TẢN MẠN VỀ
CHUYẾN DU THUYẾT CỦA TÔN NỮ THỊ NỊNH!
Khi đọc cái tựa đề trên, xin đừng ai vội bảo là người viết đă viết sai tên của
mụ đại biểu vừa được đảng cộng sai phái qua nước Mỹ du thuyết. Cũng không phải
tại lỗi kỹ thuật nào khiến cái chữ “Ninh” lại có thêm dấu nặng (. )làm cho tên
cuả mụ ta càng thêm nặng ch́, nặng chịch! Đúng ra, tên mụ đại biểu cộng phỉ
này là Tôn nữ thị Ninh. Nhưng “thị Ninh ” th́ không nói lên được một điều ǵ
cả! “ Thị Nịnh ” xem chừng đắc dụng hơn, diễn tả rơ ràng hơn, bộc bạch chính
xác hơn bản chất và hành vi của “con gà mái già” đang cục tác inh ỏi!
Con gà mái thường cục tác sau khi đẻ trứng coi như báo tin đă làm xong nhiệm
vụ loài gà giống cái. C̣n mụ Thị Nịnh oang oang cục tác trước và đang khi lănh
“đảng vụ ” đi du thuyết! Cái đảng vụ mà mụ ta nhận lănh khi đi Mỹ (có thể cả
châu Âu ) gồm 2 phần : vừa giải độc, vừa rải độc! Giải độc trong công luận về
những tiếng tăm “lừng lẫy”mà đảng phỉ của mụ đă và đang gánh chịu khi đè đầu,
cỡi cổ dân tộc VN! Nào là cướp của giết người, độc tài độc đảng; nào là đàn áp
tôn giáo; nào là tham nhũng, bóc lột; nào là chà đạp nhân quyền v. v…và v.
v…Nghĩa là những cáo buộc nặng nề dành cho chế độ mà Thị Nịnh tôn thờ! Kèm
theo công tác “ giải độc ” là “ rải độc” vào dư luận xă hội Mỹ; đặc biệt chú
trọng phun nọc độc vào Cộng đồng người Việt Hải ngoại! Rải độc để bịp bợm giới
trẻ, rải độc để mua chuộc những tên khoa bảng mà vô tri vô thức, những tên
Việt gian hám tiền hám lợi; rải độc để gây phân hóa cộng đồng; rải độc để dụ
dỗ mọi người ôm tiền, ôm bạc làm lợi cho đảng cộng v. v và v. v…
Thôi, hăy nói một chút về cái “giống cái ”Thị Nịnh. Mụ được đảng phỉ tuyển
chọn trước tiên là nhờ “cái giống ”. Cái giống mà người ta không nỡ đánh dù
chỉ đánh bằng cành hoa. Cái giống được nịnh là phái đẹp. Mụ Thị Nịnh già úa,
đẹp đẻ cỡ cái khố rách.
Bù
lại, mụ xuất thân từ Huế nghĩa là thuộc miền Nam VN, sinh trưởng ở đó, lại
được nuôi dưỡng, học hành từ thể chế miền Nam nghĩa là mụ có cái vơ bọc quá
tốt để che mắt thế gian! Xài cái “mác ” cộng cỡ Đại sứ “nghêu ṣ ”Lê văn Bàng,
cỡ Thứ trưởng “trùm mền”( buôn lậu) Trần đ́nh Bin … cách lộ liểu không xong;
Thị Nịnh với nhăn hiệu Đại biểu quốc hội của địa phương miền Nam được đảng
chấm như là một sứ giả “model thời thượng ”mà đảng cộng muốn phô bày như là
một “siêu cleaner ”có khả năng quét dọn, chà rửa những bụi bặm, những rác
rưởi, những nhơ nhớp …; đồng thời tô vẽ, sơn phết cái bộ mặt ghê tởm của đảng,
của chế độ. (Cái bộ mặt mà Dương thu Hương so sánh với cái bèo nhèo, xấu xí
đến thảm hại của bộ phận sinh dục của một con trâu cái già ! )
Đảng vụ mà Thị Nịnh cố công cố sức coi ṃi khó nhơi đấy. Cái thời bọn phản
chiến, bọn a dua Jane Fonda, John Kerry … quậy phá đă qua rồi! Cái thời giới
trí thức, giới truyền thông Mỹ bị ngây dại v́ hỏa mù cộng phỉ Hà nội đă qua
rồi! Người Mỹ dù chưa tỉnh táo hẳn nhưng ít ra họ cũng dè chừng hơn, cẩn thận
hơn với những kẻ có h́nh dạng con người nhưng luôn chống lại con người! Khốn
nạn hơn là khi chúng trực tiếp và gián tiếp hành hạ, khủng bố chính dân tộc VN
của chúng! Dân VN trong nước ngày đêm căm giận chúng. Dân VN ngoài nước ngày
đêm rèn chí, rèn tâm mưu đồ đánh đổ chúng. Bên cạnh người Mỹ c̣n có những nhân
chứng sống là khối người Mỹ gốc Việt vừa là nạn nhân vừa là những chiến sĩ
kiên tŕ, gan góc nói lên tiếng nói bị bóp nghẹt của đồng bào họ, của lương
tri, của phẩm giá con người …Biết khó khăn, biết khó nhơi, nhưng bản chất kẻ
nịnh th́ …phải nịnh, bản thân khuyễn mă th́ phải … làm khuyễn mă! Do vậy, khi
gánh vác vụ du thuyết gay go này Thi Nịnh cảm thấy thần trí bất an, bất định.
