn đuổi chúng tôi ra khỏi vườn hoa. Ai già cả, ốm đau không kịp chạy th́ lập tức bị 2 ông công an xốc nách lôi đi như tha một con mèo, con chó hoang không chủ. Tất cả các đồ đạc sinh hoạt hàng ngày mà khó khăn lắm chúng tôi mới có được như chăn màn, vải bạt, đệm bông, chăn dạ, quần áo, gạo, củi, xoong nồi, bát đũa (do bà con Hà Nội thương t́nh đem cho, do chúng tôi thức khuya bới rác hàng chục đêm, rồi nhịn ăn, nhịn tiêu, dè sẻn, chắt bóp từng li, từng tí mới sắm được) đều bị bọn cướp ngày tha lên xe rác chở đi”

            Kính thưa toàn thể đồng bào,

            Đó là một trong hàng trăm ngàn bản khiếu kiện của hàng triệu dân oan Việt Nam. Sứ điệp Giáng sinh, sứ điệp t́nh thương, nhân ái, sẻ chia, thông cảm… mà Đức Giêsu đă thét lên qua thân phận bi đát của ḿnh và đă vang hơn 2000 năm qua, nhưng sao vẫn không vọng đến đất nước đau thương khốn cùng của chúng ta? Từ hơn nửa thế kỷ nay, con dân đất Việt vẫn bơ vơ trên chính quê hương ḿnh. Nhiều người đă bị xua ra bờ biển đến độ phải vượt trùng dương bất chấp băo bùng sóng gió, thủy quái hải tặc để t́m sự sống và nay đang khắc khoải trong nỗi sầu nhớ cố quốc. Nhiều người đă và đang bị xua khỏi nhà cửa, ruộng vườn đến độ phải vượt ngàn dặm đi t́m công lư ở nơi họ tưởng có thể t́m được. Thế nhưng “dân oan khiếu kiện triền miên hết đời cha đến đời con, chôn vùi tuổi trẻ, vứt bỏ tuổi già... như con thiêu thân lao vào cuộc trường chinh khiếu kiện đến khuynh gia bại sản, phải sống cảnh ăn mày, ăn xin: bữa cơm, bữa cháo, gốc cây vỉa hè, màn trời chiếu đất” (Trích “Kiến nghị khẩn cấp của dân oan Việt Nam” ngày 4-11-2005). Những ai c̣n lại trên đất nước đều bị tước đoạt những ước mơ về một kiếp sống xứng với phẩm giá con người, những dự tính về một tương lai phù hợp với khát vọng bản thân, đều bị xua khỏi thế giới những giá trị nhân bản, những quyền lợi chính đáng, những thực tại cao đẹp của loài người văn minh. Việt Nam vẫn măi là một nhà tù rộng lớn, trong đó những Hêrôđê mới không chút ḷng nhân ái, đức liêm sỉ, nghĩa đồng bào và t́nh tự dân tộc đang thống trị với con tim sắt đá và bàn tay thô bạo.

            “Hỏi van Thiên Chúa trên trời:

            B́nh an có thấy cho người Việt Nam!”

            Hỏi van Thiên Chúa cũng là nỗ lực hành động, v́ Thiên Chúa luôn làm việc qua khối óc chúng ta đă được Người soi sáng, qua con tim chúng ta đă được Người thúc đẩy, và qua bàn tay của chúng ta đă được Người củng cố. Mong ước lễ Giáng sinh 2005 và Năm Mới 2006 sẽ là một bước mới quyết liệt hơn, nhanh chóng hơn, mạnh mẽ hơn, đoàn kết hơn trong công cuộc xây dựng an b́nh hạnh phúc, tự do dân chủ trên quê hương chúng ta, để chấm dứt hẳn thân phận bơ vơ trên quê ḿnh và quê người của mọi con Hồng cháu Lạc.

            Ấy là bấy nhiêu tâm t́nh chúng tôi xin gởi đến toàn thể đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước cùng với những lời chúc tốt đẹp nhất. Xin Thiên Chúa và Con của Người ban phúc lành cho toàn thể đồng bào thân yêu.

            Lên tiếng từ Việt Nam ngày 18-12-2005

            Bốn anh em Linh mục Têphanô Chân Tín, Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Tađêô Nguyễn Văn Lư và Phêrô Phan Văn Lợi.

 

Xin vui ḷng liên lạc với  butvang@yahoo.com  về mọi chi tiết liên quan tới Ánh Dương
Copyright © 2004 Anh Duong Online
Last modified: 08/10/06