Dù cố giương hết cở cái cổ c̣ dài sọc, cái lưỡi rắn đỏ ḷm để rốt ráo các bài
bản sắp đặt sẵn, mụ cũng lắm phen hốt hoảng lúng ta, lúng túng tự phản tuyên
truyền!
Dù
nhiệm vụ khó mấy, làm đứa lâu la, Thị Nịnh sao dám căi. Vă lại, đấy cũng là
dịp ngao du đây đó bằng tiền công quỹ, tiền bá tánh. Béo thây thêm một chút
th́ cũng tốt thôi! Du thuyết cho đảng th́ cứ nịnh hót chí choé lên là ăn tiền.
Đảng chịu nịnh lắm. C̣n đối với thiên hạ, nhất là thiên hạ ở các xứ tự do th́
có nó chầy, nói bứa cũng cóc có bị bắt bỏ tù đâu mà sợ.
Với bản chất nịnh bẩm sinh, cái nịnh của Thị Nịnh từ khi được đảng vun trồng,
bồi đắp càng triển nở nhanh chóng. Mụ nhạy bén nay ôm chân anh đồng chí này,
mai ôm lưng anh đồng chí nọ như hạng gái ôm, gái gọi. Nhưng v́ có học, nên mụ
ta khôn hơn các hạng gái trên nhiều. Mụ biết gá nghĩa, biết trao trọn xác hồn
cho bác, cho đảng th́ ắt hẳn đời lên hương. Mà thị lên hương thật. Dù sao, Thị
Nịnh vẫn được đảng ban cho một gă chồng hờ, rồi lần lượt ban kèm các chức vị
“có ăn ”!
Hiện Thị Nịnh là Phó Ban đối ngoại của cái gọi là quốc hội (cộng phỉ). Suốt
quá tŕnh ngồi ở đây, người ta không nghe mụ nói lên được một tí ti ông cụ nào
gọi là thay mặt dân chúng cả. Rặt ṛng bợ đỡ, ton hót. Quen họng rồi, nên
trong chuyến Mỹ du, mụ ta đi tới đâu cũng lếu láo rêu rao cái tốt của đảng,
của nhà nước XHCN. Nào là đảng phỉ là giai cấp tiên phong cách mạng được mọi
người tin yêu, nào là nhà nước XHCN rât văn minh đă hội nhập vào xă hội loài
người tiến bộ, nào là người Mỹ biết về VN ít hơn nhiều so với người VN biết về
nước Mỹ …Là thuyết khách cho một chế độ bị thế giới lên án, bị người dân trong
nước căm hờn, thế nhưng Thị Nịnh trâng tráo khoác lác những giọng điệu cố hữu
một cách lố bịch. Nhiều người bảo mụ ta dối trá, không có chút lương tri nào
cả. Bởi nếu c̣n sót tí tị lương tri con người, Thị Nịnh không bao giờ dám giở
giọng : “Quốc hội, nhà nước và đảng như một đại gia đ́nh và anh em một nhà có
ǵ th́ vui vẻ bảo nhau; đâu có chuyện tranh căi như các nước khác”! Nói thế
một mặt là chê các nước dân chủ phân quyền, phân lập; chính sách cứ phải bàn
qua căi lại hoài sao bằng cộng đảng, quốc hội, nhà nước gộp thành một cục, tha
hồ nhào nắn, tranh căi làm ǵ; cứ thằng dân nằm ngoài mà cứa cổ! Chính v́ “đâu
có chuyện tranh căi” nên cái quốc hội, cái nhà nước, cái đảng ác ôn của mụ mới
đồng ḷng chiếm nhà, chiếm đất của dân, của các tôn giáo; mới đồng ḷng thủ
tiêu tự do, nhân quyền của dân tộc VN; mới đồng ḷng dâng đất, hiến biển cho
kẻ thù phương Bắc!
Về cái quốc hội mà Thị Nịnh là thành viên, ai cũng biết tỏng ṭng tong nó là
thứ quốc hội bù nh́n. Gọi bù nh́n v́ nó vô năng lực, v́ nó là tay sai của đảng
phỉ chứ thực ra nó c̣n ăn hại, đái nát. H́nh nhân “bù nh́n ”của nông dân c̣n
ích lợi hơn nhiều! Bảo đảm nếu dẹp bỏ cái gọi là quốc hội thổ tả này, người
dân sẽ hoan hô ngay. Ai đời mắc công bầu đám dua nịnh lại phải cong lưng cung
phụng cho chúng đi buôn lậu, đi đĩ thơa, đi tham nhũng, đi bán nước …Ấy, mà nó
cứ tổ chức bầu theo kiểu “đảng chọn, dân (cóc ) lựa ”! Khi có một người bạn
trẻ đặt vấn đề :”Xứ tự do, đi bầu ai cũng mong biết số phiếu cử tri dành cho
ḿnh là bao nhiêu, v́ thế mới có chuyện kiểm phiếu, đếm đi đếm lại, c̣n VN bầu
xong, không ai biết được đắc cử với bao nhiêu phiếu, thử hỏi làm sao đúng
nghĩa bầu cử tự do ?” Bạn trẻ ạ, đấy là chuyện ở xứ tự do, c̣n các cuộc bầu cử
cộng phỉ th́ đâu cần lâu lắc vậy. Kết qủa đă có từ khuya, từ ít nhất là 72 giờ
trước khi tŕnh diễn bỏ phiếu lận! Thế mới xứng danh : “Chế độ XHCN là chế độ
ưu việt nhất của xă hội loài người ”chứ lị!
Thị Nịnh ú ớ trước vấn đề này, bèn xoay ra nói ngang :”Tôi muốn đối thoại chứ
không phải bị chất vấn ”! Thật sự, người hỏi chẳng muốn đối thoại, cũng chẳng
muốn chất vấn. Ai thèm đối thoại với kẻ chuyên nói láo, nói nịnh, nói bất kể
lương tri. Ai thèm chất vấn hạng người bán rẻ lương tâm chỉ cốt kiếm chác chút
danh vị từ cái chế dộ tàn dân, hại nước. Người ta hỏi, hoặc nói cốt yếu để
vạch mặt mụ thôi!
Mụ ta là dân Huế. Có cô sinh viên hỏi mụ về vụ thảm sát bằng cách bắn giết,
bằng cách đập đầu, bằng cách chôn sống hàng nhiều ngàn dân lành vô tội ở Huế
dịp Tết Mậu Thân. Mụ ngọng. Mụ làm sao chối căi tội ác tày trời đó của đảng
phỉ. Những nấm mồ tập thể, những mái đầu quấn khăn tang, những nhân chứng …c̣n
đó. Cái tết cổ truyền linh thiêng của dân tộc bị nhấn ch́m trong biển máu.
Đồng bào Huế bị bắn, bị giết bởi những đao phủ rành nghề của đảng. Càng giết
nhiều, công trạng càng lớn! Công chức, binh sĩ VNCH? Giết! Ông già, bà lăo?
Giết! Phụ nữ, trẻ con? Giết! Con số là thước đo thành tích! Ở cấp trực tiếp,
các tay đao phủ Hoàng phủ ngọc Tường, Hoàng phủ ngọc Phan, Nguyễn đắc Xuân v.
v…được tôn vinh như những anh hùng làm nên lịch sử của đảng tại Huế! Ở cấp chỉ
đạo Bắc bộ phủ, Bộ Chính trị, đứng đầu là họ Hồ, lúc đó nhận được biết bao lời
chúc mừng từ các đảng cs anh em! Ôi, đau khổ và bất công cho người dân Huế nói
riêng, dân tộc VN nói chung. Al Qaeda của trùm khủng bố Bin Laden gây ra cái
chết cho khoảng 3, 000 người ở Trung tâm thương mại thế giới lập tức bị cả thế
giới lên án và bị tiểu trừ quyết liệt. C̣n cái đảng Phỉ Hànội của tên ác quỷ
HCM gây ra muôn vàn tai họa, huỷ diệt hàng mấy triệu mạng sống người dân Việt
th́ lại có không ít người phụ họa, vỗ tay! Bọn cs quốc tế cùng một giuộc với
chúng đă đành. Khốn nạn là bè lũ thân to, bụng béo nhờ dân chủ tự do như ả
sexy Jane Fonda, như trự mặt lưỡi cày John Kerry …lại cũng vào hùa cùng ḷai
quỷ đỏ say sưa dấy máu người dân nước Việt! Nhưng khốn nạn hơn, khốn nạn nhất
là những kẻ cùng ḍng máu VN, được sinh ra, được nuôi dưỡng bằng hột cơm quê
hương, được bảo vệ bằng chính máu xương của các chiến sĩ để họ được yên vui
học hành, thành đạt mà rồi họ trở mặt, phản bội phản phúc tất cả; họ toa rập
với kẻ thù hại dân bán nước! Danh sách bọn mặt người dạ thú không hề ít! Thị
Nịnh là một trong số những kẻ như vậy. Nên chẳng lạ khi mụ quạu quọ lúc bị
người ta hỏi về tội ác của chế độ sát nhân mà bà đang bợ đỡ!
Thị Nịnh du thuyết nơi nào th́ đă dàn dựng sẳn bài bản, dàn dựng sẳn c̣ mồi để
tha hồ phét lét. Khách mời được lọc lựa rất kỹ sao cho có lợi cho cái lưỡi rắn
xoen xoét của mụ. Số sinh viên hoặc đồng bào VN bị hạn chế tói đa. Thế nhưng
“Thiên bất dung gian ”, ngoài người Việt, có một người phụ nữ Mỹ chính tông
đặt vấn đề : “Ở VN có ṭa án hay không ?”. Biết hàm ư người phụ nữ này muốn
đập thẳng cánh vào cái hệ thống luật rừng rú của chủ nhân ḿnh, Thị Nịnh sạm
mặt. Nhưng vốn mồm loa mép giải, mụ tốc váy sửng cồ : “VN (cs ) cũng có ṭa án
3 cấp như ở Mỹ (tối cao, tỉnh thành, quận huyện )! ” Trời đất ơi, cái ṭa án
mà nhà văn Hoàng Tiến (dân Bắc bộ hẳn hoi à nghen) từng tố cáo : “Bắt là bắt,
giết là giết, tù đày là tù đày; không có luật sư bào chữa, thậm chí không cần
xét xử, đă gây ra oan khuất không biết bao nhiêu người ”. Phát biểu về các vụ
án Nguyễn khắc Toàn, Nguyễn vũ B́nh, Phạm hồng Sơn …th́ ông Cao Hồng Lĩnh (lăo
thành cách mạng _nhà báo hưu trí hiện ở Hànội ) thẳng thừng cho rằng :”Ṭa án
chỉ xử theo lệnh trên chứ không phải xử theo luật pháp! ” Ấy là ta phải hiểu
mụ Thị Nịnh đang dùng ngôn ngữ ngoại giao nên khiêm tốn khoe toà án cộng có 3
cấp bằng ngang nước chủ nhà; chứ ở chổ khác mụ dám nói toà án cộng có tới 5,
7, hay 10 cấp cho nó hănh diện như vẫn thường vỗ ngực :”XHCN dân chủ gấp vạn
lần xă hội dân chủ tây phương”! Chao ôi, ấy là toà án cộng có 3 cấp mà dân ta
đă bầm dập chết lên chết xuống; nếu nó nhiều cấp hơn nữa e rằng dân ḿnh chỉ
c̣n bộ xương khô!
Nhưng nói đi th́ phải nói lại. Không phải lúc nào mụ Tôn nữ thị Nịnh cũng hầm
hầm v́ bị quay như quay dế. Cán bộ cốt cán nhiều năm hàm dưỡng nội công của
đảng chứ đâu phải rác rưởi. Lắm lúc mụ xuống giọng oanh khàn (không phải oanh
vàng ) lạy ông đi qua, lạy bà đi lại xin chính phủ Mỹ tha cho đảng cộng, nhà
nước cộng khỏi bảng phong thần “các quốc gia bị quan tâm đặc biệt về Tự do Tôn
giáo ”. Rồi có lúc, để trổ tài làm hề cho người tham dự, mụ tŕnh bày mô thức
mà đảng phỉ lập lờ nhá cạnh cho dân Mỹ coi chơi hầu bắt chước. Đó là cái chủ
trương “xây dựng một thể chế DÂN CHỦ ĐỘC ĐẢNG (One-party Democracy). Chả biết
hay dở thế nào mà cử tọa dược dịp ôm bụng cười, có người cười ḅ lăn ra, có
người cười đau cả bụng đến 2, 3 ngày sau c̣n phải đi khám bác sĩ xin trị bệnh
cười! Kể ra, Thị Nịnh diễn tṛ “dân chủ độc đảng ” có duyên hơn khối anh hề. Ở
xứ Mỹ, mọi ngườI -- nhất là đám người Việt lưu vong -- lo làm lụng suốt, vừa
nhàm chán vừa buồn tẻ; nay mụ Nịnh đăi họ một trận cười thơa thuê mà không
phải trả tiền. Kể cũng vui đáo để. Nhưng mới rao món hàng “độc ” dân chủ độc
đảng đă bị thiên hạ cười phá lên, mụ đâm thộn mặt ra tự hỏi chẳng hiểu người
ta cười cái ǵ ? Bộ mặt của mụ hay cái chiêu bài dân chủ độc đảng ?! Cái nào
mới là con giáp thứ mười ba?
Lan man mấy nét độc đáo trong chuyến du thuyết của mụ sứ giả cộng đáng lẽ c̣n
dài dài, nếu mụ ta không cầu cứu ban tổ chức khẩn cấp đưa mụ chuồn. Chuồn theo
bài bản cs đàng hoàng, có nhăn hiệu “cầu chứng tại ṭa ”khắp nơi trên thế
giới: ”Chuồng cổng hậu ”! ! !
Lắm người thắc mắc, chuyến đi giải độc và rải độc như thế là hoàn toàn thất
bại. Tôn nữ thị Nịnh báo cáo làm sao, ăn nói làm sao với các chủ nhân. Xin
đừng lo chuyện bao đồng quư vị ạ. Thị Nịnh xoay sở khéo, bợ đỡ khéo không kém
ông thầy Tố Hữu đâu.
Tin giờ chót : Theo những nguồn tin đáng tin cậy từ dư luận trong nước. Mụ Thị
Nịnh đi thẩm mỹ viện. Chẩn đoán tổng quát: da mặt vốn dầy, sau chuyến du
thuyết nhọc nhằn tận tụy, đă bị dầy thêm. Độ dầy quá khổ nên chưa thể xác định
bằng phương pháp cân đo, hay bằng những dụng cụ thông thường!
Đề
nghị phương cách hữu hiệu nhất là nhân tiện có tay c̣ Nguyễn cao Kỳ (có người
gọi là Nguyễn cao Cầy) đang ở VN trổ tài khoe mặt dầy. Ở hải ngoại, h́nh như
mặt Cao Cầy được xem là “mặt thớt “”, dù chưa rơ thớt me hay thớt nhựa! Cơ hội
bằng vàng. Hăy so sánh, hăy đối chiếu xem : Một giống cái trong nước, một
giống đực ngoài nước coi ai nịnh tài hơn ai ? Ai có bộ mặt dày hơn ai ?
Cuộc so cựa lư thú đấy! Người thắng giải đáng được vào chung kết với bộ mặt
“xác ướp” tại Ba Đ́nh!
Theo quư vị, ai sẽ đoạt các giải trên ? Tôn nữ thị Nịnh hay Nguyễn cao Cầy
???
JOSEPH KIÊN TRUNG